Chương 26:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 26:

"Gus, bạn mày, Nott vẫn ở nhà Night sao?" Gear nhớ lại hỏi.

"Tôi nghĩ nó vẫn ở đó, sao vậy?" Gus hỏi.

"Mày có thể gọi cho bạn mình và hỏi xem Night thế nào không? Tao lo lắng cho em ấy." Gear nói với vẻ mặt lo lắng.

Gus gật đầu trước khi nhấc điện thoại và nhấn số. Ngay sau đó đã có người trả lời điện thoại.

"Nott, Night thế nào rồi......Thật là......Không thể tin nổi. P'Day có vẻ rất yêu Night mà." Gus nói với Nott, trong khi Gear tò mò nhìn sang.

"Còn tối nay thì sao...? ...Mày có thể chăm sóc nó không. Nếu có chuyện gì thì nhớ gọi cho ta ngay." Gus trả lời.

Gear đẩy Gus một chút.

"Nói với Nott để Night biết rằng tao đang lo lắng." Gear nói với Gus bằng một giọng căng thẳng.

"Ờ, Nott, hãy nói với Night rằng anh trai tao đang lo lắng cho nó... Ừm, cảm ơn. Chỉ vậy thôi." Gus nói trước khi cúp máy.

"Có chuyện gì vậy?" Gear đã hỏi ngay tức khắc.

"À, Nott nói Night bị P'Day tát vào mặt. Nó đang khóc nhiều lắm." Gus nói với anh trai mình với vẻ mặt căng thẳng không kém.

Gear nắm chặt tay khi nghe điều đó.

"Chết tiệt! Tại sao anh ta lại làm điều đó? Anh ta nên giận tao, tại sao anh ta phải tát em trai mình? Tại sao anh ta không trút giận lên tao?" Gear tức giận nói.

"P' Day chắc hẳn rất tức giận. P' Day yêu Night rất nhiều mà. Nhưng nếu anh ấy tát Night thì điều đó có nghĩa là anh ấy đang rất tức giận." Gus đoán.

"Còn Night thế nào?" Gear hỏi lại.

"Ừm, Nott nói rằng cậu ấy đã khóc một lúc rồi, còn giờ thì đang ngủ." Gus lại nói.

Gear cố gắng đứng dậy, nhưng Gus đã tóm lấy anh ta.

"Anh định đi đâu?" Gus hỏi ngay.

"Tao sẽ đi gặp Night." Gear nói.

"Mày có điên Gear không? Mày nghĩ rằng anh trai của Night sẽ cho mày gặp cậu ta à?" Four nói với người bạn của mình.

"Tao thì tôi nên làm gì đây? Tao lo lắng." Gear hét vào mặt anh ta.

"Mày không cần lo lắng. Day dù sao cũng sẽ không nghĩ tới việc giết em trai của mình đâu. Tao nghĩ mày trước hết bình tĩnh lại đi, càng cố gắng đi tìm hắn thì càng phiền phức."

Gear khẽ càu nhàu trước khi đồng ý ngồi xuống. Cả ba ngồi im lặng một lúc. Gear quay sang em trai mình.

"Gus, đã bao lâu rồi chúng ta không đi nghỉ cùng nhau?" Gear hỏi khi Gus và Four nhìn nhau bối rối.

.
.

"Night...Night." Một giọng nói nho nhỏ vang lên khiến Night từ từ mở đôi mắt sưng đỏ, phát hiện Nott đang ngồi bên cạnh mình.

"Cái gì?" Night khàn giọng hỏi.

Nott nhìn Night với một chút lo lắng.

"Tao phải về nhà rồi nên tao muốn báo cho mày biết. Thật ra, tao muốn ở bên mày, nhưng..." Nott khẽ nói. Night từ từ ngồi dậy.

"Được rồi, về đi. Tao làm phiền mày đủ rồi." Night nói.

"Mày không sao chứ Night?" Nott lo lắng hỏi.

Night chậm rãi gật đầu.

"Mày cầm điện thoại của tao đi, được không? Khi mày đang ngủ, Gus đã gọi. Nó nói với tao rằng P'Gear là rất lo lắng cho mày." Nott nói với bạn mình.

Nghe thấy tên Gear, đôi mắt tròn xoe của cậu lại nóng lên.

"Không, cảm ơn rất nhiều, Nott." Night nói với bạn mình.

Nott im lặng một lúc trước khi gật đầu.

"Được rồi, tao đi đây, tao sẽ đi chào P'Fuu trước." Nott nói trước khi đứng dậy và cầm chiếc túi của mình lên.

"Ra ngoài thì khoá cửa phòng lại giúp tao." Night nói với người bạn của mình, Nott gật đầu trước khi bước ra ngoài và đóng cửa lại như lời Night đã nói.

Cơ thể nhỏ bé của Night ngả người ra sau khi bạn cậu rời đi. Đôi mắt tròn xoe ngân ngấn nước khi cậu nhắm xuống nghĩ rằng sự thay đổi mà mình có được trong 6 tháng chẳng giúp ích được gì. Night nghĩ rằng dù cậu có làm gì thì cậu vẫn yếu ớt như vậy, cậu có sức chống cự đến đâu cũng vô dụng? Nhưng Night đã đánh mất trái tim của mình, như mọi khi. Cậu không nghĩ mình có thể yêu ai đó nhiều như anh trai của mình, cho đến khi cậu gặp Gear. Nhưng anh ta lại đối xử tệ bạc với cậu. Tuy nhiên Night lại luôn đối xử tốt với người đó.

Cốc cốc...

Có tiếng gõ cửa khiến Night thoát khỏi cơn mơ màng.

"Night...ra ngoài ăn thôi." Giọng của Day vang lên. Trái tim của Night nhảy lên khi nghe thấy giọng nói của anh trai mình. Rất nhiều suy nghĩ xuất hiện trong đầu cậu. Còn rất nhiều tiếc nuối khiến Night chọn cách im lặng.

"Night... em có nghe anh nói không?" Day lại gọi.

"Night không đói." Cậu đáp lại.

"Vậy thì mở cửa cho anh." Day lại nói.

"Night sắp đi ngủ rồi." Cậu hét lên.

Người đứng trước cửa phòng em trai có chút trầm mặc.

"Được rồi, anh biết em hiện tại không muốn nói chuyện, vậy thì cứ ngủ trước đi. Nhưng mà, dù sao anh cũng sẽ không cho em gặp Gear một lần nữa." Day nói trước khi bỏ đi khiến thân hình nhỏ bé phải lắng nghe từng lời anh trai mình nói.

Ngay cả khi nước mắt tuôn rơi, cậu cũng biết rằng anh trai mình sẽ không để cậu gặp lại Gear. Night tin rằng Day có thể làm bất cứ điều gì để ngăn Night gặp Gear.

"Hức. P'Day thật tệ. Tại sao anh lại không thử...?" Night khóc nức nở một mình trong phòng và nằm bất động cho đến khi thời gian trôi qua. Night tiếp tục nằm như vậy, không thức dậy.

Bốp!

Một âm thanh đập vào cửa kính trượt trên ban công phòng ngủ. Điều này khiến Night giật nảy mình một chút, nhưng cậu không chú ý đến nó.

Bốp!

Âm thanh tương tự được lặp lại. Night cau mày, sợ rằng âm thanh phát ra là do có trộm. Bóng người nhỏ bé quay lại nhìn đồng hồ trên tường và nhận ra rằng đã nửa đêm.

Cộc cộc...

"Night...Night." Một giọng nói quen thuộc vang lên, cùng với tiếng gõ nhẹ vào cửa kính, không quá lớn.

Night dừng lại, lùi lại vài bước rồi lập tức chạy đến mở rèm cửa. Mắt cậu mở to khi nhìn thấy dáng người cao lớn đứng ngoài ban công. Night vội vàng mở cửa ban công.

Thân hình cao lớn nhanh chóng kéo thân hình nhỏ bé vào lòng. Ngay cả Night cũng ôm anh đầy khao khát.

"Anh đến đây bằng cách nào?" Night hỏi, giọng cậu run rẩy khi câuh vùi mình vào lồng ngực rộng của anh.

Gear tựa vào mái tóc mềm mại của Night.

"Tôi trèo lên, tôi đã ném một hòn đá vào nhà cậu, nhưng tôi sợ cậu không nghe thấy nên tôi đã leo lên." Gear nói trước khi từ từ đẩy thân hình nhỏ bé ra khỏi ngực.

Những ngón tay dài lướt nhẹ trên đôi mắt sưng húp của Night.

"Sao em lại khóc thế này?" Gear lặng lẽ hỏi.

Night nhìn bóng dáng cao lớn với đôi mắt run rẩy. Gear nhìn vào đôi má mềm mại. Có dấu tay và nó có thể nhìn thấy rõ ràng, cùng với khóe miệng nứt nẻ của Night.

Gear nghiến răng giận dữ.

"Tại sao anh trai cậu lại làm điều này? Tại sao hắn lại tát câuh thành ra thế này? Chết tiệt nếu hắn ghét tôi thì nên trút giận lên tôi. Tại sao hắn phải làm vậy với cậu?" Gear giận dữ nói.

Night chậm rãi lắc đầu.

"Không phải tại anh... Tôi đã cãi nhau với P'Day." Night lặng lẽ nói.

Gear nhìn vào khuôn mặt của Night.

"Night...đi với tôi." Gear nói. Night cau mày ngạc nhiên.

"Đi đâu?" Cậu hỏi.

"Chúng ta đi trước đi, mặc dù tôi cũng sẽ không nói cho cậu biết tôi sẽ đưa đi đâu. Nhưng tôi nhất định sẽ đưa cậu về, tôi chỉ muốn được ở với cậu thôi. Tôi biết rằng sau này anh trai của cậu chắc chắn sẽ ngăn cản tôi gặp cậu. Dẫu thế thì xin cậu hãy đi với tôi đi mà, Night." Anh cầu xin.

"...nhưng nếu P'Day phát hiện ra thì P'Day sẽ rất tức giận." Night trả lời.

"Bây giờ hắn đã rất tức giận rồi đấy thôi. Night, hãy đi với tôi... Bây giờ, Gus và Four đang đợi chúng ta rồi." Gear lại nói.

Night vẫn còn do dự, bởi vì cậu chưa bao giờ làm điều gì như thế này với Day trước đây. Night biết anh trai yêu cậu nhiều như thế nào.

"G....Gear.... Hức, P' Day... Hức...P' Day.... Liệu tôi có hối hận không... Hức?" Cậu nức nở hỏi bóng dáng cao lớn, Gear căng thẳng vì anh biết cậu đang rất lo lắng cho cảm xúc của anh trai mình.

"Tôi không muốn làm P'Day... buồn." Cậu lại nói.

"Cậu không làm gì sai, cậu cũng không chạy trốn khỏi anh trai mình. Chính tôi là người đã đến để đưa cậu trốn khỏi hắn." Khi cậu vẫn chưa thể quyết định, Gear đã tự mình đưa ra quyết định.

Hắn nhấc cậu và bước ra ban công. Đôi mắt của Night mở to vì sốc.

"G....Gear... hức, anh định làm gì?" Night hỏi, giọng run run.

"Tôi chỉ nói câu này thôi. Night, nhắm mắt lại." Gear nói, trước khi thò đầu ra ngoài để nhìn xuống.

"Four... đỡ Night." Anh nói với người bạn thân nhất đang quan sát từ bên dưới.

"Hức... anh định ném tôi sao, Gear... hức?" Cậu hỏi.

Night bàng hoàng.

"Suỵt... Anh đã bảo em im lặng mà." Gear nói với người yêu của mình, giọng trầm nhưng nhẹ nhàng.

"Không, tôi sợ." Cậu lên tiếng, nhưng đã quá muộn.

Gear ném cơ thể nhỏ bé về phía người bạn thân nhất của mình. Four bắt được Night ở phía dưới một cách thoải mái trước khi Gear nhảy ra ngoài. Gear nhận lấy cơ thể nhỏ bé của Night và đi theo Four. Gear dẫn cậu đến hàng rào của ngôi nhà.

"Đi thôi, Night." Gear nói, thường xuyên quay lại nhìn ngôi nhà vì sợ Day sẽ thức dậy và nhìn thấy họ.

Night còn ngập ngừng.

"Night, cậu có muốn anh trai của cậu bắt gặp tôi ngay bây giờ không? Hay cậu muốn anh trai của cậu và tôi đánh nhau ngay tại đây?" Gear nhấn người yêu của mình một lần nữa.

Nước mắt lưng tròng, Night quay lưng trèo rào. Cậu cảm thấy có lỗi, dáng người nhỏ bé cần thêm thời gian để suy nghĩ. Khi Gear đã rời đi, Gear nhanh chóng rời đi trước khi bất kỳ ai đi ngang qua nhìn thấy và nhầm họ với những tên trộm. Gear nắm lấy tay của người nhỏ bé và chạy về phía chiếc xe của mình. Chiếc xe đỗ cách nhà Night vài trăm mét. Four đã khởi động xe và đang đợi Gear, người mở cửa xe cho Night ngồi cạnh anh ta. Ngay khi Gear đóng cửa xe, Four phóng đi. Night quay nhìn nhà mình mà nước mắt lưng tròng.

"Huhuhu. Gear. Tôi không muốn đi.... Hức... Tôi không muốn P' Day buồn. Xin lỗi... Hức... Đưa tôi về đi. Gear... Đưa tôi về đi... Hức." Night nói với giọng thổn thức.

"Night! Tôi đã rất cố gắng để đưa cậu ra ngoài... Em không yêu tôi sao? Tôi yêu em, vì vậy tôi sẵn sàng làm những điều như thế này!" Gear lớn tiếng nói.

"Hức... Hức." Night không nói nên lời, chỉ biết khóc.

Gear thở phào nhẹ nhõm trước khi ôm lấy cậu, Gus cũng nhìn người bạn thân của mình đầy thông cảm. Gus không muốn làm điều này. Nhưng khi được chính anh trai mình cầu xin, cậu đành phải tự nguyện đầu hàng, nghĩ rằng đó có thể là cách kéo dài thời gian để Night và Gear tìm ra cách giải quyết.

Night nức nở trong ngực Gear. Gus quay sang nhìn người yêu đang lái xe. Four quay sang nhìn Gus trước khi đưa một tay lên xoa đầu cậu.

"Four, nếu Gear giống như P' Day...anh sẽ làm thế này chứ?" Gus tò mò hỏi.

"Tao sẽ làm." Four nhanh chóng trả lời.

Gus không biết liệu cậu có nên vui hay không, nếu cậu ở trong hoàn cảnh giống như Night thì chắc cũng như vầy. Bên trong xe lập tức im bặt. Chỉ có tiếng khóc nức nở của Night vang lên ngắt quãng, mãi cho đến khi tiếng nức nở im bặt không bao lâu.

"Night, ngủ chưa?" Gus quay sang anh trai mình hỏi.

Cơ thể nhỏ bé của Night đã khóc cho đến khi mệt mỏi và chìm vào giấc ngủ. Gear ôm lấy thân hình nhỏ bé và đặt cậu vào lòng anh rồi nhấc chân của Night lên để duỗi chúng ra trên ghế.

"Gear, chúng ta sẽ đi xa bao nhiêu ngày? Đừng quên chúng ta phải đi học. Anh cũng vậy." Gus hỏi.

"Sẽ không lâu đâu. Tao biết chừng mực." Gear nhẹ nhàng trả lời, nhìn vào khuôn mặt ngọt ngào vẫn đang nhắm mắt.

"Tôi không thể tin được. Rằng tôi có thể làm được một cái gì đó như thế này chỉ dành cho em." Gear nhẹ nhàng vuốt ve đôi má sáng bóng của Night.

"Nếu anh thực sự yêu Night, thì hãy hạnh phúc đi Gear." Gus nói.

"Gear, mày có nói cho ai biết chúng ta đang đi đâu không?" Four hỏi.

"Tao có lẽ sẽ không nói với bất cứ ai đâu. Ngay cả It cũng mất tích. Với cả tao cũng không muốn nó tham gia vào việc này. Tao nghĩ Day có thể tìm ra thông tin từ bạn bè của chúng ta. Tốt hơn là không ai nên biết chúng ta sẽ đi đâu, Four." Gear nói.

"Ừm... được." Four trả lời khi tiếp tục lái xe.

.
.

"Night, dậy đi." Gear nhẹ nhàng lay động thân hình nhỏ nhắn khi đến nơi. Night im lặng, đôi mắt cậu từ từ mở ra trước khi ngả người ngồi dậy khi nhìn ra ngoài xe.

"Chúng ta đang ở đâu?" Night khàn giọng hỏi.

"Không xa Bangkok lắm. Chúng ta phải di chuyển thêm một lúc nữa bằng thuyền." Gear nói trước khi hộ tống Night vẫn còn ngái ngủ ra khỏi xe.

Four và Gus đi vòng quanh để lấy một chiếc túi từ phía sau xe và cố gắng đóng cửa lại.

"Tôi không mang theo gì cả." Night nói khi nhìn thấy những chiếc túi của Gear.

"Tôi đã chuẩn bị mọi thứ cho em rồi. Đừng lo lắng." Anh nói với cậu, kèm theo đó là một nụ cười dịu dàng.

"Khun Gear, tàu đã sẵn sàng rồi." Giọng một người đàn ông cất lên.

Gear sau đó đưa Night đến chỗ tàu đang đậu. Bầu trời lúc này đã hơi sáng, vì ánh trăng khiến Night nhìn thấy vùng biển đen kịt trước mặt.

"Gear, nói cho tôi biết chúng ta đang đi đâu?" Night lặng lẽ hỏi.

"Đến nhà nghỉ Koh Samet. Tôi đã nói với em là nó không quá xa Bangkok rồi mà." Gear nói trước khi dẫn Night lên thuyền, theo sau là Gus và Four.

Ngay khi mọi người đã sẵn sàng, một người đàn ông trung niên kéo con tàu ra khỏi cảng giữa biển cả bao la. Cơ thể nhỏ bé của Night đang được Gear ôm lấy khi cậu đã hoàn toàn tỉnh táo. Anh kéo cậu vào lòng và ôm chặt lấy vòng eo thon gọn của cậu. Giống như Four đang ngồi ôm Gus, vì gió khá mạnh. Không mất nhiều thời gian để họ đến bến tàu riêng của gia đình Gear. Bốn người lập tức xuống tàu.

"Cảm ơn rất nhiều. Nếu có gì khẩn cấp, tôi sẽ gọi cho chú." Gear nói với người chèo thuyền.

"Vâng khun Gear. Những thứ cậu yêu cầu đã sẵn sàng rồi." Người đàn ông tên Kua nói.

Gear gật đầu xác nhận trước khi đi xuống con đường dẫn đến một ngôi nhà nhỏ được xây cách bãi biển không xa. Con tàu đã mang họ rời đi. Gear đã sử dụng chìa khóa nhà để mở. Night nhìn xung quanh và ngay lập tức cảm thấy như ở nhà.

"Chờ một chút, chúng ta cất túi vào trong phòng đi. Night, rồi em ngủ với tôi..." Gear nói.

"Tôi muốn ngủ với Gus." Night nói ngay.

Gear cau mày trước khi hít một hơi thật sâu.

"Được rồi." Gear trả lời chắc nịch.

"Four, qua phòng khác ngủ đi." Gear nói với bạn của mình, bởi vì có 3 phòng ngủ trong ngôi nhà này thì Four đã ngủ lại vài lần rồi.

"Nhưng tao muốn ngủ với Gus." Four nói.

"Ai nói tôi sẽ ngủ với anh? Đi ngủ thôi, Night. Về phòng tao đi, đây là vali và đồ của mày. Gear đã mua đồ mới cho mày rồi." Gus nói với Night, đưa cho cậu một chiếc vali lớn. Cậu cầm nó trên tay và quay lại nhìn Gear trước khi bị kéo vào phòng.

Gear và Four đặt vali của họ ở một trong những phòng ngủ còn lại.

.
.

"Gus, mày đang hẹn hò với Four à?" Night nhẹ nhàng hỏi Gus khi cậu lấy quần áo ra khỏi vali.

"Uh... Ừm." Gus trả lời trong cổ họng.

"Tại sao?" Night lại hỏi.

"Chuyện dài lắm, đi ngủ đi và tao sẽ kể cho mày nghe sau." Gus cười nói trước khi cất lại quần áo.

Night nhìn bạn mình với đôi mắt đen láy. Gus quay lại nhìn khi cảm thấy sự im lặng của Night, vì vậy cậu hạ tay xuống và bước đến ngồi cạnh bạn mình trên giường.

"Night, đừng suy nghĩ nhiều. Tao biết rằng bây giờ mày cảm thấy tồi tệ vì đã trốn khỏi P'Day. Nhưng nếu mày nhìn nó theo một cách lạc quan, thì việc mày bỏ trốn như thế này có thể sẽ khiến P'Day cởi mở hơn một chút với mày và anh trai tao thì sao?" Gus nói để an ủi bạn mình.

"Nếu nó như mày nói thì sẽ rất tốt. Tao phải là một người em trai rất tệ. Tao chỉ làm P'Day thất vọng hết lần này đến lần khác thôi." Night nói với giọng nhẹ nhàng khi tựa đầu vào vai Gus.

"Không, đó là vấn đề của trái tim. Mày không thể ép buộc nó, mày biết điều đó mà." Gus nói lại, nhưng không nói gì khác.

Cánh cửa phòng mở ra và bóng dáng cao lớn của Gear bước vào.

"Thay quần áo xong chưa? Night sao vậy?" Gear hỏi người em trai của mình, khi anh bước đến nhìn thấy người yêu của mình đang ngồi buồn bã.

"Không có gì đâu. Tôi chỉ nhớ P'Day thôi." Cậu khẽ nói.

"Tôi quên mất. Em có đói không?" Gear hỏi để thay đổi chủ đề.

"Bây giờ là mấy giờ?" Night hỏi.

"Bây giờ là 4 giờ sáng." Gear trả lời. Night chậm rãi lắc đầu.

"Tốt hơn là nên ăn vào buổi sáng. Hiện tại tôi không muốn ăn gì cả." Night trả lời.

"Còn mày thì sao, Gus?" Gear hỏi em trai mình.

"Tôi đói. Tôi còn chưa ăn tối nữa." Gus nói.

"Ừm, có thức ăn đông lạnh trong tủ lạnh. Cho vào lò vi sóng và ăn. À, hỏi Four trong phòng xem nó có định ăn gì đó không." Gear nói.

Gus ngay lập tức đứng dậy và đi đến phòng của Four, Gear ngồi cạnh Night.

"Em có buồn ngủ không? Em có thể đi ngủ trước." Gear nói với cậu. Night tựa đầu vào bờ vai rắn chắc của Gear.

"Chúng ta làm sao bây giờ?" Night nhẹ giọng hỏi.

"Tôi vẫn chưa biết, nhưng trước tiên tôi muốn e. ngừng suy nghĩ linh tinh đi. Tôi muốn em được hạnh phúc khi ở đây với tôi. Tôi đã hứa với em rằng tôi sẽ làm bất cứ điều gì để khiến anh trai em chấp nhận vấn đề giữa hai chúng ta." Gear nói với giọng nghiêm túc.

"Gear." Cậu gọi người bên cạnh.

"Có chuyện gì sao?" Gear đã trả lời.

"Tôi có thể tin tưởng anh không?... Tôi, tôi có thể tin tưởng anh không?" Night hỏi.

Gear khiến dáng người nhỏ nhắn quay lại nhìn anh.

"Tôi sẽ không bảo em tin tôi hay không tin tôi. Nhưng tôi sẽ khiến em tin và tận mắt chứng kiến điều đó, Night." Gear nói.

Night liếc nhìn bóng dáng cao lớn trước khi khẽ mỉm cười, sau đó chậm rãi gật đầu.

"Tôi có thể nói mà, chỉ một chút thôi." Night nghe vậy cười nói.

"Vậy là được rồi." Gear mỉm cười nói. Anh hơi chạnh lòng và muốn trêu cậu một chútm

"Vậy em sẽ đi ngủ hay em có ra ngoài hóng gió không?" Gear hỏi.

"Ngồi hóng gió lúc 4 giờ sáng á?" Night hỏi.

"Vậy là em sẽ đi ngủ hả?" Gear hỏi.

"Tôi ngủ nhiều rồi, có thể đi ra ngoài hít thở không khí trong lành một chút." Cậu cười nói.

Gear mỉm cười trước khi nắm lấy tay cậu. Anh dẫn cậu ra khỏi phòng, họ đi về phía nhà bếp trước.

.
.

"Đủ rồi, Gus. Mày ăn nhiều quá rồi đấy." Four gầm gừ.

"Thôi mà. Em đói, mang thêm ra đây đi Four." Gus kêu lên.

"Có chuyện gì vậy?" Gear hỏi trong khi Night đi vào bếp và thấy rằng Gus đang lấy thứ gì đó từ tay Four.

"Four đồ khốn! Anh hâm nóng một hộp cơm khác đi. Anh ấy không hâm cho em ăn nữa kìa P'Gear." Gus quay sang anh trai mình.

"Nhìn đống này đi. Em trai của mày là heo à. Nó đã hâm nóng một hộp cơm chiên xúc xích, một hộp mì Ý, một hộp bánh bao tôm, và đây là một hộp cháo nữa." Four nói.

Gear quay lại nhìn vào bàn ăn và thấy rằng những gì Four nói là đúng.

"Và một mình em là người sẽ ăn hết chỗ đó à?" Gus mỉa mai hỏi.

"Mọi thứ sẽ ổn thôi..." Gus vội vàng nói.

"Ăn hết đống này đi rồi hẵng hâm cái khác." Four đưa ra đề nghị.

"Không, ah... em không muốn." Gus lại hét lên.

"Night, tôi nghĩ tốt hơn chúng ta nên ngồi bên ngoài. Chúng ta cứ để Four giải quyết đi." Gear nói trước khi dẫn Night ra khỏi bếp, khi những người bạn rời khỏi Four quay lại nhìn Gus một lần nữa.

"Có chuyện gì vậy?" Four khẽ hỏi.

Rin: khổ It nhất, Day giận thì It gánh (⁠っ⁠˘̩⁠╭⁠╮⁠˘̩⁠)⁠っ

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro