Chương 24:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 24:

Cốc... Cốc...

"Ừm... Night, P'Gear đến đón mày." Giọng Nott vang lên khi cậu gõ cửa phòng tắm để gọi bạn mình.

"Mấy giờ rồi?" Câuh hỏi trong sự bàng hoàng vì cậu vừa mới lên phòng một lúc trước.

“10 giờ." Nott lại trả lời.

“Bảo anh ấy chờ một chút, hiện tại anh ấy ở đâu?” Night hỏi.

"Anh ấy đang đợi trong xe, P'Fuu không cho P'Gear vào nhà." Nott nói.

"Ừm, cảm ơn vì đã đến nói với tao." Night nói với người bạn của mình.

"Tao sẽ đi bảo với P'Gear trước." Nott cuối cùng cũng nói trước khi rời khỏi phòng của Night.

Cậu nhanh chóng tắm rửa và thay quần áo trước khi anh trai của mình trở về nhà, vì nếu không thì chắc chắn sẽ có chuyện gì đó xảy ra nếu Day tìm thấy Gear trước cửa nhà.

"Em không ăn trước à, Night?"  Fuu nói khi thấy cậu lao xuống cầu thang.

"Vâng..." Night do dự một chút.

"Mày không cần phải ăn đâu, Night. Mày có thể đi ăn với P'Gear. Lần sau tao sẽ nấu cho mày." Nott giúp đỡ bạn mình.

Fuu hung dữ quay sang nhìn Nott, nhưng Nott giả vờ không quan tâm.

"Night đi trước nhà P'Fuu, Nott cảm ơn mày rất nhiều." Night nói, trước khi vội vàng bước đến xe của Gear.

Bóng người nhỏ bé mở cửa và ngồi xuống.

“Sao anh đến sớm thế?” Night hỏi.

"Ờ, cậu đã nói rằng nếu tôi đến muộn dù chỉ một phút, cậu sẽ không đi nữa, vì vậy tôi đã đến rất nhanh và giờ cậu lại nói rằng tôi đến sớm." Gear nói.

"Nào, nhanh lên và khởi động xe đi." Night giục.

"Sao, cậu sợ có người nhìn thấy à?" Gear hỏi.

"Anh hỏi lắm thế làm gì? Có đi không? Hay anh sẽ đợi tôi cho phép trước?" Night nói.

"Không." Gear nói ngay trước khi khởi động xe.

"Cậu giống như một đứa trẻ đang chạy trốn vậy.” Gear nói.

"Anh nói nhiều quá rồi đấy. Còn Gus thì sao?" Night hỏi khi thấy Gear chỉ đón mình.

"Ở nhà." Gear trả lời.

"Ồ... nó không đi với chúng ta sao?" Night bối rối hỏi vì cậu nghĩ bạn mình cũng sẽ tham gia chuyến đi này.

"Ai nói tôi sẽ mang nó theo? Tôi muốn đi du lịch chỉ có hai chúng ta thôi, tôi không muốn có một con kỳ đà cản mũi." Gear nói.

Khuôn mặt của Night hơi căng thẳng khi nghe điều này. Gear quay lại nhìn cậu trước khi nhẹ nhàng xoa đầu cậu.

"Cậu sợ cái gì? Tôi đã nói với cậu rằng tôi sẽ khiến cậu tin tưởng tôi một lần nữa. Tôi sẽ không làm bất cứ điều gì sai trái đâu." Gear nghiêm túc nói.

"Sợ ai? Tôi không sợ gì cả." Night đối mặt với anh vì sợ mất mặt.

"Night, sao mắt cậu sưng đỏ thế?" Gear hỏi khi nhìn thấy đôi mắt của cậu.

Night quay sang chỗ khác.

"Tối hôm qua tôi ngủ muộn. Tôi cùng Nott nói chuyện muộn, sau đó mới đi ngủ, cho nên hôm nay mới dậy muộn." Night thì thào nói.

"Ừm, trước tiên tôi muốn hỏi cậu một chuyện. Tại sao người cậu gặp ở quán rượu lại ở nhà cậu?" Gear hỏi khi anh hồi tưởng.

Night choáng váng vì quên rằng P'Fuu đã từng gặp Gear trước đó.

"Đừng nói với tôi đó lại là một trong những bạn tình của cậu đấy." Gear nói.

“Anh ấy là người quen của Nott.” Night đáp.

"Vậy sao cậu lại cho anh ta vào nhà? Tôi còn không được vào nhà chờ cậu."

"À, P'Fuu là bạn của tôi và cũng là người quen của Nott. Anh có muốn biết thêm không? Tôi sẽ trả lời tất cả các câu hỏi của anh." Night giả vờ khó chịu vì cảm thấy mình đã mắc nhiều sai lầm trong kế hoạch của mình.

"Tôi không muốn biết quá nhiều về nó. Miễn là cậu thích hắn ta. Thế là đủ rồi." Gear nói khiến Night ngay lập tức bình tĩnh lại.

"Nói thật đi, cậu cùng hắn rời đi đêm đó, thật sự không có quan hệ gì đúng không?" Gear hỏi lại.

“Không.” Night thành thật trả lời.

"P'Day bảo P'Fuu đến đó đón tôi về nhà." Night lặng lẽ nói một lần nữa.

“Vậy có nghĩa là hôm đó cậu chỉ khiêu khích tôi thôi.” Gear nói lại.

Night không nói nên lời trước khi Gear bật ra một tiếng cười nhỏ trong cổ họng.

"Chết tiệt... cậu giỏi thật. Đêm đó tôi đã rất tức giận khi cụa bỏ đi cùng hắn ta. Nhưng nghe điều này, tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm." Gear cười nói.

Night quay mặt về phía anh.

"Nghiêm túc đấy Night. Cậu không định làm những gì tôi đã làm với cậu sao?" Gear hỏi với giọng điệu nghiêm túc.

"Tôi không phải anh.” Night nói, không quay đầu lại anh đang lái xe lúc này và mỉm cười tự tin.

"Cậu muốn đi đâu?" Gear nói.

"Đi xem phim đi." Night trả lời và Gear lái xe thẳng đến một cửa hàng bách hóa mà anh ấy đã nghĩ đến.

Khi họ đến nơi, Night quay sang nhìn Gear.

"Tại sao anh đưa tôi đến đây?" Night hỏi.

"Đây là nơi đầu tiên tôi đưa bạn đến. Tôi muốn mang những ký ức của cậu trở lại." Gear nói với một nụ cười.

"Nhưng khi anh đưa tôi đến đây là anh muốn tôi chết rồi đấy." Night nói với giọng bình tĩnh, khiến Gear dừng lại một chút.

"Nhưng ngay bây giờ, tôi muốn cậu xóa bỏ những điều tồi tệ trong quá khứ." Gear yếu ớt nói.

Night rùng mình.

"Haha... Trông anh như một con chó bị ướt vậy. Đi thôi." Night nói với một nụ cười trước khi bước ra khỏi xe.

Gear làm vẻ mặt bối rối trước khi xuống xe chạy theo bóng dáng nhỏ bé.

"Cậu không giận tôi, phải không?" Gear hỏi.

"Tôi không tức giận. Nhưng, hôm nay anh phải chiều chuộng tôi, anh phải đi theo tôi, anh phải mua mọi thứ tôi muốn, anh có làm được không?" Night đề nghị.

"Được rồi, tại sao không chứ? Nhưng cậu cũng phải tỏ ra là người yêu của tôi." Gear nói, trước khi nắm lấy tay của thân hình nhỏ bé đang đi bên cạnh anh.

Night nhìn vào bàn tay mạnh mẽ của Gear đang nắm lấy tay mình. Một cảm giác ấm áp kỳ lạ lan tỏa khắp người cậu, khi cậu bước vào trung tâm thương mại, nhiều ánh mắt của mọi người nhìn cả hai vì một người đẹp trai và một người dễ thương như con gái.

"Tôi đói. Tôi còn chưa ăn sáng." Night nói, nhớ tới món cơm chiên của Nott.

"Cậu muốn ăn gì, Shabushi không?" Gear gợi ý.

"Anh nói là hôm nay sẽ nghe theo tôi hết đúng không?" Night hỏi.

"Ừm." Gear trả lời.

"Vậy tôi muốn ăn mì trong khu tổng hợp." Night nói.

"Người đông lắm, chật chội nữa, không biết có chỗ không. Hơn nữa các còn ồn ào, không riêng tư lắm, đi ăn chỗ khác đi." Gear lên tiếng vì anh biết rằng vào một ngày lễ như thế này, nhiều người chắc chắn sẽ chen chúc trong khu ẩm thực.

“Anh đã bảo sẽ nghe theo tôi rồi mà?” Night nói, thanh âm nghiêm nghị, sắc mặt bình tĩnh.

Trán Gear hơi căng.

"Được rồi, cậu có thể vào đó ăn." Gear tất nhiên đồng ý vì không muốn cậu nổi giận.

Night nhếch mép cười. Gear và Night đi về phía khu ẩm thực. Đúng như những gì Gear nghĩ, nó khá đông, cộng với việc không có chỗ ngồi trong đó.

"Cậu có thấy không Night? Không có chỗ luôn kìa." Gear nói với bóng dáng nhỏ bé phòng trường hợp cậu đổi ý.

"Anh có biết từ chờ đợi không? Anh muốn ăn thì anh phải chờ, thế thôi." Nói xong, bóng dáng nhỏ bé buông tay Gear và đi về phía bàn.

Họ đi qua một nhóm phụ nữ trẻ, các cô gái nhìn Gear và nở một nụ cười nhẹ với anh ta.

"Ừm... anh có thể ngồi xuống trước đi, bọn em sẽ tìm một chỗ mới." Một người trong số họ nói với giọng ngọt ngào.

Night bất mãn nhìn chằm chằm vào cô gái đang tán tỉnh Gear.

"Không sao, các cô cứ ngồi đi." Gear trả lời họ.

"Nhưng tôi sẽ ngồi xuống!!" Night quay lại và nói với giọng cứng nhắc về phía Gear. Bóng người cao lớn nhìn lại với vẻ khó hiểu. Cậu vừa nói với anh rằng cậu sẽ đợi, rằng cậu không vội.

"Ơ, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Gear hỏi.

"Tôi đói. Anh có ngồi không? Nếu không thì không cần ăn nữa." Night tức giận nói.

Cậu giả vờ bỏ đi, nhưng bàn tay mạnh mẽ của Gear đã nắm lấy bờ vai mảnh khảnh của cậu trước. Ngay cả người đang dọn bát đĩa cũng có vẻ mặt bối rối.

"Ngồi xuống, ngồi xuống. Tôi xin đấy." Gear vội vàng nói với cậu và quay sang cảm ơn cô gái.

Nhóm phụ nữ gật đầu đồng ý trước khi rời đi. Night ngồi xuống trong khi người phục vụ vẫn đang dọn bàn.

"Có chuyện gì vậy Night...? Tự dưng tâm trạng cậu thay đổi vậy?" Gear hỏi.

"Tâm trạng của tôi đang không tốt." Cậu nói.

"Đừng tức giận. Chúng ta đi dạo xung quanh xem qua được không?" Gear cầu xin nói.

"Làm sao chúng ta có thể đi cùng nhau được? Cái bàn sắp bị cướp mất rồi. Đi tìm mua đồ đi. Tôi ngồi giữ bàn." Cậu nói.

Gear quay lại nhìn một nhóm người đang đi ngang qua, không tin vào những gì đang xảy ra.

“Tôi sẽ phải đi một mình…” Gear lại nói, bởi vì anh ấy không quen với việc phải đi bộ và bê thức ăn một mình.

Hầu hết anh toàn đến cửa hàng có nhiều người phục vụ một chút.

"Hãy là anh ngồi giữ bàn đi, tôi sẽ đi lấy đồ ăn, được không?" Night hỏi.

"Không cần, tôi sẽ đi mua cho cậu." Gear vội vàng nói, anh biết rõ cậu đang châm chọc hắn.

"Cậu định ăn gì?” Gear hỏi.

"Mì cực lớn với gân bò kho." Cậu với anh ta những gì cậu muốn ăn.

Gear gật đầu trước khi đứng dậy đi lấy thức ăn. Night nhìn bóng dáng cao lớn lạch bạch trong đám đông để mua thức ăn. Tâm trạng của Night khá lên một chút khi nhìn thấy Gear đang bối rối đi loanh quanh vì không biết ăn gì, nhưng dáng người nhỏ bé phải nín cười khi nhìn thấy nhóm phụ nữ đã nhường chỗ cho mình. Họ đến gần để nói chuyện gì đó với Gear, họ hơi chút lại quay qua nhìn Night. Sau đó Gear quay lại và đặt đĩa thức ăn lên bàn.

"Hừm...khó lấy chết đi được. Tôi va vào người khác rất nhiều lần, mãi mới về được bàn. Họ làm gì mà chén lấn ghê vậy?" Gear gầm gừ.

“Đưa thẻ cho tôi, tôi lấy nước cho anh.” Night nói trước khi đứng dậy đi mua nước một lát, rồi quay lại với hai ly Coke với vẻ mặt ủ rũ.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tại sao cậu lại tức giận, Night?" Gear hỏi, nhìn thấy biểu hiện trên mặt cậu cho thấy cậu đang không hài lòng.

"Tôi không tức giận, tôi chỉ khó chịu thôi." Night nói.

"Nhìn mặt cậu đi. Nếu cậu không tức giận thì vẻ mặt cậu gọi là gì đây? Tôi đã làm gì khiến cậu không hài lòng sao, nói cho tôi biết đi?" Gear hỏi.

Night quay sang nhìn nhóm phụ nữ ngồi bàn cách đó không xa. Gear quay lại nhìn theo ánh mắt của Night. Các cô gái trẻ ngay lập tức mỉm cười với Gear.

"Nó giống như déjà vu thôi." Gear nói.

"Déjà vu là gì?" Night hỏi.

*Déjà vụ: là kiểu một chuyện mà quá khử xảy ra rồi nhưng lại lặp đi lặp lại trong tương lai hoặc một việc được nhìn thấy trong tương lai và ký ức xây dựng lại nó.

"Giống như khi chúng ta đi ăn hải sản ngày hôm qua ấy, lúc đó cũng người phụ nữ đã cười với tôi và cậu cũng không vui." Gear cười nói.

“Thì sao?” Night hỏi.

"Không, nhưng tôi sẽ làm rõ rồi đi lấy đồ ăn cho cậu tiếp." Gear nói với Night với vẻ mặt khó hiểu.

“Làm rõ cái gì?” Cậu bé hỏi.

"Tôi sẽ qua đó và nói với họ rằng họ nhìn chằm chằm tôi như vậy thì người yêu tôi là cậu sẽ ghen. Vậy nên tôi sẽ bảo họ không nhìn tôi nữa. Bởi vì tôi không muốn người yêu mình không vui." Gear nói mỉm cười với Night.

Bóng người nhỏ bé do dự, làm ra vẻ mặt khó xử.

“Tôi không ghen." Night trả lời lịch sự.

"Cậu thật sự không ghen sao? Tôi buồn đấy. Tôi có người yêu nhưng em ấy lại chẳng ghen vì tôi xíu nào." Gear giả vờ nói.

"Anh nói nhiều quá, ăn đi, chúng ta còn đi xem phim." Cậu che dấu ngượng ngùng nói.

"À, nhóm phụ nữ đó cũng nói với tôi rằng cậu trông quá dễ thương và nhỏ nhắn. Tôi rất vui có một người yêu của mình dễ thương." Gear nói, khiến mặt Night đỏ bừng.

"Có muốn ăn không?" Night vờ mắng anh.

"Ăn đi, ăn đi. Nếu không phải phiền vì có nhiều người thì tôi đã hôn má cậu một cái rồi." Gear nói khi bắt đầu ăn.

"Ăn đi." Night nói với nụ cười trên môi, trước khi bắt đầu ăn.

.
.

"Oa, làm sao hai người đó có thể bỏ mặc mình được?" Một giọng nói đanh thép vang khắp nhà khi tỉnh dậy, cậu phát hiện ra rằng anh trai mình đã đi đón Night.

“Tại sao mày lại lo lắng thế, Gus?” Four hỏi, anh đã ngủ qua đêm trong căn phòng.

"Thì tôi cũng muốn đi cùng. Ở nhà chán lắm." Gus trả lời.

"Nếu mày muốn đi du lịch, chỉ cần nói cho tao biết và tao sẽ đưa mày đi." Four nói.

Gus ngay lập tức quay sang nhìn Four.

“Đưa tôi đi du lịch á?” Gus bối rối hỏi.

"Ừ... Tao không thể đưa người yêu mình đi du lịch à?" Four trả lời.

Gus dừng lại trước khi đỏ mặt khi nhận ra mình đã quyết định hẹn hò với Four.

“Đừng nói với tao là mày quên rằng mày đang hẹn hò với tao đấy nhá.” Four nói như thể anh ta biết Gus đang nghĩ gì.

"Không!!" Gus chối.

Four đứng dậy và đi về phía Gus đang ngồi trên chiếc ghế dài ở giữa nhà.

"Mày đừng có chối, mau qua đây.” Four nói gay gắt, trước khi ngồi xuống cạnh Gus và kéo thân hình nhỏ nhắn vào lòng anh.

"Anh làm gì vậy, buông tôi ra!" Gus cố cử động, nhưng Four ôm chặt lấy cơ thể bé nhỏ của cậu.

"Đừng có quậy loạn, không cẩn thận 'thằng em' của tao dậy thì lúc đó đừng nói là tao không cảnh báo mày." Four nói, khiến Gus đỏ mặt dừng lại.

“Anh nghĩ tôi sợ 'thằng em' của anh á." Gus nhún vai, che giấu sự xấu hổ của mình.

"Mày tự tin nói không sợ 'thằng em' của tao á? Theo những gì tao biết thì.... Hay là mày đã nhìn thấy 'thằng em' của tao rồi?" Four giả vờ hỏi.

"Chết tiệt! Thằng khốn ngu ngốc." Gus hét lên khi đấm Four.

“Tao bị thương, Gus." Four nói, nhưng vẫn mỉm cười, trước khi Gus bỏ cuộc vì mệt.

"Dù thế nào đi nữa, mày chưa bao giờ nhìn thấy 'thằng em' của tao nhưng tap đã thấy của mày rồi. Tao có quá lợi dụng mày không?" Four hỏi lại.

Cái gì...

Khuôn mặt ngọt ngào của cậu chuyển sang màu đỏ.

"A, a, a, Four. Tên khốn... tên khốn... tên khốn!" Gus hét lên lần nữa khi cố gắng thoát ra khỏi lòng người cao lớn.

Four sau đó lật người nhỏ bé lại để nằm xuống ghế sofa với mình đang ngồi trên người cậu. 

"Mày không cố phản kháng à?” Four giả vờ hỏi khi thấy Gus ngừng chiến đấu.

“Anh định làm gì?” Gus lắp bắp hỏi, vì cậu đang ở một vị trí khá bấp bênh.

"Tao có làm gì đâu. Tao chỉ muốn nhìn rõ mặt của mày mà thôi." Four cười gượng nói.

"Anh có thể ngồi và nhìn tôi. Tôi thậm chí không cần phải nhìn anh." Gus nói, một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt.

“Anh nói sẽ đưa tôi đi du lịch ở đâu?” Gus nói.

"Nào. Nhưng trước tiên, tao cần phải có phần thưởng." Four nói.

"Phần thưởng gì?" Gus hỏi, giờ đã quen với việc ngồi dạng chân và đối thoại kiểu này. Khi nghe câu hỏi của Gus, Four lập tức chỉ vào môi mình.

“Tôi không thể lấy cái này thay thế không?” Gus hỏi rồi chỉ tay vào má Four.

Dáng người cao lớn làm một khuôn mặt không biết gì.

“Tao có thể ở như thế này cả ngày, mày có muốn thử không?” Four giả vờ nói.

“Được rồi, chết tiệt, anh đúng là bỉ ổi thật." Gus khàn giọng nói.

Tim cậu đập thình thịch trong lồng ngực, vạt áo suýt tuột ra ngoài.

"Tao có nên nắm lấy cơ hội này không? Tao thấy mày sẵn sàng cho tao tất cả rồi...." Four đùa.

Gus nhìn người yêu với ánh mắt hơi giận dữ.

"Vậy có hào hứng không?” Four hỏi.

"Ai hào hứng? Hừm... một người như tôi không dễ phấn khích như vậy đâu." Gus nói với vẻ châm chọc, nhưng thực ra tim cậu đang đập như trống trận.

"Vậy thì nhanh lên, tao muốn phần thưởng, đừng chậm trễ." Four cầu xin, cho đến khi Gus cười phá lên, vì cậu chưa từng nhìn thấy cách cư xử này ở Four suốt ba năm qua.

“Anh có thể nhắm mắt lại trước được không?” Gus hỏi.

“Tao không phải con gái, tao sẽ khiến mày phải nhắm mắt đưa chân." Four đáp.

“Nằm yên." Gus nói, ra lệnh cho Four nằm yên, nhìn vào mắt Gus.

Bóng người nhỏ bé không biết mặt đỏ bừng như thế nào. Gus chỉ định hôn nhẹ lên môi Four. Nhưng liệu Four có để vuột mất cơ hội không? Thân hình cao lớn vội vàng hướng mặt về phía Gus đang nằm và nhanh chóng hôn cậu. Chiếc lưỡi nóng bỏng lao vào nhanh đến mức Gus thậm chí không nhận ra.

"Ư, ưmmm." Một tiếng phản đối nhỏ phát ra trong cổ họng cậu, không thể dời đi.

Cho đến khi cơ thể nhỏ bé bắt đầu yếu đi khi chiếc lưỡi nóng bỏng khéo léo ve vãn chiếc lưỡi nhỏ bé, khiến Gus cảm thấy não mình như trống rỗng. Nó khiến cậu như sắp nổ tung.

“Ha…” Four rên lên một tiếng nho nhỏ thỏa mãn khi chiếc lưỡi nhỏ bắt đầu đáp trả.

Dù không thoải mái nhưng nó khiến Four cảm thấy phấn khích và dễ chịu hơn, vì những nụ hôn của anh đang càn quét khuôn miệng cậu. Bàn tay mảnh khảnh từng bị hạ xuống bây giờ quàng qua cổ Four. Cơ thể họ gần nhau hơn trước. Cho đến khi Four dừng mọi thứ lại trước. Cả Gus và Four nhìn nhau với đôi mắt chói lòa.

"Ha… Lẽ ra tao không nên để mày hôn tao.” Four nói khi anh vùi mặt vào chiếc cổ trắng ngần.

"Bởi vì?" Gus bối rối hỏi.

"Mày làm tao muốn…” Four nói.

"Tránh xa tôi ra. Vào phòng tắm tự xử đi." Gus trả lời ngay lập tức.

.
.

Rin: tui luôn hào hứng khi đọc đến đoạn của Four & Gus luôn á. Hai người này yêu nhau đúng kiểu tui thích. Còn Gear & Night thì còn sóng gió dài, Night phải hành xác Gear thêm mấy chương nữa 555

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki & fb: Lư Trì Canh Rin nè(⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro