Chương 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 7:

"Ừm, Four mày lại tìm Gus à?" It lầm bầm đùa giỡn, người đang chạm vào chân một người phụ nữ khi It quan sát sự cố ở bàn của Gus. Chiếc bàn chỉ còn lại hai người họ.

"Ừm ờ... P'It ... không... nữa." giọng nói của người phụ nữ, người đang khóc từ bàn tay ấm áp của It. Khi It vuốt ve người phụ nữ một cách trơ trẽn.

"Suỵt ...đừng có làm ồn." It nhếch mép thì thầm trước khi nhận ra ai đó đã huých vào vai mình, It quay sang lườm.

“Cái gì?!?" It hét vào mặt người phục vụ đã huých mình.

“ Ừm ...Khun It ....Xe của Khun It bị xe
của một khách hàng khác đâm vào phía sau, và người đó muốn giải quyết thiệt hại với Khun It." người phục vụ nói, và mắt It mở to ra ngay lập tức.

"'Cái gì?! Em yêu của tôi bị tông à?! Chết tiệt...Tên khốn nào dám tông vào sau xe tôi?! Anh có thể đưa tôi đến gặp hắn ta ngay bây giờ." khi họ nói xong, It bùng cháy để lại cô gái một mình.
.
.
.
" Four chết tiệt, thả tôi ra ngay!” Gus hét lớn, cố  kéo tay Four ra khỏi eo mình.

" P'Four, em nghĩ anh nên buông Gus ra." Kyu, người đang ngồi dậy, tiến đến nắm lấy tay Four từ eo Gus, vì cậu lo lắng cho bạn mình. Four quay sang lườm Kyu một cách giận dữ trước khi bỏ tay ra khỏi eo Gus và sau đó kéo cổ Kyu.

"Có chuyện gì với mày vậy Kyu?! Mày có muốn kiểm tra bản thân mình không?" Four hét lên, Gus lao vào can thiệp giữa Four và Kyu cũng như đẩy Four ra khỏi Kyu. Nhưng có vẻ như Four không di chuyển nhiều, bởi vì lực mà Gus đẩy là không đủ mạnh.

"Thả bạn tao ra ngay! Four, tên khốn!!" Gus hét lên, một bàn tay nhỏ nắm lấy tay Four đang ôm lấy cổ Kyu. Kyu cũng di chuyển đến khỏi Four.

“Này, mấy người nghĩ có thể đánh bại tao sao?” Four giễu cợt nói. Nhưng mắt anh dán chặt vào mặt Gus.

“Four, đừng để tôi hết kiên nhẫn.” Gus nghiến răng.

"Tại sao?! Mày định làm gì hả Gus?!" Four hỏi, nhìn Gus với đôi mắt không dời.

Bốp...
.
.
.
Soạt...

Một dáng người nhỏ bé đã hoàn thành công việc lặt vặt cá nhân của mình, hiện đang đứng ở bồn rửa trong nhà vệ sinh của quán rượu.

Dưới con mắt của vài người đàn ông nhìn thấy cậu nhưng bóng dáng nhỏ bé không có bất kỳ phản ứng nào. Cậu vẫn đang rửa tay và ngân nga trong cổ họng. Có một vài người dám đến chào hỏi Night, nhưng khi nhìn thấy bóng dáng cao lớn của ai đó bước vào thì cậu mới ngạc nhiên. Night nhìn người phía sau qua gương rồi giả vờ không để ý tới, lấy khăn tay ra lau khô tay.

...Đột nhiên...

Hình dáng nhỏ bé của Night bị kéo cho đến khi cậu đâm vào lồng ngực rộng của Gear.

“Dám phớt lờ anh sao, Nong Night.” Gear nói với giọng điềm tĩnh.

Night nhìn Gear một lúc.

"Xin lỗi, tôi không phải là Nong của anh." Night bình tĩnh trả lời. Ngoài ra, tuột tay Gear khỏi cánh tay của chính mình sau đó cố tình vuốt ve nơi anh cầm nó một cách ghê tởm. Tuy nhiên, trước Gear cậu không thể hiện gì ngoài sự thờ ơ.

...Đột nhiên...

Gear chưa bao giờ cảm thấy tồi tệ như thế này trước đây, những lời nói đó không ảnh hưởng nhiều đến anh nhưng biểu hiện của Night vừa rồi khiến Gear càng cảm thấy khó chịu.

"Chúng ta nửa năm không gặp, em tiến bộ rất nhiều, ngay cả cái miệng cũng tốt hơn. Vậy tại sao đêm đó em không thể thông minh như bây giờ?" Gear run giọng nói. Night hơi nghiêng đầu suy nghĩ.

“Cái gì đêm đó cơ?” Night làm bộ cái gì cũng không biết. Và điều đó thậm chí còn khiến Gear khó chịu hơn trước, vì vậy dáng người cao lớn đã ôm lấy vòng eo thon gọn của Night về phía anh.

"Chà, cái đêm em rên rỉ dưới anh, em có nhớ không? Khi đó, em liên tục hét tên anh. Đặc biệt là khi..." Gear nói một cách dứt khoát để bóng dáng nhỏ bé có thể nghe thấy rõ ràng.

"Xin lỗi, anh tên gì? Tôi tình cờ rên rỉ tên của rất nhiều người nên tôi không thể nhớ tên của anh." Night nói. Đôi mắt Gear lóe lên sự tức giận.

"Nửa năm đã trôi qua, em nhất định có rất nhiều chồng, nhưng đừng quên anh là người đàn ông đầu tiên của em!" Gear nghiến răng.

"Hả?... Anh đang mạo danh anh ấy sao?... Tôi biết là tôi trông rất đẹp, nhưng anh không cần phải giả làm người chồng đầu tiên của tôi bởi vì... người chồng đầu tiên của tôi đã chết từ lâu rồi." Night nói với giọng nói nhẹ nhàng khiến Gear nấc lên và tim anh có cảm giác đau nhói kỳ lạ.

“Sao vậy Nong Night?” Giọng nam lúc nãy nhảy cùng Night hỏi khi anh bước về phía hai người họ vẫn đang đứng trong phòng vệ sinh giữa bao ánh mắt
tò mò của bao người khác. Night bước ra khỏi Gear trước khi nắm lấy cánh tay của Fuu.

"Không có gì đâu, P'Fuu... em chỉ chào nhầm người thôi." Night nói với người đàn ông cao lớn bằng một giọng ngọt ngào. Fuu đặt một tay quanh eo cậu.

"Chà, nếu không có gì thì không sao." Fuu nói nở một nụ cười với Night, trước khi Night bị một cánh tay khác kéo lại.

"Ôi! Đau quá." Night hét lên.

"Này! Mày đang làm gì với Night của tao vậy?" Fuu chọc vào ngực Gear, người cao hơn anh một chút.

"Này, sao mày dám nói em ấy là của mày à? Mày vừa gặp Night phải không?" Gear hỏi một cách bất cần.

“Vậy làm thế nào mày gặp Nong Night trước?” Fuu hỏi, Gear bước về phía Fuu một cách không sợ hãi.

"Tao biết, tao biết, và tao có bằng chứng. Mày có muốn xem nó không?" Gear chế giễu nói. Đôi mắt của Night rung động trong giây lát trước khi chuyển hướng dữ dội. Bóng người nhỏ bé toàn lực chớp mắt, mà bóng người cao lớn lại kinh hỉ nhìn người nhỏ bé.

"Hãy hành động như một kẻ ngốc một mình. Anh đang lãng phí thời gian của tôi, tôi không muốn nói chuyện với anh nữa. P'Fuu, không phải anh vừa nói rằng anh sẽ đưa em đến căn hộ của anh sao? Nào, đi thôi." Night quay sang Gear trước khi quay lại nói với Fuu.

"Đi nào." Fuu nói khi anh dẫn Night ra khỏi phòng vệ sinh. Nhưng Gear đã bước tới và kéo Night lại, nhưng anh không thể nói bất cứ điều gì vì một trong những người bạn của anh đã chạy vào phòng vệ sinu.

"Gear! Em trai của màt và Ai'Four sẽ đánh nhau đến chết mất." giọng nói của bạn Gear vang lên, những người này ngay lập tức chạy khi nghe thấy nó, ngay cả Night cũng vội vã chạy theo.

"Ai'Gus!! Mày muốn thử với tao phải không?" Four nói sau khi bị Gus đấm vào mặt, mặc dù nó không quá khó với Four nhưng nó đã khiến khóe miệng anh ta nhếch lên.

Bây giờ có sự nhầm lẫn, bởi vì cả Wood và Kyu đều đến để ngăn Four và Gus. Họ biết rằng nếu họ thực sự đánh nhau, Gus sẽ không thể đánh lại Four, hình dạng cơ thể của họ rõ ràng là khác nhau. Khách ở gần đó đang xem cảnh này. Bảo vệ quán rượu không dám can ngăn vì nhìn thấy Four.

"Dừng lại!!! Four, tao đã nói với mày là không được mời Ai'Gus đánh nhau mà!!" Gear chạy đến chặn hai người họ, điều này khiến Four và Gus dừng lại ngay lập tức.

“Hừ, em trai mày tới đánh tao trước, mày không thấy sao?!” Four nghiêm giọng nói.

"Bởi vì mày đã làm phiền tao trước, mày biết điều đó. Mang bạn của mày đi nhanh đi, Gear." Gus quay sang anh trai mình.

“Gus, có chuyện gì thế?” Night vội chạy đến chỗ người bạn thân nhất của mình. Gear cũng quay sang nhìn Night.

"Không có gì. Nhân tiện, mày đã ở đâu vậy?" Gus quay sang hỏi bạn mình. Night nhìn Gear một chút, nhưng không suy nghĩ nhiều.

“Tao đi vệ sinh" Night nói.

"Four, hãy ngồi xuống và uống một ly thật ngon đi. Tao muốn nói chuyện với em trai mình." Gear nói với bạn mình bằng một giọng cứng nhắc.

"Tao sẽ đi! Tao sẽ đi, nhưng hãy nhớ rằng đồ khốn, tao không quan tâm đến mày nữa." Four chỉ vào Gus đầy mong đợi trước khi quay trở lại bàn của mình một cách hằn học.

"Đừng gây rắc rối nữa đi đồ ngốc." Gear quay sang em trai mình.

"Mày không cần phải dạy tao! Mày không cần phải hành động như một người anh trai tốt. Tao không muốn điều đó." Gus nói nhỏ với Gear đang lắng nghe.

''Hừ! Em cho rằng anh muốn giáo huấn em sao? Nói cho anh biết, em có nghĩ tới chính mình không? Anh biết em rất tốt, nhưng trước tiên thử nghĩ tới xác suất đi. Nhìn trạng thái cùng sắc mặt của em đi, em còn muốn đánh nhau hả? Four, đồ ngốc đó!! Nghiêm túc mà nói, wm có muốn đánh nhau với cậu ấy không?" Gear hét vào mặt em trai mình. Gus liếc nhìn Gear trước khi ngoảnh mặt đi và ngồi vào bàn. Gear thở dài và nhìn Night, bóng dáng nhỏ bé vẫn phớt lờ Gear như thường lệ.

"Này Gear, trở lại và ngồi vào bàn đi. Đừng làm phiền em trai của mày nữa." một người bạn khác can thiệp và nói, sau đó kéo Gear lên. Gear nhìn Night với vẻ mặt mạnh mẽ, nhưng anh vẫn đồng ý quay trở lại chỗ cũ.

“Anh ta thích chơi với tao”? Gus giận dữ lẩm bẩm.

“Nào, đừng lo.” Night nói để an ủi bạn mình. Đôi mắt của cậu sẽ nhìn lên theo thời gian và mỗi lần cậu làm vậy, Gear đang nhìn lại cậu.

“Và anh ấy là ai?” Nott hỏi khi nhìn thấy người đàn ông cao lớn bên cạnh Night.

"Ồ... đây là P'Fuu... P'Fuu ... Đây là bạn em Gus, đây là Kyu, Wood và Nott." Bóng người nhỏ nhắn giới thiệu Fuu với mọi người.

"Rất vui được gặp em." Fuu nói với một nụ cười.

"Nong Night, anh sẽ đến sớm thôi. Hãy để anh nói với những người bạn cùng bàn trước." Fuu nói với Night. Bóng người nhỏ nhắn mỉm cười gật đầu trước khi Fuu rời đi.

"Ồ, đúng rồi, mày không cần phải đưa tao về đâu vì tao sẽ trở lại với P'Fuu." Night nói với bạn bè của mình.

"Này, này...tao có thể đưa mày đi." Wood nói.

“Nhưng hai người vừa mới gặp nhau.” Gus nói ngay.

“Thì sao?” Night trả lời.

"Night, tao biết mày hiểu những gì tao đang nói." Gus nghẹn ngào.

"Mày không phải lo lắng cho tao đâu." Night nói.

"Làm sao tao có thể không lo lắng cho mày được? Tao không muốn mày..." Gus nói trước khi dừng lại. Night mỉm cười với bạn mình.

"Tao biết mày quan tâm tao, nhưng đã muộn rồi, mày cũng biết mà. Hơn nữa cho dù tao có tìm được cái gì, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu." Night cười nói .

"Tại sao mày lại thay đổi nhiều như vậy, Night?...mày không còn yêu bản thân mình nữa sao? Và vâng, P'Day có biết không?" Gus hỏi, người thực sự lo lắng cho Night.

" P'Day, anh ấy không quan tâm. Anh ấy nói nếu tao muốn làm gì thì làm đi. Chẳng còn gì để mất nữa. Hơn nữa, tao là đàn ông." Night thờ ơ nói. Nhưng nó khiến Gus cảm thấy tội lỗi hơn trước rất nhiều.

“Này, hai người đang nói chuyện gì vậy?” Kyu tò mò hỏi.

“Mày không biết gì à?” Gus quay sang cắn bạn mình.

“Tao vẫn còn tò mò đấy, thằng khốn.” Wood nói. Mặc dù, anh cũng muốn biết nhưng khi thấy đó là chuyện riêng tư của bạn bè nên anh không muốn xen vào hay quá xâm phạm.

“Chúng ta đi bây giờ à, Nong Night?” Fuu hỏi, người bước về phía thân hình nhỏ bé với một tay ôm quanh eo cậu, Gus nhìn chằm chằm và thở dài.

Choang...

" Aaaaa..." Một tiếng hét vang lên từ bàn của Gus, sau khi một chiếc cốc từ trên cao rơi xuống giữa bàn. Mọi người ngay lập tức nhìn lên hàng ghế VIP phía trên và thấy Gear đang đứng đút tay vào túi, nhìn xuống với ánh mắt giận dữ.

"'Gear!! Mày làm rơi ly à?!" Gus giận dữ hét lên.

Bây giờ, âm nhạc dừng lại và chủ quán rượu chạy ra hỏi Gear vì anh không muốn có bất kỳ rắc rối nào trong quán rượu của mình.

“Tao không vứt nó đi, nó rơi khỏi tay tao.” Gear bình tĩnh trả lời. Ánh mắt anh vẫn dán chặt vào khuôn mặt của Night, người đang nhìn lên với đôi mắt kiên định.

"Tao nghĩ tốt hơn là tao nên đi trước nếu không mọi người ở đây sẽ phát điên. Hẹn gặp lại bọn mày vào ngày mai tại trường đại học." Night nói với những người bạn của mình mà không hề bối rối trước sự cố vừa rồi, sau đó rời quán rượu với Fuu ngay giữa con mắt giận dữ của Gear.
.
.
.
"Cứ để đó cho anh, Ai'Night. Anh sẽ khiến em nhận ra rằng em không nên chống lại anh." Gear nói qua hàm răng nghiến chặt, khi anh nâng một ly rượu lên uống một cách mạnh mẽ.

"Tên khốn It đó đã đi đâu rồi?" Gear hỏi vì anh không thể nhìn thấy người bạn thân nhất của mình.

“Tao không biết, tao không tìm thấy cậu ấy." Four nói với giọng khó chịu.

"Ừm, tao đoán cậu ấy đã đưa cô gái đó vào một căn phòng rồi." Gear gầm gừ, nhìn Four.

“Mày đang nhìn cái quái gì thế?” Four hỏi.

"Tao có thể hỏi...tại sao mày lại thích tranh cãi với Gus đến vậy không? Tao có thể thấy mày không phiền nhưng mày...mày thực sự thích gây rối với Nong Gus." Gear hỏi với vẻ hoài nghi.

“Đó là về tao, tao chỉ bị ám ảnh bởi cậu ta thôi...cậu ta là một tên khốn nhỏ bé với trái tim của một tên xã hội đen." Four nói, nhìn vào mặt bạn mình một cách ngây thơ. Nhưng Gear không nói gì nữa, vì anh đang tìm cách trả đũa Night.
.
.
.
"Có chuyện gì vậy, Nong Night?" Fuu hỏi khi anh lái chiếc xe với bóng dáng nhỏ bé của Night đang ngồi dựa đầu vào kính chắn gió bên thành xe mà cậu đang ngồi và nhìn ra ngoài xe với đôi mắt mở to.

"Không, không có gì... Vậy còn P'Fuu thì sao?... P'Fuu, anh có bị mảnh kính vỡ nào cứa vào không?" bóng dáng nhỏ nhắn quay sang hỏi với vẻ bối rối. Fuu khẽ mỉm cười trước khi đưa tay xoa đầu cậu em trai của Day...Fuu không chỉ là người mà Night vừa gặp trong quán rượu, Fuu là bạn thân của Day, và là người mà Day đã nhờ giúp đỡ.

"Hãy lo lắng cho bản thân trước. Tên khốn đó không tệ chút nào... anh không nghi ngờ gì về việc tại sao Day lại lo lắng cho em như vậy." Fuu nói. Đôi mắt của Night dịu đi một chút.

"Anh đã gọi cho P'Day chưa?" Night trầm ngâm hỏi.

"Chà, cậu ấy nói với anh rằng cậu ấy sẽ không thể ngủ lại với em tối nay... Vì vậy, hãy để anh ngủ lại với em như một người anh em đêm nay." Fuu lại nói.

"Hoàn toàn không sao đâu, em sẽ làm phiền P'Fuu mất. Em có thể ở nhà một mình." Night thận trọng nói.

"Không cần phải quan tâm. Nếu Ai'Day phát hiện ra anh để em ở nhà một mình tối nay, cậu ấy sẽ giết anh mất." Fuu nói với một nụ cười.

Night mỉm cười đáp lại.

"Cảm ơn P'Fuu rất nhiều. Nhưng mà, em muốn P'Fuu cẩn thận một chút. Em không biết người đó sẽ làm gì. Em không muốn P'Fuu phải nguy hiểm vì em." Night lặng lẽ nói.

"Đừng lo lắng cho anh, bọn anh là những người phải chăm sóc em, nhưng Day và amh không thể ở bên em 24/7." Fuu nói .

"Yên tâm đi ạ. Em sẽ không bao giờ yêu người đó, anh ta sẽ không thể làm tổn thương em lần thứ hai, đó là điều chắc chắn." Night nói, lại nhìn ra ngoài xe. Fuu chỉ có thể nhìn cậu và thở dài nhẹ.

...Vào buổi sáng...

"Nong Night đi học đi. Tối nay anh sẽ đến đón em." Fuu nói, sau khi lái xe đưa bóng dáng nhỏ bé đến trước cổng trường đại học của cậu, bóng dáng nhỏ bé vẫn chưa xuống xe.

"Vâng... à... nếu P'Day gọi cho P'Fuu, hãy nói với anh ấy là em đang gọi cho anh ấy, nhưng anh ấy không trả lời em. Em không biết anh ấy đã đi đâu." Night phồng má khi cậu nói về anh trai mình. Fuu mỉm cười và huých thật mạnh vào thân hình bé nhỏ.

"Được rồi, Day không phải là một cậu bé như em. Cậu ấy nên đi cùng bạn bè của mình." Fuu nói với một nụ cười trước khi nhìn ra khỏi xe với đôi mắt bất động, điều này khiến Night quay lại nhìn và thấy người bạn Nott của mình đi ngang qua xe ô tô.

"Ối, thật điền rồ..." Night nói khi nhìn thấy bạn mình.

“Đó có phải là người mặc đồ trắng đêm qua không?” Fuu hỏi.

"Ồ, đúng rồi...vậy thì em đi trước đây. Em sẽ đi dạo với Nott." Night nói với một nụ cười trước khi giơ tay tỏ lòng tôn kính với Fuu.

"Tại sao em lại tỏ lòng kính trọng với anh? Em đang làm gì vậy? Em quên rồi à?" Fuu hỏi, Night cười tinh nghịch trước khi cúi xuống hôn lên má Fuu ngay khi Nott quay mặt về phía chiếc xe.

"Này, bạn của em đang nhìn." Fuu nói đùa khi anh nhìn thấy đôi mắt của Nott, người vô tình nhìn vào trong xe.

"Haha... em đi đây." Night nói đùa. Sẵn sàng ra khỏi xe và chào đón người bạn của mình. Fuu vừa đi vừa mỉm cười.

“A, Night, mày cùng người tối hôm qua tới sao?” Nott sững sờ nói với cậu.

“ Ừm, sao vậy?” Night hỏi.

“Vậy là anh ấy và mày qua đêm với nhau à?” Nott hỏi lại và Night gật đầu.

“Đừng hỏi nhiều nữa... Hãy đi tìm những người khác... Tối qua mấy giờ họ về?” Night ôm Nott khi họ đi dưới tòa nhà khoa để thay đổi chủ đề, sau đó đi đến chỗ 3 người bạn khác của cậu, những người đã ngồi sẵn chờ.

“Có chuyện gì với Kyu vậy?” Night hỏi khi thấy Kyu vùi mặt xuống bàn.

"Đó là một cơn say, cậu ấy đã uống rất nhiều đêm qua." Nott nói.

"Đêm qua, cậu ấy bưởng bỉnh và đến gặp người yêu cũ, người mà cậu ấy đã chia tay và thấy hắn đi cùng người mới." Wood châm biếm.

“Và quan trọng nhất là..." Nott nói.

"Mọi người, cô ấy đang hẹn hò với Tom... Anh ta là một con trâu... Anh ta rất mất mặt... bọn mình không thể chống lại anh ta." Nott cười nói.

" Yeah!! Tao không giỏi chút nào... Tệ thật.... Tao không giỏi việc này... tao sẽ nguyền rủa tất cả các người có chồng." Kyu nhìn lên và nói một cách giận dữ. Night bật cười, vì cậu biết Kyu không hối hận, cậu chỉ thấy xấu hổ mà thôi.

Bốp!

" Ối! Thằng khốn, tại sao mày lại đánh vào đầu tao?" Kyu hét lên khi Wood đánh vào đầu cậu, nhưng không quá mạnh.

"Mày không cần phải khóc quá nhiều..." Wood nói.

“Vậy thì đừng đánh tao." Kyu nói.

''Chà, nhìn đi, mẹ kiếp... chửi bọn họ như vậy. Điên à, ba người bọn mày xứng đáng lấy một tấm chồng, nhưng nhìn vào thân phận của tao, tao không muốn làm vợ người khác, tức muốn ói." Wood nói bởi vì anh cao và to vì anh là cầu thủ bóng rổ.

"Ừ, tại sao lại nguyền rủa bọn tao. Tao sắp có vợ rồi." Nott tự tin nói. Night quay sang nhìn Gus đang ngồi yên không nói gì.

" Gus, sao vậy?" Night đi tới, ngồi cạnh Gus hỏi.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro