Chương 16: Thủ đoạn tàn nhẫn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Chương 16: Thủ đoạn tàn nhẫn

"Lời của ngươi ta nghe không hiểu! Liễu Mộ Li, đây là thái độ ngươi đối đãi tỷ tỷ sao?" Liễu Mộ Tịch lạnh lùng nói.

"Ngươi đừng hòng giả hồ đồ! Nếu không phải những gì ngươi nói với Quan Hoằng, hắn thế nào phủi sạch quan hệ với ta?" Liễu Mộ Li vừa nói vừa vung roi đem chậu hoa bên chân đi ra ngoài, xoảng một tiếng, chậu hoa tan nát.

Liễu Mộ Tịch thấy thế, trong mắt không khỏi thấy sợ: nàng chợt nhớ rằng vị muội muội này xưa nay thủ đoạn tàn nhẫn. Tuy nó bao che khuyết điểm với người thân cận nhưng đối với địch nhân là không khách khí và cực hung tàn. Nếu đối lập với nó, Liễu Mộ Li tuyệt sẽ không nhớ thân tình tỷ muội. Nhưng lập tức, ánh mắt của nàng liền yên tĩnh trở lại. Nàng nếu muốn thay đổi vận mệnh, muốn trở nên mạnh mẽ để bảo vệ con thì đối mặt với Liễu Mộ Li - kẻ đầu sỏ - tuyệt không thể lùi bước.

"Nhị muội, những gì ta nói cùng phu quân đều là thật lòng, không hề hư ngôn, lại càng không phải "lấy lui làm tiến" như ngươi nói. Ta biết mình nơi chốn không bằng ngươi, tâm phu quân lại ở đằng ngươi, cho nên ta cam tâm tình nguyện rời khỏi, chẳng lẽ điều này cũng không được?" Liễu Mộ Tịch dùng ngữ khí chân thành nói.

Nàng bây giờ còn quá yếu, không phải thời điểm trở mặt. Kỳ địch lấy yếu có đôi khi cũng là một loại thủ đoạn bảo vệ mình. Huống hồ vị muội muội này ăn mềm không ăn cứng.

Quả nhiên, sắc mặt Liễu Mộ Li rốt cục dịu đi, nhưng thần sắc nhìn Liễu Mộ Tịch cùng Đậu Đậu vẫn chỉ có chán ghét cùng hoài nghi. Nàng hừ lạnh, thu roi lại: 

"Coi như ngươi có mắt. Được rồi, xét ở ngươi là tỷ tỷ của ta, ta cũng không làm khó ngươi, chỉ cần ngươi chịu rời đi, ta có thể thả các ngươi một con đường sống."

"Nhưng ta cảnh cáo ngươi, đừng nghĩ trở lại Liễu gia, cũng đừng nghĩ lưu lại Kim Minh Phủ. Tốt nhất là cách chúng ta thật xa. Bằng không, ta không cam đoan mình có nhất thời xúc động mà hủy diệt các ngươi hay không. Dù sao, tính tình của ta luôn luôn không tốt." Liễu Mộ Li vừa nói vừa đánh giá Liễu Mộ Tịch, chỉ cần nhìn thấy có sự bất mãn liền không bỏ qua.

Mà Liễu Mộ Tịch thủy chung bình tĩnh, không một sự không hài lòng nào, làm cho Liễu Mộ Li thoáng buông cảnh giác.

"Ta đồng ý." Liễu Mộ Tịch nói, "Chỉ là có một việc, e khó làm."

Liễu Mộ Li nhíu mày, ánh mắt chợt lóe ánh sáng lạnh, nàng nắm chặt roi, vẻ không có việc gì hỏi:

"Hửm, chuyện gì?"

"Ta rời đi Thượng Quan gia thì dễ, nhưng Đậu Đậu là Thượng Quan gia huyết mạch, chỉ sợ bọn họ không để ta dẫn nó rời đi." Liễu Mộ Tịch ngẩng đầu nhìn Liễu Mộ Li chậm rãi nói.

Liễu Mộ Li nghe vậy nhíu mày, liếc nhìn thằng nhỏ trong lòng Liễu Mộ Tịch, trong lòng thập phần dị ứng. Nàng tuyệt không nuôi con của người khác. Con của Quan Hoằng chỉ có thể là nàng sinh. Suy tư một chút, nàng lạnh lùng đối Liễu Mộ Tịch nói:

"Chuyện này ngươi đừng quản. Chỉ cần ngươi nguyện ý, ta sẽ làm cho mẹ con các ngươi lặng yên rời đi Thượng Quan phủ. Điều kiện tiên quyết là tại trước khi đến lúc đó, ngươi không thể lộ ra sơ hở. Bằng không, mẹ con các ngươi đừng nghĩ an toàn ly khai."

Liễu Mộ Tịch nghe vậy ngược lại thở phào, nàng đang lo nên như thế nào mang theo Đậu Đậu rời đi Thượng Quan phủ đây! Chỉ bằng sức nàng e là khó như lên trời. Nhưng nếu có Liễu Mộ Li trợ giúp thì khác. Bất kể con người Liễu Mộ Li như thế nào, năng lực của nó mạnh lớn là không thể nghi ngờ.

"Vậy, đa tạ. Chỉ là không biết, chúng ta khi nào mới có thể rời đi?"

Liễu Mộ Li đối với lời cảm tạ từ chối cho ý kiến.

"Tạm thời chưa được."

Đoạn, nàng nói: "Ba ngày sau, các ngươi cùng chúng ta đi Tô gia. Ở trên đường, ta có cơ hội cho các ngươi rời đi."

Chỉ cần rời khỏi địa phận Thượng Quan gia, muốn cho hai người lặng yên biến mất đối Liễu Mộ Ly mà nói thật sự rất dễ dàng. Hơn nữa, Liễu Mộ Li còn hoài nghi Liễu Mộ Tịch, nàng cần quan sát lại chuyện rốt cuộc có phải là thật hay không. Nếu là lừa gạt nàng, nàng cũng chỉ đành làm mẫu tử bọn họ hoàn toàn biến mất trên thế giới này.

Liễu Mộ Tịch nghe xong quả thực ngây người - vì tin hỉ ngoài dự liệu này. Nếu nàng có thể theo chân bọn họ cùng đi Tô gia vậy là sẽ có cơ hội nhìn thấy Tô thiếu chủ. Tô thiếu chủ là đệ tử chân truyền tại Phổ Tể Quan, nàng đã có lệnh bài, bất kể Tô thiếu chủ có thiết đãi nàng hay không thì nàng cũng có vài phần hy vọng bái nhập Phổ Tể Quan.

"Như thế nào, ngươi không hài lòng ta sắp xếp?" Liễu Mộ Li thấy Liễu Mộ Tịch ngơ ngác không nói gì càng thêm hoài nghi, khẩu khí có thêm sát ý.

"Không, ta rất hài lòng. Chỉ là không ngờ sẽ nhanh như vậy thôi." Liễu Mộ Tịch phục hồi tinh thần lại vội nói. Nàng không biểu hiện ra rất cao hứng- nếu không Liễu Mộ Li sẽ càng thêm hoài nghi.

Liễu Mộ Li mặc kệ Liễu Mộ Tịch nghĩ như thế nào. Nàng không hề tin tưởng Liễu Mộ Tịch. Thượng Quan Hoằng ưu tú như thế, ba năm vợ chồng không phải nói đoạn liền đoạn, nàng không tin Liễu Mộ Tịch tiêu sái như vậy. Nhưng không sao cả. Vô luận Liễu Mộ Tịch có xạo hay không, nàng đều sẽ biến nó thành sự thật.

"Được rồi. Nhưng mà những người trong viện này đều nghe được chúng ta nói chuyện, không thể để lại." Liễu Mộ Li liếc nhìn sân một vòng, chậm rãi nói.

Còn chưa ai kịp phản ứng, thân ảnh nàng nháy mắt biến mất. Liễu Mộ Tịch chỉ thấy hồng ảnh chợt lóe vài lần, cho đến khi thân ảnh Liễu Mộ Li hiện ra tại chỗ thì trong viện, trừ bỏ ba người bọn họ, toàn bộ nô bộc - kể cả Sơ Liễu Sơ Hạ - đều chết hết.

"Nhị muội, ngươi..."

Liễu Mộ Tịch không khỏi phát lạnh và lại thêm hiểu biết Liễu Mộ Li tàn nhẫn. Nàng trước kia tuy có nghe tới Liễu Mộ Li thủ đoạn nhưng dù sao không có tận mắt thấy. Hiện tại thấy rồi mới biết Liễu Mộ Li khiến người khiếp sợ đến nhường nào. Người trọng sinh nàng đối Sơ Liễu Sơ Hạ không có nhiều cảm tình nhưng giờ nhìn bọn họ chết thảm trước mặt thì thấy thỏ tử hồ bi. Và càng thêm hiểu được mình ở trước mặt Liễu Mộ Li kỳ thật chính là một con kiến tùy thời có thể bốc hơi. Liễu Mộ Li dùng cách này để cảnh cáo nàng đây mà. Liễu Mộ Tịch nhìn nhị muội vừa quen thuộc vừa xa lạ, thấy nó khinh miệt mà cười mình và nói:

"Tỷ tỷ yên tâm, giết người của ngươi rồi ta sẽ an bài người khác đến hầu ngươi. Ngươi chỉ việc chuẩn bị đồ đạc của mình. Chúng ta ba ngày sau gặp!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro