( Joe x Graf) Chương 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý: Cp phụ nhé, vẫn giống như hai bộ kia thì câu truyện của Joe x Graf sẽ lồng cùng phần truyện của cp chính luôn

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 1:

Tiếng học sinh trung học vang lên trong giờ ăn trưa. Đây là điển hình của một trường trung học. Những học viên có thời gian nghỉ ngơi đã đi kiếm thức ăn trong căng tin. Một bóng dáng cao lớn là vận động viên bóng rổ của trường bước vào cùng một nhóm bạn. Ánh mắt anh quét qua chỗ ngồi của cậu.

"Ồ, mua cho tao ít cơm. Tao lười đứng xếp hàng lắm. Tao sẽ đi đặt bàn trước." vận động viên bóng rổ của trường - Joe nói khi đưa tiền rồi ngồi vào một chiếc bàn trống chờ đợi cho người bạn của mình. Trước mắt anh có thể nhìn thấy một nhóm nam sinh viên từ lớp khác bước vào nhà ăn.

"Beam, tao đi mua cơm cho mày... Beam đợi ở bàn... Mày không cần phải rúc vào người khác... nóng quá đi." Graf - cầu thủ bóng đá cùng trường mà Joe chơi cùng nói.

(Hồi tưởng bắt đầu)

Phải, cả Joe và Graf đều tranh nhau tắm. Hồi đó, vào năm lớp 5 học kỳ 2 là lúc các vận động viên của trường hối hả tập luyện cho giải cấp huyện. Vào ngày hôm đó, cả các cầu thủ bóng rổ và bóng đá đều ngừng tập luyện cùng một lúc khiến các phòng vệ sinh chật kín các vận động viên của trường. Joe  người bước vào tiếp theo cảm thấy nóng đến mức anh muốn đi tắm nhanh. Nhìn vào phòng tắm, anh nhận thấy rằng hầu như tất cả các phòng có vòi hoa sen đều đã đầy.

Tuy nhiên, mắt Joe nhìn thấy vòi hoa sen không có người dùng, Joe thực sự không để ý rằng có người đang ngồi trên chiếc ghế dài trước vòi hoa sen chờ đợi, khi anh đến gần hơn thì cửa phòng tắm mở ra. Vì vậy, Joe nhanh chóng bước đến chỗ người vừa bước ra khỏi phòng tắm để anh vào và tắm.

"Này!! Tại sao mày lại không xếp hàng?" Một giọng nói chói tai vang lên, khi một bàn tay giật mạnh và xé toạc áo của Joe, suýt khiến anh ngã xuống.

“ Ai xông vào vậy?” Joe vẻ mặt khó chịu quay đầu nhìn về phía sau liền nhìn thấy một thằng khốn. Trong mắt Joe, bất cứ ai thấp hơn anh đều gọi bị anh coi là "thằng khốn".

Joe biết người kia là một cầu thủ bóng đá khi nhìn vào chiếc áo cậu đang mặc. Hơn nữa, cậu có một khuôn mặt trắng bệch vì luyện tập và thời tiết nóng bức. Làm cho Joe chắc chắn rằng người kia là một cầu thủ bóng đá.

"Đang nhìn cái quái gì vậy? Tại sao lại lộn xộn như vậy?" Giọng nói không hài lòng của người kia khiến Joe phản ứng lại sau khi bị khuôn mặt trắng bệch mồ hôi với đôi môi đỏ mọng của người kia làm cho choáng váng.

"Mày có ý gì lộn xộn xung quanh à, không có ai xếp hàng ở đây hết." Joe trả lời.

"Tao ngồi đây chờ. Mày không thấy sao?" Joe nghe thấy một tiếng hét trở lại.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy Graf?"Một cầu thủ trong đội của Graf đã chạy đến và sửng sốt hỏi vì giọng của cả hai khá to, điều này cho Joe biết rằng
người đang tranh cãi trước mặt anh  tên là "Graf". Anh tự hỏi tại sao anh chưa bao giờ nhận ra người này ở trường.

"Thằng ngốc này đến lấy vòi hoa sen của tao." Graf hét vào mặt bạn mình.

"Vậy thì...tại sao mày không đứng xếp hàng như những người khác? Ngồi xuống, thì sao tao biết mày đang xếp hàng? Miệng của mày tốt thật đấy." Joe nói với vẻ mặt khó chịu không kém khi nghe thấy người kia vẫn đang chửi rủa mình. Nhưng hơn cả việc nghe Joe nói, anh bắt đầu thích nhìn vào đôi môi đỏ mọng đang nguyền rủa anh.

"Cái gì? Không, miệng của tao không tốt nhưng nắm đấm của tao rất tốt đấy." Graf mắng.

Hôm nay, Graf có phần khó chịu vì chơi không tốt nên bị giáo viên đang huấn luyện cậu trách mắng nhẹ.

"Hãy nhìn vào kích thước của con chó con này đi, nó rất giỏi diễn xuất." Joe cáu kỉnh.

Bốp!

Khuôn mặt của Joe biến sắc khi Graf đánh mạnh đến nỗi Joe thậm chí không nhận ra. Trước khi Joe đấm lại Graf. Vào thời điểm đó, cả hai bên không ngừng lao về phía nhau. Bạn bè mỗi bên vội vàng can thiệp. Cả hai cùng nhau chẹp miệng.

Cuối cùng, giáo viên đã phát hiện ra nên phạt mỗi người 20 vòng quanh sân bóng... và sân không hề nhỏ. Kể từ đó, cả Joe và Graf luôn đánh nhau. Đặc biệt là Joe, vì anh thích nhìn Graf cau mày.

(Cuối hồi tưởng)

Ngay lúc đó, Graf đã đi mua cơm mà không nhìn vào chiếc bàn mà Joe và những người bạn đã chọn ngồi. Joe ngồi ở bàn bên cạnh và quan sát Beam, một người bạn trong nhóm của Graf. Beam là một cậu bé có khuôn mặt ngọt ngào hơn bất kỳ ngườiphụ nữ nào. Có rất nhiều nam sinh trong trường nhìn Beam với ánh mắt thích thú mỗi ngày, nhưng không ai lại gần vì Beam có bảo vệ... Là Graf và những người bạn của Beam, nhưng người có vẻ gay gắt nhất có lẽ là Graf. Mặc dù Beam dễ thương nhưng Joe không hứng thú, bởi vì người mà Joe quan tâm là...

“ Mày muốn nước gì?” Giọng Graf gọi trước khi quay lại và thấy Joe đang ngồi gần đó với khóemiệng mỉm cười.

'"'Chà, dời chỗ đi nào." Graf càu nhàu, khiến Beam nhìn bạn mình trước khi nở một nụ cười khan khi nhìn thấy Joe.

"Không còn chỗ nào khác để ngồi đâu, Graf. Đông lắm. Ngồi đây đi." Beam nói với người bạn thân của mình, khi ngày càng nhiều học viên bắt đầu đổ về căng tin.

"Nhưng..." Graf định phản đối.

"Vợ mày bảo ngồi xuống. Vậy... ngồi đi, sao mày lại muốn đắc tội với cậu ấy à?" Joe bất lực nói vì anh không thể hiểu Graf nghĩ gì về Beam. Nếu không, cậu sẽ không kiêu ngạo như vậy. Nhưng Joe có thể thấy rằng Beam chỉ coi Graf như một người bạn.

“Nói cho đúng đi, đồ khốn Joe?" Graf mắng đúng như Joe đã nghĩ. Mặc dù biết rằng Graf và Beam chẳng là gì, nhưng anh tìm mọi cách để khiến họ khó chịu, đi chơi và giả vờ đến gần Beam, tất cả đều nhằm đối đầu với Graf.

"Graf, tao đói. Đi ăn thôi." Beam cố gắng ngăn Graf tranh cãi với Joe. Graf hơi khó chịu, nhưng cậu đã đi mua nước và lại ăn với Beam. Về phần Joe, những người bạn của anh cũng bước đến mang theo ít cơm.

Graf ngồi ăn đối mặt với Joe, trong khi Joe vừa ăn vừa nhìn Graf. Joe biết Graf buồn, Joe cười thầm trong cổ họng khi biết Graf nghĩ Joe muốn Beam. Khi họ ăn xong, Graf lập tức lôi Beam ra khỏi căng tin. Joe thậm chí không nghĩ đến việc đi theo và quấy rối họ.
.
.
.

... Khi ra về...

Các vận động viên thuộc tất cả các clb của trường được gọi đến một cuộc họp để tổ chức sự kiện thể thao tiếp theo của khu học chính, các vận động viên bóng rổ và bóng đang ngồi thành hàng. Joe đã chọn ngồi ở phía sau. Vì anh khá cao nên Joe đã tìm kiếm Graf nhưng không thấy bóng dáng của cậu. Anh nghĩ rằng anh nên giao cho một trong những người bạn của mình đi chăm sóc Beam để giải quyết vấn đề. Graf thở hổn hển chạy vào khán phòng và giáo viên yêu cầu cậu ngồi ở hàng cuối cùng, bởi vì các cầu thủ bóng đá có rất nhiều thành viên nên không có nhiều chỗ. Graf chạy đến và ngồi sau bạn mình, tuy nhiên cậu lại ngồi trước Joe.

Tuy nhiên, Joe dường như vô hình với Graf, điều này khiến anh hơi khó chịu. Mặc dù cao nhưng Graf luôn có xu hướng phớt lờ Joe.

' Graf đang đổ mồ hôi.' Joe thầm nghĩ khi thấy mồ hôi chảy xuống chân tóc của Graf. Má cậu đỏ bừng... khiến Joe phải ngồi dậy và nhìn cậu. Anh không quan tâm lắm đến những gì giám đốc nói.

...Đột nhiên...

Graf hơi nhảy dựng lên khi cảm thấy có thứ gì đó đập vào lưng mình, nhưng nó không quá mạnh. Graf quay lại nhìn và thấy một mảnh giấy rơi bên cạnh. Graf cau mày quay sang nhìn khi thấy Joe đang lo lắng nhìn mình, chỉ vào tờ giấy. Graf cầm lấy và mở ra đọc...

“..Vì đang ở với vợ nên mày mới đến muộn à?..."

Graf quay sang nhìn Joe với đôi mắt mở to, nhưng cậu không thể nói bất cứ điều gì xúc phạm, tuy nhiên cậu đã bút của mình ra, lấy một mảnh giấy và viết gì đó.

...Đột nhiên...

Tờ giấy trong tay Graf đã ném vào Joe. Người cao lớn lập tức cầm lấy và đọc.

"...Joe...!!!"

Chỉ một từ ngắn gọn, nhưng dễ hiểu. Joe mỉm cười một chút trước khi viết lại tin nhắn trên giấy.

...Đột nhiên...

Mảnh giấy ném vào giữa đầu Graf mà giáo viên không để ý, nó khiến Graf quay lại nhìn Joe với đôi mắt đỏ hoe kèm theo tiếng lầm bầm không thành
tiếng. Nhưng Joe biết rằng Graf chắc chắn đang xúc phạm anh. Graf lấy tờ giấy và mở ra đọc.

“...Tao thực sự cảm kích... một ngày nào đó tất cả sẽ kết thúc..."

Graf nghiến răng, muốn đứng dậy đấm kẻ phía sau, nhưng cậu chỉ ngồi nắm chặt tay không hiểu dòng chữ Joe viết có ý gì?

...Đột nhiên...

Một mảnh giấy được ném vào mặt Joe ngay khi giáo viên quay sang hướng khác. Graf nhếch mép cười. Joe lắc đầu khi cầm tờ giấy và mở ra đọc.

“...Hãy cứ mơ đi, đồ trâu. Đừng mong đến được gần Beam..."

Joe bật cười khi đọc được dòng chữ.

' Ngu ngốc, chết tiệt.' Joe nghĩ. Trước khi chiến tranh nổ ra giữa Joe và Graf, họ đã viết những tờ giấy lăng mạ nhau đến mức khiến một người bạn ngồi gần đó bắt đầu tuyệt vọng, cho đến khi giáo viên quay lưng đi...

"Ồ,... Tại sao lại có những mảnh giấy ở đó? Chúng là đồ của ai? Dọn dẹp chúng ngay đi." giọng của giáo viên hét lên. Nhưng, hai thủ phạm đã biến mất khỏi khán phòng.
.
.
.

"' Ai Chibbs." Joe đang chơi game trên máy tính đã đứng dậy và vặn vẹo trước khi ra ngoài ban công phòng ngủ để hút một điếu thuốc. Phòng ngủ của Joe nằm trên tầng hai của ngôi nhà.
Joe vẫn hút thuốc và nhìn ngôi nhà bên kia đường, đó là nhà của hai người lớn tuổi thân thiết với gia đình anh vì họ bán buôn đồ uống, rượu, nước đá.

"Hừ, ừm, không biết P'Audi có đi chơi với gái nữa không nhỉ." Joe nói đùa khi thấy một chiếc ô tô đỗ trước cổng nhà Audi. Anh biết rất rõ nhóm Audi làm gì, nhưng anh im lặng ngay lập tức và mở mắt to ra khi thấy ai đó bước ra khỏi nhà.

"Chết tiệt... đó là Beam hả?" Đôi mắt Joe mở to khi nhìn thấy người mà Graf yêu bước ra khỏi nhà hàng xóm của mình.Joe còn sốc hơn khi nhìn thấy Kan, anh trai của Graf bước ra ô tô sau khi đóng cửa ngôi nhà Audi. Joe khỏi phải đoán cũng biết hai người đó làm gì ở nhà Audi.

“Làm sao có thể?” Joe kinh ngạc lẩm bẩm. Trước khi xe của Kan rời đi, Joe sững sờ, nhưng trên môi anh nở một nụ cười.

"Này, mày định làm gì vậy Graf? Nếu mày biết rằng người mày yêu đã bị anh trai mày cướp đi...haha, con kiến đỏ." Joe nói với niềm vui trong lòng, bởi vì ít nhất, bây giờ, anh đã 100% biết rằng Beam không thích Graf như một người yêu.

Ngày hôm sau, Joe mặc quần áo để đến trường luyện thi, đó cũng là nơi Graf và những người bạn của cậu học. Joe chọn đi ăn cháo tại chính nhà hàng nơi bạn bè của Graf hay ngồi. Về phần Graf và Beam, họ vẫn chưa đến. Không khó để Joe đoán rằng Graf đến đón Beam ở nhà. Không lâu sau, Graf
đến cùng với Beam.

" Này, Graf... Beam, lối này." bạn của Graf gọi. Graf và Beam đi bộ đến gặp bạn bè của họ. Joe nhìn Beam và thấy Beam có vẻ bình thường, và anh nghĩ rằng Beam đã ở cùng Kan vào đêm hôm
trước.

"Ăn đi, đừng đợi nữa, bọn mày." Graf nói với những người bạn của mình, khi cậu di chuyển chiếc ghế cho Beam ngồi xuống và sau đó cậu ngồi xuống cạnh Beam. Điều này khiến Joe phát cáu, vì Graf không hề để ý đến anh, cậu chỉ quan tâm đến Beam.

Phon nói: "Ngồi ăn đi, đợi ở đây nãy giờ."

Graf quay sang nhìn Beam.

'"Beam, ăn chút cháo nhé. Tao sẽ gọi đồ ăn." Graf nói.

"Dì ơi, hai bát cháo yến mạch với trứng. Một bát không có gừng." Graf gọi món cháo. Joe đang nhìn chằm chằm vào Graf.

“Ai không ăn gừng?” Phon hỏi.

"Beam." Graf trả lời bạn mình. Nó lại khiến Joe khó chịu vì Graf thực sự biết cách phục vụ Beam.

"Hai người rất hiểu nhau. Hai người là vợ chồng đấy nhỉ." Joe không thể không bước qua Graf.

“Nói chuyện tử tế đi Joe?" Phon đáp lời người đang trêu chọc bạn mình.

"Tại sao mày lại làm vậy? Tao thấy Graf rất tốt với vợ. Tao chỉ nói sự thật." Joe trả lời như muốn chọc tức Graf.

"Graf và tao là bạn." Beam nói. Joe chỉ có thể nghĩ trong lòng rằng anh biết họ chỉ là bạn vì Beam đã có Kan.

"Hừ, cái miệng đó, anh bạn... Dù sao hai người vẫn ở bén nhau mọi lúc phải không? Mọi người đều đang nói về nó." Joe không thể không khiêu khích cậu một lần nữa, đúng vậy, anh điên rồi... nhưng, anh muốn xem Graf tức giận như thế nào.

...Đột nhiên...

"Mày có muốn gặp rắc rối không? Mày đang nói về điều gì vớ vẩn nào vậy? Mày có quan tâm đến Beam không? Nói vậy ... Beam có thể bị tổn thương đấy." Graf chồm lên và tóm lấy cổ Joe khiến Joe và bạn của Graf đứng dậy. Joe cười khẩy không hề nao núng.

' Graf nếu mày biết mọi thứ, chuyện gÌ sẽ xảy ra?' Joe thầm nghĩ và thầm cười trong lòng.

"Nếu Beam không phải là vợ của mày, thì tao có thể lấy cậu ấy không?" Joe nói để trêu chọc Graf.

Graf ngay lập tức giơ nắm đấm lên.

"Đừng lo lắng, Graf! Đừng lo lắng về điều đó, tao xin mày." Beam nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Graf, rồi nói với giọng run run.

"Nhưng nó coi thường Beam." Graf quay sang Beam. Joe bỏ tay khỏi cổ Graf và chế nhạo.

" Tao đoán vậy.” Joe nói.

"Im đi Joe!" bạn của Graf nói.

" Các bạn trẻ, dì không muốn có rắc rối ở quán của mình đâu nhé." Cô chủ cửa hàng nói. Joe khẽ nhún vai trước khi trả tiền cháo rồi khoác vai Graf sau đó bước ra khỏi cửa hàng cùng nhóm bạn của mình. Joe không muốn có bất cứ điều gì nghiêm trọng, anh chỉ muốn chơi khăm Graf để chọc tức cậu. Sau giờ học đặc biệt, Joe đã nghiên cứu thêm về Graf trước khi về nhà.
.
.
.

"Joe, tại sao mày lại chạy đến đây? Mày không khởi động trên sân bóng rổ sao?" Da - bạn của Joe hỏi. Sau đó Joe bị kéo đi khởi động ở công viên y tế tỉnh vào buổi tối, trước khi đi chơi ở nhà thi đấu cách đó không xa.

“Nó rộng.” Joe trả lời ngắn gọn, nhưng ánh mắt của anh giờ đang hướng về sân bóng. Con kiến đỏ nhỏ mà Joe gọi là Graf, cậu đang rê bóng quanh sân với một nhóm bạn, Joe luôn chạy đến đây đầu tiên trước khi đi chơi bóng rổ.

Sau khi chơi xong, Joe mời bạn bè của mình đi ăn. Lúc đầu, anh định quấy rối Graf, nhưng khi anh rời phòng tập, Graf đã biến mất. Joe biết rằng Graf chắc chắn sẽ tìm Beam.

"Này Joe, đó là Graf." bạn của Joe huých anh khi thấy Graf dẫn Beam vào nhà hàng nơi Joe đang ngồi.

Những gì trong đầu anh nghĩ đã xảy ra, Graf đã đi tìm Beam, Joe hơi nuốt nước bọt khi nhìn thấy Graf xuống xe máy, vì quần của các cầu thủ bóng đá đủ ngắn nên có thể nhìn thấy rõ đôi chân trắng nõn của Graf.

Sau đó, chuyện cũ lại xảy ra, Joe chọc giận Graf khiến Joe bị Graf đánh, một đòn tất nhiên là để bảo vệ Beam. Đôi khi Joe không khỏi ghen tị với Beam, việc Graf làm điều này rất quan trọng.

"Tại sao mày thích trêu chọc cậu ấy vậy Joe?" Ta hỏi khi Graf dẫn Beam trở lại chiếc xe.

“Thật buồn cười?" Joe trả lời ngắn gọn, nghĩ đến khuôn mặt giận dữ của Graf khi bị anh khiêu khích, rồi lấy tay sờ vào chỗ Graf đã đánh anh.

' Cú đánh đau như kiến lửa cắn... Một ngày nào đó tao sẽ đánh bại mày bằng một nắm đấm.' Joe thầm nghĩ.
.
.
.
Sau khi tiễn Beam về nhà, Graf cũng trở về nhà riêng của mình. Graf đi tắm, thay quần áo và ngồi trước máy tính, mở Facebook và tiếp tục tìm kiếm. Khi cậu nhận thấy có tin nhắn đến, Graf đã đọc nó, nhưng khi cậu nhìn thấy tin nhắn, Graf ngay lập tức trả lời.

Jo KN:< Cậu có chấp nhận tôi không?>

Graf B: < Bạn là ai? Tại sao tôi phải làm điều đó?>

Bên kia nhanh chóng trả lời

Jo KN: < Chấp nhận tôi.>

Graf B: < Bạn là ai và tại sao tôi phài chấp nhận bạn?>

Jo KN: < Joe.>

Graf B: < Joe!! Tao không muốn nói chuyện với mày.>

Jo KN: < Tao có cần là Beam yêu dấu của mày thì chúng ta mới có thể nói chuyện không?>

Graf B: < Đúng!!>

Graf ngay lập tức khó chịu và đáp trả Joe vì đang nói về Beam.

Jo KN: < Đồ ngốc, đồ ngốc!! Hành động như một con kiến lửa vậy.>

Graf B: < Ý mày là gì?>

Jo KN: < Ý tao nói là... Hay là mày ngu nên mới không biết tiếng Thái?>

Graf B: < Tốt hơn hết là nên gặp mặt nhau để tao có thể đấm vào mặt mày thì tốt hơn.>

Jo KN: < Tao cũng muốn gặp mày, trực tiếp gặp nhau đi để tao biết miệng mày giỏi thế nào.>

Graf B: < Cứ chết đi!>

Graf ngạc nhiên khi Joe tỏ ra như biết điều gì đó. Nhưng khi Graf hỏi Joe vì tò mò... Joe đã bỏ đi hoặc từ chối trả lời, khiến Graf phải ngồi suy nghĩ rất nhiều.

“Điều đó có nghĩa là gì?” Graf nói khi ngồi một mình, trước khi đọc lại đoạn hội thoại với Joe.

" Thằng khốn... Mình không phải là kiến đỏ. Nếu mình nhìn thấy khuôn mặt của nó, mình sẽ đấm vào mặt nó, hãy chờ xem." Graf giận dữ nói trước khi đóng trang Facebook và tiếp tục trò chơi.
.
.
.
"Hừ, mọi thứ thật dễ hiểu, nhưng mày đã nổi điên. Thật là một con kiến đỏ." Joe lẩm bẩm với nụ cười ranh mãnh trên khuôn mặt.

Cốc...cốc...

Cửa phòng ngủ của Joe vang lên tiếng gõ. Bóng người cao lớn đứng dậy, mở ra và thấy ba mình đang đứng đó.

“Có chuyện gì vậy ba?” Joe hỏi.

"Joe, mở cửa hàng và mang một ít rượu đến quán của Audi. Audi đã gọi và nói rằng họ đã hết hàng. Ồ, lấy một ít đá nữa. Đây là đơn đặt hàng." ba Joe nói xong đưa tờ giấy cho con trai.

“Cái gì, ba muộn rồi, tại sao P'Audi không đặt hàng vào tối qua?” Joe rên rỉ, định làm phiền Graf thêm một chút.

"Con trai, thằng bé quên đặt hàng. Con đi lấy đi. Nhanh lên. Ba gọi bảo họ đợi con trước quán và giúp mang đồ rồi." ba cậu nói. Joe chắc chắn phải nhận lệnh từ ba mình. Vì vậy, anh tắt máy tính và lái xe đến quán rượu Audi, sau đó đỗ xe ở phía sau.

"Mau tới đây." Audi bước ra chào Joe.

"Cái gì, tại sao anh lại đặt hàng muộn như vậy? Thật lãng phí thời gian." Joe phàn nàn khi ở gần Audi.

"Rất nhiều người đang đến. Này, ai đó có thể giúp mang đồ không." Audi hét lên với cấp dưới của mình trước khi dẫn Joe vào văn phòng để thu dọn đồ đạc có thể giao.

"Em còn trẻ mà? Sao lại phàn nàn như vậy chứ?" Audi hỏi đùa.

“Đại loại thế?" Joe nói, không nói thẳng rằng đó thực sự không phải là một cô gái, mà là một chàng trai trẻ mà anh đang thích. Sau đó, anh đi về phía một tấm gương lớn, nơi anh có thể nhìn thấy toàn bộ quán rượu

" Ồ, là chân ái. Là muốn có quan hệ tốt với chân ái ấy hả?” Audi cười hỏi.

"Em chưa biết. Em muốn cả hai." Joe nói.

“Thằng khốn Joe, mày chỉ cần búng tay thôi là đã có một cô gái sà vào mày rồi.” Audi nói, quay mặt về phía Joe.

"Ừ, nhưng người đó không thích em. Lần nào gặp nhau bọn em cũng cãi nhau." Joe nói đùa.

" Có cô gái nào không thích khuôn mặt của mày sao? Đây là cách mày đánh nhau sao? Mày sợ cái gì? " Audi hung ác nói.

"Nếu em làm gì đó, anh sẽ hỗ trợ em chứ?" Joe nghiêm túc hỏi.

''Chà, mày đi xa đến mức cần yêu cầu  sự hỗ trợ. Cô gái đó phải có sức hút lắm đây." Audi nói, biết rõ rằng gia đình Joe có đủ quyền lực và nếu Joe gây rối thì sẽ nhanh chóng được giải quyết. Nhưng Joe đến đây để yêu cầu Audi hỗ trợ mình, khiến Audi hiểu rằng người kia không chỉ là bất kỳ ai.

" Chà. Vậy đó. Thật đáng sợ phải không?" Joe nói với nụ cười trên môi khiến Audi ngay lập tức tò mò.

"Ai? Nói cho tao biết, không có ai ở tỉnh này mà tao không biết." Audi nói.

“Bạn của em, em trai của Kan.” Joe đáp, bối rối nhìn Audi đang cố gắng sắp xếp từ ngữ để trả lời Joe.

"Ồ, Kan bạn tao... Ừm.... Kan có một em trai... Phải, có một em trai... Em trai của Kan, Graf... ồ... Graf này... Vì chính mình..." Audi bàng hoàng lẩm bẩm.

"Này!!! Mày thích em trai của Kan phải không?!!!" Audi hét lên vì sốc.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro