Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô nhìn chăm chăm vào tờ giấy cô cầm rồi hét lớn

-"Vui ghê,mời em học sinh có số thứ tự cuối cùng của lớp,học sinh mã số 30, mời em Trịnh Vĩnh Tường."

Tôi giật thót tim,sao mình lại là người cuối cùng trong lớp nhỉ?
-"Dạ em ạ?"

Mọi người trong lớp đổ dồn tất cả những ánh mắt:"Tên thằng này quen quen","Thằng này năm ngoái đánh nhau ở sát hạch với bọn côn đồ đen thì phải","Ừ,đúng rồi đó.Sao nó còn sống"...

Tôi đứng dậy ú a ú ớ
-"S-Sao lại em ạ"

Cô nhìn tôi rồi cười đáng yêu

-"Bộ em nghĩ còn ai tên vần V không?"

Cái này do thói quen của tôi,lúc trước lớp tôi có 1 thằng tên Văn,nó xếp cuối cùng trong lớp,giờ thì nó sang lớp 10-3 rồi(lớp cá biệt)

-"Dạ,xin chào các bạn,tớ là Trịnh Vĩnh Tường,mong mọi người giúp đỡ..."

Tôi im lặng một lúc lâu,lại có thêm vài lời bàn tán khác:"Thằng này trông vậy mà ok phết","Trông được đó","Sao 1 thằng như nó lại đi đánh nhau nhỉ?"...

Cô nhìn tôi trầm ngâm và nói tiếp

-"Em Tường!"
-"Dạ?"

Cô nhìn tôi và thở dài

-"Thẻ học sinh của em đâu?"
-"Hể?"

Tôi thốt lên 1 từ không thể ngớ ngẩn hơn được nữa,rồi nhìn xuống cổ mình.Trống trơn

-"Chết cha,thẻ đâu rồi"

Tôi hét lên,à đúng rồi:2 ngày trước đi tắm biển,tôi có mang thẻ ra khoe,rồi lỡ tay đánh rơi xuống biển,phải mò tận 2 tiếng đồng hồ mới thấy,chiếc ghim thẻ làm bằng sắt lên chắc nó bị ghỉ rồi rơi đâu đó rồi.

-"Dạ em mất rồi..."

-"Haizz,được rồi"
Cô lại thở dài

-"Nộp lại Hồ sơ và giấy khai sinh cô sẽ l...."

Cô đang định nói tiếp là"làm cho em 1 cái mới".Bỗng cả lớp hú lên nhìn về phía cửa ra vào.Tất cả bọn con trai(ngoại trừ tôi)hét lên"Xinh vãi",còn bọn con gái thì"Dễ thương quá".

Tôi nhìn ra theo bản năng,ủa,đó chẳng phải bé áo trắng đó hay sao.

Bé áo trắng đó rụt rè bước vào lớp

-"D-Dạ,em h-hỏi đây có phải lớp 10a2 không ạ?"

Giọng cô bé vang lên nhẹ nhàng,cô Mai nhìn em ấy

-"Đúng vậy,sao hả em?"

Nghe được câu trả lời đó,cô bé đảo mắt một vòng quanh lớp và dừng ánh mắt đó ở chỗ tôi

-"A ha,anh đây rồi,hi hi"

Nói rồi cô bé đó bước đến chỗ tôi,ngượng ngùng,xòe bàn tay của em ấy ra

-"Em,em xin trả lại anh ạ"

Tôi như đứng tim,bởi vì trên bàn tay nhỏ nhắn đó là chiếc thẻ học sinh của tôi

-"Wa đây rồi,em tìm thấy ở đâu vậy,cảm ơn nha"

Môi con bé mỉm cười,1 nụ cười vui vẻ và pha chút ngượng ngùng

Tôi dang tay lấy lại chiếc thẻ.Và khi tay tôi chạm vào tay em ấy

-"Tay em mềm quá."

-"Dạ cảm ơn anh đã khen"

Rồi con bé nhìn tôi,và tôi có thể nhìn rõ hơn khuôn mặt của em ấy:ánh mắt của em ấy,đẹp,nó màu đỏ;khuôn mặt trắng không tì vết và vô cùng dễ thương thể hiện sự ngây thơ của em ấy
Như nhận thấy ánh mắt của tôi,em ấy đỏ mặt rồi nói:

-"Dạ,anh...em xin phép đi trước ạ..."

Nói rồi cô bé áo trắng đó chạy vụt ra ngoài cửa lớp với 1 tốc độ bàn thờ không ai địch nổi.

Trên môi của cô bé đó hiện lên một nụ cười hạnh phúc..
Cô bé áo trắng đó lao vụt ra khỏi lớp tôi.

Một lúc sau,mọi người hét ồ lên:"Wa,em ấy xinh vãi","Rốt cuộc thằng chó Tường nó có quan hệ gì với nó?","Định mệnh,thằng Tường sướng vãi!"...

Thằng cu Quang hỏi tôi với khuôn mặt như bị sốc:

-"Đ*t mẹ,mày cho tao hỏi em ấy tên gì,số phone,địa chỉ,tao làm quen..."

-"Bố đéo biết!"

Cô giáo nhìn tôi rồi cười nguy hiểm,tôi lạnh hết cả sống lưng

-"Ara ara,em trông vậy mà đào hoa phết"

-"C-Cô hiểu nhầm rồi,em còn chẳng biết cô bé đó..."

Tôi nói dở giữa chừng,bởi vì mọi người trong lớp nhìn tôi như kiểu tôi là một thằng đểu vậy.

-"Đừng có mà nói thế,dù sao em cũng phải có trách nhiệm để sau này..."

-"BỘ HÓA RA CÔ NGHĨ EM LÀ NGƯỜI NHƯ THẾ À?"

Tôi hét toáng lên.Thì một giọng nói khác xen vào:

-"Tường,tên khốn nạn,sao ngươi dám vấy bẩn 1 cô bé trong sáng như thế hả!!!"

Đù,con Mình.Nó lao ra chỗ tôi rồi cho tôi một đấm nổi hết cả đom đóm mắt

"HEADSHOT"

*****30 phút sau*****

"Reng reng reng"

Tiếng chuông ra về đã reo lên.Tôi nằm dài ra bàn,đưa tay lên cái trán mà 30 phút trước bị ăn đấm của con Minh.Không chỉ vậy,thằng Quang còn nhìn tôi với ánh mắt căm thù cháy cả da mặt và hét thẳng vào mặt tôi:

-"Thằng khốn,ra ngoài đường bị xe tải tông rồi chết đi thằng chó!!!"

Sặc,mình còn chưa làm gì nó mà nó nói mình vậy.Đúng là bạn thân chí cốt,gặp hoạn nạn là bỏ nhau ngay...

-"Chậc,chắc mình cũng nên về thôi nhỉ..."

Tôi nói với chính bản thân mình,rồi bước ra ngoài cửa lớp

-"Nè,tôi cần nói chuyện với cậu"

-"Ááááááááááá..."

Giật mình,tôi hét lên rồi bình tĩnh quay đi tìm chủ nhân giọng nói đó

-"Ủa Minh à,gì vậy.Đ-Đừng nói là cậu l-lại định xử tôi v-vụ vừa nãy nhá,tui chưa l-làm gì cô bé đó đâu..."

Tôi nói xong,Minh thở dài,rồi ngẩng mặt lên nhìn tôi

-"Thật,thật chứ?"

-"Ừ ừ"

Nói rồi cô ấy đỏ mặt

-"Phùùù,may quá,à không không,thật tốt vì điều đó.Cậu liệu hồn mà giữ cái thân cậu đấy nghe chưa!"

-"Ừ rồi rồi..."

Cái con Minh này,càng ngày càng kì lạ.Sao cô ấy lại đỏ mặt chứ.Tôi nói tiếp:

-"À thì,thôi,mai gặp lại"

-"À à,ừm,mai gặp"

Tôi chào Minh rồi ra phía cổng trường.

-"Ể đó chả phải là em ấy sao?"

Cách chỗ tôi không xa,đó là cô bé áo trắng đã trả cho tôi chiếc thẻ học sinh của tôi.

-"Ra mời em ấy đi uống nước để cảm ơn vụ sáng nay mới được"

Tôi nói rồi vỗ tay vào túi quần,còn 50 nghìn trong túi.

Tôi đi ra chỗ em ấy.Khoan đã,em ấy đang đi qua đường,nhưng trên đường còn nhiều xe.Có một chiếc xe tải đang đi qua đó,sắp đâm rồi

Gạt hết những suy nghĩ linh tinh đó ra,tôi chạy nhanh ra ngoài đường thật nhanh.Túm lấy bờ vai bé nhỏ của em ấy,mịn quá.Khoan,đây không phải lúc để nghĩ về việc đó.Tôi liền nhìn ra phía sau em,may quá,là vỉa hè đường bên kia.Em dường như đã nhìn thấy tôi,không chần chừ,tôi đẩy em ra khỏi mặt đường một cách không suy nghĩ gì cả.

Chiếc xe tải đó lao tới chỗ tôi,một âm thanh của sự va chạm vang lên mạnh mẽ và thật bi thương.Câu nói cuối cùng của tôi là:

-"Thằng Quang đó,nó rủa mình kinh thật...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro