( Joe x Graf) Chương 3:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 3:

"Có chuyện gì vậy? Đây là phòng của tao. Làm sao mày có thể bắt tao không ở đây?" Joe nói một cách mỉa mai khi nhìn thấy vẻ mặt của Graf. Graf ngay lập tức quay lại nhìn quanh phòng.

“Mày đi đâu vậy Graf?” In nhanh chóng nắm lấy tay đồng đội khi thấy Graf chuẩn bị rời khỏi phòng.

" Tao định xin đổi phòng ngủ.” Graf nói với bạn mình với giọng khó chịu, vì cậu không nghĩ mình sẽ ngủ cùng phòng với vận động viên bóng rổ này.

“Tốt nhất là tao nên ngủ ở phòng của Wei." Graf nói.

“Thả cậu ta ra, Graf chắc sợ tao ấy mà." Joe nói một cách chế giễu khiến Graf quay lại nhìn Joe trước khi lao thẳng vào túm lấy cổ áo anh. Những người bạn của Joe đã đến để tách họ ra nhưng Joe đã giơ tay ngăn họ lại.

"Ai sợ mày chứ, Joe? Những người như tao chưa bao giờ sợ mày." Graf hét lên ngay lập tức.

“Nếu không sợ tai, sao mày lại muốn đi ngủ chỗ khác?” Joe hỏi.

“Tao ghét mày, đồ ngốc.” Graf nói ngay. Joe trao cho cậu một nụ cười nhẹ.

"Nghe giống như một cái cớ đối với tao vậy." Joe chế nhạo, khiến Graf nghiến răng.

"'Graf, sửa nó đi, đừng cãi nhau nữa." In nói, vì cậu không thích đánh nhau. Graf khẽ càu nhàu trước khi thả cổ Joe ra, sau đó đi dỡ những chiếc túi và thở phào nhẹ nhõm khi Joe đứng đó cười toe toét. Graf giữ im lặng, từ chối nói chuyện với bất kỳ ai ở đó ngoại trừ In. Nhưng có vẻ như đồng đội của câu thân với nhiều cầu thủ bóng rổ.

"Sau khi các em xếp xong hành lý, trước tiên hãy ra ngoài, sau đó gặp nhau tại sân để chúng tôi có thể sắp xếp lịch trình và tư vấn cho các em." Giáo viên phụ trách bước vào và nói trước khi rời đi. Những người bạn trong câu lạc bộ bóng rổ của Joe đã rời đi. Graf quay sang nhìn Joe, anh vẫn ngồi yên, không đứng dậy đi theo các bạn dù đã xếp hành lý xong xuôi. Nhưng Graf không quan tâm, cậu đứng dậy và đi tìm những người bạn của mình. Joe cũng đứng dậy và đi theo cậu khiến Graf quay lại nhìn Joe với vẻ hoài nghi. Nhưng anh không nói gì cả. Khi ra ngoài, Joe và Graf phải ngồi lại với đội của họ, điều này làm cho bầu không khí tốt hơn một chút. Huấn luyện viên của mỗi môn thể thao tóm tắt các quy tắc có hơi nghiêm ngặt trước khi để mọi người yên tâm nghỉ ngơi. Do buổi tập bắt đầu vào ngày hôm sau, Graf nhấc điện thoại và gọi lại cho Beam. Nhưng Beam không trả lời cuộc gọi, điều này khiến Graf cảm thấy hơi khó chịu,

[ Có chuyện gì vậy?]  giọng bực bội của Phon vang lên.

“Phon, mày đi cùng Beam à?” Graf hỏi khi bước tới băng ghế dưới gốc cây phía trước tòa nhà.

[ Tao đã từng ở cùng cậu ấy, nhưng giờ thì không.] Phon nói.

"Beam đã đi đâu? Tao gọi và cậu ấy không trả lời." Graf hỏi lại.

[ Cậu ấy đã đến cửa tiệm, mày... Anh muốn biết gì? Tôi đang nói chuyện với bạn tôi.] Phon đáp lại Graf bằng một tiếng gầm lớn.

"Mày đang ở với ai?" Graf tò mò hỏi.

[ Với... Không có gì, nói chuyện thấy không thoải mái.]  nói xong Phon liền cúp máy. Để lại Graf ngồi thất vọng nghĩ về Beam, Beam không trả lời.

"Đây không phải là ngày mà mặt trời được mong đợi sẽ vượt qua con người. Vậy thì tại sao ai đó lại ngồi đây với vẻ mặt cau có." Một giọng nói quen thuộc vang lên khiến Graf thở dài mệt mỏi.

"Khi nào mày mới ngừng trả nghiệp cho tao đây Joe? Không thể là ai khác ngoài tao sao?" Graf giận dữ hỏi.

“Không.” Joe đảo mắt đáp lại.

“Tại sao?” Graf hỏi lại, Joe nhìn chằm chằm vào Graf.

"Tao sẽ không nói cho mày biết đâu. Đừng nói nhiều về Beam, nếu mày làm thế, tao sẽ nói cho mày biết." Joe trả lời khiến Graf há hốc mồm khi nghe thấy tên Beam.

"Tại sao, mày muốn bắt nạt Beam thay vì tao phải không? Nói như vậy, đừng chú ý đến Beam nữa, mày làm tao buồn ngủ đấy." Graf nói cứng nhắc. Joe lắc đầu yếu ớt. Graf tin và xác nhận suy nghĩ của chính mình, cậu nghĩ rằng Joe thích Beam.

"Tao không thể nhường cậu ấy cho mày được Graf...Ai đó đã đặt chỗ trước rồi, thậm chí còntrước cả tao." Joe nói khiến Graf cau mày nghi ngờ.

"Này, Joe, mày đã nói điều này nhiều lần rồi. Hãy nói cho tao biết mày đã phát hiện ra điều gì?" Graf hỏi với giọng khó chịu, bởi vì cậu không biết liệu Joe đang nói sự thật hay đang cố tình chọc tức cậu. Joe nhìn chằm chằm vào Graf.

“Nếu tao nói với mày, tao sẽ nhận được gì?” Joe nói.

"Tại sao mày phải khiêu khích tao bằng cách nói điều này điều kia, mày sẽ tự vả vào mặt tao đấy." Graf thốt lên với vẻ ghê tởm vì Joe thích chọc tức cậu.

"Tao sẽ không nói cho mày biết, tao sẽ để mày tự tìm hiểu." Joe khẽ nhún vai và giả vờ bỏ đi, trong khi Graf mím môi.

"Vậy mày sẽ làm gì nếu thứ mày muốn mà tao không thể cho mày?"' Graf hỏi, hoàn toàn không thoải mái với câu chuyện của Beam. Joe cười bí mật và quay sang Graf với vẻ mặt bình thường.

"Tao không điên, tao sẽ không hỏi mày về các vì sao hay mặt trăng." Joe nói.

“Vậy mày muốn gì?” Graf hỏi lại.

"Tao vẫn chưa biết, để tao nghĩ về nó và tao sẽ nói cho mày biết sau." Joe nói với một nụ cười nhẹ, khiến Graf bực bội.

"Vậy mày sẽ nói cho tao biết chứ? Mày sẽ nói cho tao những gì mày biết chứ?" Graf hỏi lại.

"Tao sẽ nói với mày, nhưng đừng quên làm theo những gì tao nói với mày." Joe cảnh báo. Graf gật đầu. Nhưng ngay khi Joe nói, đồng đội của Graf đã vào trước.

“Graf, Joe, giáo viên gọi chúng ta đi ăn ngay bây giờ đấy." Đồng đội của Graf là In nói, khiến Joe lại mỉm cười.

"Ôi không, tao sắp chết đói rồi." Joe nói, và đi cùng nhóm bạn của mình, Graf nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Joe.

“Này Joe, mày nói mày sẽ nói với tao về Beam phải không?" Graf nhanh chóng phản đối, nhưng không quá to vì cậu thấy In đang đứng gần đó. Graf không muốn ai biết.

"Tối nay chúng ta có thể nói chuyện. Bây giờ tao đói quá rồi." Joe nói trước khi nhanh chóng chạy đi, khiến Graf gầm gừ bực bội.

" Bây giờ Joe có khỏe không?” In hỏi.

"Không." Graf trả lời ngay trước khi đi cùng với nhóm bạn của mình.

"Có chuyện gì vậy? Joe đang ngồi vả mỉm cười đấy?" một người bạn của Joe hỏi khi thấy Joe đang ăn với nụ cười trên môi, trong khi nhìn Graf ngồi xuống với bạn bè của mình.

“Chà, những người hạnh phúc luôn mỉm cười,phải không?” Joe nói, và anh không đùa đâu.

"Hạnh phúc kiểu gì? Mày đang ở trong trại huấn tuyện mà?" Bạn của Joe lại hỏi. Bóng dáng cao lớn khẽ nhún vai, không mấy để tâm, anh vẫn ngồi đó nhếch mép cười, bởi vì Graf thường xuyên quay lại nhìn anh. Mặc dù Joe biết Graf đang nhìn anh vì cậu muốn hỏi về Beam, nhưng điều đó khiến Joe hơi vui vì ít nhất bây giờ anh đã ở trong mắt Graf.

“Mày đã đi đâu vậy chứ?” Graf vô tình lẩm bẩm khi cậu không thấy Joe đang ngồi với nhóm bạn của mình.

“Ai mất tích?” Bạn của Graf hỏi khiến Graf hơi sững người.

"Không, không, không có ai, hừ...nhưng khi nào thì huấn luyện viên cho chúng ta đi tắm?" Graf đổi chủ đề.

"Graf, mày căn bản không có nghe giáo viên nói sao? Giáo viên nói hôm nay là tự do, ai muốn đi tắm thì có thể tắm bất cứ lúc nào, nhưng không được quá nửa đêm, nếu không mày nhất định phải chạy phạt xung quanh cánh đồng 10 lần trước khi đi ngủ." bạn của Graf nói. Graf gật đầu xác nhận. Ánh mắt của cậu cũng hướng về Joe.

“Tao no rồi, tao sẽ dọn bát đĩa trước." Graf nói khi bước đến nơi chuẩn bị rửa bát đĩa, và đến gặp một trong những người bạn của Joe.

“Joe đã đi đâu rồi?” Graf hỏi. Bạn của Joe ngạc nhiên nhìn Graf.

"Tao sẽ không gây chiến với cậu ta, tao chỉ có chuyện cần nói với cậu ta thôi." Graf trả lời biết rõ rằng bạn bè của Joe sợ cậu và Joe sẽ có một cuộc chiến khác.

"Tao cũng không biết. Sau khi ăn xong, cậu ấy đứng dậy và đi dạo một mình, bọn tao không bao giờ biết cậu ấy đi đâu." một người bạn của Joe kể lại. Graf trong lòng hơi buồn vì không tìm thấy Joe. Không biết rằng Joe chỉ muốn chơi khăm cậu. Dáng người cao lớn chỉ muốn Graf tìm thấy Joe.

"Cậu ta đã chạy đi đâu vậy chứ? Vậy cậu ta có thực sự biết về việc Beam không?" Graf lẩm bẩm một mình rồi đi tìm Joe.

"Ưm hừ, mày đang ở đâu? Tại sao mày không tìm thấy tao trong suốt thời gian này?" Joe lẩm bẩm một mình trên chiếc ghế cạnh hồ bơi phía sau trường, nằm trên chiếc ghế dài bên cạnh. Anh đang nghĩ xem Graf sẽ ở đâu bây giờ.

"Tại sao mày lại lẻn ra ngoài và đến đây để ngủ?" một giọng nói cất lên, khiến Joe giật mình một chút trước khi quay lại nhìn đồng đội của Graf đang đi về phía mình.

"Này In, tao ngạc nhiên đấy." Joe nói. In bước đến chiếc ghế khác sau đó nhìn Joe một chút.

"Mày đang tránh Graf à?" Khi được hỏi, Joe khẽ mỉm cười.

"Ừ, đó chỉ là một trò đùa nhỏ." Joe nói với một nụ cười.

"Tại sao mày lại thích trêu chọc Graf đến vậy? Mày biết cậu ấy không thích khuôn mặt của mày à?" In tò mò hỏi.

"Không có gì, tao cảm thấy vui khi đùa với câu ấy. Thật tuyệt khi nhìn thấy khuôn mặt của cậu ấy khi cậu ấy tức giận, haha." Joe nói khi nghĩ về khuôn mặt của Graf.

" Mày nói giống như mày thích cậu ấy vậy?” In hỏi lại. Joe nhìn In một chút.

“Tại sao mày muốn biết?” Joe lặng lẽ hỏi.

“Không có gì, tao chỉ muốn biết thôi.” In lặng lẽ nói.

“Mày có việc gì với tao à, In?” Joe hỏi.

"Vừa thấy mày ngủ bên tao đến chào. Thôi, tao đi trước, không muốn quấy rầy mày nữa." nói xong, In liền bước đi. Để lại Joe trầm tư, vì điều đó thật đáng ngờ.
.
.
.

'' In, mày đi từ phía sau trường thì mày có thấy Joe không?" Graf, người đang đi bộ đến gặp Joe phía sau trường, hỏi In.

“Không, tao không thấy!” In trả lời khô khan trước khi bước đến vai Graf, khiến Graf lùi lại một bước, sau đó cậu nhìn bạn mình với vẻ hoài nghi.

“Chuyện gì vậy?” Graf lẩm bẩm, nhưng cậu không chú ý nhiều đến vẻ mặt của In vì In không ở gần cậu như vậy. Họ biết nhau vì cùng chơi bóng đá, khi In nói rằng In không nhìn thấy Joe, Graf đã không đi ra phía sau trường, vì cậu nghĩ rằng In không thực sự nhìn thấy anh.
.
.
.

Về phần Joe, sau khi ngủ rất nhiều và nhận ra rằng Graf đã không đến và trời cũng tối mịt, Joe quyết định trở về phòng.

"Này Joe, tên khốn Graf đó phát điên vì không thể tìm thấy mày đấy. Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Bạn của Joe hỏi khi thấy Joe bước vào, vì vậy Joe quay lại nhìn xem Graf đang ở đâu.

“Cậu ta đi đâu rồi?” Joe hỏi khi không thấy Graf trong phòng.

"Huấn luyện viên đã gọi các cầu thủ để nói về việc tập luyện. Còn bọn mình thầy sẽ nói vào sáng mai." bạn của Joe kể lại.

"Hãy đi tắm trước để mày không phải tranh giành phòng tắm với các cầu thủ." một đồng đội khác của Joe gợi ý.

" Bọn mày đi trước đi, tao đi tắm sau.” Joe nói, nhận ra điều gì đó trước khi nằm xuống giường của mình. Những người bạn của Joe đã đi ra ngoài để tắm. Khi đủ thời gian trôi qua, những người bạn đồng hành của anh quay trở lại và đi cùng với Graf.

"Này, Joe!! Mày đã ở đâu vậy? Tao đã tìm kiếm mày gần như khắp trường rồi đấy!" Graf hét lên.

"Tao đang ngủ ở đây." Joe giả vờ nói.

"Đang ngủ hay cái quái gì vậy? Tao vừa bước vào và mày sẽ đi ngủ." Graf lại lẩm bẩm.

“Được rồi...đừng phàn nàn nhiều nữa, đi tắm đi, muộn mất rồi." Joe nói, khiến Graf nhớ lại. Thế là cậu đi chuẩn bị đồ để vào nhà tắm của trường phía sau dãy nhà tắm.

“Mày đi đâu vậy?” Graf hỏi khi thấy Joe đi theo mình.

“Tao đi tắm đây, tao vẫn chưa tắm." Joe nói. Graf hơi cau mày.

"Tao đã không tắm trong một thời gian dài." Graf nói một cách rất cẩu thả.

"Tao sẵn sàng tắm cùng mày." Joe nói với một nụ cười.

“Tao không nói thế, đồ táo tợn." Graf mắng ngay lập tức.

"Hai người định đi tắm à? Hai người có thể tránh ra không?" In giận dữ nói, trước khi bước giữa Joe và Graf ra khỏi phòng.

"Cái quái gì vậy? Cậu ấy đã có tâm trạng tồi tệ kể từ chiều nay rồi." Graf ngạc nhiên nói, trước khi quay sang lườm Joe và đi theo In.

"Mày đã nói rằng mày sẽ không tắm cùng tao, tại sao mày lại đợi Graf?" bạn của Joe - người quen thuộc với cảm xúc của Joe nói đùa. Joe không nói gì và ngay lập tức đi theo Graf.

“Đi chậm thôi." Joe tiến lại và ôm cổ Graf đang đi phía trước.

“Buông tao ra, Joe. Sao mày lại ôm tao?” Graf phàn nàn, gỡ tay Joe ra khỏi cổ mình, Joe bằng lòng đồng ý ngừng ôm cậu.

“Tao phải nói chuyện với mày.” Joe nói, khiến Graf dừng lại.

“Chà, tốt hơn là mày nên nói điều gì đó đi." Graf dừng bước và quay sang nhìn Joe. Joe quay nhìn trái nhìn phải.

"Tao nghĩ chúng ta nên tìm một nơi khác để nói chuyện. Tao không muốn bất kỳ ai khác nghe thấy." Joe nói với giọng nghiêm túc khiến Graf nhớ lại những gì cậu phải nói với Joe.

"Mày đi đâu vậy? Trời sắp tối rồi." Graf lẩm bẩm khi Joe dẫn cậu đến một chiếc ghế dài trước tòa nhà hơi tối của trường. Nhưng có đủ ánh sáng để nhìn thấy nhau.

“Chúng ta hãy nói chuyện ở đây.” Joe nói khi dừng lại ở băng ghế.

“Mày đã phát hiện ra điều gì?” Graf tò mò hỏi.

"Mày nghĩ mày đã trông chừng Beam được bao lâu rồi?" Joe hỏi.

“Kể từ lần đầu tiên bọn tao gặp nhau.” Graf nói thẳng thừng.

"Đó là một thời gian dài mà mày thậm chí không biết, mày biết đấy. Mày Beam nghĩ gì về mày không?" Joe hỏi lại, khiến Graf căng thẳng. Được rồi, Graf biết rằng Beam không nghĩ nhiều về cậu ngoại trừ với tư cách là bạn bè. Nhưng Graf tin rằng một ngày nào đó Beam sẽ chú ý và đối xử tốt với cậu.

"Mày không cần phải hỏi tao về điều đó. Tốt hơn là mày nên nói cho tao biết Beam được cho là đang quen với ai?" Graf hỏi, thay đổi chủ đề.

"Hả, mày không biết rằng Beam đã có người cậu ấy thích sao? Không, có một người mà Beam đã yêu và đó không phải là mày." Joe nói, vẫn nhìn Graf. Đôi mắt tròn của Graf khẽ chớp.

“Không, không... Beam, cậu ấy không có ai cả.” Graf nói mà tim rung rinh. Hai tay nắm chặt lại.

" Graf, Beam đã có người mà Beam yêu rồi. Đừng tự dối lòng nữa." Joe nói.

"Vậy thì, hãy nói cho tao biết... người mà Beam yêu là ai? Nếu không, tin mày đâu." Graf hét lên.

"Tao không thể nói với mày, nhưng hãy tin tao... Beam thực sự yêu người đó." Joe không muốn Graf phát hiện ra điều đó. Lúc đầu, anh chỉ muốn chơi khăm Graf, nhưng khi nhận thấy thái độ của Graf, Joe không muốn nói bất cứ điều gì có thể làm tổn thương Graf.

"Ưm, Joe, vậy tao không tin mày đâu, mày là kẻ nói dối." Graf đẩy mạnh Joe, điều này khiến Joe hơi sửng sốt.

"Tao không nói dối, mày chỉ cần học cách chấp nhận sự thật. Beam thậm chí không nghĩ về mày. Mày đã theo dõi cậu ấy bao lâu rồi? Mày không thấy sao? Graf, Beam không muốn mất bạn như một người mày, cậu ấy không muốn nói chuyện trực tiếp với mày về chủ đề đó." Joe nói với giọng nghiêm nghị.

"Này, Joe, tao không tin mày. Mày nói điều đó bởi vì mày sẽ khiến tao phát điên và khi mày làm vậy, mày sẽ đến với Beam phải không?" Graf lại hét lên. Joe đưa tay lên và xoa mặt một cách mệt mỏi.

"Chết tiệt... Mày muốn tao nói với mày bao nhiều lần là tao không thích Beam hả?" Joe hét lại.

Reng...reng...reng

Ngay khi cả hai hét lên, điện thoại của Graf đổ chuông. Graf dừng lại một lúc trước khi cầm nó lên. Đèn trên điện thoại giúp Joe dễ dàng nhìn thấy ai đang gọi cho Graf.

"Đưa nó cho tao." Joe lấy điện thoại từ tay Graf để ngăn Graf nói.

"Này Joe, đưa nó cho tao." Hai người họ giật giật qua lại cho đến khi Joe ngả người ra sau và đẩy Graf vào bức tường của tòa nhà trường học rồi ấn để trả lời cuộc gọi.

[ Graf.]  Beam ngay lập tức gọi cho bên kia. Graf di chuyển để cố gắng được tự do. Joe sử dụng cơ thể của mình để đến gần Graf hơn và chặn cậu. Sau đó, anh dùng tay còn lại bịt miệng Graf để cậu không phát ra bất kỳ âm thanh nào.

"Graf đang bận, Beam, tao xin lỗi." Joe nói với Beam. Điều này càng khiến Graf tức giận hơn.

[ Ai là...?] Beam hỏi.

"Tao là Joe." Joe nói và kết thúc cuộc gọi vì Graf đã trở nên lỏng lẻo.

“Đồ khốn...Đưa điện thoại cho tao ngay!” Grafhét lên.

"Mày điên rồi, Graf, phản ứng lại... Beam không ôm mày trong lòng như vậy. Nếu không thì đã có chuyện rồi. Tao nói cho mày biết, Beam đã có liên quan gì đó với người đó rồi. Cậu ấy có người mình yêu rồi. Tao nhìn thấy mọi thứ, nhưng tao không thể nói cho mày biết đó là ai. Hãy để Beam nói cho mày biết." Joe hét vào mặt Graf, người đang thở hổn hển ở đó.

"Không, thực sự, đừng bận tâm nói chuyện với tao. Mày đang chơi bẩn để khiến tao tin những gì mày đang nói, nhưng khi tao ngừng tán tỉnh Beam... Mày sẽ thay thế tao. Tất cả thời gian này mày đã cố gắng gây rối với Beam. Và điều này cho tao biết mày thích Beam." Graf tiếp tục xác nhận suy nghĩ của mình.

"Đồ ngốc." Joe nguyền rủatrước khi xô người Graf vào tường một lần nữa. Đôi môi nóng bỏng của anh ngay lập tức chạm vào đôi môi mỏng của Graf. Đôi mắt của Graf mở to ngay lập tức, bởi vì cậu không theo kịp những gì đang xảy ra. Chiếc lưỡi nóng bỏng của Joe đan xen với lưỡi của Graf. Cả hai tay cậu đưa lên đẩy ngực Joe ra. Nhưng bên kia đã cố định chắc chắn vào hình dáng của Graf. Chiếc lưỡi nóng bỏng đuổi theo chiếc lưỡi bé nhỏ đang ngoe nguẩy khiến nó không tài nào thoát ra được. Joe nghiền nát môi cậu rất mạnh và rất mạnh, cho đến khi bản thân Graf hơi run lên, điều nàykhiến Graf vô tình hôn lại Joe. Đôi tay vừa vươn lên đẩy anh giờ đã yếu dần và không còn đẩy nữa.

"Hừm." Joe rên rỉ hài lòng vì Graf đã dịu đi. Vì vậy, Joe nhanh chóng thu hoạch càng nhiều vị ngọt càng tốt.

"A...Aaa..." Một tiếng rên khàn khàn vang lên trong cổ họng Graf, khiến Graf bừng tỉnh lần nữa và lấy hết sức đẩy Joe sang một bên cho đến khi anh ngã xuống đất.

Khuôn mặt sắc bén của Joe hơi thoáng qua, bởi vì Graf đã hoàn toàn bị Joe bắt được, sau đó anh quay sang Graf, người đang dùng mu bàn tay lau khóe miệng, bởi vì cậu cảm thấy nó như sắp nứt ra.

“Mày đã làm cái quái gì với tao vậy, Joe, đồ khốn!” Graf hét lên.

"Hôn tao đi, đồ ngốc! Chết tiệt, khi nào thì mày mới ngừng ngu ngốc vậy? Tại sao mày lại nghĩ tao gây rối với mày là vì Beam chứ? Mày nên biết rằng tao tiếp cận Beam là vì mày đấy. Mày không thấy sao? Người tao quan tâm không phải là Beam mà là mày đấy!!" Joe bực tức hét lên, Graf vẫn hiểu lầm chính mình theo cách này. Câu nói của Joe khiến Graf sững sờ vì sốc.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro