Chương 19:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 19:

"Mày chắc chứ?" Four hỏi.

"Này, tại sao anh không thể làm hả? Còn nếu anh không dám thì không cần nói nữa." Gus tức giận nói.

"Gus, Four..." Gear chuẩn bị nói điều gì đó.

"Được rồi, tao làm được, Gear. Không có gì đâu." Four nói, nhìn Gear và Gus.

"Anh đang nói về cái gì vậy?" Gus hỏi.

“Không có gì Gear… tao sẽ bóc vỏ tôm cho mày.” Four nói trước khi lấy tôm và cua đặt vào đĩa của Gus.

Cậu bé ăn một cách thích thú. Gear quay sang nhìn Night như thường lệ. Có một cô gái ở bàn gần đó hướng sự chú ý của mình đến Four và Gear.

"Four, tại sao anh bóc cho tôi tôm và cua? Tôi muốn ăn sò nữa. Tôi còn muốn ăn cả mực." Gus nói, Four cau có suy nghĩ.

"Lấy cái gì khác đi. Nếu muốn ăn sò thì mày tự bóc đi. Four không bóc cho mày được." Gear nói.

“Tại sao?” Gus hỏi.

“Tên khốn này bị dị ứng với tất cả các loại động vật có vỏ, nhưng giờ chúng chưa ảnh hưởng lắm đến nó.” Gear nói. Gus quay lại nhìn vào mặt Four.

"Ha ha ha...... Anh ta là đàn ông mà thua mấy con sò và mấy con hàu... Đồ điên..." Gus cười khẩy.

"Chết tiệt, tao đánh mày đấy!” Four nói.

"Thử xem.” Gus đáp.

"Đủ rồi hai bọn mày, tao đưa bọn mày đến đây để ăn chứ không phải để đánh nhau. Ăn cái gì khác đi đồ ngốc nếu mày không muốn tự bóc thì nhịn đi." Gear nói.

“Vậy thì tôi sẽ không ăn, nếu không có ai làm cho tôi, tôi sẽ không ăn." Gus nói, lắc đầu một cách thờ ơ, trước khi quay sang nhìn Night, người đang ngồi yên lặng.

"Cái gì vậy?" Gear hỏi.

Night nhìn sang chiếc bàn bên cạnh Gear.

"Bên kia nhìn qua đây mà còn không thèm che giấu ý tứ. Tôi khó chịu, nếu không phải là con gái thì tôi đã cho một trận rồi." Night lặng lẽ nói.

Gear quay lại thì thấy người phụ nữ ở bàn bên cạnh quay sang nhìn Gear và mỉm cười với anh ta. Night nhìn chằm chằm với vẻ hoài nghi trước khi một nụ cười nở trên môi.

"Cậu không phải lo lắng cho tôi." Gear nói.

"Tôi mặc kệ, cô ta vẫn nhìn thì tôi sẽ không ăn..." Night hậm hực nói.

Gus bối rối nhìn bạn mình.

"Vậy tôi nên làm gì đây? Cậu có cần tôi qua bảo với cô ta là cô ta nhìn tôi khiến người yêu của tôi giận không?" Gear khó chịu hỏi.

"Ý hay đấy.” Night trả lời, chìm sâu trong suy nghĩ.

"Cậu điên à?” Gear hỏi.

"Làm sao? Sao anh không thể làm vậy hả? Không làm cũng không sao, tôi không muốn ăn nữa." Nói xong, Night khoanh tay ngồi yên, thậm chí không thèm quay lại nhìn Gear.

"Bình tĩnh đi." Gear nói.

“Không sao, tôi không có ép buộc anh làm gì cả, anh không cần làm.” Cậu bé nói, thanh âm cứng ngắc.

Four quan sát tình hình, nhưng có vẻ như bạn của anh ấy sẽ làm điều đó.

“Anh cư xử như một quý ông, mặc dù anh xấu tính." Night nói.

"Night, cậu nói nhiều quá rồi đấy." Four nói, không thể kiềm chế được bản thân.

"Sao, tôi có nói gì sai sao? Gear vẫn như trước, anh ta vẫn muốn lợi dụng tôi phải không? Anh ta còn hứng thú với tôi chứ gì? Hỏi Gear mà xem, tôi nói sai sao?" Night nói thẳng thừng.

Bản thân Gus rất tức giận và căm ghét những gì anh trai mình đã làm, nhưng cậu không muốn Night nói như vậy.

"Nếu tôi làm theo những gì cậu mong muốn, cậu sẽ quên đi quá khứ chứ, Night?" Gear lặng lẽ hỏi.

"Hãy làm điều đó trước và sau đó hẵng nói chuyện với tôi." Night nói.

Đột nhiên, Gear đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình. Gus bối rối nhìn anh trai mình. Bóng dáng cao lớn tiến về phía cô gái đang nhìn mình. Những người phụ nữ mỉm cười khi nghĩ rằng anh ta sẽ đến nói chuyện và tán tỉnh họ.

"Xin lỗi, đừng nhìn tôi nữa, phiền phức lắm. Người yêu của tôi không vui khi các cô cứ nhìn tôi và bạn tôi đấy. Chúng tôi hầu như không thể ăn nổi." Gear nói.

Night hơi choáng váng khi Gear đồng ý làm theo lời cậu. Nhưng cậu lại thầm mỉm cười hài lòng trên khóe miệng. Các cô gái cùng bàn vô cùng tức giận. Họ nhìn Night và không cần hỏi quá nhiều, người phụ nữ trẻ hiểu rất rõ đó là ai.

“Ồ, tôi xin lỗi." Người phụ nữ bướng bỉnh nói.

Gear trở lại bàn.

"Cậu hài lòng rồi chứ?" Gear lặng lẽ hỏi.

Night không nói gì, chỉ cầm thìa và tiếp tục ăn trước khi cả bàn im lặng. Gear tiếp tục ăn, tiếp tục bóc hải sản cho Night mà không nói lời nào. Gus trầm ngâm nhìn bạn mình và anh trai.

"Chết tiệt." Giọng của Four cắt ngang dòng suy nghĩ của Gus. Dáng người nhỏ bé nhìn vào chiếc đĩa.

“Tại sao anh lại bóc nó cho tôi?” Gus hỏi ngay khi nhìn thấy con sò khổng lồ trên đĩa của mình.

"Ăn đi, đừng hỏi nhiều nữa, được không?" Four nói.

Anh ấy cũng dùng tay bóc những con sò và hàu. Dáng nhỏ để ý thấy ngón tay Four bỗng có vết đỏ.

"Chết tiệt! Lại đây." Gus nói, kéo tay Four vào wc gần nhất. Chỉ còn lại Night và Gear.

"Không cần bóc nữa, tôi no rồi, anh ăn đi." Night nói.

Gear không nói gì, mà ngồi ăn một mình. Night quay đầu nhìn về phía biển cách đó không xa, sóng vẫn đang vỗ vào bờ, có lúc nhẹ, có lúc nặng nên Night cũng không nói gì nữa. Không biết cậu có thể chịu đựng được bao lâu nữa. Đôi khi cậu quay lại và nghĩ về lý do tại sao cậu lại làm điều này. Cậu muốn trả thù Gear hay cậu chỉ muốn Gear tập trung sự chú ý vào mình cậu?

.
.

“Mayf định làm gì hả Gus?” Four hỏi khi Gus kéo anh vào wc rồi đến chỗ bồn rửa.

“Im lặng." Câuh bé nó trước khi mở bồn rửa để cho nước chảy.

Sau đó, cậu đưa tay của Four để rửa. Một bàn tay nhỏ đưa ra chà vết thức ăn trên tay Four. Mặc dù bóng dáng cao lớn đã lau qua bằng khăn tay sau khi bóc một con sò nhỏ, nhưng nó vẫn chưa sạch.

"Chết tiệt, sao vẫn đỏ thế. Trông anh cứ như một con bò tót ấy. Anh cố chấp thật mà, bị dị ứng với động vật có vỏ á. Tôi muốn cười ghê..." Gus nói trong khi rửa tay cho Four thật kỹ.

“Cười hay không cười?” Four hỏi lại, Gus hơi ngẩng đầu lên.

"Cái gì?" Gus nói trước khi rửa tay, nhưng sau đó cậu ngẩng mặt lên nhìn.

"Ối, nó càng lúc càng đỏ hơn rồi. Tôi nên làm gì đây?" Bóng dáng nhỏ nhắn lẩm bẩm.

"Cứ để như vậy. Nó sẽ tự hết." Four vừa nói vừa đưa tay lên nhìn.

"Khi nào nó sẽ hết đây?" Gus hỏi lại, khuôn mặt hơi căng thẳng.

"Tại sao mày lại lo lắng cho tao?" Four hỏi.

"Ai quan tâm chứ? Anh bị thế này còn hỏi à? Lấy khăn giấy lau khô tay nữa. Tốt hơn là tôi nên tự ăn. Anh không cần động tay vào nữa đây, tôi sẽ không ăn sò nữa." Gus nói trước khi rời wc.

Four lắc đầu cười. Rồi anh đi theo Gus. Hai người lại ngồi xuống tiếp tục ăn.

"Mày đã no chưa, Night?” Gus hỏi khi thấy bạn mình vẫn ngồi yên.

"Ừm." Night trả lời ngắn gọn.

"Gear, mày lái xe về đi." Four nói, nhìn bạn mình một cách khó hiểu.

"Ừ, ngồi phía sau với Gus đi." Gear nói.

"Sao anh không lái xe đi, Four?" Gus quay lại hỏi một cách nghi ngờ.

"Tao lười." Four trả lời ngắn gọn khi họ ngồi ăn.

"Cậu có muốn ăn gì khác không?" Gear quay sang Night hỏi.

"Không, tôi no rồi. Tôi muốn đi ngủ tiếp." Night cũng trả lời bằng một giọng bình tĩnh.

Gear gọi là một nhân viên phục vụ để trả tiền. Trả tiền xong, họ bước ra xe. Gear tự định vị lái xe và Night ngồi cạnh tài xế. Four và Gus ngồi ở phía sau.

"Chuyện gì vậy Four? Anh có ngồi yên được không hả thằng khốn?" Gus quay sang hỏi Four khi Gear lái đi. Dáng người nhỏ bé thấy Four đưa tay xoa xoa vào nhau.

"Không có gì." Four trả lời khi anh ngồi quay lưng lại với Gus.

Dáng người nhỏ nhắn khó chịu nhưng cũng tò mò quay đầu lại xem Four đang làm gì. Cậu nhìn thấy là Four đang ngồi gãi hai bàn tay đã đỏ hỏn.

"Này, tại sao tay anh lại đỏ thế hả? Đừng gãi nữa!" Gus kinh ngạc kêu lên trước khi kéo đôi vai mạnh mẽ của Four để đối mặt với cậu.

"Cái quái gì vậy? Tao đã nói là ổn và không sao mà."  Four gầm gừ với Gus. Dáng người nhỏ bé nắm lấy tay Four.

"Có ngứa không?" Gear hỏi, biết rõ tình trạng của bạn mình.

"Ờ.” Four đáp trong cổ họng.

Bàn tay còn lại của Four với lấy bàn tay của Gus để cố gãi.

Bẹp!

Gus đập vào tay Four đang gãi những vết đỏ trên tay.

"Tại sao anh lại nói là ổn? Đồ dối trá, ngu ngốc." Gus nói.

“Chỉ hơi ngứa thôi." Four nói.

"Cái quái gì cơ! Ngồi yên và đưa tay cho tôi." Cậu hét lên với anh ta trước khi nắm lấy cả hai tay và đặt chúng vào lòng mình.

“Giơ tay lên." Gus ra lệnh lần nữa.

"Mày ra lệnh y như mẹ tao vậy..." Four nói quay sang nhìn cậu với ánh mắt tức giận.

"Đưa tay anh cho tôi!!" Bóng dáng nhỏ nhắn lại ra lệnh.

Four đưa tay cho cậu vì nó bị ngứa, trước khi nhướn mày ngạc nhiên khi Gus ngồi và gãi cả hai tay của anh ấy.

"Gear, ghé vào hiệu thuốc được không? Chúng ta cần dừng lại và mua một số thuốc kháng histamine cho bạn của anh. Nếu không là phải gãi cho đến khi nát tay đấy." Gus nói.

"Được." Gear đồng ý và bắt đầu tìm hiệu thuốc.

Còn Night thì cậu ngồi lặng thinh. Gear cũng không nói gì.

"Gãi mạnh chút nữa đi.” Four nói khi Gus ngồi gãi tay cho anh.

"Để tôi lột da anh có phải nhanh hơn không? Tại sao anh lại muốn tôi gãi mạnh hơn vậy? Có cần dùng thêm chân gãi luôn không? Gãi mạnh thêm chút nữa là anh sẽ đau lắm đấy." Gus nói, để lại Four im lặng và bất động khi Gus cào vào tay mình .

Khi họ nhìn thấy một hiệu thuốc, Gear đi xuống để mua thuốc và nước cho Four uống thuốc. Gus tiếp tục ngồi và gãi tay, cho đến khi Four bắt đầu thích thú và ngủ thiếp đi một cách bất chấp. Gus vẫn tiếp tục việc của mình.

"Cậu có buồn ngủ không?" Gear quay sang Night hỏi.

“Một chút." Night trả lời.

"Vậy thì cậu có thể nằm nghỉ một chút. Gus, lấy áo khoác của mày đưa cho Night đắp đi " Gear nói với em trai mình.

Gus quay sang lấy rồi khoác lên người bạn thân của mình. Night hơi ngả người vì muốn chợp mắt trước khi chìm vào giấc ngủ.

.
.

"Mày đã làm gì ở trường đại học của Night?" Day lặng lẽ hỏi bạn mình, người đang nằm dài trên chiếc ghế sofa ở nhà Day.

“Sao mày biết?” Neil khẽ hỏi.

"Có người nói với tao là nhìn thấy mày.” Day trả lời.

"Này, đừng nói là cậu bé kia nói cho mày biết đấy, cậu ta tên gì ấy nhở? Tao không nhớ rõ tên cậu ta, lần trước tao nghe không rõ." Neil nói

“Đừng  đổi chủ đề, Neil. Trả lời tao đi." Day lại nói.

"Không có gì, ta chỉ là muốn gặp Night thôi. Không được à?" Neil hỏi.

"Được, nhưng nếu Gear nhìn thấy thì nó sẽ không nghi ngờ mày à? Tại sao mày lại phải đi gặp Night? Nếu nó biết mày đã biết Night từ trước thì sao? Mọi kế hoạch sẽ bị phá hỏng." Day nói với bạn mình.

"Mày sợ tên khốn đó sẽ làm hại Night sao? Mày không phải lo lắng. Tôi có thể chăm sóc Night giúp mày. Tao sẽ không để tên khốn đó chạm vào em trai mày một lần nữa đâu." Neil nghiến răng khi nghĩ về Gear .

"Làm thế nào mày có thể ngăn nó lại? Tao đã không nói với mày rồi ... Night đã thay đổi kế hoạch và quay lại với Gear rồi." Day nói, mặc dù anh ấy rất buồn vì em trai mình đã làm điều đó.

"Mày nói gì!! Tại sao Night lại quay lại với nó?" Neil tức giận hỏi.

"Night nói với tao rằng nếu em ấy đi cùng tên khốn đó, cơ hội trả thù sẽ tăng lên. Nếu không, làm sao tao có thể để em trai mình đi cùng nó được?" Day nói. Neil nghiến răng.

"Sao mày không ngăn em ấy lại?" Neil hỏi.

“Vậy tại sao tao lại ngăn em ấy?” Day hỏi ngược lại.

Day biết Neil có tình cảm với em trai mình, nhưng dù sao thì… Day vẫn nghĩ Neil không hợp với em trai mình.

"Vậy khi nào thì em trai mày về? Có muốn tao đến đón không?" Neil chuyển chủ đề.

Night nói rất nhiều về Gear, Neil sợ rằng mình sẽ không thể đối phó với Gear được.

"Tao tạm tin lý do mày đến gặp em tao. Nhưng không được đến gặp em ấy ở đó nữa." Day mệt mỏi nói với bạn mình.

"Tao lo lắng cho Night. Mày không lo lắng cho em trai mình sao?" Neil hỏi.

"Tao lo lắng, nhưng nếu tao không để anh ấy tự làm mọi việc, Night sẽ không mạnh mẽ lên được. 6 tháng ở nước ngoài không nhiều nhưng tao nghĩ cũng đủ để em ấy thay đổi." Day nói.

Day không tranh luận gì thêm, chỉ nhìn bạn mình một cách mệt mỏi, trước khi nhấc điện thoại di động lên, bấm số rồi bỏ đi, nói chuyện một lúc rồi quay lại.

"Neil, lát nữa tao sẽ quay lại. Trông nhà giúp tao." Day nói.

"Được." Neil đáp.

.
.

"Gear, sao anh lại đưa đến đây? Tại sao anh không đưa Night về trước?" Giọng của Gus không lớn lắm, nhưng Night đang ngủ từ từ tỉnh lại.

"Tại sao không thể về nhà tắm rửa thay quần áo trước?" Giọng nói của Gear vang lên, khiến Night ngay lập tức mở to mắt.

Bóng người nhỏ bé vội nhìn ra ngoài xe.

"Night, đợi một chút, tôi xin cậu." Gear đang định nói với thân hình nhỏ bé vừa mới thức dậy và đang ngồi căng thẳng.

“Đưa tôi về nhà ngay bây giờ!” Night nói to, cậu biết mình đang ở nhà Gear. Một nơi mà Night không bao giờ muốn nhìn thấy nữa.

"Cậu đi đâu mà vội thế?” Gear hỏi như không biết gì.

Night ngồi run rẩy vì giận dữ và sợ hãi.

"Nếu anh không đưa tôi đi, tôi sẽ tự quay về." Night nói xong lập tức mở cửa xe, Gear nhanh chóng chạy theo sau cậu vì kinh ngạc.

"Night, sao vậy hả!?" Gear hỏi khi anh chạy tới và kéo cánh tay nhỏ bé của cậu.

Gear ngay lập tức cảm nhận được sự run rẩy của cơ thể nhỏ bé.

"Thả tôi ra!! Tôi không muốn ở đây, tôi sẽ về nhà." Night hét lên, giọng cậu run rẩy khi cậu cố giằng cánh tay của mình khỏi cái nắm của Gear.

Nhưng Gear đã đứng vững khi nhìn thấy các triệu chứng của Night.

"Night, mày phải bình tĩnh trước đã." Gus chạy đến giúp đỡ và an ủi bạn mình.

"Uh... Gus... Gus... Tao không muốn ở lại. Tao không muốn thấy nơi này... ở đây... mày có thể đưa tao về..." Nước mắt của Night chảy xuống khuôn mặt của cậu.

Gus nhìn khuôn mặt của bạn mình, sức lực của cậu tan biến ngay khi nhìn Night như vầy.

Gear quay sang nhìn em trai mình, tò mò muốn tìm câu trả lời.

"Anh còn dám nhìn thẳng vào mặt tôi! Anh làm gì ở đây mà còn không nhớ à?!!" Gus nói.

Gear ngay lập tức quay sang nhìn Night.

"Cậu vẫn nhớ ngày hôm đó đúng không, Night?” Gear hỏi.

Night vẫn thổn thức.

"Khoan đã, tôi lập tức đưa cậu về. Đừng trốn, chờ tôi đi lấy xe đã." Gear thấp giọng vội vàng nói.

Anh không nghĩ rằng đoạn ký ức ấy lại ăn sâu vào trong đầu cậu đến vậy.

“Gus trông Night đi, tao sẽ đi lấy xe.” Gear nói trước khi chạy đến chiếc xe.

Gus bước tới và ôm lấy Night. Four chỉ biết đứng nhìn vì không biết làm gì. Gear chạy đến đậu cạnh Gus rồi vội vàng mở cửa dẫn Night ngồi xuống.

"Gus, ở nhà với Four, tao quay lại ngay." Gear nói với em trai mình.

Gus gật đầu xác nhận trước khi Gear bỏ đi. Bóng người cao lớn quay sang nhìn người bên cạnh với vẻ mặt căng thẳng. Nó tệ đến mức nào chứ? Nhưng khi nhìn thấy những triệu chứng của Night như thế này, Gear cũng cảm thấy rất có lỗi. Night vẫn khóc. Gear rời đi nhanh chóng và đến trước nhà của Night. Thân hình nhỏ bé mở cửa xe, nhưng Gear đã nắm lấy cổ tay cô ấy trước.

"Khoan hẵng xuống xe,  nói chuyện trước đi." Gear nói, vì vậy Night ngồi yên.

"Night." Gear lặng lẽ gọi.

Nhưng Night không trả lời, tiếng nức nở của cậu đã lắng xuống một chút. Một bàn tay mạnh mẽ vươn ra và nhẹ nhàng xoa đầu cậu. Điều này khiến Night cảm thấy rung động trong lòng.

"Cậu có giận tôi không?" Gear lặng lẽ hỏi.

“Rất nhiều.” Night trả lời.

"Cậu ghét tôi đến thế sao?" Gear lại hỏi.

"Rất nhiều." Night tiếp tục trả lời cùng một câu trả lời.

"Tôi biết, tôi đã đối xử với cậu rất tệ... Đừng ghét tôi, đừng giận, tôi không biết phải nói gì. " Gear nói.

Night nhìn ra ngoài xe và không nói gì.

"Cậu đã đến mức này ... Hãy để tôi thú nhận với cậu một điều." Gear nói. Night quay lại nhìn anh với đôi mắt đỏ ngầu vì khóc.

“Anh sẽ thú nhận điều gì?” Night hỏi.

"Nhưng cậu có thể hứa với tôi một điều trước không? Rằng nếu tôi nói ra, cậu sẽ không chia tay với tôi, chúng ta sẽ tiếp tục hẹn hò " Gear nói, Night hơi cau mày.

"Anh còn có gan yêu cầu tôi đồng ý yêu cầu của anh sao?” Gear run giọng hỏi. Gear thở dài.

"Lý do hôm ấy tôi đề nghị với cậu như vậy... Bởi vì tôi muốn cưa đổ cậu." Gear thẳng thừng nói.

Night tiếp tục nhìn Gear với đôi mắt không lay chuyển.

"Tôi chắc rằng cậu không biết." Gear lại nói.

"Tôi biết điều đó." Night nói.

"Cậu biết thật à?" Gear hỏi.

"Phải, tôi biết anh đã giấu một chiếc máy ảnh trong xe vào ngày hôm đó." Night nói, khiến Gear cảm thấy tội lỗi.

“Xin lỗi." Gear lặng lẽ nói.

"Anh xin lỗi… anh xin lỗi rất nhiều… anh xin lỗi vì điều gì?” Night hỏi.

"Xin lỗi vì đã làm tổn thương trái tim của cậu." Gear nói.

"Xin lỗi vì đã làm tổn thương trái tim tôi... tại sao?!! Tại sao anh không nghĩ về điều đó sớm hơn?!! Tại sao anh phải làm điều đó với tôi như vậy? Ngày xưa tôi yêu anh. Anh có biết tôi đã tin tưởng anh nhiều như thế nào không?? Bạn biết không?!! Tôi chưa bao giờ yêu ai trước đây! Tôi đã trao cho bạn trái tim của mình! Nhưng bạn đã hành động như thể tôi không phải là một con người!! Bạn đã làm tan nát trái tim tôi. Bạn đã phá hủy nhân tính của tôi!! Anh có biết không? Anh hạ thấp lòng tự trọng của tôi, anh có biết không hả Gear?!! Vậy anh nghĩ rằng vết thương mà anh để lại cho tôi, anh nghĩ tôi sẽ quên nó dễ dàng sao?!!” Night nghiến răng nói.

Nếu anh không quay lại nơi đó, Night sẽ không bùng nổ như vậy. Những giọt nước mắt lại rơi. Gear kéo thân hình nhỏ bé vào lòng. Night tự bảo vệ mình và lườm anh với vẻ giận dữ.

Đột nhiên!

Bang!

Những nắm đấm nhỏ bé của Night đập vào toàn bộ cơ thể của Gear. Nhưng Gear không buông ra, anh ấy vẫn cố gắng ôm Night bằng tất cả sức lực của mình.

"Tôi xin lỗi, Night... Tôi xin lỗi." Gear nói, lặp đi lặp lại từ đó nhiều lần.

"Hức... Anh xấu xa, anh là đồ khốn nạn..." Night khóc nức nở.

"Gear, tên khốn, mày làm gì Night vậy hả?!" Một tiếng hét vang lên, cửa xe mở ra ở bên cạnh ghế của Gear. Gear bất ngờ bị kéo ra khỏi xe.

"Uh... P'Neil! Không!!!"

Rin: đăng khuya không ai thấy đâu (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

——————

Bình luận, bình chọn để tạo động lực cho Rin nha •3• mọi người có thể liên hệ Rin qua IG aada_ritthiya nhé











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro