29, 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 29: Tỉnh ra

Liễu Mộ Tịch nói làm tất cả sửng sốt và phản ứng ai cũng không giống nhau:

Liễu Mộ Li khinh miệt, hừ lạnh. 

Mục Thánh Thu thì bất ngờ, rồi thư thái cười, ngoài trừ thưởng thức nàng ra thì còn lo lắng cho nàng về sau. 

Chỉ có Thượng Quan Hoằng là không dám tin nhìn Liễu Mộ Tịch như một người xa lạ. Hắn không thể nào tin được vợ hiền luôn luôn dịu ngoan của mình sẽ quyết tuyệt nói ra những lời như thế. Tuy rằng mấy ngày trước Liễu Mộ Tịch đã đòi giấy ly dị nhưng lúc ấy hắn chỉ nghĩ nàng đang giận dỗi cho nên không có để bụng. Kỳ thật là hắn ỷ lại tình yêu Liễu Mộ Tịch dành cho hắn. Nhưng hiện tại từ sắc mặt của Liễu Mộ Tịch, hắn không còn nhìn thấy chút nào luyến tiếc hắn nữa. Ánh mắt, ngữ khí của nàng đều là cực kỳ nghiêm túc, làm hắn không thể không tin Liễu Mộ Tịch phát ngôn từ nội tâm. Mà càng là như vậy hắn càng không thể nhận.

"Mộ Tịch, nàng làm gì vậy? Tuy ta xác thực đã yêu Mộ Li nhưng không có nghĩa là trong lòng ta không có nàng. Nàng và Đậu Đậu đều là người quan trọng của ta, ta thể nào thả nàng rời đi?" Hắn chua sót nói, lại nhìn con trai đang mê man trên giường, trong mắt hiện lên tia chờ mong, nhìn Liễu Mộ Tịch tiếp tục nói: "Nếu nàng đi rồi, Đậu Đậu phải làm sao bây giờ? Nàng nhẫn tâm bỏ nó mặc kệ?"

Hắn cho là thành ý của mình nhất định đả động Liễu Mộ Tịch, nhưng nàng phản ứng làm cho hắn thất vọng rồi.

Liễu Mộ Tịch chẳng động dung mảy may, chỉ lẳng lặng nhìn hắn nói:

"Phu quân, à không, Thượng Quan gia chủ, anh không cần khuyên nữa, ý ta đã quyết, từ hôm nay trở đi ta không còn là vợ anh nữa."

"Vì cái gì? Ta không đồng ý!" Thượng Quan Hoằng không cam lòng nói.

"Ta thật tâm thấy anh cùng muội muội rất xứng đôi, ta chủ động thành toàn các ngươi không tốt sao? Hơn nữa, ta cũng không dám đi theo muội muội tốt của ta giành giật nam nhân, ai biết nàng có thể bởi vì ghen ghét mà giết ta hay không?" Liễu Mộ Tịch nhìn sắc mặt xanh mét Liễu Mộ Li, nhếch môi khẽ cười nói.

"Mộ Tịch, dù nàng nóng giận cũng không nên bố trí Mộ Li a! Mộ Li là thân muội muội của nàng, làm sao đi giết nàng?" Thượng Quan Hoằng nghe mà không vui, nói.

Liễu Mộ Tịch lại lạnh lùng cười, không nói gì.

Thượng Quan Hoằng thấy nàng như thế, tâm cũng chìm xuống.

"Thượng Quan gia chủ, anh rốt cuộc có ý gì đây? Tốt nhất là quyết định nhanh lên! Nếu anh chọn Liễu đại tiểu thư, vậy đoạn tuyệt quan hệ Liễu nhị tiểu thư, an ổn sống cuộc sống của hai người; nếu anh lựa chọn Liễu nhị tiểu thư, thì hãy hòa ly Liễu đại tiểu thư, thả nàng tự do. Nàng còn trẻ, tương lai còn được tái giá. Như vậy đỡ mất thời gian của tất cả các người." Mục Thánh Thu thấy cục diện lâm vào bế tắc, cố ý giúp Liễu Mộ Tịch nói.

Liễu Mộ Li đang chờ đáp án của Thượng Quan Hoằng. Nàng rất không hài lòng cái tính Thượng Quan Hoằng không quả quyết, thậm chí là đã ghét và hận hắn rồi. Nam nhân nàng xem trọng tâm nhãn nhất định chỉ có nàng là duy nhất, cho dù đó là vợ hắn cũng không thể. Nàng vì hắn làm đến đây đã là cực hạn, mà hiện tại hắn lại đi thổ lộ tâm ý với người khác trước mặt nàng, thậm chí còn muốn tả ủng hữu bão, quả thực vọng tưởng! Liễu Mộ Li hạ quyết tâm, chờ Thượng Quan Hoằng hoàn toàn yêu nàng nàng nhất định sẽ làm cho hắn nếm thử cái đau khổ của yêu mà không được! Những khuất nhục, thống khổ mà nàng chịu nàng sẽ đem trả cho hắn gấp bội gấp trăm lần.

Thượng Quan Hoằng nhìn Liễu Mộ Tịch bình tĩnh mà lại lạnh lùng, lại nhìn Liễu Mộ Li bình tĩnh trừng mắt hắn, thống khổ nhíu mày.

Liễu Mộ Tịch đã quyết định bỏ đi từ lâu, hiện tại đòi công văn hòa ly chỉ là vì không muốn có liên can gì tới hắn. Liễu Mộ Li hiện giờ e là hận nàng thấu xương, nàng không thể ngồi chờ an bài như ban đầu được nữa, nàng phải nhanh chóng rời đi và tránh thoát tầm mắt họ thôi! Nếu có công văn tự nhiên là tốt. Còn nếu không có, cũng không ảnh hưởng toàn cục. Chỉ là tờ giấy mà thôi. Tương lai nàng cường đại rồi, sẽ sợ một cái Thượng Quan gia? Nàng không thừa nhận, ai dám nói nàng là Thượng Quan phu nhân? Công văn chỉ là thêm đề phòng. Liễu Mộ Li kiếp trước làm ra nhiều chuyện kinh thế hãi tục như vậy, có ai dám nghị luận nửa câu sao? Đây là vũ lực, quyền lực tác dụng! Chỉ có trở nên cường đại, thế gian quy tắc ước thúc ngươi mới càng nhỏ. Là cường giả, muốn chuẩn tắc hay tùy tâm sở dục phải xem bản tính hắn thế nào. Bỗng nhiên nàng lý giải được tâm tính và hành vi của Liễu Mộ Li. Cô ta mặc dù có rất nhiều hành vi nàng không quen nhìn nhưng có điều nàng phải thừa nhận, trên người cô ta quả thật có rất nhiều chỗ nàng cần học tập. Ví dụ như, tâm tính của một cường giả. Vô luận thực lực bây giờ như thế nào thì ngươi cũng cần phải có tâm tính của một cường giả, như thế mới có thể tiến bộ, mới có thể dựa theo điều kiện của cường giả đến yêu cầu bản thân mình. Tâm tính cường đại rồi ngươi mới là một cường giả chân chính. Liễu Mộ Tịch bỗng có cảm tưởng như thế. Trong khoảnh khắc nàng lâm vào tỉnh ngộ, ngoại giới – tất cả người hay vật đều dần dần xa cách nàng, đều không nhập được vào mắt nàng. Cùng lúc đó, nàng theo bản năng đọc thầm《 thanh tâm kinh 》, bất tri bất giác tinh, khí, thần của nàng lặng lẽ lột xác một chút—— Khí huyết sung túc, linh hồn thanh minh, ánh mắt hữu thần, ngũ giác biến hóa – dù rất nhỏ; nàng cảm giác năng lực được đề cao và thể chất khỏe hơn trước không ít. Liễu Mộ Tịch từ tỉnh ngộ đi ra, tuy không biết mình biến hóa cụ thể như thế nào, nhưng nàng cảm giác được mình hiện tại toàn thân tràn ngập khí lực, tinh thần no đủ... Nàng vốn bởi vì đêm qua không nghỉ ngơi mà uể oải, khí sắc không tốt. Nhưng hiện tại nàng sắc mặt hồng nhuận, tinh lực tràn đầy, đôi mắt càng sáng trong, làm người ta cảm thấy nàng khí chất thay đổi rất nhiều, không còn giống như trước kia ôn nhu hoà thuận mà ngược lại là phấn chấn cùng sắc sảo.



Chương 30: Hòa ly

Thời gian Liễu Mộ Tịch tỉnh ngộ rất ngắn, chỉ trong nháy mắt cho nên gần như không ai phát hiện.

Thượng Quan Hoằng thì đang đau đớn lựa chọn, chính mình còn không lo được, tất nhiên không lòng dạ nào chú ý, không phát hiện là đương nhiên. Liễu Mộ Li thì đang phẫn nộ, không cam lòng tràn ngập tâm thần, trong lòng chỉ nghĩ như thế nào trả thù, không có chú ý tới Liễu Mộ Tịch biến hóa. Chỉ có Mục Thánh Thu, vẫn luôn chú ý Liễu Mộ Tịch mới phát hiện nàng biến hóa. Có thể nói là hắn nhận ra Liễu Mộ Tịch tiến vào trạng thái tỉnh ngộ... Ngoại trừ do nàng tới thời khắc lĩnh hội ra thì còn do công pháp nàng tu luyện thế mà lại là《 thanh tâm kinh 》của Phổ Tể Quan. Tuy bản 《 thanh tâm kinh 》này ở Phổ Tể Quan ngoại môn đệ tử có thể dễ dàng có được, thậm chí là nhiều người lãng quên nó rồi, nhưng hắn biết nếu có thể lĩnh hội dù chỉ một nửa cũng sẽ mang lại hữu ích không thể đo lường. Cho dù không thể lĩnh hội nội dung 《 thanh tâm kinh 》 đi chăng nữa thì khi đọc nhiều cũng có tác dụng phụ trợ đối với võ học. Là ngoài cảm giác tinh thần sung túc ra, nó còn giảm bớt tỷ lệ võ giả tẩu hỏa nhập ma. Đáng tiếc, đại đa số đều không có kiên nhẫn.《 thanh tâm kinh 》 quá mức buồn tẻ, vả lại không có tác dụng gì rõ rệt, rất nhiều người đọc mấy lần rồi bỏ quên. Mục Thánh Thu không ngờ rằng hôm nay gặp được người tu luyện 《 thanh tâm kinh 》 mà lại còn có thành tựu, hắn thật sự bất ngờ và kinh hỉ. Mục Thánh Thu cảm thấy vận khí của mình tốt quá. Tùy tay trợ giúp người thế mà liên hệ tới Phổ Tể Quan. Hắn không biết Liễu Mộ Tịch làm sao có được《 thanh tâm kinh 》, dù nó yếu nhưng nó cũng là vật Phổ Tể Quan không truyền ra ngoài, ngoại nhân muốn có nó cũng là ngàn nan muôn khó. Đệ tử Phổ Tể Quan nếu chủ động để lộ bản kinh thư này, nhẹ thì phế bỏ tu vi, bị trục xuất, nặng thì đánh chết; nếu là đệ tử Phổ Tể Quan bị giết, bị người chiếm được bí tịch thì, Phổ Tể Quan sẽ truy đuổi tới chân trời góc biển; trường hợp vô ý có được bí tịch thì phải xem tình huống mà định. Như tâm tư thuần khiết, tư chất võ học không tồi sẽ thu vào môn, ngược lại thì giết diệt khẩu. Liễu Mộ Tịch chẳng những có 《 thanh tâm kinh 》 mà còn có thể lĩnh hội, này không thể không nói là cơ duyên. Mục Thánh Thu coi như thưởng thức Liễu Mộ Tịch tất nhiên cũng muốn nhận nàng vào môn, nhưng không biết tư chất võ học của nàng như thế nào. Nghĩ lại lúc hắn mới vừa vào, nghe chúng nha hoàn châm chọc nàng, Mục Thánh Thu cảm thấy tư chất nàng không quá lạc quan. Mục Thánh Thu tới đây lúng túng... Phổ Tể Quan có quy định về việc thu nhận đồ đệ rõ ràng, hạng nhất đó là tư chất võ học. Tính là Trưởng lão, nếu cháu Trưởng lão tư chất kém, muốn vào Phổ Tể Quan cũng là muôn vàn khó khăn, dù miễn cưỡng vào được Phổ Tể Quan cũng chỉ có thể làm tạp dịch, và chỉ khi nào có cống hiến lớn cho Phổ Tể Quan mới có thể trở thành ngoại môn đệ tử. Còn nội môn đệ tử thì không phải Hậu thiên trung kỳ võ giả là không được. Liễu Mộ Tịch đi làm tạp dịch Phổ Tể Quan không khỏi quá ủy khuất nàng... Trừ phi nàng y đạo có thiên phú, có lẽ vào được y phái Phổ Tể Quan. Tuy rằng y phái không uy phong bằng võ phái nhưng nếu có thành tựu thì cũng có thể phong cảnh vô hạn, tỷ như hắn. Mục Thánh Thu cân nhắc trong chốc lát, càng nghĩ càng cảm thấy phương pháp này không tồi,chỉ là không biết Liễu Mộ Tịch nghĩ sao.

Mục Thánh Thu còn đang suy nghĩ bỗng thần sắc biến đổi, vội vàng buông kiềm chế Liễu Mộ Li và lập tức lôi kéo Liễu Mộ Tịch ra chỗ khác.

Nguyên bản nơi Liễu Mộ Tịch đang đứng lại "Phanh" một tiếng nổ tung, sàn nhà nát một tảng lớn, nơi mấy người khác đứng thì coi như hoàn hảo.

"Liễu Mộ Li, ngươi thật đúng là độc ác!" Mục Thánh Thu mặt lạnh băng, hắn đem Liễu Mộ Tịch chắn ở sau lưng, lạnh lùng đối Liễu Mộ Li nói.

"Ta chính là ác độc, ngươi có năng lực làm khó được ta? Dám đối nghịch ta, phải chết. Người đâu —— " Liễu Mộ Li tay cầm đoản tiên, cười lạnh nói.

Nàng vừa dứt lời, trong phòng đột ngột xuất hiện hơn mười thị vệ che mặt, có nam có nữ, song không ngoại lệ là bọn họ đều là Hậu thiên trung kỳ đỉnh cao thủ, tuy không có Hậu thiên hậu kỳ cao thủ nhưng những người này liên hợp lại lực sát thương tuyệt không kém Hậu thiên hậu kỳ cao thủ, thậm chí là hơn. Quan trọng nhất là đôi mắt bọn họ đều là màu xám, không có cảm tình, có thể nói bọn họ là sát nhân gia tộc bồi dưỡng, tục xưng "Tử sĩ" . Những người này vừa không sợ chết, phối hợp lại ăn ý, lực sát thương tuyệt đối cao. Mặc dù tự tin với thân thủ của mình Mục Thánh Thu lúc này lại không khỏi tê dại, hắn nhìn người sắc mặt phức tạp đứng bất động ở bên:

"Thượng Quan gia chủ, ngươi mặc cho Liễu Mộ Li đánh chết vợ ngươi? Ta có thể cho rằng ngươi đã lựa chọn không?!"

Thượng Quan Hoằng giãy dụa nhắm hai mắt lại, tình huống như vậy hắn thật sự không muốn nhìn đến, lẽ nào hôm nay hắn phải chọn một?

"Thượng Quan Hoằng, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi chọn ta hay chọn nàng? Nếu ngươi chọn nàng, cả đời này ngươi đừng hòng gặp lại ta, mà ta, vĩnh viễn cũng không tha thứ ngươi." Liễu Mộ Li lúc này nắm chắc phần thắng, cũng không vội bắt người, híp mắt hạ tối hậu thư.

"Mộ Li, ta đương nhiên chọn nàng, nhưng Mộ Tịch..." Thượng Quan Hoằng nghe vậy hoảng hốt, vội vàng mở mắt nói.

"Tốt!" Liễu Mộ Li đưa tay ngắt lời, mỉm cười, mắt đầy sát ý. "Ngươi đã chọn ta, vậy ta đây không tốt tuyệt tình! Ta có thể tha cho bọn họ. Nhưng ngươi phải thề, về sau không can hệ gì đến chúng nữa! Kể cả con cái của các ngươi."

"N... Mộ Li, Đậu Đậu là cốt nhục của ta, ta..."

"Thượng Quan Hoằng, ngươi đừng có được một tấc lại muốn một thước, ta đã nhường nhịn ngươi đủ rồi, ngươi còn muốn ta nuôi con cho ngươi?" Liễu Mộ Li lúc này sắp dùng hết kiên nhẫn dành cho hắn, cũng lười ôn nhu hòa nhã nói.

Thượng Quan Hoằng sắc mặt thay đổi mấy lần, nắm tay vô thức nắm chặt, vất vả áp chế tình tự trong lòng, hít một hơi thật sâu, nói:

"Được, ta đồng ý! Về sau tuyệt không dây dưa cùng bọn họ. Ta viết giấy ly dị ngay đây."

Sai người lấy bút giấy, phóng bút viết xuống hòa ly công văn, giao đứa con trai cho Liễu Mộ Tịch nuôi nấng, cuối cùng ký tên, ấn tay của mình lên. Mục Thánh Thu làm nhân chứng cũng ký tên... Từ đây trở về sau, hai người không còn quan hệ gì nữa; nam hôn nữ gả đều không can hệ.

Làm xong hết thảy, nhìn Liễu Mộ Li vừa lòng, lòng dạ Thượng Quan Hoằng trống rỗng, đối mặt Liễu Mộ Li dung nhan mà mình trăm xem không chán nhưng lại sinh ra phản cảm hiếm thấy. Vì che dấu tâm tình, hắn không thể không làm ra vẻ trút được gánh nặng...

------ đề lời nói với người xa lạ ------

Tác giả: O(∩_∩)O ha ha ~, bị người ta buộc hòa ly cùng chủ động bỏ vợ vẫn là có khác biệt lớn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro