Chương 13:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 13:

Beam hơi xấu hổ khi Kan bảo cậu ngồi lên đùi mạnh mẽ của anh.

Bởi vì Beam có linh cảm rằng nếu cậu ngồi xuống, chắc chắn cậu sẽ về nhà muộn.

" Ưm... P'Kan, cái đó..." Beam muốn kiếm cớ về nhà.

" Hừm. Tại sao cậu lại cứng đầu như vậy?" Kan rên rỉ khi Beam phá hỏng bầu không khí.

" Tôi sẽ không làm bất cứ điều gì. Cậu sợ cái gì? Hành động như tôi chưa bao giờ làm điều này trước đây vậy." Kan lại nói.

Điều này khiến khuôn mặt Beam đỏ bừng lên trước khi quyết định chuyển sang Kan, vì cậu không muốn Kan nổi giận thêm nữa.

Bóng dáng nhỏ bé đang ngồi nghiêng trên đùi cường tráng của Kan, nhưng bị Kan bắt quay đầu lại. Chàng trai trẻ cụp mắt xuống khi cảm thấy mặt mình nóng bừng và không dám nhìn vào mắt Kan.

Một bàn tay mảnh khảnh vuốt ve khuôn mặt trắng trẻo của cậu từ gò má đến đỉnh cằm và nâng cằm cậu lên để nhìn vào mắt cậu.

Beam nhìn Kan với đôi mắt run rẩy. Kan cũng nhìn vào đôi mắt tròn xoe của cậu như một người đang suy tư, điều này khiến Beam giật mình.

“Có chuyện gì với P'Kan vậy?" Beam hỏi với vẻ lo lắng, vì Kan im lặng và làm như vậy là rất sai trái.

"Cậu đã bao giờ nói yêu tôi chưa?" Kan hỏi, khiến Beam dừng lại trước khi gật đầu chậm rãi.

"Hử." Beam nhẹ nhàng trả lời.

"Và giữa tôi và chị gái của cậu, cậu yêu ai hơn?" Kan hỏi.

Lần này, Beam im lặng. Vì cậu thực sự không thể nói mình yêu ai nhiều hơn khi tình yêu dành cho cả hai là khác nhau và địa vị khác nhau.

“B... Beam không thể nói với anh điều đó." chàng thanh niên trầm giọng nói.

" Tại sao?" Kan hỏi với giọng nghiêm khắc.

“Chà, tôi cũng không biết tại sao mình lại hỏi thế." Kan nói khô khốc.

Có một biểu hiện rõ ràng khó chịu. Điều này khiến Beam cảm thấy tồi tệ vì cậu không muốn Kan nổi giận với mình.

" P'Kan có giận Beam không? Beam xin lỗi... Beam..." chàng thanh niên cố gắng bào chữa và giải thích.

Reng... Reng... Reng...

Điện thoại di động của Beam lại reo lên, khiến cả hai người họ có chút đơ ra.

Kan ngay lập tức lấy chiếc điện thoại nhỏ ra và nhìn nó trước khi hơi nhíu mày và đưa nó cho Beam, người đang ngồi trên đùi anh.

Beam im lặng nhận lời, nhưng khi nhìn thấy tên người gọi, trái tim cậu đập loạn nhịp.

... P'Bee...

Đột nhiên !

" Cậu đi đâu?" Kan trầm giọng hỏi và nắm lấy thân hình nhỏ bé đang định rời khỏi lòng mình.

“Beam sẽ nói chuyện điện thoại với P'Bee." Beam nói, bởi vì cậu chắc chắn không tốt. Nếu Bee biết rằng Beam đang ở cùng Kan, điều đó có thể đáng ngờ.

“Nói ở đây, cậu không cần phải đi đâu cả." Kan ra lệnh khiến Beam muốn khóc.

" Trả lời điện thoại đi." Kan nói lại vì điện thoại của Beam cứ đổ chuông.

Beam nuốt nước bọt một cách khó khăn. Cậu không thể từ chối, vì Kan chắc chắn sẽ không chấp nhận nó.

"Hưm... Phi Bee." Beam trả lời cuộc gọi với đôi tay run rẩy.

[ Em đã ngủ chưa?] một giọng nói tươi sáng chào đón cậu.

Câu hỏi của Bee đủ lớn để Kan có thể nghe thấy và trước khi Beam kịp trả lời thì điện thoại đã bị lấy mất.

Beam nhìn người trước mặt mình với đôi mắt to tròn.

"Có chuyện gì vậy Bee?" Kan chào.

[ P'Kan... sao anh với Beam về muộn vậy?] Bee ngạc nhiên hỏi.

“Chà, xe Beam bị xẹp lốp. Vì vậy, anh đã đi để đón em ấy." Kan trả lời với một nụ cười.

Điều này khiến Beam cảm thấy vô cùng đau lòngkhi thấy Kan nói chuyện và tươi cười với chị gái mình.

Nhưng với Beam, Kan thậm chí không cười với cậu trừ khi cậu bị chế giễu.

[ Thật sao? Hãy để Bee nói chuyện với Beam.] Cô gái nói.

Sau đó Kan đưa lại điện thoại di động cho Beam.

“Hừ, P'Bee." chàng thanh niên nói.

[ Đợi đã, P'Kan sẽ đưa em đi phải không?]  Bee hỏi khiến Beam cảm thấy như có phản xạ ở ngực.

"Hưm." Beam nhẹ nhàng trả lời.

[ Em gọi cho mẹ chưa?] Bee hỏi lại.

" Em đã gọi rồi." chàng thanh niên đáp lặng lẽ như mọi khi.

Beam thường sẽ rất vui mừng nếu chị gái cậu gọi. Nhưng lần này, Beam không cảm thấy vui vẻ chút nào.

[ Ngày mai chị sẽ về nhà. Em có muốn mua gì không?] Bee hỏi.

“Cái gì... về nhà?” Beam sửng sốt một cách kì lạ.

Biết Bee về nghĩa là chủ nhân thực sự của Kan sắp về.

[ Hừm... Chị nghĩ mình sẽ xem xét hành vi của Kan một chút keke. Chị thấy sức hút của anh ấy rất mạnh, có rất nhiều người tiếp cận. Không biết anh ấy có vô tình thích ai không nữa.] Bee nói lại.

“Không, P'Kan chắc chắn không phản bội P'Bee đâu." Beam vội vàng nói vì không muốn Bee phải suy nghĩ nhiều, mặc dù Kan vẫn đang ngồi trước mặt Beam.

[ Sao Beam trông tự tin với P'Kan thế nhỉ? Chị là bạn gái mà chị vẫn không chắc nữa.] Bee hỏi lại khiến Beam chần chừ.

" Vâng... Beam..." chàng thanh niên á khẩu.

Khuôn mặt cậu tái nhợt thấy rõ khi bàn tay mạnh mẽ của Kan nhẹ nhàng vuốt ve chiếc đùi trắng nõn của cậu.

[ Chúng ta đừng nói về nó nữa. Chị muốn nói chuyện với P'Kan lần nữa.] Bee nói lại. Beam đưa điện thoại di động cho Kan.

“P'Bee muốn nói chuyện với anh." Beam nói, thế là Kan lấy điện thoại và nói tiếp.

“Có chuyện gì vậy Bee?" Kan nhẹ nhàng hỏi.

" Đợi tí." Kan nói trước khi đẩy cơ thể bé nhỏ của Beam xuống giường.

Chỉ có thể khiến Beam cảm thấy tổn thương sâu sắc khi Kan bỏ ra ngoài nói chuyện điện thoại với Bee ở ngoài phòng.

Beam chỉ biết im lặng trong phòng của Kan. Kan ra ngoài nói chuyện với Bee một lúc rồi quay lại.

" Cậu đi chuẩn bị đồ đi, tôi đưa cậu về. Ba mẹ đã đi ngủ rồi." Kan trầm giọng nói.

Beam từ từ ra khỏi giường để lấy điện thoại di động.

Đột nhiên...

Vòng eo thon gọn của cậu bị kéo vào trong cơ thể cường tráng của Kan. Một bàn tay to lớn nâng chiếc cằm tròn trịa lên và ngay lập tức mím môi lại. Điều
này khiến Beam hơi choáng váng vì nó nằm ngoài dự kiến.

Chiếc lưỡi nóng bỏng hoạt động nhanh chóng, đưa vào chiếc lưỡi nhỏ và thu hút vị giác. Khuôn mặt ngọt ngào của cậu tuân theo kịch bản của nụ hôn với cảm giác ngứa ran trong lồng ngực.

Nụ hôn này không hề thô bạo mà toát lên sự mềm mại, mãnh liệt đến mức bản thân Beam cũng không muốn nghĩ nhiều khi biết rằng vào thời điểm đó, Kan không muốn hôn ai khác ngoài cậu.

“Ư...” Một tiếng rên rỉ khàn khàn phát ra từ cổ họng cậu.

Đầu óc Beam bắt đầu rối bời khi đắm chìm trong nụ hôn của Kan.

Một bàn tay mạnh mẽ vòng qua eo thon của cậu và kéo cậu lại gần cơ thể anh. Đôi tay mảnh khảnh của Beam nắm chặt lấy áo Kan để chống đỡ, cậu sợ sẽ ngã vì nụ hôn của Kan.

" Mẹ kiếp." Kan mím môi, bực bội chửi thề.

"Cậu đi thu dọn đồ đi, tôi đưa cậu về." Kan nói khô khốc.

Điều này khiến Beam cảm thấy bối rối bởi thái độ của Kan đã thay đổi quá nhanh. Nhưng Beam không hỏi vì cậu đã bắt đầu quen với tính khí thất thường của Kan.

Kan rời khỏi phòng ngay lập tức, Beam cho đồng phục vào ba lô và đi theo Kan.

Bên ngoài trời tối rồi. Kan đưa Beam lên xe và đi mở cổng nhà, trước khi đưa Beam đi.

“Beam sẽ giặt quần áo và trả lại sau ạ." chàng trai nói vì cậu đang mặc quần áo của Kan.

"Ừm..." Kan trả lời trong cổ họng.

“Chờ một chút, tôi đi lấy đồ từ chỗ Audi trước."  Kan nói, nhưng Beam không nói gì.

Kan lái chiếc xe đến quán rượu của Audi nhưng chọn đậu bên đường vì anh quá lười lái xe trong công viên phía sau quán rượu. Kan bấm điện thoại tìm người bạn thân nhưng đầu dây bên kia không nhận cuộc gọi.

“Cậu ta đang làm cái quái gì vậy? Chờ trong xe, tôi vào trong một lát." Kan quay sang Beam trước khi xuống xe.

Beam sau đó lặng lẽ ngồi trong xe đợi sẵn.

Cộc...cộc

Có tiếng gõ vào cửa sổ xe, khiến Beam phải nhìn sang trước khi hạ kính xe xuống.

" Chuyện gì thế?" Beam hỏi.

" Tôi định lùi xe, nhưng đường hẹp. Cậu có thể di chuyển chiếc xe một chút không?" người phụ nữ nói với giọng điệu bình thường.

“Ưm...tôi không biết lái xe hơi. Anh trai tôi đi lấy đồ cùng một người bạn mất rồi." Beam thận trọng nói.

"Vậy cậu có thể gọi cho cậu ấy sao? Tôi cần đến bệnh viện ngay lập tức." người phụ nữ nói.

Beam gật đầu, bấm điện thoại, nhưng nhìn lại thì thấy điện thoại của Kan ở bên cạnh.

“Ưm, đợi một chút. Tôi sẽ tìm anh ấy bên trong trước." Beam nói vì nghĩ đó là biện pháp cuối cùng.

Nam thanh niên kéo cửa kính xe lên, tắt máy trước khi khóa xe lại cho an toàn, vội vã từ xe đi bộ vào quán rượu của Audi.

Nhưng Beam lại quên mất mình đang mặc loại quần áo gì.

“Xin chào, chân của cậu rất trắng." một nhóm du khách đã nói đùa khi thấy Beam đi ngang qua khiến Beam phải nổ đom đóm vì xấu hổ khi nhận ra mình đang mặc đồ của Kan.

Người thanh niên bước vội về phía sau quán rượu.

"Ao, cậu làm gì ở đây?" giọng bác bảo vệ cất lên chào vì nhớ đến Beam, nhưng bảo vệ cũng không thể ngừng nhìn vào đôi chân trắng trẻo của chàng trai trẻ.

"P'Kan đâu ạ?" Beam lập tức hỏi vì cảm thấy khó chịu với ánh mắt của nhiều du khách đang nhìn mình.

"Ai cho cậu ra khỏi xe trong tình trạng này?!!"một giọng nói cất lên khiến những người đứng gần quay lại và giật mình khi thấy Kan và Audi tiến lại gần Beam.

"À... ừ..." Khuôn mặt Beam hơi gắt gỏng khi cậu bị mắng trước mặt người khác.

Kan nhanh chóng đi về phía Beam, đôi mắt anh dán chặt vào cậu bé một cách u ám.

Đột nhiên!

Kan ngay lập tức nắm lấy khuỷu tay của Beam và bóp tay cậu một cách giận dữ.

" Tại sao cậu lại cứng đầu với tôi như vậy?" Kan nghiến răng không thể nói to như vậy.

Đúng là Beam làm bất cứ điều gì Kan nói với cậu. Nhưng cũng có lúc cậu nhóc bướng bỉnh khiến Kan bực bội.

" P'Kan, Beam đau quá! Với cả, Beam không có cứng đầu!" chàng thanh niên hét lên.

"Vậy tại sao cậu lại xuống xe?" Kan hỏi lại, nhìn vào bộ đồ mà Beam đang mặc.

" Ồ! Có người yêu cầu chuyển xe đi, Beam không biết lái nên đã đi tìm P'Kan." chàng thanh niên nói.

“Mày đang nhìn cái quái gì vậy?!" Kan quay sang hét vào mặt vị khách hàng đang ngắm nghía đôi chân trắng nõn của Beam khiến nhiều người phải tránh mắt.

“Bình tĩnh đi đồ khốn...” Audi đang theo dõi lập tức mắng mỏ trước khi quay sang mỉm cười với khách hàng ngồi gần đó.

“Hả, họ là khách hàng của tao." Audi nói, không quá nghiêm túc.

"Hãy nhìn ánh mắt họ nhìn vợ tao như thế nào đi!" Kan tức giận nói khiến Beam hơi sững người nhìn Kan mà không biết nói gì.

" Chà, vợ anh nhìn cũng xinh mà hehe." Ray vừa nói vừa đi theo giả vờ chọc tức Kan khiến Kan lập tức quay sang nhìn cậu tỏ vẻ không hài lòng.

"Shia..." Khuôn mặt anh đầy vẻ dữ tợn.

" P'Kan, làm ơn đi chậm lại." Beam gượng gạo vì Kan kéo nhanh quá khiến Beam không theo kịp.

" Tại sao cậu lại muốn quyến rũ người khác?!!" Kan quay lại và hét lớn cho đến khi Beam sợ hãi.

"Beam không tán tỉnh ai cả! Tại sao P'Kan lại đối xử với Beam như vậy? Beam đã sai khi xông vào để nói với P'Kan rằng có người cần đến bệnh viện gấp sao? Nếu Beam biết lái xe, Beam sẽ tự di chuyển nó. Em không biết tại sao P'Kan lại nổi giận với Beam như vậy." Beam nói với vẻ ghê tởm.

"Vậy tại sao cậu không lấy một chiếc áo khoác để mặc trước khi ra khỏi xe?" Kan tiếp tục nói như mọi khi, mặc dù anh rất ngạc nhiên khi Beam trả lời anh.

“Anh muốn Beam lấy áo khoác ở đâu?” Beam hỏi ngược lại khiến Kan hơi im lặng vì trong xe không có lấy một chiếc áo khoác nào.

" Ôi chúa ơi!!" Kan chửi thề vì không cãi được trước khi lên xe.

Anh tìm thấy một người phụ nữ đang mỉm cười ở đó, vì cô gái thấy Kan có vẻ khó chịu trên khuôn mặt.

“Tôi đi khởi động xe, đợi một chút." Kan sốt ruột nói trước khi mở cửa xe cho Beam ngồi xuống rồi bước đến bên tài xế. Kan xoay sở để lùi xe để người bên kia dễ dàng lách ra, đủ để lái đi. Ray đến gần và gõ cửa kính xe, Kan hạ cửa sổ xuống.

" Cái gì?" Kan hỏi một cách khô khan, anh phát cáu với cái nhìn mà Ray dành cho Beam.

"Tao đến hỏi mày có muốn vào uống một chútkhông." Ray hỏi.

“Ồ, tao lười biếng và tâm trạng không tốt." Kan nói lại.

"Còn Beam thì sao? Em có muốn ở lại không?" Ray giả vờ hỏi khiến Kan nhìn bạn mình với vẻ kinh tởm.

"Không cần, tao đưa cậu ta về nhà." Kan cắt ngang chủ đề.

Dù Kan không nói gì nhưng Beam vẫn muốn về nhà.

“Em ấy vẫn chưa trả lời gì cả." Ray nói.

“Này Ray, mày nghĩ mình đang làm gì vậy?" Kan hỏi với tâm trạng không vui, Ray cười nhẹ.

" Không có gì, chỉ sợ em ấy chán nên muốn rủ em ấy đi dạo thôi." Ray cười nói nhưng Kan không hài lòng.

"Đi đi, tao về đây." Kan đuổi bạn mình đi trước khi đóng cửa kính ô tô và bỏ đi ngay lập tức.

"Cậu bắt đầu quyến rũ bạn tôi từ khi nào vậy? Tại sao cậu ấy lại đi theo cậu như thế?" Kan hỏi khiến Beam lập tức quay sang nhìn Kan.

“Ngay cả khi Beam nói Beam không tán tỉnh thì P'Kan cũng sẽ không tin đâu." Beam nói với giọng mệt mỏi.

Cậu không hiểu tại sao Kan cứ phải suốt ngày tìm lý do để chỉ trích, mặc dù Beam chẳng làm gì cả.

" Hừ." Kan im lặng.

Trong thâm tâm anh biết rằng Beam thực sự không làm gì cả. Chỉ có dáng người cao lớn là khó chịu khi rất nhiều người bị Beam thu hút. Kan im lặng lái xe đến nhà Beam. Người thanh niên quay sang nhìn Kan.

"Cảm ơn... Ưm... P'Kan anh đã biết rồi đúng không? P'Bee ngày mai có về." Beam hỏi.

" Ừm... Tôi biết, cô ấy nói với tôi rồi." Kan đáp lại khiến Beam im lặng một lúc rồi mở cửa xe bước ngay vào nhà.

Kan cũng rời đi ngay lập tức. Beam bước vào phòng với vẻ mặt yếu ớt. Có một cảm giác ngứa ran trong ngực cậu khi cậu liên tục gọi tên chị gái mình. Cảm giác tội lỗi cũng theo sát.

Beam nằm xuống giường, bàn tay bé nhỏ giơ lên ôm lấy áo.

Mùi hương đặc trưng của Kan bám trên quần áo khiến Beam có cảm giác như mình đang ôm Kan vậy. Chẳng mấy chốc, bóng dáng bé nhỏ đã chìm
vào giấc ngủ.
.
.
.
Buổi sáng.

Beam dậy đi tắm và mặc quần áo để sáng mai xuống ăn cơm với mẹ.

" Mẹ, a... có chuyện gì... a..." Beam đang cười với mẹ trong bếp thì chợt giật mình khi nhìn thấy chị gái và Kan đang ngồi ăn cháo trên bàn ăn.

"Beam, mau tới ăn cháo đi." Bee gọi em trai mình với một nụ cười.

"P'Bee đến từ khi nào vậy?" Beam hỏi, mắt không dám nhìn Kan.

" Chị đã xuống bến xe buýt một lúc trước rồi. Thế là chị gọi P'Kan đến đón, chị đã đánh thức anh ấy, keke." Bee nói đùa nhưng Beam chẳng thấy buồn cười gì cả.

"Ồ haha." Beam nhẹ nhàng đáp rồi quay sang mẹ.

“Mẹ, Beam không ăn đâu. Beam đi đến tiệm làm tóc đây ạ." chàng thanh niên nói với mẹ, vì không muốn ở lại nhìn hình ảnh chị gái và Kan bên nhau.

" Tại sao con vội vàng như vậy?" mẹ cậu hỏi ngược lại.

Trong giây lát Beam quay sang nhìn Kan. Cậu thấy rằng một bóng người cao lớn vẫn đang nhìn mình. Khiến Beam nhanh chóng trở sang mẹ một lần nữa.

“À, con còn chưa giặt khăn tắm. Hôm qua đến lượt Beam, nhưng Beam quên mất. Vì vậy, tôi sẽ đến cửa tiệm." chàng thanh niên nói.

“Nhưng em nên ăn trước đã, Beam." Bee lo lắng nói với cậu em.

“Beam có thể đi mua sữa ở Seven eleven để uống." Beam nói lại, trước khi nở một nụ cười gượng gạorồi chạy về phòng lấy ba lô.

"Beam... Chờ đã, để P'Kan đưa em đi. P'Kan sắp về nhà rồi." Bee nói khi thấy em mình từ tầng trên cùng đi xuống.

Gương mặt Beam hơi đờ đẫn. Nhìn Kan, người cũng đang nhìn cậu.

“Beam sẽ đi một mình." Beam kiếm cớ để không đi cùng Kan.

“Chờ đã, lấy xe đi. Để P'Kan đưa em đi." Bee lại nói.

" Nong Beam, em không thích khuôn mặt của anh à? Đó là lý do tại sao em không muốn đi với anh." Kan nói khiến Beam mím môi một chút.

Cậu không quen với cách cư xử tốt của Kan, mặc dù cậu biết rằng Kan chỉ nói những điều như vậy trước mặt người khác.

"Đúng rồi, ngày hôm qua không phải P'Kan lái xe sao? Hay P'Kan đã làm gì khiến em của Bee giận à?" cô gái trẻ vừa nói vừa quay sang nhìn Kan chờ đợi.

“Không, ai dám làm gì người em yêu của Bee chứ." Kan nói, xoa nhẹ đầu Bee.

Điều này khiến Beam, người ở đó, cảm thấy đau nhói trong tim.

“Vậy thì P'Kan, đưa em đi ngay thôi." Nói xong Beam nhanh chóng rời khỏi nhà.

Lông mày của Kan nhíu lại một chút trước khi vẻ mặt của anh trở lại bình thường. Anh nói lời tạm biệt và đi đến xe của mình, nơi Beam đang đợi.

" Không vào xe à." Kan trầm giọng nói.

“ Vậy thì mở khoá đi." Beam đáp lại với vẻ mặt bình tĩnh, cố gắng kìm nén nỗi đau trong lòng.

Kan nhìn Beam và mở khóa cửa. Bóng người nhỏ bé mở cửa và ngồi xuống. Rồi cậu quay nhìn ra ngoài xe.

Kan đến bên tài xế bước đi, Kan lái xe không nói gì. Nhưng vừa tới gần đại sảnh, bóng người cao lớn liền chậm lại một chút.

" Chuyện gì thế?" Kan trầm giọng hỏi.

" Bất cứ điều gì" Beam đã trả lời.

“Hừ, trông cậu như sắp chết đến nơi vậy." Kan nói một cách mỉa mai.

Beam nhìn Kan bằng ánh mắt buồn bã.

“Nếu Beam chết, P'Kan sẽ rất vui." Beam mỉa mai nói khiến Kan quay lại.

" Cái quái gì đây? Mỉa mai như vậy là sao?" Kan hỏi với giọng nghiêm khắc, đồng thời nhìn Beam với ánh mắt không hài lòng.

"Và tại sao P'Kan phải nói một cách mỉa mai với Beam?" Beam hỏi.

Điều này khiến Kan thở dài phẫn nộ, nhưng anh vẫn lái xe đến tiệm làm tóc.

“Cảm ơn vì đã đưa em đến." Beam nói rồi bước xuống xe ngay lập tức trước khi Kan hét vào mặt.

Kan không thể làm gì vì Belle cũng đã đến tiệm làm tóc. Belle quay sang nhìn Beam trước khi nhìn vào xe của Kan.

Belle mỉm cười lịch sự để chào Kan trước khi mở tiệm với sự giúp đỡ của Beam.

Beam thậm chí còn không quay lại nhìn Kan. Nên Kan ra đi không phải là điều gì quá bất thường.

" Khun Kan, có phải đã đưa Beam đến đúng không?" Belle hỏi.

"Vâng." Beam đáp ngắn gọn.

" Nó là sao?" Belle hỏi lại.

" Bất cứ điều gì ạ." Beam nhẹ nhàng nói.

Belle không mong đợi điều gì khác. Cả hai giúp nhau mở tiệm cho đến khi thời gian trôi qua.

“Beam, hôm qua Day đã gọi điện nói rằng cậu ấy sẽ đến tiệm làm tóc. Day nói nếu chúng ta cần bất cứ điều gì, chỉ cần gọi và cho cậu ấy biết thôi." Belle nói khi nhớ lại.

Beam ngay lập tức mỉm cười khi biết rằng Day đang về.

“Beam muốn ăn bưởi. Tốt hơn là gọi cho anh ấy luôn." Beam nói trước khi nhấc điện thoại lên và bấm số Day.

" P'Day, anh đã đến nơi chưa?" Beam hỏi ngay khi đầu dây bên kia bắt máy.

[ Ừm...Vừa rồi Day xuống mua đồ. Anh ta không mang theo điện thoại.] một giọng nam lạ vang lên khiến Beam giật mình.

"Ồ... không, không phải P'Day... và P'Day không phải đang quay lại cửa hàng sao? Tại sao anh ấy lại nói hôm nay anh ấy sẽ quay lại mà." chàng trai nói lại, vì cậu nghĩ rằng Day sẽ không trở lại tiệm làm tóc.

[ Hôm nay anh ta sẽ về, đang ghé qua mua ít đồ thôi.] người kia đáp.

“Anh là bạn của P'Day phải không? Vậy anh có thể nói với P'Day rằng Beam đã gọi không?" Beam hỏi.

[ Chờ một chút, nói chuyện với anh ta đi. Anh ấy vừa mới về.]  Người kia nói trước khi Beam nghe cuộc điện thoại của Day.

[ Sao vậy Beam?] giọng nói của Day vang lên.

" P'Day! P'Day, anh sẽ trở lại tiệm làm tóc phải không?" Beam hỏi.

[ Anh đang trở lại. Sao vậy? Em đã nhớ anh chưa?] Beam tỏ vẻ bối rối vì Day đột nhiên lại nói câu đó.

“Em nhớ anh, nhưng Beam muốn ăn bưởi keke." Beam nói đùa.

[ Em muốn ăn bưởi đúng không? Hả... Được, anh mua cho em. Em có muốn gì nữa không? Sau khi anh đến nơi là sẽ không mua gì nữa đâu nhé.] Day lại nói.

" Không, có vậy thôi ạ." Beam nói.

[ Được rồi. Hẹn gặp lại sau khoảng hai tiếng nữa. Tạm biệt.] Day nói trước khi cúp máy.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro