Chương 2: Xuyên?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Toàn bộ không gian là biển máu đỏ tươi, ẩn hiện vài bong bóng trong suốt, khi nổ tung tản hơi thở tanh tưởi, màu sắc tử vong nồng đậm.

Xương cốt trắng toát vương vãi khắp nơi trôi lênh đênh trên dòng nước huyết sắc, va chạm vào nhau phát ra âm thanh trong trẻo thê lương, phảng phất như tiếng kêu cứu tuyệt vọng kèm theo hận ý điên cuồng, như ác ma lúc bị kéo vào địa ngục lại còn muốn kéo theo người chết chung, độc ác lại tham lam đến tột cùng.

Chợt, một bóng người xuất hiện trên mặt nước, phá tan khung cảnh êm đềm vốn có.

Nhìn từ bóng lưng phía sau thì có lẽ người đó là một nam nhân, rất trẻ.

Hắn không dẫm lên mặt nước ráng đỏ mà bay lơ lửng, cách mặt nước chưa tới một ngón tay.

Như bị ai điều khiển, đống xương cốt tự động tụ lại thành một đoạn dài dưới chân nam nhân, vừa đúng chạm vào chân hắn, không hơn không kém, tạo thành một cây cầu xương cốt.

Nam nhân dẫm lên đống xương cốt thong thả đi về phía trước, y phục huyết sắc khoát lấy thân thể hắn như hòa làm một với dòng máu diễm lệ, chỉ để lại một đầu tóc trắng tuyết nhẹ nhàng đung đưa theo từng bước chân.

Ngay lúc nam nhân chuẩn bị bước đến đoạn cuối của đống xương, vật thể màu trắng đứt ra thành từng khúc nhỏ, bị dòng nước bất chợt trở nên hung bạo nhấn chìm.

Nam nhân cứ thế để mặc thân thể hắn bị dòng nước từng chút một cắn nuốt, hắn hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía trước, mái tóc trắng cũng trở thành một màu máu đỏ diễm lệ.

Đến khi nam nhân hoàn toàn chìm xuống Huyết Hải (biển máu), từ phía lúc nãy hắn nhìn, một đoàn sương mù đỏ máu chậm rãi tiến lại gần.

Khi di chuyển tới nơi lúc nãy nam nhân chìm xuống, làn sương từ từ tản ra, để lộ ra một người ở bên trong...

...

"Ta vẫn chẳng thể nào nghe thấy

Giọng nói dịu dàng ấm áp luôn xuất hiện trong mỗi giấc mơ.

Ta luôn chờ mong những điều mãi chẳng thành hiện thực

Để rồi nhấn chìm quang minh của bản thân vào trong hắc ám..."

Tiếng gió vi vu cùng hương hoa lan quanh quẩn khiến Tử Tịch mở bừng đôi mắt nhiễm chút sắc tím ra.

Khi nhìn thấy tình cảnh của bản thân, đôi mắt nàng nhanh chóng trở lại màu đen thuần túy trong suốt, làn gió lướt qua thổi bay mái tóc bạc diễm lệ đang dần chuyển sang hắc sắc suông mượt, đồng thời gương mặt hơi trắng của nàng trở nên cũng trở lại bình thường, hoàn toàn không có cái vẻ nửa sống nửa chết lúc nãy nữa.

"Sinh mệnh mới sao? A..." Đôi môi anh đào lướt qua tia cười ôn nhu, Tử Tịch vuốt ve bìa cuốn sách trước khi biến mất Y Nhĩ dúi vào lòng nàng, đôi mắt đen nhánh lóe lên tia hưng phấn ác liệt.

Ngón tay mềm mại lật nhẹ từng trang sách mỏng mong, ôn nhu như đang vuốt ve thứ âu yếm trân quý nhất của bản thân, nâng niu như thủy tinh dễ vỡ.

[Luyện ngục của ánh sáng cùng cừu hận] là ngược văn, một nữ ba nam.

Nữ chủ Luyện Băng Vi, nhị tiểu thư Luyện gia đứng đầu Tứ đại gia tộc ở Thiên đô.

Ban ngày, cô là một tiểu thư khuê các ôn nhu dịu dàng, luôn đối xử rất tốt với mọi người xung quanh, là nữ thần trong mắt các thiếu gia công tử của các gia tộc khác.

Ban đêm, thiên sứ hóa thân thành ác quỷ.

Với thân thể đặc thù có khả năng điều khiển không khí cùng hơi nước, cô chính là sát thủ đứng thứ năm trên bảng truy nã của toàn thế giới với danh hiệu 'Ghost' (ma quỷ).

Trong một lần đi làm nhiệm vụ, cô ngay lúc chuẩn bị giết chết mục tiêu thì từ trên trời, một vật thể lạ rơi xuống.

Đúng vậy, vật thể lạ này chính là nam chính đầu tiên – Cố Viêm.

Cố Viêm không phải người tốt gì, hắn chính là phó đội trưởng đội đặc công của King – tổ chức chống khủng bố tội phạm lớn nhất thế giới.

Cố Viêm nhận được nhiệm vụ tiếp cận 'Ghost' để tìm kiếm chứng cứ kết tội đem nàng ra ngoài ánh sáng nên khi biết rằng người trong biệt thự là mục tiêu của Ghost thì hắn đã ngồi chờ ở đây, lại không ngờ được rằng Ghost lại là một nữ hài tử chỉ mới mười lăm, mười sáu tuổi.

Ban đầu Cố Viêm còn tưởng rằng Ghost là nam nên hắn đã chuẩn bị rất nhiều kế sách, nhưng bất hạnh thay, mục tiêu của hắn lại là nữ.

Vì thế nên phó đội trưởng chỉ có thể bất đắc dĩ chỉnh lại kế hoạch.

Hắn dùng một loại thuốc khiến cho bản thân mất trí nhớ rồi từ vách núi vừa vặn ở phía trên Ghost nhảy xuống, tiếp cận người này.

Ban đầu Luyện Băng Vi cũng có chút phòng bị đối với người từ trên trời rơi xuống này nhưng sau vài lần hắn vô tình giúp cô, còn đối với cô thổ lộ, nữ chính đại nhân động tâm.

Nhưng không may thay, khi Cố Viêm vô tình gặp gỡ đồng nghiệp nói chuyện mấy câu thì trùng hợp là Luyện Băng Vi cũng cùng bạn của cô đi dạo ở gần đó.

Hai người đối mặt nhau, Luyện Băng Vi giận dữ cho Cố Viêm một trận sau đó đánh gãy toàn bộ tứ chi hắn trả về tổng bộ King, biệt thự lúc trước côở cùng với Cố Viêm cũng bị một mồi lửa đốt trụi.

Ngay lúc cô đang suy sụp, nam chính thứ hai xuất hiện.

Hắn gọi Long Tù, là hậu nhân duy nhất còn sót lại của Huyết gia đã bị diệt môn hai mươi năm trước.

Luyện Băng Vi gặp Long Tù ở một buổi đấu giá ngầm, hắn là vật phẩm, cô là người tham gia buổi đấu giá.

Vì đây là ngược văn, nên ngay khi Luyện Băng Vi chuẩn bị mua thì cô lại nhận được điện thoại nói rằng ca ca cô Luyện Băng Lâm bị bắt cóc, bất đắc dĩ cô phải ra về nhưng không ngờ rằng Long Tù lại rơi vào tay đối thủ của cô trong giới sát thủ, sát thủ bài danh thứ ba 'Field'.

Field là một tên biến thái thích tra tấn người khác, hắn biết Luyện Băng Vi để ý Long Tù nên sau khi tra tấn Long Tù đủ thì sai người mời Luyện Băng Vi đến nhận người, còn ra điều kiện là cô phải giao ra một thứ rất quan trọng đối với cô.

Sau khi Luyện Băng Vi giao hàng thì cô đem Long Tù về nhà, tốn hơn nữa tháng để chữa khỏi cho hắn thì Cố Viêm lại thấy thân phận con của bằng hữu Luyện gia chủ tiến vào ở Luyện gia.

Ba người ngược đến ngược đi một đoạn thì Cố Viêm bị King phát hiện hắn đã thiêu hủy toàn bộ hồ sơ liên quan đến 'Ghost' và bị King phái người đến tiêu diệt.

Vì che giấu chuyện Luyện Băng Vi là Ghost, Cố Viêm đầu hàng theo King trở về chấp nhận hình phạt, mà hình phạt đối với người phản bội của King đương nhiên là giết chết để ngừa hậu hoạn sau này, thuận tiện răn đe những người khác.

Luyện Băng Vi vì sự việc của Cố Viêm thơ thẩn một đoạn thời gian nhưng nhờ có Long Tù cùng nam chính số ba – Hạc Thần Khuynh an ủi, không lâu sau đó cô cũng lấy lại tinh thần, chuẩn bị kế hoạch cướp lấy thân thể Cố Viêm từ trong viện nghiên cứu của King.

Mất rất nhiều công sức mới lấy được về, ngay khi Luyện Băng Vi thông suốt tình cảm với Long Tù cùng Hạc Thần Khuynh thì một bi kịch ập đến.

Trong một lần vô tình nghe thấy Long Tù cùng Hạc Thần Khuynh đối thoại, cô phát hiện ra bọn họ tiếp cận cô chỉ vì viên ngọc có hình giọt nước mắt trước khi lâm chung mẹ nàng đã đưa cho cô giữ, gọi là 'Pha lê ánh sáng'.

Ngoài ra, theo thông tin mà Long Tù nói thì hắn ở bên cạnh cô để tìm lại một thứ có thể kích phát huyết mạch Huyết gia trong cơ thể hắn tên 'Ngôi sao định mệnh', chính là thứ nằm trong trái tim cô từ khi sinh ra, có nghĩa là nếu muốn lấy 'Ngôi sao định mệnh' thì phải giết chết cô, triệt để giết.

Việc này một lần nữa khiến Luyện Băng Vi một lần nữa điên lên, nỗi đau lúc xưa khi thân phận Cố Viêm vạch trần như bị xát muối vào xé toạt ra, đau đến điên cuồng.

Cô đơn giản chỉ muốn cảm nhận được hạnh phúc trọn vẹn một lần trong đời nhưng vì sao ông trời lại tàn nhẫn như vậy? Cho cô hạnh phúc rồi lại ở thời khắc đẹp nhất phá tan nó thành từng mảnh nhỏ, khiến cô từ thiên đường tràn ngập ánh sáng rơi xuống luyện ngục vô vàn hắc ám cùng tội ác.

Rút kinh nghiệm từ sự việc của Cố Viêm, lần này cô trực tiếp dùng khả năng đặc biệt chém đứt toàn bộ những vị trí là trung tâm lực lượng của Long Tù cùng Hạc Thần Khuynh sau đó cho hai người dùng một loại thuốc khiến bọn họ không thể đối với cô sinh ra bất kì ý nghĩ bất lợi nào, rồi nhốt cả hai tại một biệt thự trên núi thuộc sở hữu của cô.

Sau ba năm chung sống thì vào sinh nhật của thứ 20 của Luyện Băng Vi, tổ chức King theo tình báo mà Field cung cấp tìm được biệt thự nơi cô sống, dùng một quả bom có sức công phá vô cùng lớn phá hủy toàn bộ biệt thự cùng nguyên khu vực xung quanh trong vòng bán kính 30km.

Khi King tấn công thì Luyện Băng Vi đang cùng Long Tù và Hạc Thần Khuynh đón sinh nhật, tuy vậy, cô không đánh trả mà lại lựa chọn cùng hai người cô yêu nhất cùng với tro cốt của Cố Viêm chôn cùng với nhau. Hết truyện.

Lật hết quyển truyện, Tử Tịch chỉ có thể cho tác giả một chữ duy nhất: Phục!

Cách hành văn rất OK, tuy không phải quá mượt nhưng mỗi tính tiết xuất hiện trong truyện từ lông gà vỏ tỏi tới sao Hỏa đụng Địa cầu đều có một ý nghĩa nhất định, tuy rối nhưng không loạn, chỉ cần nhớ dai thì có thể xem hiểu.

Nhưng mà cốt truyện thì thật sự rất ba chấm... Nàng nhìn trời, lần đầu tiên cảm thấy vốn từ ngữ của mình có giới hạn.

Nữ chính là sát thủ, nàng hiểu được. Không mạnh thì sao áp chế được nam nhân của mình, ngốc bạch ngọt số phận chính là cả đời cũng không ngóc nổi đầu.

Thân phận của nam chính luôn luôn khác người, nàng chấp nhận. Dù sao đây là truyện ngược.

Nhưng vì sao nàng lại gặp phải thể loại nữ chính vì tình mà hắc hóa này, còn chơi trò vì bị tổn thương mà cầm tù nam chính nữa chứ, thật sự có thể cho trẻ em đọc được sao?

Còn về thân thể người nàng xuyên vào, Tử Tịch lật nát quyển sách cũng chỉ tìm được vài dòng ít ỏi nên nàng chỉ có thể từ trí nhớ của nguyên chủ cùng những dòng chữ quyển sách viết sơ lược tình trạng của bản thân.

Nguyên chủ tên Nguyệt Hân, họ Ti, là đại tiểu thư của Ti gia chỉ đứng sau Luyện gia trong Tứ đại gia tộc.

Do là đại tiểu thư nên nàng từ nhỏ đã phải mang theo một đám đuôi nhỏ đi khắp nơi, may mắn có lẽ là Ti ba ba chỉ yêu mỗi mình Ti mẫu nên chỉ có ba đứa nhỏ, nếu không nghĩ đến cảnh một đám con nít nối đuôi nhau đi theo nữ hài tử đi đầu tiên...

Phía dưới nàng còn có hai người nữa, nhị tiểu thư Ti Nguyệt Hàm, tam thiếu gia Ti Khinh Lăng, đều nhỏ hơn nàng hai tuổi, là hai chị em sinh đôi.

Trong [Luyện ngục của ánh sáng và bóng tối] thì nàng chỉ được nhắc tới trong cảnh khi Luyện Băng Vi tiến vào hang ổ của Field đòi người.

Như đã nói, Field là một tên biến thái, Ti Nguyệt Hân vì trong một lần không cẩn thận nhìn thấy hắn giết người nên bị hắn bắt lại nhốt trong biệt thự tra tấn không kể ngày đêm.

Sau mấy tuần chơi chán thì Field thôi miên nguyên chủ bắt nàng đi giết Luyện Băng Vi, nguyên chủ bị Luyện Băng Vi phát hiện và đánh thức nhưng do đã sớm tuyệt vọng nên nguyên chủ đã cầu xin Luyện Băng Vi giết nàng, thà chết chứ không muốn nhìn thấy mặt nam nhân ác quỷ đó.

Trước khi chết, nguyên chủ còn nói một câu, "Khiến hắn nhận lại những gì hắn đã làm đối với ta, khiến hắn nếm thử cảm giác bị người khác nắm trong tay tùy ý đùa bỡn nhưng lại không cách nào phản kháng là cỡ nào đau khổ cùng thống hận!!!!"

Khép lại quyển sách, Tử Tịch đỡ trán nhìn bầu trời trong xanh trên đỉnh đầu. Này là chuyện gì a? Nàng thế mà lại xuyên vào thân thể của một người ngay cả pháo hôi cũng không phải, đùa ai chứ? Vậy thì nàng chơi kiểu gì đây?

Còn nam nhân gọi là Field đó...

Nghĩ tới đôi mắt lam sắc xinh đẹp ẩn hiện trong trí nhớ Ti Nguyệt Hân, nàng sờ cằm cười sáng lạn. Mắt đẹp nha, nàng có hứng thú với trò chơi này rồi~

-------------------------------

Tử Tịch vốn dĩ chỉ muốn chết, nên sẽ không cần bất kì tình thương nào.

Ngoài ra, nàng không phải bạch liên hoa, không mềm yếu, không có lòng thương người hay khoan dung, nàng đối với việc sống lại chỉ đơn giản coi là một trò chơi nên khi đọc truyện nhất là những chương sau xin đừng nói rằng nàng không có tình người.

�D�)�Oh��?:-Y&

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nữ