Chương 9- Cơ hội?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9- Cơ hội?

Thượng Quan Hoằng và Liễu Mộ Li dắt tay nhau đi tới sân Lữ Hồng Điệp.

Lữ Hồng Điệp thấy hai người dắt tay nhau mà đến, mặt xanh mét bỗng chuyển tốt hơn rất nhiều, thậm chí còn mỉm cười một cách khá hòa ái, thái độ một trời một vực so với khi gặp Liễu Mộ Tịch.

Được hai người vấn an, Lữ Hồng Điệp cười ban tọa cho họ, nàng không nói chuyện với Thượng Quan Hoằng mà ngược lại là ôn hòa hỏi Liễu Mộ Li trước: "Mộ Li ở đây có quen chưa?"

Ở trước mặt Lữ Hồng Điệp, Liễu Mộ Li cũng thu liễm ngạo khí, không dấu vết liếc Thượng Quan Hoằng và nói: "Bá mẫu yên tâm, vãn bối ở đây thấy như là ở nhà ạ. Nào có gì không quen."

"Nghe cháu nói như vậy, bá mẫu an tâm." Lữ Hồng Điệp nói xong thở dài một hơi: "Kỳ thực, bá mẫu tìm cháu, là có chuyện muốn cháu hỗ trợ."

Liễu Mộ Li nghe vậy mà kinh ngạc và cùng nhìn Thượng Quan Hoằng, hỏi: "Bá mẫu hãy nói ạ. Ngài là trưởng bối Mộ Li tôn kính; chỉ cần vãn bối có thể làm được, vãn bối tuyệt không chối từ!"

Liễu Mộ Li thích Thượng Quan Hoằng, dĩ nhiên phải lấy lòng Lữ Hồng Điệp.

Lữ Hồng Điệp dạo quanh nhãn thần trên hai người, bên mép lộ ra dáng cười có thâm ý. Chuyện Liễu Mộ Li cùng con trai nàng nàng đã nhìn ra một ít đầu mối, dù rằng trước đây nàng là người duy trì phản đối. Cũng do Liễu Mộ Li là người thừa kế Liễu gia, không có khả năng gả cho Thượng Quan Hoằng. Nhưng mà bây giờ, nàng có chút vui. Nhất là khi Liễu Mộ Tịch không nghe lời. Trước đừng động Liễu Mộ Li tương lai thừa kế Liễu gia, chỉ cần để con bé có bầu của Thượng Quan gia thì dù Liễu gia không vui, tương lai cũng phải đem Liễu Mộ Li gả qua. Ai bảo Liễu Mộ Li thích con trai nàng?! Nghĩ đến đây, Lữ Hồng Điệp cười ôn hòa, nói:

"Cháu có tâm, ta rất hài lòng. Nói vậy cháu cũng biết, một tháng trước gia chủ Tô gia đột phá Hậu Thiên Đại Viên Mãn, tiến vào Tiên Thiên cảnh giới, cho nên đầu tháng chín này tổ chức thịnh đại nghi thức, ăn mừng gia chủ trở thành Tiên Thiên cao thủ. Lúc đó, các phương khắp Kim Minh Phủ sẽ phái người tới chúc mừng; Thượng Quan gia chúng ta tất cũng không ngoại lệ. Chưa hết. Ta nghe nói, cùng ngày đó, Tô gia ở còn có chuyện phi thường trọng yếu tuyên bố."

Liễu Mộ Li nghe vậy không khỏi nhíu mày, cười nói: "Chuyện này, vãn bối cũng có nghe thấy. Và gia phụ đã nói sẽ dẫn vãn bối đi rồi ạ."

"Đã như vậy, hay là cháu hãy cùng Quan Hoằng đi như thế nào?" Lữ Hồng Điệp không kịp chờ mà hỏi.

Liễu Mộ Li nhất thời giật mình... Bảo nàng đi cùng Thượng Quan Hoằng đến Tô gia có vẻ như không hợp quy củ đi? Khi nàng quyết định đoạt Thượng Quan Hoằng thì nàng đã biết mình sẽ gặp rất nhiều cản trở lực, cho nên nàng chưa bao giờ nghĩ ai tán thành mình, nhưng hiện tại Lữ Hồng Điệp nói khiến nàng mơ hồ có ít suy đoán...

Thượng Quan Hoằng thì không khỏi nhíu mày, khó khăn nói: "Mẹ, vậy... không thích hợp lắm đi..." Dù cần người đồng hành thì khẳng định phải là Liễu Mộ Tịch chứ, để Mộ Li đi với hắn là ý gì?

"Thế nào là không thích hợp?" Lữ Hồng Điệp cao giọng hỏi, "Mộ Tịch yếu ớt như vậy, gió thổi đã gục, hiện giờ còn chưa khỏi bệnh, làm sao chịu được đường sá xóc nảy? Mộ Li không phải người ngoài, còn lớn lên cùng ngươi, thế nào không thay thế được Mộ Tịch đi cùng ngươi?"

"Nhưng..." Thượng Quan Hoằng còn muốn giải thích.

"Nếu Mộ Li đồng ý, cứ quyết định như vậy." Lữ Hồng Điệp khoát tay, không muốn nghe Thượng Quan Hoằng và tha thiết nhìn Liễu Mộ Li.

Liễu Mộ Li mỉm cười và gật đầu: "Đã như vậy, vãn bối cung kính không bằng tòng mệnh."

Thượng Quan Hoằng nghe vậy cũng đành phải thôi. Mặc dù hắn biết không nên nhưng hắn vô pháp từ chối ý muốn của Liễu Mộ Li.

Lữ Hồng Điệp thấy thế, không khỏi cười thỏa mãn.

Thượng Quan gia, Tô gia và An gia là Tam đại thế gia đứng đầu Kim Minh Phủ; trong đó, thực lực Thượng Quan gia là ít nhất cho nên mới phải liên minh với Liễu gia - Nhị lưu thế gia - tại Kim Minh Phủ - để vững chắc địa vị của mình. Không ngờ gia chủ Tô gia lại đột phá vào lúc này. Còn có xu hướng trở thành tộc đứng đầu Tam đại thế gia nữa chứ... Lữ Hồng Điệp lo lắng vạn phần. Vì thấy Liễu Mộ Li tuy còn nhỏ mà đã tiếp cận Hậu Thiên Hậu Kỳ, tương lai có khả năng cực lớn trở thành Tiên Thiên, nếu bắt con bé gả vào Thượng Quan gia thì thực lực Thượng Quan gia nhất định sẽ lại thăng cấp. Đáng tiếc trước mắt vẫn còn một Liễu Mộ Tịch ngăn cản; lấy sự cao ngạo của Liễu Mộ Li, dù con bé thích Quan Hoằng, e cũng sẽ không làm thiếp. Cho nên, nàng cần hủy diệt sự cản trở của cặp uyên ương. Sau này, lão gia xuất quan, dù có phê bình cách làm của nàng, nhưng nếu ổng thấy được tư chất võ học của Liễu Mộ Li thì sẽ không hà khắc nàng đâu.

...

Liễu Mộ Tịch không biết đã có người muốn vội vã dọn dẹp nhanh chướng ngại là nàng, nàng lúc này đang bận dỗ dành con...

Yếm xa nàng nhiều ngày như vậy, trong lòng phi thường không có cảm giác an toàn, cho nên nó đúng là nửa bước cũng không rời, làm cái đuôi nhỏ đi theo, vô luận Liễu Mộ Tịch khuyên thế nào cũng vô ích. Mãi mới dỗ được nó ngủ thế nhưng chỉ cần nàng rời đi là nó mở mắt ngay, rồi như sắp khóc tới nơi mà nhìn nàng... Không còn cách nào khác, nàng chỉ có thể nằm xuống ngủ với nó, và không ngừng trấn an cùng chậm rãi an ủi. Nhìn con ngủ, nàng không khỏi trầm tư. Yếm còn nhỏ như vậy, nàng thì không bản lãnh gì, nếu cứ như vậy rời đi, chắc chắn ngay cả Kim Minh Phủ cũng không thoát ra được. Tuy rất ít đi ra ngoài nhưng nàng cũng biết thế giới bên ngoài không hề an toàn- ở cái nơi võ phong thịnh hành đây, người mạnh mới là vua, phụ nhân nhu nhược như nàng chính là đối tượng bị hà hiếp, dù một tên lưu manh vô lại chỉ biết vài ba quyền cũng có thể tùy ý bắt nạt. Nếu không có người bảo hộ, nàng nửa bước khó đi, nói gì đến chuyện nàng còn mang theo một đứa trẻ hai tuổi... May mắn mà nói thì chết ngay lập tức; tình huống tệ nhất thì là bị bán vào nơi bẩn thỉu, suốt đời không được giải thoát... Nhưng nếu không đi thì nàng chắc chắn lại rơi vào cùng cảnh như kiếp trước. Nàng sống lại không phải là vì bảo vệ con trai thật tốt, để nó bình an vui vẻ lớn lên sao? Bằng không, nàng sống lại lại có ý nghĩa gì?... Liễu Mộ Tịch cứ như vậy mà suy nghĩ thật lâu, cho đến khi trời biến thành màu đen, Yếm cũng đã dụi mắt, nàng mới hồi thần. Bây giờ suy nghĩ điều này làm chi? Suy nghĩ nhiều bất quá là tăng thêm phiền não mà thôi. Thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng; chỉ phải sống mới có hy vọng...

Lúc này, nàng bỗng nghĩ đến một việc.

Mấy ngày nữa, Tô gia tổ chức ăn mừng điển lễ. Kiếp trước, nàng tuy được Liễu Mộ Li cứu tỉnh nhưng người vẫn còn suy yếu, cho nên không được đi theo Thượng Quan Hoằng đến Tô gia, để Liễu Mộ Li thế chỗ nàng. Tình huống cụ thể thế nào nàng không biết nhưng có một chuyện nàng đặc biệt nhớ kỹ: con trai của gia chủ Tô gia - Tô Mộc Ngạn đã được Phổ Tể Quan thu nhập, trở thành chân truyền đệ tử của Thái thượng Trưởng lão của Phổ Tể Quan. Và Tô Mộc Ngạn cũng có dính dáng đến Liễu Mộ Li, để Thượng Quan Hoằng nhiều lần ghen tuông đến nỗi chiến tranh lạnh cùng Liễu Mộ Li.

Đây không phải là cơ hội của nàng sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro