( Niti x Case) Chương 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 2:

"Tên khốn đó là ai? Tên hắn là gì?" Ken liền hỏi em trai mình. Case bối rối nhìn Ken của mình.

"Tại sao anh muốn biết?" Case hỏi, tò mò muốn biết thêm. Cậu muốn biết Ken biến mất khi nào. Ken nói cậu là anh đi làm, thật sự có liên quan đến
Fang sao? Và cậu muốn biết liệu anh trai mình có quan tâm đến chuyện của Fang hay không, anh quan tâm đến Fang đến mức nào và theo nghĩa nào?

" Người ở cùng với Fang, tên anh ta là gì???" Ken lặp lại với giọng lạnh lùng. Khiến Case âm thầm nuốt nước bọt. Bởi vì cậu chưa bao giờ nhìn thấy anh trai mình như thế này trước đây.

"Niti, anh ta tên là Niti, em nghe thấy Phi Fang gọi anh ta như vậy." Case nói với giọng ngập ngừng.

" P'Fang có vẻ rất quan tâm đến anh ta." Case lại nói.

"Bỏ chuyện này sang một bên đi. Anh có công việc mà em phải chịu trách nhiệm đây." Ken nói sau khi im lăng một lúc.

"Cái gì?" Case hỏi.

"Ngày mai em sẽ đi xem công việc ở Krabi. Em sẽ rời đi vào buổi chiều. Mọi chi tiết về công việc đều được lưu trong hồ sơ." Ken bước tới lấy hồ sơ công việc đưa cho em trai.

"Đây là một trong những cách luyện tập của em." Ken nghiêm túc nói. Cậu lấy nó và giữ nó.

" Em sẽ đi một mình à?” Case hỏi.

"Khun Amorn đã đợi em ở đó rồi. Anh ấy sẽ bảo em phải làm gì." Ken ra lệnh.

"Vâng." Case trả lời trước khi nhìn vào mặt anh trai mình với ánh mắt nghiêm túc.

"Còn gì nữa không?" Ken hỏi.

"Phi Ken, em không biết anh đang nghĩ gì. Nhưng em có thể hỏi anh một lần nữa được không? Về Phi Fang, đừng gặp lại nữa. Số tiền đó quá ít đối với chúng ta. Hãy tưởng tượng rằng chúng ta đã lập công đức và đó là tiền đã biến mất như thế nào thôi." Case cố gắng nói để anh trai cậu không gặp lại Fang.

"Em có thể quay lại và thu dọn đồ đạc. Em phải ở lại một tuần." Ken không trả lời về chủ đề Fang. Nhưng anh bảo em trai đi chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai. Case hơi sửng sốt và muốn tiếp tục nói chuyện với anh trai mình. Nhưng có vẻ như nếu bây giờ nói chuyện, chắc chắn cậu và Ken sẽ cãi nhau nhiều hơn. Bởi vì Ken có vẻ không muốn nói nhiều với cậu về Fang. Nó khiến Case cảm thấy vô cùng khó chịu trong lòng.

"Vâng " Case trả lời trước khi rời văn phòng của Ken.
.
.
.
...Ngày hôm sau...

Case phải đáp máy bay tới Krabi đi xem công việc thay anh trai. Dự án này được coi là tác phẩm solo đầu tiên của cậu. Vì cậu thường đi làm cùng anh trai để học hỏi nhưng không thường xuyên vì cậu vẫn còn là sinh viên và vẫn quan tâm đến việc đi du lịch cùng bạn bè. Vừa xuống máy bay, cậu đã gặp Amorn. Người giám sát dự án phía Nam đã đợi sẵn để đón cậu.

"Xin chào." Case giơ tay chào Amorn đang đợi, Amorn mỉm cười.

"Khun Ken nói với tôi rằng Khun Case bị tai nạn. Bây giờ cậu đã khỏe hơn rồi phải không?" Amorn vừa hỏi vừa giúp Case kéo hành lý ra khỏi bãi đậu xe.

"Bây giờ tôi đã khỏe hơn rồi. Và hôm nay tôi có phải đi làm không?" Case hỏi vì cậu đã đến nơi và đã trưa rồi.

"Không cần, tôi sẽ đưa Khun Case về khách sạn nghỉ ngơi. Sau đó sáng mai chúng ta sẽ đi xem công việc tại chỗ." Amorn trả lời và Case gật đầu trước khi đi về phía ô tô hướng đến khách sạn thương gia của gia đình. Case im lặng nhìn khung cảnh bên ngoài. Cậu cảm thấy lòng mình trống rỗng. Khi đến khách sạn, Amorn đưa chìa khóa phòng cho Case.

"Nếu cậu cần gì thì có thể gọi cho tôi. Hoặc cậu có thể thông báo cho nhân viên khách sạn." Amorn nói.

"Cảm ơn." Case trả lời trước khi lên phòng với cảm giác đói vì chưa ăn trưa. Thế nên cậu định gọi điện và gọi đồ ăn từ khách sạn về ăn tại phòng. Sau đó vào buổi tối cậu sẽ đi dạo bên bờ biển.
.
.
.

“Ngày mai chủ dự án sẽ đến họp với chúng ta phải không?” dáng người cao lớn hỏi đồng nghiệp. Trong khi nói chuyện trong phòng khách sạn vì hôm nay là ngày nghỉ.

"Tao thấy Khun Amorn nói rằng chủ công ty không đến. Thay vào đó, ông ấy để em trai mình đến xem dự án." Một thanh niên khác trả lời.

"Ừm." Người cao hắng giọng trước khi mệt mỏi tựa lưng vào ghế.

"Sao vậy Niti? Lần này về mày có vẻ căng thẳng quá." Bạn Niti hỏi khi chứng kiến hành vi của người bạn thân, người cùng anh đồng sáng lập công ty đang càng kỳ lạ hơn bao giờ hết. Niti nhếch lên một nụ cười nhẹ trên khóe miệng. Làm thế nào để chế giễu chính mình.

"Mày nhớ người mà tao đã đặt tên cho không? Mày nghĩ tao thể nghiêm túc với cậu ấy không?" Niti hỏi bạn. Bởi vì anh cũng đã từng nói chuyện với bạn
bè về Fang. Nhưng bạn bè của anh ấy chưa bao giờ gặp Fang.

"Đúng vậy, tao đã từng nhắc nhở mày, tại sao vậy?" bạn anh hỏi.

"Tao đã chia tay cậu ấy rồi. Nhưng bọn tao vẫn có thể nói chuyện như Nong và Phi." Niti trả lời khiến bạn anh nhướn mày.

"Tại sao mày lại chia tay?" Bạn anh hỏi đầy thông cảm. Niti thở dài nhẹ nhõm.

"Đó là một câu chuyện dài. Nó phức tạp. Cứ cho là tao và Nong đã thu hẹp mối quan hệ rất tốt, thế là đủ." Niti trả lời.

"Nhìn này, đó là lý do tại sao trông mày không được ổn lắm." Bạn anh nói với giọng nghiêm túc. Niti gật đầu chấp nhận. Anh thừa nhận cảm xúc của mình là không đúng. Nhưng vì đó là mong muốn của Fang nên anh đã chấp nhận.

"Đây, mày đi nằm nghỉ ngơi một chút nhé? Đi đường mệt lắm phải không?" Bạn anh hỏi. Niti gật đầu chấp nhận. Trước khi bạn của anh cho phép anh ấy nghỉ ngơi.
.
.
.
Case thức dậy lúc 4 giờ chiều, cậu thay quần áo và đi dạo bên bờ biển. Sau đó cậu tìm đồ ăn nguội để ăn. Biển về đêm có khá nhiều du khách đi dạo. Phần lớn là người nước ngoài.

Case nhìn một cặp đôi đang đi dạo, trò chuyện sôi nổi và cảm thấy tức ngực. Bởi vì nó khiến cậu nghĩ đến Fang. Gió biển thổi vào mặt khiến Case cảm thấy cô đơn. Case lấy điện thoại di động ra và bấm chụp ảnh biển. Và sau đó cậu gửi nó đến đường dây bạn bè. Bạn bè của cậu hỏi cậu liệu cậu đã bỏ trốn chưa. Sau đó cậu nói chuyện với họ qua tin nhắn. Thế là đủ để khiến Case mỉm cười. Case bước đi, bấm điện thoại và cầm nó đi.

...Bộp...

"...xin lỗi" Case nói với người mà cậu va phải.

"Không sao chứ?" Niti nói, giọng có chút vương vấn khi nhìn thấy người đụng phải mình có một khuôn mặt quen thuộc ngay khi đối phương nhìn lên từ màn hình di động. Sắc mặt Niti có chút căng thẳng. Đôi mắt của Case hơi mở to.

"Anh!" Case chỉ vào Niti với vẻ sốc. Bởi vì cậu không nghĩ rằng người cậu gặp hôm qua ở Bangkok bây giờ lại đứng trước mặt cậu.

"Không có ai dạy cậu sao? Chỉ vào mặt người khác là thô lỗ." Niti nói. Anh không ngờ đi thành phố khác rồi cũng gặp cậu. Case ngay lập tức hạ tay xuống.

Case phản bác: “Anh mới là người thô lỗ, anh đã va vào tôi và không xin lỗi."

Càng nhìn mặt Niti, Case càng liên tưởng đến hình ảnh Niti đang bảo vệ Fang.

"Này, ai lại vừa dùng điện thoại di động vừa đi bộ như vậy chứ? Muốn chơi điện thoại thì về nhà chơi. Đừng dùng nó khi đi dạo trên bãi biển." Niti nói với cậu vì anh không thực sự thích chàng trai trước mặt. Vì Niti không thích những đứa trẻ hung hãn.

" Đó là quyền của tôi, hơn nữa ở đây có biển cấm sử dụng điện thoại di động không?” Case lập luận một cách thờ ơ. Cậu không muốn thua người trước mặt chút nào. Niti nhấch mép cười.

"Này nhóc." Niti mỉa mai nói trước khi lắc đầu giả vờ bỏ đi. Bởi vì anh không muốn nói chuyện nhiều với Case. Nhưng Case đã nắm lấy vai anh trước khiến Niti quay lại nhìn cậu với đôi mắt mờ mịt rồi đẩy tay Case ra khỏi vai anh.

"Tôi cũng xin lỗi anh rồi. Tại sao anh không xin lỗi tôi?" Case hỏi một cách thờ ơ. Cậu không biết tại sao, nhưng cậu muốn xúc phạm người đàn ông trước mặt. Người đàn ông có Fang và ngự trị ở vị trí của cậu.

"Này, cậu bao nhiều tuổi rồi? Đừng cư xử như con nít, đừng có đòi hỏi quá nhiều sự quan tâm. Ba mẹ cậu không yêu cậu sao, anh trai cậu thì sao?" Niti đã trả lời. Case rất tức giận với Niti.

...Đột nhiên...

Niti bị sốc khi bị Case đánh vào mặt. Dù không quá mạnh đối với Niti nhưng khóe miệng anh cũng bị chảy máu.

"Anh không có quyền nói như vậy về ba mẹ tôi hoặc anh trai tôi. Tôi là một đứa trẻ, anh cũng không khác gì đâu." Case nói to trước khi bỏ đi khỏi Niti trong cơn tức giận. Niti nghiến răng. Anh thường tốt bụng và lịch sự với mọi người. Nhưng không hiểu sao với cậu bé này, anh lại muốn đối xử tệ với cậu. Niti cho rằng một phần có thể là do Fang có liên quan, đó là lý do tại sao anh không thực sự thích vẻ ngoài của Case.
.
.
.
"Hừm, ai đấm mày thế? Sao khóe miệng của mày lại bầm tím?" Bạn Niti hỏi vào buổi sáng ngày mới. Vì chiều hôm qua họ không gặp nhau. Vậy là lúc sáng anh vừa nhìn thấy khóe miệng Niti. Bởi vì họ phải đến nơi làm việc cùng một lúc.

"Không có gì, tao vừa gặp một cậu bé hư. Nhân tiện, giấy tờ đã chuẩn bị sẵn chưa?" Niti hỏi bạn nình. Vì hôm nay anh phải đưa đại diện chủ dự án đi xem hiện trường việc làm.

"Xong rồi." Bạn Niti trả lời trước khi lên xe lái đến nơi làm việc ngay. Khi đến nơi, Niti đi đến một container đã được điều chỉnh thành một văn phòng nhỏ được tách thành phòng làm việc. Chiếc container còn lại là phòng họp để bàn bạc công việc.

"Người đại diện vẫn chưa đến phải không?" Niti hỏi một nhân viên khác đang ở trong văn phòng.

"Họ đang trên đường đến. Khun Amorn vừa gọi điện để nói rằng ngài ấy sẽ đến cùng em trai của chủ dự án để xem công việc. Vì chủ dự án đang bận việc ở Bangkok." nhân viên trả lời và Niti gật đầu chấp nhận trong khi đang nói chuyện với đồng nghiệp về công việc đang chờ đối phương đến.
.
.
.

" Tôi phải làm gì đây, Khun Amorn?" Case hỏi Amorn khi lái xe đến xem công trình của anh trai mình.

"Khun Case, hãy xem tài liệu tôi đưa cho cậu. Chúng ta chỉ cần kiểm tra xem công ty thầu hoặc kỹ sư có tuân theo các thông số kỹ thuật mà chúng tôi mong muốn hay không. Nếu có chỗ nào mà Case cảm thấy không đúng thì cậu có thể hỏi các kỹ sư kiến trúc." Amor nói với một nụ cười.

"Nếu tôi mắc lỗi thì có thể tôi sẽ bị Phi Ken mắng." Case phàn nàn, không coi trọng điều đó. Amor khẽ mỉm cười.

"Không, Khun Ken tin tưởng Khun Case. Cậu được phân công đến gặp cậu ấy, chỉ thế thôi. Nếu không hiểu, cậu có thể hỏi tôi. Đừng suy nghĩ quả nhiều. Đây chỉ là một cuộc kiểm tra không chính thức thôi." Amorn nói với Case để xoa dịu sự lo lắng.

" Ừm."  Case trả lời rồi cũng ngồi xuống đọc tài liệu sơ bộ trên xe. Cậu thường xuyên đi làm với Ken nên cũng để hiểu tài liệu và công việc. Không lâu sau họ đã đến nơi làm việc.

"Chúng ta vào trong thôi. Có lẽ họ đang ở văn phòng tạm thời." Amorn nói khi đưa Case đến container, đó là văn phòng tạm thời. Case theo dõi sát sao, xem xét các dự án mà họ đang bắt đầu xây dựng.

"Xin chào, Khun Amorn." Một giọng nói chào Amorn trước khi Case bước vào.

"Xin chào Khun Niti, Khun Marut, đây là Khun Case, em trai của chủ tịch dự án." Amorn ngay lập tức giới thiệu. Case bị mê hoặc bởi cái tên Niti. Nhưng khi cả hai quay lại nhìn nhau, họ dừng lại một lúc.

"Là anh!" Case chỉ vào Niti với vẻ sốc. Cậu không mong đợi tìm thấy anh ta ở đây. Niti cũng lập tức cau mày.

"Hai người biết nhau à?" Amor bối rối hỏi. Marut - bạn của Niti, cũng bị sốc.

"Không, chúng tôi không biết nhau, hôm qua chúng tôi vô tình gặp nhau." Case nói với Amorn. Trong lòng cậu vốn đã khó chịu khi biết mình phải đến xem dự án. Marut ngay lập tức quay lại nhìn Niti. Niti đứng yên.

"Ừm, rất vui được gặp cậu." Marut nói trước khi mời câuk vào phòng họp để nói chuyện công việc trước khi đi xem dự án.

"Thay vào đó hãy đưa người trẻ này đi xem dự án đi. Xem cậu có thể làm gì?" Một giọng nói vang lên từ phía sau Case và người duy nhất nghe thấy là Case, vì Amorn đã bước tới và nói chuyện với Marut. Nó khiến Case hơi sững người, lập tức quay lại nhìn mặt Niti.

"Ý anh là gì?" Case hỏi với giọng trầm. Niti không trả lời, chỉ nhìn Case với khóe miệng nở nụ cười. Anh bắt Case phải siết chặt tay lại vì chắc chắn rằng Niti đang nói một cách mỉa mai.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Amor hỏi khi nhìn thấy thái độ của Case.

"Không có gì. Mời vào." Niti đáp rồi bước vào phòng họp tạm thời. Amor bối rối nhìn Case. Case hít một hơi thật sâu.

"Không có gì, Khun Amorn. Thay vào đó hãy nhanh chóng nói về công việc đi." Case từ chối, mặc dù trong lòng cậu rất muốn gào thét. Bước vào phòng họp tạm thời, Niti và Marut cũng giải thích về phần đầu của kết cấu. Case lắng nghe và thỉnh thoảng quay sang hỏi Amorn những vấn đề mà cậu vẫn chưa hiểu cho đến khi đã hai tiếng trôi qua.

Niti sẽ đưa Case đi dạo và xem công trường.

“Đội mũ bảo hiểm.” Giọng nói bình tĩnh
của Niti vang lên. Case quay lại nhìn Niti với ánh mắt không hài lòng. Nhưng cậu phải lấy mũ bảo hiểm đội rồi mới bước ra.

"Chủ tịch công ty của anh là Nong. Cậu ta vẫn đang học sao, Amorn?" Niti quay sang hỏi Amorn đang đứng cách đó không xa.

"Vâng, sao vậy?" Amor hỏi.

"Tôi chỉ không hiểu tại sao họ không cử người biết nhiều hơn về công việc của họ đến xem công trình thôi. Khun Amorn có thể tự mình xem công trình mà." Niti hỏi thẳng. Amor mỉm cười một chút, không khỏi cảm thấy bất mãn. Bởi vì Amor hiểu câu hỏi của Niti vì mọi người đều biết rằng Niti rất coi trọng công việc của mình.

"Chủ tịch muốn Khun Case cũng phải học hỏi trong công việc. Vì nếu cậu ấy tốt nghiệp thì cậu ấy phải đến giúp đỡ tổng công việc điều hành. Vì vậy, ngài ấy muốn cậu ấy học lại từ đầu. Hơn nữa, chủ tịch tin tưởng dự án này không có nhiều sai sót. Vậy thì sao ngài ấy dám để Khun Case đi một mình chứ?” Amorn nói với giọng bình thường. Niti gật đầu chấp nhận. Nhưng dù sao thì anh vẫn không thích Case.

"Chờ một chút, chủ tịch là anh trai của Case phải không?" Niti hỏi lại khi nhớ ra.

"Phải." Amorn trả lời khiến Niti dừng lại một chút. Vì Case nói người Fang yêu chính là anh trai của Case. Đó là chủ sở hữu của dự án anh đang thực hiện. Nhưng mỗi lần liên lạc, phối hợp, phần lớn Niti sẽ liên lạc với Amorn. Anh chưa gặp chủ tịch công ty dù chỉ một lần.

" Chúng ta đi bây giờ à?” Case hỏi khi thấy vẫn chưa có ai đi ra.

"Được, đi." Marut vội vàng trả lời và lập tức rời đi để tham gia cùng Case. Bốn người họ đi về phía nơi làm việc nơi các công nhân đang làm việc. Marut và Niti giải thích cấu trúc gần đúng cho Case và Amorn.

... Đột nhiên...

" Ối!" Case kêu lên, hơi ngạc nhiên khi vấp phải một đống gõ, suýt ngã về phía trước. Nhưng Niti, người ở phía sau đã kịp thời tóm lấy cổ Case. Amorn và Marut dường như không nghe thấy vì họ đang thảo luận về công việc trước mắt.

“Này, có chuyện gì thế, chàng trai trẻ?” Niti mỉa mai nói với Case. Một phần vì anh khó chịu với Fang và anh trai của Case. Case quay lại và hất tay Niti.

"Đừng bận tâm." Case nói với giọng cứng ngắc và ném ánh mắt không hài lòng về phía Niti. Một phần cũng vì câu chuyện của Fang.

"Cậu còn là một đứa trẻ, hãy học cách nói năng cho tốt. Và nói lời cảm ơn, cậu biết không?" Niti lại nói.

“Tôi biết, nhưng tôi sẽ chỉ nói khi đối phương xứng đáng.” Case thờ ơ phản bác. Niti khẽ nghiến răng.

" Đừng tưởng rằng vì câuu là em trai chủ công trình nên tôi không dám làm gì cậu. Thằng nhóc có vấn đề." Niti khiển trách. Case phẫn nộ nhìn Niti.

"Sao anh dám? Thôi đi, tôi là một đứa rắc rối. Nhưng nếu tôi có vấn đề thì anh cũng chẳng khác gì. Nếu tôi phải đoán thì là do anh không hài lòng với tôi về Phi Fang, phải không?" Case nói ám chỉ người kia.

"Đừng lôi Fang vào chuyện này." Niti trả lời. Mặc dù trong thâm tâm anh biết rất rõ câu chuyện này hoàn toàn là về Fang. Niti trở nên không hài lòng với anh trai của Case. Anh ta là người chiếm được trái tim của Fang. Vì vậy, anh ta đã biến anh thành một kẻ bắt nạt nhỏ.

"Tại sao anh không thể thoát ra khỏi anh ta? Anh vẫn bị lạc ở đây? Mặc dù anh đã bị lừa." Case nói một cách chế nhạo. Niti nắm lấy cánh tay Case và siết chặt. Lực tay anh thường được kiểm soát tốt. Nhưng không hiểu sao, với Case, cậu hiếm khi kiểm soát được cảm xúc của mình, Niti biết rõ mình cũng có một mặt tối. Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ đến việc sử dụng nó cho bất cứ ai. Nhưng với Case, anh muốn bộc lộ mặt tối trong chàng trai trẻ này.

"Sao vậy? Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tôi không biết vấn đề là gì." Bởi vì nơi Amorn và Marut đang đứng chỉ có thể nghe thấy âm thanh của các công cụ
cơ khí.

" Khun Case." Amorn gọi Case với giọng căng thẳng.

"Tôi sẽ..." Case định nói với Amorn rằng cậu sẽ rời bỏ công việc vì không muốn làm việc với Niti.

"Tôi hy vọng cậu sẽ hoàn thành tốt công việc được giao cho đến cuối tuần." Niti ngắt lời trước khi Case nói xong. Case ngay lập tức ngừng nói. Bởi vì nếu cậu nói mình sẽ quay lại thì đó sẽ là một sự xúc phạm đối với Niti rằng cậu không phải là người chuyên nghiệp. Mặc dù đại diện của Ken đã đến xem công trình.

"Khun Case ngồi xuống nghỉ ngơi trước đi, được không? Tôi sẽ qua kiểm tra thay." Amorn nói, Case hít một hơi thật sâu.

" Được." Case phủ nhận, chủ động nói, Amorn có vẻ có chút khó chịu.

"Tôi xin lỗi, Khun Amorn. Nếu tôi làm ngài khó chịu." Niti nói với giọng nghiêm túc.

"Không sao đâu. Miễn là nó không làm hỏng dự án là được." Amorn nói trước khi đi theo Case ngay lập tức.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Marut hỏi bạn mình sau khi Amorn rời đi.

" Tao và cậu bé đó không thích nhau lắm.” Niti đáp lại bạn mình.

"Tại sao? Ồ, Khun Case là cậu bé đã đấm vào mặt mày à?" Marut đoán. Niti gật đầu.

"Không chỉ là đánh nhau với tao mà còn có chuyện khác nhưng tao lười nói." Niti nói trước khi đi theo Amorn và Case. Marut phải vội chạy theo nhưng anh không hỏi gì về bạn mình. Sau khi xem xong một số công việc, bốn người họ quay trở lại văn phòng tạm thời để thảo luận về công việc của bộ phận cần sửa chữa.

"Ngày mai tôi sẽ phải làm phiền cậu một chút. Làm ơn đưa  Khun Case đến Sở Tài chính tỉnh." Amorn nói khiến Case lập tức quay lại nhìn Amorn.

“Vậy là tôi sẽ không đi với Khun Amorn à?” Case tò mò hỏi.

"Ngày mai tôi có nhiệm vụ khác phải làm cho chủ tịch. Tôi phải nhờ cậu đến cùng Khun Niti trước. Khun Case, có vấn đề gì không?" Amorn hỏi vì anh thực sự có việc khác phải làm. Case quay lại nhìn Niti.

Anh đang ngồi nhìn về phía trước. Có vẻ như anh ấy đang đánh giá Case.

"Ừ, không vấn đề gì." Case trả lời vì không muốn Niti xúc phạm mình. Đúng lúc chuông điện thoại của Amorn vang lên. Amorn yêu cầu trả lời cuộc gọi bên ngoài.

"Bây giờ không còn gì nữa thì chúng ta cùng ăn trưa nhé." Marut vừa nhớ lại rồi mời.

"Tôi nghĩ mình sẽ quay lại khách sạn để ăn." Case nói vì không muốn ăn quá nhiều với Niti.

" Cách cư xử đáng hổ thẹn.” Niti lớn tiếng nói. Khiến Case lập tức quay lại nhìn mặt Niti.

"Còn người cứ nói mãi để làm phiền người khác thì sao? Đó chẳng phải là lãng phí phép lịch sự sao?"  Case quay sang đề cập đến Niti. Nó làm mặt Marut trông xấu đi

" Cái này...” Niti lại định trêu Case. Nhưng Marut đã nhanh chóng giơ tay ngăn cản.

''Dừng lại, ừ, nếu Khun Case... Khun hôm nay không tiện thì được thôi. Để lần sau vậym" Marut nói. Suy cho cùng thì Case cũng là em trai của chủ công ty, là khách hàng của công ty họ.

"Cảm ơn đã hiểu. Tôi cũng muốn quay lại và đọc tài liệu công việc. Nhưng tôi không muốn bị buộc tội là thô lỗ." Case nói, chế giễu Niti. Đôi khi thành thật mà nói thì cậu thậm chí còn muốn làm nhiều hơn nữa. Nhưng tốt hơn hết là nên bám theo suy nghĩ của Amorn, cậu không muốn anh trai mình biết.

"Cậu đang ở khách sạn nào thế, Khun Case?" Marut hỏi, cũng đổi chủ đề. Mặc dù Case trẻ hơn họ. Nhưng trong công việc anh phải tôn trọng mọi người.

"Tôi đang ở khách sạn KK, nhưng Khun Marut có thể gọi tôi là Case. Anh không cần phải gọi tôi là Khun đâu." Case trả lời và nở một nụ cười hài lòng với Marut. Về phần Niti, anh ngồi dậy và nhìn Case, vẻ mặt ủ rũ.

"Họ ở cùng khách sạn với chúng ta. Ồ, quên đi. Case phải ở khách sạn của công ty." Marut thản nhiên nói khi Case bảo anh gọi anh bằng tên.

"Vâng, nếu không có gì khác. Tôi rất nóng lòng muốn quay lại. Hẹn gặp lại bạn vào ngày mai." Case kết luận trước khi đứng dậy và đi tìm Amorn ở bên ngoài. Chính Marut đã đi ra ngoài và tiễn cậu đi. Amorn cúp máy, lập tức đưa Case về khách sạn.

"Mày làm cái gì vậy, đồ ngốc? Chẳng phải lần nào mày cũng kiểm soát tính khí của mình tốt lắm sao?" Marut tò mò hỏi bạn mình.

"Tao khó chịu với đứa trẻ đó." Niti nói với giọng giận dữ.

“Nhưng cậu bé đó là em trai của chủ dự án." Marut lặp lại.

“Nếu ngay từ đầu tao biết ai là người sở hữu dự án thì tao đã không để mày đảm nhận công việc này rồi.” Niti đau khổ nói. Marut ngơ ngác nhìn bạn mình. Nhưng Niti không trả lời câu hỏi để bạn mình biết. Anh lập tức đứng dậy và ngồi vào bàn làm việc của mình.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro