( Audi x Phon) Chương 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 1:

“Con sao vậy? ” Mẹ Phon nói khi nhìn con trai bước vào nhà với vẻ mặt cau có trước khi đặt bịch thức ăn đã mua lên bàn.

“Không, không có gì đầu, nóng quá." Phon vừa nói vừa đi vào bếp lấy đĩa để cơm mua vừa vào rồi ngồi ăn. Chàng thanh niên vừa ăn vừa không khỏi nghĩ đến kẻ đã làm phiền mình ở quán cơm.

"Ông già đó là ai nhỉ? Không biết đã gặp mặt ở đâu rồi nữa." Phon thầm nghĩ.

" Phon ơi mang vải qua nhà thím Nong đi.” giọng mẹ Phon cất lên. Người mẹ điều hành một tiệm giặt là trong khi ba cậu làm việc trong chính phủ.

Thực ra mẹ Phon không cần vất vả như vậy nhưng vì mẹ Phon không muốn ngồi yên nên đã thuê người giặt là cho nhà bạn của chồng mình. Phon có một người anh trai đang theo học tại một trường đại học ở Bangkok. Vào những ngày nghỉ, cậu luôn giúp mẹ làm việc.

“Mẹ, mẹ ủi đồ xong chưa ạ?” Phon hỏi. Mẹ cậu gật đầu, thế là cậu tiếp tục ăn cho đến khi no nê rồi xách giỏ quần áo đi về phía chiếc xe của mình. Phon rất điều luyện khi đi xe máy. Phon đi thẳng đến nhà người bạn tên Nong của mẹ mình. Sau một thời gian ngắn, qua một con hẻm, cậu đến trước một ngôi nhà được chỉ định.

" Dì Nong ơi, dì Nong ơi, con mang vải đến giao ạ.” Phon hét lên trước hàng rào. Một lúc sau, một người phụ nữ mảnh khảnh mặc quần legging và quần soóc bước ra khỏi nhà.

“Mẹ, đi chợ rồi, lấy một lượt mới cần giặt mang theo luôn đi.”một giọng phụ nữ cất lên. Trước khi bước ra mở cổng rào, Mong Khim - con gái dì Nong hơn cậu 3 tuổi bước ra. Phon bước vào.

" Ðấy, cái giỏ đằng kia kìa.” Người phụ nữ chỉ vào chiếc giỏ mình đã chuẩn bị sẵn, Phon không nói tiếp vì đối với cậu cuộc nói chuyện đã kết thúc. Sự thật là cái quần đùi với cậu chả quan trọng, có thể sẽ có người nhìn cặp chân trắng của cô gái, đàn ông thích ngắm gái đẹp là chuyện bình thường. Nhưng
Phon không nghĩ đến điều đó vì cậu biết rất rõ tính cách của cô gái này như thế nào, cậu đã gặp cô trước đây rồi.

“Người giao hàng mang vải đến nên tao phải dậy mở cổng...nhưng tối nay mày có muốn ra ngoài không...Tối qua tao đã gặp một người rất đẹp trai, nếu mày không phiền vì người chồng thích kiểm soát của mình. Tao dẫn mấy anh đi ăn đây, ha ha." người phụ nữ nói qua điện thoại.

Đây là một phần tính cách của con gái mà Phon không thích. Một lần, Phon đến giao vải cho nhà này thì thấy một chiếc ô tô đỗ trước cửa nhà không xa. Cậu dừng lại ở hàng rào và không thể không quay lại nhìn chiếc xe sang trọng. Nhưng hình ảnh Phon nhìn thấy lại là cô gái này, con gái dì Nong ôm một thanh niên trên xe giữa thanh thiên bạch nhật mà không sợ ai nhìn thấy. Phon nóng mặt vội xách giỏ vào trong. Cậu quen dì Nong nhưng không dám hó hé gì mà chỉ chạy ra ngoài mà quay sang nhìn cô gái bước vào nhà mình trong bộ dạng rất lôi thôi.

Lên xe máy, cậu quay lại nhìn khuôn mặt của người thanh niên đang nhìn cậu ngọt ngào.

" P'Audi, hiện tại anh không quan tâm đến em cho lắm, có lẽ em sẽ nghiện một anh chàng mới mất thôi." Phon nghe thấy, nhưng không để ý rằng cậu bé kia đang rất quan tâm.

" P'Khim, em đi trước." Phon quay sang nói với Khim. Cô gái hờ hững gật đầu. Phon vội vã đi ngay. Vì cậu phải giúp làm việc vào tối nay.
.
.
.
"Hôm nay tại YY Temple một sự kiện đang bắt đầu, ngừng làm việc đi, con không muốn đi xem sao?"' mẹ của chàng trai trẻ hỏi.

"Thật sao mẹ? Chà, tốt hơn là con nên gọi điện mời Graf và Ace đi cùng." Phon nói trước khi gọi điện mời hai người bạn của mình. Còn Beam thì định đợi Beam xong việc sẽ mời.

Đến lúc, Phon gọi Beam ra trả lời. Sau đó, câu và Graf tổ chức truy lùng Ace và Beam. Phon đủ thông minh để nhận ra Graf thích Beam, cậu cũng biết Beam chỉ coi Graf là bạn. Nhưng Phon không muốn xen vào chuyện của bạn mình. Cuối cùng, Beam cùng cậu đi đến sự kiện.

" Phon, tao hỏi mày một chuyện được không?" Giọng của Beam ngồi ở phía sau hỏi.

“Cái gì?” câu hỏi lại.

"Nếu một người đàn ông tắn tỉnh Phon, mày có khó chịu không?" Beam hỏi.

"Tại sao? Beam, ai đó muốn tán tỉnh tao sao?" Phon giả vờ nói đùa với bạn mình.

"Điên... Không, tao chỉ hỏi thôi." Beam gạt cậu ra ngay lập tức.

"Ha ha, đùa thôi, Beam hỏi cái này làm gì?" Phon tò mò hỏi.

"'Phon, cho tao một câu trả lời." Beam liên tục yêu cầu một câu trả lời.

"Nếu có một chàng trai đến tán tỉnh tao?...tao không biết nữa. Tao có cảm giác nổi da gà kỳ lạ, ha ha ha." Phon nói môt cách rất bất cẩn vì nghĩ rằng Beam đang nói đùa. Beam không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào cho đến khi đến ngôi đền.

Bốn người bạn thân sau đó đã đi mua hoa, hương và nến để làm công đức.

“Nong Phon!” một tiếng gọi khiến cậu quay lại nhìn, Phon lập tức mở to mắt khi nhìn thấy người ở quán cơm đang đứng đó.

"Ồ, P'Audi. Xin chào." Graf chào, khiến Phon hơi sững người khi nghe thấy tên mình.

"Ông già này là ai, Graf? Làm sao ông ta biết tên tao?" cậu hỏi với giọng giận dữ.

"Anh tên Audi, Nong Phon. Chúng ta gặp nhau ở quán cơm, nhớ không?" Audi lập tức tiến về phía Phon. Người thanh niên lùi lại một chút.

“Tôi không muốn nhớ, đi quá xa rồi.” cậu đẩy lồng ngực cường tráng của Audi ra khỏi người mình.

Audi cười nói: "Suỵt, em đang ở trong chùa, đừng nói chuyện nặng lời như vậy."

Dáng người cao lớn không bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ gặp người thanh niên này ở đây hôm nay.

“Chuyện của tôi." Phôn nói, giọng trầm nhưng không to lắm. Phon thấy rằng anh trai của Graf đã tham gia cùng họ, điều này khiến cậu biết rằng Audi là bạn của Kan.

Phon quay sang mời Beam làm tín hiệu vì cậu khó chịu khi Audi không ngừng nhìn cậu. Phon vào hương án ngồi khấn vái. Audi đến và ngồi cạnh cậu. Phon quay lại, tròn xoe mắt nhưng không nói gì vì đang làm công đức.

“Sao anh lại đi theo tôi?” Phon quay lại nói nhỏ với Audi, vì Audi đi theo cậu.

"Chà, anh muốn làm công đức với Nong Phon ở đây." Audi nói, nhìn vào đôi mắt ngọt ngào của Phon để kết nối với cậu khiến Phon nổi da gà và nghĩ đến những lời của Beam.

“ Ông anh, nghiềm túc đấy, anh có thích tô không đấy?” Phon thẳng thắn hỏi. Đôi mắt của Audi mở to trước khi anh cười thật tươi.

"Nong Phon phát hiện ra rất nhanh... Bây giờ biết rồi, em có thể cho anh số của em không?" Audi ngay lập tức tiếp cận, bình thường anh là một kẻ tấn công nhanh. Tuy nhiên, Audi có thể đang sử dụng phương pháp của họ hơi sai. Nếu là một phụ nữ trẻ, cô ấy có thể bị mê hoặc bởi vẻ đẹp và tài hùng biện của anh, nhưng Phon thì không,
không phải anh.

"Khuôn mặt của anh cho thấy một số điều, nhưng anh thực sự táo tợn. Làm sao vậy, anh đột nhiên xin số của tôi. Anh có phải là gay không? Tôi là đàn ông. " Phon lạnh lùng nói. Nhưng Audi
vẫn mỉm cười.

"Tôi có phải là gay không?... Tôi không biết. Nhưng nếu nói tôi thích Nong Phon là gay thì đúng là như vậy. Tôi có thể chấp nhận." Audi nói, bởi bản thân anh cũng không biết đó là gì.

Nói chung, anh không hứng thú với đàn ông. Ý anh là, Beam thực sự dễ thương nhưng Audi không nghĩ muốn biến Beam thành của riêng anh. Giả sử Beam là người của Kan. Nhưng Audi không thích Beam nhiều như anh thích Phon. Audi thở dài một hơi, anh cảm thấy hôm nay không phải là ngày may mắn của mình, lại thêm xui xẻo. Phon quay sang khoác lên mình chiếc lá vàng và nhìn Audi với ánh mắt giận dữ rồi cùng người bạn bỏ đi ngay. Nhưng Audi vội vã chạy theo.

“Beam, Graf, tao muốn thả một con cá.” Phon nói với hai người bạn thân của mình với giọng khó chịu.

"Nào, tao muốn thả một con trước khi tao rời đi vào ngày mai." Graf trả lời, trước khi đưa họ đi dạo và mua những con cá đã được bán. Phon lập tức đi lấy cá của mình.

"Cá gì hả Phon? Anh tự trả tiền cho." Audi người vừa tách khỏi Joe, nhanh chóng giới thiệu về bản thân như khi tán tỉnh các cô gái khác, điều đó luôn có xu hướng đạt được kết quả.

"Anh không cần phải tự trả tiền cho nó." Phon nói với giọng nghiêm nghị.

"Không, em không cần quan tâm anh... Em muốn lươn sao? Chuyện gì cũng sẽ thuận lợi trôi chảy." Audi cười nói. Người thanh niên hít một hơi thật sâu, không nói gì chỉ vào con cá muốn phóng sinh, người bán cho cá vào túi, bơm ôxy rồi đưa cho Phon. Audi liền đưa tiền cho chủ tiệm.

"Muốn thả cá xuống nước sao?!" Phon cho biết, vì cậu không thích Audi đến trả tiền cho cậu như vậy.

“Gì vậy?” Graf hỏi khi Joe bước vào. Joe và Graf xung đột một chút. Thế nhưng, Phon lại tỏ ra khó chịu và không muốn để ý nhiều đến bạn bè. Như thường lệ, Phon được tiếp cận bởi Audi, người đã mua cá của riêng mình.

“Nong Phon, em không vui có thể nói với anh được không?” Audi giọng ngọt ngào hỏi.

“Ai kêu anh trả tiền?” Phôn quay sang nói với giọng đanh thép.

"'Chà, anh muốn trả tiền cho việc này." Audi nói.

“Nhưng, tôi không thích nó." Phon nói không hài lòng trước khi bỏ đi theongười bạn của mình đến hồ.

"Tao đã làm gì sai?" Audi quay sang Ray, người đang đứng phía trên anh.

"Audi, mày là đàn ông, em ấy không phải là người phụ nữ mà mày đã ở cùng. Hãy suy nghĩ trước khi làm bất cứ điều gì." Ray khẽ nói trước khi cũng đi về phía hồ. Audi khựng lại một lúc rồi lập tức chạy theo Phon. Audi lao đến ngồi cạnh Phon khiến Phon tỏ vẻ không hài lòng.

" Anh sẽ ngồi với em." Audi lặng lẽ nói. Phon khẽ ừ trong cổ họng, nhưng không nói gì.

“Nong, em có muốn mở túi không?” Audi lại nói khi thấy Phon chuẩn bị mở túi cá. Nghe Audi nói xong, Phon quay lại nhìn với ánh mắt giận dữ, điều này làm Audi hơi giật mình.

“Tôi không phải đàn bà mà cần anh chiều chuộng thế đâu." Phon trầm giọng nói trước khi bắt đầu thả cá xuống ao. Audi cũng làm như vậy.

"Anh không nghĩ Nong Phon là phụ nữ." Audi nói khi thả cá.

"Nhưng anh đang hành động như thể tôi là phụ nữ, điều mà tôi không thích." Phon nhấn mạnh những từ đó trước khi bước đến Beam.

"'Beam, đi kiếm gì ăn đi." Phon bước vào nhấc tay Beam khi thấy Beam đã thả cá xong. Audi chỉ có thể nhìn chằm chằm trong sự hoài nghi.

“Có chuyện gì vậy, Phon??” Beam hỏi khi nhìn thấy vẻ mặt của Phon.

"'Chà, PAudi gì thế... Anh ta thích bám theo, phiền phức." Phon lẩm bẩm nói, trước khi quay lại nhìn phía sau và thấy Audi đang theo sau họ từ xa.

“Coi Beam mà làm như chó bị chủ bỏ rơi, nổi cả da gà.” Phon lại lẩm bẩm. Beam quay sang nhìn Audi trước khi mỉm cười.

"Phon, mày không cần phải lo lắng về điều đó. Anh ấy sẽ ngừng chơi với Phon sớm thôi." Beam trả lời.

“Ăn thịt viên nướng đi”? Phon nhanh chóng kéo Beam đến quán thịt viên, không mấy quan tâm đến Audi. Phon đang ăn thịt viên nướng với Beam khi Graf đề nghị đưa Beam về nhà. Graf tình nguyện đưa Beam về nhà, trong khi cậu phải đưa người bạn khác của mình về nhà.

"Này, thằng nhóc đó chẳng quan tâm đến mày chút nào." Ray nói đùa với Audi.

"Đừng nói như vậy, dù sao tao cũng sẽ không từ bỏ. Chưa có người nào dám cự tuyệt tao." Audi mặc dù có chút mất tự tin nhưng vẫn nghiêm túc nói.

"P'Audi, anh quá nhanh. Cậu ấy thận trọng là chuyện bình thường mà." Joe nói.

"Đó là điều bình thường với những người phụ nữ mà tao từng ở cùng, tao luôn tấn công nhanh như vậy. Hơn nữa, tao luôn thành công." Audi lại cãi lại. Ray hít một hơi thật sâu.

"Mày có thực sự nghiêm túc với cậu bé đó không?" Ray tò mò hỏi. Kan giờ đã chia tay để đưa cô gái về nhà.

" Tao không biết, nhưng tao chưa từng thích người đàn ông nào trước đây. Nong Phon, em ấy là người đầu tiên." Audi nói.

"Vậy giả sử mày đã hẹn hò với Nong. Mày nghĩ sẽ hẹn hò trong bao lâu?"' Ray hỏi lại, Audi hơi im lặng.

"Tao không biết." Audi nói một cách không chắc chắn.

"Này, mày không biết gì cả. Mày đang nghĩ đến việc kết thúc với cậu bé như những cô gái mày từng quen à? Ăn thịt cậu bé và ném cậu bé đi?" Ray hỏi lại, nghĩ về Audi.

“Khi tao nói tao không biết có nghĩa là tao không biết mình muốn gì. Tao không mong thoát khỏi Nong Phon như những người phụ nữ tao từng hẹn hò. Tao chỉ có cảm giác rằng tao muốn chăm sóc cho Nong Phon... Mày không thấy sao? Nong Phon có vẻ muốn được đánh giá cao. Mặc dù, em ấy trông nam tính hơn Nong Beam rất nhiều." Audi chen vào.

“Có lẽ anh đang trong tình trạng nghiêm trọng, Audi." Joe nói, lắc đầu trước hành vi của Audi đối với Phon.

''Chết tiệt, tao thậm chí còn không biết mày thế nào, thật táo tợn khi tán tỉnh cậu bé đó." Ray nói một cách thờ ơ trước khi giải tán. Audi lái một chiếc ô tô sang trọng và định đến cửa hàng. Nhưng lần đầu tiên anh vượt qua Seven eleven ở chợ đêm, khi anh mua xong anh quay lại ô tô và thấy chiếc xe máy của Phon đậu gần đó.

"Nong Phon." Audi mừng khi gặp lại Phon. Nghe đến đây, Phon hơi giật mình trước khi cau mày khi thấy Audi tiến về phía mình.

“Em đi đâu vậy?” Audi hỏi ngay.

“Mua đồ đi.” cậu đáp trước khi nhìn lướt qua anh, nhìn sang Audi đậu phía sau. Đôi mắt tròn xoe của Phon tỏ vẻ trầm ngâm, cho đến khi Audi giật mình quay sang nhìn chính xe của mình.

"Lão gia, kia xe của ai?" cậu tò mò hỏi.

"Đó là xe của anh... Tại sao? Nó rất đẹp phải không? Nếu Nong Phon muốn ngồi trong đó, em có thể nói với anh. Anh sẽ đưa em đi nhờ." Audi nói nhanh, vì anh nghĩ rằng Phon của mình thích xe của anh và có thể tạo cơ hội cho Audi tiếp cận Phon nhiều hơn. Nghe câu trả lời của Audi khóe miệng Phon nhếch lên khinh thường.

“Sao thế, anh nghĩ tôi sẽ lên xe của một người dùng xe của họ làm khách sạn tạm thời sao?” Phon nói ngay, khoanh tay trước Audi. Bóng dáng cao lớn có vẻ ngạc nhiên trước những gì Phon đã nói. Nhưng càng nhìn chiếc xe của Audi, cậu càng khẳng định đây là chiếc xe đã chở con gái dì Nong, và khi nhớ lại lời cô gái gọi cho một chàng trai tên Audi, cậu hoàn toàn tin chắc đó chính là anh.

" Phon nói cái gì vậy? Anh không hiểu gì cả." Audi hỏi lại, Phon đưa tay qua đẩy Audi một cái.

"Ôi, tôi mặc kệ là đàn ông hay đàn bà. Tôi nhớ anh rồi. Anh đã từng chở P'Khim trên chiếc xe này. Ghê quá, cái con dũi đó chính là anh đấy." Phon bất mãn nói .

Phon chỉ biết là không bằng lòng, nhưng cũng không biết nguyên nhân thực sự là gì.

“Khim?” Audi mở to mắt nghĩ thầm. Khi anh nhớ ra rằng anh đã hẹn hò với một người phụ nữ tên Khim và đưa cô ấy về nhà và trước khi người phụ nữ bước ra khỏi chiếc xe của mình anh đã cắn cô ấy một cái. Anh nhớ rất mơ hồ rằng có một đứa trẻ đang quan sát trong xe vào thời điểm đó. Nhưng lúc đó cậu không để ý nhiều đến Audi, chỉ nhìn thôi.

"Anh không làm điều đó với cô ấy trong xe, Phon." Audi giải thích.

"Nhưng anh đã làm gì đó, phải không? Anh định làm điều tương tự với tôi và với cô ấy à? Thằng già dâm đãng." Phon hét vào mặt Audi.

"Phon, hãy nghe anh nói trước. Anh thừa nhận mình đã từng làm thế với Khim, nhưng giờ anh không còn ai cả. Nong Phon hãy quên những hình ảnh đó đi, anh sẽ không tái phạm đâu, anh
hứa đấy." Audi nói.

"Vậy thì tại sao tôi phải quên? Và tại sao anh lại hứa? Anh làm gì với ai là quyền của anh, không liền quan gì đến tôi." Phon nói trước khi bước đến chỗ Seven eleven.

Giữ...

Audi nắm lấy cổ tay Phon khiến cậu quay lại lườm Audi khiến anh vội buông ra.

“Nghe anh nói trước đã, Phon...” Audi nói với giọng yêu cầu và ánh mắt cầu xin.

“Còn gì nữa, tôi đang vội.” Phon lại hét lên.

"À, Nong Phon biết là anh thích em rất nhiều. Anh đang theo đuổi Nong Phon. Anh cũng không muốn Nong Phon nhìn anh với ánh mắt u ám đó. Vì vậy, anh muốn xin một cơ hội để chuộc lỗi. Anh muốn cho Nong Phon biết rằng anh sẽ không quay lại những chuyện tồi tệ như thế. Anh sẽ không làm gì khiến Nong Phon cảm thấy tồi tệ. Nhưng xin Nong Phon cho anh một cơ hội được không?" Phon sững sờ, vì cậu không bao giờ nghĩ sẽ có người nói với mình như vậy. Ngoài ra, họ đều là đàn ông.

“ Anh điên à?” Phon nói khi nhìn quanh, nghĩ rằng có thể ai đó đã nghe thấy những gì Audi nói nhưng may mắn là cả hai đang đứng trong một bãi đậu xe bên đường.

“Tôi là đàn ông.” Phon nói lại, đề phòng Audi có ý nghĩ sai lầm về Phon.

"Anh biết, nhưng anh muốn tán tỉnh em." Audi nói.

“Vâng, làm ơn." Audi cầu xin lần nữa bằng một giọng ngọt ngào.

"Muốn làm gì thì làm đi rồi sẽ biết việc mình làm chỉ phí thời gian. Dù sao thì tôi cũng không thích anh." Phon nghiêm khắc nói.

Audi mỉm cười rộng rãi khi nghe điều này. Phon khẽ thở dài trước khi bắt đầu bước đi.

"Chờ đã!" Audi lại gọi.

"Gì nữa? Nhiều chuyện quá." Phon nói như thể Audi là một đứa trẻ không thể ngừng nói. Nếu Audi vẫn hành động như bình thường, người dám nói chuyện với anh như vậy chắc chắn đã bị đánh cho tơi tả. Nhưng ngược lại, anh không giận chút nào... Không phải vì những lời mắng mỏ, cũng không phải vì những tiếng la hét của Phon.

" Cho anh số của em đi". Audi vẫn chưa từ bỏ việc yêu cầu số Phon.

"Không, tôi muốn anh tự đi tìm." Nói xong, Phln vào Seven eleven ngay. Audi muốn vào nhưng sợ Phon lại không bằng lòng nên đành rút lui.

“Chết tiệt, anh vẫn định đi theo tôi à?” Một người đi xe máy đậu xe máy bên đường và hét vào mặt Audi đang đậu bên cạnh. Audi không đi theo Phon đến chỗ Seven eleven, mà đi theo cậu đến chỗ đỗ che cho đến khi cậu rời đi.

"Anh lo lắng cho Phon, vì vậy anh sẽ đưa em về nhà." Audi nói với giọng nghiêm túc.

"Chết tiệt tên khốn kiếp, tôi sắp điên rồi!" Phon tức giận kêu lên.

“Anh sợ Nong Phon gặp nguy hiểm." Audi lại nói.

"Audi, anh định tán tỉnh tôi thật à?" Phon mệt mỏi hỏi.

“ Phải.” Audi trả lời không do dự.

“Vì vậy, anh phải có một số ranh giới và thỏa thuận để tán tỉnh tôi.” Phon nói lại. Audi mở cửa xe, đứng cạnh Phon.

“Như cái gì?” Audi tròn xoe mắt hỏi khi Phon định thử.

"Nếu anh định tán tỉnh tôi, xin đừng lầm ra vẻ tôi là người phụ nữ mà anh phải cưng chiều. Trả tiền này nọ. Đi theo tôi chỗ này chỗ kia. Ngoài ra, P'Audi cư xử không giống như anh đang tán tỉnh, anh còn hơn thế nữa, như một kẻ tâm thần. Anh có hPhou không? Và một điều nữa, khi tôi nói không là không, anh có nghe không?" Phon nói.

"Ok, anh có thể làm theo những gì Nong Phon nói với anh... Nong Phon sẽ để anh tán tỉnh em phải không?" Audi hỏi cho chắc ăn.

“Ồ, tán hay không lại là chuyện khác.” Phon nói. Thực ra Phon chỉ muốn Audi đừng bám đuôi mình nữa.

"Được rồi, được rồi... Anh sẽ không làm bất cứ điều gì khiến Nong Phon xấu hổ hay hành động như thể Nong Phon là phụ nữ. Được không?" Audi nói với Phon, người đã gật đầu.

" Anh rất vui vì Nong Phon đã cho anh cơ hội để tán tỉnh Nong Phon.” Audi vui vẻ nói.

“Hừm... Bắt đầu từ bây giờ đi, về đi khỏi phải theo tôi nữa." Phon nói ngay khi tưởng Audi đã chốt được hợp đồng.

"Nhưng..." Audi sẽ phản đối vì muốn xem nhà Phon.

"Anh định tán gái hả? Định chớp thời cơ à?" Phon đe dọa.

“Được rồi." Audi lặng lẽ nói.

''Vậy lên xe lái về đi, nhanh lên." Phon chỉ vào Audi rồi chỉ vào ô tô. Bóng người lên xe với vẻ mặt khổ sở.

“Lái đi." Phon đáp khiến Audi thở dài trước khi đồng ý lái về gara của mình. Về phần Phon, khi thấy chiếc xe của Audi đã rời đi, cậu lái xe về phía nhà mình.

' Haizz ...Đời mình hình như đang bước vào giai đoạn khó khăn vậy.' Phon chỉ biết nghĩ đến trái tim mình.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro