Chương 10:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 10:

“ Cậu đang làm gì vậy?” Kan khẽ hỏi.

“ Ừm ... Beam đang rửa ráy?" bóng dáng nhỏ nhắn khẽ nói. Cậu không dám nhìn vào mắt Kan.

“Xin lỗi vì ngủ với tôi sao?” Kan hỏi với giọng nghiêm khắc khiến Beam không dám nói gì.

"Tôi hỏi cậu có xin lỗi không!!" Kan hét lên một lần nữa, khiến Beam nhảy dựng lên. Đôi mắt cậu lại bắt đầu đỏ lên. Nhưng dáng người nhỏ bé cố gắng kiềm chế.

“Ồ, không, không?" chàng trai phẫn nộ đáp lại, để không chọc giận Kan với giọng run run.

"Tại sao cậu lại khóc? Thật khó chịu!!" Kan nói lại, trước khi đứng dậy và rời khỏi phòng, Beam chỉ nhìn anh với vẻ hoài nghi. Kan thúc giục cậu ra khỏi phòng tắm vì điều này? Bóng dáng nhỏ bé theo Kan ra khỏi phòng với vẻ mặt yếu ớt và phờ phạc, Audi chỉ biết nhìn theo và thở dài. Kan ra ngoài nhà hút thuốc. Beam đến và ngồi xuống ghế sofa vì cậu không biết phải làm gì.

"Mày đang làm gì vậy, Audi?" một giọng nói hét lên. Khiến Beam quay lại và tìm bạn của Kan là Ray - người đã hơi nhướng mày ngạc nhiên khi nhìn thấy Beam.

“À...tao đang thắc mắc không biết chiếc xe máy của ai đậu trước nhà." Ray nói. Beam bây giờ cảm thấy không thoải mái, cậu không muốn ở trong nhà vì bạn bè của Kan đang ở đó, những người đã từng có mặt tại sự kiện vào đêm Kan lạm dụng Beam, mặc dù câu đã tin tưởng Audi một chút.

Nhưng dù sao thì cậu cũng sợ.

"Cậu có sợ không?"' Ray khẽ hỏi khi Beam toát mồ hôi. Hai tay nắm chặt vào lòng cho đến khi Kan đi theo phía sau nhướng mày ngạc nhiên.

" Cái gì?” Kan hỏi.

"Hừ, ừm... Tao nghĩ Beam sợ chúng ta." Ray nói trước khi ngồi xuống chiếc ghế dài khác. Kan bước tới và đứng trên ghế sofa cạnh Beam. Chàng trai trẻ nhìn Kan với đôi mắt run rẩy.

“Cậu sợ à?” Kan ngạc nhiên hỏi, vì anh không nghĩ Beam lại sợ những sự việc ngày hôm đó.

"Sắp đến lúc rồi." Ray trả lời, khiến Beam chần chừ. Kan im lặng một lúc trước khi gật đầu hiểu ý và ngồi cạnh Beam.

"Tại sao cậu lại sợ? Nếu cậu thực sự nghĩ rằng hai người này sẽ làm điều gì đó với cậu thì họ nên kéo cậu vào phòng ngay bây giờ mới đúng." Kan nói với giọng run run. Beam vẫn đang run rẩy.

“Nong Beam đừng sợ, bọn tôi không ăn đồ của bạn mình, đặc biệt là nếu bạn tôi không cho phép.” Ray nói với giọng trầm nhưng pha chút giễu cợt. Nhưng Beam không thấy nhẹ nhõm chút nào. Kan nở một nụ cười nhẹ trước khi nắm lấy bờ vai mảnh khảnh của Beam để kéo cậu về phía mình.

"Nếu cậu cư xử đúng mực và nghe lời tôi, tôi sẽ không để ai chạm vào cậu, được chứ?"' Kan nói, khiến Beam quay sang nhìn Kan.

"Nhưng nếu cậu không tuần theo mệnh lệnh của tôi ... Tôi không chắc cậu sẽ có bao nhiêu người chồng." Kan nói lại. Beam ngay lập tức gật đầu.

"'Beam sẽ nghe lời P'Kan... Beam... Beam sẽ không làm trái ý P'Kan đâu." chàng trai trẻ khàn giọng nói. Kan cười khẩy.

“Khôn ngoan." Audi khẽ nói với bạn mình trước khi điện thoại của Kan reo lên, đó là cuộc gọi từ cửa hàng liên quan đến các sản phẩm sẽ được đưa vào cửa hàng, Kan phải đi bộ và nói chuyện trước cửa nhà. Anh để Beam ở với hai người bạn thân nhất của anh.

"Đừng căng thẳng. Chúng tôi sẽ không làm gì cậu." Ray nói với giọng điệu bình thường. Beam hơi mím môi.

“Anh chắc chứ?” Beam hỏi, chỉ để chắc chắn.

"Tất nhiên, bên cạnh đó tôi sẽ không dám làm gì cậu hết. Cậu ở bên cạnh Kan đã đủ tệ rồi." Ray nói, khiến Beam đỏ mặt.

Bốp, bốp!

Beam hơi giật mình khi Audi bước tới và vỗ nhẹ vào tay cậu.

“Đừng sợ, Nong Beam.” Audi vội vàng nói khi thấy Beam chuẩn bị di chuyển sang phía bên kia.

“Có chuyện gì vậy P'Audi?” Beam hỏi.

"À... Cậu có thể cho tôi số của Nong Phon được không?" Audi mỉm cười hỏi. Beam làm một khuôn mặt buồn bã.

''Chà... P'Audi , tốt hơn là anh nên hỏi thẳng Phon được không? Beam không dám nói với anh đâu." Beam lặng lẽ nói. Audi cau mày trước khi gật đầu.

“Được, tôi sẽ đi xin số của em ấy." Audi nói.

"Ai?" Ray tò mò hỏi.

"Em ấy ở cùng nhóm bạn với Beam... Em ấy thật dễ thương." Audi nhanh chóng mở hình ảnh trên điện thoại của mình cho Ray xem.

" Êu, vậy là mày sẽ bắt đầu ăn như một tên ngốc khác à?" Ray hỏi đùa khi nhìn thấy biểu hiện ranh mãnh của người bạn thân nhất của mình.

"Chết tiệt, thế giới của tao rộng mở hơn nhờ có Nong Phon." Audi bước vào thế giới riêng tư của mình và ngồi nhìn vào màn hình điện thoại di động. Beam không thể không mỉm cười trước biểu hiện của Audi.

"Cậu đang cười." giọng nói của Ray vang lên khiến Beam quay lại và thấy Ray đang nhìn mình, làm Beam ngừng cười ngay lập tức.

"Cậu đang cười à? Tuy nhiên, cậu dễ thương hơn khi trông như sắp khóc." Ray nói, với một lời khen trực tiếp như vậy.

“Cậu ăn chưa?” Ray hỏi.

“Tôi ăn rồi." Beam lặng lẽ trả lời.

“Cậu tự về chưa hay họ sẽ đưa cậu về?” Ray hỏi, nhưng anh đã biết một số câu trả lời.

" Chúng tôi sẽ cùng quay lại. P'Kan đã nói với tôi như vậy." Beam nói lại, và Ray gật đầu xác nhận.

"Họ đang nói về cái gì vậy?" một giọng nói trầm hỏi khi anh bước vào và thấy Ray đang ngồi nói chuyện với Beam.

"Không có gì, tao chỉ hỏi em ấy có đói không thôi." Ray đáp, Kan lại ngồi cạnh Beam.

"Chúng ta về nhà trước đi. Tôi sẽ quay lại cửa hàng." Kan nói, vì có những sản phẩm đã được chuyển đến cửa hàng.

“Vâng.” Beam khẽ đáp. Kan sau đó quay lại nói với bạn mình rằng họ sẽ quay lại, trước khi dẫn Beam đến chiếc xe máy trước nhà.

“Quay về nhà đi, gọi cho tôi và thông báo cho tôi khi đến nhà." Kan ra lệnh, Beam chậm rãi gật đầu.

“Từ đây đến nhà cậu còn chưa đầy 15 phút, nếu hơn 15 phút mà cậu không gọi cho tôi, cậu biết tôi sẽ tức giận như thế nào rồi đấy." Kan nghiêm giọng nói .

"Beam có thể đến cửa tiệm không?" chàng trai trẻ hỏi. Bởi vì cậu nghĩ tốt hơn là nên đi làm.

" Ừ." Kan đáp.

“Đừng để tôi biết cậu đã đi chỗ khác.” Kan không ngần ngại đe dọa lần nữa.

"Vâng." Beam trả lời ngắn gọn, như thường lệ.

Bóng dáng nhỏ bé lái chiếc xe ra khỏi nhà của Audi ngay lập tức. Nhưng trên đường đi trước chợ, cậu gặp Graf, người ngay lập tức vẫy tay để Beam đỗ xe. Ngay cả khi cậu muốn giả vờ không nhìn thấy Graf, cậu cũng không thể bởi vì Graf đã hét rất to. Vì vậy, Beam đỗ xe trước chợ và Graf đến gặp cậu.

“Mày đã đi đâu vậy Beam?” Graf nghiêm nghị hỏi.

"Hừm ... chúng ta có thể nói chuyện trong cửa tiệm không, Graf? Chúng ta hãy đến cửa tiệm trước đã." Beam nói, sợ rằng mình có thể bỏ lỡ thời gian mà Kan đã ra lệnh.

"Tại sao mày không đến trường? Và mày đã đi đâu?" Graf hỏi, nhìn Beam một cách nghi ngờ.

Dáng người nhỏ bé trông không ổn vì trước đó cậu đã nói dối Graf và cũng bị bắt quả tang.

"Hãy nói chuyện với tao trước. Chúng ta có thể ngồi nói chuyện ở quán sữa đối diện trường." Graf nói.

"Nhưng tao thực sự cần phải đến cửa tiệm, Graf." Beam nói với giọng gấp gáp.

'"'Beam, sao vậy? Beam dạo này bị sao vậy?" Graf hỏi, nắm chặt cổ tay gầy guộc của Beam vì sợ Beam bỏ đi.

"'Graf, mày đang làm tao đau đấy." Beam hét lên, khiến Graf dừng lại và từ từ buông ra.

" Tao xin lỗi." Graf khẽ nói.

"'Graf...chúng ta hãy nói chuyện trong cửa tiệm...tao xin mày." Beam cầu xin người bạn thân nhất của mình. Graf hít một hơi thật sâu trước khi gật đầu. Beam sau đó lái xe đến cửa hàng với Graf đi theo sau cậu.

Khi đến cửa tiệm, họ bước vào cửa tiệm như thường lệ.

“Beam, em làm gì vậy?” Belle ngạc nhiên hỏi.

"Đợi đã, P'Belle. Để em nói chuyện với Graf trước đã." chàng trai nói. Trước khi quay lại và nhìn Graf, người đã chào Belle và ngồi xuống chiếc ghế sofa bên trong.

“ Ừm ... Graf, đợi một chút”? Beam nói, rút điện thoại ra và gọi, nhưng cậu đã rời khỏi chỗ Graf trước.

[ Đã quá muộn rồi, cậu biết đấy!!] một giọng nói vang lên trong điện thoại và anh ngay lập tức hét vào mặt Beam.

" Chà, Beam có ghé qua để mua đồ ăn nhẹ cho P'Bell nên em mới đến muộn." Beam ngắt lời, vì không muốn Kan phát hiện ra mình đi cùng Graf nên đã nói dối.

[ Cậu đang nói dối tôi phải không? Cậu có chắc bây giờ cậu đang ở trong cửa tiệm không?] Kan hỏi với giọng nghiêm nghị.

"Em thực sự đang ở trong cửa tiệm." Beam trả lời. Kan trầm mặc một chút.

[ Được rồi, trước khi về thì gọi cho tôi, vậy thôi.] Kan nói thêm một lần nữa trước khi cúp máy. Beam thở phào nhẹ nhõm. Quay lại, cậu thấy Graf đang đứng phía sau.

“Mày đang nói chuyện với ai vậy Beam?” Graf khẽ hỏi.

" Ừm ... Với P'Bee, tao đi chạy việc vặt cho P'Bee, vì vậy tao đã gọi cho P'Bee để nói với chị ấy rằng mọi việc đã xong." Beam quyết định nói dối lần nữa, trước khi dẫn Graf đến chiếc ghế dài như thường lệ.

"Graf, tao xin lỗi vì đã nói vào dối sáng nay. Tao không muốn Graf lo lắng cho tao. Tao chỉ đi làm một số việc vặt cho P'Bee thôi." Beam cố gắng đánh lạc hướng người bạn thân của mình.

"Nhưng Beam lẽ ra có thể nói với tao ngay lập tức. Tao thấy mày không cần phải nói dối chút nào đâu." Graf nói.

" Xin lỗi." Beam khẽ nói. Cậu cảm thấy rất có lỗi vì đã làm cho bạn mình cảm thấy tồi tệ. Nhưng hành vi của Beam cũng khiến Graf suy yếu.

" Chà, chà, sau tất cả, mày đã nói với tao điều đó ngay lập tức. Tao không còn lo lắng nữa." Graf nói, cắt ngang giúp Beam nhẹ nhõm hơn.

“Hôm nay Graf có bận làm gì không?” Beam hỏi để chuyển chủ đề.

"Có." Graf nói lại, nhướng mày nghi ngờ.

"Gì thế?" Beam hỏi.

"Đó là vào buổi sáng. Giáo sư đã triệu
tập các vận động viên đại học để họp khẩn. Họ sẽ cho phép các vận động viên đến trại huấn tuyện ở Rayong trong 5 ngày." Graf nói .

“Vậy sao?” Beam bối rối hỏi, Graf nhìn Beam và lại thở dài.

"'Chà, tao lo lắng cho Beam. Tao sợ ai đó sẽ bắt nạt mày nếu tao không ở đây." Graf nói một cách nghiêm túc. Beam mỉm cười dịu dàng khi nghe điều này. Nhưng cậu thầm nghĩ trong lòng rằng nếu Kan là người bắt nạt cậu thì không ai có thể giúp được cậu.

"Tao không phải là một đứa trẻ, Graf. Tap có thể tự chăm sóc bản thân mình." Beam nói để giúp bạn mình yên tâm. Beam biết rằng cả Graf và những người bạn của cậu luôn giúp đỡ cậu.

"Hơn nữa, Phon ở đây. Cậu ấy sẽ không để bất cứ ai bắt nạt tao đâu." Beam nói lại.

“Nhưng tao vẫn lo lắng.” Graf lại lẩm bẩm.

"Đừng lo lắng cho tao nữa, Graf. Hãy tập luyện và thư giãn đi." Beam nói với người bạn thân của mình.

"Mày có thể hứa với tao một điều được không? Ở trường cấm mày đi một mình. Mày phải đi với một người bạn của chúng ta." Graf ra lệnh. Beam chỉ cười nhẹ.

' Họ này thích gọi món nhỉ?' Beam thầm nghĩ.

"'Hừm." Beam trả lời, khiến Graf mỉm cười một chút.

"Tao sẽ nhắc cho mày một lần nữa và tao cũng sẽ gọi cho mày." Graf lại nói.

“Được rồi." Beam đáp lại lời an ủi của Graf, trước khi Graf ngồi xuống và nói chuyện với Beam một lúc. Sau đó, Graf cáo lỗi vì biết Beam phải làm việc.

'' P'Belle ơi, khi nào thì P'Day trở lại cửa hàng ạ?" Beam hỏi.

"Thử gọi và hỏi cậu ấy đi. Day không liên lạc cho chị. Câuk ấy chắc chắn là một kẻ khốn nạn." Belle trêu chọc, vì vậy Beam quyết định gọi cho Day ngay lập tức.

[ Có chuyện gì vậy, Beam?] Day trả lời điện thoại.

"P'Day không phải anh sẽ quay lại cửa hàng sao? Anh đã không đến đây trong một thời gian dài rồi, rất nhiều khách hàng đã phàn nàn về điều đó." Beam cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe thấy giọng Day, người mà cậu tôn trọng như một người anh ruột thịt.

[ Ừ... xin lỗi vì đã bỏ rơi em lâu như vậy, hiện tại Night không được khỏe lắm.] Day trả lời.

“Ồ, đó là... Vậy bao lâu nữa thì anh quay lại?” Beam hỏi.

[ Làm ơn cho anh hai ngày. Chờ cho đến khi Night xuất viện trước đã. Sau đó anh sẽ nhanh chóng quay lại. Dù thế nào đi nữa, anh sẽ tạm thời giao cửa tiệm cho em.] Day nói

"Được rồi P'Day, đừng lo lắng, tất cả mọi người sẽ chăm sóc cửa tiệm." Beam mỉm cười nói, khi Belle cũng đứng dậy và lắng nghe với một nụ cười.

“Vậy thì Beam sẽ không làm phiền anh nữa.” chàng trai nói, vì cậu nghĩ Day có thể muốn nghỉ ngơi.

[ Beam, em... Em không nhớ anh sao?] Day nói, khiến Beam nhướng mày bối rối.

"Ồ, em nhớ anh." Beam trả lời, ngạc nhiên khi Day đột nhiên nói chuyện với cậu như vậy.

[ Em có muốn thứ gì đó đặc biệt không? Anh sẽ quay lại, anh có thể mua nó cho em.] Day hỏi lại.

"Hừm không... Em sẽ nói với anh khi anh quay lại, Beam sẽ gọi lại cho anh sau nhé." chàng trai trẻ trả lời.

[ Được rồi, bây giờ thôi vậy. Đi làm đi. Hẹn gặp lại sau hai ngày nữa. Nhớ em.] Day nói trước khi cúp máy.

"Có chuyện gì vậy Beam? Tại sao em lại làm vẻ mặt đó?" Belle hỏi khi nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Beam.

"'Chà, đó là P'Day... Em không biết nữa... Anh ấy hỏi Beam rằng em có nhớ anh ấy không. Và cuối cùng, vừa rồi anh ấy nói rằng anh ấy cũng nhớ Beam." chàng trai trẻ nói lại . Belle cau mày khi nghe điều này.

"Thật sao? Tại sao cậu ấy lại nói chuyện ngọt ngào với em như vậy?" Belle thắc mắc.

Beam kể cho Belle nghe mọi chuyện và nói với cô rằng Day sẽ trở lại sau hai ngày nữa.

Một lúc sau cũng đến giờ ra về nên Beam gọi điện cho Kan nhưng đầu dây bên kia không bắt máy. Beam gọi thêm hai lần nữa và không ai trả lời như thường lệ. Vì vậy, cậu quyết định giúp Belle đóng cửa hàng trước, sau đó gọi lại khi cậu về đến nhà. Beam không mất nhiều thời gian để về đến nhà. Cậu nói chuyện với ba mẹ một lúc rồi đi vào phòng ngủ. Kan không gọi lại cho cậu khiến cậu ngồi trên giường với khuôn mặt u ám.

Reng...reng...reng...

Điện thoại của Beam reo lên.

Điều này khiến cho thân hình nhỏ bé nhanh chóng nhặt nó lên và nhìn vào điện thoại trước khi tái nhợt trở lại vì
người gọi là bạn của cậu.

“Có chuyện gì vậy?” Beam chậm rãi trả lời cuộc gọi.

[ Beam, chúng ta hãy đi đến sự kiện tạo công đức ở chùa YY, hôm nay là ngày đầu tiên đấy.] giọng nói của Phon mời cậu đến sự kiện thường niên của ngôi chùa này, sẽ có một ngày và một đêm, lễ hội diễn ra trong 10 ngày. Beam chần chừ một lúc.

"Ai cùng đi nữa?" Beam hỏi.

[ Ace, Beam, tao... Và tao nghĩ tao cũng sẽ gọi để mời Graf đi cùng.] Phon nói với giọng rõ ràng, Beam ngồi dậy và nhìn vào chiếc đồng hồ trên tường của căn phòng.

"Tao có thể đi, nhưng tao không thể thức khuya. Ngày mai tao phải đi học." Beam nói.

[ Ồ, được rồi, tao sẽ đến đón Beam ở chỗ của mày nhé... Beam, đi tắm, mặc quần áo và đợi. Tao sẽ gọi cho Graf trước.] Phon nói trước khi cúp máy. Beam nhìn vào điện thoại và muốn gọi cho Kan.

Nhưng cậu nghĩ lại và tốt hơn là không nên gọi. Dáng người nhỏ bé xuống xin phép ba mẹ rồi vội vàng tắm rửa thay quần áo để bạn tài trước cửa nhà. Beam đi xuống để tìm bạn của mình, cậu cũng phát hiện ra rằng Graf đang ngồi trên chiếc xe máy của mình với Ace ngồi trên.

"Ace, ngồi sang bên Ai'Phon đi. Cho Beam đến ngồi đây." Graf nói với người bạn đang ngồi phía sau.

"Được rồi Graf, tao có thể ngồi sau Phon." Beam nói, trước khi ngay lập tức leo lên phía sau xe máy của Phon. Graf muốn ngắt lời, nhưng lại làm theo ý Beam.

Bốn người bạn lập tức đến ngôi chùa đang tổ chức sự kiện hàng năm. Khi đến nơi, đèn màu trang trí tỏa sáng khắp sự kiện, bên cạnh âm thanh của những lời cầu nguyện, âm thanh của những người bán hàng rong và âm thanh của nhiều người chơi thi đấu với nhau.

Beam đang đợi Ace vì Graf và Phon đã đậu xe máy ở bãi đậu xe bên ngoài.

“Mới ngày đầu tiên mà đã đông lắm rồi." Ace nói khi bước vào sự kiện.

“Mày muốn ăn gì, Beam?” Graf đi cạnh Beam và hỏi một cách háo hức.

"Tao vẫn chưa biết. Hãy đi dạo xem thử trước. Tao nghĩ chúng ta nên ghi công trước, được chứ?" Beam gợi ý. Dáng người bé nhỏ lúc nào cũng ôm điện thoại trong túi, vì sợ Kan gọi mà không biết, cho dù hệ thống rung cũng đang bật.

“Được rồi, đi thôi." Phon đồng ý trước khi bước đến chỗ bán hoa, hương và nến.

“Nong Phon!!?" một giọng nói quen thuộc vang lên. Khiến Beam ngay lập tức quay lại nhìn chủ nhân của cái tên được gọi.

" P'Audi." Beam nhẹ nhàng gọi tên người đàn ông cao lớn vì cậu không nghĩ mình sẽ gặp Audi ở đây.

"Ồ, P'Audi, xin chào." Graf chào.

"Ông già này là ai vậy Graf? Và làm sao ông ta biết tên tao?" Phon hỏi, giọng đanh lại trước khi đứng dậy và va vào Audi trong giây lát. Beam đang xem liệu Kan có đi cùng Audi hay không.

“Này, anh cũng đến à?” Lời chào của Graf khiến Beam cứng người, cậu quay lại nhìn với đôi mắt run rẩy vì bên cạnh chính xác Kan, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng bên cạnh anh, đó không phải là người mà cậu nhìn thấy trong chỗ của Audi.

"Ừm." Kan trả lời qua cổ họng, nhìn chằm chằm vào Beam. Graf kéo anh trai mình để thì thầm nhẹ nhàng. Nhưng Beam vẫn có thể nghe thấy nó.

"Này, anh đang đi với ai vậy? Anh có đang không chung thủy không đấy?" Graf hỏi với giọng khó chịu.

“Em không cần lo lắng, đó không phải là vấn đề của một đứa trẻ." Kan đáp lại để em trai không can thiệp vào nữa. Bản thân Graf cũng đứng dậy với vẻ mặt dữ tợn, phẫn nộ vì anh trai cậu đã mang theo người phụ nữ khác dù đang hẹn hò với chị gái Beam.

"Beam, đừng nghĩ ngợi gì cả, anh ấy có thể là bạn của chị ấy." Graf nói vì cậu không muốn Beam hiểu lầm anh trai mình và nói với Bee. Beam nhìn Kan với một cái liếc nhẹ.

"Tao không nghĩ đến điều đó. Hãy bọc đồ cho tao đi, Graf." Beam phớt lờ anh trước khi khoác tay mình với cánh tay của Graf. Đôi mắt của Kan dán chặt vào cậu. Sau đó, họ cùng nhau đi trên con đường vàng và cùng nhau tạo công đức. Audi đi theo Phon suốt. Kết quả là Kan, Ray và cô gái trẻ cũng đi cùng một nhóm.

“Sao mày lại cười vậy Graf?” Beam hỏi khi thấy Graf đang nhìn mình với một nụ cười.

"Làm sao mà màu lại phủ nhiều vàng như vậy? Có cả vàng trên má của mày này." Graf châm biếm vì cậu vừa mới chú ý đến khuôn mặt của Beam.

“Thật sao?” Beam hỏi, đưa tay lên xoa má để kiểm tra bụi vàng.

“Đứng yên, tao sẽ lau nó cho mày." Graf trả lời, trước khi đưa tay lên để lau bụi vàng trên má Beam.

Phù!

“ Đồ khốn... Tại sao anh lại đứng ở giữa?” Graf đột nhiên hét lên, vì Kan đi giữa Graf và Beam khiến Beam phải lùi lại sau cú va chạm.

“Xin lỗi, anh đang đi mua nước, anh không nhìn thấy họ.” Kan nói với giọng bình tĩnh. Nhưng đôi mắt đang nhìn Beam chợt lóe sáng khiến Beam ngay lập tức rời mắt khỏi Kan.

"Ồ, bây giờ anh có thể đi được rồi." Graf nói mà không cần suy nghĩ.

"Beam, Graf, tao muốn thả một con cá." một giọng nói hơi cáu kỉnh vang lên.

"Nào, tao cũng muốn thả một con trước khi về." Graf trả lời, trước khi đi mua một con cá mà những người bán hàng bày bán với nhóm của Kan theo sau họ. Sau đó, họ tiến hành lựa chọn những con cá mà họ muốn thả ngay lập tức.

"Nhìn kìa, một con lươn đực, mày có muốn tao thả mày xuống nước không?!" Một giọng nói lớn hét lên, trước khi tiếp tục gặp Graf.

“Mày muốn gì?” Graf hỏi.

“Không, không có gì, chỉ là P'Audi đang tán tỉnh bạn của mày thôi.” giọng nói của Joe vang lên ngay lập tức, khiến Graf cau mày. Joe đứng dậy nhìn Audi và Phon một lúc trước khi nhập bọn.

“Mày đang nói cái quái gì vậy?” Graf vặn lại, chửi rủa.

"Ồ, mày đang ở trong đền thờ đấy, Graf. Làm sao mày có thể nói điều gì đó thô lỗ chứ?"Joe nói đùa.

"Graf, đừng nói điều đó trong đền thờ." Beam nói. Graf gầm gừ trong cổ họng, nhưng không nói gì.

Khi cả hai bên đã chọn được một con cá, họ đi xuống bể chùa thật lớn để thả. Lối đi xuống được chiếu sáng nhưng có những khoảng nhất định. Một số góc hơi mờ, nhưng nếu đi theo con đường mà ngôi đền đã tạo ra, sẽ có ánh sáng khắp con đường.

"Kan thả một con với Orn đi. Chúng ta có thể làm phước cùng nhau không?" một giọng nữ cất lên.

Điều này khiến Beam ngay lập tức cảm thấy tức ngực.

" Ừ." Kan khẽ đáp. Đôi mắt của Kan nhìn vào thân hình mỏng manh của Beam, khiến Beam nhận ra rằng mình đã bị theo dõi suốt thời gian qua.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro