( Joe x Graf) Chương 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 2:

“Phải, em thích Graf, em trai của Kan." Joe nghiêm túc nói.

“Joe chết tiệt, mày đang chơi anh à?” Audi phàn nàn ngay khi nghe thấy. Nhưng Joe vẫn cười rạng rỡ.

"Anh sợ cái gì, Audi? Em không sợ." Joe cười nói.

“Joe chết tiệt, mày không sợ Kan đá mày vì dám chọc ghẹo em cậu ta sao?” Audi hỏi lại.

“Ôi Audi, để em nói chuyện với Kan trước và anh sẽ biết Kan có đá em hay không." Joe nói, nhướng mày với Audi. Người thanh niên nghi ngờ nhìn thằng em trai mình.

"Tại sao mày chắc chắn như vậy? Nghiêm túc mà nói, bạn sẽ nói chuyện với cậu ta đúng chứ?" Audi hỏi.

"Phải, P'Audi. Anh sẽ gọi cho P'Kan chứ? Gọi cho anh ấy đi, em không muốn bước vào và khiến anh gặp rắc rối đâu." Joe nói đùa. Audi sau đó gọi nhân viên cửa hàng đến đưa Kan về văn phòng.

Joe đi tới soi gương và lại sửng sốt khi thấy Beam cũng ở đó và ngồi cùng bàn với Kan, một lúc sau Kan bước vào văn phòng Audi.

"Có chuyện gì thế Audi? Joe?" Kan hỏi bạn mình trước khi nhìn thấy Joe ngồi cùng mình.

"Xin chào, P'Kan." Joe giơ tay chào Kan. Bóng người cao lớn gật đầu.

“Có chuyện gì vậy, Audi?” Kan hỏi lại bạn mình.

“Tao không liên quan gì đến mày, nhưng Joe...” Audi nói, khi Kan ngạc nhiên quay lại nhìn Joe.

“Sao thế?” Kan khẽ hỏi.

"Ồ, P'Kan , đừng mắng mỏ. Em có điều này muốn nói với anh và em chỉ muốn sự đồng ý của anh." Joe nói với một nụ cười. Lông mày của Kan nhíu lại một cách nghi ngờ.

“Cậu có việc gì với tôi?” Kan hỏi lại, Joe lại gần Kan.

" P'Kan, sm có thể tán tỉnh em trai của anh không?" Joe nói ngay lập tức, khiến Kan dừng lại. Audi đã rất phấn khích.

"Graf?" Kan hỏi để chắc chắn.

"Đúng vậy. Không phải trai của anh là Graf sao?" Joe lại nói.

“Này Joe, cậu có thích con trai không?” Kan hỏi.

"Em chỉ thích Graf, P'Kan. Vì vậy, em đến để hỏi trực tiếp anh." Joe nghiêm túc nói. Kan nở một nụ cười nhẹ.

"Cậu có nghĩ rằng tôi sẽ cho cậu em trai của tôi dễ dàng như vậy không?" Kan hỏi đùa. Joe mỉm cười, vì anh đã nghĩ rằng Kan sẽ nói điều gì đó như thế.

" P'Kan nếu anh để em tán tỉnh em trai của anh, em sẽ giúp anh đẩy xa Graf và Beam ra, điều đó ổn không?" Joe nói một lần nữa khiến Kan đông cứng. Kan nhìn Joe với ánh mắt điềm tĩnh, cho đến khi chính Audi tiến lại gần cả hai người vì sợ Kan sẽ làm gì Joe trước.

“Cậu đang nói cái gì?” Kan trầm giọng hỏi.

" P'Kan, em không lôi vấn đề này ra để tống tiền anh. Em chỉ muốn giúp anh và bản thân em. Em biết chuyện gì đang xảy ra với anh và Beam, và em biết Graf yêu Beam nhiều như thế nào." Joe nói nhanh trước đó. Kan nổi giận.

"Em biết anh sẽ không hài lòng nếu nhìn thấy Graf với Beam. Dm cũng không muốn cậu ấy gây sự với anh. Vì vậy, em sẽ tình nguyện đưa Graf ra khỏi Beam." Joe giải thích mục đích của mình.

"Tại sao cậu nói với tôi điều này?" Kan hỏi.

''Chà, em sẽ tự giới thiệu mình là em rể của anh trước. Nếu P'Kan cho phép, em sẽ tiếp tục và tán tỉnh Graf." Joe nói lại.

" Tán tỉnh? Tôi thấy cậu và em ấy cãi nhau mỗi khi gặp nhau." Kan hỏi, vì Graf thường xuyên tranh cãi với Joe.

"Ôi P'Kan, anh chưa nghe nói càng cãi nhau càng yêu nhau à? Với lại thằng nhóc đó càng ngày càng lớn rồi." Joe nói đùa.

“Joe chết tiệt, mày với Graf đều là đàn ông, em ấy lớn là sao?" Audi hỏi.

" P'Audi, em chỉ cho anh một ví dụ tương tự. Có chuyện gì vậy, P'Kan? Anh có cho phép không?" Joe hỏi lại. Kan liếc nhẹ Joe.

"Được rồi, tôi sẽ để cậu tán tỉnh Graf. Nhưng em ấy có chấp nhận cậu hay không phụ thuộc vào khả năng của cậu, và quan trọng hơn cậu phải giữ em trai tôi tránh xa Beam... Và nếu cậu làm em trai tôi buồn, cậu có thể chuẩn bị quan tài cho chính mình đi là vừa." Kan nói.

“Ồ, đừng để ai biết về tôi và Beam, được chứ?” Kan nói khi kết thúc.

"Vâng, thưa ngài." Joe vui vẻ chấp nhận.

“Vậy chúng ta vào trước đi.” Kan nói sau khi đồng ý với Joe.

"P'Kan thật kỳ lạ, Audi. Anh ấy đã cướp đi người con trai em trai anh ấy yêu. Ý em là, nếu Graf biết cậu ấy sẽ rất buồn. Nhưng anh ấy đến và đe dọa em rằng nếu em tổn thương em trai anh ấy... anh ấy sẽ giết em. Điều đó cũng khiến anh ấy buồn." Joe đã nói lên suy nghĩ của mình.

"Mày không hiểu tên khốn này, không phải là anh không muốn khuyên cậu ta. Dù sao thì, hãy quay lại và sẵn sàng tìm cách tán tỉnh Graf đi." Audi nói với một nụ cười trước khi ra ngoài và tiễn Joe lên xe của mình. Joe lái xe đi, tâm trạng rất tốt
.
.
.
Reng...reng...

Điện thoại của Joe vang lên vào sáng sớm khiến bóng dáng cao lớn đang ngủ trên giường lặng lẽ nhấc máy.

"Có chuyện gì vậy?"Joe trả lời khi thấy đó là số của bạn mình.

[ Ừm giáo viên triệu tập một cuộc họp thể thao khẩn cấp ở trường.] Đồng đội của Joe nói.

“Mấy giờ rồi?” Joe hỏi lại.

[ 7:30 sáng.] bạn của anh nói lại. Joe mở to mắt.

" Cả cầu thủ bóng rổ nữa à?” Joe tò mò hỏi.

[ Giáo viên đã gọi tất cả, đến nhanh lên.] bạn của Joe nói lại, điều này khiến Joe mở to mắt.

"Thật sao? Chà, tao sẽ rời đi nhanh nhất có thể." Joe nói ngay lập tức  bởi vì nếu cộng tất cả cácmôn thể thao lại, điều đó có nghĩa là Graf cũng được đưa vào.

Joe ngay lập tức đứng dậy đi tắm, mặc quần áo và đi thẳng đến trường. Joe đến vào khoảng 8 giờ.Một bóng người cao lớn đến gần nhóm bạn của mình trước khi quét mắt để tìm người anh muốn tìm, một nhóm cầu thủ bóng đá đã sớm tập trung tại khán phòng. Mọi người đến đều tức giận, một số người dường như đến trong bộ đồ ngủ và họ thậm chí còn không tắm. Nhưng có vẻ như Graf đã tắm và thay quần áo rồi. Graf quay lại nhìn nhóm của Joe và ánh mắt của cậu chạm mắt với Joe. Bóng người cao lớn khẽ nhướng mày.

Graf nói những điều vô nghĩa, nhưng Joe biết chính xác rằng Graf đang xúc phạm anh. Dáng người cao lớn không tức giận vì anh biết rằng Graf chắc chắn sẽ nguyền rủa anh. Khi thấy hầu hết các vận động viên đã đến, giáo viên bắt đầu cuộc họp bằng cách nói rằng các vận động viên sẽ đi tập luyện ở tỉnh Rayong và yêu cầu các vận động viên vỗ tay ủng hộ ngân sách mà trường cấp cho câu lạc bộ thể thao. Giáo viên đã cung cấp chi tiết cho mọi người và để các vận động viên nói chuyện thêm với người hướng dẫn phụ trách.

"Tại sao chúng ta phải đi xa như vậy? Tập luyện ở trường cũng được mà." Graf phàn nàn rằng cậu không muốn đi quá xa Beam.

"Mày là con trai của mẹ à? Đó có phải là lý do tại sao mày không muốn đi quá xa nhà không?" Joe nói, đi về phía nhóm cầu thủ bóng đá, khiến Graf quay lại.

“Thằng khốn, cút đi, đi đi Joe. Càng gặp mày, tao càng hỡn dỗi." Graf giận dữ đuổi theo Joe.

“Tại sao mày lại có tâm trạng không tốt?” Joe hỏi.

"Đừng lo lắng cho tao." Graf nói

“Nhưng tao cũng muốn nó là câu chuyện của mình, được chứ?” Joe hỏi, khiến Graf nhìn Joe.

"Mày đang nói về cái quái gì vậy?" cậu hỏi với giọng khó nghe nhìn Joe.

"Joe, đừng giận với Graf lúc này. Huấn luyện viên sẽ ra lệnh cho mày chạy băng qua cánh đồng đấy." một đồng đội của Graf nói với Joe. Joe khẽ nhún vai và giả vờ đi bộ trở lại xe của mình. Nhưng Graf đã đi theo anh và nắm lấy vai anh để quay anh về phía mình.

"Màu vẫn không biết nói chuyện với tao như thế nào à, Joe." Graf hét to. Joe ủ rũ nhìn Graf và bật cười bởi vì Joe không hề cảm thấy sợ hãi, mà càng nhìn cậu anh càng thấy dễ thương.

“Mày cười cái quái gì vậy?” Graf khó chịu khi Joe đột nhiên cười.

“Không có, mày định nói chuyện với tao về chuyện gì?” Joe hỏi.

"Mày mới là người chưa nói xong. Khi nói rằng mày muốn nó là câu chuyện của mày. Ý mày là gì?" Graf tò mò hỏi. Joe nở một nụ cười nhẹ với cậu trước khi bước tới chỗ Graf khiến cậu lùi lại
một bước.

"Tao sẽ không nói đâu." Joe nói đùa, sau đó bước ra xe và lái đi ngay lập tức. Để Graf một mình và nhìn anh trong khi mỉm cười.

"Chết tiệt, tại sao mày lại gây sự với tao?" Graf ẩm bẩm với bản thân trước khi dẫn Beam về nhà.
.
.
.

“Joe, Joe, Joe." một giọng nói hét lên từ phía trước nhà anh khiến Joe phải bước ra ngoài và nhìn, anh biết đó là ai.

“Có chuyện gì thế Audi?” Joe hỏi.

"Bọn anh sẽ cưỡi ngựa trong buổi lễ cứu chùa. Mày có đi cùng bọn anh không?" Audi hỏi, Joe suy nghĩ một lúc trước khi gật đầu.

"Ưm sẽ đi, P'Audi. Nhưng em sẽ lái xe một mình, chúng ta hãy gặp nhau tại sự kiện." Joe trả lời.

"Ồ, được rồi, gọi cho anh khi mày đến đó." Audi nói, trước khi đi tìm Kan ở cửa hàng để cùng nhau đi dạo. Joe tắm rửa, thay quần áo và lên xe để cùng Audi đến chùa vào khoảng 9 giờ tối.

“Đây có phải là xe máy của Graf không?” Joe mỉm cười khi nhìn thấy chiếc xe máy đang đỗ của Graf. Dáng người cao ráo không ngần ngại gọi ngay cho Audi.

"Anh đang ở đâu, P'Audi ?" Joe hỏi ngay khi Audi trả lời điện thoại.

[ Anh đi mua cá phóng sinh, mau tới đi, Graf của mày cũng tới, mau tới đi, tên khốn Kan định ăn đầu của em trai nó rồi.] âm thanh của Audi vang lên.

" Ồ, em đang trên đường rồi.” Joe nói trước khi gác máy.

Bóng dáng cao lớn lúc này mới nhìn thấy nhóm Kan và Graf. Nhưng anh vẫn chưa đi vào vì muốn quan sát thêm một chút. Joe bật cười khi thấy Audi đang tán tỉnh bạn của Graf.

“Có chuyện gì vậy?” Graf hỏi bạn mình. Joe ngay lập tức bước tới.

“Không có gì, chỉ là Audi đang tán tỉnh bạn của mày mà thôi." Joe nói, khi Graf nhìn thấy mặt Joe, trên mặt lộ ra vẻ không hài lòng.

"Mày đang nói về điều vô nghĩa gì vậy?" Graf vặn lại, nguyền rủa

"Ồ, mày đang ở trong đền thờ đấy Graf. Sao mày có thể nói điều gì đó thô lỗ như vậy chứ?" Joe nói đùa, cho đến khi Beam phải bước vào để đảm bcá không có vấn đề gì trước khi mua và phóng sinh cá. Joe xem xét thái độ từ Graf đến Beam.

"Hãy làm bất cứ điều gì trước khi tôi đổi ý, tôi sẽ không đưa Graf cho cậu." Kan bước vào và thì thầm với Joe trong hơi thở của mình.

"Bình tĩnh nào P'Kan, phải dần dần thôi. Dù em có làm gì thì Graf vẫn đột nhiên ghét mặt em hơn trước." Joe tế nhị nói.

"Tôi không thể tưởng tượng được cậu thích em trai tôi như thế nào." Kan nói lại.

"Chà, em chỉ thích cậu ấy thôi." Joe trả lời trước khi đi đến phía sau Graf. Graf dẫn Beam đến ngồi cạnh mình, nhưng Joe ngay lập tức bước vào ngồi cạnh Graf.

“Mày làm cái quái gì ở đây vậy?” Graf quay sang Joe khi Beam nhìn Kan.

“Mày là chủ sao?” Joe nói, thân hình cao lớn giả bộ ngồi dậy, cúi người làm Graf không dám nhúc nhích, sợ đẩy Beam xuống nước.

Khoảnh khắc Graf nhoài người để thả cá. Joe cũng cúi đầu. Gương mặt hơi đanh đá hơn khuôn mặt trắng bệch của Graf khiến Graf giật mình quay sang nhìn Joe bằng ánh mắt giận dữ. Nhưng Joe giả vờ không biết gì.

Sau khi thả cá, Graf lấy chiếc túi từ tay Beam và bước đến thùng rác gần đó.

“Mày đi đâu mà vội thế?” Joe kéo tay Graf trước khi Graf rời khỏi anh.

“Để tao đi, tao sẽ đi tìm Beam.” Graf nói chắc nịch trước khi thấy Phon bước tới và kéo Beam đi.

"Thành thật mà nói, tại sao mày lại hành động như một con kiến đỏ với xoài*?" Joe hỏi, khiến Graf rời mắt khỏi Joe.

(* Thành ngữ Thái Lan này thường được dùng để chỉ một người đàn ông thầm thích một người phụ nữ hoặc người đàn ông mà anh ta có mối quan hệ thân thiết và ngược lại)

"Tao không phải là một con kiến đỏ có tay cầm. Mày đang nói về cái gì vậy? " Graf bực bội hỏi. Không phải là cậu không hiểu ý nghĩa, nhưng cậu không nghĩ rằng đó là những gì Joe nói.

"Đó là tý do tại sao mày đi theo Beam như thế này. Nếu tao không gọi mày là kiến đỏ, thì tao nên gọi mày là gì?" Joe nói khi nhìn Graf.

Graf tự tin nói: “Kiến đỏ có tay cầm là loại phục tùng không nhận lại được gì, nhưng đối với tao, tao chắc chắn sẽ nhận lại được những gì mình muốn."

Joe cười nhẹ.

"Mày là một kẻ ngốc vô vọng, hãy học cách quan sát sự thật. Beam coi mày như một người bạn." Joe bất lực nói.

"Không đúng! Beam phải thích tao, hơn nữa, tỷ lệ Beam thích tao rất cao. Bởi vì Beam không có ai ngoài tao." Graf tiếp tục khẳng định mình. Joe buông tay Graf.

“Này, làm sao mày biết Beam không có ai?” Joe giả vờ hỏi, càng khơi dậy sự tò mò của Graf, điều này khiến Graf dừng lại và kéo cánh tay Joe để họ nói chuyện đi, vì có người đang xuống thả cá định kỳ.

"Có vẻ như mày biết Beam đang hẹn hò với ai." Graf sốt ruột hỏi.

"'Cái gì? Hầu hết thời gian mày ở với cậu ấy mà, mày thực sự không biết điều đó sao?" Joe gầm gừ với Graf.

"Mày biết cái quái gì vậy!? Nói cho tao biết ngay đi!" Graf túm lấy cổ Joe và hỏi to, bởi vì Graf cũng bắt đầu tự hỏi liệu Beam có thể đang che giấu điềugì không.

Joe trao cho cậu một nụ cười nhẹ.

“Nếu tao nói với mày, tao sẽ nhận được gì?” Joe hỏi. Graf thở hổn hển vì tức giận.

"Đổi lại mày sẽ không bị tao chà đạp." Graf đe dọa đáp lại.

"Hahaha... thằng khốn. Một con kiến to bằng con kiến đỏ nghĩ nó có thể chà đạp tao sao?" Joe hỏi đùa.

Bốp!

Joe đã rất ngạc nhiên khi Graf đấm vào mặt anh.

" Graf!" Joe gầm lên thành tiếng.

"Ối! Joe chết tiệt, mày đang làm cái quái gì vậy?" Graf hét lên, xô người cao lớn lại, vì thay vì Joe đánh trả cậu, anh lại úp mặt vào cổ Graf và cắn. Graf ngay lập tức nắm lấy cổ họng anh.

"Hãy nhớ lấy, Graf. Nếu mày đánh tao một lần nữa, tao sẽ cắn lại mày ngay. Nhưng...tao sẽ không nói cho mày biết tao sẽ cắn mày ở đâu. Nó sẽ khiến mày phấn khích đấy." Joe nói và bỏ đi.

''Chết tiệt... Ôi." Graf khó chịu vì bị Joe cắn, thà bị đấm còn hơn.

Graf vội vàng tham gia cùng Beam.

"P'Kan, em trai của anh, Graf đã đánh em." Joe ghé sát lại và thì thầm với Kan trước khi cả hai sững sờ khi thấy Beam đú Graf ăn thịt viên, sau đó Kan ra lệnh cho Graf trở về nhà.

Graf đưa Beam về trước, sau đó về nhà. Graf bước vào phòng ngủ và đặt đồ đạc của mình vào túi lớn. Graf nghĩ về những lời của Joe trong đền thờ.

Joe nói như thể anh biết Beam đang hẹn hò với ai đó. Joe nói rằng anh chắc chắn. Bản thân Graf chỉ có thể là một con kiến lửa thực sự có tay cầm.
Tuy nhiên, Graf cố gắng tìm hiểu mức độ mà cậu không thể tìm ra Beam được cho là có mối quan hệ với ai. Graf nghĩ về nó và đi đến gương.

"Chết tiệt... đó là vết răng." Graf nguyền rủa khi nhìn thấy vết răng trên cổ mình.

" Mày có phải là một con chó điên không vậy? Sao mày có thể cắn người thế này." Graf lại lẩm bẩm.

Reng...reng...

Điện thoại của Graf đổ chuông. Cậu thanh niên bối rối nhìn vì là số lạ.

"Xin chào." Graf trả lời cuộc gọi.

[ Này, mày dọn đồ xong chưa, kiến đỏ?] một giọng nói quen thuộc vang lên, và cậu không cần phải hỏi nhiều về người đó là ai, bởi vì chỉ có một người gọi Graf là kiến đỏ.

"Này Joe, làm thế nào mày có được số của tao?!" Graf hét vào mặt người khác trên đường dây.

[ Tao vừa có được nó.] Joe nói rồi cười nhẹ trong cổ họng. Người cho anh số của Graf không ai khác chính là Kan, anh trai của Graf.

"Shia, mày đang làm cái quái gì với tao vậy? Mày đang đuổi theo tao đấy." Graf bực bội mắng mỏ, tức giận vì bị Joe cắn vào cổ.

[ Yeah, haha, tao là một thằng khốn chết tiệt.] Joe nói một cách tốt bụng.

"Chết tiệt. Mày có biết trên cổ tao có dấu răng của mày không? Tại sao mày lại muốn tao nổi giận với mày?" Graf hỏi với giọng xanh rờn.

[ Thật tốt khi bị mắc kẹt trong suy nghĩ của mày.] Joe tiếp tục chọc giận Graf. Và anh cũng có thể đoán được vẻ mặt của Graf lúc này.

"Tạm biệt, Joe. Khi nào thì mày mới ngừng chọc ghẹo tao, đồ khốn? Tao lo lắng vì mày!" Graf sốt ruột nói, bởi vì bất kể bên kia nói gì, cậu dường như không thể chịu đựng nổi.

[ Tao không thể ngừng làm việc đó vì tao thích chọc ghẹo mày.] Joe nói với giọng nghiêm túc, Graf sững người khi bị sốc bởi lời nói của Joe.

"Tao mệt." Graf nói, cắt ngang.

[ Vậy thì đi ngủ đi. Chúng ta phải gặp nhau vào buổi sáng.] Joe nói với giọng điệu bình tĩnh, anh không chế nhạo Graf.

" Ra là vậy." Graf lại cắt ngang.

[ Chúc ngủ ngon.] Joe kết thúc trước khi anh là người kết thúc cuộc gọi, Graf vẫn còn bàng hoàng.

“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?” Graf độc thoại nói vì điều Joe làm khiến cậu ngạc nhiên, người đột nhiên chúc Graf ngủ ngon. Khi cậu cúp máy, Graf đứng dậy, tắm rửa và nằm xuống, tự hỏi tại sao cậu không cúp máy khi Joe gọi? Ngoài ra, đây là lần đầu tiên cậu làm điều đó.
.
.
.

Vào buổi sáng, Graf đến trường sớm trong khi tìm Beam, người đã nói rằng cậu sẽ đến. Nhưng cho đến khi chiếc xe chuẩn bị rời đi thì Beam mới thở hổn hển chạy về phía nó. Hai người trò chuyện một chút trước khi giáo viên gọi cậu.

Joe và Graf ngồi trên những chiếc xe khác nhau, nhưng Graf thậm chí không hề nghĩ hay nói chuyện với Joe, bởi vì từ trước đó Joe đã không đến làm phiền cậu vì anh đang bận.

Đến gần Rayong, Graf gọi Beam một lần nữa, nhưng cậu phải dừng lại và suy nghĩ về hành vi của Beam, cậu cảm thấy rằng khi cậu nói chuyện với Beam thì Beam đang ở cùng ai đó.

Graf ngồi im lặng cho đến khi về đến nhà nghỉ. Cô giáo gọi các vận động viên tập trung ở sân trường nơi các cầu thủ bóng rổ và bóng đá xếp hàng gần nhau hơn bao giờ hết.

“Chuyện gì vậy, kiến đỏ?” Joe, người đang đứng cạnh Graf hỏi khi thấy vẻ mặt trì trệ và căng thẳng của Graf, người đã nhìn anh một lúc nhưng không nói gì.

Điều này khiến Joe rất bất ngờ. Thầy chia chỗ ở thành những phòng khang trang. Mỗi phòng đều có giường tầng ở 2 bên, mỗi bên 4 giường, trong phòng sẽ có 16 người, có màn hình theo dõi từng môn thể thao để phân chia các phòng. Trong khi giáo viên dẫn các vận động viên của mình vào phòng đã được trang bị sẵn điều hòa. Graf lơ đãng đi theo vì cậu luôn nghĩ đến Beam.

Không biết thầy nhờ bạn bè đặt trước hết nệm. Chỉ còn lại Graf và một trong những người bạn đồng hành của cậu và không còn chiếc giường nào nữa.

“Thưa thầy, em và Graf sẽ ngủ ở đâu?” In hỏi.

"Đừng lo lắng, hãy đến đây." giáo viên nói, khi ông bước ra phòng bên cạnh. Giáo viên huấn luyện bóng đá đi nói chuyện với một giáo viên khác trước khi quay sang Graf và In.

“Hai em ngủ ở đây đi, còn hai giường trống, không sao đâu.” cô giáo lại nói. Graf bước vào để đặt túi của mình lên giường ở cuối giường và chọn tấm đệm dưới cùng, vì cậu đang nghĩ quá nhiều về Beam, và điều này khiến Graf không nhận ra mình phải ở cùng phòng với ai.

“Graf, mày không có vấn đề gì với cậu ta sao?” In nói với Graf, người đang ngồi trước mặt cậu một cách căng thẳng.

“Mày nói sao?” Graf bối rối hỏi trước khi nhìn sang bên giường và thấy một dáng người cao với khuôn mặt quen thuộc đang ngồi dậy và mỉm cười.

"Joe chết tiệt!! Làm sao mày lại ngủ ở đây?" Graf hét lên và nó vang khắp phòng.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro