Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap này tác giả dành riêng cho Hina nhé!

Draken đang chuẩn bị đi ra ngoài. Anh chú ý đến trang phục của mình và sau khi kiểm tra lại thời gian, anh đi đến địa điểm đã thỏa thuận. Hôm nay anh sẽ đi mua sắm với Emma.

Anh đã đặc biệt chú ý để không đến muộn. Đây là lần đầu tiên Emma nói với anh rằng hãy ra ngoài sau tất cả những gì đã xảy ra trước đó. Vậy nên đó là một phần lí do làm cho cuộc hẹn hôm nay trở nên thật đặc biệt. 

Hina, ​​người đang tình cờ đi ngang qua đó, đã bắt gặp hai người. Có vẻ hơi khiếm nhã nhưng cô vô tình nghe được một chút cuộc trò chuyện của hai người họ và quyết định không chạy lại chào hỏi, cô ở lại chỗ ẩn nấp của mình để quan sát và lắng nghe cuộc trò chuyện.

- "Vui lên nhé Emma!" Cô thì thầm một mình. Dù sao sau tất cả Emma đã phải chịu nhiều tổn thương với vụ của Thiên Trúc.

Vì cách hai người không xa nên cô có thể nghe thấy họ nói chuyện một cách hoàn hảo.

- "Nếu Mikey nhìn thấy em có tấm ảnh nền đó, nó sẽ đập vỡ điện thoại của em mất." - Chàng trai tóc bím cười nói.

"Và Takemichi sẽ khóc vì xấu hổ," Emma tiếp tục.

Thực ra trong vài giây này,  Emma đã nín thở. Đó là tấm ảnh của Takemichi hôm ở quán karaoke với cô. Chà, hôm đó khá ngượng nhỉ? Nếu anh trai nhìn thấy nó, người phải khóc sẽ là cô. Chắn chắn cô sẽ tiêu đời.

Mặt khác, Hina, người không thể nhìn thấy điện thoại di động của Emma lại cho rằng đó là bức ảnh mà Emma đã gửi cho cô trước đó. Là tấm ảnh Takemichi ôm Mikey trong bệnh viện.

Vẻ mặt Emma đột nhiên trở nên nghiêm túc, "Mikey ... anh ấy đang yêu à?"

Draken nhìn cô và đến ngồi bên cạnh, "Anh không biết." Nó sẽ không nói cho anh biết bất cứ điều gì.

Cô gái thở dài, "Rõ ràng là cách anh ấy đối xử với anh Takemichi rất đặc biệt."

Emma nhớ lại khi cô bắt gặp Mikey đang lật xem ảnh Takemichi trong điện thoại của mình. Anh ấy đã cố giả vờ như không nhìn thấy gì cả mà chỉ quan tâm đến ảnh của cô khi phát hiện Emma đang nhìn mình. Mikey, người luôn che giấu cảm xúc của mình rất tốt, lại giống như một cuốn sách mở đối với Emma.

- "Lúc đầu em không nghĩ mọi chuyện theo hướng như vậy, nhưng hóa ra nó lại là như vậy." - Thậm chí cô còn hồn nhiên gửi tấm ảnh đó cho Hina. Ôi tôi ơi là tôi!!!

- ...

- Trong tất cả mọi người, tại sao lại phải là anh Takemichi chứ?

Draken xoa đầu Emma. Anh biết cô lo lắng cho anh trai mình và không muốn anh đau khổ, Takemichi đang hẹn hò với Hina.

Tuy nhiên, Hina đang nghe lén tất cả lại thấy không hề ngạc nhiên. Trong vài ngày gần đây, cô biết rằng cái cách Takemichi nhìn cô đang dần khác đi, không phải là trước đây không như thế nhưng gần đây những sự thay đổi càng bộc lộ rõ hơn. Mặc dù anh đang cố tự thôi miên bản thân. Nhưng những cử chỉ hành động giữa họ ngày càng trở nên giống như những người bạn hơn. Anh ấy thường hay lơ đễnh nhắc đến Mikey. Mặc dù trước đây cô chỉ là nghi ngờ, nhưng bây giờ cô đã chắc chắn. Chính từ biểu hiện của anh ấy, chính anh ấy biết rõ hơn ai hết, và rằng Hina  biết về cảm xúc của anh ấy trước cả khi Takemichi nhận ra điều đó.

Điều bất ngờ duy nhất đối với Hina là Mikey cũng yêu anh.

- "Vậy là từ hai phía ..." - Cô cảm giác như tảng đá nặng trĩu trong lòng được gỡ bỏ.

Hina lắc đầu, mím môi và khó nhọc đứng dậy. Cô đã quyết định. Cô sẽ phải có một cuộc trò chuyện với bạn trai của mình. Takemichi đã cứu cô rồi, ngay từ đầu anh đến từ tương lai là vì cô và dù bị thương nhưng ngày hôm đó trong bệnh viện anh đã an ủi cô và không nghĩ đó là lỗi của cô. 

Ngay cả khi cô yêu anh ấy quá nhiều, Takemichi xứng đáng được hạnh phúc bên người anh ấy thực sự yêu.

Cô thực sự không muốn làm người tốt, không muốn xa cách anh ấy, nhưng cô biết rằng ngay cả khi Takemichi tự nhận ra tình cảm của mình, anh sẽ không rời bỏ cô vì sợ làm tổn thương cô. Cô sẽ là người bạn luôn ở  bên giúp đỡ và ủng hộ anh hùng của cô. 

Lần này em sẽ là người cứu anh.

Vẻ mặt của Hina đong đầy nỗi buồn nặng trĩu, nhưng trong lòng cô lại kiên định và quyết tâm hơn bao giờ hết.

- Hina-chan ?!

Khi nghe Emma kinh ngạc thốt lên, cô bắt đầu đổ mồ hôi. Cô phản ứng một cách vụng về và cười khúc khích đầy lo lắng khi quay ra chào cả Draken và Emma.

Cuối cùng cô cúi đầu đầy tội lỗi, - Hahaha ... Xin chào ...

Cô ấy đã bị bắt gặp khi đang nghe lén. Thật tồi tệ.

◇◇◇

Dù chả liên quan cơ mà: Chúc Mừng Sinh Nhật Taka-chan!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro