Quá khứ của Anna

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào!
Chắc các bạn đã ngạc nhiên khi những lời con ấy nói đúng không ? Tại sao chúng ta không quay lại quá khứ của một mang tên Anna nhỉ ? Để hiểu tại sao những lời nhóc ấy ẩn ý ? Vào thôi nhé ! :)
-----------------------------------------

- Mẹ ơi, nhìn này!

Một cô gái nhỏ với mái tóc nâu hạt dẻ, thân hình nhỏ bé, khuôn mặt bầu bĩnh và với một đôi mắt đen láy sâu thẳm, cô bé chỉ trạc 9 tuổi. Điều đặc biệt hơn, cô chính là tiểu thư đài cát.

- Anna! Con yêu - Tiếng nói của một người phụ nữ đầy trìu mến đáp lại lời nói của cô con gái nhỏ.

- Mẹ ơi! Mẹ nhìn này, bố đã mua cho con một bé búp bê mới đấy ạ, trông cô bé nhỏ này có xinh không ạ ? - Giọng nói với đầy sự nhí nhảnh và vui vẻ làm cho mọi người phải xiêu lòng, cô vừa nói vừa cầm món đồ của mình khoe với người phụ nữ mà cô xưng là "mẹ".

- Phải! Trông cô bé này rất dễ thương, giống con vậy đấy con yêu.

- Phải đấy, con gái của bố rất đáng yêu, xinh hơn cả búp bê luôn đấy!

- Thật sao ạ ? - Anna mỉm cười, đáp lại lời nói của người bố. Giọng cô gái nhỏ thanh thoát đầy sự vui mừng, sung sướng và hạnh phúc.

- Thật! Con gái của bố rất đáng yêu. Ôi! Xem này Anna của bố có đôi mắt biết cười này, con có đôi mắt đẹp lắm đấy, hãy luôn tươi cười con nhé! - Ông vừa xoa đầu con gái nhỏ vừa mỉm cười đáp lại con.

- Vâng ạ! Ở bên bố mẹ là tuyệt vời nhất!

----------------------------------------

- Hai mẹ con mau trốn đi! Nhanh lên! - Tiếng người đàn ông cất lên nó chứa đầy nỗi sợ hãi và đầy lo lắng.

Sau tiếng nói của đàn ông ấy là một loạt các hành động thô bạo khác, tiếng đập cửa mạnh bạo không lâu sau đó cánh cửa vỡ nát. Sau cánh cửa ấy là cả một loạt những người mặc áo đen, trang bị rất nhiều khẩu súng. Nhưng chẳng kịp nữa rồi, Anna và mẹ cô bé chẳng thể trốn được nữa. Một người đàn ông mặc áo đen bước lên, nhưng hắn khác hẳn những tên khác, trông có vẻ lịch lãm và chững chạc hơn, vẻ cao ráo với khí chất lạnh lùng đẹp như bức pho tượng. Hắn ngồi phịch trên ghế sofa, bắt chéo chân và đùa nghịch với khẩu súng đang cầm trên tay.

- Bắt hai mẹ con ông ta lại! - Hắn cất tiếng nói và mấy gã mặc áo đen tuân theo bắt hai mẹ con của người đàn ông xấu số đó lại.

- Xin anh hãy tha cho vợ con tôi! Ông muốn làm gì tôi cũng được, xin đừng làm hại họ, xin hãy tha cho họ, tôi cầu xin anh. - Người đàn ông quỳ xuống dưới chân hắn ta, van nài thảm thiết.

- Ông muốn tôi tha cho vợ con ông ? Ha! Làm ăn phá sản, nợ nần thế kia, khi nào ông mới trả ?-Hắn liếc ông ta, lời nói đầy khinh bỉ và đá ông ta ra một góc.

- Tôi xin anh, tôi sẽ cố gắng trả hết số nợ đó, hãy cho tôi thời gian, xin hãy tha cho vợ con tôi! - Ông ta cố gắng bò lại, quỳ dưới chân hắn, van xin vô số điều.

- Tôi không thích phải chờ đợi. Tôi sẽ xóa số nợ đó bằng mạng của gia đình ông.Tôi nói sẽ làm, giết chết gia đình ông, không tha cho một ai! - sau lời nói ấy, hắn cầm súng bắn vào đầu ông ta, máu văng tung tóe, chảy ra như suối, máu bắn ra cả vào mặt hắn.

- KHÔNG!!! CHỒNG ƠI!!!!

- Bố ơi. . .- Anna tròn mắt, nói lí nhí như chẳng tin vào mắt mình nữa, người đàn ông cô gọi là bố giờ đang nằm đó, máu không ngừng chảy, đôi mắt vô hồn cứ nhìn vào một khoảng không nhất định.

Hắn tiến tới người phụ nữ, nhìn khinh rẻ và chìa súng vào họng người đàn bà mà bắn chết, tiếng súng kêu lên một tiếng là lúc đó Anna đã rơi giọt lệ, cắn chặt môi đến tuôn cả máu, cố gắng không hét lên khi người mẹ của mình đã ngã khụy xuống đất, giờ đây cô biết rằng mình sẽ chết, chẳng thể trốn thoát khỏi nơi đầy chết chóc này.

Hắn tiến tới gần Anna, nâng cằm cô bé lên và nói:

- Chỉ đau một lúc thôi rồi ngươi sẽ được đoàn tụ cùng với gia đình! - Hắn nhếch mép cười khinh bỉ, cô chỉ biết nhìn hắn đầy sợ hãi, giờ đây đôi mắt cô chứa đựng nỗi khiếp sợ, đau đớn.

Bỗng mấy tên áo đen sau hắn đều gục xuống, cả hắn cũng vậy và cả tên đang giữ Anna. Đó chính là một cậu bé, thân gầy guộc, mặt hóm háp, cậu đã cầm cây gậy và đánh bất tỉnh những tên kia.

- Chạy thôi!

Dứt câu, cậu nắm lấy tay Anna chạy đi một mạch nhưng không kịp nữa rồi, hắn nắm lấy chân Anna, cho dù có vùng vẫy đi chăng nữa cũng chẳng thể thoát nổi, hắn nắm quá chặt khiến cô phải kêu lên một tiếng, đau đớn cứ nghĩ rằng chân mình đã bị gãy. Nhưng chẳng may sau đó, có vài tên khác chạy vào, cậu bé lấy gậy đánh thật mạnh vào tay hắn và dẫn cô chạy nhanh lên tầng, các tên khác cũng đuổi theo. Khi cô và cậu đã đến ngõ cụt thì biết rằng số phận của cả hai xem như toi, cả hai đều bị dồn ép sát vào trong tường, nhưng cậu đã dẫn Anna vào phòng và nói:

- Chúng ta phải nhảy xuống ban công, nhanh lên!

Không chần chừ gì nữa, cậu và cô đều nhảy xuống, mấy tên còn lại nói với nhau:

- Đây là tầng 4 đấy, chắc chúng nó chết rồi, mau xuống dưới kiểm tra đại ca rồi xem bọn chúng như thế nào.

Khi bọn chúng vừa đi mất, rất may sau đó cậu đã nắm lấy một cành cây nhỏ gần đó và nắm chặt lấy tay cô. Dù biết rất đau nhưng cậu phải thả tay xuống.

- Cậu không sao chứ ? Tớ nghe tiếng súng gần đây nên đã vào, không ngờ lại có chuyện này xảy ra - cậu nói với giọng đầy lo lắng, Anna đã tưởng mình chết rồi nhưng cậu đã cứu mạng cô, cậu chính là ân nhân của cô. Sau đợt suy nghĩ đó, mấy tên kia nhìn thấy cả hai và chạy đến. Cậu nhìn thấy, nắm tay cô mà chạy bán sống bán chết, dù chân cô rất đau vì lúc nãy hắn ta nắm chặt lấy chân cô, cô cắn chặt môi để gượng lại cơn đau.

- Này! Tớ sẽ đánh lạc hướng bọn chúng, chúng ta rẽ qua con hẻm kia và cậu mau trốn đi nhé!

Sau câu nói ấy, cả hai rẽ qua con hẻm, cậu buông tay cô, cô bất ngờ nhưng vẫn làm theo những gì cậu nói, cô trốn vào một góc nhỏ của con hẻm, vì thân hình cô khá nhỏ nên có thể trốn vào một nơi khá kín đáo để không thể bị nhìn thấy. Cô nhìn theo bóng dáng nhỏ của cậu, mất dần đi từ từ, những tên kia vẫn cố chạy theo đuổi theo cậu.

-------------------------------------

Đau đớn tột cùng, cô đã đánh mất tất cả, gia đình của mình, những người mà cô yêu thương. Bây giờ cô chẳng còn nơi nào để đi, chẳng còn nơi nào để nương tựa. Và lúc ấy, cô đã chợt nhớ đến cậu bé đã cứu sống mình, cậu chính là ân nhân của cô, là người hùng của cô.

- Tớ sẽ làm tất cả để được gặp lại cậu, cậu chính là ân nhân của tớ, tớ sẽ đền đáp lại bằng chính tấm thân này, tớ sẽ đi tìm cậu, cố gắng được ở bên cậu, cố gắng để có được cậu. . .bằng mọi giá!

                                              Còn tiếp. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro