Chương 11:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 11:

"Beam, đi lối này." Graf nói, kéo cổ tay Beam và dẫn cậu trên con đường dẫn đến hồ bơi bên trong ngôi đền.

“Đi chậm thôi.” Graf lại nói, sợ Beam có thể trượt chân ngã.

"Cảm ơn." Beam đáp lại với một nụ cười. Hiện mọi người đang tìm một khoảng trống bên ao để thả cá.

"À..." Beam khẽ nói khi bị đánh từ bên cạnh, khi cậu cúi xuống và mở túi đựng cá của mình. Bóng dáng nhỏ bé quay lại nhìn thì thấy Kan đang ngồi bên cạnh. Và Kan đang nhìn Beam.

“Kan, làm ơn mở túi cho em." người phụ nữ nói, khiến Kan quay sang người phụ nữ và giúp cô mở túi cá ngay lập tức. Beam nhìn lên với một tiếngthở dài mệt mỏi.

“Chuyện gì vậy, Beam?” Graf hỏi.

"Không có gì, chúng ta hãy thả cá đi." Beam trả lời. Ngoài việc mời bạn mình thả cá cùng lúc, trong túc thả Beam còn niệm một điều ước trong lòng nên không mấy quan tâm đến những người xung quanh hay ai làm gì.

" Beam, đi kiếm gì ăn đi." Phon bước vào khoác tay Beam khi Beam thả cá xong, Beam quay sang nhìn Phon trước khi nhìn sang Audi đang nhìn Phon với ánh mắt ghê rợn. Và không đợi hỏi ý kiến ai, Phon đã kéo ngay Beam đi.

Beam quay sang nhìn Graf và thấy rằng Graf đang tranh cãi với Joe. Nhưng có vẻ như không có nhiều rắc rối vì Ray đã ở đó.

“Có chuyện gì vậy, Phon??” Beam hỏi khi nhìn thấy vẻ mặt của Phon.

“Thằng khốn Audi đó là sao...anh ta cứ thích bám lấy tao, phiền phức quá.” Phon lẩm bẩm nói trước khi quay lại nhìn và thấy Audi đang theo sau họ từ xa.

“Coi Beam kìa, nó hành động như một con chó bị bỏ rơi, tao nổi da gà." Phon lại rên rỉ.

Beam quay sang nhìn Audi trước khi mỉm cười. Bản thân Beam nhìn biểu hiện của Phon cũng không ghét Audi gì cả, cậu chỉ thấy khó chịu thôi.

"Phon, mày không cần phải lo lắng về điều đó. Anh ấy sẽ sớm thôi gây sự với Phon thôi." Beam trả lời, nhưng trong thâm tâm cậu nghĩ rằng Audi nên nghiêm túc vì bạn cậu khá dữ dội.

'' A, ăn thịt viên nướng đi." Phon nhanh chóng kéo Beam đến quán thịt viên. Cả hai đứng lựa chọn mà không quay lại nhìn những người khác.

Beam không muốn nhìn Kan vì cậu đang mệt. Vì vậy, khi cậu có thể chọn được món mình muốn ăn, cậu đã quay sang nhìn Graf.

“Graf đi đâu vậy Ace?” Beam hỏi khi thấy nhóm Kan đang ở gần đó để mua kem.

" Tao thấy cậu ấy kéo Joe ra ngoài để nói chuyện, tao không biết để làm gì nữa." Ace trả lời trước khi mua một ít thịt viên. Audi lại đứng cạnh Phon, Beam không quan tâm lắm vì lúc này ánh mắt cậu đang nhìn Kan, dù không muốn nhìn cho lắm. Bản thân Kan đang đứng cùng cô gái, nhưng đôi mắt của anh cũng hướng về Beam. Beam cảm thấy tim mình loạn nhịp mỗi khi nhìn thấy ánh mắt của Kan.

“Beam, mày đã mua gì vậy?” Giọng Graf vang lên. Khi Graf đi về phía Beam với vẻ mặt khó chịu

'' Ừm ...thịt viên. Graf, mày có muốn ăn không?" Beam nhanh chóng rời mắt khỏi Kan và ngay lập tức quay sang nói chuyện với Graf.

"Tao sẽ ăn, cho tao ít đi." Graf nói. Beam thậm chí không nghĩ về điều đó vì cậu thường chia sẻ cho Graf và bạn bè của cậu ăn cùng. Beam ngậm miếng thịt viên gần miệng Graf, người cũng cúi xuống ăn miếng thịt viên.

" Graf, không phải ngày mai em phải đến trại huấn luyện sao? Em đã thu dọn quần áo chưa?" Giọng nói hung dữ của Kan vang lên. Graf quay lại và mỉm cười với anh trai mình.

" Chưa đâu, Phi. Em sẽ làm sau." Graf nói.

"Về ngay. Mai tính làm gì thế? Làm công đức rồi mua chút đồ về nhà ăn đi." Kan lại mắng.

"Nhưng em vẫn muốn đi bộ qua toàn quanh hội chợ." Graf nói vì cậu muốn đi bộ với Beam lâu hơn, cậu sẽ ở trại huấn luyện trong 5 ngày.

“Sự kiện này có 10 đêm. Quay lại đi, em có thể quay lại sau.” Kan nói lại, Beam lập tức rời mắt khỏi Kan khi thấy anh đang nói chuyện với Graf, nhưng mắt Kan vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn Beam.

"Này, anh thật độc ác." Graf lẩm bẩm.

"Beam, mày sẽ trở lại chứ? Tao sẽ đưa mày về ngay." Graf quay sang Beam.

"Hừm... quay lại thôi, nhưng tao sẽ mua một ít đồ ăn nhẹ trước." Beam nói trước khi đi mua một số đồ tạp hóa. Phon và Ace sẽ trở lại cùng với Graf, Phon sẽ lai Ace và Graf sẽ lai Beam.

Bước ra xe, Beam không quay đầu lại để xem tâm trạng Kan thế nào, vì Beam cũng muốn về nhà thật nhanh.

"Beam, ngày mai đi gặp tao trên xe buýt nhé." Graf nói, đưa Beam đến trước nhà khi một bóng dáng nhỏ bé bước ra khỏi xe.

"Mày hành động như thể mày sẽ vắng mặt trong một thời gian dài vậy, mày chỉ đi huấn luyện thôi Graf." Beam nói đùa.

"Tao muốn nhìn thấy mặt Beam trước khi đi. Ồ, khi đến đó tao sẽ gọi cho mày, đợi và trả lời điện thoại nhé." Graf nói.

"Hừm." Beam trả lời với một nụ cười. Graf nhìn Beam một lúc.

"Beam, tao hỏi mày một chuyện được không?" Graf nói với giọng nghiêm túc.

“Chuyện gì?” Beam nhướn mày.

“Gần đây có ai tán tỉnh Beam không?” Graf trầm giọng hỏi, khiến Beam hơi sững người.

"Không, tại sao?" Beam trả lời với giọng điệu bình thường. Graf nhìn Beam và dường như đã phát hiện ra sai lầm, nhưng Graf chỉ thở phào nhẹ nhõm.

"Không, không sao đâu, để tao có thể bình tĩnh. Beam về nhà và đừng quên rằng mày phải gặp tao vào ngày mai trước khi tao đi đấy." Graf kết luận và Beam gật đầu.

Chụt...

Beam hơi choáng váng khi Graf cúi xuống và bất cẩn hôn lên vầng trán mịn màng của cậu.

“Chúc ngủ ngon, Beam.” Graf nói xong và rời đi ngay lập tức.

Beam đặt tay lên trán. Mặc dù cảm thấy xấu hổ khi Graf làm điều như vậy, nhưng Beam cũng cảm thấy tội lỗi.

Bóng dáng nhỏ bé bước vào nhà, Beam đi vào phòng ngủ và đặt túi đồ ăn vặt mua được lên giường. Bóng dáng nhỏ bé cầm điện thoại lên nhìn, không có dấu hiệu gì là sẽ có người gọi đến.

“Kan đã hẹn hò với người đó, đó là lý do tại sao anh ấy không gọi cho Beam, phải không?” Beam tự nói với chính mình trước khi đứng dậy thay quần áo và đi vào phòng tắm để rửa mặt một chút.

Reng...Reng...

Điện thoại của Beam reo khi Beam bước ra khỏi phòng tắm.

...P'Kan...

Tim Beam đập rộn ràng khi nhìn thấy số của Kan.

"Ha." bóng dáng nhỏ bé trả lời cuộc gọi.

[ Cậu về nhà chưa?] Kan trầm giọng hỏi.

"Em về được một lúc rồi." Beam trả lời.

"' Ừm ... P'Kan ... Beam gọi..." dáng người nhỏ bé sẽ nói rằng cậu đã gọi cho Kan trước khi cậu về nhà.

[ Tôi để quên điện thoại trong xe.] Kan ngắt lời trước bằng cách bịt miệng Beam.

[ Hãy cẩn thận với Graf, đừng quá quan tâm đến em ấy.] Kan lại nói.

" Beam không quan tâm đến Graf." Beam nhanh chóng xin lỗi.

[ Không sao chứ? Cậu đi đút bánh bao cho em ấy, tôi đứng nhìn cậu mà cậu vẫn không nhận ra là tôi không hài lòng sao?] Kan nói. Khi Beam nghe những gì Kan nói, Beam không thể không nghĩ rằng Kan đang ghen tị với mình.

[ Tôi đã cảnh báo cậu nhiều lần rồi, đừng có quá thân với em trai tôi.] Kan lại nói. Khiến trái tim của Beam đập loạn nhịp với những gì cậu đã nghĩ lúc trước.

"Nhưng, Beam và Graf luôn như vậy. Ở trường, Beam cũng đút cho bạn bè ăn vặt như vậy." Beam không thể không vặn lại.

[ Nhưng mà từ giờ cấm cậu làm chuyện đó với ai khác. Tôi mà thấy là tôi đấm vào miệng cậu đấy, nhớ lấy.] Kan đe dọa Beam khiến Beam khẽ thở dài. Trước khi kịp nghĩ đến người phụ nữ mà Kan đã mang đến lễ hội. Nhưng cậu không biết phải bắt đầu hỏi Kan như thế nào.

" P'Kan ...là..." Beam lóng ngóng tìm từ ngữ.

[ Cái gì?] Kan hỏi với giọng cụt ngủn.

" Ồ...không có gì." Khi nghe thấy một giọng nói gay gắt, Beam không dám hỏi... Mặc dù trong thâm tâm cậu rất muốn biết.

[...] Kan vẫn im lặng.

Beam cũng im lặng vì không thể nói gì.

[ Tại sao cậu lại im lặng?] Kan hỏi, vì anh nhận thấy Beam đang im lặng.

"Ừm, anh..." Beam ngập ngừng.

[ Cậu có muốn biết về người mà tôi đưa đến ngôi đền không?] Kan hỏi, vì anh có thể đoán được suy nghĩ của Beam.

"...Ai...ai vậy?" chàng trai trẻ hỏi với giọng thấp, bởi vì ít nhất Kan đã mở chủ đề này.

[ Đó là một khách hàng đi công tác ở khác quận, cô ấy đến xem hàng nhưng nghe nói có sự kiện nên nhờ tôi đưa cô ấy đi làm công đức.] Kan thản nhiên đáp. Khi trái tim của Beam đập thình thịch, Beam tin rằng Kan không nói dối và rất vui vì Kan đã đồng ý nói với cậu theo cách này, mặc dù điều đó không rõ ràng lắm. Nhưng Beam cảm thấy nhẹ nhõm khi biết người phụ nữ đó là ai.

“Này...” Beam khẽ đáp.

"Vậy P'Kan, anh đã về nhà chưa?" Beam khẽ hỏi.

[ Tôi về... Tôi cúp máy đây, vậy thôi.] Kan giả vờ cúp máy.

"Ối, đợi đã." Beam gọi lại.

[ Gì nữa?] Kan hỏi, giọng anh đanh lại như thường lệ.

“Bây giờ anh định đi đâu?” Beam tò mò hỏi.

[ Tôi không đi chơi đâu, tôi mệt rồi, tôi đi ngủ đây.] Kan nói khiến Beam mỉm cười.

"'Hừ...Vậy thì P'Kan, hãy nghỉ ngơi đi...Beam sẽ không làm phiền anh nữa." chàng trai trẻ nói. Trước khi Kan cúp điện thoại.

Lần này, Beam cho rằng đây là lần đầu tiên Kan nói chuyện với mình như vậy, mặc dù giọng điệu có hơi  gay gắt và ngắn gọn. Beam thức dậy và sắp xếp lịch trình của mình trước khi đi ngủ, bởi vì cậu phải đi học vào sáng sớm.
.
.
.

“Nhân tiện, Graf đã đi chưa?” Beam thở hổn hển chạy đến chỗ Phon và ngay lập tức hỏi thăm Graf.

"Chưa, nhưng họ sắp đi rồi. Tao thấy nó hỏi về Beam. Thôi đi, nó lên chuyến xe buýt đầu tiên đấy." Phon nói, khiến Beam lập tức chạy đến chiếc xe buýt đầu tiên đang đỗ.

“Sao Beam đến muộn vậy?” Graf phàn nàn vì nghĩ rằng mình không thể gặp Beam trước khi đi huấn luyện.

"Xin lỗi, Graf. Tao dậy muộn." Beam nói, đứng dậy và thở hổn hển.

"Được rồi, chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt của Beam thôi là tao thấy vui rồi." Graf cười nói.

"Hãy chăm sóc bản thân, Graf ... Và đừng lo lắng về điều đó." Beam trả lời, vì cậu thấy đội bóng rổ của trường cũng ở đó.

"Tao sẽ thử." Graf nói dứt khoát, bởi vì cậu biết chính xác Beam đang nói về điều gì.

"Hừm..." Beam mỉm cười.

"Này Phon, chăm sóc Beam đấy." Graf hét lên với Phon cách đó không xa.

"Ồ, đừng lo lắng về điều đó." Phon nói, trước khi Beam và Graf nói chuyện thêm. Graf sau đó được gọi lên xe buýt vì họ đã rời đi.

“Mày đi đâu vậy?” Phon hỏi Beam sau khi các giáo viên gọi học sinh họp và thông báo với họ về việc tạm dừng các lớp học trong tuần này, do các giáo viên phải tham gia hầu hết các khóa đào tạo của trường và hôm nay họ cho học sinh về nhà sớm.

"Tao đi đến cửa tiệm." Beam trả lời.

"Lát nữa không được sao? Tao muốn ăn kem, đi ăn đi." Phon nói. Beam suy nghĩ một lúc trước khi gật đầu.

"Hừm... Ờ, nóng quá, đi ăn kem đi." Beam nói trước khi cả hai lên xe và lái đến trung tâm thương mại cách trường không xa.

Phon và Beam lao vào vì bên ngoài rất nóng.

“Beam sẽ ăn gì?” Phon hỏi khi tìm một chiếc bàn ngồi trong quán kem và nhìn vào thực đơn.

"Tôi có thể ngồi với em được không?" một giọng nói quen thuộc vang lên khiến Beam và Phon quay lại nhìn. Họ thấy Audi đang đứng phía sau Phon mỉm cười, người ngay lập tức tỏ vẻ giận dữ.

“Đừng ngồi!!?" Phon lớn tiếng phủ nhận. Trong khi đó, Beam đang tìm Kan nhưng không thấy anh đâu mà chỉ thấy Audi.

"Nói thật là đầy bàn rồi Phon ạ. Còn bàn của Nong Phon có thể ngồi được 4 người." Audi nói khiến Phon phải gầm gừ trong cổ họng không cho Audi ngồi cùng. Ánh mắt của những khách hàng trong cửa hàng đang nhìn cậu với vẻ thích thú.

“Cho Audi ngồi xuống đi Phon.” Beam nói, không đợi Phon trả lời. Audi vội vàng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Phon.

"Ê, ai cho mày ngồi đây hả Beam, qua ngồi cạnh tao đi. Cho ông già này qua ngồi bền đó đi." Phon nói, vì giờ cậu đang ngồi trong cửa sổ với Audi.

"Không cần đâu, Beam. Ngồi đó đi...à tôi đi lấy điện thoại." Audi nói khi có cuộc gọi đến.

“Vâng, tôi đang ở trong, vào đi... Tôi đang ở cửa hàng của Swensen ... Vào đi...” Audi nói một lúc trước khi cúp máy và quay lại nhìn Phon.

"Em đã gọi đồ chưa? Gọi đồ ngay bây giờ đi, tôi sẽ lo cho em." Audi cười nói.

“Anh không cần trả tiền đâu, tôi có tiền riêng mà." Phon đáp. Beam chỉ biết ngồi nhìn Phon và Audi đâm sầm vào nhau mà mỉm cười.

"Này Kan, lối này." giọng nói của Audi gọi Kan và khiến Beam dừng lại. Không lâu sau, bóng dáng cao lớn của Kan đi đến và đứng cạnh bàn, Kan bất động nhìn Beam vì không nghĩ sẽ gặp Beam ở đây.

"Chào P'Kan." Phon giơ tay chào anh trai của bạn mình. Kan tỏ lòng kính trọng và quay lại đối mặt với Beam.

Beam cũng phải giơ tay để bày tỏ lòng kính trọng đối với Kan.

“Ngồi đi, ăn kem đi.” Audi nói, nên Kan ngồi cạnh Beam. Các nhân viên sau đó đến nhận đơn đặt hàng.

"Cậu không có lớp học sao?"' Kan hỏi với giọng điệu bình tĩnh.

“Không, không... Tuần này trường đóng cửa vì thầy cô đi tập huấn, hôm nay cho bọn em về sớm." Phon đáp. Kan nheo mắt nhìn người ngồi bên cạnh nhưng không nói gì, rồi kem được bưng ra.

Beam, Phon và Audi đều gọi kem, trong khi Kan chỉ gọi đồ uống.

"Beam, đi vệ sinh nào, đi với tôi." Kan nói khi thấy Beam ăn kem xong. Beam ngạc nhiên quay sang nhìn anh vì Kan đã nói tốt với cậu trước khi quay sang nhìn những người ngồi trước mặt mình, cậu có thể hiểu tại sao Kan lại nói với mình như vậy.

"Chờ một chút, chúng ta sẽ thanh toán hóa đơn, và sau đó chúng ta có thể đi cùng nhau, P'Kan." Phon đề nghị.

“Tốt hơn là hai chúng ta nên đi trước. Audi cậu ấy có lẽ sẽ tiếp tục ăn nữa." Kan nói, nhìn vào khuôn mặt của người bạn thân nhất của mình. Audi suýt mắc nghẹn vì kem đang ăn.

" Ừm...yeah yeah, tôi vẫn muốn một cốc nữa. Đi với cậu ta đi, tên khốn này muốn đi vệ sinh. Trong khi tôi ngồi đây, ăn và chờ đợi." Audi chấp nhận trò đùa của bạn mình .

Kan quay sang nhìn Beam, dùng ánh mắt của mình để gây áp lực buộc thân hình nhỏ bé phải làm theo lời anh.

"'Phon, ngồi xuống với P'Audi trước đi, tao vào nhà vệ sinh với P'Kan." Beam nói một cách thờ ơ. Sau đó Kan đứng dậy và dẫn Beam đi.

Beam cũng chạy theo vì không muốn Phon nghi ngờ điều gì và sợ Kan không hài lòng. Beam đi theo Kan đến phòng vệ sinh ở phía sau trung tâm thương mại. Thân hình nhỏ bé không khỏi thắc mắc sao Kan không đi tại phòng vệ sinh trong tiệm kem. Tại sao anh lại chọn phòng vệ sinh ở đây?

Khi cậu bước vào phòng wc, cậu thấy rằng có rất ít người. Kan đứng dậy soi mình trong gương mà không nói gì. Beam không dám hỏi mà chỉ im lặng nhìn Kan qua gương. Khi mọi người rời khỏi phòng wc, chỉ còn lại Kan và Beam.

“Lại đây.” Kan nói, nắm cánh tay kéo cậu về phía một căn phòng nhỏ ở cuối phòng.

Bóng người cao lớn đẩy Beam vào trong và đi theo cậu trước khi đóng cửa lại và cài chốt.

“Phi...Kan, sao anh lại đưa Beam đến đây?” Beam hỏi với giọng run run.

"Sao cậu lại ồn ào như vậy? Cậu muốn người ta nghe thấy có hai người đàn ông trong cùng một phòng vệ sinh sao?" Kan đe dọa, Beam cúi đầu xuống trước khi Kan đóng nắp bồn cầu và ngồi xuống, nắm lấy cơ thể Beam nhỏ bé để cưỡi lên anh. Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt.

“Nếu tan học sớm sao cậu không gọi cho tôi?” Kan trầm giọng hỏi.

"...Em...à, P'Kan không yêu cầu nó." Beam nói một cách chân thành.

"Tôi có cần phải nói với cậu mọi thứ cậu phải làm đúng không? Tôi đã nói với cậu rồi phải không? Dù cậu đi đâu hay làm gì, vui lòng gọi cho tôi trước." Kan nói lại, trước khi hạ giọng xuống một chút khi nghe thấy có người bước vào phòng vệ sinh.

"..."Beam không nói nên lời, chỉ ngồi yên.

“Ngẩng mặt lên đi.” Kan nói. Beam từ từ ngẩng đầu lên nhìn Kan.

"Phi... P'Kan... đừng... nữa..." Beam vội nói khi Kan cởi khuy áo học sinh của cậu.

“Ở yên đó.” Kan lại nói.

Beam run rẩy ngồi trên đùi Kan, cảm thấy xấu hổ khi phải làm một việc như vậy trong phòng vệ sinh của trung tâm thương mại.

" A..." Beam khẽ rùng mình khi Kan rúc vào cổ áo trắng và khuôn ngực mịn màng của cậu.

Reng...reng...

Điện thoại của Beam reo lên, khiến Kan đứng hình và nhìn Beam với ánh mắt cay nghiệt. Beam cảm thấy nhẹ nhõm khi có người cắt ngang vì cậu sợ Kan sẽ làm gì khác.

“Ai gọi vậy?” Kan trầm giọng hỏi khiến Beam vội vàng cầm điện thoại lên xem. Nhưng khi nhìn thấy số, Beam không muốn trả lời cuộc gọi vì chính Graf là người đang gọi.

Kan cũng nhìn thấy trên màn hình ai đang gọi cho Beam.

" Trả lời cuộc gọi đi." Kan lặng lẽ nói. Beam ngập ngừng. Sau đó, Kan tiến lại gần lưng Beam và siết chặt phần hông mềm mại của Beam.

"Tôi ra lệnh cho cậu ... trả lời cuộc gọi." Kan nói vào tai Beam, khiến bóng dáng nhỏ bé trả lời cuộc gọi.

"Ừm...Graf." Beam trả lời cuộc gọi với giọng run run.

[ Tại sao mày lại trả lời điện thoại muộn thế? Beam, mày đang làm gì vậy?] Graf ngay lập tức hét lên.

"Ừm, Beam đang ở trong phòng vệ sinh, Graf." Beam trả lời, khi Kan tiếp tục vuốt ve lưng và hông của Beam.

[ Hahaha, và mày đã trả lời điện thoại à?] Graf cười hiền khi nghe Beam nói vậy.

" Graf, có chuyện gì vậy?" Beam hỏi.

[ Ồ, tao gọi để nói với mày rằng tao đã đến Rayong một giờ trước rồi.] Graf biết rằng trên thực tế không cần phải gọi. Nhưng Graf chỉ muốn nghe giọng nói của Beam.

"Ồ, ừ ... Ừm..." Beam trả lời.

"A...đau...đau..." Beam vô tình hét lên khi Kan cắn vào phần trên ngực nhỏ của cậu.

[ Beam... Có chuyện gì vậy?] Graf ngay lập tức hỏi khi nghe Beam hét lên.

“Ồ...không...chậc...chậc..." Beam chưa kịp nói hết câu thì Kan đã ngay lập tức hôn lấy thân hình bé nhỏ, đôi môi nóng bỏng áp lấy mãnh liệt bờ môi mềm mại. Chiếc lưỡi nóng bỏng nếm lấy vị ngọt trong khoang miệng mềm mại cho đến khi Beam cảm thấy mình như một bộ não trắng.

[ Beam!!... Beam.] tiếng hét của Graf vang lên, nhưng Beam không thể đáp lại. Đột nhiên, đường dây điện thoại bị ngắt khi Kan lấy điện thoại từ cậu để gác máy và đưa nó ra khỏi tầm với của Beam.

"Ưm... Hừm." Beam phát ra tiếng rên nhẹ. Trước khi Kan cắt sợi chỉ và từ từ rút môi ra, Beam nhìn Kan với ánh mắt run rẩy.

''Tại...tại sao P'Kan lại làm việc này?" Beam hỏi với giọng run run.

"Tôi hài lòng... nếu em trai tôi gọi lại, hãy nói với em ấy rằng cậu đi cùng bạn trai. Nếu em ấy hỏi đó là ai, đừng có ngốc, đừng nói với em ấy là tôi." Kan hài lòng nói . Beam run lên vì cậu không muốn Graf cảm thấy tồi tệ.

"Cậu có thể cài khuy áo của mình rồi, tôi sẽ ra ngoài trước." Kan trả lời và Beam nhanh chóng cài khuy áo trước khi trèo xuống khỏi vòng đùi mạnh mẽ của Kan.

Kan mở cửa trước khi Beam ra ngoài. Nhưng bóng dáng nhỏ bé đã phải dừng lại... mặt cậu tái nhợt khi thấy Belle đứng đó nhìn cậu, Bell cũng rất ngạc nhiên.

“Beam...sao em lại từ phòng vệ sinh đó đi ra?” Belle kinh ngạc hỏi, vì Belle cũng nhìn thấy Kan từ phòng vệ sinh đó đi ra, chỉ có điều Kan đã đi rồi.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro