11-15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 11: Tiệc sinh nhật.

Bị phun nước bất ngờ, động tác của Triệu Tiểu Đường có chút vội vã. Đến khi tắt vòi sen, ánh mắt của cô còn hơi bối rối. Nhìn Triệu Tiểu Đường như vậy, Ngu Thư Hân bật cười hì hì, nàng thừa nhận hiện giờ nàng cười rất là không hợp thời.

Nụ cười này của Ngu Thư Hân, khiến vẻ mặt của Triệu Tiểu Đường càng khó coi hơn. Cô liếc mắt nhìn Ngu Thư Hân, quay người chuẩn bị đi, Ngu Thư Hân nhanh chóng nắm cổ tay cô lại: "Em giận?"

"Không có." Triệu Tiểu Đường dù bận vẫn ung dung nhìn Ngu Thư Hân: "Em giận ai, bản thân em không tạo được sức hấp dẫn với chị sao?"

"Không phải." Ngu Thư Hân hơi lắp bắp: "Chị..."

Nhìn vẻ muốn nói lại không nói được của Ngu Thư Hân, Triệu Tiểu Đường không thể làm gì khác hơn là thở dài một hơn: "Quên đi, chị tắm đi."

"À... em cũng tắm đi."

Nhìn tấm lưng thon gầy của Triệu Tiểu Đường, lòng Ngu Thư Hân có chút áy náy. Đúng vậy, từ khi nàng trọng sinh đến nay, vừa không muốn Triệu Tiểu Đường đụng vào vừa khó chịu với cơ thể của Triệu Tiểu Đường, lòng Triệu Tiểu Đường chắc cũng rất lo lắng, sợ mình chán em ấy, sử dụng em ấy xong rồi sẽ bỏ rơi. Không cảm giác an toàn, như trôi dạt trên biển rộng, một cành hoa nện xuống nước phải uống mấy hớp nước.

Ngu Thư Hân tắm cũng không yên lòng, nàng đang nghĩ về biểu hiện ban nãy của Triệu Tiểu Đường, thực sự, sau khi nhập vai Triệu Tiểu Đường rất kinh diễm. Cảm xúc nhập vai quả nhiên là trời sinh. Đối với Triệu Tiểu Đường hiện tại, tâm trạng của Ngu Thư Hân vẫn còn rất phức tạp.

Lúc đi ra, Triệu Tiểu Đường đang sấy tóc ở ngoài. Khớp xương ngón tay rõ rệt, thoải mái cầm máy sấy, tay còn lại đang giũ tóc dài của mình. Thấy Ngu Thư Hân, Triệu Tiểu Đường ấn công tắc máy sấy: "Đến đây."

Ngu Thư Hân mặc áo choàng tắm, chậm chạp bước đến. Nàng nhìn chằm chằm cái máy sấy trong tay Triệu Tiểu Đường, chẳng lẽ Triệu Tiểu Đường lấy cái này để đánh nàng sao?

Quả nhiên Triệu Tiểu Đường giơ máy sấy lên, Ngu Thư Hân nhanh chóng che đầu mình lại. Một luồng gió nóng thổi vào cổ Ngu Thư Hân, lúc này Ngu Thư Hân mới mở đôi mắt sợ hãi ra. Triệu Tiểu Đường giơ tay lên, sửa lại chiếc khăn trên vai Ngu Thư Hân, cô đang giúp Ngu Thư Hân sấy tóc. Sấy, còn dùng ngón tay của mình thử độ nóng của gió: "Nóng không? Nóng thì nói em biết."

"Ừ... vừa đủ..."

Động tác của Triệu Tiểu Đường rất nhẹ nhàng, đồng thời còn giúp Ngu Thư Hân mát xa da đầu: "Có phải buồn ngủ không?"

"Có hơi."

"Vậy chị về đi ngủ, bên chị M để em đối phó."

Ngu Thư Hân xoa gò má của mình: "Không sao, đi hai bước* sẽ không buồn ngủ." Ngu Thư Hân nói.

*Đi hai bước: Như kiểu chứng minh cho người khác thấy mình tỉnh táo, khỏe mạnh.

Triệu Tiểu Đường không nói gì, chỉ tiếp tục giúp Ngu Thư Hân. Cũng không phải Ngu Thư Hân rất buồn ngủ, nhưng kĩ thuật của Triệu Tiểu Đường quá dịu dàng, cũng mát xa đúng chỗ, khiến nàng buồn ngủ mông lung. Đến khi tóc sấy xong, Triệu Tiểu Đường lấy khăn lông trắng sạch sẽ trên vai, đắp lên đầu Ngu Thư Hân.

Nhìn Triệu Tiểu Đường trong gương, Ngu Thư Hân cảm thấy rất xa lạ, có lẽ do quá buồn ngủ, đôi mắt không tốt? Vẻ mặt Triệu Tiểu Đường không có thay đổi, nhưng nàng thấy được sự dịu dàng trên tay của Triệu Tiểu Đường.

"Rốt cuộc các cô cũng đã tới." AM giơ tay lên.

Ngu Thư Hân đập tay với AM một cái, cầm bia trên bàn lên. Bia có hơi xoàng, cộm kì lạ, thoáng cái Ngu Thư Hân đã tỉnh: "Mai vẫn phải chụp sao?"

"Mai tôi có việc, hẹn sau."

"Ừ."

AM uống chút rượu, bắt đầu nói nhiều hơn, nói đến lịch trình ngày mai của cô. Mai cô phải đi chụp cho Thiên Hậu Phó Tân Bạch và chồng của cô ấy, có người nói mấy hôm đó là kỉ niệm ba năm ngày cưới của họ.

DC cũng đã uống hai ly, thấy AM nhắc đến Phó Tân Bạch, nói theo: "Gần đây có người tung tin, nói bọn họ sống riêng, tình huống gì?"

"Sống riêng? Tôi thấy bọn họ rất tốt mà." AM nói.

Ngu Thư Hân lại nhấp một hớp, đến từ đời trước đương nhiên nàng biết tình trạng của Thiên Hậu. Hiện giờ Thiên Hậu Phó Tân Bạch và chồng cô ấy đã sống riêng, thời gian ly hôn cụ thể không quan tâm, dù sao sau đó cũng do Cẩu Vũ đá bể, cấp tốc trở thành tin chấn động trong năm. Phải biết rằng trước đó vì phim mới, chồng cô ấy còn kể lại chuyện tình sử chấn động trong một chương trình.

Nếu nói đến Phó Tân Bạch, AM cũng bùi ngùi giống DC, AM rất thích Phó Tân Bạch, cũng không phải vì bài hát của Phó Tân Bạch, mà là xuất thân siêu mẫu của Phó Tân Bạch. Phó Tân Bạch là người mẫu châu Á duy nhất lọt vào top năm siêu mẫu, đứng thứ ba trong bảng vàng người mẫu kiếm tiền nhiều nhất, cực kì danh tiếng. Sau đó về nước phát triển, rồi kết hôn với một tiểu sinh hạng A, nhìn như là gả, nhưng thật ra là theo nhu cầu cần thiết. Tiểu sinh hạng A là từ ngôi sao nhí, có nền tảng rộng khắp cả nước. Phó Tân Bạch là ngoại kiều, cũng nhanh chóng được công chúng đón nhận.

"Tôi cực kì thích cảm xúc ống kính của Phó Tân Bạch, rất có sức dãn*, không biết chồng cô ấy có điều khiển được không."

*Sức dãn: Là ánh mắt cử chỉ hành động rất nhỏ của diễn viên, người mẫu nhưng khiến bạn có thể cảm nhận được cảm xúc tình cảm của họ, làm bạn rung động xúc động...

DC vốn là người nói nhiều, với ai cũng nói chuyện cởi mở. Phần sau đều là hai người họ trò chuyện. Chào hỏi xong, Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường cũng về trước.

Ngu Thư Hân lái xe đưa Triệu Tiểu Đường đến dưới lầu kí túc xá nữ sinh, Triệu Tiểu Đường ngồi cạnh ghế lái không có phản ứng.

Tay Triệu Tiểu Đường đặt bên cửa xe: "Cuối tuần chị đi với ai?"

"Cuối tuần?" Suy nghĩ cẩn thận, Ngu Thư Hân nhớ tới. Nàng phát hiện một điểm của Triệu Tiểu Đường. Triệu Tiểu Đường không vui, chưa bao giờ nói ra ngay lúc đó. Mỗi lần sau khi Triệu Tiểu Đường hỏi Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân đều phải mất một lúc để nhớ lại, có cảm giác hậu tri hậu giác*. Ban ngày, nàng đón Triệu Tiểu Đường vừa lúc gặp A Huy và bạn gái của hắn, bọn họ chọc nàng, bảo nàng cuối tuần dẫn theo Triệu Tiểu Đường đến tiệc sinh nhật. Triệu Tiểu Đường không có phản ứng gì, Ngu Thư Hân không thể làm gì khác hơn đành nói: "Cuối tuần không chắc sẽ dẫn ai theo, tính sau đi."

*Hậu tri hậu giác: Là một việc gì đó mọi người đều biết hết, chỉ còn mình mình không biết, mãi sau mới phát hiện ra.

"Em có thời gian rảnh không?" Ngu Thư Hân hỏi.

"Cuối tuần em phải tập quân sự."

... Vậy em hỏi chị làm gì, còn tưởng em muốn đi: "Vậy có lẽ chị đi với Hạ Dữu."

"Ừ." Triệu Tiểu Đường trả lời một tiếng rồi xuống xe ngay: "Chủ nhật đúng không? Buổi tối em đến đón chị."

"Thôi, không chừng sẽ chơi suốt đêm."

"Ừ, gặp sau."

"Gặp sau."

Đến cuối tuần, một đám uể oải không phấn chấn trong lớp bắt đầu sinh khí dồi dào. Cha dượng A Huy bao hẳn một clubhouse* để A Huy mở tiệc sinh nhật. Clubhouse có hồ bơi, không ít người đứng bên bể huýt sáo, trong hồ bơi lớn có năm người đang so tài. Tốc độ bơi của người dẫn đầu rất đều, vẫn duy trì khoảng cách dẫn đầu tuyệt đối. Rất nhanh, người dẫn đầu ngoi lên khỏi mặt nước, vỗ một cái vào lòng bàn tay của trọng tài, trọng tài thổi còi.

*Clubhouse: Là khu phức hợp với các dịch vụ nhà hàng khách sạn khu vui chơi...

"Ghê." Hạ Dữu nhanh chóng lấy một cái khăn lớn, bao Ngu Thư Hân từ dưới nước lên. Ngu Thư Hân cầm bia Hạ Dữu đưa, nhìn bốn người kia nốc một cái, một loạt tiếng còi, bốn người lục tục đến đích. Người thứ hai là A Huy, trông hắn mệt ngất ngư, lúc vừa nhảy xuống, hắn vẫn duy trì ưu thế, đến nửa chặng sau, không biết là Ngu Thư Hân uống thuốc kích thích hay là gì, thoáng cái đã bơi qua mặt hắn. Mệt gần chết, đuổi theo không ngừng mà vẫn bị bỏ lại phía sau.

Rơi vào vị trí cuối cùng là Cẩu Vũ, Cẩu Vũ thở hồng hộc tựa đầu vào bể, cô đã không còn sức để lên bờ: "Con khỉ trọng tài, tôi yêu cầu xét nghiệm nước tiểu! Chắc chắn là Ngu Thư Hân ăn kim kha lạp* rồi!"

*Kim kha lạp: Tên một loại phân bón tăng năng suất.

Hạ Dữu cười, ngồi xổm xuống đưa tay nhấn Cẩu Vũ xuống hồ: "Có sức chơi có sức chịu, đừng chơi vậy."

"A Huy sao cậu bị Ngu Thư Hân bỏ phía sau? Ngoại trừ hai cái đùi, cái đó sinh ra vô dụng quá, cắt." Có người pha trò nói.

"Các cậu đen tối quá, không thấy có con gái ở đây sao?"

"Thừa một cái đuôi nha, hôm nay là sinh nhật của A Huy, không phải thêm một cái đuôi* sao? Cậu muốn đi đâu?"

*Cái đuôi: Chơi chữ, người miền bắc Trung Quốc gọi sinh nhật là (长尾巴), trong đó (尾巴) là cái đuôi.

"Được rồi, đừng nói về nó nữa, tắm rửa nhanh lên. Ăn thôi."

Đi đến nhà hàng, A Huy mang giày da mặc âu phục không vui vẻ như vừa rồi. Trên danh nghĩa cha dượng nói mở tiệc sinh nhật cho hắn là để hắn hài lòng. Nhưng thực tế là dẫn hắn đi giao thiệp, hắn chán nhất kiểu này.

Ngu Thư Hân thay một bộ lễ phục màu đỏ cổ v khoét sâu, vừa bước ra lập tức gây sự chú ý với không ít đàn ông.

Vừa bơi xong, trên mặt còn đỏ ửng, xuân ý hiện ra cực kì rõ rệt.

Hạ Dữu cũng thay một bộ lễ phục trắng cổ yếm, Ngu Thư Hân vừa ra cô đến đón ngay. Khuỷu tay hơi cong, để Ngu Thư Hân có thể khoác vào: "Đại mỹ nhân, cậu trang điểm rất hút ánh mắt."

"Đừng trách trang điểm, trách lớn lên quá hút ánh mắt." Nói lời này ra, bản thân cũng thấy xấu hổ, nói xong Ngu Thư Hân tự cười mình trước.

"Cẩm Chi." Lúc này, Cao Y đi đến, còn tiện lấy ly rượu bồi bàn bưng.

Hạ Dữu nhìn thoáng qua Cao Y, lại nhìn Ngu Thư Hân: "Cẩm Chi, cậu với cô Cao tâm sự đi, mấy hôm nay cô ấy gọi điện thoại cho mình không ít."

Hạ Dữu gật đầu với Cao Y, sau đó đi ra ngoài ngay. Cao Y cũng gật đầu với Hạ Dữu, lại tiếp tục giữ vững ánh nhìn lên người Ngu Thư Hân. Cô cầm ly rượu, đưa cho Ngu Thư Hân, khi Ngu Thư Hân cầm cô lại khẽ nhéo mu bàn tay Ngu Thư Hân một cái: "Hôm nay em rất đẹp."

Ngu Thư Hân cũng không uống, nàng lau mu bàn tay mình, lại đặt ly rượu lên khay của bồi bàn: "Cám ơn."

"Lần này đến đây, là tôi đặc biệt đến tìm em."

"Tìm tôi làm gì?"

"Làm chuyện em thích, tôi cũng thích."

Trong bụng Ngu Thư Hân nảy ra cảm xúc ghét bỏ, trước đây không phát hiện Cao Y buồn nôn như vậy. Chậc chậc thật là buồn nôn: "Cô Cao, nếu cô không có chuyện gì khác để nói, tôi đi trước, bạn tôi còn đang chờ tôi cắt bánh đây."

Nói, Ngu Thư Hân nhìn thoáng qua A Huy, nháy mắt với A Huy, A Huy bối rối mấy giây rồi vẫy vẫy tay: "Ngu Thư Hân, cậu còn lề mề gì vậy? Đến đây!"

Cao Y không thể làm gì khác hơn là né ra, cô nhìn tấm lưng thướt tha của Ngu Thư Hân, nhấp môi một cái.

Cắt bánh với A Huy xong, Ngu Thư Hân đi toilet, định dậm lại lớp trang điểm. Nàng mới vào toilet, bị đã một người giữ cổ tay, người nọ cao hơn nàng: "Cẩm Chi..."

"Cao Y cô làm gì vậy?"

***

Triệu Tiểu Đường: Đao của tôi đâu.

Tác giả liều mạng ôm chân Triệu Tiểu Đường: Xin ngài, đừng chém Tiểu Cao, để Tiểu Cao giúp tôi gỡ tình tiết câu chuyện...

Triệu Tiểu Đường mặt không biểu cảm nhìn tác giả: Ồ, không chém cô ấy, chém ngươi trước đi.

Tác giả: TAT...

Chương 12: Chó ngao Tây Tạng a chó ngao Tây Tạng*.

*Chó ngao Tây Tạng: Hay còn gọi là Ngao Tạng.

"Tôi nhớ em." Cao Y đè Ngu Thư Hân lên tường, cô hôn lên vành tai Ngu Thư Hân, thở dốc bên tai Ngu Thư Hân.

Hình tượng bên ngoài của Cao Y vẫn là thanh khiết động lòng người, xuất hiện trên chương trình giải trí, bị hỏi chuyện yêu đương còn đỏ cả mặt, khiến mọi người phải cảm thán kĩ năng diễn xuất hạng nhất. Con người thực sự của cô, Ngu Thư Hân biết, năm đó nàng còn cực kì mê, mê kiểu rụt rè bên ngoài bên trong phóng đãng của Cao Y. Nhìn sơ trông Cao Y rất yếu đuối, thực ra bản chất vô cùng mạnh mẽ, chuyện trên giường là công tuyệt đối. Cô không cần Ngu Thư Hân giải quyết cho cô, hưởng thụ của cô là "chinh phục" được sự vui vẻ của người khác, chỉ cần Ngu Thư Hân "đến", chỉ cần Ngu Thư Hân thở dốc bên tai cô, cô cũng đã "vui" rồi.

"Cẩm Chi." Cao Y thở khí nóng bên tai Ngu Thư Hân: "Em cũng không biết, dáng vẻ em kêu tôi là cô Cao dễ thương mức nào."

Cao Y quá hiểu cơ thể của nàng, tay lướt qua toàn là nơi nhạy cảm của nàng. Ngu Thư Hân kẹp tay Cao Y lại, muốn đẩy cô ra. Trong lúc đẩy xoẹt một tiếng, Ngu Thư Hân xé rách quần áo của Cao Y. Lúc này, có người mở cửa bước vào.

Người bước vào là bạn học của Ngu Thư Hân, cô thấy cử chỉ "thân mật" của Ngu Thư Hân và Cao Y, tay Ngu Thư Hân còn kéo vải, mà tiểu hoa đán đang nổi tiếng Cao Y đôi má ửng hồng...

Cao Y ôm ngực che cảnh xuân bỗng nhiên bị lộ, tai "đỏ lên" vòng qua bạn học, chạy ra ngoài. Ngu Thư Hân ngơ ngẩn, lại nhìn bạn học chung trường của mình, bạn học cũng nhìn nàng rất phức tạp. Cái cảm giác này, sao có hơi giống nàng cưỡng ép Cao Y?

Tôi mới là "nạn nhân" nha. Nhưng, giải thích thế nào?

Cao Y chơi đùa như thế, Ngu Thư Hân cũng không có tâm trạng tham gia náo nhiệt. Đến buổi tối chín giờ, nàng lên tiếng chào hỏi với A Huy, quay về trường với Hạ Dữu. Hạ Dữu ở phòng bốn người do trường sắp xếp, Ngu Thư Hân là ở phòng một người.

"Cậu với Cao Y nói rõ ràng chưa?" Hạ Dữu hỏi. Từ lần Cẩu Vũ nói cho cô biết, biết Ngu Thư Hân có tình mới, cô mới tin Ngu Thư Hân chán Cao Y là thật.

"Vừa rồi cô ta còn chặn mình trong nhà vệ sinh." Nhớ đến chuyện trong nhà vệ sinh, trong bụng Ngu Thư Hân vẫn cực kì khó chịu.

"Cô ta không làm gì cậu chứ?"

"Cô ta có thể làm gì mình."

"Cậu nên giải thích rõ với cô ta, nếu không, mình thấy như lạt mềm buộc chặt*."

*Lạt mềm buộc chặt: Chỉ thái độ mềm mỏng trong ứng xử thì dễ đạt được thành công.

"Không muốn phí lời với cô ta."

Hạ Dữu cười cười, không nói gì nữa. Đưa Hạ Dữu đến dưới lầu khu trọ, khi trở lại xe nghe thấy tiếng la hét trong sân tập. Ngu Thư Hân cầm điện thoại của mình lên, đã hơn mười giờ tối, hơn mười giờ mà còn chưa hết giờ tập. Ngu Thư Hân dừng xe ở bãi đậu cạnh sân tập.

Trong sân tập đông nghìn nghịt tân sinh viên, Ngu Thư Hân vừa vào sân tập còn giơ tay lên, ngọn đèn trong sân có hơi chói.

Ngu Thư Hân muốn đến coi Triệu Tiểu Đường, nhưng nàng cũng không hi vọng có thể thấy được Triệu Tiểu Đường, dù sao nhiều người như vậy. Vừa đi mấy bước, đã có người chú ý đến nàng, so với đồ quân sự đầy bụi đất, bộ lễ phục màu đỏ của nàng xem như là lộng lẫy.

"Cám ơn huấn luyện viên, có thể được đứng ở đây em thấy rất vinh dự..."

Bài phát biểu cũ mèm, nếu đổi thành người khác thì Ngu Thư Hân không có hứng thú. Ngu Thư Hân men theo âm thanh nhìn sang, đúng là Triệu Tiểu Đường, Triệu Tiểu Đường mặc đồng phục quân đội, lưng thẳng băng cúi chào người lãnh đạo. Lãnh đạo bụng bự, chiều cao còn thấp hơn Triệu Tiểu Đường, hắn đeo cho Triệu Tiểu Đường một cái huân chương. Chắc là huân chương, sáng long lanh. Nhìn biểu cảm nghiêm trang của Triệu Tiểu Đường, đầu Ngu Thư Hân không khỏi nghĩ đến, nếu đeo cho Triệu Tiểu Đường một đóa hồng lớn trước ngực sẽ thế nào.

Triệu Tiểu Đường bây giờ, quả thực không giống lúc trước. Trước rất kiêu ngạo, còn muốn mời em ấy lên bục phát biểu, em ấy có thể nhận "hoa hồng" của bạn đã là rất tốt rồi. Hiện giờ không chỉ lên, còn có thể phát biểu cho có hình thức. Khi Triệu Tiểu Đường lên bục, Ngu Thư Hân cảm thấy không khí xung quanh khác lạ, nam nữ đều đồng loạt nhìn lên bục. Khi Triệu Tiểu Đường phát biểu, rõ ràng không có cười ồ lên, giọng quan chức như thế, thực sự không ai chế nhạo? Xem ra gương mặt này của Triệu Tiểu Đường, quả thật khiến nhiều người bắt đầu tương tư đơn phương.

Sau khi Triệu Tiểu Đường nói xong, còn liếc mắt xuống phía dưới mấy cái. Ngu Thư Hân chột dạ cúi thấp đầu, chắc là không thấy nàng đâu?

"Em thấy chị." Ngu Thư Hân mới ra sân tập, điện thoại hiện lên một câu như vậy.

Đấy, Triệu Tiểu Đường này không chỉ thấy nàng, còn cố ý nói cho nàng biết. Bước chân Ngu Thư Hân dừng ở cổng, vừa chuẩn bị trả lời một câu, khung trò chuyện lại hiện ra một tin: "Ở cổng chờ em, em đưa chị về."

Vài bước này, có gì tốt mà đưa?

"Thôi, chị tự về. Mệt mỏi cả ngày, em nên về sớm chút, ngâm mình hay gì gì đó." Tin nhắn này của Ngu Thư Hân trả lời hơi chậm, học sinh trong sân tập lần lượt đi ra, lấn tới lấn lui, lại rất ầm ĩ. Nàng chỉ có thể hơi giơ điện thoại lên để bấm chữ.

Mới vừa gửi đi, đã bị một người ôm vai vớt ra ngoài: "Đi thôi."

Triệu Tiểu Đường ỷ vào lợi thế chiều cao, hoàn toàn là vớt nàng ra. Ngu Thư Hân còn sửng sốt vài giây.

"Sao em nhanh vậy?" Học sinh lấn tới lấn lui, không khí hòa lẫn với mùi mồ hôi hôi. Ngu Thư Hân nhíu nhíu mày, nàng có thể cảm thấy có một số người cố ý sáp vào nàng.

"Em đuổi theo chị ra ngoài." Triệu Tiểu Đường nói, một tay ôm chặt vai Ngu Thư Hân, một tay chắn trước người Ngu Thư Hân. Nghiễm nhiên bao Ngu Thư Hân trong lòng mình.

"Em thấy chị?" Có lẽ mùi xung quanh quá nồng nặc, Ngu Thư Hân cũng hướng vào lòng Triệu Tiểu Đường. So với những người xung quanh, mùi trên người Triệu Tiểu Đường tươi mát hơn rất nhiều.

Dường như Triệu Tiểu Đường cảm thấy xung quanh có "hàm trư thủ*". Cô cầm áo khoác phòng nắng đang khoác trên cánh tay mình, che trước người Ngu Thư Hân, lại ôm vai của nàng: "Ừ."

*Hàm trư thủ: Những cánh tay xấu xa quấy rối tình dục.

Lúc Ngu Thư Hân vừa vào, Triệu Tiểu Đường đã thấy nàng ngay. Lễ phục màu đỏ vô cùng khêu gợi, bạn học nam đều vô tình hay cố tình ngắm nàng. Người mơ mơ màng màng, cũng không biết vào làm gì.

"Chị mới tham gia tiệc sinh nhật của A Huy xong." Ngu Thư Hân thấy Triệu Tiểu Đường che chở nàng như thế, nàng có hơi xấu hổ vì mặc "lộ liễu" như vầy.

"Ừ."

Thực sự là quá lạnh lùng, Ngu Thư Hân không thể làm gì khác hơn là "im lặng" "ủ" trong lòng Triệu Tiểu Đường.

Triệu Tiểu Đường trực tiếp đưa Ngu Thư Hân đến dưới lầu khu trọ, khu trọ này đều là phòng một người.

"Chị đi lên, em cũng về sớm."

"Ừ."

Vừa đi tới cửa, Ngu Thư Hân còn quay đầu lại nhìn Triệu Tiểu Đường một lúc, Triệu Tiểu Đường vẫn đang đứng ở đó nhìn nàng. Chắc là muốn đợi nàng vào phòng bật đèn rồi, Triệu Tiểu Đường mới đi. Ngu Thư Hân vừa đến phòng ngủ, cũng không bật đèn trước, lén lén lút lút leo ra ban công. Quả nhiên, Triệu Tiểu Đường còn đứng dưới đó. Ngu Thư Hân chống cằm, tâm trạng thật tốt nhìn Triệu Tiểu Đường dưới đó. Nếu nàng vẫn không bật đèn, Triệu Tiểu Đường vẫn sẽ không đi à?

Ngu Thư Hân vừa nghĩ vậy, Triệu Tiểu Đường đã bước đi mất. Ê này em cứ đi như vậy à? Đèn chị còn chưa bật, em không sợ kim chủ bị người ta làm nhục ở hành lang?

"Em đi trước, nghỉ ngơi sớm." Sau đó, Triệu Tiểu Đường gửi tin nhắn đến.

"Em cũng vậy." Ngu Thư Hân lại nghiêng đầu, cái góc này vừa lúc thấy đèn hành lang. Vậy là... nàng lên lầu là Triệu Tiểu Đường thấy...

Ngu Thư Hân cảm thấy rất có thể mình là một người trí não chậm phát triển.

... Hên là không ai biết nàng mới nghĩ gì.

Ngày huấn luyện quân sự cuối cùng là hội diễn thao luyện của tân sinh viên, Ngu Thư Hân cũng được mời làm giám khảo. Chỗ giám khảo ngồi hơn mười người, hàng thứ nhất là lãnh đạo của trường, Ngu Thư Hân và Hạ Dữu ngồi giữa hàng thứ hai, Hạ Dữu là bị Cẩu Vũ kéo qua phụ một tay. Cẩu Vũ là đội trưởng đội phóng viên, phải thu thập tư liệu sống.

Ngồi trong lều, Ngu Thư Hân còn cầm ô che nắng, mang kính râm nhỏ. Hội diễn như vậy, nàng đi cho có hình thức.

Đến giữa giờ, Hạ Dữu thụi tay Ngu Thư Hân: "Tiểu Ngao Tạng nhà cậu xuất hiện."

"Ngao Tạng nghe ghê quá." Nói xong, Ngu Thư Hân cầm cái ống nhòm nhỏ của mình lên: "Ở đâu?"

Hạ Dữu chỉ chỉ lớp trình diễn trên sân khấu: "Đằng trước, dẫn đầu ấy."

"Ôi ôi, căng chân thật là thẳng."

"Quần rộng vậy, sao cậu thấy thẳng được... Ơ? Hình như mình đã biết gì đó." Hạ Dữu mờ ám nháy mắt một cái.

Sau khi thân với Hạ Dữu, Ngu Thư Hân mới biết cơ bản Hạ Dữu không "đoan trang" như vẻ bề ngoài của mình. Mặt thanh thanh tú tú, mở miệng ra là "đạo đức diễn viên của bản thân", thực ra bản chất rất đen tối. Biệt danh "Ngao Tạng" này, ngọn nguồn từ mấy ngày trước, Hạ Dữu thấy Triệu Tiểu Đường tập luyện. Hạ Dữu đi thu thập tin tức với Cẩu Vũ, vừa lúc lấy được tin khoa diễn xuất, thấy động tác lộn lên xe quân dụng nhanh nhẹn của Triệu Tiểu Đường. Hình như là thi đấu, người khác toàn dùng bốn chi để lộn qua, chỉ còn Triệu Tiểu Đường bám phía sau, chống xoay một tay*, một cái tới nơi, người khác mệt lưỡi cũng phải lè ra, chỉ có cô thở ra một hơi.

*Chống xoay một tay: Thực hiện động tác nhào lộn bằng một tay.

"Ngao Tạng a Ngao Tạng." Sau khi phỏng vấn về, Hạ Dữu thấy Ngu Thư Hân, câu đầu tiên nói là: "Cẩm Chi, chắc Triệu Tiểu Đường ở trên giường cũng mạnh lắm hả?"

Từ đầu đến cuối trong cuộc thao luyện, hạng nhất đã là hào vô huyền niệm* rồi. Triệu Tiểu Đường cầm khăn mặt, lau lau mồ hôi sau cổ, rửa mặt.

*Hào vô huyền niệm: Chưa bắt đầu mọi người đã đoán được kết quả.

"Cậu đang nói thật à?"

"Vậy còn giả gì, chính miệng đàn chị nói với bạn mình." Trong đó có một giọng nữ sinh nói chuyện tương đối tự đắc.

Triệu Tiểu Đường bưng chậu nhựa của mình lên, cô biết mấy cô nữ sinh này lại bắt đầu nhiều chuyện chuyện thị phi của người khác. Triệu Tiểu Đường không thích nghe mấy chuyện này.

"Chị ấy vừa vào toilet, đã thấy đàn chị Ngu Thư Hân xé quần áo của Cao Y..." Nữ sinh hạ giọng, nhưng không thể che giấu được hưng phấn mà nói.

"Nói không chừng là cãi nhau?"

"Cậu cãi nhau với người khác mặt còn xấu hổ? Mình nghe đàn chị nói, tai Cao Y cũng đỏ."

"Quả nhiên tiệc sinh nhật của người lớn hay loạn, sinh nhật của đàn anh A Huy còn mời bạn mình đến, may là lúc đó bạn mình có lịch trình, nếu không nha..."

Triệu Tiểu Đường sửng sốt mấy giây, quay đầu đi ra ngoài.

***

Ngu Thư Hân cầm cục xương: Nhìn bên trái.

Triệu bé cưng quay đầu nhìn bên trái.

Ngu Thư Hân cầm cục xương: Nhìn bên phải.

Triệu bé cưng quay đầu nhìn bên phải.

Ngu Thư Hân ném cục xương: Cắn nhanh.

Triệu bé cưng chần chờ một chút, ngẩng đầu cắn môi Ngu Thư Hân.

Tác giả cầm chén của chó: ???

Chương 13: Cảnh thân mật.

Triệu Tiểu Đường kết thúc huấn luyện quân sự, đó là lúc "Cô gái Vi Thành" quay chính thức. Trong thời gian này, Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường chụp vài bộ ảnh, bao quát hóa trang theo tạo hình nhân vật của phim. Toàn bộ do AM với trợ lý của cô chụp, hiển nhiên chỉnh sửa ảnh cũng giao cho studio của cô. Hiệu suất làm việc của studio của cô rất nhanh, chưa đầy một tuần đã chỉnh sửa ảnh gốc ba bốn lần. Giữa thời gian đó Dịch Dịch đến thăm một lần, trả tiền công hai lần. Vào tháng mười, Dịch Dịch cũng chính thức công bố tin quay "Cô gái Vi Thành".

Trước đây, cũng không có quảng bá khắp trời khắp đất, khởi động máy cũng chỉ lộ vài tấm ảnh. Đến khi có tạo hình nhân vật rồi, mới bắt đầu chính thức tuyên truyền. Có thể nói, cho đến giờ, Dịch Dịch mới có hơi thỏa mãn phần chọn diễn viên của phim.

"Là sai đường, cũng là chông gai. Là càn rỡ, cùng là trầm luân @Ngu Thư Hân #Triệu Tiểu Đường." Rất nhanh, weibo chính thức của "Cô gái Vi Thành" cũng công bố hình ảnh tạo hình nhân vật, đồng thời tag Ngu Thư Hân, Triệu Tiểu Đường không có weibo nên kèm hashtag vào đầu đề.

Sau khi tạo hình nhân vật được đăng, studio của AM cũng đăng ảnh khỏa thân lúc trước chụp. Ảnh cơ thể khỏa thân đẩy một phát cho "Cô gái Vi Thành" lên bảng xếp hạng tìm kiếm. AM bắt chuẩn mực ảnh khỏa thân rất khá, nói lớn lao thì là có vẻ đẹp kín đáo của Đông Phương, nói nhỏ bé thì là tràn đầy màu sắc. Cơ bản mọi người đã nhìn ra, đây là một bộ phim đồng tính nữ có không ít cảnh nóng.

"Phim của đạo diễn Dịch dĩ nhiên phải ủng hộ... nhưng nhân vật chính... tôi từ chối."

"Mọi người ai muốn đổi nữ chính xin like, đứng top quyên một trăm nghìn."

"Triệu Tiểu Đường thật là đẹp... trước đây chưa từng nghe, có ai bát nhất bát*?"

*Bát nhất bát: Bàn chuyện tin đồn, nhiều chuyện, tám chuyện của người khác hay ngôi sao.

Lúc Ngu Thư Hân nghỉ ngơi, mở weibo của mình lên, DC đã giúp nàng đăng bài quảng bá "Cô gái Vi Thành". Lượng chia sẻ với bình luận cũng đột phá qua mười nghìn.

"Cô thực sự cam chịu đi điễn phim khiêu dâm đồng tính nữ sao?"

"Đợi hạt mầm mới của bạn, hẹn gặp bạn trên mạng [cười ngại ngùng]."

"Hôm nay không chửi, xin weibo của Triệu Tiểu Đường."

"Lăn qua lăn lại xin weibo của nữ vương Triệu Tiểu Đường, rất thích... xin tạo weibo a a a..."

Nhìn xem, trời sinh có duyên người qua đường, hình tượng chưa lộ diện người đã nổi tiếng trước. Mấy hôm nay Ngu Thư Hân cũng để mình tiếp xúc gần gũi với công chúng, đăng vài ảnh đang làm việc. Nhưng mà, bình luận vẫn là khán giả của "Tân đại Đường". Thật sự "Tân đại Đường" kém như vậy sao? Ngu Thư Hân không có ấn tượng gì. Vì vậy nàng tải mấy tập phim về máy tính bảng của mình, nàng định tự xem mình.

Sau khi diễn xong, Triệu Tiểu Đường cũng rời khỏi ống kính. Cô cởi áo khoác lông chồn, đây là một cảnh quay mùa đông, mặc rất nhiều. Cô cởi đến khi chỉ còn một cái áo sơ mi trắng, áo sơ mi đã ướt đẫm, cô vừa đi vừa gấp quần áo, không có quản lý cô chỉ có tự ôm. Cô ngồi một bên, cầm bình nước uống mấy hớp, hình như muốn "hạ nhiệt".

"DC, đi lấy quần áo của Triệu Tiểu Đường treo lên." Ngu Thư Hân nghiêng đầu, nói với DC bên cạnh một câu.

"Vâng."

"Anh chuẩn bị hợp đồng, đưa Triệu Tiểu Đường vào công ty."

Ngu Thư Hân vừa dứt lời, DC thể hiện vẻ mặt khó xử ra ngay: "Sếp, sếp nói chuyện này, tôi cũng đề cập chuyện này với cô Triệu rồi."

"Em ấy không muốn?"

"Cô ấy không nói gì."

Ngu Thư Hân nhìn thoáng qua Triệu Tiểu Đường cách đó không xa. Thật đúng như phong cách của Triệu Tiểu Đường, người khác im lặng là cam chịu, em ấy im lặng là chống lại.

"Sếp? Nếu không thì sắp xếp một quản lý cho cô Triệu?" Triệu Tiểu Đường này giờ là người sếp rất thích, phải nâng lên, DC có hơi xun xoe đề nghị: "Sếp có nhớ A Tiêm không? Nhóm quan hệ công chúng giúp đại hoa đán hòa một ván ly hôn đó, gần đây anh ta muốn đi ăn máng khác, nếu sếp đồng ý, tôi sắp xếp cho sếp."

"Đổi cho tôi sao?" Ngu Thư Hân bất thình lình nói.

"Không..." Giọng nói của sếp có hơi kì, DC rụt cổ lại.

"Tôi không có dư tiền, nếu em ấy không muốn gia nhập công ty thì thôi." Nhớ đến bình luận nhất trí trầm trồ khen ngợi Triệu Tiểu Đường trên weibo, Ngu Thư Hân cáu kỉnh lên. Làm như nàng mặt nóng dán mông lạnh* của người ta.

*Mặt nóng dán mông lạnh: Chỉ nhiệt tình với người khác nhưng người ta không để ý đến mình.

Còn tưởng tính sếp trở nên tốt hơn, như vậy là tâm trạng vẫn còn hay thay đổi. DC nhìn Triệu Tiểu Đường cách đó không xa một lúc, cũng không cất bước đi, chỉ cẩn thận dè dặt nói: "Vậy còn đi treo áo cho cô Triệu không?"

"Treo chứ, hiện giờ em ấy cũng hơi nổi trên mạng, nếu bị người khác chụp được, không chừng còn có fan não tàn tấn công chúng ta ăn hiếp tân binh." Quả thật Ngu Thư Hân muốn diễn đạt câu này theo cách bình thường, nhưng nói ra hơi lạ, còn có mùi chua chua.

Sau đó DC đi, Ngu Thư Hân lại cúi đầu nhìn máy tính bảng. Không xem phim của mình còn được, vừa xem ngay cả Ngu Thư Hân nàng đây cũng xấu hổ, biểu cảm trúc trắc này, trông như một đứa trí não chậm phát triển, còn có cách di chuyển lẳng lơ, Ngu Thư Hân bị mình làm "cay" rồi.

"Mấy hôm nay, không thấy chị về nhà." Lúc này, Triệu Tiểu Đường đi tới. Cô cầm nước khoáng, đặt bên cạnh tay Ngu Thư Hân.

"Chị về cuối tuần, tại về trễ, em ngủ." Ngu Thư Hân nói, vừa nói vừa lấy điện thoại của mình ra: "Có người bảo em tạo weibo, đây, chị chuyển lời cho em."

"Ừ." Triệu Tiểu Đường chỉ nhìn lướt qua màn hình, cô lại nhìn Ngu Thư Hân: "Chị về sao không gọi em?"

"Em ngủ mà."

Triệu Tiểu Đường dừng một chút: "Thật sao?"

"Trước đây chị cũng không chu đáo như thế." Triệu Tiểu Đường nói, giọng điệu có hơi tự giễu.

... Trước đây nàng làm gì? Ngu Thư Hân suy nghĩ một chút, dường như nhớ tới một chuyện. Cao Y không đếm xỉa đến nàng, nàng uống một ít rượu, nửa đêm chạy lên giường Triệu Tiểu Đường, vốn là muốn phát tiết, sau đó biến thành nàng xin Triệu Tiểu Đường... Nàng quậy khóc dưới thân Triệu Tiểu Đường, xin Triệu Tiểu Đường yêu nàng, nói không chừng còn gọi tên Cao Y... Xấu hổ như vậy, không ngờ hôm sau dậy lại không quên. Xẩu hổ hơn là nàng thấy... Rất thoải mái... Rõ ràng là Triệu Tiểu Đường không có kinh nghiệm gì, mà lại mang đến cho nàng thể nghiệm rất tốt đẹp. Đây cũng là nguyên nhân làm Ngu Thư Hân vẫn không quên. Sau đó lại lên giường vài lần, mỗi lần đè lên người Triệu Tiểu Đường, nàng sẽ lại len lén liếc ngón tay Triệu Tiểu Đường...

Ngu Thư Hân lấy chai nước khoáng trong tay, nàng nhấp một hớp nhỏ: "Ừ... em trai em nhập học chưa?"

"Rồi." Triệu Tiểu Đường nhìn Ngu Thư Hân: "Cám ơn."

"Không cần." Vốn Ngu Thư Hân còn muốn nói một câu "em nên được", lại ngừng nói đúng lúc. "Em nên được", thế nào nghe như châm biếm.

"À... mấy hôm nay chị bận chuyện công ty." Nếu Triệu Tiểu Đường đã hỏi, tốt xấu nàng cũng nên làm rõ, mấy hôm nay cũng không phải nàng đi chơi, đi làm chuyện đứng đắn. Trong công ty còn một chuyện làm nàng không vui, thư kí Tôn bị điều đến bộ phận chuyển phát tài liệu, cũng không rời khỏi công ty. Nàng nhìn họ Tôn chằm chằm mấy ngày, rất sợ cô ấy tiếp cận mẹ của mình. Đúng, chính cô ấy hại mẹ nàng muốn ly hôn với cha. Biết mẹ mình cũng thích con gái, Ngu Thư Hân còn nghi ngờ bản thân, hóa ra nàng thích con gái là do di truyền.

Trước khi gặp Cao Y, Ngu Thư Hân còn không có khái niệm gì. Chú ý đến Cao Y, đầu tiên là vì diễn xuất của Cao Y, khi đó nàng rất ngây thơ, Cao Y thảo luận kĩ năng diễn xuất với nàng nàng đúng là tin thật. Kĩ năng diễn xuất không nghiên cứu được cái gì, kĩ thuật giường chiếu thì thực hành không ít. Cao Y rất "nhiều kiểu", Ngu Thư Hân cũng ném luôn mục đích ban đầu.

"Ừ."

Lúc này DC lại chạy đến từ phía đạo diễn: "Sếp, cảnh tiếp theo phải thanh tràng. Nếu sếp mệt tôi nói với đạo diễn một tiếng, mai đến quay."

"Không sao, vẫn đừng nên trì hoãn tiến độ của phim."

"À, vậy tôi đi thanh tràng."

Cảnh này hơi nóng bỏng, là lần đầu tiên Cổ tiểu thư gặp Vi Thành. Vi Thành hát hí khúc* trên sân khấu, gần như đang trêu đùa với người cha quân phiệt của Cổ tiểu thư, nhưng bất ngờ lại dẫn đến sự chú ý của Cổ tiểu thư. Lúc tẩy trang sau hậu trường, Cổ tiểu thư đến mời Vi Thành đến Suất phủ diễn tuồng. Tiếp theo đó là cảnh thân mật kịch liệt, Cổ tiểu thư đặt Vi Thành lên bàn trang điểm, thân mật với Vi Thành.

*Hí kịch: Hay ca kịch là một thể loại diễn tuồng bao gồm ca múa (ngâm khúc kèm theo nghệ thuật vũ đạo), thậm chí có cả các loại tạp kĩ pha trộn như kể chuyện, các màn nhào lộn, xiếc, diễn hoạt kê (tiếu lâm khôi hài), đối thoại trào lộng và võ thuật.

Triệu Tiểu Đường nắm bắt vai Cổ tiểu thư đến mức điêu luyện, Ngu Thư Hân biết Triệu Tiểu Đường sẽ diễn được Vi Thành, không nghĩ đến Triệu Tiểu Đường còn có thể diễn được Cổ tiểu thư. Đại khái là đời trước xem Triệu Tiểu Đường diễn Vi Thành, khi Triệu Tiểu Đường diễn Cổ tiểu thư, khiến lòng của Ngu Thư Hân có hơi khác lạ. Khiến nàng cảm thấy nhân vật Cổ tiểu thư này rõ ràng là xây dựng cho Triệu Tiểu Đường, rõ ràng là Triệu Tiểu Đường và Cổ tiểu thư là hai kiểu người. Cổ tiểu thư là tham lam phóng đãng, mà Triệu Tiểu Đường là bình tĩnh kiềm chế.

Phần đầu hai người đối diện nhau, chi tiết khiêu khích vụn vặt vô cùng thuận lợi. Triệu Tiểu Đường đóng vai Cổ tiểu thư, mời Vi Thành xong, quay người bước đến cửa, Cổ tiểu thư dừng bước. Cô đốt một điếu thuốc, lại khều những mảnh gỗ vụn trên khung cửa, trong đôi mắt đều là dục vọng. Tiếp theo, cô hung hăng hít một hơi thuốc, ném tàn thuốc.

Ngu Thư Hân đóng vai Vi Thành, đối diện với cái gương lau sạch son, thấy Cổ tiểu thư quay lại trong gương, nhoẻn môi cười, trong dự tính.

Tay Triệu Tiểu Đường đặt trên vai Ngu Thư Hân, thăm dò rồi lại sờ sờ cổ Ngu Thư Hân.

"Tiểu thư, sao vậy?" Ngu Thư Hân thấy Triệu Tiểu Đường thực sự rất thần kì, bình thường người Triệu Tiểu Đường toàn lạnh như băng, hiện giờ nhập vai, đến cả bàn tay cũng ấm áp.

Triệu Tiểu Đường cúi đầu, nói bên tai Ngu Thư Hân: "Cô thật đẹp."

Sau đó, Triệu Tiểu Đường hôn lên tai Ngu Thư Hân, hôn đôi má Ngu Thư Hân. Ngu Thư Hân nhìn thoáng qua bàn tay của Triệu Tiểu Đường, Triệu Tiểu Đường thực sự rất nhập vai, ngay cả cổ tay cũng hơi run rẩy căng thẳng, vô cùng phù hợp với Cổ tiểu thư lửa dục đốt tâm.

Cảnh diễn này, Cổ tiểu thư vẫn chưa hoàn toàn muốn Vi Thành, đối với lần này trong lòng cô vẫn có sợ sệt. Cảnh này cũng có chụp lại ảnh, Ngu Thư Hân trần trụi, mà Triệu Tiểu Đường đóng vai Cổ tiểu thư là quần áo chỉnh tề, trông đặc biệt nhã nhặn. Cảnh này, Triệu Tiểu Đường không có cởi, ngược lại Ngu Thư Hân bị xé sạch sẽ.

Chờ đến khi cảnh này vừa kết thúc, Triệu Tiểu Đường lập tức cởi quần áo của mình ra, quấn Ngu Thư Hân lại. Ngu Thư Hân nhìn Triệu Tiểu Đường, vừa rồi Triệu Tiểu Đường vẫn còn hưng phấn, đến khi đạo diễn vừa nói cắt, Triệu Tiểu Đường lập tức lấy lại dáng vẻ bình tĩnh.

Quay cảnh này xong, đạo diễn đi ra ngay, để chỗ cho Ngu Thư Hân thay quần áo. Ngu Thư Hân ôm quần áo, còn nhìn Triệu Tiểu Đường một cái, đạo diễn cũng đã đi ra, thế nào em còn trong đây?

"Chị muốn... thay quần áo..." Ngu Thư Hân xấu hổ mở miệng.

Vẻ bình tĩnh của Triệu Tiểu Đường có hơi thả lỏng, cô quay mặt, đi hai bước. Lại đột nhiên lên tiếng: "Vì không phải là cô ấy sao?"

Cô ấy? Cô ấy là ai? Ngu Thư Hân suy nghĩ một lúc lâu, đến khi Triệu Tiểu Đường đi ra nàng mới nghĩ đến, Triệu Tiểu Đường mới nói là Cao Y sao?

***

Triệu bé cưng: Các người đừng nên tiếp tục gạt tôi, chắc chắn kim chủ của tôi có mèo khác ở ngoài, tôi phải bình tĩnh để chống địch tôi không thể khóc... Không nhịn được tôi muốn khóc QAQ trên người chị ấy có mùi mèo khác...

Ngu Thư Hân:... Không như vậy là được, đừng nghĩ vớ vẩn.

Triệu bé cưng: QAQ chị ấy không thương tôi còn không cho tôi buồn.

Ngu Thư Hân:... Tác giả ngươi không thể không xuất hiện, bớt tưởng tượng vớ vẩn đi! Chuyện hậu trường làm (hình tượng) chúng tôi sụp đổ sạch sẽ!

Tác giả: Đến đây (hai tay chắp lại) xin bình luận xin lưu trữ xin tưới* ~

Ngu Thư Hân:... Tôi có thể yêu cầu đổi tác giả không?

Tác giả: QAQ?

*Lưu trữ thì giống mình thêm vào danh sách đọc, còn tưới thì giống như vote bên wattpad vậy.

Chương 14: Nhập vai.

Ngụm rượu cuối cùng trong cổ họng cô, uống xong chất độc xuyên tim tôi...

Ngu Thư Hân cởi bỏ quần áo, vốn bộ quần áo này đã xuyên thấu hơn nửa, tấm lưng thon thả trắng ngần trong máy quay, hồng sa* tung bay. Nước trong bồn trong suốt, cánh hoa tươi trôi lơ lửng trên mặt nước, ngón chân Ngu Thư Hân chạm nhẹ vào nước, nửa vòng nước dao động. Trạng thái của Ngu Thư Hân là thả lỏng, lười biếng. Mũi chân của nàng từ từ chìm xuống nước, cả người chìm vào nước. Nàng tựa bên bồn, tóc dài búi tùy ý, tóc hơi ướt, dính vào bộ ngực trắng. Tiếng cởi quần áo, một người khác cũng bước vào bồn.

*Hồng sa: Tấm vải mỏng màu đỏ xuyên thấu.

Uyên ương trong nước, chéo cổ vây hôn. Triệu Tiểu Đường nhấp một hớp rượu, đút cho Ngu Thư Hân. Ngu Thư Hân dựa nửa người vào Triệu Tiểu Đường, đuôi lông mày ẩn chứa tình cảm. Triệu Tiểu Đường ôm vai Ngu Thư Hân, để sát vào hôn lên môi Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân mím môi cười nghiêng mặt đi. Triệu Tiểu Đường nâng mặt Ngu Thư Hân lên, ngón tay cô vuốt ve đôi môi của Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân ngước mặt lên, miệng khẽ nhếch, ngậm lấy ngón tay của Triệu Tiểu Đường, cắn từng tấc, ngậm từng tấc.

Triệu Tiểu Đường hít vài hơi, chợt ôm lấy Ngu Thư Hân, cô vùi đầu cắn cổ Ngu Thư Hân. Ngón tay bị Ngu Thư Hân cắn, nhắm xuống nước tìm kiếm. Ngón tay Triệu Tiểu Đường quanh quẩn tại đùi Ngu Thư Hân, mà Ngu Thư Hân phải diễn sắc thái ngón tay của Triệu Tiểu Đường đã "tiến vào". Ngu Thư Hân cắn môi, cánh tay giam chặt cổ Triệu Tiểu Đường...

"Cắt." Đạo diễn Dịch lên tiếng.

Triệu Tiểu Đường kéo quần áo không thấm nước đến, bọc Ngu Thư Hân lại. Ngu Thư Hân nghiêng đầu, nhìn đạo diễn Dịch Dịch cách đó không xa.

"Cô Ngu, trước đó cô với cô Triệu diễn rất tốt, vừa rồi hơi sai." Dịch Dịch nói: "Hơi sai, toàn bộ cảnh này đều là không xương, cô hơi dùng sức, khán giả sẽ nhìn ra. Không thể dùng sức."

"Ừ, được rồi."

Lại quay mấy lần, đến lần cuối, Dịch Dịch vẫn không lộ ra biểu cảm thoải mái. Hắn hô cắt, lại vỗ tay một cái: "Để cảnh này lại, chúng ta quay mấy cảnh mặt trước."

Đây là lần đầu tiên Ngu Thư Hân diễn hỏng, đã lâu không có cảm giác này. Sau này nàng toàn diễn "không có não" "phim huyền ảo", không yêu cầu kĩ năng diễn xuất gì cả, mấy cái đó "diễn viên trẻ" diễn một cái là qua. Dù có kịch bản hay, đặt nặng giọng hát và điệu bộ cũng không phải với nàng, đạo diễn cũng không có yêu cầu gì với nàng.

Sau khi kết thúc công việc, Ngu Thư Hân đi xem cảnh quay ngay. Hiện giờ phong cách cá nhân của Dịch Dịch đang bắt đầu hình thành, đạo diễn tuổi này như hắn, đều vẫn đang mù quáng theo xu hướng. Hắn được coi là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ. Ống kính máy quay của Dịch Dịch tương đối tự do, tự do cũng không phải là quay vớ vẩn, hắn quay gì đó đều theo một tuyến, tuyến này sẽ dẫn dắt ống kính máy quay, sẽ không để máy quay phân tán vì được tự do.

Ngu Thư Hân vốn định trực tiếp lướt đến cảnh vừa quay, nhưng màn hình lại dừng ở một cảnh khác, đây là một cảnh quay từ hai hôm trước. Một cảnh diễn tình cảm mãnh liệt sau hậu trường giữa nàng và Triệu Tiểu Đường, là cảnh lần đầu thân thiết giữa Cổ tiểu thư và Vi Thành. Triệu Tiểu Đường đóng vai Cổ tiểu thư dừng bước ngay cửa, cô đốt một điếu thuốc, khều những mảnh gỗ vụn trên khung cửa. Ngón trỏ và ngón giữa dính một ít vụn gỗ, cô dùng ngón tay cái nhẹ nhàng xoa xoa, động tác đơn giản nhỏ nhặt, đã biểu đạt lên suy nghĩ của Cổ tiểu thư. Từ ngón tay chuyển cảnh đến đôi mắt, trong đôi mắt của Triệu Tiểu Đường toàn là dục vọng. Cảm xúc trong đôi mắt của Triệu Tiểu Đường vô cùng có trình tự, chỉ vài giây ngắn ngủi, Triệu Tiểu Đường đã búng điếu thuốc đi, quay lại tìm Ngu Thư Hân ở bên trong.

"Cô Triệu, diễn rất nhập vai." Lúc này, đạo diễn Dịch Dịch cũng đến. Hắn thấy Ngu Thư Hân xem mê mẩn, cũng ngồi cạnh xem với nàng.

"Ừ." Nàng hâm mộ và ghen tị điểm này của Triệu Tiểu Đường, giống như chỉ cần Triệu Tiểu Đường muốn, Triệu Tiểu Đường có thể điều khiển bất cứ vai diễn nào.

Ngu Thư Hân nhanh chóng quét qua phần diễn của mình, mới bắt đầu rất Đường nhiên, đến lúc nàng nhíu mày, không biết là ảnh hưởng tâm lý hay là gì, nàng xem cũng có cảm giác không nói rõ được: "Đạo diễn Dịch, vẫn phải quay lại cảnh này sao?"

"Cảnh này chỉ có mấy giây, nếu thực sự không được, chỉ đành để hậu kì bù lại."

"Tôi về cảm nhận một lần nữa."

"Ừ."

Đến khi Ngu Thư Hân ra khỏi cửa, Dịch Dịch gọi nàng lại: "Cô Ngu, cô không cần tạo áp lực quá lớn cho bản thân, cô đã làm rất tốt rồi."

Diễn xuất của Ngu Thư Hân, đã vượt ra dự kiến của Dịch Dịch. Dịch Dịch biết tật soi mói của mình, hắn không thể quá nghiêm khắc với diễn viên.

"Ừ, cám ơn đạo diễn Dịch." Có thể được Dịch Dịch cổ vũ ra miệng, tinh thần Ngu Thư Hân đã khá hơn nhiều.

Khi Ngu Thư Hân ra ngoài, thấy Triệu Tiểu Đường, Triệu Tiểu Đường đã thay quần áo. Cô đứng ở cửa, đang đợi Ngu Thư Hân: "Hôm nay về nhà sao?"

"Hôm nay à..." Vốn Ngu Thư Hân định nói tối có sắp xếp rồi, nhưng khi nhìn Triệu Tiểu Đường, nàng lại nghĩ đến điều gì đó: "Ừ... về nhà đi."

Ông Hà lái xe phía trước, Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường ngồi phía sau. Mấy hôm nay, Ngu Thư Hân rất ít về khi biệt thự của mình. Thứ nhất là chuyện trong công ty, khả năng nghiệp vụ của nàng không đủ, giải quyết vô cùng chậm. Đời trước nàng kí tên qua loa, kiếp này trở lại, chắc chắn không thể như trước. Thứ hai là đi học, đồng thời còn phải chú ý thân phận ngôi sao của mình. Cho nên trong khoảng thời gian này nàng và Triệu Tiểu Đường ít gặp nhau, bình thường là hai mắt nhìn nhau trong phim trường. Trò chuyện chưa nói đến hai câu lại phải cởi, một giây trước Ngu Thư Hân còn đang ân cần thăm hỏi người ta ăn chưa, một giây sau đã bị người ta cởi sạch sẽ. Thể nghiệm này, rất kì diệu.

"Tối muốn ăn gì?" Triệu Tiểu Đường lên tiếng: "Vừa lúc đằng trước có siêu thị."

"Để A Uy chuẩn bị đi."

"Ừ."

A Uy đặt một nhà hàng Pháp, giữa lúc ăn, Ngu Thư Hân nhìn Triệu Tiểu Đường một chút, Triệu Tiểu Đường đã ăn xong, Triệu Tiểu Đường không đụng dĩa ăn trước mặt lắm. Ly nước ép cạnh tay cô còn lại nửa ly, chắc là đã uống một ít nước ép.

"Không hợp khẩu vị sao?"

"Không có." Triệu Tiểu Đường nói: "Tối ăn ít hơn."

Đâu chỉ em ăn tối ít, buổi nào em cũng ăn ít. Ngu Thư Hân vẫy tay, gọi thêm điểm tâm cho Triệu Tiểu Đường.

"Giờ là giai đoạn cơ thể em phát triển, ăn ít vậy cơ thể em sẽ không chịu nổi." Ngu Thư Hân nhờ bồi bàn đặt tất cả điểm tâm đến phía trước Triệu Tiểu Đường.

"Ừ." Triệu Tiểu Đường cúi đầu, ăn một tí, nhai ít nuốt chậm trông no thật rồi.

Điều này khiến Ngu Thư Hân nhớ đến cuộc phỏng vấn của Triệu Tiểu Đường, MC hỏi Triệu Tiểu Đường duy trì vóc dáng như thế nào, những ngôi sao nữ khác toàn nói trời sinh ăn không mập, hoặc sẽ nói ăn nhiều trái cây không cố tình giảm cân hay tương tự vậy. Trong khi Triệu Tiểu Đường trực tiếp nói một câu lời ít mà ý nhiều là không ăn.

"Vậy không đói chứ?"

"Lâu rồi không có ăn no, đã quen rồi." Triệu Tiểu Đường nói xong còn bổ sung một câu: "Thật ra không suy nghĩ, cũng không đói lắm."

Không suy nghĩ, cũng không đói lắm. Ngu Thư Hân thực sự phục Triệu Tiểu Đường, không quay phim nằm chết ở nhà còn may ra, quay phim cả người đói đến mức ngực dính vào lưng. Đây không phải là vấn đề có suy nghĩ hay không, là cơ thể của nàng rất cần đồ ăn, cũng không biết Triệu Tiểu Đường làm sao để kiềm chế.

Khi Ngu Thư Hân ăn ngấu nghiến, Triệu Tiểu Đường lau miệng, điều này làm Ngu Thư Hân hơi "khó chịu." Ngu Thư Hân nhìn vóc dáng của mình, tuy không mập, nhưng vẫn có một chút xíu "cảm giác tội ác". Vậy nên nàng "ép" Triệu Tiểu Đường ăn một ít, không thể để một mình Triệu Tiểu Đường gầy.

Về đến nhà, Triệu Tiểu Đường cũng không vào nhà ngay, đi dạo trong khu vườn nhỏ bên ngoài.

"Bên ngoài gió lớn vậy, em đi dạo chi đó?" Ngu Thư Hân tắm, đi ra thấy Triệu Tiểu Đường còn đi dạo bên ngoài.

"No." Triệu Tiểu Đường nhìn Ngu Thư Hân bước tới.

"No." Nhìn Triệu Tiểu Đường, Ngu Thư Hân mới nghĩ lại, no bụng?

"Triệu Tiểu Đường, có phải dạ dày của em có vấn đề?"

"Ăn nhiều."

"Em đang trách chị sao?" Ngu Thư Hân thấy Triệu Tiểu Đường không để ý nàng, lầm bầm một câu: "Chị ăn nhiều hơn em..."

Triệu Tiểu Đường tắm đi ra, Ngu Thư Hân ném cho Triệu Tiểu Đường hai hộp thuốc tiêu hóa: "Sau này nếu em ăn không nổi, thì đừng ăn. Chị kêu em ăn gì, em ăn đó, chị còn tưởng em ăn kiêng."

Triệu Tiểu Đường cũng không nói gì cả, bẻ vụn hai viên thuốc tiêu hóa, rót ly nước: "Không phá hứng ăn của chị sao."

"Không sao, chúng ta lại không ăn chung mấy bữa cơm." Lời nói của Ngu Thư Hân có hơi tùy tiện.

Sau khi nói xong, Triệu Tiểu Đường cũng không nhìn nàng. Chỉ cất thuốc tiêu hóa đi: "Buổi tối muốn em theo chị sao?"

"Thật ra có chuyện... chị muốn..."

"Sao?"

"Muốn em giúp chị." Những lời này có hơi khó nói, nói ra thở dài nhẹ nhõm. Thật ra nàng vẫn muốn Triệu Tiểu Đường dạy nàng, dạy nàng làm thế nào để diễn tốt một vai.

"Giúp gì?"

"Không phải cảnh ban ngày của chị xảy ra vấn đề sao? Chị muốn em giúp chị."

"Giúp thế nào?"

"À... vốn chị định nhờ em phân tích giúp chị, nhưng nghĩ lại, em phân tích, chị cũng không hiểu. Nghe hiểu, lại diễn không ra cảm xúc..." Ngu Thư Hân nói một đống dài dòng, mới nói lời muốn nói nhất ra: "Em có thể làm mẫu cho chị không?"

Ngu Thư Hân nói câu này rất nhanh, vì rất xấu hổ, là người trọng sinh, nhân vật này vốn là nàng "cướp" của Triệu Tiểu Đường.

"Ừ được."

Khi Triệu Tiểu Đường nói "được", Ngu Thư Hân hận không thể ôm đầu cô hôn một cái.

Phía trước biệt thự của Ngu Thư Hân có hồ bơi, chỉnh nhiệt độ hồ, làm mẫu ở đó luôn.

Triệu Tiểu Đường nhập vai ngay khi xuống nước, Triệu Tiểu Đường thuộc lòng kịch bản, không chỉ là vai của Ngu Thư Hân, thậm chí còn nghiên cứu vai thủ lĩnh của bọn quân phiệt. Hai người trao đổi rất suôn sẻ, khi Triệu Tiểu Đường ngước mặt liếm tay nàng thì rõ ràng lòng nàng lay động.

Ngu Thư Hân nhìn vẻ mặt của Triệu Tiểu Đường, vừa lười biếng vừa quyến rũ, thân thể ướt đẫm, trơn trượt, như yêu tinh nhỏ không bắt được. Ngu Thư Hân vô thức nhập vai, bị Triệu Tiểu Đường ôm lấy, nàng ôm Triệu Tiểu Đường, cắn cổ Triệu Tiểu Đường...

Bàn tay dò xuống, thậm chí đầu ngón tay chạm vào quần lót của Triệu Tiểu Đường.

Triệu Tiểu Đường lập tức phản ứng, chân cô kẹp lấy tay Ngu Thư Hân, vẻ mặt hơi kinh ngạc nhìn Ngu Thư Hân.

***

Triệu bé cưng hưng phấn: Có thịt à?

Ngu Thư Hân hưng phấn: Có thịt à.

Tác giả hưng phấn: Có thịt à?

Dung, Trình quay đầu: Là ngươi viết.

Tác giả nắm chặt tay: Tôi sao tôi sao tôi cần cởi quần áo không?

Dung, Trình: ...

Chương 15: Khiêu khích.

Triệu Tiểu Đường khẽ động, Ngu Thư Hân cũng nhanh chóng kịp phản ứng, nàng thở hơi gấp. Nhiệt độ bể vốn rất thích hợp, và bây giờ chuyển thành hơi nóng. Ngu Thư Hân rụt đầu về sau. Triệu Tiểu Đường ngừng một lúc, đôi môi mỏng đuổi theo. Cô hôn đôi má của Ngu Thư Hân, hôn đôi môi mềm mại của Ngu Thư Hân. Môi lưỡi quấn quít, Ngu Thư Hân bị Triệu Tiểu Đường hôn đến mơ màng, hai tay cũng vòng Đường nhiên lên cổ Triệu Tiểu Đường.

Khi Ngu Thư Hân vòng lấy Triệu Tiểu Đường, rõ ràng Triệu Tiểu Đường cứng đờ. Hơi thở của cô đều đặn, nhìn Ngu Thư Hân hơi ý loạn tình mê dưới thân. Mới vừa hôn rất kịch liệt, môi Ngu Thư Hân bị hôn hơi đỏ. Mấy giây dừng lại này, Ngu Thư Hân hoàn hồn, nhìn lại đã thấy mình bị Triệu Tiểu Đường ôm nửa người lên bể. Gió lạnh thổi, rốt cuộc Ngu Thư Hân đã "trở lại". Cúi đầu, phát hiện đầu gối của mình bị Triệu Tiểu Đường tách ra. Ngu Thư Hân buông tay: "À..."

Lúng túng, đùa thành thật.

"Hình như kĩ năng hôn của em thông thạo hơn rồi." Ngu Thư Hân muốn làm dịu sự xấu hổ. Thế nhưng lời ra khỏi miệng... Á nàng đang nói gì!?

Triệu Tiểu Đường chống trán Ngu Thư Hân, tay cô cũng tìm kiếm phía dưới của Ngu Thư Hân: "Muốn tiếp tục không?"

"Không..." Ngu Thư Hân kẹp chặt tay Triệu Tiểu Đường. Ngu Thư Hân thấy bộ dáng lý trí gần kề của Triệu Tiểu Đường, cảm giác như hoàn thành nhiệm vụ gì.

Triệu Tiểu Đường cầm áo choàng tắm lên, đưa cho Ngu Thư Hân.

Hai người im lặng mặc áo choàng tắm vào. Sau khi mặc, Ngu Thư Hân hít mấy hơi, người trưởng thành thôi, khó tránh khỏi ma xát nẹt lửa, điều này không kỳ lạ, bình tĩnh.

Nàng quay đầu nhìn Triệu Tiểu Đường, Triệu Tiểu Đường đưa lưng về phía nàng, tấm lưng trắng nõn nhanh chóng bị áo choàng che lại. Triệu Tiểu Đường vén vén mái tóc dài của mình, vén tóc ra sau, tóc của Triệu Tiểu Đường đã ướt. Ngu Thư Hân lại nhanh chóng quay mặt đi, sợ Triệu Tiểu Đường thấy mình nhìn lén. Nhớ lại, bầu không khí ban nãy rất tốt, chút xíu nữa là làm nguyên bộ. Ngu Thư Hân nghĩ, giữa lúc đó Triệu Tiểu Đường cứng đờ mấy giây. Thật ra đáy lòng Triệu Tiểu Đường vẫn rất bài xích mình, cũng đúng, Triệu Tiểu Đường cũng không phải les.

"Muốn em bế chị lên không?" Nhìn dáng vẻ nằm sấp yếu đuối của Ngu Thư Hân, Triệu Tiểu Đường hỏi.

"Không... người chị có sức."

Mặc dù Ngu Thư Hân nói vậy, Triệu Tiểu Đường vẫn giơ tay đỡ nàng: "Ngâm hồ bơi lâu, cơ thể sẽ hơi mất sức."

Ngu Thư Hân không nói chuyện, nàng ngước mặt nhìn đôi má Triệu Tiểu Đường. Góc độ như vậy, khiến nàng nhớ đến vài ngày trước đó, khi Triệu Tiểu Đường còn đang học quân sự. Nhiều người như vậy, người chen người, người đẩy người, Triệu Tiểu Đường vẫn cứ dẫn nàng ra ngoài.

Triệu Tiểu Đường đúng là một người khiến người khác có cảm giác an toàn.

"Chị ngồi sô pha đi, em đi xả nước nóng cho chị." Triệu Tiểu Đường cầm một cái khăn lông lớn, nhẹ nhàng lau mái tóc dài của Ngu Thư Hân.

"Ừ..."

Ngu Thư Hân nhìn tấm lưng của Triệu Tiểu Đường. Nhỏ hơn nàng nhiều như vậy, lại biết chăm sóc người khác như thế. Triệu Tiểu Đường chăm sóc nàng như vậy, nếu vừa nãy Triệu Tiểu Đường không cứng đờ, Ngu Thư Hân sẽ thực sự tưởng rằng Triệu Tiểu Đường tốt với nàng thật. Hai người bọn họ, một háo sắc, một ham tiền, thật đúng là không thể nói đến tình cảm chân thành được.

Ngâm mình trong bồn tắm, Ngu Thư Hân đắp mặt nạ. Nàng bắt đầu suy nghĩ về Triệu Tiểu Đường mới làm mẫu khi nãy, nghĩ một lúc lại nhớ "tai nạn" sau đó. Sống lâu vậy bản thân cũng rất không nỗ lực, còn bị diễn xuất của Triệu Tiểu Đường cuốn lấy. Không chỉ bị cuốn, còn bị Triệu Tiểu Đường đè ngược, đáng xấu hổ nhất, người ta còn kêu dừng. Cách đây mấy ngày, Triệu Tiểu Đường cũng từng nhiều lần quyến rũ nàng, bụng Ngu Thư Hân xấu hổ kì lạ, em ghét chị xong em đi quyến rũ chị. Chị biết em vì tiền, quyến rũ chị làm gì... quyến rũ chị làm gì...

Hôm sau, Ngu Thư Hân báo cáo tình hình với Dịch Dịch, Dịch Dịch bảo nhân viên hậu cần bố trí hiện trường, quay lại một trận. Cảnh này hoàn toàn suôn sẻ như trước đây, đến lúc Triệu Tiểu Đường cắn cổ Ngu Thư Hân, khi thực hiện động tác "chìm" xuống, Ngu Thư Hân cắn cắn môi, phát ra tiếng rên rỉ nỉ non. Tiếp theo cánh tay Triệu Tiểu Đường di chuyển mấy lần, Ngu Thư Hân cũng phối hợp ôm lấy vai Triệu Tiểu Đường: "Tiểu thư um..."

Tối qua Ngu Thư Hân ngủ không ngon, càng nghĩ trong lòng càng bứt rứt. Đến hôm nay, cởi áo trước mặt Triệu Tiểu Đường, quay cảnh tình cảm mãnh liệt với Triệu Tiểu Đường, nàng có nhiều xu hướng "khiêu khích". Ngu Thư Hân cố ý cọ xát với tay Triệu Tiểu Đường, thở dốc bên tai Triệu Tiểu Đường.

Cảnh này không dài bao nhiêu, Dịch Dịch vẫn không la cắt. Tay phải hắn gõ lòng bàn tay trái của mình, kéo dài cảnh quay. Đến khi Ngu Thư Hân suýt ngồi lên người Triệu Tiểu Đường, Dịch Dịch mới vỗ tay: "Cắt."

Sau khi tách ra, trên mặt Triệu Tiểu Đường hơi ửng đỏ, cũng không biết có phải do bị hơi nóng trong hồ hun không. Cô không bình tĩnh giúp Ngu Thư Hân quấn quần áo như trước kia. Ngu Thư Hân kéo quần áo quấn lên người mình, nàng liếc nhìn Triệu Tiểu Đường, tự lên bờ. Hơi đắc ý, bước đi thong thả kiểu con mèo của nàng. Triệu Tiểu Đường nghiêng đầu, nhìn tấm lưng của Ngu Thư Hân. Ngu Thư Hân vén mái tóc dài ra sau lưng, lười biếng cột lại, cổ tay trắng mảnh khảnh.

Đến tối kết thúc công việc, đạo diễn Dịch Dịch còn tua lại chỗ cũ xem lại cảnh quay dài lúc ban ngày: "Cô Ngu, năng lực của cô tốt quá, chỉ một đêm."

Lúc này Triệu Tiểu Đường cũng đến, Ngu Thư Hân đắc ý nhếch môi: "Đâu có."

"Trạng thái hôm nay của cô Triệu cũng tốt." Dịch Dịch thấy Triệu Tiểu Đường, còn nói thêm: "Hai ngày tiếp theo, quay sẽ hơi căng thẳng."

"Ừ, tôi sẽ xin nghỉ với khoa." Triệu Tiểu Đường gật đầu.

Triệu Tiểu Đường là tân sinh viên đại học, thường xuyên xin nghỉ chắc chắn không để lại ấn tượng gì tốt cho thầy cô.

Sau bữa tối, Ngu Thư Hân vẫn cảm thấy mình cần nói đôi câu "kinh nghiệm": "Các khóa học trong chương trình đại học thường được chia ra, giáo viên cũng nhìn quen mặt, nếu em cứ vậy chắc chắn không quen mặt nổi, chị đề nghị em nên đi ăn uống với giáo viên. Tốt nhất là hiện giờ, cuối kì chắc chắn là không được, cuối kì đi ăn nhiều người. Giáo viên lau miệng rồi, cũng không biết em là ai."

Thực sự Ngu Thư Hân rất có kinh nghiệm. Quả thật học ở "Kinh Ảnh" là có tiền, có thể dạy ở Kinh Ảnh cũng không tồi. Gặp giáo viên dễ nói chuyện còn đỡ, khó nói chuyện thì năm mươi chín điểm* cũng đánh rớt. Điểm thi lại không có như bình thường, vậy phải coi số mệnh, nếu đụng phải "bốn cái tên nổi tiếng", tạm biệt, học lại.

*Năm mươi chín điểm: Sáu mươi điểm mới qua môn.

"Ừ." Triệu Tiểu Đường lên tiếng.

Nếu biết sau này cuối kỳ, điểm kiểm tra toàn diện của Triệu Tiểu Đường đứng đầu năm nhất, nàng sẽ không nói chuyện để lộ chuyện mình học dở. Cảm giác này thực sự rất xấu hổ, có thể để lộ chỉ số thông minh tệ lậu của mình.

Triệu Tiểu Đường xin nghỉ với trường, khoa nhanh chóng thông qua, rạng sáng hôm sau đã phải đến trường quay. Ngu Thư Hân có một cảnh quay đêm, sẽ không về, đến buổi sáng, vẫn còn ngáp. Hiện giờ trời hơi lạnh, đặc biệt là buổi sáng, Triệu Tiểu Đường thấy Ngu Thư Hân mắt lim dim, trong tay còn bưng cà phê, lỗ tai hơi đỏ.

Vừa mệt vừa lạnh, Ngu Thư Hân hớp một miếng cà phê. Lúc này, nàng thấy Triệu Tiểu Đường đã đến: "Chào nha."

"Chào." Triệu Tiểu Đường lấy cái chụp tai mèo, đeo cho Ngu Thư Hân.

"Gì vậy?" Ngu Thư Hân nhướng mắt, hình như muốn nhìn cái tai mèo trên đầu: "Của ai đây?"

"Quầy ven đường bên ngoài." Triệu Tiểu Đường nói.

"Xấu quá, chị không muốn đeo." Ngu Thư Hân kéo cái tai mèo, hình như muốn kéo tai mèo ra.

Hai tay Triệu Tiểu Đường ôm tai mèo cũng ôm luôn đầu của Ngu Thư Hân: "Tai chị lạnh đỏ, lên hình không tốt."

Ngu Thư Hân đang cầm ly giấy, không đụng tai mèo nữa, thế nhưng giọng nói vẫn hết sức ghét bỏ: "Xấu quá, em không thể chọn cái đẹp hơn sao?"

"Ừ."

"Em ừ gì?" Ngu Thư Hân thấy Triệu Tiểu Đường kiệm lời, biết Triệu Tiểu Đường không muốn nói chuyện với mình.

"Em thấy được."

"Được gì?"

"Chị đeo được."

"..." Có thể là không ngủ, đầu óc mông lung, đến khi Triệu Tiểu Đường đi rồi, nàng còn không rõ có phải Triệu Tiểu Đường khen nàng không.

Hai hôm nay quay cảnh tình cảm tương đối mãnh liệt, lần đầu tiên Cổ tiểu thư muốn Vi Thành. Vi Thành đã đến Suất phủ hát hí khúc, còn bị cha của Cổ tiểu thư giữ lại.

"Thơm quá." Triệu Tiểu Đường đóng vai Cổ tiểu thư, đẩy cửa vào phòng của Vi Thành. Cô đặt khẩu súng lên bàn trang điểm, lại rút dây thắt lưng ra, khom người nói bên tai Vi Thành. Nói, lại tham lam vươn đầu lưỡi, liếm liếm tai Vi Thành: "Đáng tiếc, đêm nay, cha tôi say về phòng rồi."

Ngu Thư Hân đóng vai Vi Thành, tắm rửa xong, đang đối diện gương trang điểm: "Còn nhiều thời gian."

Trước cảnh này, còn một loạt cảnh khác. Trong tiệc rượu, Vi Thành chọc ghẹo Cổ tiểu thư, khiến lòng Cổ tiểu thư ngứa ngáy khó nhịn.

Triệu Tiểu Đường đỡ vai Ngu Thư Hân, lại vuốt ve từ vai xuống cánh tay, tay cô cọ xát trên làn da nhẵn nhụi của Ngu Thư Hân. Tiếp theo cầm tay Ngu Thư Hân, cúi đầu liếm cổ Ngu Thư Hân. Ngu Thư Hân nỉ non, ôm đầu Triệu Tiểu Đường.

Cảnh này, lời nói của Vi Thành và Cổ tiểu thư đều rất nhẹ nhàng. Thi thoảng Dịch Dịch lại gật đầu, cảnh này có thể thu âm tại hiện trường. Vốn hắn muốn tìm người lồng tiếng cho Ngu Thư Hân, không nghĩ Ngu Thư Hân thể hiện cũng không tệ lắm, có nhiều chỗ còn rất xuất sắc, hắn bỏ ý tưởng này ngay.

"Còn nhiều thời gian, tối nay để tôi "cống hiến sức lực" thay cha tôi đi." Triệu Tiểu Đường ép giọng, khẽ nói.

Đẹp. Cổ tay Dịch Dịch giật trong vô thức. Lời thoại trong kịch bản, Dịch Dịch thấy Ngu Thư Hân tốt hơn Triệu Tiểu Đường, Ngu Thư Hân được đào tạo chuyên nghiệp, Triệu Tiểu Đường thì vừa bước vào giới giải trí. Thời gian khởi động máy, Dịch Dịch cũng tìm Triệu Tiểu Đường nói chuyện kịch bản, Triệu Tiểu Đường phát âm rất rõ ràng, còn Cổ tiểu thư nói chuyện hơi trọn vẹn. Hiện giờ xem ra, Triệu Tiểu Đường thực sự là diễn viên trời sinh, nhanh như vậy đã thoát khỏi cách thức và thói quen nói chuyện bình thường.

Tiếp theo Vi Thành tiếp tục trêu chọc Cổ tiểu thư, Cổ tiểu thư hình như phát cáu, cô đè Vi Thành lên giường.

Đau... Ngu Thư Hân chỉ cảm thấy đau đớn trên mặt mình, Triệu Tiểu Đường không nhẹ không nặng, đặt đầu nàng lên giường.

Triệu Tiểu Đường bao lấy lưng Ngu Thư Hân, tay cô cũng bao lấy mu bàn tay Ngu Thư Hân...

Ra khỏi máy quay, DC cũng chạy đến, vẻ mặt có hơi vội vội vàng vàng: "Sếp..."

"Cẩm Chi..." DC còn chưa nói hết, một giọng nữ quen thuộc vang lên. Ngu Thư Hân nhìn qua. Cao Y mặc phục trang cổ trang màu trắng, cột dây thắt lưng màu trắng càng để lộ vòng eo nhỏ, quản lý của Cao Y còn đi theo sau xách váy cho cô, rất sợ làm bẩn phục trang diễn. Cao Y cũng quay phim ở đây?

***

Kim chủ kiêu ngạo liếm móng vuốt.

Tác giả: Kim chủ, cô còn vậy có lẽ tôi không bảo đảm cho cô được.

Kim chủ: Gì?

Tác giả: ... Cô như vậy có thể sẽ bị Ngao Tạng... Ê này Ngao Tạng cô dừng tay lại! Hôm nay là sinh nhật tôi... Có gì xông tới tôi đi!!! (Xấu hổ).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chbcgdfgx