Chương 19:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 19:

Miles dẫn hai người họ đến một quán rượu nơi họ có thể ngồi và thư giãn. Bầu không khí tốt, nhạc nhẹ nhàng, không quá to, khi đến bàn Miles gọi nhân viên gọi đồ uống.

" Khun Kan muốn uống gì?” Miles hỏi vì anh đã gọi món.

"Tôi muốn một cốc bia." Kan trả lời. Miles quay sang Beam và cười nhẹ với cậu.

"Beam muốn gì?" Miles hỏi Beam.

"Beam sẽ ổn nếu có một ly cocktail." Kan đã chọn, cho đến khi Beam nhẹ nhàng đẩy bóng dáng cao lớn ra.

"Có chuyện gì vậy?" Kan hỏi lại

''Vậy... Beam thực sự có thể uống nó sao?" chàng trai trẻ thận trọng hỏi.

"Được rồi, anh sẽ cho phép. Đừng sợ say. Anh ở đây mà." Kan nói, Beam vẫn còn nghi ngờ nhưng cũng chậm rãi gật đầu. Miles quay sang gọi cho của Kan và Beam.

"Hai người đi du lịch à?" Miles hỏi khi họ đợi đồ uống.

"Vâng, còn cậu, cậu có phải đã một mình không? Tôi luôn thấy cậu một mình dù là ở bất cứ đâu." Kan hỏi lại.

"Phải, tôi là một nhiếp ảnh gia tự do. Tôi thích đi du lịch và chụp ảnh khắp nơi. Đi du lịch một mình rất tiện lợi." Miles trả lời.

"Vậy có nghĩa là Khun Miles phải rất giỏi chụp ảnh." Beam nói.

"Hừ, anh không giỏi chút nào. Ừm...anh nghĩ Nong Beam có thể gọi tôi là Phi Miles. Còn anh gọi Khun Kan thì tốt hơn. Chúng ta quen thuộc hơn mà." Miles cười nói với Beam. Beam quay sang nhìn Kan trước khi nhẹ nhàng gật đầu.

"Ừm, Phi Miles." chàng trai trẻ nói như Miles đã nói với cậu. Lúc đó nhân viên mang đồ uống ra phục vụ.

"Phi Kan... Beam sợ say như lần trước." Beam nói với một nụ cười tán tỉnh. Bởi vì trong quá khứ, Beam không nhớ bất cứ điều gì mà Kan đã làm với mình. Nhưng cậu nhớ rằng Kan đã rất khó chịu.

"Được rồi, anh đã nói với em rằng anh ở đây với em rồi. Hãy uống nào." Kan nói, khi anh nâng ly bia của mình lên và gõ nhẹ vào ly của Beam khiến chàng trai trẻ quyết định nhấp từng ngụm một.

“Nong Beam, em có vẻ rất nghe lời Khun Kan.” Miles nói sau khi xem hai người trò chuyện.

"Haha." Kan cười khúc khích. Kan và Miles ngồi xuống và nói về chuyến đi mà Miles đã thực hiện trước đó. Họ chia sẻ kinh nghiệm một cách thân thiện. Kan nghĩ rằng anh không quan tâm đến việc Miles quan tâm đến Beam, Miles là một người rất tốt. Khi Miles và Kan nói chuyện, Beam thỉnh thoảng đặt thêm câu hỏi. Ngoài ra, Beam bắt đầu thích uống những ly cocktail mà Kan gọi. Khi Beam bắt đầu đỏ mặt, cậu bắt đầu dựa vào vai Kan.

"Nong Beam, em không sao chứ?" Miles, người thỉnh thoảng liếc nhìn Beam, mỉm cười ngọt ngào hỏi.

"Em không sao." chàng trai trẻ trả lời, nhưng cằm bắt đầu rũ xuống. Khóe môi Kan cong lên hài lòng.

“Phi Kan, Beam muốn đi vệ sinh... Đưa Beam đi đi. Beam không muốn đi một mình.” Chàng trai lắc lắc cánh tay của Kan, phát ra âm thanh cầu xin.

Miles nhìn thấy và không thể không mỉm cười trước biểu cảm dễ thương đó.

"Vâng, tôi muốn đưa Beam vào phòng vệ sinh trước." Kan trả lời trước khi quay sang nói với Miles và Miles gật đầu, Kan nắm lấy tay Beam và đi vào phòng vệ sinh của nhà hàng ngay lập tức. Suốt quãng đường vào phòng vệ sinh, có cả nam và nữ liếc nhìn Kan và Beam.

"Vào phòng vệ sinh đi, anh chờ em." Kan dẫn Beam vào phòng tắm ở phía sau. Anh không muốn Beam phải chạy việc vặt trong phòng vệ sinh bên ngoài.

"Phi Kan, vào với Beam... A... a..." Người thanh niên lại cầu xin. Thế là Kan đẩy bóng dáng nhỏ bé vào phòng vệ sinh rồi đóng cửa lại. Mặc kệ những người trong phòng vệ sinh nhìn cả hai như thế nào. Beam có thể đứng dậy làm việc vặt mà không cảm thấy xấu hổ vì tê cóng.

"Em say rượu?" Kan đang đứng sau lưng cậu trong căn phòng vệ sinh nhỏ, anh hỏi khi thấy Beam đã làm xong việc của mình khi anh cúi xuống hôn lên chiếc cổ trắng ngần. Beam nghiêng cổ để cho Kan hôn.

"Ưm... Beam không say chút nào." Chàng trai khẽ rên rỉ và nói, tấm lưng mảnh khảnh tựa vào lồng ngực cường tráng của Kan khi anh vòng qua eo cậu, rúc vào gáy Beam và nó khiến Beam nổi hết da gà.

"A... Phi Kan... không... đối với Beam là..." chàng trai khàn giọng nói. Kan bật ra một tiếng cười nhẹ trong cổ họng trước khi dùng một tay lắc chiếc cằm tròn trịa của cậu và chuyển cậu sang một nụ hồn. Đôi môi ấm áp ngay lập tức chạm vào đôi môi mềm mại của Beam, nghiền nát nó một cách nặng nề nhưng nhẹ nhàng. Chiếc lưỡi  nóng bỏng nối với chiếc lưỡi bé nhỏ cho đến khi Beam phải quay lại tìm Kan. Môi của cả hai cách nhau không xa. Cánh tay mảnh khảnh của Beam ngay lập tức vươn lên ôm lấy cổ Kan. Beam không thực sự là chính mình vào thời điểm đó do ảnh hưởng của rượu. Vì vậy, chàng trai trẻ đã có đủ can đảm để hôn Kan. Kinh nghiệm hôn luôn được thầy Kan dạy tốt. Vì vậy, không khó để khiến một đứa trẻ nhạy cảm như Beam học nhanh.

"Ưm..." Kan thốt lên một tiếng hài lòng và Beam đáp lại. Kan từ từ mím môi ra. Sau đó, anh đặt một nụ hôn để nhấn mạnh đôi môi của Beam, nhẹ nhàng và nhiều lần. Người thanh niên nhìn Kan bằng ánh mắt gian xảo. Cắn môi dưới cậu.

“Chúng ta phải đi ngay, để Khun Miles một mình không tốt đâu.” Kan nhẹ nhàng nói.

“Được.” người thanh niên đáp.

" À... đúng rồi, Beam sẽ không giận anh đâu... Có một người phụ nữ ở bàn bên cạnh đã cười với anh." Kan nói khiến Beam dừng lại và cau mày.

"Đó là... và Phi Kan cười đáp lại?" Beam ngay lập tức hỏi.

"Không...anh không cười đáp lại. Anh sợ Beam không hài lòng. Vì vậy, anh đã hỏi Beam trước." Kan đáp lại.

" Em không cho phép Phi Kan cười với bất cứ ai trừ Beam... Nếu không, Beam sẽ thực sự không bỏ qua đâu.” Chàng trai lắc cánh tay của Kan và Kan khẽ mỉm cười.

"Ừm.. Anh sẽ chỉ cười với Beam thôi." Kan nói, xoa nhẹ đầu Beam rồi dẫn chàng trai trẻ ra khỏi phòng vệ sinh. Họ đã rửa tay. Cả hai cùng bước ra từ một phòng vệ sinh, nhưng Beam dường như phớt lờ ánh mắt của mọi người. Chàng thanh niên ôm chặt cánh tay Kan và rời đi ngay lập tức.

"Xin lỗi vì đã để cậu đợi." Kan nói với Miles.

"Không quan trọng. Em thế nào rồi Beam? Anh nghĩ em đã nôn." Miles hỏi chàng trai trẻ một cách đùa giỡn, khuôn mặt của Beam bắt đầu đỏ lên.

"Beam không nôn." Beam mỉm cười trả lời với Miles. Beam liếc sang bàn bên cạnh, một nhóm phụ nữ xinh đẹp đang nhìn Kan và Miles. Chàng trai tiến lại gần Kan. Sau đó, cậu nắm lấy cánh tay của Kan để đặt nó lên eo cậu. Kan hơi nhướng mày trước khi bắt gặp ánh mắt Beam và khóe miệng mỉm cười. Kan biết Beam say nên cậu dũng cảm hơn bình thường. Beam sẽ làm những gì cậu muốn. Cậu sẽ cầu kỳ, cậu sẽ trưng ra mọi thứ thường được giữ bên trong. Đó là lý do tại sao Kan muốn Beam cho họ xem tối nay.

"Có vẻ như Nong Beam khá ghen tị với Khun Kan." Miles hỏi vì anh đã nhìn thấy hành động Beam.

"Ghen tị?" Beam, người đã nghe thấy Miles ngay lập tức trả lời. Với cô gái từ bàn bên kia đứng dậy bước sang bàn ba người họ.

"Xin lỗi, tôi muốn biết thêm về anh, anh tên gì?" người phụ nữ hỏi, nhìn Kan với ánh mắt ngọt ngào. Kan hơi sững sờ vì không tin thiếu nữ lại có thể hành động như vậy. Ban đầu, Kan chỉ muốn chọc tức Beam. Anh không tin rằng người phụ nữ đó thực sự quan tâm đến anh. Kan nhìn Beam vào lúc đó, đôi mắt cậu sáng rực trên khuôn mặt người phụ nữ. Miles cũng nhìn Beam.

"Trước khi hỏi tên người khác, sao chị không nói tên mình trước?" Beam hỏi với giọng gay gắt.

"À... đúng rồi, cảm ơn rất nhiều. Tên tôi là Ice." người phụ nữ tự giới thiệu mà không để ý đến Beam. Ánh mắt của người phụ nữ trẻ dán chặt vào khuôn mặt của Kan suốt thời gian đó. Beam nhìn người phụ nữ với vẻ khó chịu.

"Ừm, tên tôi là Kan. Đây là Miles và đây là Beam." Kan quyết định giới thiệu cả bàn.

"Rất vui được gặp anh Kan." người phụ nữ đưa tay ra để bắt tay cùng Kan.

Chát!

Beam hất tay người phụ nữ ra khiến Kan tỏ ra ngạc nhiên, anh không nghĩ Beam lại bộc lộ nhiều biểu hiện ghen tuông như vậy.

"Nhưng chúng tôi không muốn gặp chị, chị là ai? Tại sao chị lại đến với người khác dễ dàng như vậy? Quay trở lại bàn của chị đi." Beam nói, Miles bối rối vì bình thường Beam không như vậy.

"Nghiêm túc đấy, tại sao Nong Beam lại nói như vậy? Tôi chỉ muốn biết thêm về anh ấy với tư cách là một người quan tâm." người phụ nữ hơi mất bình tĩnh.

"Chị nghĩ tôi ngu ngốc và không để ý rằng chị đang nhìn Phi Kan sao? Beam không thích khuôn mặt của chị... Chị nền quay lại bàn của mình đi." Beam hét vào mặt người phụ nữ với giọng căng thẳng. Miles bối rối giơ tay lên gãi đầu.

"Beam, đừng mất lịch sự như vậy chứ." Kan giả vờ nói với Beam khiến Beam nhìn Kan với khuôn mặt ủ rũ. Rồi cậu quay sang nhìn Miles.

"Phi Miles... Đưa người phụ nữ này trở lại bàn của chị ấy... Beam không thích chị ấy." chàng trai trẻ quay sang Miles cầu xin. Nếu không phải Kan ôm eo, nhất định Beam sẽ đứng dậy cầu xin Miles.

"Ừm...thì... " Miles đang suy nghĩ về điều đó, vì người bên kia là phụ nữ

"Ôm... Phi Kan và Phi Miles thật tệ." Beam bắt đầu khóc khi cả Kan và Miles đều không đẩy người phụ nữ ra như ý cậu muốn.

"Có vẻ như em trai của Kan đã say." người phụ nữ vẫn còn đứng nói. Beam nhìn người phụ nữ với đôi mắt ngấn lệ.

"Beam không phải em trai của Phi Kan! Hức." Beam lập tức phản bác. Kan cười nhẹ trên môi sau khi nghe điều này. Beam đứng dậy và ngồi trên đầu gối của Kan, hai tay đỡ lấy cổ Kan. Nước trong vắt rơi xuống khuôn ngực rắn chắc của Kan, trong khi Beam khóc. Bây giờ tất cả các bàn gần đó đang xem với sự thích thú.

"Suỵt... Beam, đừng khóc." Kan nói và nhẹ nhàng xoa đầu Beam để an ủi cậu.

Bốp, bốp...

Beam đánh vào vai Kan hai lần.

"Huhu... Phi Kan, nói với chị ấy rằng Beam không phải là em trai của anh... nói với chị ấy đi." Beam thuyết phục Kan nói, cậu muốn anh làm rõ.

"Ừm... Khun Kan và Nong Beam, họ không phải là anh em sao?" Miles hỏi tại sao anh bắt đầu hiểu những cử chỉ và lời nói của Beam.

"Tôi xin lỗi vì đã không nói cho cậu biết tình trạng của chúng tôi. Beam và tôi là người yêu của nhau." Kan lịch sự nói. Khuôn mặt của người phụ nữ trở nên xấu hổ sau khi nghe điều đó.

"Huhu...Ai nói thế!...Chúng ta còn hơn cả người yêu, hức...Beam là vợ của Phi Kan. Phi Kan hãy nói với họ ngay bây giờ...hức." chàng trai trẻ lại lo lắng. Trên thực tế, những lời của Beam có thể được nghe thấy bởi toàn bộ nhà hàng, nhưng ngay cả như vậy, cậu vẫn khăng khăng rằng Kan phải nói điều đó.

" Hừm... đúng rồi... Beam, em ấy là vợ tôi." Kan nói với một tràng cười trong cổ họng.

"Ừm... tôi xin lỗi." người phụ nữ mất mặt liên tục xin lỗi và quay trở lại bàn của mình

"Là vậy ư?" Miles hỏi lại

''Yeah.... Tôi đã nói với Khun Miles chưa?" Kan giả vờ hỏi với vẻ mặt ngây thơ.

"Ừm .... cậu đã không nói với tôi. Tôi nghĩ cậu và Beam là anh em." Miles nói.

"Cậu có phiền?" Kan vờ hỏi. Miles ngay lập tức di chuyển tay của mình.

"Không, tôi không phiền. Chỉ hơi ngạc nhiên thôi." Miles vội nói sau khi liếc nhìn Beam, người đang nhìn người phụ nữ quay trở lại bàn của họ với đôi mắt không hài lòng khi nước mắt lăn dài trên má.

"Tôi không nghĩ Beam sẽ... ừm..." Miles ngạc nhiên trước biểu hiện của Beam.

"Khi em ấy say, em ấy hay ghen hơn bình thường." Kan cười nói. Mục tiêu của anh là để Beam say.

"Phi Kan, Beam muốn quay lại... " cậu thanh niên ngẩng đầu lên nói với Kan.

"Vâng, anh sẽ đưa em trở lại ngay bây giờ. Tôi muốn đưa Beam trở lại với tôi, Miles." Kan trả lời Beam trước khi tạm biệt Miles. Chàng thanh niên đồng ý.

"Tôi có thể tự lo cho mình, Khun Kan, hãy đưa Nong Beam trở lại đi." Miles nói

"Cảm ơn. Hẹn gặp vào tối mai, hãy dùng bữa cùng chúng tôi." Kan trả lời vì họ đã nói về chỗ ở trước đó.

"Phi Kaaaaaan, Beam có thể cưỡi trên lưng anh không?" chàng trai trẻ hỏi với giọng run run

"Được rồi." Kan nói sau khi cúi xuống để Beam trèo lên lưng mình. Với một bàn tay mạnh mẽ, anh đỡ phía sau Beam. Cánh tay mảnh mai ngay lập tức vòng qua cổ Kan, đặt đầu cậu lên vai anh.

"Beam đi trước, Phi Miles." chàng thanh niên lãnh đạm quay lại vẫy tay tạm biệt Miles. Rồi cậu quay sang lè lưỡi với nhóm phụ nữ vẫn đang nhìn họ.

"Hừm...Thật tuyệt vời. Đau lòng mà không cần tán tỉnh." Miles lẩm bẩm một mình khi Kan dẫn Beam ra khỏi nhà hàng.

Kan cõng Beam trên lưng khi họ bước đi, một số người quay lại nhìn họ. Thân hình cao lớn vừa đi vừa mỉm cười khi nhớ lại những sự kiện đã xảy ra trong quán rượu.

Phập

"Ð ... tại sao em cắn anh, Beam?" Kan hỏi khi cảm thấy cơn đau do vết cắn của Beam trên bờ vai mạnh mẽ của mình.

"Anh đang cười cái gì ... có phải cười Beam không? Đừng cười." chàng trai trẻ nói với giọng bối rối.

"Ừ, không vui đâu." Kan trả lời. Lần này, anh biết đó là do tác dụng của rượu. Kan không cảm thấy tức giận hay bất cứ điều gì tương tự.

"Phi Kan ác quá." Beam khàn giọng nói.

"Anh tệ đến mức nào chứ?" Kan hỏi.

"Tại sao anh phải cười với người khác? Tại sao anh phải nói cho người phụ nữ đó biết tên của anh? Tại sao, tại sao anh không chỉ có mình Beam?" chàng trai trẻ bắt đầu nói với giọng chậm rãi.

"Hừm ... anh chỉ có một Beam ... em không thấy sao? Anh chỉ có Beam thôi." Kan trả lời. Bây giờ, đôi mắt tròn bắt đầu nheo lại từ từ.

"Tại sao...Tại sao anh phải ở bên Phi Bee... tại sao... Không... anh đã chọn Beam... Tại sao... Beam... Phải...Yêu... Phi...Kan." Beam nói trước khi chìm vào giấc ngủ, nhưng những gì cậu nói khiến Kan im lặng. Một tiếng ngáy nhỏ cho Kan biết rằng Beam đã ngủ.

"Xin lỗi... Khi chúng ta quay lại... chúng ta hãy bắt đầu lại." Kan nói nhỏ, biết rằng Beam sẽ không thể nghe thấy anh. Kan đưa Beam trở lại xe, cho cậu ngủ tiếp. Quay trở lại, bóng dáng cao lớn bế Beam vào phòng. Lần này, thật tốt khi Beam không nôn. Khi chàng trai được đặt lên chiếc giường rộng, Kan đi lấy khăn thấm nước lau mặt và mắt cho Beam.

"Ưm..." Beam xua tay, tức giận vì có thứ gì đó đang quấy rầy giấc mơ của mình. Kan cởi hết quần áo thanh niên để tắm rửa sạch sẽ.

Toàn thân chuyển sang màu hồng. Khiến Kan cảm thấy trong bụng đột nhiên nhộn nhạo. Khi Kan làm sạch cho Beam, chàng trai trẻ phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ khiến nhu cầu về cơ thể của Kan được khơi dậy. Kan ngừng lau người cho Beam và cởi hết quần áo của cậu. Bây giờ, Beam đang quay lưng lại với Kan. Điều này khiến phần hông trông mịn màng, săn chắc và phần eo rõ ràng. Kan tiến đến bên giường. Sau đó, anh nhẹ nhàng hôn lên hông Beam và khẽ thở dài.

"Ưm..." tiếng rên rỉ của Beam vang lên nhẹ nhàng. Trước khi Kan chuyển sang nằm trên lưng Beam, môi nóng lên, hôn và liếm từ hông đến eo của cậu cho đến khi Beam di chuyển từ bên này sang bên kia với cảm giác chập chờn. Vòng tay mạnh mẽ vòng qua eo mảnh khảnh của cậu để kéo cậu lại gần hơn. Lưng cậu mịn màng dán vào lồng ngực rắn chắc của Kan khiến họ cảm nhận được hơi ấm của nhau. Kan mút lấy cổ Beam cho đến khi một vết đỏ xuất hiện. Dái tai mềm mại cũng bị cắn nhẹ.

"Aaaaa..." Beam rên rỉ trước khi nằm ngửa ra. Kan cười nhẹ và ngay lập tức cưỡi lên Beam. Xương chậu là mục tiêu tiếp theo của Kan. Chiếc lưỡi nóng bỏng đặt lên lồng ngực nhỏ khiến cậu bé vặn vẹo, cơ thể có cảm giác ngứa ran dù mắt vẫn nhắm nghiền. Kan xen kẽ mút cả hai vú bằng nhau. Cho đến khi hình dáng yếu ớt màu hồng trở nên đỏ hơn trước, dương vật của Beam ngay lập tức tỉnh dậy. Kan cố tình ấn cơ thể của mình vào giữa cơ thể của Beam. Sau đó, anh trượt cơ thể yếu ớt của Beam xuống cho đến khi bụng cậu phẳng lì. Khi Kan liếm lưỡi, anh biết rằng Beam cũng đang đòi hỏi. Tiếng rên rỉ ngọt ngào không ngừng phát ra cho đến khi Kan cảm thấy đau nhói ở dương vật nóng bỏng của mình, dương vật đã cương lên hết cỡ và sẵn sàng chiến đấu.

Kan luồn vào giữa Beam, chiếc lưỡi nóng bỏng chạm nhẹ vào tính khí của Beam.

"Aaaaaaaaaaaaaaaa..." Kan khẽ liếc nhìn Beam, anh thấy Beam vẫn đang ngủ. Kan không chần chờ mà dùng cái miệng nóng bỏng của mình lập tức bao lấy dương vật của Beam. Thân hình cao lớn bú liếm khiến Beam vặn vẹo. Bàn tay mảnh khảnh của cậu trượt trên mái tóc đen của Kan, mái tóc chuyển động để chứa mùi hương của Beam.

" A... A... Phi... Kan ” Một tiếng rên the thé hét lên. Kan ngước lên thì thấy bóng dáng nhỏ bé đã mở mắt ra nhìn Kan. Kan khẽ mỉm cười trước khi trượt môi lên xuống lần nữa. Cả hai chân của Beam đều vuông góc với giường. Bàn tay mạnh mẽ của Kan nâng mông Beam lên một chút. Nhưng đôi môi vẫn tiếp tục hoạt động không ngừng.

"A... Aaa... Phi Kan... nhanh hơn... Phi Kan... nhanh hơn..." Chàng trai hét lên một cách trở trẽn, bởi vì lương tâm của cậu không hoàn hảo vào thời điểm đó, nhưng điều đó vẫn khiến Kan rất hài lòng. Thân hình cao lớn bặm môi cho đến khi cả hai chân bị đẩy về phía giường với cảm giác ngứa ran khiến chàng trai vô tình dập hông vào miệng Kan, nhưng không kịp vào cõi mộng... Thế là Kan rút môi ra.

"Ô... Phi Kan... tại sao anh dừng lại?" Beam hỏi với giọng run run. Kan cười nhẹ. Trước khi ra khỏi giường và khỏa thân ngồi trên sofa. Beam nằm nhìn Kan, mắt sáng rực. Ngực cậu gợn lên vì khó thở vì cậu không được giải thoát

"Cậu bé ngoan, lên đây đi." Kan nói khiến Beam từ từ leo khỏi giường trên đôi chân run rẩy và đi tìm Kan. Dáng người cao to ôm lấy chiếc eo thon để kéo sát vào mình hơn.

"Anh sẽ để Beam kiểm soát trò chơi này, được chứ?" Kan cũng khàn giọng nói. Bản thân anh muốn được hoàn toàn tự do, nhưng anh phải chịu đựng điều đó. Beam đến và ngồi lên đùi Kan, nhưng không hẳn, nó khiến đầu Beam cách xa Kan. Chàng trai rướn người hôn lên dáng người cao ngước lên mong nhận được chiếc lưỡi quấn lấy nhau say đắm. Bàn tay mạnh mẽ của Kan ấn mạnh vào hông của Beam.

"Hừm... Hừm." Một tiếng rên nhỏ phát ra từ cổ họng của Kan. Tiếng hôn nhau của hai người thỉnh thoảng vang lên. Cho đến khi Beam cần không khí để thở, vì vậy cậu đã rời đi và nhìn lên khiến Kan lại ngậm lấy điểm nhỏ trên ngực của Beam.

"Aaaa...a...a." Cánh tay mảnh khảnh của cậu vòng quanh cổ Kan. Thân thể hai người cách nhau rất gần, điều hòa không khí làm mát không cách nào dập tắt nhiệt độ trong cơ thể hai người. Những giọt mồ hôi nhỏ giọt xuống chân tóc của họ. Tay Kan tiếp tục di chuyển dương vật nóng hổi của mình để chuẩn bị.

"Beam... đi lấy gel ở đầu giường cho Phi Kan đi." Kan khàn giọng nói. Beam hơi mím môi. Trước khi xuống khỏi lòng Kan và cầm ống gel cạnh giường. Thân hình nhỏ bé đứng dậy và ngồi lên người Kan một lần nữa trước khi chất gel mát lạnh chạm vào lỗ nhỏ của cậu khiến Beam hơi nao núng. Kan luồn một ngón tay dài để mở đường.

"Ờ hưm." Beam đột nhiên rên rỉ. Khi ngón giữa của Kan di chuyển ra vào từ từ thêm một ngón tay nữa

"Ooo... ô... ô... Phi... Phi Kan... Aaaa..." Người thanh niên gọi tên của Kan. Kan cũng muốn hoàn toàn nhập vào cơ thể của Beam.

'Beam... ưm... anh không thể chịu đựng được nữa." Kan khàn giọng nói. Khi anh nhìn thấy biểu hiện của Beam vì những ngón tay ấm áp của anh di chuyển ra vào.

"Tiếp tục đi... Beam đã muốn Kan... Aaaa!" Beam hét lên, Kan không nghĩ Beam lại dám đưa ra yêu cầu như vậy, Kan liền rút ngón tay ra và ngay lập tức đặt mình vào lỗ nhỏ tình yêu của Beam.

“Beam, nhấn xuống đi.” Kan nói. Beam biết cái đầu nóng của Kan đã lên lỗ nhỏ tình yêu của cậu rồi. Beam từ từ ấn xuống. Chàng trai cắn môi dưới khi cảm nhận được sự áp bức và đau đớn trong lỗ nhỏ tình yêu, Kan cũng chậm rãi thở dài. Biết là lỗ nhỏ tình yêu Beam đã đi vào được một nửa dương vật của anh.

"Aaaa..." Beam rên rỉ ngay lập tức khi lỗ nhỏ tình yêu nuốt chửng hoàn toàn dương vật nóng hổi của Kan. Khuôn mặt mềm mại của cậu ngay lập tức rơi
vào vai Kan.

"Dị chuyển từ từ, làm đi." Kan nói, cả hai tay đặt trên mông của Beam. Beam giữ lấy đôi vai rắn chắc của Kan, trước khi bắt đầu di chuyển cơ thể lên xuống từ từ. Lỗ nhỏ tình yêu của Beam siết chặt dương vật nóng bỏng của Kan, khiến anh muốn xuất tinh. Nhưng thật tốt khi kiên nhẫn.

"Aaaaa..." Beam bắt đầu rên rỉ khi bắt đầu tăng tốc độ chuyển động, Kan say đắm nhìn vào khuôn mặt của Beam. Hông cậu nhấp nhô trong lòng Kan cho đến khi phát ra âm thanh.

" A...ra...đó là Beam...em...cực kỳ tài năng, Beam..." Kan chúc mừng khi cơ thể nhỏ bé bị ấn xuống cho đến khi Kan phải cong hông để nâng cậu lên khiến cho cậu lắc lư. Beam cảm thấy dương vật nóng hổi của Kan đi sâu hơn trước.

Phành phạch...

Tiếng thịt chạm vào thịt vang lên kèm theo tiếng rên rỉ của cả hai người. Kan tạo nhiều vết đỏ trên ngực Beam. Thân hình bé nhỏ cũng chuyển động theo bản năng cháy bỏng của cậu.

''Phi...Phi Kan...Beam không thể chịu đựng được nữa..." Beam hét lên khi nhận ra mình sắp xuất tinh. Mặc dù Kan chưa chạm vào điểm sâu của Beam. Kan phát ra âm thanh trong cổ họng trước khi đưa ra quyết định. Anh ôm lấy Beam mặc dù cơ thể vẫn còn dính vào nhau và bước đến chiếc giường rộng. Ngay khi tấm lưng mềm mại chạm vào giường, Kan người vẫn đang đứng trên sàn phòng nắm lấy hông Beam và thúc vào ra vào một cách thô bạo cho đến khi thân hình nhỏ bé run lên vì va chạm.

"Aaaa..." Beam rên rỉ, khuôn mặt cậu thoáng vẻ phấn khích. Kan hơi kéo chân của Beam lên cao để dễ dàng đưa vào. Nhưng Kan không thể không nhấc hông của Beam lên cao hơn. Thân hình nhỏ bé ngay lập tức gập người lại khi Kan đút vào và rút ra.

"Beam... a... Beam." Kan hào hứng gọi tên Beam. Lỗ nhỏ mút chặt lấy dương vật Kan khiến Kan nhăn mặt. Thân hình cao lớn che miệng và phát ra tiếng rên rỉ, Beam cũng rên lớn theo.

“Aaa...Phi Kan... Aaaaaaaaaaaaaaa.” Beam vặn vẹo trước khi giải phóng thứ nước tình yêu màu trắng sữa lấp đầy bụng anh.

" Suỵt, một chút nữa, em yêu... một chút nữa... một chút nữa." Kan khàn giọng nói, thúc vào cơ thể nhỏ vài cái nữa và bắm nước tình yêu của mình vào lỗ nhỏ của Beam. Beam cảm thấy sự co giật của dương vật Kan trong lỗ nhỏ của mình. Kan cúi xuống và hôn lên đôi môi mỏng một lần nữa trước khi bắt đầu hiệp tiếp theo.
.
.
.

Ngày hôm sau

Chàng trai khẽ cựa mình trước khi từ từ mở mắt ra. Đôi mắt tròn xoe buồn bã nhìn quanh phòng khiến cậu hiểu cậu đã quay lại ngủ với Kan. Và hơi nóng mà cậu cảm thấy từ phía sau khiến Beam quay lại và thấy Kan đang ngủ và ôm cậu. Beam di chuyển chậm rãi và ngồi dậy trước khi nghiêng đầu khi cảm thấy đau nhói ở đầu và đau ở mông.

Đột nhiên!

Những chiếc chăn rơi xuống và quấn quanh eo thon của cậu. Làm cho đôi mắt của Beam phát triển với màu sắc ngay lập tức. Cậu có những vết đỏ khắp người, bên cạnh đó Beam không có quần áo. Beam chỉ nhớ mình đã uống rượu với Kan và Miles. Nhưng nhìn vào tình trạng thể chất của cậu, Beam biết rằng đêm qua chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra với Kan.

"Ồ, em tỉnh rồi?" Kan khẽ hỏi trước khi kéo cơ thể nhỏ bé của Beam trở lại giấc ngủ khi anh ôm lấy cậu, khuôn mặt Beam trở nên nặng nề hơn khi nhận ra rằng dưới tấm chăn dày, Kan
cũng đang khỏa thân.

"Phi Kan...dậy đi...trời đã sáng rồi." Beam đánh thức Kan, vì cậu nhìn thấy ánh sáng hắt qua cửa sổ. Kan khẽ gật đầu. Anh với tay lấy đồng hồ để xem giờ.

"Mới có 8 giờ sáng thôi. Em có muốn ngủ thêm chút không? Chúng ta có thể đi chùa vào buổi trưa." Kan nói, đặt một nụ hôn lên đôi má sáng ngời của Beam rồi cắn sâu vào chiếc cổ trắng ngần của cậu khiến Beam lùi lại...

" Phi Kan nằm yên đi." Beam nói vì ngực hai người đang va vào nhau.

"Phi Kan." Beam lại gọi Kan.

"Hừm." Kan trả lời bằng giọng khàn khàn, chiếc mũi nổi bật của anh tiếp tục rõ ràng.

"Tối qua mấy giờ chúng ta về?" Beam tò mò hỏi. Kan cười khúc khích trong cổ họng trước khi khoanh tay sang một bên để nhìn Beam, người hiện đang tò mò nhìn Kan.

"Gần 1 giờ sáng." Kan trả lời.

"'Hả...và...ư...Beam đã làm khó Phi Kan...là...Beam không nhớ gì cả hả?" chàng trai khẽ hỏi. Kan dùng những ngón tay dài của mình nhẹ nhàng vuốt ve đôi má sáng ngời của Beam và khẽ mỉm cười.

"Đêm qua, Beam là một cậu bé rất ngoan. Đêm qua Beam rất dễ thương, em biết không?" Kan vừa nói vừa nhìn Beam với ánh mắt khắc nghiệt khiến Beam đỏ mặt.

" Thật...thật sao...? Beam sợ Beam say xỉn làm Phi Kan xấu hổ." Beam nói lại vì cậu khá lo lắng về điều đó.

"Không, nhưng tối qua Beam rất nóng." Kan nói, cúi xuống và hôn lên trán cậu. Mặt Beam đỏ bừng khi nghe những lời của Kan.

"Ai? Ai nóng?" Beam hỏi, cảm thấy xấu hổ.

“Đừng nói với anh là em thực sự không biết tối qua chúng ta đã làm gì nhé?” Kan hỏi thẳng.

"Em biết... nhưng, Beam...em không nhớ nhiều lắm." chàng trai trẻ nói khẽ.

"Ha, ừm... Beam không nhớ. Nhưng anh nhớ mọi thứ một cách chi tiết. Em có muốn anh kể cho em nghe không? Beam đã hỏi anh điều gì? Beam đã làm điều đó như thế nào? Sau đó... rất
tiếc." Kan đang ngồi nói chuyện, Beam lấy bàn tay gầy guộc của mình che miệng.

"Hừm... Anh không cần phải nói đâu. Anh không cần phải nói với Beam." chàng trai trẻ nói, hoàn toàn xấu hổ.

"À...Phi Kan." Beam giật mình khi Kan nhẹ nhàng liếm vào lòng bàn tay đang che miệng của Beam, khiến Beam giật nó ra.

" Ừm, xấu hổ?" Kan mỉm cười hỏi. Beam lấy chăn và che nửa khuôn mặt của mình cho đến mắt.

"À, em ngại lắm." Beam nói với giọng nghèn nghẹn trước khi nhìn thấy vết răng trên vai Kan, chàng trai lập tức cúi xuống và hôn anh.

"Chuyện gì đã xảy ra với Kan... đó có phải là vết răng không?" chàng thanh niên hỏi. Kan nhìn cậu một chút trước khi mỉm cười.

''Chính em là người đã cắn anh đêm qua." Kan nói khiến Beam mở to mắt ngạc nhiên.

" Beam cắn P'Kan?...Tại sao Beam cắn anh? Phi Kan, đau không?" Beam hỏi ngay lập tức, đứng dậy để nhìn vào vết cắn.

"Tin anh đi, Beam sẽ xấu hổ hơn thế này." Kan nói một cách mơ hồ, khiến Beam đông cứng.

' Tại sao mình lại cắn Kan?' Beam nghĩ tiếp.

"Đang nghĩ cái gì mà đỏ mặt như vậy. Hửm, hay là đang nghĩ bậy bạ gì đó?" Kan giả vờ hỏi.

"Không, này... Beam không nghĩ gì cả. " Beamngay lập tức che đi sự xấu hổ của mình. Beam quay lại tìm quần áo của mình và thấy rằng chúng được chất đống cạnh giường, bao gồm cả quần áo của Kan. Beam với lấy chiếc quần đùi của mình.

"Tại sao em mặc nó vào?" Kan hỏi.

"Ừm... Beam chuẩn bị đi tắm." chàng trai trẻ nói khẽ.

"Sau đó em sẽ đứng dậy và đi vào phòng tắm. Tại sao em lại mặc quần đùi? Dù sao thì em cũng phải cởi chúng ra mà." Kan nói.

"Nhưng Beam... em... em rất nhút nhát." Beam lặng lẽ nói.

"Này, đừng ngại. Chúng ta đã gặp nhau rồi, còn hơn thế nữa... Anh nghĩ chúng ta nên tắm cùng nhau thì tốt hơn." nói xong Kan ra khỏi giường bế Beam lên và đi vào phòng tắm. Cả hai đều khoả thân...

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro