Tập 5: Ở trước mặt em gái bị nhìn thấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương này nặng nên dưới 18+ một đi không tiễn, chap sau review lại cho.

----------
Tóm tắt tập trước: Lăng Thiếu uy hiếp Lâm Dư bắt Lâm Dư trình diễn cảnh Sex qua điện thoại để hạ nhục Lâm Dư.

Tiếp tập 4

"Sao vậy không làm? Nhưng cậu không làm tôi không biết tôi sẽ làm gì em gái cậu nha~!"

Đối diện video là một khung cảnh tối  lấp lánh ngọn nến,  y tựa như ma quỷ đúng giữa chập chởn nến cười khúc khích.

Lâm Dư phẫn  nộ bất lực mà hét vào điện thoại

"Mày dám?"

"Chủ nhân lại hư rồi, thật không biết vị trí của mình"

Y nói rồi đem điện thoại quay sang một bên khác, hình ảnh thiếu nữ cúi đầu miệng bị bịt khăn lắc đầu.

Lâm Thanh, em gái y được gỡ khăn ra, bị y đạp một cước

"Oa oa, anh hai Thanh Thanh đau quá, đau quá"

Dừng lại, dừng lại đi

"Ai nha, anh hai tốt, anh hai nghe chưa? Thanh Thanh thật sự rất đau nhưng thật sự có càng đau hơn đó"

Dứt lời y nhấc cả thân Thanh Thanh lên, cảm giác như bị tróc cả da đầu làm Thanh Thanh gào thét. Y càng cười khanh khách, anh mắt càng âm ngoan, liếm mép:

"Nếu ca ca tốt không cứu Thanh Thanh, Thanh Thanh sẽ bị gậy sắt xuyên qua nha"

Không! Không được!

Thiếu nữ đau gào khóc, nghe lời ma quỷ, hi vọng anh hai cứu mình.

"Cứu em anh hai, cứu em, Thanh Thanh đau quá"

Lâm Dư mắt tràn ra tia máu, răng cắn rách môi, nhìn trong gương đau đớn em mình.

Kẻ chịu khổ phải là hắn.

Là hắn sai, em gái hắn là vô tội.

"Dừng tay, làm ơn, làm ơn, tôi cái gì cũng làm đều làm"

Lâm Dư dùng giọng nói nức nở gần như là cầu khổ.

Y buông Lâm Thanh ra lại một lần nữa đối với cậu cười.

Lâm Dư chỉ cảm thấy cả người như chìm vào băng cốc.

"Cởi"

"Làm ơn, che mắt em ấy lại" Làm ơn, cậu không muốn em gái thấy bộ dàng hèn mọn ti tiện của mình.

"Lâm Dư, tôi không có kiên nhẫn với cậu, cậu không cởi em gái cậu cởi, cậu không làm em gái cậu làm, đừng làm thêm hành dộng dư thừa"

Lâm Dư cảm thấy như đánh mất giọng nói, khẽ gục đầu để che mất cặp mắt uất hận của mình.

Ngón tay run rẩy mà thoát từng chiếc cúc áo, Lăng thiếu đối với quá trình nhìn con mồi tự ngược mà vô tận hưởng thụ.

Áo cởi ra, Lâm Dư lộ ra cả người toàn thân trắng nõn cùng đường cong mượt mà, hai đầu núm như hai anh đào chúm chím cực kì câu người, bở xương quai xanh tinh xảo đủ để câu lên trái tim của bất kì đàn ông nào.

"Tiếp tục"

Giọng hắn khàn đặc vị nhuộm bẩn tình dục khiến Lâm Dư nghẹn ngào.

Sợ hãi, xấu hổ ngập tràn trái tim cậu, bí mật cậu cất giữ mười sáu năm trời sắp bị lộ.

Lại là dùng như vậy hèn mọn tư thái bị lộ, cậu cũng cảm thấy mình thật bẩn.

Roẹt.

Aaaa!

"THANH THAnh!"

Thiếu nữ không biết lúc nào bị đạp xuống đất, thân trên rách áo, lộ hết cả bên trong, động tác tàn bạo và bên phải khéo mặt khiến thiếu nữ rướm máu.

"Đau, đau quá"

Lăng thiếu cười, hắn cười, sau đó dùng ánh mắt không kiên nhẫn mà nói với cậu:

"Một lần nữa, cô em gái này của cậu sẽ bị lột hết trước mặt sáu thằng đàn ông đấy, nhanh lên"

Lâm Dư khuất nhục, một ngụm máu dâng lên từ trong cổ họng, cậu chỉ hận không thể thổ huyết rồi ngất lịm.

Em của cậu.

Thanh Thanh

Lâm Dư run rẩy, đem tay cởi xuống chiếc quần dài của mìn.

Trên người cậu giờ chỉ còn chiếc quần lót cộc.

Không, không muốn.

Lâm Dư đứng trước bờ vực tuyệt vọng.

Dưới đó có một con ác quỷ nhìn cậu, quay lấy cậu, thế mà cậu lại không thể không nhảy vào. Buồn cười.

"Tôi không muốn nói lần nữa"

Cái váy của Thanh Thanh bị lột xuống trên người cô bé chỉ còn nội y.

Đau dạ dạy, máu dồn trong cổ.

Không được, cậu phải kiên cường vì Thanh Thanh vì mẹ.

"Tôi cởi, cởi ngay"

Lâm Dư cảm thấy mình thật tiện.

Chiếc quần bị cậu chậm chậm lột ra, đại biểu tự tôn bị chính cậu lột xuống.

"Ồ"

Tiếng ồ đầy châm chọc, mặt Lâm Dư thấu hồng vì nhục nhã

"Cái kia của chủ nhân thật nhỏ, hơn nữa không ngờ chủ nhân lại còn là quái nhân nha, một cái động không đủ phải tới hai cái mới có thể thỏa mãn chủ nhân"

Nhục nhã, nhục nhã, từ chủ nhân kia thật bỡn cợt.

Lâm Dư cảm thấy trái tim cậu thật lạnh, cậu chợt rơi lấy một giọt nước mắt.

Vì sao? Vì sao phải đối xử với tôi như vậy?

Lâm Dư tự hỏi

"Chọt một ngón tay vô và khuấy động huyệt đàn bà của cậu cho tôi coi nào"

Lâm Dư lắc đầu nguầy nguầy nơi đó cậu chưa từng chạm vào rất bẩn.

"Cậu xác định không chạm vào, không sao có người thay cậu chạm nha"

Lăng Thiếu vì biết được bí mật của Lâm Dư nên tâm tình rất tốt rất có kiên nhẫn mà tiếp tục bồi Lâm Dư

Lâm Dư lắc đầu hoảng sợ, cậu vội vàng khủng hoảng từ lấy ngón tay vạch ra chọt loạn.

Aaaa, nơi mẫn cảm chưa bao giờ được chạm vào rất nhanh rỉ ra nước.

Nhưng thay vì cảm thấy sướng vì quá mẫn cảm từng trận đau đớn như thủy triều ập vào.

Lâm Dư khẽ cắn răng ngăn lại tiếng rên rĩ trong miệng mình.

Hắn lại chậm rãi ra lệnh

"Nhếch mông lên, để điện thoại chụp trực tiếp, tôi muốn lưu lại khoảng khắc xinh đẹp này của chủ nhân"

Lưu lại? Lâm Dư sợ không ra hơi, lí trí bị tình dục và đau đớn che  tới, ô  ô ra tiếng van nài.

"Không cầu ngươi, đừng mà"

Nhục nhã khiến Lâm Dư kiềm chế không được nước mắt lại không biết nước mắt của cậu chỉ khiến dục vọng bạo ngược của y càng sôi trào.

"Im miệng, đem ba ngón tay bỏ vào"

Không được, nơi đó của cậu nhỏ hơn so với phụ nữ, ba ngón là quá nhiều.

"A~"

Nghe hắn A, phẫn nộ bất kiên nhẫn mồ hôi lạnh của Lâm Dư toát ra, em của cậu.

Lâm Dư hoàn toàn không suy nghĩ đem ba ngón tay cắm vào.

Sự non nớt vụng về của cậu khiến huyệt động non nớt vốn đã nhỏ hẹp hơn bình thương rách nữa, tia máu tràn ra.

"Thật giống màn trinh, còn chưa đủ, đem năm ngón bỏ vào"

Y cười ha hả sung sướng cảm giác khoái trá cùng dục vọng chinh phục vang tận đầu hơn cả,... tình dục.

Vì thần mà y tôn ngưỡng bấy lâu nay, lại như con chó ti tiện, nghe lời vểnh mông cho y coi....

Cặp mông trắng nỗn mềm mại phẩy phẩy trong không khí.

Ha ha quá vui.

Lăng Thiếu thị dâm thậm chí không cần dùng tay chạm liền bắn, đủ thấy dục vọng thị ngược cùng khoái cảm lăng nhục người tình của y cao đến mức nào.

Lâm Dư ngu người, năm ngón tay vào nơi nhỏ nhoi chật hẹp đó, hoàn toàn không trong khái niệm của y, thậm chí y còn chưa nghĩ qua.

"Ta... ta không viết làm"

Cậu nói răng cắn chặt vào môi bật máu, thút thít như con cừu nhỏ.

"À, dĩ nhiên chủ nhân của ta không biết làm, ta hân hạnh chỉ ngài."

Lâm Dư mím môi, sau đó cắn khóe miệng đày máu khiến sự nhục nhã cậu giảm bớt cũng để cậu không lấy tiếng rên rỉ.

"Đem năm ngón chập vào, rồi nhét vô, dù sao nước của cậu chủ nhiều như vậy tôi tin cậu sẽ làm được"

Lâm Dư nhắm chặt mắt, cậu nhục nhã đem tay mình đem nhỏ lại hết cỡ sau đó theo lời y nhét vào. Năm ngón tay mảnh khảnh nhỏ  hơn so với người bình thường rất nhiều nhưng vẫn quá to so với nơi đó

Không được quá đau.

Máu chảy ồ ồ ra ngoài như dòng suối.

"Thật sự quá nhỏ"

Lăng Thiếu chậc một tiếng lại nhìn xuống túp lều như cổ tay người của mình.(Lạy thụ nhỏ như vậy công bự như vậy xuyên qua chắc trực tiếp kết truyện)

Lâm Dư lần đầu tiên khóc, lệ rơi ào ạt, khóe mắt phấn hồng, cơn đau dạ dạy bên trong lại tra tấn cậu, cả trong lẫn ngoài đều khiến cậu loạn cả lên.

Nhưng, càng đau cậu chính là sợ hãi việc như vậy xảy ra với em mình.

Em ấy mới mười tuổi.

Cậu là con trai, cậu chịu được.

Nhưng đau quá, bóng tối ập lấy cậu âu yếm cậu.

Giọng nói trầm thấp vang bên tai cậu.

"Xin lỗi anh tới muộn"

Ấm áp mà che lấy cậu.

....

Tội nghiệp, công tới là vừa hết mỹ cảnh coi, các ái khanh lại mùng hụt, cảnh h rất nhiều nhưng không ai like bảo bảo cắt bớt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro