( Tea x Prup) Chương 6: [ R18+]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 6: [ R18+]

" Ừm." Prup hắng giọng vì không muốn nói nhiều.

Buổi sáng, Prup đưa Fang đến văn phòng nơi làm việc mới, rồi buổi chiều sẽ đón Fang. Khi Prup rời văn phòng, cậu phải dừng lại khi nhìn thấy một bóng người cao lớn đang đứng. Có rất nhiều ánh mắt thiếu nữ nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ vì đối phương trông rất đẹp trai. Prup tiếp tục đi như thể vô hình nhưng Tea đã đưa tay đỡ lấy cậu trước khiến Prup phải nhìn anh bằng ánh mắt khó chịu.

"Biến đi, anh đang cản đường tôi." Prup nói với giọng bình tĩnh. Cậu cho rằng Tea nhất định sẽ đến điều tra về Fang.

"Tôi đến đón cậu đi ăn trưa." Tea mỉm cười nói. Tea đến đợi xem Fang có đến làm việc không nhưng biết điều đó sẽ không xảy ra nên anh quyết định thử thái độ của Prup xem cậu có biết gì không.

"Không cần, tôi đi ăn với đồng nghiệp." Prup trả lời, bây giờ Tea đã đuổi đồng nghiệp của mình đi để Prup có thể nói chuyện riêng với mình. Khi nghĩ về những gì Ken đã làm với Fang, Prup cảm thấy khó chịu với Tea.

“Tàn nhẫn quá, tôi đến về việc ngày hôm kia." Tea nói lại.

"Không cần, tôi nghĩ anh có thể ngừng chơi với tôi rồi. Chúng ta là những người khác nhau." Prup cố gắng cắt ngang cuộc trò chuyện.

"Ý cậu là khác nhau sao? Ngày hôm kia, chúng ta vẫn rất thân thiết." Tea cười ranh mãnh nói.

Prup lập luận: “Tôi không biết định nghĩa của anh về thân thiết là gì, đừng nghĩ về điều đó nữa."

"Ồ, còn nụ hôn mà chúng ta đã trao thì sao? Điều đó đã đưa chúng ta đến gần nhau hơn." Tea hỏi khiến mặt Prup nóng lên khi cậu cắn nhẹ môi.

" Câm miệng ngay." Prup trầm giọng nói.

"Vậy hãy đặt miệng của cậu lên miệng của tôi đi. Bằng cách đó cậu sẽ biết nó sẽ khép lại như thế nào." Tea tiếp tục khiến Prup lo lắng.

...Đột nhiên...

"A!" Tea hơi bất ngờ khi bị Prup đấm thẳng vào mặt, trúng vào khóe mày. Tuy rằng lực không mạnh lắm nhưng lại khiến anh đau nhức và có chút choáng váng.

"Mày và bạn của mày đi chết đi! Đừng tưởng rằng tao không biết mày đến đây làm gì. Để tao cảnh cáo mày một điều, đừng gây sự với tao nữa." Prup trầm giọng nói. Mặt cậu đỏ bừng vì tức giận trước khi nhanh chóng rời khỏi Tea. Nhiều người chứng kiến sự việc nhưng không ai dám can thiệp. Tea không đi theo Prup, chỉ nhìn bóng lưng Prup bằng ánh mắt dữ tợn.

" Nó làm tôi đau lắm đấy. Dù cậu không muốn thì tôi cũng sẽ bắt cậu, nên hãy đợi đấy." Tea lầm bẩm một mình trước khi đi về phía chiếc ô tô đậu cách đó không xa để báo cáo sự việc của Fang với bạn mình. Anh định đợi buổi tối đi theo Prup xem cậu có gặp được Fang hay không.
.
.
.
...Đã hơn một tuần rồi...

Lúc đầu, Prup cố gắng tránh mặt Tea hết mức có thể, cậu biết Tea đang đi theo mình để tìm xem Fang ở đâu khiến cậu không thể gặp bạn mình trong một thời gian. Prup đã nói cho bạn mình biết lý do và cậu đã tìm hiểu nó. Cho đến hôm nay, khi Prup thấy xe của Tea đã 2, 3 ngày không theo mình nữa thì tưởng Tea đã bỏ cuộc. Sau đó Prup gọi điện mời Fang đi ăn tối cùng bạn bè. Prup đến đón Fang tại chung cư, sau đó họ đi ăn cùng Tom và Yong.

"Cảm ơn Prup nhiều, vì đã đón tao và xin lỗi. Tao đã khiến mày rơi vào tình thế khó chịu." Fang nói, ám chỉ việc Prup đã bị Tea quấy rối một thời gian.

" Được rồi, tên ngốc đó chắc đã bỏ cuộc rồi. Tao đã 2, 3 ngày không thấy xe của anh ta rồi, có lẽ họ đang tìm cách khác.” Prup nói về Tea. Tea hiếm
khi xuất hiện trước mặt Prup, thỉnh thoảng anh cũng gọi điện cho cậu, nhưng dạo gần đây Prup không còn trả lời cuộc gọi của Tea nữa. Một phần vì Prup sợ chính trái tim mình, sợ phải lòng Tea.

"Trở về cẩn thận. Khi đến nơi hãy nhắn tin cho tao." Fang lặp lại. Prup gật đầu rồi rời khỏi căn hộ của Fang. Prup lái xe thẳng về căn hộ của mình. Khi đến nơi, Prup xuống xe và lấy điện thoại ra báo cho Fang biết mình đã đến nơi an toàn. Fang trả lời cậu. Đúng lúc Prup chuẩn bị bỏ điện thoại vào túi quần thì cậu vấp phải một bóng người cao lớn đang cản đường mình.

... Đột nhiên...

"À... tôi xin lỗi... ừ, Khun..." Prup lúc đầu xin lỗi vì không biết đó là ai, nhưng khi nhìn lên thì thấy đó là Tea khiến Prup khá ngạc nhiên khi nhìn thấy anh. Tea đứng đó với một nụ cười nhẹ ở khóe miệng.

"Xin chào." Tea chào cậu ngắn gọn. Prup nhìn từ trái sang phải xem ai ở gần đề phòng trường hợp cậu phải kêu cứu. Bây giờ, cậu đang ở bãi đậu xe chung cư vào ban đêm.

"Anh đến đây bằng cách nào?" Prup giật mình hỏi.

"Tôi lái xe." Tea trả lời một cách vô cảm khiến Prup khá khó chịu.

"Vậy tôi xin phép mời anh lái xe về." Prup nói rồi đi về hướng khác.

"Chung cư TY, đường XXX." Giọng Tea vang lên khiến Prup dừng lại vì đó là tên chung cư và tên đường chung cư của Fang. Prup quay lại nhìn Tea. Tea cười nham hiểm.

"Anh đang nói cái gì vậy? Tôi không hiểu." Prup cố gắng giữ im lặng. Cậu làm như không biết căn hộ mà Tea đang nói đến.

"Cậu nói cho tôi biết, đó không phải là căn hộ của bạn cậu sao?" Tea lại nói. Prup tin rằng Tea đã biết về căn hộ của Fang. Prup nhìn chằm chằm vào mặt Tea nhưng trong lòng lại run lên.

"Đừng nhìn tôi như vậy. Tôi chưa nói với Ken." Tea cười nói, làm như đó là một trò đùa.

"Chính xác thì anh muốn gì? Hãy nói cho tôi biết." Prup nói với giọng gay gắt.

"Cậu không muốn tôi nói cho Ken biết địa chỉ của bạn cậu phải không?" Tea hỏi.

"Chính xác." Prup nói thẳng.

"Hừm, vậy tôi sẽ không nói với Ken đâu." Tea nói khiến Prup bối rối nhìn anh. Cậu cảm thấy một sự nghi ngờ kỳ lạ về ánh mắt và nụ cười của Tea.

" Nhưng..." Tea ngừng lại.

"Nhưng cải gì?" Prup nhanh chóng hỏi.

"Đổi lại cậu phải làm gì đó. Điều đó sẽ khiến tôi không thể nói cho Ken biết về chỗ ở của bạn cậu, Fang." Tea nói. Prup lập tức cau mày.

"Anh muốn đổi cái gì? Nói cho tôi biết, nhưng nếu là tiền thì tôi không có nhiều." Prup đáp. Tea cười nhẹ.

"Tiền? Cậu bé, tôi có rất nhiều tiền để tiêu. Tôi không cần của cậu. Tôi muốn thứ khác." Tea cười nói.

"Vậy anh muốn cái gì? Chỉ cần nói một lần, đừng suy nghĩ nhiều nữa." Prup nói. Tea từ từ tiến về phía Prup. Prup không lùi bước, cậu muốn làm  cho đối phương tin rằng mình không sợ hãi.

"Tôi muốn cậu, cậu dám đưa cho tôi sao?!" Tea nói với giọng nghiêm túc.

"Anh đang nói cái quái gì vậy?" Prup hỏi ngay để chắc chắn rằng mình không nghe nhầm.

"Anh muốn em." Te lặp lại lần nữa. Prup vẫn cau mày bối rối.

"Cậu thực sự quá chậm hiểu. Tôi muốn chúng ta quan hệ tình dục, nếu cậu làm vậy, tôi sẽ giữ bí mật với bạn của tôi." Tea nói với Prup. Mặt Prup thoáng qua khi nghe điều đó.

"Anh điên à? Anh có muốn quan hệ tình dục với tôi không? Rõ ràng anh đang bị bệnh tâm thần." Prup trầm giọng nói, nhưng trong lòng cậu không biết tại sao tim lại đập mạnh như vậy.

"Khó đến thế sao? Những chuyện này cậu rõ ràng đã quen thuộc phải không? Nhất định phải có chút kinh nghiệm." Tea lại nói. Prup cắn môi và nhìn Tea với vẻ thất vọng sâu sắc. Dù đã quan hệ tình dục với người khác nhưng khi thấy Tea nói chuyện như vậy, cậu có cảm giác như cậu đang coi
thường mình.

"Nếu cậu không đồng ý thì sao nhỉ? Tôi sẽ gọi cho Ken ngay và nói cho bạn tôi biết bạn cậu đang ở đâu." Tea nói với nụ cười nham hiểm nơi khóe miệng, giả vờ nhấc điện thoại lên gọi cho Ken.

"Đừng gọi cho anh ta!" Prup vội vàng hét lên. Lúc này trong đầu cậu có những suy nghĩ hỗn loạn. Trong lòng cậu vừa lo lắng cho Fang vừa sợ hãi. Áp lực khiến Prup phải đưa ra quyết định nhanh chóng. Prup ngập ngừng cắn môi với vẻ mặt căng thẳng rồi thở ra một hơi thật sâu.

"Được thôi, tôi sẽ làm nhưng hãy hứa với tôi rằng anh sẽ không thực sự nói với bạn mình." Prup quyết định chấp nhận lời đề nghị của Tea. Cậu yêu thương và chăm sóc người bạn thân nhất của mình. Cậu biết Fang đã trải qua những gì trong suốt cuộc đời và sẵn sàng làm bất cứ điều gì để Fang cảm thấy thoải mái. Hơn nữa, Prup còn cố nghĩ rằng ngủ với Tea cũng giống như ngủ với người khác mà thôi.

"Tôi hứa." Tea trả lời với giọng nghiêm túc. Prup cảm thấy cơ thể mình hơi run lên, tim đập thình thịch và mặt nóng bừng.

" Vậy..." Prup không biết phải nói gì.

"Chúng ta đến căn hộ của tôi đi, sẽ tiện hơn." Tea cố ý nói.

"Vậy anh tái xe đi. Tôi sẽ theo anh." Prup trả lời. Tea khẽ lắc đầu.

"Lên lầu lấy quần áo đi. Cậu ngủ ở chung cư của tôi. Cậu không cần lo lắng." Tea nói.

" Tôi có phải ở lại qua đêm không?” Prup hỏi ngay vì nghĩ nếu có chuyện gì thì cậu muốn trở về phòng.

"Ừ, cậu có nghĩ nó sẽ kết thúc sau 10 phút không?" Tea nói khiến Prup đỏ mặt trước lời nói của Tea.

“Vậy thì đợi một lát." Prup trả lời.

"Được rồi, tôi cho cậu 20 phút. Nếu lâu hơn, tôi sẽ gọi cho Ken." Tea lặng lễ nói. Prup gật đầu và vội vã đi vào căn hộ của mình. Cậu vội vàng thu dọn quần áo và một số vật dụng cá nhân. Prup chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm ra chuyện như thế này, nhưng đối với Fang, Prup sẵn sàng làm bất cứ điều gì, vì bản thân Fang chẳng còn ai khác ngoài cậu. Sau khi thu dọn đồ đạc xong, cậu đi xuống tìm Tea đang đợi mình.

"Làm tốt lắm. Lên xe ngay đi." Tea nói và đi về phía xe. Prup chắc chắn buộc phải đi theo anh. Tea mở cửa và ngồi xuống. Prup chắc chắn đã lên xe. Tea lái xe về căn hộ của mình nhưng trước khi đến, anh ghé qua một cửa hàng tiện lợi để mua đồ kèm theo. Không lâu sau, họ đã đến khu chung cư. Prup theo Tea vào phòng mà không ai nói một lời.

"Vào đi." Tea mở cửa phòng bước vào trước rồi quay lại nói với Prup đang đứng trước cửa. Prup bắt đầu nghĩ rằng khi bước qua cánh cửa đó, cậu phải chấp nhận những gì sẽ xảy ra kể từ giây phút đó.

“Hay là cậu sẽ đổi ý?” Tea giả vờ hỏi.

"Tôi sẽ không." Prup trả lời rồi bước vào phòng. Tea mỉm cười hài lòng rồi khóa cửa lại.

"Cất đồ vào phòng ngủ... Sau đó cậu có thể đi tắm." Tea vừa nói vừa nhìn Prup với ánh mắt háo hức. Anh đã muốn thử chuyện đó với một người đàn ông từ lâu, sau khi gặp Prup, điều đó càng khiến anh muốn thử hơn và giờ anh đã có cơ hội thực hiện. Prup vào phòng Tea, cất ba lô quần áo vào góc phòng, theo sau là Tea đi lấy khăn đưa cho Prup.

" Chà xát mọi ngóc ngách." Tea cười nói đùa. Prup lấy chiếc khăn từ tay Tea và đi về phía phòng tắm. Tea thầm cười nhẹ trong cổ họng. Prup bước vào phòng tắm, khẽ thở dài. Bị Tea nhắm đến khiến toàn thân Prup nóng bừng. Càng nhìn thấy ánh mắt của Tea, tim cậu càng đập nhanh. Prup nhìn mình trong gương rồi hít một hơi thật sâu để lấy lại can đảm. Prup đã tắm rất lâu. Cậu thực sự đã lau mọi ngóc ngách vì cậu không muốn Tea nói với cậu rằng nó không sạch. Tắm rửa xong, Prup lau khô người, mặc áo choàng tắm rồi đi ra ngoài. Tea đang ngồi mỉm cười trên giường.

"Tôi tưởng cậu đã ngủ quên trong phòng tắm rồi cơ." Tea nói đùa khiến Prup tỏ vẻ chán ghét. Tea cười rồi đi tắm. Prup lấy kem của mình và bôi như thường lệ, nhưng quyết định không mặc quần áo vì chúng sẽ bị cởi ra trong giây lát. Bôi xong, Prup ngồi ở chân giường tim đập thình thịch. Dù đây không phải là lần đầu tiên nhưng cậu vẫn cảm thấy phấn khích. Tea tắm một lúc rồi bước ra với chiếc khăn chỉ quấn quanh hông. Prup quay lại nhìn anh nhưng lại quay đi với khuôn mặt đỏ bừng.

"Ý thức được nhiệm vụ của mình bằng cách không mặc quần áo là rất tốt." Tea cười nói rồi bước đi và dừng lại trước mặt Prup. Điều này khiến mặt Prup úp vào bụng Tea. Prup tò mò nhìn Tea muốn biết anh muốn cậu làm gì tiếp theo. Tea cúi xuống đón Prup, đồng thời nâng cằm Prup lên đón nhận nụ hôn. Prup nhận nụ hôn của Tea. Vừa chạm môi, chiếc lưỡi nóng bỏng của Tea đã tác động mãnh liệt vào miệng Prup. Dù ban đầu Prup cố gắng chống cự nhưng anh đành phải để Tea làm điều mình muốn. Đầu lưỡi nóng bỏng của Tea đan xen với lưỡi của Prup, cho đến khi Prup cảm thấy cồn cào trong bụng.

"Ô!" Một tiếng rên rỉ vang lên trong cổ họng Prup khi Tea trêu chọc đầu lưỡi cậu. Tea hôn Prup thật mãnh liệt và dịu dàng. Điều này khiến Prup cảm thấy đầu óc mình có chút mơ hồ. Tea lùi ra và đứng thẳng lên. Prup nhìn anh với đôi mắt đẫm lệ. Sau đó, Tea chộp lấy chiếc khăn của mình.

...Giải phóng...

Mặt Prup đỏ bừng khi nhìn thấy dương vật của Tea trước mặt mình lúc đó. Dương vật của Tea đã tỉnh táo một chút, tuy nhiên, với chút ít thôi cũng có thể nhìn thấy được, Prup biết rằng nếu không chuẩn bị sẽ rất đau vì nó trông khá lớn.

"Dùng miệng giúp tôi một việc, tôi muốn biết cậu tốt đến mức nào." Tea cười nói. Prup hơi mím môi, mặt đỏ bừng nhưng vẫn đồng ý dùng tay nắm lấy dương vật của Tea trước khi cậu bắt đầu di chuyển.

"Ừm." Tea phát ra một âm thanh nhẹ trong cổ họng. Đôi mắt anh nhìn Prup. Lúc này, Prup quyết định đưa ra quyết định, cậu dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm vào đầu dương vật Tea. Tea vặn vẹo vì phấn khích.

"Chết tiệt..." Tea rên rỉ phấn khích. Sau đó, Prup từ từ quấn lưỡi quanh đầu dương vật rồi chậm rãi kéo lên xuống theo chiều dài của nó. Tea nhìn cậu với vẻ hài lòng. Dương vật đã trở nên lớn hơn một chút. Sau đó cái miệng mềm mại của Prup ngậm dương vật của Tea vào miệng mình.

"À,... Vậy đó...." Tea rên rỉ hài lòng. Một tay anh giữ đầu Prup. Prup mím môi qua lại. Cậu luân phiên mút đầu dương vật rồi nhét nó hoàn toàn vào.
Tiếng rên rỉ của Tea khiến Prup tự tin hơn. Tea cũng di chuyển hông một chút để phù hợp với cách sử dụng môi của Prup.

"A... cậu dùng miệng thật giỏi.... Chết tiệt." Tea vui vẻ nói. Đầu lưỡi của Prup khiến cảm giác tê tê khá dễ chịu. Tea quyết định quay đầu ra khỏi Prup. Prup bối rối nhìn Tea vì biết rõ Tea vẫn chưa đến.

" Tôi không muốn nó ra hết trong miệng cậu.” Tea mỉm cười nói khi nhìn bộ ngực sáng bóng đang nhô ra khỏi áo choàng tắm của Prup. Tea chậm rãi kéo dây rút trên eo Prup.

"Ngồi lên đầu giường đi. Tôi muốn xem cậu thủ dâm." Tea nói khiến Prup đỏ mặt.

"Nào, di chuyển." Tea lặp lại. Prup leo lên giường tựa vào đầu giường. Tea kéo ghế đến cuối giường ngồi nhìn. Anh thích nhìn thấy những biểu cảm của Prup với những tâm trạng khác nhau của cậu.

"Giơ hai chân lên và dang rộng ra." Tea lại thúc giục. Prup làm theo lời Tea bảo, mặc dù điều đó có phần xấu hổ. Cậu biết Tea đang chơi đùa với mình nhưng cậu không thể từ chối bất cứ điều gì. Prup đã dùng chính tay mình nắm lấy dương vật của mình và bắt đầu di chuyển nó. Tea cũng chuyển dương vật của mình. Prup cắn nhẹ môi khi cậu di chuyển và trượt vào dương vật của chính mình.

" Ưm...ưm..." Prup để một tiếng rên thoát ra khỏi cổ họng mình. Tea nhìn với vẻ hài lòng. Việc anh ngồi trước mặt Prup khiến anh có tầm nhìn rất rõ ràng, bao gồm cả phần anh sẽ sớm đưa dương vật của mình vào.

...Phành phạch...

Âm thanh của làn da vang lên cùng với khuôn mặt phấn khích của Prup. Tea hoàn toàn tỉnh táo khi nhìn thấy vẻ mặt của Prup.

"Kết thúc thôi." Tea nói với giọng cứng cỏi. Prup cắn môi, rên rỉ cùng với đôi tay của chính mình.

''Ưm... aa... aaaa..." Prup rên rỉ. Cậu cố gắng không nhìn vào mặt Tea nhưng cậu không thể cưỡng lại được. Càng nhìn vẻ mặt của Tea, cậu càng cảm thấy hưng phấn.

"Ưm..." Chẳng bao lâu sau, Prup đã phóng tinh dịch của mình lên tay và bụng. Tea không thể ngừng mỉm cười hài lòng. Anh đứng dậy khỏi ghế và đi đến giường, đưa cho Prup một chiếc khăn tay để lau người. Prup lau mặt đỏ bừng, cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải thủ dâm để người khác nhìn
thấy.

...Đột nhiên...

"A!" Prup hét lên kinh ngạc khi Tea kéo chân cậu về phía mình. Prup lập tức nằm xuống giường. Cơ thể thô ráp của Tea nằm giữa hai chân Prup. Tea nhanh chóng cúi xuống hôn cậu.

" Ư.... Ưm." Tea ấn cậu vào một nụ hôn mãnh liệt và cuồng nhiệt. Cả hai cùng siết chặt và mút lưỡi.

"Aaaaa ..." Tea rời khỏi môi Prup và vùi mình vào cổ cậu. Prup nhăn mặt đau đớn khi Tea mút mạnh vào cổ cậu. Bàn tay khỏe mạnh của Tea chạm vào
cơ thể Prup.

" Khoan... bình tĩnh... đau quá." Prup nói vì anh đã mút vào người cậu quá mạnh. Prup không muốn chấp nhận rằng một phần cậu cũng cảm thấy dễ chịu. Cơ thể trần trụi của cả hai cọ sát vào nhau. Thỉnh thoảng, Prup có thể nghe thấy tiếng rên rỉ của Tea phát ra từ cổ họng anh. Tea không hiểu tại sao lại thích mùi của Prup đến vậy. Chỉ cần tán tỉnh một chút thôi Tea đã cảm thấy mình bị Prup thu hút.

"A... Ôm." Prup rên lớn khi Tea lần lượt mút hai bên ngực Prup. Thân hình nhỏ bé vặn vẹo. Khuôn mặt cậu di chuyển từ bên này sang bên kia để trút bỏ cảm giác mà cậu đang cảm thấy. Sau khi hôn thỏa mãn, Tea tách ra và nhặt gel và bao cao su anh ghé qua mua.

" Đeo nó cho tôi." Tea nói giọng khàn khàn. Prup tiến tới đeo bao cao su vào với đôi tay run rẩy. Tea nhìn vẻ mặt của Prup và mỉm cười. Khi Prup đeo bao cao su cho Tea, thân hình nhỏ bé lại bị đẩy lên lưng với hông nâng lên trong khi Tea đặt đầu gối lên hông Prup. Anh lấy gel đã mua và bôi lên dương vật của mình. Anh còn đặt nó vào lỗ nhỏ phía của Prup cho đến khi nó khá ướt.

"Cậu không cần tôi giúp cậu đúng không? Chắc cậu biết chuẩn bị như thế nào rồi." Tea cứng rắn nói, anh gần như không chịu nổi, anh muốn tiến vào Prup càng sớm càng tốt. Prup cắn môi, cậu biết sẽ rất đau nếu không chuẩn bị trước. Tea ngay lập tức di chuyển dương vật của mình vào lỗ nhỏ của cậu, Prup dang rộng chân để tiếp cận tốt hơn.

...Xâm nhập...

Prup cảm thấy như có gì đó vỡ vụn khi đưa dương vật của Tea vào. Prup phải hít một hơi thật sâu và vùng vẫy thì Tea mới có thể dễ dàng đi vào. Mặc dù trước đây cậu đã từng quan hệ tình dục với người khác nhưng cậu đã không làm vậy trong nhiều tháng rồi.

"Tốt quá!...Tốt quá!..." Tiếng rên rỉ của Tea vang lên khi anh đưa dương vật của mình vào.

"Aaaa..." Prup thở hổn hển khi Tea đẩy hết dương vật của mình vào cùng với việc chạm vào chỗ của cậu. Tea liếm nhẹ môi mình. Prup cảm thấy sự áp bức đằng sau mình.

"Cơ thể của cậu cảm thấy rất thoải mái...tôi..." Tea nói, di chuyển hông. Khuôn mặt Prup nhăn nhó vì phấn khích.

" Aaa... aa... aaaa..." Prup rên rỉ dưới tác động của Tea. Tea không hề nương tay, anh đặt tay lên hông Prup, tăng tốc độ cho hông mình.

...Phành phạch...

Tiếng va chạm rất to và rõ ràng. Prup cảm thấy nóng khắp người. Sự ma sát trên lưng khiến Prup gần như không thở được.

"A... a... a..." Prup không ngừng rên rỉ. Tiếng rên rỉ của Prup khiến Tea càng hưng phấn hơn.

"À....Ưm..." Tea cũng rên rỉ với sự nhạy cảm tương tự. Lỗ nhỏ của Prup bị thu hẹp khiến Tea phát điên. Âm thanh của cả hai người họ đồng loạt thở hổn hển cùng với cơ thể lắc lư của họ. Prup có cảm giác như sắp bắn ra mà không cần chạm vào chính bộ phận của mình vì khi Tea tiến vào thì anh đã chạm vào điểm nhạy cảm của cậu rồi.

“ Ưm... aaaaa...” Tea nghiêng người lại gần Prup hơn một chút, giữ hông ở đúng vị trí.

"Aaaaa..." Có thể nghe thấy tiếng rên rỉ của Prup khi Tea thúc vào hông Prup với tốc độ mà cậu chưa từng cảm thấy trước đây. Cơ thể cậu run lên vì va chạm, hai tay phải túm lấy ga trải giường để tự giúp mình.

"À.... Ưm..." Tea rên rỉ với sự phấn khích tương tự. Cậu không hề yếu đuối chút nào. Chân Prup ngồi dậy, sau đó cơ thể nhỏ bé hơi nghiêng khi anh lại phóng tinh.

"Aaaaaa!" Prup rên rỉ thất vọng khi bắn ra được lần nữa. Bản thân Tea cũng run rẩy khi thoát ra. Áp lực của Prup khiến anh phát điên. Tea di chuyển chậm rãi từng chút một khi anh tự giải thoát mình. Cả hai đều thở hổn hển cùng lúc cho đến khi Tea ngừng cử động cơ thể. Prup cảm thấy cổ họng mình khô khốc vì rên rỉ.

"Đó, xong rồi. Lấy dương vật của anh ra." Prup nói với giọng run rẩy. Tea khẽ mỉm cười ở khóe miệng với vẻ ranh mãnh.

"Bao cao su vẫn chưa dùng xong. Tôi không muốn lãng phí bất cứ thứ gì." Tea nói, lấy dương vật của mình ra và tháo chiếc bao cao su đã qua sử dụng vứt vào thùng rác và thay một chiếc mới. Bản thân Prup cũng không có thời gian để phản đối. Hiệp hai lại bắt đầu.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro