Chương 183: Luyện đan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dương Chí Bảo sờ sờ Thiên Tứ đầu , chợt lắc đầu nói:

-Phượng Tường cũng chỉ là chỗ ngay trên Tử thần cốc này mà thôi. Nhưng cũng có mấy môn phái cùng rất nhiều cường giả sinh sống. Các Oán Linh sau khi ra khỏi tử thần cốc, liền nhiều kẻ đã bị cường giả ở nơi này giết chết. Đủ để thấy vùng đất này nhiều cao nhân đến thế nào.

-Đây cũng là nguyên nhân mẫu thân luôn luôn không muốn để ngươi rời khỏi Oán Linh cốc .

Dương Chí Bảo thở dài:

-Tây bắc Phượng Tường , tuy là chỗ hẻo lánh , nhưng Ma Tước tuy nhỏ , ngũ tạng câu toàn , Đan Các , Huyết Mạch Thánh Địa nhóm thế lực , đều có đóng quân , thậm chí , lục đại quốc chi bên ngoài , luôn luôn có Huyết Ma Giáo nhìn chằm chằm. Giết chóc là chuyện bình thường. Ta chỉ e rằng có chuyện xấu xảy ra với con.

Thiên Tứ mỉm cười, ôn nhu mà đáp

- Hài nhi tự có cách lo liệu. Mâu thân không lên suy nghĩ nhiều làm gì. Chuyện đời có thể hài nhi không rõ, nhưng cứ tránh khỏi nhưng phiền phức không cần thiết. Ắt sẽ an toàn.

Dương Chí Bảo ôm hắn vào trong lòng, cảm giác tình thương của gia đình lại ùa về trong cơ thể Thiên Tứ. Bất quá cũng đã lâu hắn chưa ôm mẹ mình rồi. Giờ đến thế giới này, tuy rằng cũng là được cha sinh mẹ đẻ ra. Nhưng cha mẹ hắn ở đây tuyệt nhiên đã không còn. Chính là do Huyết khuê tông thảm sát của gia tộc họ Thiên của gã.

Dương Chí Bảo cúi người xuống nhìn vào hắn mà nói

- Ta không cần con phải là người mạnh mẽ, cũng không cần con phải thông minh. Chỉ cần con khoẻ mạnh, sống vui vẻ là ta đã mãn nguyện rồi. Nhưng chuyện khác, nếu khó quá thì bỏ qua. Đừng cố quá. Con hiểu không.

Thiên Tứ gật đầu không đáp. Hắn sà vào lòng Dương Chí Bảo thêm một lúc nữa. Sau cùng cũng trở về phủ đệ. Dương Chí Bảo chở cho hắn ngủ mới lặng lẽ rời đi.

Sáng sớm hôm sau, Thiên Tứ vừa tỉnh dậy liền đi ngay ra ngoài. Hắn lúc này đã cho hết đám quái thú của mình ra bên ngoài. Hoả kì lân và Xích Long mã thong dong dạo quanh hôg nước. Thì thoảng lại có vài quái thú trong hồ, tưởng chúng là thức ăn, há miệng lớn nhao lên định cắn nuốt. Ai dè bị hai con vật này một kivhs đánh bay lên không trung. Nếu không phải chúng là vật canh nhà cho Thiên Tứ thì sớm đã bị Hoả kì lân nướng chín rồi.

Thiên Tứ mỉm cười, đi ra vườn thuốc. Hắc Xà từ ngày Thiên Tứ rời đi đã chăm sóc vườn dược thảo rất tốt. Mà cũng chả biết Mẫu thân hắn và những người khác cho nó ăn gì mà giờ có thể cũng đã cao quá 3 trượng. Toàn thân ánh đen bóng nhoáng. Chiếc sừng trên đầu đang nhú ra, đoán chừng cũng sắp đến độ trưởng thành rồi.

Thiên Tứ lấy ra vài viên Huyết thực đan cho nó ăn. Gã xoa đầu nó mà cười nói

- Cảm ơn mi đã giúp ta bảo vệ vườn dược thảo nhé.

Hắc xà thở phì phì liền đã ăn no. Muốn tìm chỗ nằm nghỉ ngơi tiêu hoá nhưng viên Huyết thực đan này. Thật chẳng bù cho mẹ của nó chút nào. Giờ vẫn còn đang cuộn tròn trong người gã ngủ ngon lành. Thiên Tứ cũng không cản nó, liền tới kiểm tra đống dược thảo. Chỗ thuốc này đều đã đủ độ tiểu để thu hoạch. Hắn mỉm cười liền nói vọng về sau

- Tiểu Hắc, Mộc yêu. Hai đứa còn không mau giúp ta thu thập dược liệu sao?

Từ đằng xa, Tiểu Hắc bay ra khỏi gốc cây mà cười lớn

- Lại bị chủ nhân phát hiện rồi sao. Haha

Từ phía sau Tiểu Hắc, một cô gái thân hình có chút hơi gầy, da dẻ có chút sắc xanh. Lại thêm bộ đồ giống như làm từ hoa lá kia đi ra. Mái tóc xanh biếc được búi lại cẩn thận bằng một cây mộc trâm. Cô gái này cúi đầu chào Thiên Tứ.

- Chủ nhân.

Thiên Tứ có chút kinh ngạc, liền hỏi lại

- Mộc yêu, cô nói được rồi à?

Mộc yêu mỉm cười duyên dáng mà đáp

- Vâng! Là Đại yêu mộc cổ thụ đã dậy cho thuộc hạ.

Thiên Tứ ậm ừ, bất quá cũng bởi mới sau hơn một năm mà Mộc yêu lại phát triển nhanh đến vậy. Tu vi cũng đã đạt đến Sinh địa cảnh trung cấp đỉnh phong rồi. Thật là nhanh quá đi mà.

Tiểu Hắc đậu trên vai Thiên Tứ, thoáng thấy nét mặt ngạc nhiên của gã, nó liền cười lớn

- Chủ nhân, mộc yêu đã học được phép thuật cao cấp của Đại yêu Mộc cổ thụ rồi đó. Sức chiến đấu không nhẹ đâu.

Thiên Tứ gật gù bất giác bàn tay Mộc yêu đưa ra. Một làn khói xanh hiện ra, bay nhanh về phía gã, khiến người gã hơi rung chuyển. Một cỗ khí tức màu xanh lá hiện ra. Thiên Tứ kinh ngạc nhìn Mộc yêu mà nói

- Cô truyền Mộc khí và công pháp kia cho ta sao?

Mộc yêu mỉm cưởi gật đầu mà đáp

- Dạ vâng. Đây là công pháp tối cao của Đại yêu Mộc cổ thụ, tên là Cây thế giới.

- Cây thế giới?

Thiên Tứ nghi hoặc hỏi lại.

- Cây thế giới có thể giúp thuộc hạ tăng mạnh Mộc khí trong cơ thể. Trang bị giáp và sức chiến đấu lên.

Mộc yêu bình tĩnh trả lời, trong khi đó Thiên Tứ đã cho Tiểu Thiên Tứ ở tiểu thế giới luyện tập công pháp này. Bất quá hắn mỉm cưởi mà nói mộc yêu

- Cái này tạm thời ta chưa thể lĩnh hội hết. Ak mà hai ngươi mau đi lấy những nguyên liệu này cho ta. Ở đây không có thì cứ vào không gian Bảo hạp mà tìm. Ta cần luyện đan.

Tiểu Hắc và Mộc yêu nhanh chóng chia nhau ra tìm những thảo dược cho Thiên Tứ. Còn gã nhanh chóng quay vào trong phòng, chuẩn bị Thiên địa lò cùng trận pháp dùng để luyện đan. Bất quá lúc luyện đan mà dùng Linh ấn sẽ làm ảnh hưởng tới mức độ chuyên tâm của gã. Dù sao Hoả tán đan cũng là đan dược trung cấp cấp 7 chứ không phải ít. Cần phải tập trung cao độ mới có thể hoàn toàn thành công.

Thiên Tứ lấy ra cuốn đan dược do Đan sư truyền lại ra. Hắn quan sát một lần lại một lần, sau khi chăm chú nhìn tỉ mỉ thì hư ảnh trên cuốn sách cổ mơ hồ đi rồi rõ ràng trở lại, đã thay đổi thành người khác, cũng đang luyện dược nhưng thủ pháp cùng phương thức lại có bất đồng. Nhưng xét tổng thể mà nói, dược đạo lý luận lại là giống nhau, đều là dùng thảo mộc chi đan luyện dược chi pháp, thông qua những người khác nhau, phương thức khác nhau để biểu đạt cùng một tri thức.

Thiên Tứ thân thể chấn động, hắn chăm chú xem lần lược từng thân ảnh luyện dược, xem mỗi người dùng cùng một hiểu biết để sáng tạo ra dược lực thảo mộc cần thiết.

Thời gian dần trôi, trong đầu hắn như được mở ra một chân trời mới, hắn hô hấp dồn dập, hai tay bất tri bất giác giơ lên, trước mặt cuốn sách không ngừng bắt chước theo từng màn luyện dược diễn ra bên trong.

Theo hai tay hắn bắt chước, trên người Thiên Tứ dần dần xuất hiện rõ ràng một tầng ánh sáng màu xanh, trong nháy mắt khi thanh quang này, thì quang mang nơi cuốn sách liền lập tức bị hấp dẫn hướng thắng đến Thiên Tứ, tựa hồ muốn kết nối cùng hắn.

Trong đầu Thiên Tứ liền oanh vang một tiếng. Trong nháy mắt này, tựa hồ có vô số tri thức dược đạo, thông qua thanh quang này, trực tiếp tràn vào trong óc của hắn.

-Đây là... Truyền thừa!

-Khó trách giới Đan sư nhiều lần không tiếc đại giới quyết tìm cách đổi lại cuốn sách này của Lâm Hằng . Nếu không phải là năm đó Lâm Hằng đột ngột quy ẩn giang hồ, thì còn nhiều kẻ không tiếc phương pháp muốn cướp đoạt.

-Vật ấy... là Đan tôn dược đạo truyền thừa... Cuốn sách ghi chép lại toàn bộ đna phương qua các đời Đan tôn sáng tạo ra. Chả trách lại có huyền cơ như vậy

Tiếp nhận truyền thừa, đầu Thiên Tứ truyền ra đau nhức kịch liệt, thân thể hắn run rẩy, hai mắt lập tức đỏ thẫm, miệng phát tiếng gầm nhẹ, gắng gượng thừa nhận.

Hắn không muốn buông tha thứ tri thức dược đạo này, bởi vì chỉ nhìn thoáng qua chút ít, tâm thần hắn đã chấn động mãnh liệt.

-Lấy thiên địa làm lô đỉnh, xem vạn vật là thảo mộc, niệm hóa hồn chủng, luyện tạo hóa chi đan!

Trong đầu Thiên Tứ cuồn cuộn nhấc lên sóng lớn ngập trời. Giờ khắc này, hắn chợt nghĩ tới lúc mình luyện thực đan mà không cần cần lò luyện. Đối với cách luyện chế này hắn chỉ dám khẳng định luyện được đan dược sơ cấp mà thôi. Ấy vậy mà người viết ra công pháp quốc này lại có thể luyện chế ra đan dược Cao cấp, quả nhiên lợi hại.

- Lấy vạn vật làm thảo mộc, thảo mộc chi biến, ngưng kết toàn bộ dược lực cần thiết... thứ dược đạo này thật không thể tưởng tượng!

Thiên Tứ hô hấp dồn dập, vô luận như thế nào hắn cũng không nghĩ tới, mình chẳng qua chỉ là muốn xem lại cuốn sách một phen, thật không ngờ lại có được bí pháp truyền thừa như thế từ cuốn sách này.

Trong khi hắn tiếp nhận truyền thừa, quang mang trên cuốn sách càng lúc càng yếu, còn thanh quang trên người hắn ánh sáng màu xanh thì càng lúc càng mạnh. Mấy tuần trà sau, ngay khi quang mang trên cuốn sách tiêu tán đi, hai mặt Thiên Tứ chợt mở ra, khắp người hắn thanh quang xung chiếu ngập trời, rung chuyển bát phương, lại huyễn hóa ra thiên lôi, cuồn cuộn khuếch tán. Giữa không trung, xuất hiện vô số hình bóng thảo mộc, dung hợp liên tục, biến hóa không ngừng.

Loại thiên địa dị tượng này lập tức khiến cho bản thân hắn hoảng sợ. Có thể tưởng tượng được, từ nay về sau, cái tên Thiên Tứ nhất định lại lần nữa oanh động khắp Oán linh cốc, mà khi đến tai các tông môn khác, danh khí Thiên Tứ lại lần nữa hiển hách tại toàn bộ Dũng giả ở Tử thần cốc này.

-Ta muốn đi luyện dược!

Thiên Tứ hướng Mộc yêu nhẹ gật đầu, không nhiều lời nữa. Giờ phút này hắn cần tiêu hóa những tri thức trong đầu, cần phải luyện dược cụ thể để giúp bản thân một mực nhớ kỹ cảm giác Vạn vật Thảo mộc. Thân hình hắn nhoáng lên, bàn tay nhanh chóng lôi những loại thảo dược của Mộc yêu mang tới đi sơ chế.

Trong quá trình luyện chế này, hắn đối với các biến hóa của thảo mộc dược lực càng nắm giữ thêm nữa, sau khi xác mình truyền thừa trong đầu, thu hoạch thật lớn, toàn bộ người mất ăn mất ngủ. Tiểu Hắc cũng đã về, liền cùng mộc yêu nhanh chóng phân loại dược liệu.

Cũng nhờ có đống dược thảo này kịp thời đưa đến, quá trình nắm vững kiến thức truyền thừa của Thiên Tứ không chút nào bị gián đoạn, nhờ liên tục luyện chế thảo mộc chi đan, cặp mắt hắn càng ngày càng sáng, dược đạo tạo nghệ của hắn đột nhiên tăng mạnh không ngừng.

Thậm chí Thiên Tứ còn mừng như điên khi phát hiện rằng trong cuốn sách của Hoàng Trọng kia, trước đây từng xem không hiểu thì giờ này rõ ràng có thể hiểu một phần của tờ thứ nhất. Dù chỉ là một phần thôi nhưng sau khi kết hợp với Vạn vật Thảo mộc, trong mắt Thiên Tứ lộ ra ánh sáng kỳ dị.

- Ta cảm thấy, hiện tại rốt cuộc mình cũng có thể luyện chế... Đan dược Thiên cấp cấp 9 cũng không phải vì không thể.

-Ta muốn luyện dược!

Thiên Tứ ngẩng đầu, trong mắt lộ vẻ cố chấp mãnh liệt, đã khiến cho đan đạo tạo nghệ của Thiên Tứ rốt cuộc đột phá trình độ trước đây. Giờ phút này hắn có một dự cảm mãnh liệt là mình có thể luyện chế Thiên cấp cửu phẩm.

Giờ phút này hắn thở sâu, vung tay phải lên, lập tức mở ra túi trữ vật chứa đầy thảo dược mà Tiểu Hắc cùng mộc yêu nhanh lần lượt đưa tới. Sau khi nhìn thảo mộc bên trong, Thiên Tứ thở sâu, xem xét từng cái, không khỏi tâm thần chấn động.

-Là Long Linh căn? Rõ ràng sinh trưởng hơn 700 năm...

- Là Thái Ma diệp! Hơn 400 năm...

-Thiên Cơ quả, Đạo Tiên hoa, ...

Thiên Tứ không ngừng hít thở mạnh, mấy ngày này thảo dược trong không gian Bảo hạp được mang tới, một lần so với một lần càng thêm trân quý, một lần so với một lần lại càng hiếm thấy. Từ những thảo mộc nơi đây có thể nhìn ra toàn bộ đều do không gian Bảo hạp trợ giúp hắn mà ra.

Huyết Hỏa thạch tương tự như hỏa tinh của Diễm hoả, nhưng bá đạo hơn một ít, đem đốt lên có tác dụng phụ trợ rất lớn đối với luyện dược, được xem là vật luyện dược đặt biệt của giới Đan sư. Thậm chí sau khi quan sát kỹ, Thiên Tứ cũng nhận ra Huyết Hỏa thạch là tam sắc hỏa.

Hắn hơi tiếc một chút, thầm nhủ nếu là tứ sắc hỏa thì quá tốt. Tuy vậy, dù chỉ là tam sắc hỏa nhưng Thiên Tứ cũng rất hài lòng. Dự định là sau khi luyện dược xong thì âm thầm giữ lại một chút.

Sau cùng cũng bắt đầu luyện đan. Tiểu Hắc và Mộc yêu ra ngoài. Để mình Thiên Tứ ở bên trong phòng. Cho hắn yên tĩnh mà luyện đan.

Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã qua nửa tháng, Thiên Tứ chân không bước khỏi động, tóc tai bù xù, đắm chìm trong luyện dược. Mỗi một lần thất bại, hắn lại tổng kết kinh nghiệm, liên tục thử nghiệm, trong đầu nảy ra đủ loại suy tư, mỗi lần có một ý tưởng mới, hắn lại khoa tay múa chân vui sướng phát ra tiếng cười khặc khặc.

Tiếng cười đó truyền ra động phủ khiến cho cây huyết thụ bên ngoài máu từng cây một run rẩy. Thậm chí Thái hoa tu sĩ ngẫu nhiên đi ngang qua động phủ Thiên Tứ cũng bị tiếng cười này làm kinh hãi, nhưng dần dà về sau cũng chỉ xem đó là chuyện náo nhiệt mà thôi.

-Chỉ là Oán Linh trẻ tuổi, liền đã tự cho mình có thể luyện ra được linh dược hảo hạng sao?

-Hừ, ta nghe nói, hiện giờ toàn bộ tài nguyên thảo mộc của tông môn, đã lần lượt được đưa đến chỗ Thiên Tứ. Đây là hắn đang tự đào cho mình một cái hố to, nếu là luyện ra được, hay luyện ra chỉ là bình thường linh dược, tên này nhất định không may!

-Chỉ là luyện dược mà thôi, thật không hiểu nổi vì sao tông môn lại đặc biệt coi trọng! Trước giờ Oán Linh chúng ta cũng đâu quan trọng gì đến đan dược đâu.

Tuy nhiên Thái Lân và các Đại trưởng lão của 7 ngọn núi khác, cùng với một số trưởng lão trong Oán Linh cốc lại lòng đầy chờ mong ở Thiên Tứ. Hằng ngày Chí Bảo vẫn thường xuyên qua đây chăm sóc cho những thuộc hạ của Thiên Tứ. Mắt ngóng trông vào trong phòng, một chút động tĩnh cũng làm cho nàng lo lắng. Quỷ doạ xoa đại nhân cũng như thế, thỉnh thoảng cứ nhìn về Thái hoa đảo.

Thoáng chốc, lại qua mười ngày, Thái hoa tu sĩ thấy Thiên Tứ vẫn còn đang bế quan vì vậy mà âm thầm trào phúng, càng ngày càng nhiều. Nguyên nhân chủ yếu cũng vì ghen ghét Thiên Tứ, ghen ghét hắn có quan hệ với Đại trưởng lão, ghen ghét vì hắn được tông môn che chở, ghen ghét vì tài nguyên thảo mộc bị thiên vị nghiêm trọng.

Mà thực lực bản thân của Bạch Tiểu Thuần vốn đã không tầm thường, vừa vào tông môn đã là đệ tử chân truyền... tất cả những thứ đó đã vượt xa đám đệ tử gia nhập trước kia.

Lại qua ba ngày...

Thiên Tứ luyện dược đã được một tháng. Trong động phủ, hắn như là điên cuồng, hai mắt huyết sắc, đi tới đi lui vòng quanh lò đan, chẳng những luyện chế mà còn từ trong thảo mộc chắt lọc ra những dược lực cần thiết cho mình, phối hợp với lý luận của bản thân, sau nhiều lần thất bại, rốt cuộc trước mắt đã thấy được khả năng thành công.

Lúc này đây, hẳn là có thể thành công!

Thiên Tứ liếm môi một cái, thanh âm khàn khàn, nhìn chòng chọc vào lò đan, lại qua mấy canh giờ, lò đan chợt chấn động, khi mùi thuốc tản ra, trong mắt Thiên Tứ lộ ra kích động, nhưng rất nhanh sau kích động liền hóa thành hoảng sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro