Chương 3.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tư Luyến ( chap 3.2 ) #Tư_Luyến

Tiếng sóng vỗ dào dạt trên sông tạo nên một khúc nhạc du dương khiến khách nhân trên thuyền chìm vào giấc ngủ , duy nhất chỉ có hai người thanh tỉnh , một là người lái đò , hai là một khách nhân có khuôn mặt thanh tú , đôi mắt trong veo thất thần đang nhìn vào khoảng không , tựa như có điều phiền muộn .

"Cậu trai trẻ này...cậu muốn đến Thành A sao ?" - Người lái đò lên tiếng bắt chuyện

"Àh...đúng vậy"

"Quê của cậu là Thành A ?"

"Haha...thực ra không phải."

"Tại sao lại rời khỏi Thành C ? Dù sao thì ở đó cũng phồn thị hơn Thành A nhiều . Ăn , mặc , ở . Thành C không có gì là thiếu . Bộ trong nhà cậu có chuyện sao ?"

Con ngươi trong veo thoáng chốc trầm xuống

"... Tôi đến thăm họ hàng. "

Người lái đò thấy hình như mình đã hỏi điều không nên hỏi , liền lái sang chuyện khác .

"Ra thế ! Dù sao cũng sắp đến nơi rồi , cậu chuẩn bị hành trang của mình đi ."

ーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーー

Thành A

"Tiểu Kỳ ! Ở đây ở đây !!" - một người phụ nữ trung niên mập mạp , mặt đầy phúc hậu đứng ngay bến thuyền vẫy vẫy tay hét lớn , dường như muốn gây sự chú ý của người nào đó

Từ đằng xa trên thuyền ,Kỳ Nhật đã sớm nhận ra người đang đứng ở bên bờ bên kia là Dì Lưu . Khi xuống thuyền liền bước nhanh đến A di , bất đắc dĩ nói .

"A di ! Tại sao người lại ra đây ? Không phải trong thư con đã nói a di không cần ra đón con sao ?"

"Không phải ta lo con bị gian nhân bắt cóc đi sao ? Con đấy , đột nhiên lại trở về thành A ,còn Hạo Nhiên đâu ? Hắn không trở về cùng con sao ?"

"Ah... Chuyện đó nói sau đi A di , bây giờ con sắp đói chết rồi , mau mau về đi , con muốn ăn sủi cảo A di làm a ~ "

"Ta biết con thích ăn nên ta đã làm sẵn ở nhà rồi , đói thì về từ từ mà ăn ."

"A di tốt nhất !"

Bỗng sực nhớ ra điều gì đó , dì Lưu nói với Kỳ Nhật

"À...Kỳ Nhật , sắp tới nhà A di sẽ lưu khách nhân ở lại , nhưng người đó lại là khách lớn , nhưng buổi sáng A di lại có công việc bên ngoài rồi..."

Dì Lưu vẻ mặt bất đắc dĩ nói tiếp

"... Buổi sáng mấy ngày tới đành nhờ con chiếu cố người ta vậy."

Kỳ Nhật nghĩ nghĩ gật đầu , cười nói

"Không vấn đề gì nha A di , dù sao con cũng rảnh mà . Có điều sau này... A di phải nấu thật nhiều sủi cảo cho con ăn đấy nhé ! Haha ."

Dì Lưu vì lời của Kỳ Nhật , cười rộ lên

"Thằng nhóc này !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro