Chương 23:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 23:

Reng... Reng... Reng

Điện thoại của Nott đổ chuông sau khi Night đi tắm và xem TV gần hai tiếng đồng hồ cho đến khi cậu ngủ thiếp đi.

“Night, P Gear gọi." Nott gọi với thân hình nhỏ bé đang ngủ trên chiếc giường rộng dậy.

"Úi, mày dậy lúc nào vậy?" Nott bàng hoàng hỏi.

"Ừm... mới dậy à, mày vừa ở dưới lầu xem TV đúng không? Thôi, mày nghe điện thoại đi." Nott lại nói, bởi vì hắn đã nhận điện thoại.

Night cau mày ngồi dậy, cậu thấy bạn mình đã tắm xong. Vì vậy, Night đứng dậy và nói chuyện bên ngoài ban công để không làm phiền bạn mình.

"Sao không chờ mai rồi gọi?" Cậu nói khô khan.

[Cậu đang ngủ à?] Một giọng nói vang lên hỏi.

"Ừm, tôi đang ngủ." Night nói khó chịu.

[Ừm, vậy tôi sẽ đợi chờ đến khi cậu tỉnh hẳn.] Gear trả lời.

“Anh say à?” Night hỏi, bắt kịp giọng điệu của Gear.

[Tôi không say, chỉ hơi chóng mặt thôi.]Gear thành thật trả lời.

“Anh bảo không ra ngoài cơ mà, sao không ở nhà?” Night lập tức bất mãn hỏi.

[Tôi không đi ra ngoài, tôi đang ở nhà uống rượu với Four, ăn mừng một chút.] Gear nói với một tiếng cười nhỏ.

"Bọn anh ăn mừng cái gì?" Night tò mò hỏi.

[Ăn mừng vì nó và Gus đã quyết định ở bên nhau.] Gear nói, Night đóng băng khi nghe điều này.

"Anh chắc chắn?" Night nói.

[Thật đấy, tôi đã nói chuyện xác nhận với nó rồi. Lúc đầu, tôi cũng hoang mang không biết họ yêu nhau từ khi nào. Nhưng khi nghe họ kể lại quá khứ mà tôi không biết, tôi đã có thể hiểu được.] Gear nói.

Night vẫn còn bối rối, nhưng cậu nghĩ rằng nếu cậu gặp bạn thân của mình, cậu chắc chắn sẽ hỏi nó.

[Tôi gọi làm phiền cậu à?] Gear khẽ hỏi khi thấy Night đã im lặng.

Một dáng người nhỏ bé chìm vào khu vực ban công.

"Không." Night trả lời với giọng điệu tương tự.

[Tôi thấy cậu im lặng nên tôi cứ nghĩ là cậu bực vì tôi đã gọi cho cậu chứ.] Gear nói.

"Nếu tôi khó chịu, tôi sẽ nói với anh, Gear. Tôi đang nghĩ về Gus một chút." Night nói.

"Vậy, họ hẹn hò từ khi nào? Họ đánh nhau hàng ngày cơ mà." Night nói.

[Night.] Gear gọi cậu.

[Ăn cơm chưa?] Anh không biết hỏi gì.

"Một câu hỏi rất cơ bản. Muộn rồi, tôi vẫn chưa ăn." Night nói.

[Tôi không biết phải hỏi gì... hưm... ngày mai cậu sẽ đi đâu?] Gear hỏi khi hồi tưởng lại.

"Tôi không biết, sao vậy?” Night hỏi.

[Tôi sẽ đưa cậu đi du lịch.] Gear nói.

“Đi đâu?” Night bối rối hỏi.

[Bất cứ nơi nào cậu muốn đi.] Gear trả lời, khiến Night phá vỡ sự im lặng.

"Hừ, nói như vậy với tôi, anh muốn tôi chết sao?" Night nói.

Dù trái tim cậu đang đập mạnh vì những lời Gear vừa nói.

[Miệng của cậu nói rằng cậu sẽ cho tôi một cơ hội. Nhưng trái tim của cậu vẫn chưa mở cửa với tôi, Night.] Gear cắt ngang.

“Những gì anh đã làm với tôi… Anh nghĩ dễ quên sao, Gear?” Night nói.

[Tôi thậm chí không biết phải nói gì. Nhưng nếu cậu cảm thấy không thoải mái...]

"Mấy giờ anh đến đón tôi?" Một giọng nói ngọt ngào cắt ngang trước khi Gear nói xong.

[Cậu nói gì?] Gear hỏi vì anh ấy không thể nghe rõ.

"Mấy giờ anh đến đón tôi?" Night hỏi lại một cách khô khan.

[10 giờ sáng, để cậu có thời gian ngủ thêm một chút.] Gear trả lời, giọng nói đã bớt căng thẳng hơn trước.

"Ngủ thêm là anh hay tôi đây? Chắc là sẽ không dậy sớm đâu. Lúc uống rượu anh chính là như vậy mà." Night châm chọc nói.

[Tôi sẽ đi ngủ ngay bây giờ, đừng phàn nàn.] Gear nói với giọng cầu xin.

"Tôi không phàn nàn. Tôi đang nói sự thật." Night lập luận.

[Không phàn nàn, không phàn nàn.] Gear nói với một nụ cười nhẹ trên môi.

[Cậu buồn ngủ chưa?] Gear lại hỏi.

“Vẫn chưa.” Night trả lời ngắn gọn, cũng không biết nên nói gì với bóng dáng cao lớn đang phấn khích một cách kỳ lạ.

[Night.] Anh nhẹ nhàng gọi cậu.

"Cái gì?"

[Tôi phải làm gì để khiến anh trai cậu thích tôi? Làm thế nào để khiến anh trai cậu tin tưởng tôi?] Gear hỏi với giọng nghiêm túc, cho đến khi thân hình nhỏ bé nghe thấy không khỏi run lên.

"Tôi... tôi  không biết." Night lặng lẽ trả lời, bởi vì cậu thật sự không biết.

[Vậy tôi phải làm gì để khiến cậu quay lại và tin tưởng tôi lần nữa?] Khi nghe câu hỏi này, Night đã không nói nên lời. Giọng điệu của Gear truyền tải sự nghiêm túc và kiên trì của anh ấy.

"Anh phải tự mình suy nghĩ, nên làm như thế nào?" Night trả lời không kém nghiêm túc.

Night bắt đầu căm ghét chính trái tim mình đã rung động vì Gear một lần nữa.

[Ừm, nếu cậu đã nói vậy... Tôi sẽ cố gắng khiến cậu yêu tôi một lần nữa, tôi sẽ cố gắng khiến cậu tin tưởng tôi một lần nữa. Và lần này tôi sẽ không làm tổn thương cậu. Tôi sẽ làm gì đó để trái tim của cậu trở về với tôi. Hãy tin tôi đi Night.] Gear đã hứa.

"Nếu anh muốn tôi tin anh,thì hãy chứng minh đi." Night nói.

[Nói với câuh điều này, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Tôi không muốn cậu nghĩ rằng tôi làm vậy vì muốn đánh bại cậu.] Gear vui vẻ nói.

"Anh nói nhiều rồi, tôi nghĩ anh nên đi ngủ đi, đã khuya rồi." Night nói.

Gear không phải là người duy nhất cảm thấy nhẹ nhõm hay thoải mái, ngay cả Night cũng cảm thấy thoải mái một cách kỳ lạ.

[Tôi muốn ôm cậu ngủ.] Gear nói. Nó khiến mặt Night nóng lên ngay lập tức.

“Ôm đệm trước đi." Night nói.

[Tại sao? Thay vì nói muốn ôm tôi, cậu lại bảo tôi ôm gối, điều đó không ngọt ngào chút nào.] Gear nói. Anh ấy không quá nghiêm túc.

"Uh...Tôi không ngọt ngào, có vấn đề gì sao? Nếu anh không thích thì anh không cần phải đi với tôi." Night nói.

[Tôi sẽ không để cậu đi đâu. Chắc cậu cũng biết rằng tôi sẽ không thể chia tay với bạn được nữa rồi mà.] Gear nói với cậu.

"Được rồi, anh đi ngủ đi, đừng uống rượu nữa, ngày mai nếu như anh tới đón tôi, cho dù chậm một phút đồng hồ, tôi cũng sẽ đổi ý không cùng đi cùng anh nữa." Night uy hiếp chuyển đề tài.

[Được rồi, tôi đi tắm và đi ngủ. Tôi cũng thấy chóng mặt rồi. Chúc ngủ ngon.] Gear nói, khiến Night mỉm cười.

"Tôi nổi da gà khi giả vờ nói vì..." Night, gần như cúp máy.

[Tôi muốn nói chuyện riêng với cậu...] Gear trả lời.

Night mỉm cười khi nghe điều này.

[Từ giờ trở đi, tôi sẽ làm một điều gì đó mới để sửa chữa quá khứ mà tôi đã làm. Hãy cho tôi một cơ hội. Tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy và cậu sẽ thấy rằng tôi sẽ không làm điều gì xấu một lần nữa…] Gear nói, ngay lập tức khiến trái tim của Night cảm thấy như được đổi mới.

[Gear yêu Night...] Câu cuối cùng khiến Night đỏ mặt và mỉm cười không kiểm soát được.

"Ừm. . . Ngủ đi, chúc ngủ ngon." Night khô khan đáp lại, bởi vì hiện tại cậu đang càng ngày càng sợ hãi chính mình trái tim.

[Uh, bye.] Gear nói ở cuối, trước khi Night kết thúc cuộc gọi trước.

Dáng người nhỏ bé ngồi nhìn vào điện thoại và mỉm cười.

"Tôi có thể thực sự tin tưởng anh không, Gear?" Night tự nhủ trước khi bước vào phòng.

"Chúc ngủ ngon." Nott nói đùa.

“Tao đi ngủ đây." Night nói.

“Tao đang chờ mày đây… Úi, mày định đi đâu vậy?” Nott hỏi khi Night giả vờ bước đi về phía cửa phòng.

"Tao muốn xuống lầu uống chút nước, mày có muốn uống không? Tao bê lên cho mày." Night hỏi.

“Ừm, mang lên cho tao một cốc nhé. ” Nott trả lời, vì vậy Night mở cửa và đi xuống nhà bếp.

Lúc này dưới nhà đã tối đen và chỉ có một ngọn đèn nhỏ thắp sáng trước bếp. Một bóng người nhỏ bé bước vào bếp và rót nước vào cốc uống nước. Nghĩ rằng chắc giờ này Fuu và Neil đã đi ngủ rồi. Sau khi uống xong, Night lấy một chai nước trong tủ lạnh mang đến cho Nott. Khi rời khỏi bếp, Night nhận thấy cửa vào nhà vẫn mở. Bóng người nhỏ nhắn nhíu mày. Tò mò, cậu ra ngoài xem có phải Neil hoặc Fuu quên khóa cửa không. Nhưng khi bước đến, cậu ngạc nhiên khi thấy bóng ai đó đang ngồi trên ghế sô pha hút thuốc lá.

"P...P' Fuu hay P'Neil ạ?" Night hỏi vì không biết anh là ai. Nhưng khi nhìn lại, cậu thấy người đang ngồi quay lưng lại với mình là Neil.

“Nong.” Neil khẽ đáp. Điều này khiến Night cảm thấy nhẹ nhõm vì đã nghĩ rằng đó là một tên trộm.

"P'Neil đang ngồi một mình trong bóng tối ạ. Anh không ngủ sao?" Neil lo lắng hỏi.

Khi đến gần hơn, cậu thấy Neil đang uống bia.

“Còn P'Fuu đâu ạ?” Night lại hỏi.

"Fuu đã đi ngủ rồi. Anh ngồi uống một mình. Anh có chuyện cần suy nghĩ." Neil trả lời với giọng điệu bình tĩnh như mọi khi. Nhưng Night im lặng đến đáng sợ.

“P'Neil... say ạ?” Night lại hỏi.

“Anh không biết." Neil đáp với giọng hơi khó chịu.

"Uh...vậy thì Night sẽ không làm phiền P'Neil nữa. Night muốn..." Bóng dáng nhỏ bé định quay trở lại tầng trên.

“Vừa nãy, anh đang uống rượu trước cửa nhà." Neil nói trước khi Night nói xong.

Bóng dáng nhỏ bé cau mày khó hiểu khi Neil nói cho cậu biết tại sao. Neil quay sang nhìn Night, mặc dù trời đã tối. Nhưng Night nhận thức rõ về đôi mắt phát sáng của Neil.

"Và sau đó anh nghe ai đó đang nói chuyện điện thoại với tên khốn kia!!" Neil hét lên khi đứng dậy đối mặt với thân hình nhỏ bé đang giật mình.

Trái tim của Night đập mạnh khi biết rằng Neil đã nghe thấy cậu nói chuyện với Gear vì ban công phòng của Night kéo dài ra phía trước ngôi nhà.

"P...Neil... Night là..." Hình dáng nhỏ bé cố gắng giải thích.

Nhưng một bàn tay mạnh mẽ đã nắm lấy vai gầy của Night bóp mạnh.

"Night không cần phải nói gì!! Night vẫn yêu nó. Night không thể quên nó. Phải không!! Tại sao? Nếu nó làm tổn thương Night nhiều như vậy, tại sao em vẫn yêu nó? Tại sao em không yêu anh?" Neil tức giận hỏi.

"P...P'Neil... Night đau... buông ra Night."  Bóng dáng nhỏ bé nói, giọng run run, cảm thấy sợ hãi người trước mặt cậu.

"Anh yêu Night hơn nó. Anh chăm sóc Night tốt hơn nó. Tại sao Night không chú ý đến anh? Tại sao?" Neil nghiến răng lặp lại câu nói đó.

"P'Neil... Night sợ... P'Neil, buông Night ra." Bóng người nhỏ bé cố gắng nhẹ nhàng nói với Neil để Neil bình tĩnh lại một chút.

Nhưng, nó dường như không giúp được gì nhiều. Mùi bia trên người Neil khiến cậu nhận ra rằng Neil không chỉ uống một chai.

“Anh rất tò mò, nếu nó biết Night đã trở thành của anh, liệu nó có còn cần Night không?” Neil nói, khiến Night mở to mắt.

"Không, P'Neil!! P'Neil, buông Night r! “Bóng dáng nhỏ bé lập tức vặn vẹo khi biết mình sắp phải đối mặt với điều gì.

Thân hình nhỏ bé bị ném lên chiếc sô pha lớn đến mức ngứa ngáy khó chịu, Night nhổm dậy nhưng thân hình cường tráng của Neil đã đè xuống trước. Neil bây giờ đã phát điên. Sự ghen tuông đòi hỏi ở anh ta nhiều hơn là sự tỉnh táo và chính xác.

"P'Fuu, cứu với!...ư" Cậu bé hét lên để Fuu giúp mình, nhưng bị Neil chặn miệng, người đã nuốt chửng tiếng hét của Night.

Cho dù cậu có cố gắng thế nào, cậu cũng không thể thoát ra được. Night mím môi, nhưng Neil dường như đang cố hết sức để luồn chiếc lưỡi nóng hổi của mình vào khoang miệng nhỏ nhắn. Nước mắt Night tuôn rơi lập tức run lên vì sợ hãi. Bàn tay mạnh mẽ của Neil luồn vào trong áo ngủ của Night và vuốt ve toàn bộ cơ thể cậu. Night quay lại, mỗi lần như vậy cậu lại lùi ra sau, trước khi cậu nghe thấy một âm thanh căng thẳng từ phía trên vọng vào tai mình.

"Tên khốn Neil!!" Một tiếng hét lớn vang khắp nhà. Trước khi cơ thể của Neil tách khỏi Night.

“Night.” Giọng Nott vang lên khi anh chạy đến đỡ bạn mình ngồi dậy.

Bốp!

Fuu đấm thẳng vào mặt Neil nhưng Neil không đáp trả, Nott phải vào can ngăn Fuu.

"P'Fuu, đủ rồi! Đủ rồi." Nott tức giận về những gì bạn mình phải chịu, nhưng cậu không muốn Fuu có bất kỳ hành động nghiêm trọng nào.

Cả Fuu và Nott đều nghe thấy tiếng động lớn ở tầng dưới.

"Điều mày làm không khác gì tên khốn đó. Và nếu Day phát hiện ra, mày sẽ làm gì?!! Làm thế nào mày có thể đối mặt với nó? Mày có thấy Night sợ hãi như thế nào không? Đó có phải là ý muốn của mày khi mày nói rằng mày yêu em ấy không?" Fuu giận dữ hét lên.

"Tại sao?! Tên ngốc Gear làm rất nhiều điều tồi tệ và Night vẫn yêu nó. Night không hề quên nó dù chỉ một chút." Neil lại hét lên.

Trước khi lấy chiếc áo và chiếc túi, anh ta đi đến chiếc ô tô đang đậu của mình.

"Ư... huhu... huhu..." Giọng Night nức nở, cho đến khi Nott phải ôm lấy cậu.

Trong chốc lát bên ngoài có tiếng ồn ào. Trước khi Neil lao ra khỏi nhà của Night. Rồi Fuu bước vào với vẻ mặt ủ rũ.

"Thằng bạn khốn nạn này, nó tệ thật." Fuu nguyền rủa, trước khi loạng choạng chứng kiến sự ghê tởm của Nott trước lời nói của Fuu.

"Night thế nào rồi?" Fuu đến ngồi cạnh Night ở phía bên kia.

"Hức...P'Fuu... P'Neil... đi đâu vậy?" Night, mặc dù sợ hãi, nhưng vô cùng quan tâm Neil.

"Để nó đi đâu thì đi đi. Em cứ bình tĩnh lại đã " Fuu tức giận nói.

Anh vẫn không thể tưởng tượng được nếu anh không ngủ ở đây. Night chắc chắn sẽ không có ai giúp cả.

"Hức... P'Fu đừng nói với P'Day... Hức... Night cầu xin anh... Hức... đừng nói với anh ấy." Bóng dáng nhỏ bé hấp tấp lắc cánh tay của Fuu.

Fuu nhìn thân hình bé nhỏ mà thương hại.

“Tại sao vậy Night?” Nott tò mò hỏi.

Sự việc này khiến Nott rất bất ngờ. Nhưng cậu không nghĩ rằng mình sẽ hỏi tất cả chúng bây giờ.

"Hức… tao không muốn….  Làm cho P'Day…. Hức…lại phải mệt mỏi vì tao nữa… Hức… tao không muốn cả hai chúng ta… hức… có vấn đề." Night vừa nói vừa nức nở.

Fuu hít một hơi thật sâu.

"Ừm, anh sẽ không nói với nó. Em có bị thương ở đâu không?" Fuu hỏi.

"Uh... không." Bóng dáng nhỏ bé trả lời.

"Đưa Night đi ngủ thôi. Đêm nay Neil và Day sẽ không về đâu." Fuu nói, thế là Nott đỡ Night đứng dậy và trở lên lầu. Fuu đóng cửa và theo họ lên phòng ngủ.


.
.

"Nott, giờ thì em có thể ngủ rồi. Tối nay không có gì khác đâu." Fuu nói, giọng anh trầm xuống.

Nott gật đầu trước khi Fuu bước ra ngoài. Nott khóa cửa phòng và quay lại thì thấy Night đang nằm trên giường khóc với đôi mắt sưng đỏ.

“Này… tao nhỏ bé... Tao rất yếu ớt …Hức…Mày có thấy Nott không?” Night nói.

"Sao mày lại nói vậy? Mày không yếu chút nào. Nếu là tao, tao cũng sẽ sợ hãi như mày." Nott nói.

"Bởi vì... Hức...Tao luôn luôn gây rắc rối cho anh trai mình... Hức." Night tự trách mình vì loại sự cố này.

"Cái quái gì vậy? Mày không thể tự trách mình được. Tao không biết mày đã trải qua những gì, nhưng chuyện hôm nay không phải là lỗi của mày. Đó là lỗi của tên khốn đó." Nott nói.

Night đưa tay lên ôm đầu và hét lên một tiếng nữa. Trong suy nghĩ của cậu, hình ảnh của Gear lúc này đã xuất hiện. Cậu cảm thấy muốn nhìn thấy Gear ngay lập tức.

“Ngủ đi, này, đừng suy nghĩ nhiều.” Nott lại nói, thế là Night xoay người ngủ quay lưng về phía Nott.

Nhưng đôi mắt vẫn có dòng nước trong suốt liên tục chảy xuống. Bản thân Nott cũng không hỏi han hay đùa giỡn bất cứ điều gì, bạn cậu đứng dậy tắt đèn rồi nằm xuống cạnh cậu cho đến khi cậu ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Sáng hôm sau...

Night mở mắt ra thì thấy Nott không còn nằm trên giường với mình nữa. Dáng người nhỏ bé nhìn nhìn đồng hồ và thấy rằng đã hơn 9 giờ. Cậu bước vào phòng tắm để rửa mặt và đánh răng trước khi đi xuống cầu thang của ngôi nhà. Nghe thấy tiếng cãi vã trong bếp, cậu bước vào và thấy Fuu đang ôm lấy thân hình nhỏ bé của Nott từ phía sau, trong khi Nott đang cố gắng thoát khỏi Fuu.

"Mới sáng sớm mà đã ngọt ngào quá." Night khẽ trêu chọc khiến Nott buông Fuu ra.

"Sáng sớm thì mới khoẻ chứ." Fuu nói với một nụ cười.

Bây giờ, khuôn mặt của Nott đỏ bừng lên vì xấu hổ khi bạn của cậu nhìn thấy.

"Mắt em sưng húp lên rồi kìa." Fuu nói khi nhìn thấy đôi mắt của Night.

Night khẽ mỉm cười.

“Tại sao mày không đánh thức tao dậy?” Night hỏi người bạn của mình.

"Tối qua mày ngủ rất muộn, tao không muốn đánh thức mày. Tao muốn mày ngủ thật sâu để không phải suy nghĩ nhiều." Nott nói.

“Vậy mày đang làm gì vậy?” Night hỏi khi nhìn vào cái chảo mà Nott đang nấu.

“Tôi nấu cơm cho mày và P' của mày.” Nott nói với ánh mắt dán chặt vào Fuu. Người đàn ông cao lớn mỉm cười, nhưng không nói gì.

"P'Fuu, Night, em có thể nói với anh về điều này không?" Cậu nói trước khi đi vào phòng. Một lúc sau, Fuu đi theo cậu.

“Có chuyện gì vậy, Night?” Fuu hỏi.

"Uh... P'Fuu...Tối nay em sẽ ra ngoài đi dạo." Night nói với Fuu.

“Em đi với ai vậy?” Fuu hỏi.

"Ừm ...đi với Gear." Cậu trả lời.

Mặt anh lập tức căng thẳng nghe điều này.

"Em đã gọi cho Day chưa?” Fuu hỏi.

"Night không dám gọi. Ngoài ra, gần đây P'Day dường như muốn có chút thời gian cho riêng mình. Vì vậy, Night không muốn làm phiền anh ấy bằng bất cứ điều gì." Night nói.

"Night sợ rằng Day sẽ không để em tiến xa hơn thế này đúng không?" Fuu nói.

Night im lặng vì không cãi được.

"Vâng, P Fuu. Night hứa rằng Night sẽ chăm sóc bản thân thật tốt. Night sẽ không bao giờ yêu anh ta dễ dàng như trước nữa." Night cầu xin thân hình cao lớn.

“Chắc chắn rồi, nếu tối nay có chuyện gì không ổn, chắc chắn Day sẽ giết tôi,” Fuu nói.

"Vâng, Night sẽ không gây rắc rối cho P'Fuu đâu, tôi đảm bảo với bạn, Night hứa điều đó," bóng dáng nhỏ nhắn lại nói.

"Được rồi, nếu Day quay lại, anh sẽ nói giúp em. Về phần Neil, em không cần phải suy nghĩ nhiều. Nó chắc chắn đã uống rượu tối qua." Fuu nói.

Night khẽ gật đầu. Mặt cậu căng ra khi nghĩ đến Neil.

“Night sẽ lên lầu tắm rửa trước, sau đó sẽ xuống lầu ăn đồ ăn của Nott.” Night nói.

Rồi Night trở lên lầu đi tắm.


Rin: có thể nói Fuu là ngườI dịu dàng nhất cái vũ trụ này luôn í (⁠๑⁠♡⁠⌓⁠♡⁠๑⁠)

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro