Chương 20:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 20:

Hình ảnh Neil đấm Gear khiến Night lao ra khỏi xe.

Bốp!!!

Lúc đầu, Gear bị bất ngờ nhưng cũng đã đấm Neil khi anh ấy đứng dậy. Hai người họ đã chiến đấu với nhau. Night chạy đến ngăn cản cả hai.

"Hức... P'Neil, dừng lại..." Night hét lên và đẩy Neil ra.

"Ai'Gear, dừng lại... này... tôi bảo dừng lại." Bóng dáng nhỏ bé ngăn hai người lại bằng cách nhanh chóng chặn họ lại.

"Mày làm cái quái gì thế hả?!" Gear hét lên.

Neil đánh anh ta một lần nữa, nhưng Night đã chặn anh ta lại.

"P'Neil!! Night nói dừng lại đim" Bóng dáng nhỏ bé cao giọng nói. Điều này khiến Neil dừng tay ngay lập tức.

"Tại sao Night lại cản anh? Nó đã làm gì với Night? Tại sao Night lại khóc?" Neil đặt ra hàng loạt câu hỏi.

"Vậy... mày là ai? Mày làm gì ở đây?" Gear hét lên.

"Và sao mày đến được đây?" Gear hỏi lại.

Night ngay lập tức nhìn Neil.

"Về nhà trước đi Gear." Night nói với bóng dáng cao lớn, trước mặt là Neil đang mỉm cười.

"Tôi không về đâu...nói rõ ràng với tôi đi Night! Tên khốn Neil làm cái quái gì ở đây vậy?!" Gear hỏi với giọng gay gắt.

"À...nó là..." Night đang tìm kiếm một cái cớ.

"Tao là bạn của anh trai Night, Ai'Day. Night mới biết sáng nay." Neil nói, viện cớ vì anh biết mình đã sai, nhưng anh lườm Gear.

"Thật sao Night?" Gear hỏi lại bóng dáng nhỏ bé.

"Ơ... Ừm... P'Day mới nói với tôi sáng nay." Night lắp bắp nói.

Giọt nước mắt vẫn lăn dài trên má. Gear quay sang dùng ngón tay thon dài lau nước mắt trên má Night.

"Đừng khóc nữa." Gear nói.

Bốp!

Tay của Gear đã bị Neil giật khỏi má của Night.

"Đừng chạm vào Night." Neil trầm giọng nói.

Gear đẩy tay Neil ra.

"Tại sao tao không thể chạm vào cậu ấy? Hừ, Night là người yêu của tao, mà mày và anh trai của Night chỉ là bạn bè thôi, mày có tư cách gì ngăn cản tao?" Gear hỏi to.

"Night, vào nhà ngay." Neil nhìn Gear nói.

"Mày là ai mà ra lệnh cho người yêu tao?" Gear lại khó chịu nói.

"Dừng lại!! Night bảo hai người dừng lại." Night hét lên

"Các anh không xấu hổ với hàng xóm sao?" Cậu nói khi cả xóm ra xem.

"Gear, quay về trước đi." Night nói với bóng dáng cao lớn bên cạnh.

Neil mỉm cười trên khóe miệng.

"Anh trai cậu có ở đây không?" Gear hỏi.

"Không." Night đáp.

"Vậy tôi sẽ không về." Gear phản hồi ngay lập tức.

"Tại sao?" Night hỏi.

"Tại sao tôi lại phải bỏ cậu với tên khốn này? Nếu anh trai cậu không về thì tôi cũng không vể." Gear nghiêm túc nói.

"Gear." Night lại nói.

"Tôi không quan tâm, tôi sẽ không về. Cậu đã cho tôi một cơ hội... Tôi không có quyền ghen sao? Tôi không có quyền lo lắng cho cậu sao? Night, nói cho tôi biết, tôi không có quyền, đúng không?" Gear nói.

Night nhìn Gear với đôi mắt run rẩy. Những vết nứt ở khóe miệng Gear và những vết tê dại khiến Night run sợ.

"Night, vào nhà đi. Day nhìn thấy sẽ không vui đâu." Neil nói thẳng với Night.

"Hãy để tôi ở lại với cậu, Night. Tôi không tin nó. Khi Day về, tôi sẽ về nhà ngay lập tức." Gear hét lên.

"Ai là người không thể tin được hả?!" Neil hét lên.

"Không cãi nhau nữa, hai người cùng vào nhà đi." Cuối cùng Night cũng nói.

"Night!!" Neil lớn tiếng gọi bóng dáng nhỏ bé.

Night quay sang nhìn Neil với ánh mắt cầu xin. Neil nắm chặt tay trước khi bước vào nhà một cách dứt khoát. Về phần Gear, anh ta đi khóa cửa xe và cũng theo Night vào nhà.

"Cậu đi đâu?" Gear hét lên khi nhìn thấy Night bước lên cầu thang.

"Tôi đi thay quần áo. Tôi sẽ xuống ngay. Đừng có rắc rối gì với P'Neil, Gear... P'Neil, làm ơn, đừng đánh nhau nữa nếu không Night sẽ nói với P'Day." Night đưa ra tối hậu thư.

Trước khi lên phòng, Gear nghiêm túc nhìn Neil nhưng không nói gì. Hai người ngồi xuống sô pha. Neil bật ti vi lên. Còn Gear, anh lấy điện thoại và tiếp tục chơi. Một lúc sau, Night bước xuống lầu.

"Em có muốn uống gì không Night? Anh sẽ lấy nó cho em." Neil nói.

"Ha, mày hành động như thể mày đang ở nhà mình vậy." Gear nói.

"Mày có ý kiến gì chắc?" Neil trả lời.

"P'Neil, Night muốn uống nước trái cây." Night ngắt lời họ.

Vì vậy, Neil nhìn Gear không hài lòng và đi vào bếp.

Bóng dáng nhỏ bé của Night được Gear kéo ngồi cạnh anh. Cánh tay anh ôm chặt lấy eo cậu.

"Gear, bỏ tôi ra." Night nói khi Gear nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Night.

"Tại sao tôi bỏ cậu ra? Tôi là người yêu của cậu đúng không? Hay là cậu sợ Neil phật ý?" Gear hỏi.

Vẻ mặt của Night rõ ràng là lo lắng. Gear sau đó đẩy vòng eo thon gọn ra xa. Gear cảm thấy ghen tị trong lòng.

"Tôi đúng là khốn nạn vì đã đối xử tệ với cậu. Một người xấu như tôi muốn cậu ở bên, nhưng tôi biết điều đó làm câuh buồn. Lý do cậu quay lại với tôi… có lẽ đó là một điều may mắn đối với tôi." Gear nói một cách mỉa mai.

Night thở dài trước khi đứng dậy và bước đi. Gear nghiến răng, giả vờ đứng dậy bước ra khỏi nhà.

"Anh đang đi đâu ... ngồi xuống ngay " Giọng của Night hét lên.

Gear quay lại nhìn bóng dáng nhỏ bé với vẻ bất bình, nhưng ngạc nhiên khi thấy hộp sơ cứu trong tay Night.

"Tôi bảo anh ngồi xuống." Night nghiêm giọng nói.

Gear quay trở lại chỗ ngồi của mình, ngay khi Neil đi ra khỏi bếp mang theo nước trái cây và đồ ăn nhẹ.

"Có chuyện gì vậy?" Neil hỏi ngay.

"Không có gì, rất cảm ơn P'Neil." Night quay sang cảm ơn Neil vì đã mang cho mình một bữa ăn nhẹ trước khi ngồi xuống bên cạnh Gear.

Sau đó, cậu lấy một miếng bông gòn để lau vết máu trên khóe miệng của Gear, trong khi Neil ngồi đó trừng mắt nhìn họ.

"Ối! Nhẹ tay thôi Night." Gear hét lên khi Night áp vào khóe miệng anh.

"Chỉ đau một chút thôi, một chút không đau nữa. Chịu không nổi à?" Night nói với giọng điềm tĩnh.

"Sẽ cố chịu.” Dáng người cao lớn nhẹ nhàng nói trước khi vòng tay quanh eo cậu lần nữa.

"Gear." Night lạnh lùng gọi.

"Sao, chỉ ôm một chút thôi không được à? Không ôm được sao?" Bóng người cao lớn cố ý nói, để Neil nghe thấy.

Neil chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Night và Gear. Anh ta rất muốn đi vào, kéo Gear và dùng nắm đấm đánh anh. Nhưng  anh không muốn Night cảm thấy khó chịu.

"Night, tôi muốn đi vệ sinh." Gear nói.

“Vào trong đó và rẽ phải." Neil nói khô khan.

"Night, đưa tôi đi." Gear lại nói. Night cau mày.

"Tự đi đi." Night trả lời.

Gear cau mày, nhưng không nói gì và ngồi yên. Anh không dậy đi vệ sinh. Night khẽ thở dài.

"Đi thôi." Bóng dáng nhỏ bé đứng dậy.

"Night!" Neil cứng nhắc gọi tên cậu.

"Được rồi, P'Neil. Night sẽ đi." Night nói với Neil, trước khi đi đưa Gear đến wc. Nhưng khi đi, cậu đã không đưa Gear vào wc. Gear đã đẩy Night ra phía sau nhà.

"Này Gear, không phải anh nói anh muốn đi vệ sinh sao?" Night vừa nói vừa gỡ cổ tay của mình ra khỏi tay Gear.

Nhưng Gear đã kéo Night đến ôm cậu vào lòng.

"Đừng làm ồn, Night. Cậu có muốn tôi và Neil đánh nhau nữa không?" Gear nói khiến Night dừng lại.

"Thả tôi ra. Tôi khó chịu." Night nói. Gear nới lỏng tay một chút, nhưng vẫn tiếp tục ôm Night.

"Night, nói thật cho tôi biết, Neil tới nhà cậu làm gì? Hơn nữa, anh của cậu có để nó trông nhà sao?" Gear hỏi với giọng nghiêm túc.

"Tôi đã nói với anh rồi, anh ấy là bạn của anh trai tôi." Night trả lời.

"Night, cậu không biết hắn là bạn của anh trai cậu sao?" Gear hỏi lại.

"Tôi phát hiện ra sáng nay thôi." Night tiếp tục nhấn mạnh.

"Nếu không, tôi đã không  làm rõ mọi chuyện với anh." Night nói.

"Này, vết thương ở lông mày của anh sao rồi? Vết thương không bị rách ra đúng không?" Night thay đổi chủ đề.

"Tôi không biết, xem thử đi." Gear lặng lẽ nói.

Night nhẹ nhàng gỡ miếng gạc ra xem.

"Hình như hơi chảy máu rồi." Night nói với vẻ mặt lo lắng.

Gear nhìn Night bất động, trước khi cúi xuống hôn nhẹ lên môi cậu. Tuy nhiên, anh chỉ hôn nhẹ thôi. Night đóng băng khi Gear rời môi cậu ra, những ngón tay dài của anh chơi đùa với má cậu.

"Đừng khóc nữa, được không? Nếu cậu ghét tôi, hoặc tức giận, hãy đến và trút giận lên tôi, cậu có thể đánh tôi, cậu có thể tát tôi, nhưng đừng khóc nữa." Gear nói với giọng trầm.

Night nhìn Gear với đôi mắt run rẩy, không biết rằng Neil đang bí mật đứng ở cửa sổ nhà bếp bằng kính với ánh mắt tức giận. Chưa kịp nghe tiếng xe, một âm thanh quen thuộc nên vang lên khiến Night vội chạy ra trước nhà.

"P...P' Day về rồi." Night nói, thở phào nhẹ nhõm. Gear thả Night ra khỏi vòng tay của mình. Rồi họ trở vào nhà. Bước vào trong, anh thấy Day đang đứng và nhìn anh với ánh mắt dữ dội.

"P' Day." Night gọi anh trai mình bằng một giọng trầm.

"Night, đi lên lầu và mày có thể về." Day nói nhỏ, với Neil đứng khoanh tay và chế giễu.

"Night, đi với tôi." Gear quay sang hình dáng nhỏ bé.

Night nhìn anh trai mình và Gear với vẻ hoài nghi.

"Anh nói đi lên phòng của em, Night!! Còn mày, mày không tự cút về à?!" Day hét to khiến Night giật mình nhảy dựng lên.

"Cậu không cần phải đi với tôi, cậu cứ lên phòng đi. Lát tôi sẽ gọi cho cậu." Gear nói với Night khi thấy Day đang có tâm trạng không tốt.

Dáng người cao không muốn Night bị mắng. Night lo lắng nhìn Gear trước khi từ từ đi lên tầng hai. Gear quay lại nhìn khuôn mặt của Day và Neil một chút, trước khi rời đi mà không nói lời nào. Day đã đi theo Gear trước khi anh ta ra khỏi cửa nhà.

"Nếu không cần thiết thì đừng bao giờ đặt chân vào nhà tao nữa. Kể cả khi mày nói mày đang hẹn hò với em trai tao." Day trầm giọng nói.

Gear nhìn Day, nhưng vẫn không nói gì. Trước khi mở cửa xe, anh nhìn lên tầng hai của ngôi nhà và thấy Night đang bí mật đứng trên ban công và nở một nụ cười nhẹ với anh. Điều này khiến Day và Neil cũng phải nhìn lên. Nhưng Night vào phòng trước nên Gear lên xe và lái đi. Day quay sang nhìn bạn mình.

"Nếu chuyện của Night bị lộ ra ngoài tao sẽ giết mày, Neil." Day tức giận nói.

"Vậy mày muốn tao làm gì? Tao nhìn thấy Night ở trong xe vừa khóc vừa đánh tên khốn kiếp kia, mày muốn tao bỏ mặc em trai mày sao?!" Neil trầm giọng hỏi bạn mình. Khuôn mặt của Day dịu lại một chút.

"Này, nếu em trai tao không gọi cho tao và nói với tao rằng mày và tên khốn đó đã đánh nhau. Thì mày có nghĩ rằng mày sẽ nói với tôi không, Neil?" Day ép bạn mình.

Neil khẽ nhún vai, trước khi quay trở lại nhà mà không nói bất cứ điều gì, anh để Day một mình và tức giận.

.
.

"Tại sao Gear lại đi lâu như vậy?" Gus phàn nàn.

"Lo cho anh trai của mày à?" Four hỏi ai đang xem TV trên sofa trong phòng khách.

"Tôi lo lắng cho Night." Gus trả lời trước khi nhìn vào tay của Four.

"Tại sao vẫn chưa hết đỏ vậy?" Gus hỏi, Four giơ cả hai tay lên nhìn họ.

“Sắp khỏi rồi, tao uống thuốc rồi.” Four nói như bình thường.

"Còn ngứa không?" Gus hỏi lại.

“Một chút.” Four nói với Gus, ngồi xuống chiếc sofa đối diện.

"Anh chậm phát triển thật đấy. Biết dị ứng rồi còn cố." Gus nói.

"Và con chó nào phàn nàn rằng nó muốn ăn?" Four trả lời.

"Không cần anh bóc cho tôi... Tôi có thể làm được." Bóng người nhỏ nhắn hét lên.

"Vậy mày thừa nhận mày là con chó chứ gì?" Four nói.

Gus ngay lập tức cau mày. Four nằm xuống và cười trước vẻ mặt của dáng người nhỏ bé.

"Nếu bóc thì mày sẽ không ăn. Đó là lý do tại sao tao đã làm. Đừng làm như mình không có lỗi." Four thản nhiên nói. Gus vẫn im lặng vì những gì Four nói là sự thật.

"Gus." Four gọi cậu.

"Làm sao?" Gus đáp lại bằng một giọng cụt lủn.

"Mày không định nói chuyện với tao à? Tao không biết làm cách nào để mày nói chuyện với tao đây này." Four nói với giọng nghiêm túc.

"Vậy ai thích uy hiếp tôi? Anh trước hết nhìn lại chính mình đi. Anh luôn cố chọc tức tôi." Gus nói.

"Thế tao có bao giờ tát hay đá mày không? Tao chỉ dọa thôi. Tao đã bao giờ làm chưa? Tao có bao giờ quan tâm đến cái mồm mày đã nói gì đâu." Four nói.

"Anh không cần làm vậy vì tôi là em trai Gear." Gus lập luận tương ứng.

"Này, mày nghĩ tao làm vì Gear sao? Mày ngu ngốc thật đấy, mày không tin việc tao không hề ghét mày sao?" Four nói  khiến Gus há hốc mồm khi nghe thấy.

"Vậy anh tại sao không ghét tôi?" Gus tò mò hỏi.

Four nhìn Gus.

"Tao sẽ không nói cho mày biết. Mày đúng là đồ ngu, quên mọi chuyện đi." Four nói, hổn hển vì bức bối trong cổ họng.

Anh ấy đang đợi câu trả lời, nhưng Gus sợ đánh mất lòng kiêu hãnh của mình. Anh không muốn nghĩ đến, bởi vì anh sợ nếu không phải như anh nghĩ... Sẽ đau lòng.

“Anh có một tật xấu, rất xấu đấy, đồ ngốc.” Gus nói sau khoảng lặng.

"Này, mày lại thế rồi. Tao đang ngồi yên mà mày cũng mắng tao." Four nói khi nghe thấy những gì cậu nói.

"Hừ... Anh là dân chơi, lăng nhăng... Nam nữ không quan trọng, chỉ cần bọn họ có lỗ, anh liền quan hệ hết." Gus lại nói.

"Mày đang nói cái quái gì vậy? Mày đang chửi tao đấy. Tao đã không mắng mày trong suốt thời gian qua rồi."Four nói khó chịu.

"Bởi vì anh hành động như tôi đã nói ... Four, tại sao anh phải hành động như một thằng ngốc vậy?" Gus nói khiến bầu không khí dịu xuống ngay lập tức.

"Trước đây, anh đã làm gì? Tại sao anh không chịu trách nhiệm về việc đó?" Gus lại nói.

Four nhíu mày.

"Mày đang nói về cái gì vậy?" Four hỏi.

“Thấy chưa… Hôm sinh nhật anh trai tôi, khi tôi còn học trung học, anh đã làm gì?!” Gus tức giận gắt lên.

Hồi tưởng...

"Gus, em muốn ăn gì không? Anh lấy cho." Một bóng người cao lớn bước vào, hỏi bóng dáng đứa em trai đang trốn trong nhà. Trong khi những người bạn của anh trai anh ấy đang tổ chức một bữa tiệc ở sân trước.

"Không, Gus không đói." Cậu bé 15 tuổi trả lời khi Four ngồi cạnh cậu.

"Vậy tại sao em không ra ngoài ngồi với mọi người?" Four hỏi lại.

"Ừm, bạn của Four thích trêu chọc Gus." Chàng trai trẻ trả lời với giọng run run.

"Do Gus dễ thương nên ai nhìn cũng thích đấy." Four nói đùa.

"Gus không dễ thương. Gus đẹp trai." Cậu bé cãi.

"Được rồi, đẹp trai. Gus đẹp trai. Em thật sự không đi ra ngoài sao?" Four lại hỏi.

"Ừ, Gus sẽ tìm một bộ phim trong phòng của P'Gear và xem nó trong phòng." Cậu bé nói.

"Đây, Gus lên lầu lấy phim đi. Anh sẽ đi kiếm gì đó cho em ăn. Em ăn đi kẻo đau bụng đấy." Four lo lắng nói, Gus mỉm cười.

"Được rồi, P'Gear không quan tâm đến Gus chút nào, anh ấy chỉ quan tâm đến rượu thôi." Gus nói mà không quá nghiêm túc.

“Được, Gus lên trước.” Cậu bé nói xong liền đi lên lầu hai trong nhà.

Bóng dáng nhỏ bé quỳ xuống, nhào vào sô pha trong Gear tìm được một chiếc đĩa CD màu trắng, tò mò mang về phòng mình. Gus cho đĩa CD vào máy, nhưng vẫn không nhấn play. Bóng dáng cao lớn gõ cửa phòng ngủ và mở nó ra. Four bước vào với một đĩa thức ăn và đóng cửa lại.

"Em xem phim nào thế?" Four hỏi.

"Em không biết. Nó không có tên nên Gus không biết nó tên gì." Cậu nói. Four ngồi xuống với Gus trên giường.

“Này, mở ra xem nào.” Four nói ngay khi Gus ấn đĩa hát xuống để phát.

Four choáng váng vì anh ấy nhớ rằng đó là một đĩa CD khiêu dâm mà anh ấy đã mượn từ Gear. Thân hình cao lớn muốn đứng dậy và tháo nó ra, nhưng Gus sẽ hỏi tại sao anh ta lại tháo nó ra. Ngoài ra, Four nghĩ rằng Gus đã đủ lớn để xem những bộ phim như thế này nên đã để cậu bé xem và bí mật theo dõi phản ứng của Gus. Cậu bé xem phim trước mặt và sững sờ, mặt đỏ bừng. Mặc dù cậu ấy nhìn thấy sương sương khi cố gắng vào phòng Gear, nhưng cậu ấy gần như luôn bị Gear ném ra ngoài. Nhưng bây giờ cậu ấy có thể nhìn thấy nó với cả hai mắt của mình. mắt. Four mỉm cười. Mặt cậu đỏ bừng và nó kéo dài đến tận mang tai.

"Có chuyện gì vậy Gus?" Four hỏi khi Gus vặn vẹo.

"Uh... à... Không." Cậu bé ngồi quay lưng lại với Four.

"Em nói gì?" Four lo lắng hỏi khi anh tiến về phía Gus.

"P'Four... Gus không biết chuyện gì đang xảy ra... Cảm giác thật lạ." Cậu bé quay lại.

Dáng người cao lớn khiến Gus quay lại. Nhưng cậu bé đã nổi loạn.

"À..." Four ngay lập tức hiểu tình trạng của Gus. Khi Gus đặt mạnh tay vào giữa hai chân mình.

"Gus có bao giờ thủ dâm không?" Four hỏi.

Gus cau mày.

"Thủ dâm...? Làm sao em có thể làm điều đó...?" Cậu bé hỏi.

Four mỉm cười trước khi bế Gus lên, xoay người cậu lại và đặt cậu ngồi xuống với tấm lưng mảnh khảnh tựa vào khuôn ngực rắn chắc của Four.

"Anh sẽ giúp. Anh biết Gus không thoải mái, phải không?" Four nói sau tai cậu, khiến cậu dựng tóc gáy.

“Vâng.” Gus trả lời, giọng run run.

"Anh định làm gì?" Gus liền hỏi khi Four kéo quần Gus xuống.

"Anh sẽ giúp em. Ngồi yên nào, cậu bé ngoan. Sẽ thoải maid ngày thôi." Four nói.

Gus nao núng khi bàn tay mạnh mẽ của Four trượt vào để nắm lấy phần đang nhô lên, nhưng quần của cậu vẫn chặn bàn tay ấy lại.

"P'... P'Four... uhhh..." Gus cắn môi với cảm giác ngứa ran ở bụng mà cậu không biết đó là gì, trước khi Four đưa tay vào trong quần của Gus.

Ngay khi Four chạm vào cậu, hơi nóng từ tay Four khiến Gus rùng mình.

"Em cảm thấy thế nào, Gus?" Four khẽ hỏi.

"Ưm... Em không biết... uh... uh... cái... cái đó..." Bóng dáng nhỏ bé trả lời bằng một giọng khàn khàn, khi Four di chuyển tay của mình từ từ lên xuống lúc đầu, trước khi bắt kịp tốc độ thở của cậu.

"Ưm!" Gus không dám phát ra âm thanh nào vì xấu hổ, nên cậu cắn môi để không phát ra âm thanh.

Four vươn bàn tay còn lại và chạm nhẹ vào môi Gus.

"Đừng kìm lại giọng nói của em. Cứ kêu lên đi." Anh ấy nói

Cảm giác đến từ việc những ngón tay của Four chạm vào môi Gus khiến hình dáng nhỏ nhắn ấy hơi mở miệng.

"Ah... ah... ahhhh... P'Four... Em muốn đi tiểu, ahh." Bóng dáng nhỏ bé nói, giọng run run.

Bụng rất đau, Four di chuyển tay nhanh hơn, dùng đầu ngón tay cái chạm vào điểm cốt lõi của cơ thể nhỏ. Mãi cho đến khi Gus vặn vẹo, khiến Four hạ cánh tay còn lại xuống ôm lấy cậu, cùng với một nụ hôn nhẹ trên chiếc gáy trắng nõn khiến Gus càng cảm thấy rạo rực hơn.

"Gus, khó chịu thì cứ bắn ra đi, ngoan." Four nói.

Bóng người cao lớn cũng bắt đầu cảm giác được điều gì đó, nhưng vẫn có thể khống chế được bản thân.

"Ưm!...P'Four, ah...ah." Bóng người nhỏ bé rên rỉ.

Một khuôn mặt ngọt ngào xuất hiện khi Four nhanh chóng tăng tốc cho đến khi anh nghe thấy một âm thanh. Tay Gus trượt xuống tấm khăn trải giường. Hai chân run lẩy bẩy, cho đến khi phải dựa vào lồng ngực rắn chắc của Four. Four nhẹ nhàng hôn lên tai hình dáng nhỏ bé để giải phóng nhanh hơn.

"Ưm..." Cái thứ nước màu trắng trong suốt tuôn ra, nhiều đến nỗi tay của Four tràn đầy.

Four cũng thở dài. Cậu nhỏ của Gus co bóp định kỳ để giải phóng những thứ khó chịu ra khỏi cơ thể cậu bé. Bóng dáng nhỏ bé cảm thấy mắt mình nhòe đi. Cậu cảm thấy mệt mỏi như một người vừa tập thể dục nặng nhọc, vừa mát vừa nóng.

Sau khi Gus được tự do, anh ấy hoàn toàn kiệt sức. Four mặc quần cho chàng trai trẻ và đi rửa tay trong phòng tắm, khi anh ta bước ra lần nữa, anh ta nhận ra rằng Gus đã ngủ. Four đứng dậy và nhìn anh với vẻ mặt căng thẳng, trước khi bước ra khỏi phòng.

... kết thúc hồi tưởng...

"Sau ngày hôm đó, mày bắt đầu nói xấu tao. Mày ghét việc tao đã làm đến thế sao, Gus?" Four hỏi lại.

"Chính xác là ai ghét người kia! Sau ngày đó anh luôn trốn tôi và không đến nhà tôi nữa. Anh có biết rằng tôi đã bí mật bảo Gear đưa anh đến nhà tôi không? Nhưng những gì tôi thấy là anh đang hẹn hò với đám phụ nữ. Vì vậy, tôi hiểu rằng những gì anh làm với tôi thực sự chỉ là một trò đùa thôi. Tôi có điên không? Nghĩ kỹ lại về nó đi." Gus hét vào mặt Four, dáng người cao lớn đứng dậy.

"Vậy mày muốn biết tại sao không? Tại sao tao lại tránh mặt mày?" Four hỏi.

Gus đông cứng lại, đôi mắt cậu bắt đầu ngập nước. Nhưng thân hình bé nhỏ đã cố kìm lại để nước mắt không trào ra.

"Bởi vì tao cảm thấy có lỗi khi đối xử với mày như vậy. Mày trong sáng như vậy khiến tao sợ, sợ vấy bẩn mày. Mày nghĩ tao đã phải nhẫn nhịn bao nhiêu? Tao thừa nhận rao là đàn ông nên tao cũng có nhu cầu, nhưng cái tao muốn lại không có được. Tao cần tìm một nơi để trút bầu tâm sự. Nhưng khi tao nhìn thấy mày một lần nữa, cậu bé Gus khi trước của tao đã biến mất rồi. Điều duy nhất tao có thể nghĩ đến sau đó là mày ghét những gì tao đã làm với mày. Sau đó, mối quan hệ của mày với tao ... Nó như vậy đấy." Four trầm giọng nói.

Bí mật tình cảm có từ 3 năm trước, hôm nay mới được tiết lộ.

Rin: chương sâu là yêu nhau rồi. Cp này bạn đầu cãi nhau thôi, yêu nhau là cùng nhau vc 555

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro