Let's play together.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 4 tháng 8
11:00 p.m

- Cậu thật sự không nhớ ra tớ là ai sao Jack ? - Anna khóc, nó khóc trong đau đớn hay sự tức giận thế ? Tôi thề rằng đó chắc chỉ là những giọt nước mắt dối trá mà thôi, thật bi thảm.

- Cậu đã một lần cứu tớ ra khỏi chính nơi đó khi tớ biết chắc rằng tớ sẽ chết, tại sao cậu lại không nhớ chứ ? - Nó tiếp lời, giọng nghẹn ứ như con heo bị chọc tiết.

- Cậu. . .chính là cô bé trong ngôi nhà đó? - Jack ngạc nhiên, tròn mắt nhìn con nhóc kia.

- Phải. . .là tớ đây, cậu chính là ân nhân của tớ, tớ không biết có thể đền đáp được gì cho cậu. . . một từ cảm ơn còn không đáng - Nó chạy lại ôm Jack, nó thúc thích trong lòng Jack, cảnh tượng ấy làm tôi nhức mắt chán chường. . .Nó dám ôm cả Jack của tôi.

- Anna. . .mau bỏ Jack ra - Tôi lườm nó, tôi quá chán ghét cái tình huống này rồi, tôi muốn giết chết nó, móc đôi mắt thảm hại của nó.

- Cậu nghĩ cậu là ai mà lên tiếng với tôi ? Nếu tôi không buông đấy thì sao? - Nó lên giọng với tôi, giọng nó đầy sự nhạo báng, nó khiến tôi tức điên.

- Cậu nên bỏ tớ ra đấy Anna, cậu ôm chặt quá rồi đấy, tớ nghẹt thở mất- Jack đứng một hồi mới lên tiếng, cậu cố gắng đẩy cái thứ nhết nhát đó ra, tôi nghĩ tôi cũng nên phụ một tay nhỉ ?

- Cậu chối bỏ tớ sao Jack ? - Nó nhìn Jack, cặp mắt giả tạo nhìn Jack với sự ngây ngô ư ? Ghê tởm thật.

- Con nhóc kia. . .mau thả Jack ra, nếu không muốn chết, đồ chết tiệt, tôi ghét cô nhìn Jack nó làm tôi khó chịu, tôi ghét cô khi cứ bám theo Jack nó làm tôi sởn cả người, tôi ghét cô khi cô nói Jack là của cô, thật sự mọi điều cô làm tôi đều cảm thấy ghê tởm. . .con nhóc như cô khô---khô---

Khi tôi chưa kịp dứt lời, nó tát tôi, một cái tát thật mạnh vào má tôi, trước sự chứng kiến của Jack, cậu kinh ngạc chẳng dám thốt nên lời.

- Mày nghĩ mày là ai mà dám thốt lên những lời đó, mày làm tao kinh tởm bởi con mắt của mày, mày không sinh ra đời thì đúng hơn.

Nó làm tôi phát cáu bởi những lời nó nói, tôi như phát điên muốn đâm chết nó, Jack hoàn hồn mới dám cất lời âu những gì nó nói:

- Anna. . .tại sao cậu? Lại làm thế? - Jack nhìn nó,  cậu vẫn còn kinh ngạc sau những gì cậu đã chứng kiến.

- Cậu ấy xúc phạm tớ trước không phải sao?

- Hehe. . .Anna hư quá đấy. . .Anna sẽ được nhận những hình phạt thích đáng. . .hehe - Tôi cười, tôi cười đến tận mang tai, nó và Jack nhìn tôi như kẻ lập dị. . .Phải đấy,những gì nó làm với tôi, nó phải trả giá.
--------------------------------------
Ngày 5 tháng 8
10:00 a.m

- Này, chị và anh Eric đã tìm được Cancer chưa ạ ?

- Không, bọn chị không thấy, em vẫn chưa tìm ra sao Jack ?

- Vẫn chưa ạ. . .sau chuyện đó. . .Cancer đã biến mất. . .

- Chị không biết là chuyện gì nhưng hôm nay sẽ có người nhận nuôi tới đây đấy.

- Vậy sao. . .
-----------------------------

3:00 p.m

- Tạm biệt nhé Jack, mong em gặp được người nhận nuôi em, sau này chúng ta gặp lại nhau nhé!

- Tạm biệt Chị Mary. . .

----------------------------------

4:00 p.m

- Nhớ sống tốt đấy nhóc, anh đi đây, một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp nhau.

- Tạm biệt anh, Eric. . .

---------------------------------

5:15 p.m

Tạm biệt cậu, Cancer. . .một ngày nào đó, tớ hứa sẽ tìm ra được cậu. . .Hãy đợi tớ nhé. . .

-----------------------------------

7:00 p.m

- Thật sự không ai nhận nuôi mình sao. . .Jack cũng đã đi rồi còn gì. Sau này đợi tớ đấy Jack, Anna này sẽ tìm được cậu lần nữa thôi.

*Cạch Cạch*

- Tiếng gì thế ? Ai đó ?. . . Làm ơn trả lời đi. . .

Nó bước ra khỏi ô cửa sổ nơi ưa thích của tôi, men ra ngoài hành lang nơi sẽ không còn ai bước chân ra vào nữa, tôi đã theo dõi nó, từng bước nó đi, những lời nó nói. . .Nơi đây sẽ là nơi nó được "sinh ra VÀO TỬ".

- Ai đấy, có ai ở đây không ?

- Chào Anna. . .hehe - Tôi đã cầm con dao đã nhuốm máu trên tay, con dao ưa thích của tôi, nó đã giết bao nhiêu người rồi nhỉ? Cảm giác này làm tôi nhớ quá. . .

- Cancer là cậu sao. . .Mọi người đâu hết rồi. . .tớ. . .- Bây giờ nó chợt nhận ra con dao tôi đang cầm,nó há hốc mồm chạy nhanh vào phòng sinh hoạt chung.

- Ôi chết mất. . .sẽ phát hiện mất thôi, hehe - Tôi nhoẻn miệng cười, cười trong sự vui sướng, bởi vì. . . nơi đó tôi đã giết hết những đứa trẻ và những người chăm sóc chúng trong cô nhi viện này, nơi đó những xác chết không hề có đôi mắt. . .

- Aaaaaaaaaaa. . .cái. . .

- Phải đấy. . .phong cảnh này đẹp thật đúng chứ, bây giờ sẽ tới lượt mày. . .LET'S PLAY TOGETHER!

- Không. . .xin đừng - nó khóc trong sự tuyệt vọng, phải đấy nó nên như thế, chẳng phải ngay từ đầu nó nên như thế mới phải sao?

- Anna hư quá đấy. . .Anna nên nhận hình phạt thích đáng, hehe - tôi tiến tới nó, từng bước một. . .

- Đừng tới gần đây, đã bảo gần tới gần đây con khốn chết dẫm. . .- nó lườm tôi, tôi vẫn sẽ cười với nó, tôi chợt nghĩ ra sao không chơi đùa với con mồi một tí nhỉ.

- Hay Anna trốn nhé, mình sẽ đi tìm, hehe. 1. . .2. . .3. . .- Nó đứng chôn chân ở đó,, chợt nhận ra nó chạy, chạy trong vô vọng, dù thoát cũng chẳng thoát được đâu, bởi vì nơi đây đã là nơi của riêng tôi rồi. . .

- Không. . .làm ơn ai đó cứu với, mở cửa ra đi. . .

- 4. . .5. . .6. . .Anna ơi! Cậu đâu rồi nhỉ?

- Không, làm ơn. . .

* chạy thục mạng, chạy trong sự tuyệt vọng, chợt nhận ra đã bị trật chân, nhưng vẫn chạy trong sự đau đớn, đau đến nổi đã không kiềm được nước mắt.*

- 7. . .8. . .9. . .10. . . dù trốn hay không trốn Cancer đi tìm đây,hehe.

- làm ơn đừng tìm ra. . .ai đó cứu với.

* một nơi trong góc tủ, một đau đớn cố kiềm nén nước mắt, không muốn bị phát hiện bởi một ai đó, một thứ đó. Bỗng nghe thấy tiếng hát*

- Kagome Kagome, hỡi chú chim trong lòng.

- *gần quá, nó biết mình ở đây sao, xin đừng*

- Khi nào thì chú thoát khỏi lồng giam.

* Két*

- *không đừng vào đây*

- Vào buổi bình minh và lúc tối trời.

* Cạch cạch*

- *nó đang tới gần đây, xin đừng. . .*

- Cả sếu và rùa đều trượt ngã.

- Ai sẽ là người đứng ngay sau chú

* chợt nhận ra khe hở, đôi mắt to tròn nhìn cô chằm chằm,khi bài hát vừa mới kết thúc, một thứ đó nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống*

- Tìm thấy rồi nhé, Anna.

- Không. . .làm ơn, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi. . .

* tức tốc chạy ra khỏi tủ, chẳng kịp nữa đâu, chợt nhận ra dòng máu chảy dài xuống sàn nhà từ chân . . . đã bị đâm từ con dao ấy rạch một đường dài, đau đớn hét trong vọng,không những thế làm thêm một nhát dao vào bụng , nghĩ đã chết, nghĩ sắp tàn rồi, liệu sẽ thoát khỏi nơi gọi địa ngục này.*

-------------------------------------------

9:00 p.m

- Anna hư lắm, Anna phải nhận hình phạt thích đáng, hehe.

- Làm ơn, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi. . .tôi không thế nữa. . .tôi sai rồi. . .

- Hehe, chúng ta chơi tiếp nhé. 1. . .2. . .3. . .

* lại trốn, hai chân đều đã tàn,một bên trật một bên thì máu cứ tuôn như suối, nghĩ sẽ chết, lần này đã trốn trong nhà vệ sinh, tiếng hát ấy lại cất lên thêm lần nữa.*

- Kagome Kagome, hỡi chú chim trong lòng.

- * xin đừng, đau quá, tôi xin lỗi. . .*

*Chợt nhận ra phía ánh sáng của trăng nơi thông khívới hai độ chân không còn sức lực cố gắng trèo lên.*

- Khi nào thì chú thoát khỏi lồng giam.

- * gần quá, sắp tới rồi sao, đau quá. . .mình không muốn chết*

- Vào lúc bình minh và lúc tối trời.

- *không. . .nó đang đứng trước cửa. . .cố lên chân ơi*

- Cả sếu và rùa đều trượt ngã.

- *sắp được rồi. . .làm ơn, tôi không muốn chết. . .*

*Két*

- Ai là người đứng sau lưng chú.

* Dòng máu chảy nơi vách tường, một gái đã từng đây, đã nghĩ mình chết rồi, nhưng nào ngờ lại thoát được nơi địa ngục trần gian ấy.*

- Hehe tiếc thật. . .Thoát mất rồi. Đợi đấy nhé Anna. . .

- Đợi tớ luôn nhé Jack. . .Cancer sẽ tới tìm cậu đây :)

                                               Còn tiếp. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro