Chương 22:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 22:


Gus quay lại nhìn Four khi anh trai cậu bước vào phòng.

"Uh...thôi nào." Gus không biết phải nói gì. Vì vậy, cậu nghĩ mình sẽ lên phòng để suy tính về quan hệ của mình với Four.

"Mày đi đâu?" Four tiến lại gần dáng người nhỏ bé.

“Uh…tôi sẽ lên phòng." Gus thờ ơ trả lời.

Gus sau khi biết toàn bộ sự thật, cảm thấy không đủ can đảm để đối mặt với Four một mình.

"Mày có nghĩ rằng mày sẽ trốn tránh tao à?" Four hỏi, trong khi Gear vẫn ở bên trong, Four không nói hay hành động gì nhiều, vì anh biết Gear không biết chuyện gì đã xảy ra trước đó giữa anh với Gus và anh chắc chắn rằng Gus đã không nói với anh trai cậu và anh cũng không nói. Anh không dám nói với Gear bất cứ điều gì.

"Ai tránh anh? Hơn nữa, tôi tránh anh làm gì?" Gus vội vàng bản bác, lúc này cậu sợ mất đi lòng tự trọng.

“Nếu mày không muốn trốn tránh tao thì ở lại nói chuyện với tao trước đi." Four nói và nắm tay Gus dẫn cậu ra khỏi nhà.

"Cái…anh định đưa tôi đi đâu, để tôi đi." Gus khăng khăng.

"Tao chỉ định đưa mày ra ngoài để chúng ta có thể nói chuyện nhẹ nhàng thôi. Tại sao mày lại mắng tao?" Four nói khẽ.

"Nói cho tôi biết tại sao anh lại kéo tôi đi đâu?" Gus hét lên, nhưng cho phép để Four kéo tay vào phòng khách.

Đến bàn trong phòng khách, Four thả Gus ra, nhưng đặt cậu xuống chiếc ghế ở đó. Trong khi Gus đang tim đập thình thịch vì cậu muốn biết Four đang nói về điều gì.

"Anh muốn nói về điều gì?" Gus hỏi, cố giữ vẻ mặt bình thường nhất có thể. Four ngồi xuống cạnh Gus. Bóng dáng nhỏ bé lùi lại một chút.

“Tao muốn nói về cuộc trò chuyện vừa rồi của chúng ta.” Four nghiêm túc hỏi.

"Anh đang nói cái gì vậy?" Gus hỏi. Four ngay lập tức quay sang nhìn Gus.

"Mày giả ngốc cái quái gì? Đó là về..." Four hét lên.

"Ôi, tôi biết, anh không cần phải nhắc lại, được không?” Gus nhanh chóng cãi lại trước mặt Four.

"Ờ, nhìn mày đi, mày làm như thể mày không muốn nói chuyện vậy. Nếu mày muốn quên đi những gì đã xảy ra, nếu mày muốn chúng ta không bao giờ nói về nó nữa, hãy nói cho tao biết và tao sẽ làm theo." Four giận dữ nói.

"Vậy, anh muốn tôi làm gì, Four? Tôi bối rối. Nhưng anh lại mắng tôi, nói rằng tôi ngu ngốc... Ờ đúng, tôi ngu ngốc!! Vì vậy, anh không cần phải gây sự với một kẻ ngốc như tôi."  Gus hét lên trong khi cố gắng đứng dậy. Nhưng Four đã nắm lấy cổ tay nhỏ bé của cậu trước.

"Xin lỗi... ngồi xuống trước đi, Gus." Four vội vàng nói, khiến Gus đông cứng trước khi đồng ý ngồi xuống lần nữa, tay cậu bị siết chặt.

“Buông tay tôi ra."  Gus nói với giọng điềm tĩnh, Four vẫn nắm chặt cổ tay cậu.

“Nếu tao thả ra…mày có đứng dậy và chạy khỏi tao không, Gus?” Four hỏi.

"Tôi không chạy trốn, hãy để tôi đi. Anh có muốn Gear nhìn thấy không?" Gus nói.

"Mày không nói với anh trai mình chứ?” Four hỏi khi thả tay Gus ra.

"Tôi sẽ không nói với anh ấy." Gus trả lời. Four im lặng một lúc.

“Thực ra, anh có thể quên chuyện đó đi.” Gus lặng lẽ nói khi nhìn về phía trước, không quay lại nhìn Four.

"Mày bảo tao quên đi, nhưng... mày đã quên rồi sao?" Four hỏi ngược lại. Gus cúi đầu và im lặng vì không thể nói được. Cậu thực sự không thể quên những gì đã xảy ra. Lúc đó Gus không biết Four đang nghĩ gì, cậu chỉ biết rằng giữa những người bạn thì không nên như vậy với nhau.

Kể cả anh trai mình, hay trong số những người đàn ông cậu đã gặp cho đến nay, không có ai mà Gus cảm thấy tốt hơn Four... Cho đến sự cố ngày hôm đó. Gus nhận ra rằng cậu thích bạn của anh trai mình đến nhường nào. Gus luôn tự nhủ rằng mình là đàn ông và thích phụ nữ xinh đẹp, nhưng khi gặp Four, Gus không nhìn ai nữa.

"Còn anh, đã ba năm rồi, tại sao anh không quên chuyện đó? Anh sẽ dễ dàng quên đi những gì đã xảy ra hơn, xung quanh anh có rất nhiều người có thể giúp anh làm điều đó." Gus hỏi.

"Ờ, tao đã nói với mày rằng tao có rất nhiều người, đó là sự thật, nhưng đó là để tránh xa mày. Tao không có hứng thú với ai ngoài mày." Four nói. Gus cảm thấy mặt mình đỏ bừng.

"Ừm... lúc này anh nói như thể anh thích tôi vậy." Gus ngập ngừng nói.

"Và nếu đúng là như vậy thì sẽ có chuyện gì xảy ra? Cảnh sát có bắt tao không?" Four bực mình nói. Gus ngay lập tức quay lại đối mặt với bóng dáng cao lớn.

“Thật ra thì, bây giờ mày nên biết rồi, Gus, tao đã thích mày ba năm rồi… Tao đã chịu đựng ba năm rồi. Nếu hôm nay chuyện này không nổ ra… Thì tao nhất định sẽ phải chịu nhiều năm hơn nữa, tao không biết phải làm sao nữa…” Four nghiêm giọng nói.

"Ờm...Tôi...Uh." Gus cảm bị cứng miệng, không thể nói được gì.

"Không cần suy nghĩ nhiều, nói một câu là mày đối với tao như thế nào để tao còn biết. Tao dám thừa nhận tao yêu mày. Gus, tao đã yêu mày rất lâu rồi, hơn nữa tao thích đùa giỡn mày. Đúng vậy , nhưng đó là cách duy nhất tao có thể ở gần mày. Tao làm tất cả vì tao yêu mày. Tao không hề ghét mày như mày đã nghĩ." Four nói trong một loạt các từ nhắm vào Gus.

"Ý mày thế nào?” Four hỏi lại.

“Tôi…” Gus lặng lẽ nói.

"Mày có thể nói to hơn một chút được không? Tao không nghe thấy mày nói gì hết." Four lặp lại.

"Tôi...ừm ...tôi thích anh... Tôi thích anh." Gus nói, giọng cậu to hơn khiến Four có thể nghe rõ.

"Có vậy thôi mà.” Four cười nói, thừa nhận cảm xúc của đối phương.

“Tôi cảm thấy kỳ lạ vì người mà tôi thường xuyên đánh nhau vậy mà giờ… tôi nói với anh ta điều này." Gus nói lại.

"Tao cũng không biết. Nhưng tao đã kiên nhẫn trong một thời gian dài rồi." Four nói với vẻ mặt bình thường.

.
.

“Vậy là mày đang hẹn hò với tao nhỉ.” Four nói. Gus ngay lập tức nhìn anh ta.

“Ai… đang hẹn hò với ai cơ?” Gus kinh ngạc hỏi.

"Thì tao thích mày, mày thích tao, chúng ta đều thích nhau, thì không phải hẹn hò sao?" Four hỏi.

"Anh nghĩ dễ thế chắc." Gus nói.

"Ơ, vậy tại sao mày lain muốn làm cho nó khó khăn hơn? Ba năm đấy, tao đã chịu đựng được ba năm rồi." Four lặp lại, bắn vào mặt Gus đang đỏ bừng lên từng phút.

“Tôi cũng đã chịu đựng được ba năm rồi.” Gus miễn cưỡng cãi lại.

“Vậy nói cho tao biết phải làm gì, tao phải làm gì để ma đồng ý ở bên tao?” Four lập tức hỏi.

"...."

"...."

"Tao sẽ đi nói chuyện với Gear."

"...."

"...."

"Gear, tao muốn hẹn hò với Gus."

"...."

"...."

"Khụ, khụ, khụ, khụ... Khụ... Four... mày vừa mới nói cái gì?" Gear ngay lập tức bị sặc rượu khi nghe người bạn thân của mình nói vậy.

Gear đang uống rượu với một số người bạn thì Four bước tới và hùng hổ nói như vậy. Mọi người và kể cả Gear đều bối rối.

“Tao nói là tao muốn hẹn hò với Gus." Four lặp lại.

"Mày say à? Mày lén uống hết nửa chai rượu đúng không?" Gear hỏi ngay lập tức.

“Tao không say, mày biết tao khi say thế nào mà." Four nói, quay lại nhìn về phía phòng khách trước khi nhìn lại bạn mình.

"Mày điên rồi! Mày và thằng nhóc đó còn thường xuyên đánh nhau thì làm sao  có thể hẹn hò được? Mà mày nói chứ nó có hẹn hò với mày không? Tao không nghĩ là hay đâu Four." Gear nói.

"À, Gus để tao quá đây nói chuyện với mày. Nếu mày đồng ý thì em ấy ở ngay lập tức là của tao." Four nói lại, khiến Gear choáng váng.

"Tao không hiểu, tao vẫn không hiểu. Hai người yêu nhau từ khi nào? Bắt đầu thích nhau từ khi nào?" Gear hỏi với giọng trầm và nghiêm túc, nhận thấy rằng Four do dự khi hỏi điều cuối cùng.

“Tao có thể nói chuyện riêng với mày được không?” Four nói, Gear ngay lập tức đi ngang qua Four và đi khỏi bàn nơi anh ta đang uống rượu. Four người theo sát phía sau.

Gus bí mật quan sát hai người họ qua cửa sổ phòng khách. Nhưng mà, cậu không nghe rõ hai người đó đang nói cái gì, chắc chắn là Four đang nói về chuyện của hai người bọn họ, nếu không thì đã không rời khỏi bàn như thế này…

“Chết tiệt, anh nghiêm túc đấy à?” Gus lẩm bẩm một mình, ngả người ra sau và nghĩ về cậu và Four trước khi lắng nghe.

Một tiếng động bên ngoài vang lên khiến Gus chạy ra ngay lập tức...

"Gear, dừng lại, bình tĩnh." Gus hét lên.

Những người bạn của Gear lao vào kéo anh, khi anh đang đánh Four khiến cậu nhìn cũng phải run sợ...

"Này, Four dừng lại. Tại sao bọn mày lại đánh nhau?" Bạn của Gear hỏi khi anh ấy kéo Gear ra khỏi Four. Mặc dù Four không hề đánh Gear. Gus ngay lập tức chạy đến gặp Four.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tự dưng động tay động chân làm gì?" Gus nói.

"Sao lúc đó mày không nói với tao hả, đồ ngốc? Nói cho tao biết, nó đã làm cái quái gì với mày?"

"Four?!" Gear hét lên, Gus giật mình khi biết Four sẽ kể cho Gear nghe mọi chuyện.

"Tôi sợ nếu tôi nói cho anh biết, anh sẽ làm chuyện còn tệ hơn bây giờ đấy!!” Gus hét vào mặt anh, nhìn vào khóe miệng bị rách của Four.

“Mày hài lòng chưa?” Four khẽ nói. Gear xoay để thoát khỏi những người bạn khác của anh ấy.

"Ouch! Chết tiệt, lẽ ra tao phải thêm vài cú đấm nữa." Anh nói.

Gear có vẻ vẫn còn giận.

"Vậy tức là mày đã đồng ý cho tao hẹn hò với Gus, đúng không?" Four đứng dậy hỏi lại. Gear giơ tay lên.

“Nếu nó thực sự muốn hẹn hò với mày, thì tao sẽ đồng ý với điều đó." Gear lại nói. Four lập tức mỉm cười.

Còn Gus thì hết nhìn anh trai rồi lại nhìn Four một cách bối rối.

"Chuyện quái gì đây?” Gus nói.

"Tao đã nhận hết tội, ban đầu nó không tin tao. Nhưng khi tao xác nhận mọi chuyện là thật thì nó liền nổi điên với tao. Tuy nhiên, nó nói với tao rằng nếu để nó đấm vài phát thì nó sẽ tha thứ cho tao." Four nói với Gus, người đang giữ cánh tay của Four bên mình...

“Anh tình nguyện bị đấm?” Gus tiếp tục, Four gật đầu.

"Còn mày, Gus? Mày có muốn ở bên nó hay không? Nói cho tao biết đi." Gear thấp giọng hỏi em trai mình. Gus do dự một chút trước khi gật đầu.

"Ư..." Gus khẽ đáp, vì cậu cảm thấy xấu hổ thay cho ba người bạn của Gear một cách đáng yêu và ngại ngùng để khẳng định điều đó, và họ nghĩ cậu thật dễ thương.

"Vậy là xong, chúng ta uống tiếp đi." Gear nói trước khi quay trở lại bàn. Gus lại quay sang nhìn Four.

“Anh điên rồi." Gus nói. Four quàng tay qua người Gus và xoa đầu cậu ấy qua lại bằng tay kia.

“Vì vậy, bây giờ mày có một người bạn trai điên rồ rồi đấy, hãy nhớ điều đó." Four nói, trước khi kéo Gus đến ngồi cùng bạn của anh.

.
.

Cốc... Cốc

Có tiếng gõ cửa của Night. Bóng dáng nhỏ đứng dậy ra mở cửa.

“P'Fuu, chuyện gì vậy?” Night hỏi, khiến Nott, người đang nằm sấp đọc manga, lập tức bật dậy và ngồi xuống. Fuu bước vào phòng, nhìn cậu và mỉm cười.

"Sao hai người lại nhốt trong phòng thế này? Bây giờ cũng chưa muộn, hai người có thể ra ngoài ngồi một lát." Fuu nói.

“Anh muốn em ra ngoài đi dạo, hay chỉ Nott thôi?” Night nói, lườm bạn mình.

"Cả hai em. Anh mua kem sữa dừa rồi. Chúng ta ra ngoài ăn nhé." Fuu nói khi anh nhìn Nott đang ngồi trên giường và vẫn dán mắt vào manga.

“Nott, đi ăn kem đi.” Night quay sang bạn mình. Nott đặt cuốn truyện tranh xuống và theo Night ra khỏi phòng. Cả ba đi xuống cầu thang và khi đi ra, họ thấy Neil đang hút thuốc trước cửa nhà.

“Neil, dập điếu thuốc và ngồi xuống ăn trước đi." Fuu nói.

Neil dập điếu thuốc vào gạt tàn trước khi ngồi cạnh Night, người đã hơi cử động. Neil nhận thấy, nhưng không nói gì. Fuu lấy từ trong túi ra một hộp kem và dùng muỗng nhựa phân phát cho mọi người. Nott mở hộp và nhìn Fuu một chút.

"Tại sao em lại nhìn tôi? Tôi đã mua vị em thích đấy. Nếu em không thích nữa thì cứ nói với tôi." Fuu nói, khiến Nott phải nhìn đi chỗ khác với vẻ mặt xấu hổ.

“Em vẫn chưa nói gì cả." Nott khẽ nói.

"Ôi, P'Fuu thật tốt. Vậy anh có biết Nott thích nhất cái gì không?" Night nói với một nụ cười.

“Anh biết những thứ Night yêu thích là gì.” Neil khẽ nói. Rồi tay anh đưa que kem lên miệng như bình thường. Night dừng lại một chút và nhìn vào khuôn mặt của Nott để xem cậu có biểu hiện gì. Nhưng Nott có vẻ rất xấu hổ.

Cậu không hiểu những gì họ đang nói.

"Ăn đi. Thôi hút thuốc và ăn kem đi, hút nhiều hại sức khoẻ đấy." Fuu nói với Neil, nhưng Neil khẽ nhún vai và không nói gì. Làm cho Night cũng hơi bối rối.

"Vậy khi nào mày quay trở lại Anh?" Fuu hỏi.

"Tao muốn ở Thái Lan một thời gian rồi quay lại. Mà sao mày hỏi vậy? Mày giục tao đi à?" Neil nói.

"Tao không giục mày đi. Tao chỉ hỏi để biết thôi. Thực ra, nếu mày muốn đi du lịch ở đâu thì cứ gọi bải tao... Tao sẽ đi cùng mày." Fuu nói với giọng điệu bình thường.

"Tao đoán mày không có thời gian để đi cùng đâu... Mày có lý do để ở lại rồi." Neil nói đùa. Nott chỉ cúi đầu xuống và ăn.

"Nott, bình thường mày nói rất nhiều mà. Sao mày lại không nói gì khi ở với P'Fuu thế?" Night hỏi.

“Tao không biết phải nói gì car.” Nott khẽ đáp.

"Tao nghĩ mày đang xấu hổ thì có." Night tiếp tục nói đùa với bạn mình. Fuu nhìn Nott với vẻ thích thú khi thấy hành vi của Nott.

“Em ăn như một đứa trẻ vậy." Fuu nói, lấy khăn giấy lau vết kem trên khóe miệng Nott. Nott khựng lại và mặt đỏ bừng.

“Em… em có thể tự lau được." Nott lắp bắp nói.

"Tôi không giúp em lau nó sao?" Fuu nói, làm cho cậu  cứng người.

"P'Fuu, em đã bảo anh đừng có nói chuyện với em như thế mà...em không phải phụ nữ mà." Nott lập tức hét lên dù mặt cậu đỏ bừng. Fuu mỉm cười.

"Này, đừng nói vậy, bình tĩnh đi. Đừng hét lên như vậy." Fuu nói đùa. Nott lườm Fuu. Night cũng bật cười trước biểu hiện của bạn mình.

"Đồ điên." Nott nhẹ nhàng nói. Fuu nghe thấy cậu nói gì nhưng không quan tâm. Night mỉm cười rồi nhìn đồng hồ.

"Uh... Nott, cứ ngồi đây với P'Fuu nhá. Tao lên lầu tắm." Night nói với bạn mình.

"Ơ. Sao mày đã đi nhanh vậy?" Nott ngay lập tức hỏi.

"Ờ, tôi đã ăn gần hết rồi, nhưng tao không muốn ăn tiếp nữa. Tốt hơn là tao nên đi tắm." Night nói với một nụ cười trên môi.

“Em có định xuống đây nữa không Night?” Neil hỏi khi Night đứng dậy.

"Uh...Em chưa biết. Chắc em sẽ ngồi trong phòng làm bài tập." Night nói.

"Ngày mai là thứ bảy, em không có tiết học, vội vàng làm gì?" Neil hỏi.

"Night không thích dồn việc vào rồi làm. Nếu có thời gian rảnh, tốt hơn là làm cho xong trước." Night nói trước khi đi về phía phòng.

"Mày định đi đâu vậy Neil?” Fuu hỏi khi Neil đứng dậy.

"Seven eleven trước ngõ thị trấn. Muốn ăn gì không?" Neil hỏi Fuu.

"Không, tao không cần. Em cần gì không?" Fuu, quay sang hỏi cậu bé ngồi bên cạnh.

"Không." Nott trả lời, và Neil lái chiếc mô tô của Night đi.

.
.

“Tao sẽ không để mày làm vậy đâu!!” Giọng của Four hét lên.

"Tại sao? Chỉ một chút thôi." Gus hét lên. Trong khi Gear thản nhiên nhìn hai người họ.

"Hai người thực sự chơi trò chơi thôi, đúng không?" Gear nói.

"Hừ, mày còn nhỏ, làm sao có thể uống rượu?" Four nói.

"Anh dám la tôi, tôi cứ muốn uống đấy." Cậu cãi lại.

“Hơn nữa, tôi không còn là một đứa trẻ nữa." Gus nói.

“Đấy. Từ nay tao không cho mày uống nữa." Four lại nói.

“Vậy tại sao anh phải cấm tôi?” Gus hỏi.

"Gus, uống soda đi. Mỗi lần mày uống rượu là kiểu gì cũng có chuyện với tao." Four lời đe dọa. Gus cau mày, nhưng đồng ý uống soda thay vì rượu.

“Đe dọa em trai tao trước mặt tao thì cũng nể mặt tao chút chứ, Four." Gear nói.

“Anh thì có bao giờ quan tâm đâu.” Gus quay sang anh trai mình.

"Chính xác thì ai không quan tâm đến mày? Tao đã luôn lo lắng cho mày, nhưng mày chưa bao giờ nhận ra." Gear nói.

"Nếu tao không quan tâm đến mày thì tao đã không nổi giận với tên khốn Four đó vì những gì nó đã làm với mày rồi." Gear lại nói.

"Four mới làm vậy mà anh đã giận. Chắc anh đã hiểu cảm giác của P'Day và Night rồi phải không?" Gus nói, khiến cả bàn im lặng, vì họ đều ở trong tình trạng giống nhau.

“Chết tiệt, mày phá hỏng bầu không khí đấy." Four nói.

"Ờ, tôi đang nói sự thật thôi." Gus tiếp tục tranh luận.

“Tao biết, nhưng hãy nhìn vào mặt nó đi."  Four nói, gật đầu với Gear.

Gear bây giờ đang ngồi với vẻ mặt căng thẳng hơn trước, Gus quay sang nhìn anh ta, vì vậy anh ta không nói gì nữa.

“Vậy It đâu rồi?” Một người bạn khác ngồi cùng bàn hỏi, làm bầu không khí trở nên nhẹ nhàng hơn.

"Tao không biết nó ở đâu, tao gọi điện thì nó nói không đến được, bệnh nặng. Nó không bao giờ bỏ nhóm cả. Nhưng dạo này thì cứ như ninja vậy, học xong là mất dạng." Anh nói.

"Tao nghĩ cũng hơi lạ đấy. Đàn em đến nói với tao rằng họ đã nhìn thấy It lên xe của ai đó. Tak không biết hắn ta là ai, tao chỉ biết hắn ta là đàn ông, nhưng đàn em của tao không thể nhìn rõ mặt hăn ta." Người bạn đó của Four nói.

“Anh định đi đâu vậy?” Gus hỏi khi thấy anh trai mình đứng dậy.

“Đưa điện thoại cho tao, tao sẽ gọi cho Night.” Gear nói. Gus đưa cho Gear chiếc điện thoại của mình.

“Gọi số của Nott." Gus nói. Gear gật đầu trước khi bỏ đi để gọi cho Night.


Rin: Gear nó nhận ra nó sai và biết mình thích Night rồi. Còn Four x Gus thì đã xác định tình cảm 555

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro