Chương 1: Fuu x Nott

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 1:

Khi anh nhận được cuộc gọi từ người bạn thân nhất của mình, Fuu - một người đàn ông cao lớn đã chuẩn bị đi tắm và thay quần áo, anh phải làm gì đó cho bạn mình tối nay. Điều mà Fuu sẵn sàng làm cho người bạn thân của mình. Khi anh chuẩn bị xong xuôi, Fuu từ phòng của anh đi xuống.

“Con đi đâu vậy, Fuu?” Mẹ của anh hỏi khi con trai bà đi xuống cầu thang.

"Con đi giúp bạn ít việc. Mẹ không phải lo đâu." Anh cười nói với mẹ.

“Vậy con có về nhà ngủ không?” Người mẹ hỏi Fuu.

"Con không chắc. Nếu say, con có thể ngủ lại nhà một người bạn." Fuu nói.

“Được rồi, không được uống rượu lái xe và đừng quên cuộc hẹn của chúng ta vào ngày mai." Mẹ nhắc lại.

"Vâng, con không quên đâu. Con đi trước nha." Fuu nói và hôn lên má mẹ trước khi rời khỏi nhà, sau đó lên xe và lái đến quán rượu nơi bạn thân của anh đang chờ.

... Reng...Reng...Reng...Reng...

Điện thoại của Fuu reo khi anh đang lái xe. Anh bắt máy trước khi nhìn.

"Alo, tao đang đến rồi." Fuu trả lời cuộc gọi.

[Ừm, tao đến rồi. Night cũng đến rồi. Hãy bắt đầu kế hoạch đi. Tao sẽ ngồi xa quan sát.] Giọng nói đáp lại.

"Được, tao sẽ gọi cấp dưới của mình trước. Chúng ta vào trong tìm một cái bàn ngồi đi." Fuu nói. Lần này, anh phải sử dụng cấp dưới của mình để đóng vai trò là bạn bè của mình.

[Ừm, cảm ơn nhiều.] Day nói xong và cúp máy.

Về phần Fuu, anh gọi cấp dưới của mình để tìm một chỗ ngồi. Chẳng mấy chốc Fuu đã đến quán rượu. Fuu bước tới để tìm cấp dưới của mình. Khi nhìn thấy họ, Fuu ngồi xuống như một vị khách bình thường. Fuu ngồi uống rượu trong khi tìm kiếm bóng dáng nhỏ bé mà anh cần tìm kiếm, cuối cùng anh cũng tìm được, anh quan sát cậu trong im lặng. Anh đợi một lúc và ngay lập tức đứng dậy với em trai của một trong những người bạn thân nhất của mình.

"Bọn mày có thể ngồi uống... nếu có chuyện gì thì bọn mày không cần phải nhúng tay vào, biết không? Tao tự lo được." Anh nói với cấp dưới của mình.

“Vâng thưa ngài." Một cấp dưới của Fuu trả lời.

Sau đó Fuu tiến về phía thân hình nhỏ nhắn của Night đang nhảy nhót giữa rất nhiều thanh niên đang háo hức được làm quen với anh, công việc của Fuu không chỉ giúp Night khiêu khích một thanh niên tên Gear mà còn là xua đuổi những thanh niên khác đang rình rập Night nữa. Fuu yêu thương Night như em trai của mình.

“Tôi có thể nhảy với em không?” Fuu hỏi khi anh dừng lại trước dáng người nhỏ bé. Night nhìn Fuu với một nụ cười.

"Được.” Night trả lời với vẻ mặt tán tỉnh đúng như mong đợi. Fuu muốn cười, nhưng phải kìm lại vì anh chưa bao giờ thấy Night như thế này trước đây.

"Night, sao tự dưng mày lại nhảy với người này hả?" Gus - bạn của Night hỏi. Fuu lắng nghe, nhưng giả vờ là  không nghe thấy.

"Không, không sao đâu. Mọi người tới đây chỉ là muốn vui vẻ thôi, đừng suy nghĩ nhiều. Nhưng nếu mệt mỏi thì có thể ngồi xuống nghỉ ngơi trước đi, đừng lo cho tao, tao có thể lo được." Night nói với bạn mình với một nụ cười. Gus nhìn bạn mình với vẻ hoài nghi. Nhưng cậu ấy đồng ý quay lại bàn vì cổ họng đã khô khốc. Còn Night thì quay sang nhìn Fuu.

"Tên cậu là gì?" Fuu hỏi với một nụ cười.

“Tên tôi là Night, còn anh?” Night hỏi, đặt một tay quanh thân hình cao lớn trước mặt.

"Tên tôi là Fuu." Fuu trả lời khi vòng eo thon gọn của Night lại gần mình hơn.

"Em đã nhìn thấy nó chưa?" Anh ấy hỏi. Anh ấy đi đến bên cạnh tai nhỏ, vì nhạc trong quán khá to.

"Ừ, anh ấy đang nhìn chằm chằm vào em." Night trả lời khi cậu nhảy.

“Được rồi, làm càng cuồng nhiệt hơn đi.” Fuu nói, vuốt ve vòng eo thon gọn của Night, thân hình nhỏ bé không nói gì, bởi vì Fuu chỉ coi Night là em trai, điều này khiến Night làm mọi thứ thoải mái hơn.

"P'Fuu, Night sẽ đi vệ sinh. Một lúc sau, P'Fuu nên đi theo Night. Night nghĩ rằng như vậy sẽ an toàn hơn." Night nói với Fuu.

"Được rồi." Fuu đồng ý, Night mỉm cười với anh trước khi đi về phía phòng wc. Fuu, người đang chăm sóc Night, phát hiện ra rằng Gear đã thực sự đi theo cậu vào phòng wc. Fuu bước đi và đợi trước cửa phòng wc. Sau đó, nghe thấy Night và Gear tranh cãi, Fuu để họ đánh nhau một lúc rồi ngay lập tức đi làm nhiệm vụ của mình.

“Sao vậy Nong Night?” Fuu hỏi, Night đẩy Gear ra và ôm lấy cánh tay Fuu. Thân hình cao lớn của Fuu nhìn chằm chằm vào Gear. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy hắn trực tiếp, Fuu luôn nhìn thấy hắn qua các bức ảnh.

“Không có gì đâu, P'Fuu…anh ta chỉ chào nhầm người thôi." Night nói với Fuu bằng một giọng ngọt ngào. Fuu đặt một tay quanh eo cậu.

"Ừm, nếu không có gì thì không sao." Fuu mỉm cười nói với Night, trước khi Night bị kéo tay.

“Ôi, đau quá.” Night nói.

"Này, mày đang làm gì với Night của tao vậy?" Fuu đẩy ngực Gear một cách không hài lòng và giật lấy cánh tay của Night khỏi hắn ta.

“Sao mày dám nói cậu ta là của mày hả? Mày vừa gặp cậu ta thôi không phải sao?" Gear hỏi một cách bất cần.

“Vậy mày quen Nong Night từ trước rồi à?” Fuu hỏi.

"Tao quen cậu ta và tạo co bằng chứng. Mày có muốn xem không?" Gear nói một cách chế giễu.

Fuu nhìn vào khuôn mặt của Night vì anh sợ rằng em ấy sẽ cảm thấy tồi tệ. Bóng người nhỏ bé toàn lực chớp mắt. Cậu nhìn hắn với ánh mắt kính tởm.

"Tôi không muốn nói chuyện với anh để lãng phí thời gian và hạnh phúc của tôi. P'Fuu, vừa rồi P'Fuu có nói là sẽ dẫn Night về thăm chung cư của anh phải không? May đi thôi." Night quay sang Gear trước khi quay sang cầu xin một lần nữa.

“Đi thôi." Fuu nói, mặc dù trong thâm tâm anh hơi tức giận vì Gear đang nói về Night theo cách mà anh không thích. Vì thế, Fuu đưa Night ra khỏi phòng wc. Nhưng Gear đã bước đến để kéo Night trở lại. Fuu sẽ giải quyết vấn đề này, nhưng một người bạn của Gear đã đến với vẻ hơi khó chịu.

"Gear, em trai của mày và Four đang đánh nhau kìa." Nghe những gì chàng trai trẻ nói, Gear bỏ Night ra và chạy khỏi nơi này.

"P'Fuu, tốt hơn là nên đi gặp bạn của em thôi." Night quay lại và nói với Fuu với vẻ mặt lo lắng. Fuu và Night chạy đến bàn của Night, nơi Gear đang giữ Gus Night. Gear sau đó dẫn Four trở lại bàn của mình. Về phần Gear, anh ta tranh cãi với em trai mình một chút và quay sang nhìn Fuu và Night tỏ vẻ không hài lòng, nhưng anh ta không nói gì mà chỉ quay trở lại bàn của mình.

“Vậy đây là ai?” Một giọng nam thanh niên hỏi khi nhìn thấy Fuu. Fuu quay lại nhìn nơi phát ra giọng nói, anh hơi im lặng khi nhìn thấy một thanh niên gầy gò đang cao hơn Gus và Night một chút. Khuôn mặt của cậu ấy không ngọt ngào như của Night, nhưng nó thu hút sự chú ý của anh.

"Ồ, đây là P'Fuu... P'Fuu, đây là bạn en Gus, đây là Kyu, và đây là Nott." Thân hình nhỏ bé giới thiệu Fuu với mọi người. Điều này khiến Fuu sực tỉnh sau khi vô tình nhìn vào mặt cậu bé kia.
.
"Rất vui được gặp các em." Fuu nói với một nụ cười.

"Nong Night, tôi quay lại sau nha. Tôi về bàn chút đã." Fuu nói với Night, vì đã đến lúc đưa Night về nhà rồi. Khi Fuu trở lại bàn, anh phải trả lời cuộc gọi của Day. Nó bảo nó sẽ không về nhà, vì Day có một số việc vặt phải làm nên không về nhà được. Khi tắt máy với bạn, Fuu đưa tiền cho cấp dưới ngồi uống rượu vì Fuu sắp về.

Fuu quay trở lại bàn của Night và vòng tay qua eo của Night, nhưng Gear đã ném một chiếc cốc vào giữa bàn. Điều này dẫn đến việc Fuu phải đưa Night về nhà trước khi xảy ra sự cố. Trên đường về nhà Night, Fuu cũng cảnh báo và động viên Night rất nhiều. Nhưng não anh chỉ nghĩ đến khuôn mặt của bạn Night, Fuu cảm thấy quen quen. Sau khi đưa Night trở về nhà, họ nói lời tạm biệt vì ngày hôm sau họ phải dậy sớm để đến trường đại học của Night.

.
.

Ngày mai

Fuu đưa Night đến trường đại học, họ trò chuyện một lúc trong khi Night vẫn ở trong xe. Fuu nhìn ra khỏi xe với đôi mắt cố định khi anh nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đi cách đó không xa.

"A, Nott kìa."  Night nói làm Fuu nhớ ra tên bạn của Night, vì anh đã suy nghĩ về nó cả đêm, nhưng anh không hỏi Night vì anh không dám.

“Đó có phải là người mặc đồ trắng đêm qua không?” Fuu hỏi.

"Vâng đúng rồi ... vậy thì, em sẽ đi trước nha. Em sẽ đi dạo với Nott." Night nói với một nụ cười trước khi chắp tay cảm ơn Fuu.

"Em đang cảm ơn anh đấy à? Làm sao đây? Em đã quên rồi à?" Fuu hỏi, Night mỉm cười cúi xuống hôn lên má Fuu khiến anh xịu mặt.

“Haha, bạn của em nhìn thấy rồi kìa…” Fuu nói đùa. Khi anh nhìn thấy đôi mắt của Nott, người đã nhìn vào khung cảnh trong xe.

Night nói lời tạm biệt và ra khỏi xe và chạy đến chỗ bạn mình. Về phần Fuu, anh lái xe thẳng về nhà vì phải đi xem việc kinh doanh của cửa hàng. Fuu tự mình đi kiểm tra các cửa hàng, gần như tất cả các chi nhánh, làm việc cho đến chiều muộn thì nhận được cuộc gọi từ Night nói rằng em sẽ quay lại cùng một người bạn. Fuu không phải đưa em ấy về nhà. Bóng dáng cao lớn hỏi thêm vài câu trước khi cúp máy và gọi cho mẹ mình.

“Mẹ ơi, tối nay mấy giờ mẹ đến nhà Khun Anit?” Fuu hỏi mẹ.

"Vâng, bố và mẹ sẽ đi trước đúng không? Thôi, con sẽ theo sau. Vậy thôi ạ." Anh nói, trước khi kết thúc cuộc gọi. Bóng người cao lớn ra dặn dò cấp dưới một lúc, sau đó lái xe đi tắm rửa thay quần áo.

Sau khi rời khỏi nhà Fuu đã đi thẳng đến nhà của bạn bố, Fuu chỉ đến đó một hoặc hai lần, nhưng khi anh đang lái xe qua một trung tâm mua sắm cao cấp ở trung tâm Bangkok, ánh mắt của Fuu quay sang nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng cạnh đường chờ taxi với những món đồ cồng kềnh, không quá nặng. Fuu ngay lập tức đỗ xe trên vỉa hè nơi nam thanh niên đang đứng. Cậu hơi bất ngờ, nhưng dường như càng bối rối hơn khi Fuu kéo kính xe xuống…

“Nong Nott.” Fuu gọi chàng trai trẻ. Gương mặt Nott bối rối khi nhớ ra ai đang gọi mình.

“Uh… P'Fuu, phải không?” Nott hỏi.

"Tôi rất vui vì em vẫn nhớ tôi." Fuu nói với một nụ cười. Điều này khiến Nott cảm thấy kỳ lạ khi chàng trai trẻ này đang có mối quan hệ tình cảm với bạn của mình.

"Em đi đâu vậy?" Fuu hỏi.

"Em về nhà. Uh... Buổi tối ở tiệm kem ở trung tâm thương mại," Nott nói với Fuu.

"Ồ tôi biết rồi. Nott, lên xe đi. Tôi sẽ gửi bạn ngay" Fuu không muốn lãng phí cơ hội. Fuu thừa nhận rằng anh ấy rất quan tâm đến chàng trai trẻ, mặc dù anh ấy không dễ thương như Night, nhưng Fuu cảm thấy rằng Nott có nét duyên dáng mà anh ấy thích.

"Được rồi, em có thể trở về một mình."  Nott thận trọng nói. Cậu ấy không tin tưởng Fuu lắm. Nott có chút bất mãn. Fuu dường như không quan tâm đến Night nhiều như anh ấy nên làm, mặc dù Fuu có nhiều khả năng sẽ nhìn thấy Night ở trung tâm mua sắm.

“Nào Nott, hay em sẽ đợi cảnh sát đến và đuổi theo tôi trước?” Fuu nói. Nott do dự một chút.

“Nott, đừng sợ." Fuu lại nói. Nott nhìn thời gian trên đồng hồ, bởi vì cậu sợ không thể về đúng giờ. Xe taxi trước trung tâm mua sắm không nhận đưa cậu về nhà, bởi vì nhà hơi xa.

“Được, được."  Nott đồng ý, nhưng miễn cưỡng, vì cậu nghĩ mình cũng là đàn ông. Có lẽ không có gì phải lo lắng về điều gì cả. Nott mở cửa, ngồi xuống và thu dọn đồ đạc ngay khi đóng cửa xe. Fuu nhanh chóng nở một nụ cười mãn nguyện.

“Anh có việc gì bận không, P'Fuu?” Nott hỏi.

“Sao à?” Fuu hỏi, quay sang nhìn Nott.

"Ừm, anh cứ đưa em đến chỗ nào dễ gọi taxi là được. Như vậy cũng đỡ phiền đến anh." Nott nói một cách thận trọng.

“Vậy, nhà em ở đâu?” Fuu hỏi khi đang tính toán thời gian. Anh ấy muốn đưa cậu về nhà trước.

“Uh…” Nott nói địa chỉ nhà và Fuu hơi nhướng mày.

"Tôi có chút việc gần đó. Trùng hợp thật đấy." Fuu nói. Lông mày của Nott nhăn lại trong sự hoài nghi.

"Tại sao em lại nhìn tôi như vậy ... em sợ tôi à?" Fuu hỏi với một nụ cười.

“Em không sợ, em chỉ nghĩ đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên thôi." Nott cười khẩy đáp lại. Môi Fuu khẽ cong lên.

...Reng...Reng...Reng

Điện thoại của Nott đổ chuông. Bóng dáng nhỏ bé ngay lập tức nhấn trả lời khi nhìn thấy số gọi đến.

"Con về rồi đây bố... Con đang ở trong xe... vâng... Còn nghĩ con sẽ về trước con của bạn bố đó. Vậy thôi nha." Nott nói với bố một lúc rồi cúp máy.

"Bố em gọi à?” Fuu hỏi, không quay lại nhìn. Cậu cảm thấy không dám nhìn vào mặt Fuu, thật kỳ lạ… Đều là đàn ông nhưng Fuu có vẻ ương ngạnh, hơn nữa Nott lại còn có dáng người Somchai. Tức là tuy chiều cao trung bình nhưng lại có vòng eo thon. Mặc dù Nott ăn rất nhiều nhưng anh ấy không cao bằng Fuu.

“Ừ… ừm, nhà có khách nên bố phải về gấp,” Nott thờ ơ nói trước khi chỉ đường về nhà cho anh. Bóng dáng cao lớn nhíu mày ngạc nhiên khi đến gần ngôi nhà của bóng dáng nhỏ bé. Fuu đã quen thuộc với con đường này, cho đến khi họ đến và đậu xe trước hàng rào của Nott.

“Anh có thể đậu xe trước cửa." Nott nói. Fuu mỉm cười khi nhìn về phía khu vực của ngôi nhà.

“Không cần xuống đâu, tôi đưa em vào nhà.” Fuu cười nói.

"Phi, anh điên à? Uh... khoan... P'Fuu, anh đi nhanh lên, anh còn có việc mà, phải không?" Nott nói ngay. Cửa trước bắt đầu mở, Fuu không nghe Nott nói mà tắt máy, sau đó quay lại nhìn cậu với một nụ cười.

"Đến rồi. Lại đây, anh giúp em để đồ xuống." Nói xong, Fuu cầm đồ Nott mua lên rồi lập tức mở cửa xe. Nott kinh ngạc nhìn bóng dáng cao lớn trước khi nhanh chóng xuống xe và đi theo anh ta. Cậu tự hỏi tại sao Fuu dám làm điều này.

"Đủ rồi, P'Fuu." Nott vội vàng ngăn cản bóng dáng cao lớn đang chuẩn bị bước vào nhà mình. Ngay khi bố mẹ Nott và những người khách đến chơi nhà vừa rời đi. Nott ngập ngừng vì không biết phải giải thích thế nào với bố mẹ. Tại sao lại anh ấy vào nhà?

"Uh, bố... đó... là... Anh ấy..." Nott nói.

"Xin chào, chú Aniti, cô A-Emorn." Giọng nói trầm ấm của người đàn ông cao lớn nói, giơ tay tỏ lòng tôn kính với cha mẹ của cậu khiến cậu há hốc miệng, bối rối không biết làm sao Fuu biết tên cha mẹ mình.

“Lại đây, Fuu, lại đây Nott, lại đây." Mẹ Nott nói. Fuu quay sang nhìn Nott với một nụ cười.

"Nott vừa đi với cháu. Cháu nhìn thấy nong của trước trung tâm mua sắm, vì vậy cháu đã đón em ấy và bọn cháu đã đi cùng nhau."

Fuu nói với một nụ cười. Fuu đã phát hiện ra rằng Nott là con trai của bạn bố mình khi anh lái xe đến trước nhà. Hơn nữa, cuộc gặp mặt mà Fuu có hẹn là ở chính ngôi nhà này.

"Fuu. Hai đứa biết nhau à?" Mẹ Fuu bối rối hỏi.

“Con biết…” Fuu nói với một nụ cười.

"À...ừm...chào cô chú." Nott lập tức chắp tay chào bố mẹ Fuu, nhưng cậu vẫn còn bối rối.

"Cầm đồ đi cất rồi lên lầu tắm đi. Xong rồi chúng ta cùng ăn tối." Người mẹ nói. Nott nhặt đồ trên tay Fuu rồi thẫn thờ chạy vào nhà. Còn Fuu, anh chỉ biết nhìn bóng hình nhỏ nhắn mà mỉm cười.

"Chúng ta ra chỗ hồ bơi chờ đi. Đầu bếp hẳn đã mang thức ăn đến bàn bi-a rồi.” Bố Nott nói.

"Cháu có thể đợi Nong Nott trong phòng khách được không? Để bọn con có thể đi dạo cùng nhau." Fuu lịch sự nói.

“Được rồi, Fuu.” Bố Nott đáp.

Khi bốn người lớn đi khỏi, Fuu ngồi đợi Nott trong phòng khách. Dáng người cao lớn không nghĩ rằng thế giới này lại tròn đến thế, Nott không ngờ là con của bạn bố anh. Dáng người cao lớn ngồi một mình ở phòng khách nghĩ đến vẻ mặt cau có của Nott khi biết anh là ai. Fuu ngồi xuống và đợi một lúc lâu. Nott bàng hoàng đi xuống nhà thì thấy Fuu đang ngồi đợi mình, Nott hơi tái mặt vì cảm thấy xấu hổ và không biết Fuu là ai. Về phần Fuu, anh nhìn Nott, vì cậu mặc quần trắng với áo sơ mi cổ chữ V cùng màu, điều này khiến Nott trông sáng sủa và thu hút hơn.

“Uh… P'Fuu anh không đi nói chuyện với bố mẹ à?” Nott nói với giọng hổn hển.

“Tôi đã hỏi họ rằng tôi muốn đợi Nong Nott xuống rồi mới ra.” Fuu mỉm cười nói.

"Tại sao anh không nói với em rằng anh là con trai của chú Anek?" Nott gầm gừ nói.

"Hả, ừm... Khi tôi đến trước cửa nhà em, tôi mới biết. Tôi đã nói với họ rằng chúng ta quen nhau là cũng đúng còn gì. Tôi đã đến đây hai lần để đón bố tôi. Nhưng em không hề gặp tôi." Fuu mỉm cười với Nott. Nott đã bị bất ngờ bởi những lời của Fuu.

"Em nghĩ chúng ta nên đi gặp bố mẹ thì tốt hơn. Họ đã đợi rất lâu rồi." Nott đưa Fuu đến bể bơi của ngôi nhà, nơi có một chiếc bàn ăn nhỏ phục vụ khi những vị khách quan trọng đến nhà. Bốn người lớn đang ngồi xung quanh trò chuyện.

"Nào, Nott, chú của con chờ con đấy." Bố của cậu bé hét lên khi nhìn thấy con trai mình đi ngang qua. Nott bối rối nhìn chằm chằm vào chiếc ghế trống, bởi vì khi cậu ngồi xuống, Fuu ngay lập tức ngồi cạnh cậu. Bố của Nott quay sang gọi đầu bếp và người hầu mang đồ ăn lên.

“Đi ăn thôi, lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau." Bố Nott cười nói với Fuu.

"Vâng." Fuu lịch sự trả lời.

"Không cần lấy đâu con trai. Fuu, con lấy hộ Nott đi." Mẹ của Fuu nói khi thấy Nott muốn lấy bát cơm đã vuột khỏi tay.

"Uh...vâng. Được rồi."  Nott vội vàng nói, nhưng đã quá muộn. Fuu lấy cơm đặt vào đĩa của Nott với một nụ cười.

“Nong Nott, ăn nhiều vào để mau lớn nhé.” Fuu nói đùa, Nott cau mày, nhưng không nói gì. Nott cũng không nói nhiều trong bữa tối, bởi vì người lớn vừa ăn vừa nói chuyện công việc, cho đến khi mọi người no nê.

“Nott, đưa P'Fuu đi dạo đi, bọn con ngồi đây sẽ chán mất.” Mẹ Nott nói.

Nott không nói gì. Mặc dù lúc đầu cậu định về phòng sau khi ăn xong. Nhưng khi mẹ nói vậy thì cậu không còn cách nào khác là đưa Fuu đi dạo.

“Nong Nott không thích tôi đúng không?” Fuu vừa đi vừa hỏi thẳng thừng. Nott ngay lập tức dừng lại.

“Sao anh lại nghĩ thế?” Nott hỏi.

"Có vẻ như Nong Nott không hài lòng với tôi lắm. Vậy nên em mới không nói chuyện với tôi." Fuu nói thẳng.

“Vậy P'Fuu đã làm gì khiến tôi không hài lòng?” Nott hỏi, quay mặt về phía bóng dáng cao lớn.

“Tôi không chắc, nhưng tôi nghĩ đó có thể là do Night, đúng không?" Fuu trả lời, để ý đến trạng thái của Nott, như dự đoán, Nott ngay lập tức cau mày căng thẳng.

“Về chuyện đó… Em cảm thấy như P'Fuu không thực sự quan tâm đến Night chút nào.” Nott thẳng thắn nói.

"Có lẽ vậy, bởi vì bây giờ tôi đã tìm thấy một người thú vị hơn rồi." Fuu nói khi nhìn Nott với một nụ cười trên khuôn mặt. Khuôn mặt của người đó ngay lập tức rạng rỡ, bởi vì cậu biết rất rõ ý của Fuu.

“Nếu Night nghe được P'Fuu nói điều này… Night sẽ buồn lắm." Nott nói với giọng khó chịu.

Dù không hài lòng với Fuu nhưng Nott lại cảm thấy xấu hổ trước ánh mắt mà Fuu luôn nhìn mình. Nott chưa bao giờ cảm thấy điều này trước đây với một người đàn ông, Fuu là người đầu tiên. Nói cách khác, Nott đã cảm thấy như vậy kể từ khi cậu ấy nhìn thấy khuôn mặt của Fuu tại quán bar vào đêm hôm đó. Cậu ngồi dậy như bị điện giật khắp người khi bắt gặp khuôn mặt này, nhưng Nott phải ngăn cảm giác đó lại vì Fuu đang ở bên bạn cậu.

"Em nghĩ tại sao Night sẽ buồn? Có lẽ Night không có cảm giác gì với tôi cả." Fuu nói, điều này càng khiến Nott bối rối hơn, cậu không biết gì về mối quan hệ của Night và Fuu. Nott ngồi xuống với Fuu bên cạnh.

“Tôi nghĩ tốt nhất là ngừng nói về người khác.” Fuu nói. Nott vẫn không hiểu Fuu, nhưng cậu không muốn hỏi bất cứ điều gì.

"Tôi có nên nói với em điều này không? Bố và mẹ của chúng ta thường nói rằng nếu Nong Nott sinh ra là con gái thì chúng ta sẽ kết hôn với nhau." Fuu nói.

“C-cái gì?!” Nott giật mình hỏi. Fuu mỉm cười trước vẻ mặt của người trước mặt mình.

"Để tôi nói cho em biết, đó là những gì họ đã nói khi mẹ của Nott đang mang thai." Fuu nói với một nụ cười. Nott đỏ bừng mặt khi nghe thấy điều này. Trong lòng thầm nghĩ, tại sao Fuu lại nói như vậy?

“Nhưng mà, mẹ sinh ra em là con trai." Nott giả vờ bất cẩn nói.

"À, đúng... nhưng tôi nghĩ, đến bây giờ cha mẹ của cả hai chúng tôi có lẽ đang nghĩ rằng cả hai chúng tôi có đều là nam cũng không quan trọng lắm." Fuu nói với một nụ cười.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro