36-40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 36: Say rượu.

"Yêu nhau nhé, trong đêm thất tịch mùa hè, yêu em mỗi một giây, em hãy nói với tôi, sao em luôn cười với tôi, những điều tốt đẹp của em, làm sao tôi có thể nói với em, tôi xin nhờ mùa hè lặng lẽ nói cho em biết, là sắp xếp tốt nhất cho cả thế giới em đến..."

Trong MV, chói mắt nhất là Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường trong phòng thu. Ngu Thư Hân bám vào Triệu Tiểu Đường, ôm cổ Triệu Tiểu Đường khiêu vũ, đến đoạn sau lại bị Triệu Tiểu Đường ôm. Trong màn hình, hình như Triệu Tiểu Đường nói gì đó bên tai Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân đỏ tai, cũng không lộn xộn nữa. Một giây trước còn nhảy vũ điệu gợi cảm nóng bỏng, một giây sau bị Triệu Tiểu Đường ôm vào lòng thì biến thành "con vật nhỏ" dễ bảo. Vượt lên ba nghìn đồng đội theo dõi weibo "Món ngon Quả Hồng", ảnh đại diện weibo là ảnh cắt từ MV, Triệu Tiểu Đường ôm vai Ngu Thư Hân từ phía sau, Ngu Thư Hân cúi đầu dường như đang xấu hổ. Ảnh đại diện đã được chỉnh sửa, thêm tai cho Triệu Tiểu Đường và Ngu Thư Hân, còn đặc biệt thêm má hồng cho Ngu Thư Hân, hai người trong ảnh có vẻ đặc biệt phấn hồng.

Không biết cư dân mạng nào, kéo một cái weibo thị phi quay Triệu Tiểu Đường học quân sự. Chủ weibo thị phi tên là "Cẩu Tử Vũ", video được đăng từ tháng chín năm ngoái. Video cũng thêm cái tag "Ngao Tạng" cho Triệu Tiểu Đường. Tài khoản thương mại tìm tag "Ngao Tạng", phát hiện chủ weibo này đăng ít nhất là năm video về Triệu Tiểu Đường. Trong đó có ba cái là Triệu Tiểu Đường học quân sự, hot nhất là cái Triệu Tiểu Đường thi đấu, kỹ năng của cô cực kì nhanh nhẹn, dùng tay không lộn qua xe quân dụng. Còn một cái, cũng vô cùng hot, là Triệu Tiểu Đường và Ngu Thư Hân chung khung hình. Trong video có vẻ Ngu Thư Hân hơi mệt, nàng dựa đầu lên lưng Triệu Tiểu Đường, Triệu Tiểu Đường cúi đầu xem tài liệu, cô đưa cái tay dài ra sau, xoa đầu Ngu Thư Hân. Không biết Ngu Thư Hân đang nói gì ở phía sau, Triệu Tiểu Đường ở đằng trước mím môi, hình như đang cười.

"Ngao Tạng cười phạm luật quá."

"Sờ đầu thì thôi đi... còn cười... muốn chết người..."

"Đừng kêu Ngao Tạng chứ, rõ ràng là nữ thần!"

Danh tiếng của Triệu Tiểu Đường đang hot, những tài khoản thương mại của weibo cũng đăng những video Cẩu Vũ quay lên.

"Thật là lợi hại, kỹ thuật thế này chắc chắn là đã từng luyện rồi."

"Lại không ghi nguồn, tài khoản thương mại muốn chết hả? Quay không dễ, chuyển đến nguồn @Cẩu Tử Vũ."

"Đối với người đẹp mà còn biết cố gắng hơn bạn bạn có thể nói gì? "Mẹ, con phải gả cho cô ấy!""

"Chính thức bức tử đồng đội @Món ngon Quả Hồng @Trạm cung ứng Quả Hồng @Quả Hồng trang chính thức."

"Món ngon Quả Hồng" hỏa tốc chỉnh sửa ảnh đại diện, đổi hết "tai thỏ" trên đầu Triệu Tiểu Đường và Ngu Thư Hân, đổi cho Triệu Tiểu Đường cái tai uông tinh nhân*, đổi cho Ngu Thư Hân cái tai mèo. Đồng thời còn lấy ảnh đại diện làm thành hai cái ảnh đại diện đôi, đăng lên: "Không có watermark**, lấy đi chứ những Quả Hồng nhỏ."

*Uông tinh nhân: Uông tinh nhân là ngôn ngữ mạng, tên gọi mới của các chú chó đáng yêu dễ thương.

**Watermark: Phần ghi tên thương hiệu hoặc tên tác giả hoặc logo trong một bức ảnh hay tài liệu.

"Trời ơi dễ thương quá! Khen tốc độ tay, ôm!"

"Lần đầu tiên không muốn làm hậu cung, chỉ muốn họ ở bên nhau..."

"Chắc chắn là họ yêu nhau, chúng ta hãy cứ lén lút, mong họ không bị quấy rầy."

Ngu Thư Hân quay xong, ra khỏi phim trường, đăng "ngủ ngon" trên weibo, còn kèm thêm ảnh cảnh đêm. Đến khi nàng tắm rửa xong, lại mở weibo ra, không ngờ những bình luận top không có mắng nàng.

"Cực khổ quá, ngủ sớm một chút nha Trình Meo Meo."

Meo Meo là gì?

"Kết thúc công việc rồi ~ có thể ôm bé cưng #Triệu Tiểu Đường ngủ."

Thực sự không phải bảo nàng kêu Triệu Tiểu Đường tạo weibo?

"Yêu bạn, sẽ luôn ủng hộ bạn. Đã tới trễ, nhưng sẽ không bao giờ đi nữa, cô Ngu của tôi."

???

Nàng chỉ ở phim trường hai ngày, tại sao phong cách của những người theo dõi đã biến thành như vậy? Ngu Thư Hân cảm thấy mình bị chửi thành M* rồi, hiện giờ người theo dõi đổi phong cách, nàng có phần thụ sủng nhược kinh**.

*M: (M trong SM) Người thích nhận đau đớn.

**Thụ sủng nhược kinh: Được sủng ái mà lo sợ.

DC thấy tài khoản thương mại lăng xê Triệu Tiểu Đường, hắn suy nghĩ, vừa lúc cũng lợi dụng tạo độ nóng cho Ngu Thư Hân, cung cấp không ít video của Ngu Thư Hân cho tài khoản thương mại.

"Mọi người không mắng cô Ngu, cô Ngu hơi mất mát." Tài khoản thương mại đăng video mà DC cung cấp. Âm thanh trong video khá ồn ào, có vẻ như là fan đón máy bay, Ngu Thư Hân đi ra từ cửa sân bay. Ngu Thư Hân mang khẩu trang, thấy fan lập tức gỡ khẩu trang xuống, khi bước tới vẫn có thể thấy vẻ kinh ngạc mừng rỡ trên khuôn mặt: "Các bạn đến đón tôi? Cám ơn... tôi rất thích hoa... thích hết thích hết..."

Tiếp theo quản lý đến, Ngu Thư Hân lại mang khẩu trang đi, lúc đi, fan đang quay video cũng đuổi theo: "Cô Ngu, trông cô mệt mỏi lắm đó."

"Quay phim ba ngày, đầu óc..." Nàng quay ngón tay quanh đầu: "Hơi mơ màng..."

Miệng mũi Ngu Thư Hân đều bị che trong khẩu trang, giọng nói có phần buồn buồn.

"Đau lòng quá, cô phải chú ý cơ thể nha." Giọng của fan nghe rất trẻ: "Cô thấy chúng tôi, hình như kinh ngạc lắm à."

"Thấy các bạn, làm tôi vừa sợ vừa giật mình, tôi còn tưởng các bạn không thích tôi, chạy đến sân bay thị uy..."

"Giọng của cô có vẻ hơi mất mát."

"Có à? Sao vậy được..."

Những video này có cái là quản lý quay, có cái là fan quay. Lúc trước fan của Ngu Thư Hân còn khá rải rác, độ hot mấy hôm nay cũng làm fan của nàng tụ tập lại, bắt đầu có người quản lý các fanclub lớn nhỏ. Thường quản lý sẽ chủ động tiếp xúc với những người quản lý fanclub, gửi phúc lợi cho fan, fan cũng sẽ tặng lại một ít đồ.

Hiện tại người theo dõi của Ngu Thư Hân thực sự là tăng từng ngày, tăng đến sáu triệu mới tạm thời "bão hòa".

Phỏng vấn của Triệu Tiểu Đường cũng trở nên dày đặc, mọi người đều thấy rất hứng thú với Triệu Tiểu Đường. Triệu Tiểu Đường cũng không có mạng xã hội để tương tác, bình thường chỉ có thể thấy cô trên kênh giải trí: "Khi nào cô Triệu mở mạng xã hội? Các fan thực sự rất mong được tương tác với cô."

"Tôi không chơi điện thoại, có lẽ đến tốt nghiệp sẽ mở để đáp ứng như cầu công việc."

"Được rồi, khi fan nhớ cô thì nên làm gì bây giờ?"

"Hình như cô Ngu rất thích chơi điện thoại, mọi người có vấn đề gì có thể hỏi cô ấy, sau khi tôi thấy, sẽ trả lời mọi người."

"Cô Triệu cô với cô Ngu "thân" như thế, bình thường gọi cô ấy là gì vậy?" Phóng viên vừa chuyển đề tài, lập tức lôi theo Ngu Thư Hân vào.

Lúc Ngu Thư Hân thấy cuộc phỏng vấn này, còn ngắt ngắt tai mình. Phóng viên hỏi vấn đề này, bỗng làm nàng nhớ lại năm ngoái, Triệu Tiểu Đường vẫn còn nằm trên giường gọi nàng là "chủ nhân".

"Tôi thường không gọi cô ấy là gì."

"Ồ ~ nhìn vào mắt, quả thật không cần xưng hô." Phóng viên nói chuyện cực kì mờ ám.

"Giang sơn mỹ nhân" dự kiến lên sóng vào kì nghỉ hè năm nay, phim phát sóng hàng tuần, mỗi tuần bốn tập, vừa quay vừa phát sóng. Hiện giờ đã quay một nửa, hậu kì gấp, mới có thể lên sóng trước bốn tập vào cuối tháng bảy. Trên mạng đã có không ít video fanmade, nổi nhất là "Thành si" do "Trạm cung ứng Quả Hồng" làm, "Thành si" cắt từ phim quảng cáo của "Giang sơn mỹ nhân" và "Cô gái Vi Thành", nói là tình duyên hai kiếp. MV này còn được weibo chính thức của "Giang sơn mỹ nhân" chia sẻ: "[Rơi lệ] toàn BE thôi."

Weibo chính thức của "Giang sơn mỹ nhân" khá thích đăng biểu cảm khuôn mặt cũng thích làm vẻ dễ thương, Ngu Thư Hân đăng weibo, bên đó cũng bình luận theo. Không ít người liên quan như Ngu Thư Hân đều tưởng do mấy cô gái phụ trách, sau mới biết được người phụ trách weibo đó là một người đàn ông có gia đình hơn bốn mươi tuổi trong đoàn phim.

Trước khi "Giang sơn mỹ nhân" phát sóng, weibo của "Giang sơn mỹ nhân" đã trở thành trang nổi tiếng trên mạng cộng thêm "mê muội" Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường.

Trước tuần thi, vừa trước lúc Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường đóng máy. Cảnh cuối cùng là diễn hôn. Trong nguyên tác, cảnh này là tiểu công chúa Bạch Thiên say rượu, cắn thịt trong miệng trưởng công chúa. Lúc Ngu Thư Hân đọc nguyên tác, còn tưởng đoạn này sẽ bị cắt, không nghĩ rằng kịch bản còn giữ lại. Ngu Thư Hân xem kịch bản một chút, lại hỏi đạo diễn: "Đạo diễn Vương, cảnh hôn này liệu thái nữ Bạch Khiêm có lộ ra vẻ tức giận không?"

"Vậy mới nói, mong đợi diễn xuất của cô Ngu."

"Được rồi, vậy tôi thử xem."

"Cô Ngu chờ chút." Trước khi quay, đạo diễn Vương bảo người mang rượu trắng đến: "Cô uống một hớp trước."

"Ừ..." Ngu Thư Hân chỉ định nhấp nhẹ một tí.

Vương Chương đưa tay nâng chai lên một chút, Ngu Thư Hân chợt ực một hớp.

"Thế nào?"

"Cũng được."

"Chai này không đủ, phó đạo diễn, đưa bình độ cồn cao."

"..."

Dưới cái nhìn soi mói của Vương Chương, Ngu Thư Hân uống vài hớp "bom" đốt cổ họng: "Đạo diễn... có thể chưa?"

"Uống thêm tí nữa."

"Đạo diễn... tôi hơi choáng."

"Ừ vậy được rồi." Vương Chương đẩy lưng Ngu Thư Hân một cái: "Có thể bắt đầu rồi."

Vừa uống vào có hơi nóng họng, nóng họng xong nóng dạ dày, đi mấy bước, Ngu Thư Hân hơi say. Chết tiệt đây là "Four Loko*" rồi!

*Four Loko: Một loại rượu, uống rất dễ say.

"!"

"Đừng giành... thịt..." Ngu Thư Hân ôm cổ Triệu Tiểu Đường, cố giữ tinh thần nói.

Ngu Thư Hân mở miệng đi cướp thịt Triệu Tiểu Đường ngậm.

Kéo một chút thịt trong miệng Triệu Tiểu Đường, Ngu Thư Hân máy móc nhai mấy cái, choáng quá, nàng nghĩ hiện giờ nàng hoàn toàn dựa vào thái độ chuyên nghiệp của mình để chống đỡ.

Triệu Tiểu Đường ôm Ngu Thư Hân mềm yếu không xương, cô giữ vai Ngu Thư Hân, ngay lập tức Ngu Thư Hân bắt đầu khẽ thở dốc. Nhìn sắc mặt Ngu Thư Hân ửng hồng, trái tim của cô như bị vật gì đó khẽ kéo, giống như lần ở bể bơi, Ngu Thư Hân ngồi trên người cô tựa như khiêu khích. Cô đuổi theo hôn, ôm cổ Ngu Thư Hân, hôn lên môi Ngu Thư Hân.

Cảnh này cũng không cần hôn lưỡi, dường như Ngu Thư Hân say thật, thở không nổi, nàng thè lưỡi.

Đầu lưỡi của Ngu Thư Hân vừa quét môi Triệu Tiểu Đường, môi Triệu Tiểu Đường lập tức đóng chặt.

Triệu Tiểu Đường không cho nàng hôn sao? Ngu Thư Hân ôm ngược lại vai Triệu Tiểu Đường, cạy răng Triệu Tiểu Đường ra, trong nháy mắt đã đảo khách thành chủ.

Đến khi đạo diễn nói "cắt", Ngu Thư Hân mới ngã vào lòng Triệu Tiểu Đường. Triệu Tiểu Đường nhìn Ngu Thư Hân trong lòng, thở ra một hơi, bế Ngu Thư Hân lên: "Đạo diễn Vương, cô Ngu say, tôi đưa cô ấy về."

"Ok."

Triệu Tiểu Đường vốn muốn vứt Ngu Thư Hân lên xe, để A Uy đưa nàng về, nhưng thấy nàng say thành vậy lại không đành lòng. Không thể làm gì khác hơn là bế nàng lên xe, Ngu Thư Hân chỉ uống một ít rượu, có lẽ là quá mệt, mới có thể choáng thành vậy.

"Triệu Tiểu Đường..." Ngu Thư Hân vùi trong lòng Triệu Tiểu Đường, nàng nỉ non, cổ họng còn mang theo tiếng khóc khó chịu: "Chị không cần cơ thể, cơ thể mệt quá..."

***

Ngao Tạng kéo quần lót Kim Heo Meo Meo xuống: Một lát sẽ không mệt nữa.

Kim Heo Meo Meo kẹp chặt tay Ngao Tạng, mở to hai mắt nhìn: Em muốn làm gì??

Ngao Tạng: Chị.

Đạo diễn Vương Chương "thâm tàng công dữ danh*"đốt một điếu thuốc.

*Thâm tàng công dữ danh: Chỉ những người làm việc tốt nhưng lại giấu kín công lao của mình, không để người khác biết.

Tác giả: Chương sau đại khái là góc nhìn của Ngao Tạng, cũng không có gì, tắm sờ sờ cơ thể tươi non các kiểu.

*Giải thích đầy đủ về uông tinh nhân. Uông tinh nhân chỉ những chú chó dễ thương, đáng yêu, dễ dàng giành được tín nhiệm của con người. Ngụ ý là người (chó) ngoài hành tinh từ địa cầu Uông xa xôi ngoài không gian đến Trái Đất, lơi dụng vẻ bề ngoài cực dễ thương và đáng yêu để lừa gạt sự tín nhiệm của người Trái Đất, sau đó bất ngờ chiếm Trái Đất.

Chương 37: Rung động.

"Ừ." Triệu Tiểu Đường ôm Ngu Thư Hân, giơ tay nhẹ nhàng xoa thái dương Ngu Thư Hân.

Dường như áp lực say rượu của Ngu Thư Hân đã được giải tỏa rất nhiều, nàng ngoan ngoan rúc trong lòng Triệu Tiểu Đường.

"Cô Triệu, về trường học hay về đường Đông Xuyên?"

Biệt thự của Ngu Thư Hân ở đường Đông Xuyên.

"Về đường Đông Xuyên, mai tôi đi thi xin nghỉ cho chị ấy." Triệu Tiểu Đường nói. Dường như Ngu Thư Hân vẫn còn chút khó chịu, nàng cọ vài cái trong lòng Triệu Tiểu Đường, chóp mũi của nàng hồng hồng, khi thở còn hơi rung động. Triệu Tiểu Đường ôm Ngu Thư Hân, sửa lại một ít tóc rối trên trán Ngu Thư Hân, giọng có chút dịu dàng, như sợ ồn Ngu Thư Hân: "Cũng để chị ấy nghỉ ngơi."

Triệu Tiểu Đường từng xem thời khóa biểu của Ngu Thư Hân, biết ngày mai nàng có hai tiết.

"Vâng." Thấy Triệu Tiểu Đường lên xe, A Uy như uống thuốc an thần. Cô Triệu này, nhìn giống người chu đáo ổn thỏa. Đối lập với cô Cao, lần này gu của sếp tốt hơn nhiều lắm.

Đến nhà, A Uy nhanh chóng xuống xe, chạy bộ vòng qua xe mở cửa cho Triệu Tiểu Đường. Triệu Tiểu Đường ôm lấy Ngu Thư Hân, nhẹ nhàng bế Ngu Thư Hân xuống xe: "Trong nhà còn thuốc giải rượu không?"

"Có." A Uy nói: "Để tôi bảo người giúp việc nấu canh giải rượu cho sếp."

Triệu Tiểu Đường nhìn vào bóng đêm, bế Ngu Thư Hân vào cửa: "Thôi, giờ này cũng ngủ gần hết."

Triệu Tiểu Đường bế Ngu Thư Hân về giường lớn trong phòng ngủ, biết người nàng không thoải mái, cởi quần áo tắm rửa ngay cho nàng. Vừa cởi quần Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân lập tức "không đàng hoàng", ôm lấy eo cô vô cùng nhanh nhẹn. Cái chân nhỏ của Ngu Thư Hân cọ lung tung trên eo cô, sắc mặt ửng hồng, cái miệng nhỏ nhắn thở ra. Triệu Tiểu Đường ôm nửa người trên của nàng, cởi áo của nàng, chậm rãi cởi áo lót màu đen của nàng, vừa cởi một cái, bộ ngực tuyết trắng linh hoạt xuất hiện.

Cũng không biết Ngu Thư Hân là say thật hay thế nào, ôm lấy eo cô đè lên nửa người của nàng, bộ ngực mềm mại liên tục cọ lên ngực cô. Tai cô đỏ, tai cô có thể nghe thấy giọng mũi khó nhịn của Ngu Thư Hân.

Cuối cùng vào nước Ngu Thư Hân cũng "yên tĩnh" hơn, nhưng chỉ cần ngón tay của Triệu Tiểu Đường dính vào da nàng, chà cọ giúp nàng tắm, nàng sẽ phát ra âm thanh ngâm nga ngay, như con mèo động dục. Làn da Ngu Thư Hân thực sự rất tốt, phu như ngưng chi*, đại khái là chỉ kiểu như nàng.

*Phu như ngưng chỉ: Chỉ người có làn da trắng trẻo, mịn màng.

Làn da trắng mướt, răng trắng xếp đều, mắt đẹp mày dài, môi má anh đào.

Khi không nói chuyện, như một tiểu yêu tinh.

Ngu Thư Hân, rõ ràng là tên của con gái rượu*, nhưng có một người khăng khăng thể hiện tên này theo cách lẳng lơ. Khi Trình gia đặt tên này cho nàng, có lẽ cũng mong nàng là tiểu thư khuê các vâng lời hiểu chuyện. Triệu Tiểu Đường vén tóc Ngu Thư Hân, tay cô trượt xuống, vừa đụng vào môi Ngu Thư Hân, ngón tay của cô lập tức dừng lại.

*Con gái rượu: Chỉ con gái gia đình nghèo mà xinh đẹp, đoan trang, hiền lành.

Môi Ngu Thư Hân, hơi nóng. Có lẽ vì canh giải rượu, Triệu Tiểu Đường vừa nấu một chén nhỏ.

Lúc này Ngu Thư Hân cũng đưa cái lưỡi non hồng ra, nhẹ nhàng liếm ngón tay cô, chắc là nằm mơ thấy cái gì ngon, lúc liếm môi cũng vểnh lên. Ánh mắt Triệu Tiểu Đường sâu thẳm, cô nâng gáy Ngu Thư Hân, Triệu Tiểu Đường có thể cảm nhận được con tim của mình đang... đập thình thịch.

Triệu Tiểu Đường vớt Ngu Thư Hân từ trong nước lên, chà lau thân thể trắng nõn, bế nàng lên giường. Da thịt gần gũi, cơ thể Ngu Thư Hân vẫn hơi lạnh, hơi thở cũng trở nên nặng nề hơn.

Khuôn mặt dáng người của Ngu Thư Hân thực sự rất đẹp, trước kia khi nàng đè áp cô, khi lay động trên người cô, cô muốn... xoay người đè lên nàng yêu tinh này, sau đó... hung hăng tiến vào... để nàng thở dốc bên tai mình, thậm chí là rên rỉ.

Ngón tay Triệu Tiểu Đường vuốt ve gò má, đôi môi Ngu Thư Hân. Triệu Tiểu Đường vẫn chưa cúi đầu, chân Ngu Thư Hân đã bắt đầu câu lấy.

Vô cùng Đường nhiên.

Nàng đã làm như vậy với người khác bao nhiêu lần?

Lần trước bên bờ nước, Triệu Tiểu Đường dừng lại hai giây cũng nghĩ như vậy. Mình tiến vào, có thể đổi lấy nàng gọi tên người khác không?

Triệu Tiểu Đường vẫn nhớ rõ, Ngu Thư Hân khóc dưới người cô, gọi tên một người khác, khó chịu khóc gọi tên một người khác.

Cơ thể đã không còn cách nào, lòng lúc nào cũng muốn bảo vệ nó. Về điểm này, Triệu Tiểu Đường có phần "bội phục" Ngu Thư Hân. Nàng có thể vừa lên giường với mình, vừa nhớ đến người khác. Đối với cô người như vậy quá "nguy hiểm", Triệu Tiểu Đường không muốn làm tình hình của mình càng trở nên "gay go" hơn.

Giấc ngủ này, Ngu Thư Hân vẫn ngủ rất thoải mái, thơm thơm mềm mềm. Đầu cũng không đau lắm, nàng lim dim mở mắt ra, phát hiện mình được người ôm trong lòng, đối phương dán vào lưng nàng. Mùi nước hoa quen thuộc, chắc là Triệu Tiểu Đường. Đồng thời, gáy Ngu Thư Hân cứng đờ, không phải đâu... Điều này làm nàng nhớ lại ngày nàng trọng sinh, nàng cũng uống rượu, sau đó với Triệu Tiểu Đường...

Ngu Thư Hân cẩn thận ra tay thăm dò, mò mẫm cơ thể của mình, may mắn còn mặc quần áo, trên người cũng không có "đau đớn khác thường" gì.

"Dậy rồi?" Đối phương ôm nàng, nói bên tai nàng. Dường như cũng mới dậy, lúc nói còn kèm theo giọng mũi.

"À... ừ dậy." Tai Ngu Thư Hân hơi đỏ, môi Triệu Tiểu Đường hình như đụng trúng tai nàng.

"Em làm đồ ăn sáng cho chị, chị ngủ tiếp đi."

Quả thật Ngu Thư Hân còn hơi buồn ngủ, không biết có phải do gần đây quá mệt mỏi không: "Ừ..."

Chợp mắt một lúc, lại bị Triệu Tiểu Đường kêu rửa mặt. Rửa mặt xong, cắn nửa cái trứng chiên, Ngu Thư Hân vẫn chưa tỉnh hẳn, cả người choáng váng. Chẳng bao lâu nàng được bao lấy bởi một vòng tay mềm mại, Triệu Tiểu Đường ôm nàng, đút cháo cho nàng.

"Lát nữa em sẽ xin cho chị nghỉ, chị ở nhà ngủ tiếp đi."

"Em phải đến trường sao?" Ngu Thư Hân tựa trên cánh tay mảnh khảnh của Triệu Tiểu Đường, mệt mỏi nhìn thời gian.

"Ừ, hôm nay thi."

Từ lần nàng trả nợ cho Triệu Tiểu Đường, nhìn chung Triệu Tiểu Đường đã không còn "ừ" "ừ" có lệ với nàng nữa, lúc tâm trạng tốt, chẳng hạn như bây giờ, còn có thể nói cho nàng biết mình đi làm gì. Vừa nhìn thời gian, Ngu Thư Hân vội vàng nuốt cháo trong miệng: "Em bị trễ rồi."

"Trễ chút không sao."

"Trễ nửa tiếng, thì không cho vào nữa."

"Ừ, chị ăn cháo xong đi."

Giọng của Triệu Tiểu Đường vẫn đang vô cùng bình tĩnh.

Ngu Thư Hân nâng tay Triệu Tiểu Đường đang cầm chén, nuốt từng hớp từng hớp cháo cuối cùng. Cổ họng nàng vốn không lớn, miệng căng phồng: "Thi cố gắng."

"Ừ." Triệu Tiểu Đường không chút hoang mang rút khăn giấy, lau miệng cho Ngu Thư Hân: "Hôm nay chị ở nhà ôn tập, buổi tối em về làm cơm tối cho chị."

"Ừ." Ngu Thư Hân nói: "Em đi thi nhanh đi, đừng trễ giờ."

Triệu Tiểu Đường này không chút vội vàng, khiến Ngu Thư Hân có cảm giác nàng còn vội hơn Triệu Tiểu Đường. Lúc Triệu Tiểu Đường lên xe, Ngu Thư Hân còn đứng ở cửa sổ vẫy vẫy tay với Triệu Tiểu Đường, thế mà phản ứng của Triệu Tiểu Đường vẫn "lạnh lùng" như bình thường, chỉ nhìn nàng một cái, coi như chào hỏi.

Hiếm khi được nghỉ một ngày, Ngu Thư Hân tựa trên chiếc sô pha mềm, mở tivi. Xem không bao lâu, lại ngủ thiếp đi. Ngủ đến trưa, A Uy gõ cửa gọi nàng xuống ăn cơm trưa.

Mặc dù Triệu Tiểu Đường không ở nhà, cũng sẽ dặn đầu bếp trong nhà nấu cơm cho nàng, rất sợ nàng quên ăn một bữa.

"Ồ? Đồ ăn hình như... càng ngày càng hợp khẩu vị của tôi?" Ngu Thư Hân ăn một miếng, cảm giác trải nghiệm của vị giác không giống với lúc trước, hình như ngon hơn.

"Món này à." A Uy nhìn cuốn vở trên bàn: "Con cá này là cô Triệu đi mua riêng, chợ sáng, rất tươi."

"Bình thường sếp không ở nhà không biết, mỗi lần cô Triệu nấu ăn, sẽ để các đầu bếp đứng nhìn bên cạnh. Để họ điều chỉnh."

"Em ấy rảnh vậy?"

"Ai kêu sếp không ở nhà chi."

"... A Uy, anh bây giờ cũng học xấu, theo DC trêu tôi đúng không?" Ngu Thư Hân đá đá đuôi mắt, buông đũa.

"Không dám không dám." A Uy vội vàng chắp hai tay trước ngực: "Tôi nói nhiều, sếp ăn đi, tôi có việc bên ngoài, có việc thì sếp gọi."

Ngu Thư Hân múc cho mình một chén canh cá đầy, húp nửa chén lại thấy có gì đó không đúng. Nàng nhớ lại sở thích của Triệu Tiểu Đường, trời ạ! Có phải Triệu Tiểu Đường nuôi nàng như nuôi heo không!?

Hôm sau Ngu Thư Hân đi học, chuông vừa vang lên, Cẩu Vũ và Hạ Dữu nhích lại gần ngay. Hạ Dữu dựa sang, còn "động tay động chân" với Ngu Thư Hân, giọng hơi mờ ám: "Cơ thể khá hơn chút nào không?"

"Đừng sờ tùm lum." Ngu Thư Hân đẩy tay Hạ Dữu ra.

Hạ Dữu nháy mắt một cái, "vô tội" vuốt mu bàn tay mình: "Mình sờ không được, vậy ai sờ được nhỉ?"

"Ngao Tạng nha." Cẩu Vũ phối hợp diễn với Hạ Dữu, nháy nháy mắt nói: "Hạ Dữu cậu cẩn thận chút, Ngao Tạng "bảo vệ đồ ăn" lắm."

"Hai cậu muốn chết đúng không?" Ngu Thư Hân liếc một cái.

"Hôm qua Ngao Tạng xin cho cậu nghỉ, tụi mình biết hết rồi. Chậc chậc thanh niên, phải điều độ."

"Cậu vừa nói vậy, lòng mình mất mát kì lạ." Ngu Thư Hân nói.

Mặc dù những lời này là Ngu Thư Hân nói đùa, nhưng sau khi nói ra, đúng là nàng có hơi mất mát. Hôm qua nàng say như vậy, Triệu Tiểu Đường đã không tận dụng lúc nàng nguy hiểm, xem ra Triệu Tiểu Đường không có hứng thú với nàng thật.

Cẩu Vũ và Hạ Dữu liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Hạ Dữu mở miệng: "Cậu với Triệu Tiểu Đường bao lâu không như vậy rồi?"

"Hơn hai mươi năm." Ngu Thư Hân nói.

Đúng là hơn hai mươi năm, sau này nàng và Triệu Tiểu Đường cũng không có xuất hiện cùng nhau, đừng nói chi là giao phối.

"Là rất lâu." Hạ Dữu gật đầu, cho rằng Ngu Thư Hân đang nói đùa: "Em ấy có ý tưởng gì với cậu không?"

"Sao cậu không hỏi mình có ý tưởng gì với em ấy không?"

"Tại sao cậu lại có suy nghĩ như vậy?" Hạ Dữu "kinh khủng" trừng mắt, quét Ngu Thư Hân từ trên xuống dưới: "Biểu hiện của cậu còn chưa đủ rõ sao?"

***

Ngao Tạng: Cái miệng nhỏ nhắn của cục cưng phồng ra thật đáng yêu, nhưng hình tượng của tôi không thể sụp đổ, nội tâm của tôi không hề gợn sóng, chỉ muốn lau miệng cho nàng đụng đụng miệng của nàng...

Ngao Tạng: Cục cưng đứng ở cửa sổ vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé thật đáng yêu, nhưng hình tượng của tôi không thể sụp đổ, nội tâm của tôi không hề gợn sóng, chỉ muốn bảo nàng buổi trưa ăn nhiều một chút, buổi tối có sức hơn...

Ngao Tạng: Thật là muốn viết mặt tốt mặt dễ thương của tôi, nhưng mà.... (nhìn tác giả chòng chọc).

Tác giả:... Giàu mạnh dân chủ và hòa thuận.

Chương 38: Rất phiền.

"Rõ lắm không?"

"Trước tiên thu hoocmon giống cái sắp tràn ra ngoài của cậu lại". Hạ Dữu nói.

Ngu Thư Hân làm động tác giả hút hút nước bọt: "Cậu yêu trên mạng tiến triển suôn sẻ không?"

"Đã nói không phải yêu trên mạng!" Nói xong, Hạ Dữu lấy điện thoại ra: "Cậu nói vậy, mình đã không nhìn điện thoại một phút, không biết chị ấy có trả lời mình không."

Và tiếp theo, vẻ mặt Hạ Dữu buồn rười rượi: "Từ tối hôm qua, chị ấy nói chị ấy lên máy bay, thì không nhắn tin trả lời mình nữa."

"Hạ Dữu, nghĩ thoáng chút." Cẩu Vũ ló đầu nói, cánh tay đan chéo trước ngực vẽ một chữ x: "Yêu trên mạng là gì? Đối phương "offline" thì có nghĩa là chia tay."

"Mình thấy mình nên nghĩ theo chiều hướng xấu." Hạ Dữu che đôi mắt, ném điện thoại cho Ngu Thư Hân: "Cẩm Chi, cậu giúp mình xem lịch bay Thượng Hải, có tin máy bay gặp tai nạn không?"

"Đừng tưởng tượng xàm như vậy, có thể chỉ đơn giản là chia tay."

"Ôi, mình thực sự là cô gái đang yêu." Hạ Dữu nói: "Ngay cả lý do ra ngoài bị đụng máy bay mình cũng nghĩ thay chị ấy rồi, nhưng chị ấy vẫn chưa trả lời mình."

"Hạ Dữu, cậu biết mình thấy gì không?" Cẩu Vũ "không nỡ" nói.

"Cậu nghĩ mình sẽ hài hước tung hứng theo cậu à, nằm mơ đi." Hạ Dữu lấy sách ra, quay đầu lại nhìn Ngu Thư Hân: "Cậu còn chưa nói, Triệu Tiểu Đường có ý tưởng gì với cậu không."

"Đừng mà." Cẩu Vũ vội vàng ôm vai Hạ Dữu: "Mình nói là, nếu cậu nóng lòng thoát xử, thật ra mình có thể... chọn cho chút đồ "nhỏ gọn" "đồ phối hợp"*..."

*Ám chỉ đồ chơi tình dục.

Bàn tay Hạ Dữu vỗ vào trán Cẩu Vũ, đẩy Cẩu Vũ khỏi vai mình: "Nếu cậu đem lời này nói với Thiên Hậu, Thiên Hậu cũng sẽ không để bụng cho cậu chút "xinh xắn" "đồ phối hợp"."

Nhắc tới Thiên Hậu, Cẩu Vũ hơi run run, cô bụm hoa cúc của mình nhìn xung quanh.

"Mình thấy Triệu Tiểu Đường rất tốt với cậu." Hạ Dữu ôm cánh tay Ngu Thư Hân.

"Mình có tiền mà."

"Lời này của cậu, sao mà mình nghe ra có phần tự hào."

"Nói thật đi, kiểu ngoại hình khá như Ngu Thư Hân, giá trị con người cũng không tầm thường, mấu chốt là kim chủ còn hơi ngốc." Cẩu Vũ nói: "Ai cũng phải bợ."

"Hạ Dữu, hiện thực chút, đừng có cái gì cũng kéo tình cảm vào." Cẩu Vũ nói: "Nếu nhà mình phá sản, mình cũng gặp được một địa chủ nhiều tiền ngốc như Ngu Thư Hân... đau..."

"Cậu làm sao hả?" Ngu Thư Hân mỉm cười, véo mặt Cẩu Vũ: "Không cần chờ ngươi phá sản, giờ bà làm thịt ngươi luôn."

Hiện tại trong lòng Ngu Thư Hân hơi hơi bi thương, đúng là Triệu Tiểu Đường trao thân cho nàng vì tiền, Triệu Tiểu Đường đối tốt với nàng, đều là vì nàng có tiền. Bao gồm cả hôm qua Triệu Tiểu Đường mua cá cho nàng, nấu cơm, tất cả vì nàng có tiền.

"Chị sao vậy?"

"Em đang quan tâm tâm trạng của chị sao?" Đèn đỏ ngừng xe, Ngu Thư Hân nhìn Triệu Tiểu Đường ở cạnh ghế lái.

Triệu Tiểu Đường nhìn nàng, không nói gì, nét mặt cũng không có thay đổi. Cô chậm rãi đến gần Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân thừa nhận bản thân nuốt nước bọt, không thể nào... đây là đang trên đường lớn... trước ánh mắt đám đông...

Một tiếng "cạch", khiến Ngu Thư Hân nghĩ không ra.

"Chị quên cài dây an toàn." Triệu Tiểu Đường nói: "Em thấy lâu lắm rồi."

"..." May mắn đây không phải phim, nhân vật sẽ không độc thoại "sống động" đến mức ngu xuẩn nói ra suy nghĩ trong lòng. Bất cứ người nào biết được suy nghĩ vừa rồi của nàng, nàng sẽ lập tức đào một cái hang chôn mình, cho dù được trọng sinh, cũng chôn nàng trước năm mươi năm đi.

Ngu Thư Hân có hơi xấu hổ, còn hơi bực bội. Nàng nghiêng đầu qua, "hết sức tập trung" nhìn giây đèn đỏ nhảy.

Nhưng Triệu Tiểu Đường không có thu ánh nhìn, xương cằm khẽ động đậy, dường như đang cười.

Học hai tiết nữa, chương trình học của Ngu Thư Hân sẽ kết thúc. Ngày thứ ba sau khi kết thúc tiết là thi, vậy nên từ giờ trở đi, phải học tập nghiêm túc. Bể bơi màu xanh nhạt, Ngu Thư Hân ngoi lên từ bể, nàng tháo kính bơi xuống, vừa lên bờ, được Triệu Tiểu Đường dùng khăn tắm to bọc ngay lại. Triệu Tiểu Đường dùng khăn tắm nhẹ nhàng lau mái tóc dài của Ngu Thư Hân: "Đi tắm trước, đừng để cảm."

Ngu Thư Hân nhìn thoáng qua sách chuyên ngành của mình trên ghế, thè lưỡi: "Ừ."

Ban nãy ở phòng sách đọc một hai đoạn, Ngu Thư Hân lại cầm sách chạy xuống. Nói với Triệu Tiểu Đường là xuống hóng mát, hóng gió Đường nhiên đọc sách. Lại đọc một hai trang, bắt đầu vọc nước bên bể bơi.

Lúc Ngu Thư Hân tắm ra, một ly nước đặt trên bàn, ấm ấm, uống vào còn hơi mặn. Chắc là Triệu Tiểu Đường bỏ tí muối. Ngu Thư Hân hớp một miếng, thấy Triệu Tiểu Đường ngồi trên sô pha đọc sách, đi về phía Triệu Tiểu Đường. Triệu Tiểu Đường đã lấy sách chuyên ngành mà nàng để trên ghế, để gọn gàng lên bàn.

"Qua đây." Triệu Tiểu Đường cầm khăn lông trắng trên cổ Ngu Thư Hân, nhẹ nhàng lau tóc Ngu Thư Hân: "Sao không sấy?"

"Mùa hè mà, muốn để khô Đường nhiên."

Triệu Tiểu Đường để sách xuống, bắt đầu cực tập trung lau tóc giúp Ngu Thư Hân. Ngu Thư Hân cầm sách chuyên ngành trên bàn lên, mở đến trang ngay thẻ chặn sách. Thẻ chặn sách chắc là Triệu Tiểu Đường rối loạn ám ảnh cưỡng chế kẹp vào giúp nàng. Như nàng, thường đọc tới đâu, có chuyện gì thì úp ngược sách lại, hoặc là gấp nếp ở góc trang. Ngu Thư Hân lại nhìn thẻ chặn sách, thẻ chặn sách cực kì đẹp, trên đó còn vẽ tranh thủy mặc thanh nhã nhẹ nhàng. Ngửi kĩ, còn có mùi mực, là mực rất tốt.

Trong phòng sách của Ngu Thư Hân có mấy bộ giấy và bút mực, do mẹ nàng mua từ cuộc bán đấu giá.

"Em vẽ à?" Ngu Thư Hân lật qua lật lại thẻ chặn sách.

"Ừ."

"Triệu Tiểu Đường, sao em rảnh rỗi vậy?"

"Buổi tối chị không về, tối em cũng không có chuyện gì làm."

"... Em vẫn rất thú vị nhỉ." Ngu Thư Hân lại ngửi ngửi: "Thơm quá, lúc trước chị viết, không thơm như vậy."

"Mực của chị là mực tốt, em xài phí lắm, tự mua một thỏi."

"Không sao, chị xài cũng phí." Ngu Thư Hân lật sách ra: "Em muốn xài gì, thì cứ xài đi."

"Em còn thi mấy môn?" Ngu Thư Hân lại hỏi.

"Ba môn."

"Vậy cũng nhanh, nghỉ hè em có sắp xếp gì?" Ngu Thư Hân nói: "Đi Moscow không?"

"Đi rồi." Triệu Tiểu Đường nói: "Nghỉ hè em muốn ở đây, làm bài tập với làm thêm."

Ngu Thư Hân suy nghĩ một lúc, còn nói thêm: "Thật ra em không cần lo về cảm nhận của chị, chị chỉ hơi khó chịu, em để chị tự khó chịu, khó chịu xong thì chị không sao nữa. Em muốn nhận phim, cứ việc nhận."

Lần trước Triệu Tiểu Đường nhận "Giang sơn mỹ nhân", Ngu Thư Hân tỏ ra không hài lòng. Nàng sợ Triệu Tiểu Đường còn lo lắng.

"Ừ."

"... Em cũng không khách sáo chút?" Nói chị không vui em sẽ không nhận gì đó, nàng cũng không để Triệu Tiểu Đường không nhận phim thật. Nàng còn trông ngóng Triệu Tiểu Đường trả nàng hai chục triệu.

"Sau này em nhận phim, sẽ để chị xem." Triệu Tiểu Đường nói.

"Em không sợ chị xem thấy hay, giành của em?" Nói xong, Ngu Thư Hân lại cảm thấy không đúng. Nàng ngẩng đầu nhìn Triệu Tiểu Đường: "Em để chị làm quản lý cho em à?"

Trước đó Triệu Tiểu Đường còn nói cái gì, cái gì mà có thể để lại lời nhắn trên weibo của cô Ngu.

"Em mướn chị nổi không?" Em còn thiếu chị tiền đấy. Ngu Thư Hân nói.

"Thiếu trước."

Hình tượng người thắng cuộc đời cũng bá đạo quá.

"Dù sao thiếu nhiều thiếu ít, cũng là thiếu đúng không?" Ngu Thư Hân bĩu môi: "Chị mới không làm coi tiền như rác, em không gia nhập công ty chị, đừng hòng chị làm cố vấn gì cho em."

Thi xong, cả người Ngu Thư Hân thả lỏng. Trông tinh thần của Cẩu Vũ không tốt lắm, nhiều lần bị giám khảo đánh thức trong phòng thi.

"Sao mấy hôm nay, không nghe cậu nhắc Thiên Hậu vậy?" Hạ Dữu ôm vai Cẩu Vũ.

"Cô ta chết rồi."

"Sáng nay còn có tin cô ấy với chồng đi Venice nghỉ phép."

"Venice đẹp, chồng cô ta biết chọn, là một nơi đẹp để rải tro cốt."

"Cục cưng, chị thích vẻ ngoài miệng thì ghét nhưng cơ thể lại rất thật thà của cưng." Hạ Dữu vỗ vỗ vai Cẩu Vũ, cười to vài tiếng.

"Yêu trên mạng online?" Cẩu Vũ cũng châm chọc nhìn Hạ Dữu.

"Chị ấy bảo mình đến công ty chị ấy thực tập." Hạ Dữu nhíu mày.

"Cậu học diễn xuất, không ngờ lại có suy nghĩ của nhân viên thu ngân. Sắc lệnh trí hôn*." Cẩu Vũ nói, lại lấy ra một con dấu từ trong túi, cô hà hơi lên con dấu, đóng một cái lên mu bàn tay, vẫy vẫy tay với lớp: "Mình đã mua một văn phòng giải trí, muốn kí tên đóng mộc thực tập có thể đến chỗ của mình."

*Sắc lệnh trí hôn: Vì ham mê sắc đẹp mà đánh mất lý trí.

"Bà chủ Cẩu, cậu bán bao nhiêu diễn viên để kiếm được đồng tiền độc ác này?"

"Một tí tiểu đả tiểu nháo*, dám chắc thua tiền quảng cáo các cậu nhận được sau này." Cẩu Vũ nói: "Mình làm tình nghĩa, sau này các cậu cũng đừng quên mình."

*Tiểu đả tiểu nháo: Hình dung phát triển công việc trong quy mô nhỏ.

Cẩu Vũ lại bắt đầu, chắc lại muốn tìm tin tức phong ba cụ thể của mọi người.

Hạ Dữu cũng không quan tâm Cẩu Vũ, quay đầu nhìn Ngu Thư Hân: "Nghỉ hè này mình phải đi Thượng Hải, rảnh rỗi đến chơi nha."

"Ừ, mình sẽ chú ý điện thoại từ Thượng Hải." Ngu Thư Hân nói: "Nếu có đồn công an nào báo nộp tiền bảo lãnh thiếu nữ sa ngã..."

"Bậy." Hạ Dữu nói: "Nghỉ hè cậu định làm gì?"

"Quay phim, "Giang sơn mỹ nhân" vẫn chưa quay xong, vừa quay vừa chiếu."

"Phim này của cậu chắc chắn sẽ hot." Hạ Dữu nói: "Yên tâm, đợi mình đi Thượng Hải, mình sẽ bảo cửa hàng bách hóa chiếu "Giang sơn mỹ nhân" của cậu, quảng bá cho cậu."

"Nhìn đi, bản lãnh của nhân viên thu ngân cũng chỉ thế này." Cẩu Vũ phát đơn thực tập cho người khác, còn không quên quay đầu trêu chọc Hạ Dữu.

"Là quản lý sảnh." Hạ Dữu quay đầu lại, bắt đầu ngắt nhéo với Cẩu Vũ.

Chẳng bao lâu, "Giang sơn mỹ nhân" được khởi chiếu trên mạng. Tập một, tập hai đụng ngay lúc kết thúc của "Già có người nuôi", "Già có người nuôi" là phim truyền hình chiếu cho mọi lứa tuổi của kênh Đông Mang, phù hợp với giá trị quan của xã hội bây giờ, rất được đón nhận. Đặc biệt "Già có người nuôi" cũng được phát sóng đồng thời trên mạng, đương nhiên "Giang sơn mỹ nhân" bị ảnh hưởng. Chủ đề nóng của ngày hôm sau, tất cả đều về thảo luận kết cục của "Già có người nuôi". Vì vậy có người bắt đầu châm biếm phim online "Giang sơn mỹ nhân".

"Làm quảng bá nhiều như vậy, hai tập đầu đã té, thật là làm người ta xấu hổ."

"Đừng sùng bái chế tác IP gì đó, vẫn nên quay về hình thức biên kịch truyền thống đi."

Đến chủ nhật tập ba, tập bốn từ từ mở ra nội dung hùng vĩ của bộ phim. Lượt người xem trực tuyến của ba tập vừa mới hơn năm trăm nghìn, đến tập bốn thì có hơn sáu triệu lượt xem, trên mạng xã hội tất cả đều là nhiệt liệt đề cử qua lại. Trong một đêm, "Giang sơn mỹ nhân" đột phá tám mươi triệu lượt xem.

***

Kim Heo đeo khăn ăn trắng, gõ cái nĩa: Em muốn chị ăn béo! Chị không muốn ăn thịt!

Ngao Tạng: Ăn xương chứ.

Kim Heo: Được... um em sờ đùi chị ưm... a ngón tay của em ừm a...

#Xương "ăn ngon" nhất.

Chương 39: Đau eo.

Người theo dõi weibo của Ngu Thư Hân vượt lên bảy triệu vô cùng suôn sẻ, chương trình thực tế lúc trước, đã tích góp rất nhiều fan qua đường cho nàng. Hiện giờ "Giang sơn mỹ nhân" càng mang đến nhiều lời khen ngợi cho nàng. Có lẽ mọi người vốn không chờ mong điều gì về nàng, đột nhiên nàng thay đổi như vậy, thái độ tiên ức hậu dương* của mọi người rất mạnh.

*Tiên ức hậu dương: Trước hạ thấp sau đề cao.

"Khi cô Ngu xuất hiện, tôi toàn là che mắt coi, rất sợ xấu hổ... Nhưng không ngờ có thể tuyệt vời như thế! Tập một tôi đã khóc rồi QAQ... Thích tiểu hoàng tử Bạch Khiêm."

"#Giang sơ mỹ nhân Bạch Khiêm #Giang sơn mỹ nhân Ngu Thư Hân, quốc gia sụp đổ, ngươi là vương tộc Tây Đại. Kiên trì nhẫn nhịn, nhiệt huyết khó nguội, chúng tôi chờ ngươi vinh quanh đầy mình. Phá kén thành bướm, chúng tôi càng chờ mong diễn viên Ngu Thư Hân hơn."

"Thật là buồn... diễn tốt quá, "Hữu nhai" đã thành chuông điện thoại [yeah]."

Chẳng bao lâu, MV "Thành si" do "Trạm cung ứng Quả Hồng" làm lúc trước lại bị dân mạng điên cuồng chia sẻ, lượt chia sẻ "Thành si" rất lớn, cũng bị Sina weibo lấy làm tài nguyên, tin trang đầu là ""Quả Hồng" quốc dân nổi trong một đêm". Vì Triệu Tiểu Đường không có weibo, nên một lượng lớn fan Dung theo dõi weibo "Món ngon Quả Hồng" "Trạm cung ứng Quả Hồng" "Quả Hồng trang chính thức". Những weibo này ngoại trừ gắn liền với cặp đôi Quả Hồng, còn đăng tin về Triệu Tiểu Đường. Triệu Tiểu Đường không có kí hợp đồng với công ty, toàn bộ tin của cô đều dựa vào sự nhiệt tình của những người hâm mộ. Mà nhiệt tình nhất trong những người hâm mộ là thuộc shipper Quả Hồng.

"Tại sao gọi là Quả Hồng hả?" Có một bộ phận fan Dung cảm thấy rất kì lạ, vừa mới bắt đầu nên các cô cũng không phải gắn liền với Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường, là xem tin mới của Triệu Tiểu Đường do weibo gợi ý: "Chủ weibo bạn có thể đăng Ngu Thư Hân ít chút không, chúng tôi muốn xem Triệu bé cưng."

"Ủng hộ mạnh mẽ, muốn xem Ngu Thư Hân thì đến weibo Ngu Thư Hân. Chỗ có thể xem Triệu bé cưng vốn không nhiều lắm rồi."

Thấy xu hướng này ngày càng nghiêm trọng, một số shipper không mặc kệ được: "Mắc cười quá, mấy người không thấy đính kèm ở đầu trang à? Nơi này của chúng tôi là thích Cẩm Chi và Đường nhi. Nơi này của chúng tôi đăng Đường nhi đăng Ngu Thư Hân, đăng luôn Quả Hồng, không thích thì hủy theo dõi."

"Phiền thần kì, tại hôm qua trang đầu kéo shipper Quả Hồng ra, giờ còn yên ổn tự thích được không chứ?"

Shipper và fan Dung bắt đầu xúc phạm nhau, xúc phạm rồi thì sẽ không kết thúc, hơn nữa kéo thêm diễn viên vào.

"Quả Hồng này là gì, vừa nhìn là biết con đường tẩy trắng của Ngu Thư Hân. Hủy theo dõi."

"Từ chối bị tiếp thị, chuyển fan Dung đến trạm tin tức @Triệu Tiểu Đường."

"Thực sự là càng nhìn Parkinson càng tởm, hóa trang nam không nam nữ không nữ."

Thấy có người kích động gây chuyện, fan Trình chắc chắn không nuốt trôi điều này.

"??? Fan Dung trung bình mấy tuổi vậy? Fan của thần tượng cũng ra được fan quý tộc đúng không?"

"Xin nhá, mấy người nhìn thử xuất thân của Triệu Tiểu Đường là gì, không có Tiểu Cam* nhà tôi thì có thể xuất hiện không?"

*Tiểu Cam có cách phát âm gần giống với Trình Chi nên được fan dùng để gọi Ngu Thư Hân.

Không ít tài khoản thương mại cắt ảnh fan Trình đấu võ mồm, đơn phương đăng lời của fan Trình, đồng thời thêm một câu có thái độ kì dị như vầy: "Nghe nói hai hôm nay Ngu Thư Hân tẩy trắng?"

"Luôn không có thiện cảm với Ngu Thư Hân, [vẫy tay tạm biệt] quả nhiên chủ nào, cẩu đó."

"Đây còn chưa hai ngày... thì đã hiện hình giấu đầu lòi đuôi rồi? Chờ không kịp luôn [ha ha]."

"Tài khoản thương mại ghê tởm thật, sao không đăng những gì fan Dung nói?"

Sao tài khoản thương mại không "cắn" Triệu Tiểu Đường? Sao không "cắn", chì vì DC quản lý của Ngu Thư Hân, không "chăm sóc" từng người họ. DC thấy tư thế bị vây tứ phía này, bụng cũng cực kì sầu não. Hắn thấy Ngu Thư Hân mở Sina weibo, nhanh chóng ngăn lại: "Sếp, hai ngày nay hơi lộn xộn, tôi đang xử lý, do tôi không làm tròn bổn phận..."

"Truyền thông mới* mà, có lẽ khái niệm của nhóm quản lý công chúng vẫn đang ở phương tiện truyền thông giấy**."

*Truyền thông mới: Là một thuật ngữ tổng hợp của thế kỷ hai mươi mốt được dùng để định nghĩa tất cả những gì liên quan đến internet cũng như sự tương tác giữa công nghệ, hình ảnh và âm thanh.

**Truyền thông giấy: Là phương thức đưa tin bằng báo giấy hay tạp chí, thuộc truyền thông kiểu cũ.

"Vâng, chúng tôi sẽ xử lý nguy cơ của truyền thông mới." DC nói: "Thật ra tôi thấy nguy cơ cũng là cơ hội, tranh luận càng lớn thì độ phủ sóng cũng càng lớn, sếp, sếp giờ đã tiến vào thời kì phát triển rồi."

"Anh đang nhắc nhở tôi đừng đâm vào rắc rối à?"

"Không..." DC nói: "Bằng kinh nghiệm làm quản lý nhiều năm của tôi, từng ngôi sao, không chỉ là ngôi sao, mỗi con người đều có thời kì phát triển, thời kì phát triển càng dài, bậc đạt được càng cao. Người bình thường là lấy tuổi tác để xác định thời kì phát triển, mà ngôi sao là lấy độ phủ sóng, độ phủ sóng hiện nay của sếp, nói chung là bước quan trọng nhất."

"Tiếp theo, chúng tôi sẽ cho sếp nhận chương trình thực tế phù hợp. Không có cách nào khác, thực sự hai năm qua chương trình thực tế rất hot." DC nói, đưa tài liệu kế hoạch cho Ngu Thư Hân: "Đây là kịch bản bên công ty sàng lọc, tất cả đều là những phim nặng kí hàng năm."

"Ừ tôi sẽ xem thật kĩ." Ngu Thư Hân mở một trang: "Liên lạc bên Thanh Đằng chưa?"

Tập đoàn Thanh Đằng sẽ có hành động, hai năm qua họ liên tục thu mua những bộ tiểu thuyết mạng nổi tiếng.

"Có liên lạc, họ vẫn đang hoàn thiện kịch bản." DC nói: "Họ rất hoan nghênh sự hợp tác của chúng ta."

"Chúng ta phải tham gia vào quá trình chế tác với họ." Ngu Thư Hân nói.

"Vâng." DC nói: "Sếp, sếp có hứng thú với kịch bản của họ không?"

"Cái này bàn sau. "Giang sơn mỹ nhân" tôi còn chưa quay xong, đạo diễn Vương nói bắt đầu làm thì bắt đầu làm."

Sau khi DC nói vài câu, lại có vẻ hơi chần chừ: "Sếp, hiện giờ đà tăng của Triệu Tiểu Đường mãnh liệt cực kì, sếp không thấy chỉ số weibo* của cô ấy, giống như quét lên. Tăng thẳng lên."

*Chỉ số weibo: Chỉ số này được xác định qua công cụ thống kê của weibo, thông qua mức độ thảo luận các từ khóa hot, cũng như ảnh hưởng của các ngành nghề/thể loại, đến phản ánh ý kiến và thái độ của công chúng, hoặc xu hướng phát triển của tài khoản.

"Ừ."

"Nếu không ký cô ấy vào công được, ừm... có thể sẽ hơi ảnh hưởng đến sếp."

"Ký hợp đồng với nghệ sĩ hình như là công việc của anh?"

"Nhưng cô ấy... không phải là người của sếp sao?"

"..."

Lúc này Ngu Thư Hân cũng bắt đầu suy nghĩ đến những bình luận trên mạng, có một số bình luận thật sự rất chói tai. Nếu Triệu Tiểu Đường thấy...

Cũng đừng nói, rất nhiều quan hệ của sao nữ sao nam ở trên mạng toàn là thấy xấu thấy đẹp. Ngu Thư Hân có phần quan tâm cảm nhận về mình trong lòng Triệu Tiểu Đường.

Ngàn vạn lần đừng quan tâm đến cảm nhận của bất kì kẻ nào về mình, nếu không, bạn sẽ lo được lo mất như nàng, chán ngắt ngồi ở nhà nhìn Triệu Tiểu Đường. Triệu Tiểu Đường xếp tờ báo, uống một hớp trà mới ngẩng đầu nhìn Ngu Thư Hân: "Không thoải mái sao?"

Leo dọc theo sô pha, Ngu Thư Hân leo thẳng lên đùi Triệu Tiểu Đường, hai tay nàng chống mặt, ngẩng đầu nhìn Triệu Tiểu Đường: "Không, em tiếp tục đọc đi."

"Ừ." Triệu Tiểu Đường uống một hớp trà, thực sự cầm quyển tạp chí lên, đưa tay vòng qua đầu Ngu Thư Hân, bắt đầu đọc với một tư tế cực kì xấu hổ. Tư thế xấu hổ như thế, cũng không nhìn ra bất kỳ sự khó khăn và bực bội nào trên khuôn mặt của Triệu Tiểu Đường.

Triệu Tiểu Đường có lúc tức giận không? Triệu Tiểu Đường sẽ có lúc lật bàn không? Ngu Thư Hân thực sự muốn thấy biểu cảm thả lỏng bất kì trên khuôn mặt rất bình tĩnh của người này.

Ngu Thư Hân giơ tay lên, nhéo nhéo mặt Triệu Tiểu Đường, nhào mặt Triệu Tiểu Đường thành hình kì dị. Giờ Triệu Tiểu Đường trổ mã càng ngày càng đẹp, vẻ thiếu nữ trên người cũng bắt đầu rút mất dần dần.

"Chị đang làm gì vậy?"

"Không phải em ghét tối chị không về sao?" Ngu Thư Hân nói: "Chị về, em lại không chơi với chị."

"Ừ, vậy chị chơi đi."

Triệu Tiểu Đường "phối hợp" như thế, nhào vài cái Ngu Thư Hân lại chán. Chân trần nhảy xuống sàn nhà, mở tivi lên, chuyển đến kênh tập múa dân tộc. Đã lâu rồi nàng không giãn cơ, lần trước là ở chỗ của bà nội, bà nội kiểm tra kiến thức múa cơ bản.

Ngu Thư Hân vặn eo, chậm rãi dang chân thành một chữ mã*, bẻ cổ chân trái, rồi bẻ cổ chân phải.

*Chữ mã: 马.

Kênh múa dân tộc này vẫn rất có phong trào, bật ca khúc chủ đề hiện tại đang hot của "Giang sơn mỹ nhân" đang được phát sóng, "Hữu nhai". Giáo viên đang nhảy "Vào trận" mà Triệu Tiểu Đường nhảy trong "Giang sơn mỹ nhân". Điệu "Vào Trận" này Triệu Tiểu Đường học một thời gian khá dài. Lúc đó, phó đạo diễn còn tìm Ngu Thư Hân, hỏi Ngu Thư Hân có đồng ý nhảy thế Triệu Tiểu Đường không. Triệu Tiểu Đường không nói tiếng nào luyện ba ngày trong phim trường, tối cũng luyện, một bộ tổ hợp động tác vô cùng đơn giản, Triệu Tiểu Đường luyện ít nhất bảy tám chục lần.

Lúc đó nhìn Triệu Tiểu Đường, nàng còn nhớ đến câu của Triệu Tiểu Đường, em cũng không phải thần.

Cơ thể Triệu Tiểu Đường có một sự dẻo dai.

"Người như vậy, rất khó không thành công nhỉ." Lúc đó đạo diễn Vương Chương còn xem Triệu Tiểu Đường luyện tập với nàng.

Ngu Thư Hân bĩu môi, mới thu ánh mắt: "Cố chấp, không một chút tứ lạng bạt thiên cân*."

*Tứ lạng bạt thiên cân: Bốn lạng mà đánh bật được cả ngàn cân. Chỉ không cần tốn nhiều sức mà vẫn có thể giải quyết được mọi phiền phức.

Em ấy không muốn mình làm người nhảy thế em ấy thôi, hừ.

"Đao quang kiếm ảnh, nến đỏ cháy tàn màn che lạnh, bao nhiêu lầu cao sương khói, chén trong tay tài băng tiễn tuyết, hưng vong như thúy liễu, thân thế loại hư chu..."

"Cuộc sống có hạn, đường tình vô hạn, sinh linh qua đau thương..." Đoạn này là Triệu Tiểu Đường hát. Ngu Thư Hân xoay người nhảy, vừa lúc đụng trúng ánh mắt của Triệu Tiểu Đường.

Triệu Tiểu Đường vẫn luôn nhìn nàng?

Ngu Thư Hân trượt chân, ngã xuống. Đau... Nàng chửi một câu "ăn phân cún" trước mặt Triệu Tiểu Đường.

Khác nhau lớn nhất của phim ảnh và hiện thực là, diễn viên ngã xuống là vì một trăm phần trăm ngã vào lòng một diễn viên khác. Mà thực tế thì, Triệu Tiểu Đường mặt không biểu cảm nhìn nàng nằm dưới đất. Ngu Thư Hân vẫn muốn lấy lại tôn nghiêm cho mình, ví dụ như chống đầu bày một tư thế vặn eo, do chị cố tình?

Ngu Thư Hân còn chưa vặn eo qua, đã cảm thấy eo hơi đau. Đau eo?

Triệu Tiểu Đường bỏ tạp chí xuống, bế nàng lên.

"Tất cả là do em..." Ngu Thư Hân xoa xoa eo, mới vào lòng Triệu Tiểu Đường đã thấy uất ức.

Nếu em không nhìn chị, chị sẽ không ngã! Tất cả là do em nhìn chị!

Được rồi... nàng lắc mông hát trước trước mặt Triệu Tiểu Đường... rất khó không bị chú ý...

"Ừ." Triệu Tiểu Đường chà chà thuốc rượu trong tay, từ từ vén quần áo Ngu Thư Hân lên.

"Tại em."

"Tại em." Ngón tay Triệu Tiểu Đường áp vào eo Ngu Thư Hân, giọng nói của cô hơi trầm xuống.

Hơi nóng, trong nháy mắt Ngu Thư Hân đã được "dỗ dành" rồi. Còn kém thoải mái kêu "meo meo". Cái quái gì vậy? Cái gì kêu meo? Nàng bị "Quả Hồng" gì gì đó tẩy não sao?

Nàng không phải mèo, nàng là con cọp! Loại cắn người!

***

Kim Heo Meo Meo: Chị... không cần "xương", chị vẫn nên ăn thịt thôi.

Ngao Tạng liếm, đưa lưỡi ra: Thịt chỗ nào.

Kim Heo Meo Meo: Ưm đừng... cũng... không, không cần thịt nữa...

#thịt ăn ngon.

Chương 40: Nhớ sao.

Mấy hôm nay cãi nhau liên tục, khiến weibo "Món ngon Quả Hồng" treo thông báo, thông báo cũng được ghim vào phần giới thiệu trang: "Xin đừng so sánh và kéo đạp hai ngôi sao, nếu không thì thấy một block một, chúng tôi không cần tăng lượng theo dõi, cũng không cần nhóm phải đông người. Tự giữ tự thích*, người không thích thì hủy theo dõi. Yêu Đường nhi yêu Cẩm Chi, Quả Hồng thích món lợi nhỏ**.

*Tự giữ tự thích: Chỉ một nhóm người có chung sở thích những người không liên quan đừng nhảy vào gây chuyện.

**Thích món lợi nhỏ: Chỉ vì lợi ích trước mắt, hay ham lợi nhỏ mà tính toán chi li, dũng cảm quên mình. Ở đây không hiểu theo nghĩa xấu mà hiểu theo nghĩa fan hâm mộ có thể bất chấp làm mọi việc để bảo vệ Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường.

Hiện giờ weibo của cặp đôi Quả Hồng có lượng theo dõi tương đối lớn là "Trạm cung ứng Quả Hồng" "Món ngon Quả Hồng" "Quả Hồng trang chính thức", ban đầu "Món ngon Quả Hồng" có nhiều người theo dõi nhất, sau vì MV được cắt ghép "Thành si" nổi lên, "Trạm cung ứng Quả Hồng" tăng hỏa tốc ba bốn mươi nghìn người theo dõi. "Quả Hồng trang chính thức" cũng bám gót, nhưng người theo dõi vẫn ít hơn "Món ngon Quả Hồng" một chút.

Sau khi "Món ngon Quả Hồng" đăng bài viết, "Quả Hồng trang chính thức" cũng chia sẻ theo: "Mong chúng ta có thể ủng hộ tế thủy lưu trường* cùng hai thần tượng trẻ."

*Tế thủy lưu trường: Nước chảy nhỏ thì dòng chảy dài, chỉ ủng hộ ít nhưng ủng hộ kiên trì dài lâu.

Nhưng "Trạm cung ứng Quả Hồng" like một cái "không đến nơi đến chốn", cũng không chia sẻ. Các cô tìm riêng người quản lý weibo "Món ngon Quả Hồng". Nói là lượng người theo dõi quá lớn, sợ chia sẻ, sẽ thu hút người qua đường ghé xem ầm ĩ. Vào thời điểm này, các quản lý weibo đã bắt đầu có "bất đồng."

Cùng với khí thế thảo luận hừng hực trên mạng, tập năm sáu bảy tám của "Giang sơn mỹ nhân" cũng bắt đầu chiếu. "Giang sơn mỹ nhân" chiếu trên trang web "Yêu Luke", "Yêu Luke" là trang video khá nổi gần đây. Chiếu "Giang sơn mỹ nhân", cũng xúc tiến vài khoản cấp vốn tương đối lớn gần đây cho nó.

""Hữu Nhai"! Tiếc nhất là bỏ lỡ nhạc đầu phim! Hay!"

"Cuối tháng bảy chiếu trước bốn tập, rõ ràng mới qua một tuần, tôi như đợi một tháng, đánh dấu đầu tháng tám."

"Giang sơn mỹ nhân" dự kiến sẽ có bốn mươi tập, nguyên tác tổng cộng hơn ba triệu chữ, phiên bản phim truyền hình cắt bỏ rất nhiều tình tiết bạo lực lộ liễu trong nguyên tác. Thứ bảy, vì lượng người dùng trực tuyến quá nhiều, "Yêu Luke*" tê liệt nhiều lần, khiến cư dân mạng trách cứ: "Thích liệt*? Đừng liệt nữa, sửa đường truyền hỏng của mấy người nhanh đi."

*Chơi chữ theo cách đọc của "Yêu Luke (Ài lǔ kè)" thành "thích liệt (Ài lū)".

Cả một ngày chủ nhật, trang chủ của "Yêu Luke" đều là ảnh một ảnh người tí hon đang sửa đường truyền. Đến tối, khi "Giang sơn mỹ nhân" chiếu, xem trực tuyến ổn định hơn rất nhiều, rất nhiều cư dân mạng đều xem đến hết mà không bị trở ngại. "Giang sơn mỹ nhân" nổi, cũng tích cực kéo theo mọi người chú ý đến "Cô gái Vi Thành". Vì phim trong nước vẫn chưa được phân loại mức độ, nên "Cô gái Vi Thành" chắc sẽ không chiếu ở trong nước, đầu tiên nó được đưa đến liên hoan phim tham gia triển lãm bình chọn, tiếp theo sẽ được công chiếu ở Hồng Kông, sẽ tiến hành fan meeting ở nước ngoài cho bộ phim. Dịch Dịch vô cùng tự tin vào bản thân, đạo diễn bình thường, sẽ không tổ chức fan meeting cho phim ở nước ngoài, khác biệt văn hóa, rất có thể là chịu lỗ để kiếm danh tiếng.

Có lẽ Dịch Dịch đã đặt ra một mục tiêu dài hạn cho riêng mình, mặc dù nói fan meeting cho phim ở nước ngoài là chịu lỗ kiếm danh tiếng, nhưng cũng kiếm được rất nhiều danh tiếng. Ít nhất ở trong nước, sẽ thuộc về đạo diễn "đi theo hướng quốc tế".

Đối với Ngu Thư Hân Triệu Tiểu Đường mà nói, đây cũng là cơ hội tốt để "đi ra biên giới nâng cao địa vị".

"Cô gái Vi Thành" vẫn đang trong giai đoạn hậu kì, dự kiến tháng năm năm tới gửi ra nước ngoài tham gia triển lãm, tham gia liên hoan phim Warner vào tháng năm, liên hoan phim Turin tháng sáu và liên hoan phim Venice tháng chín, sau đó sẽ về nước, tiến hành công chiếu ở Hồng Kông. Nếu gây tiếng vang tốt, sẽ còn có thể tham giam giải Case. Giải Case là giải thưởng điện ảnh có ảnh hưởng nhất trên thế giới.

Ở trong nước, "Cô gái Vi Thành" thuộc về phim có mức độ hạn chế người xem, weibo chính thức cũng không tiết lộ điều gì, chỉ đăng vài tuyên bố chính thức. Vào giữa tháng tám, thấy mọi người cực kì hứng thú, mới cắt ra ba phút phim coi như là khá trong sáng, đăng lên mạng.

"Quyến rũ quá, thảo nào diễn xuất của cô Ngu trở nên tốt hơn, hóa ra... là được cô Triệu "dạy dỗ"."

"A a a tại sao tôi không phải con gái, như vậy tôi cũng có thể... Ê ê? Hình như tôi là con gái??? Tại sao giữa con gái với con gái mà có thể có khoảng cách lớn như vậy!"

"Khoảng cách giữa người và người thật lớn, Triệu Tiểu Đường mười tám tuổi có thể ngủ cô Ngu, mà tôi... phải chuẩn bị học lại QAQ tạm biệt thế giới."

Vừa đến giữa tháng tám, Vương Chương gọi điện thoại ngay cho Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường, để họ trở lại làm việc. Ngu Thư Hân là từ núi về, mấy hôm nay ngoài bận lịch trình của mình, ngoài bận chuyện của công ty, nàng còn dành hai ngày lên núi thăm bà nội. Thời gian này, nói muốn rảnh rỗi thì vô cùng rảnh, nếu chú ý một chút thì vô cùng bận rộn. Bận hơn mười ngày nhưng lại không biết là đang bận gì.

Khi gặp lại Triệu Tiểu Đường, rõ ràng là Ngu Thư Hân bị sốc, thôi rồi, Triệu Tiểu Đường cao lên. Nàng vừa thấy Triệu Tiểu Đường, lập tức kéo tay Triệu Tiểu Đường, kéo Triệu Tiểu Đường đến cạnh mình, so với chiều cao của mình: "Bây giờ em cao bao nhiêu?"

"Không có đo."

"Đạo diễn Vương, Triệu Tiểu Đường cao lên." Ngu Thư Hân nhìn đạo diễn, cảm xúc trên khuôn mặt hơi khó tả: "Cô nói, khán giả có thể sẽ thấy kì không, nhìn nhìn, diễn viên đột nhiên cao lên."

"Không có gì, đến khi đó thì sửa." Vương Chương cũng không để ý, còn cười cười: "Cô Triệu, chiều cao của cô, làm tiểu hoa đán vậy là đủ rồi, nếu cao thêm, tiểu sinh trong nước có thể không đỡ nổi đâu."

Trong nước, tiểu sinh được coi là nổi tiếng, chắc chắn có khai chiều cao không đúng sự thật. Một mét bảy mươi mấy, tất cả đều khai lên một mét tám. Và những người khai một mét bảy, rất nhiều người chỉ hơn một mét sáu. Tất nhiên đến đợt của Triệu Tiểu Đường, con trai thường sẽ không lùn hơn một mét bảy mươi lăm. Càng trẻ, lại càng có yêu cầu về chiều cao, dù sao cũng là thời đại ngôi sao.

"Ừ."

"Hôm nay quay xong, hai cô khoan hãy đi, ăn bữa cơm chúc mừng với nhau thế nào?" Vương Chương nói.

Thấy Vương Chương hớn hở, cũng biết cô hài lòng về sức ảnh hưởng của bộ phim này biết bao nhiêu.

"Tôi thì không thành vấn đề." Ngu Thư Hân nói, lại liếc nhìn Triệu Tiểu Đường.

Triệu Tiểu Đường chính là "cán bộ kì cựu" phải ngủ sớm.

"Thế cô Triệu?" Vương Chương cũng Triệu Tiểu Đường nhìn theo ánh mắt Ngu Thư Hân.

"Ừ có thể."

Quay xong, đã là hừng đông. Tận dụng thời gian tẩy trang, Ngu Thư Hân ngủ một giấc ngắn, từ trên núi xuống vẫn gấp rút lên đường, mang bịt mắt tựa vào gối dựa, ngủ cũng không thoải mái. Lớp trang điểm của nàng không dày, hơn bốn mươi phút đã tẩy xong, mà lớp trang điểm của Triệu Tiểu Đường, tẩy gần một tiếng rưỡi. Ngoại trừ tẩy trang, còn bổ sung nước sơ sơ.

"Ăn đừng trang điểm." Triệu Tiểu Đường thấy Ngu Thư Hân muốn trang điểm nhẹ: "Để da nghỉ ngơi."

"Ừ, không trang điểm, chỉ no makeup*." Ngu Thư Hân trang điểm xong, lại hâm mộ nhìn Triệu Tiểu Đường: "Triệu Tiểu Đường, da của em tốt quá, trang điểm đậm như vậy, da của em cũng không kém đi."

*No makeup hay phong cách trang điểm trong suốt là cách trang điểm như không trang điểm, cực kì nhạt, mỏng, vô cùng Đường nhiên.

"Chỉ là nhìn ổn thôi."

Trợ lý của Vương Chương đến mời họ, họ đi theo sau trợ lý, trò chuyện câu được câu không. Sau khi vào cửa, Ngu Thư Hân mới cảm thấy lạ, ơ? Hôm nay Triệu Tiểu Đường hơi lạ, không ngờ có thể phản ứng nàng, còn nói với nàng nhiều như vậy?

Khi gọi món ăn, Ngu Thư Hân trêu Triệu Tiểu Đường: "Triệu Tiểu Đường, mấy ngày không gặp, có phải em nhớ chị không?"

Triệu Tiểu Đường nhìn nàng, cũng không nói gì. Nhưng lại làm Ngu Thư Hân thấy hơi xấu hổ: "Khụ, chị chỉ đùa chút thôi."

Lúc nào cũng không đùa gì với Triệu Tiểu Đường được, đùa một chút với Hạ Dữu và Cẩu Vũ, họ còn có thể tung hứng ném chuyện thú vị lại cho nàng. Ăn cơm xong, đã là ba giờ sáng, đạo diễn Vương Chương trông vẫn rất vui vẻ, có vẻ như muốn kéo nhau đi đánh bida.

"Đạo diễn, buổi chiều chúng tôi vẫn còn cảnh quay, đi trước." Triệu Tiểu Đường nhìn thoáng qua Ngu Thư Hân đang mệt mỏi, mở miệng nói.

"Ok ok, các cô về đi." Vương Chương gọi trợ lý của mình, đưa Triệu Tiểu Đường và Ngu Thư Hân đến khách sạn đoàn phim đã sắp xếp. Mấy hôm nay đều quay ở phim trường Thượng Hải, đoàn phim đã sắp xếp khách sạn ở cạnh phim trường.

Kì nghỉ hè trôi qua phân nửa, Ngu Thư Hân mới nhớ tới bạn học cũ Hạ Dữu đến Thượng Hải. Hạ Dữu vẫn kêu nàng đến Thượng Hải chơi, giờ đã đến Thượng Hải, chắc chắn phải tìm thời gian đi tìm Hạ Dữu.

Vốn Ngu Thư Hân cũng không buồn ngủ lắm, sau khi lên xe, trong không gian kín, đặc biệt là trợ lý còn bật nhạc êm dịu. Ngu Thư Hân thực sự là buồn ngủ đến mức đầu gật gà gật gù.

Rất nhanh, có một cánh tay lành lạnh đưa tới, cái đầu gật gà gật gù của nàng cuối cùng cũng có chỗ để gác. Ngu Thư Hân gối đầu lên vai Triệu Tiểu Đường: "Mấy hôm nay, em đều ở nhà?"

"Ừ."

"Nghe A Uy nói, em luôn đến thư viện thành phố."

"Ừ, giáo viên muốn biên soạn lại sách giáo khoa hành động diễn xuất, em thu thập tài liệu giúp thầy." Triệu Tiểu Đường nói: "Em cũng muốn làm bài tập."

"Ừ..." Tiếp theo sau, Ngu Thư Hân cũng không nghe gì, có lẽ là quá mệt, nghe không vô.

Đến khách sạn, Ngu Thư Hân lấy thẻ phòng, chỉ muốn nhanh chóng ngã lên giường. Nàng mang giày cao gót, đi "cộc cộc cộc" ở phía trước, Triệu Tiểu Đường chậm hơn nàng nửa bước, đi phía sau nàng. Đến phòng, Ngu Thư Hân quét mở cửa, rốt cuộc có thể đi ngủ, nàng quay đầu lại cười với Triệu Tiểu Đường: "Ngủ ngon nhé."

Triệu Tiểu Đường dừng lại, khi Ngu Thư Hân bước nửa chân vào phòng, cô lên tiếng: "Nhớ."

"Cái gì?"

Triệu Tiểu Đường không có trả lời nàng, chỉ nhanh chóng về phòng của mình.

Nhớ? Nhớ gì? Ngu Thư Hân cảm thấy có phải mình buồn ngủ đến mức điếc không?

Nàng nằm trên chiếc giường mềm mại, đột nhiên, trong đầu nhớ lại bữa ăn.

"Triệu Tiểu Đường, mấy ngày không gặp, có phải em nhớ chị không?"

"Nhớ."

Cung phản xạ* của Triệu Tiểu Đường lâu thật nhỉ.

Nàng sắp quên mất.

Nhưng khi nhớ lại, Ngu Thư Hân không biết vì sao, tai của nàng có hơi nóng.

Nàng sờ sờ lỗ tai của mình, phát hiện cơn buồn ngủ của mình chạy mất. Ngu Thư Hân lăn vài vòng trên giường, không ngủ được, nhắm mắt lại, tai nhớ ngay đến lời Triệu Tiểu Đường nói.

Chết tiệt! Giờ nàng chỉ muốn đến phòng Triệu Tiểu Đường... đưa ngón giữa... còn cô vừa vang lên giấc mộng đẹp...

*Cung phản xạ: Là con đường mà luồng xung thần kinh từ cơ quan thụ cảm qua trung ương thần kinh đến cơ quan phản ứng.

***

Ngao Tạng: Nhớ...

Kim Heo Meo Meo xấu hổ: Nhớ gì chị?

Ngao Tạng: Muốn đem "cốt nhục" của em cho chị.

Kim Heo Meo Meo: Lưu manh!

*Tên các liên hoan phim tác giả đã sửa lại cho phù hợp với truyện:

Liên hoan phim Turin (都林) tương đương liên hoan phim Berlin (柏林).

Liên hoan phim Warner (华纳) tương đương liên hoan phim Cannes (戛纳).

Giải tượng vàng Case (凯斯) tương đương giải Oscar (奥斯).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chbcgdfgx