Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



25.




Khoảnh khắc cảnh cửa đổ ập xuống, Trương Triết Hạn có chút sững sờ.

Nhất là khi trông thấy Cung Tuấn đã hoàn toàn mất đi lý trí trước mặt mình, mặc dù Trương Triết Hạn không cảm nhận được chút tin tức tố nào, nhưng không khí xung quanh đột nhiên trở nên loãng hơn, khiến anh cảm thấy chóng mặt trong thoáng chốc.

Có thể thấy được năng lượng tin tức tố mà Cung Tuấn phóng ra lúc này mạnh đến mức nào.

“Cung Tuấn…”

Trương Triết Hạn đứng lên, nhìn về phía Cung Tuấn đang bước từng bước về phía mình, nhất thời không biết phải nói gì ngoài việc thốt lên tên hắn.

Nhưng hiển nhiên lúc này Cung Tuấn hoàn toàn không muốn nghe, hắn bước mấy bước đi đến trước mặt Trương Triết Hạn, đưa tay kéo Trương Triết Hạn lại ôm chặt anh vào lòng.

Nhưng sức lực của Cung Tuấn quá lớn khác hẳn với người thường, nhất thời Trương Triết Hạn tránh không được, mà động tác của anh trái lại càng như khiêu khích ham muốn hành hạ của Cung Tuấn, vừa kéo tay anh giữ chặt lại sau lưng,  một tay bóp lấy gáy anh đè cả người anh xuống giường.

“Cung Tuấn!!”

Trương Triết Hạn giãy giụa quay mặt sang một bên, hoảng hốt hét to.

Theo lý mà nói, kỹ năng cận chiến của anh cũng không tồi, dù là hiện giờ thể lực không theo kịp, nhưng cũng tuyệt đối có thể xử lý mười mấy hai mươi tên Alpha mà không hề hấn gì.

Nhưng Trương Triết Hạn đã không sử dụng bất kỳ đòn phản công nào đối với Cung Tuấn,  mặc dù anh bị Cung Tuấn hung mãnh cường hãn như vậy làm cho sợ hãi, nhưng đầu óc anh vẫn đang trống rỗng.

Cung Tuấn cởi trần, dùng đôi mắt như ác lang  nhìn chằm chằm vào Trương Triết Hạn, sức lực của hắn vô cùng lớn ép chặt anh dưới thân, ghé sát vào tai anh, trầm giọng uy hiếp:

“Không được cử động”

Trương Triết Hạn hơi sửng sốt, khựng lại và ngừng giãy giụa.

Phản ứng của anh khiến cho Alpha cảm thấy lời nói của hắn có hiệu lực, thế là hắn buông lỏng cảnh giác và nới lỏng tay ra.

Ngờ đâu hai mắt Beta mở to, lập tức nhìn ra sơ hở cửa hắn, lập tức rút tay về, sau đó nhanh chóng nhổm dậy, đưa cánh tay ra thành lưỡi dao, vung một cái về phía Alpha trước mặt, trong nháy mắt vạch ra như xé vào không khí.

Ánh mắt Alpha hơi giật mình, vội vàng buông tay lùi về sau né tránh, lại lui hai bước xuống giường.

Đôi con ngươi cửa Alpha trong nháy mắt trở nên khủng bố tối tăm, cặp mắt đỏ như máu hiện ra sát khí cùng ham muốn làm nhục, nghiến răng trừng mắt với đối phương, tin tức tố xung quanh như giương nanh múa vuốt, như thế đang chờ đợi một cơ hội vồ lấy con mồi trước mặt.

Trương Triết Hạn đứng dậy khỏi giường, ánh mắt cũng không kém phần lạnh lùng sắc bén, anh giật giật cổ tay bầm tím vì vừa bị nắm, cảm thấy lòng chùng xuống, tim đau đớn vô cùng.

Nhìn Cung Tuấn đằng đằng sát khí trước mặt, khóe mắt Trương Triết Hạn lập tức đỏ lên, nhưng anh vẫn cắn chặt răng như cũ, siết chặt nắm tay cố gắng cho mình bình tĩnh lại.

Anh nói:

“Cung Tuấn… anh bình tĩnh lại, nhìn cho rõ em là ai!”

Trương Triết Hạn vẫn cố gắng đánh thức lý trí Cung Tuấn, nhưng hiệu quả cực kỳ nhỏ bé.

Alpha trong cơn thịnh nộ sẽ không còn suy nghĩ nào khác ngoài việc chiếm hữu và đánh dấu con mồi, mà trong mắt Cung Tuấn bây giờ thì con mồi trước mặt lẽ ra phải thuần phục trước tin tức tố của hắn lúc hắn đến gần.

Không hề nói ngoa khi bản năng thực chất sâu thẳm trong mỗi Alpha chính là dùng tin tức tố trong kỳ mẫn cảm làm cho con mồi phục tùng, mà những con mồi kia bình thường đều là Omega.

Bởi vì bất kỳ Omega nào trong tình huống này cũng đều quỳ xuống xin tha, vểnh cao mông, khóc lóc để Alpha làm tình, sau đó hèn mọn cầu xin Alpha đánh dấu.

Nhưng tại sao con mồi trước mặt hắn lại không như thế!! Tại sao không muốn thần phục hắn!!

Alpha cấp S nghĩ mãi cũng không thông, mà chút lý trí còn sót lại không đủ để cho hắn có thể suy nghĩ được rõ ràng.

Khi một Alpha trong kỳ mẫn cảm mà không chiếm được tin tức tố ngọt ngào của Omega để trấn an, họ sẽ trở nên nóng nảy cuồng bạo, lúc này Cung Tuấn đang bị tin tức tố giày vò đến cực độ, hắn đang cần sự trấn an hơn bao giờ hết.

Hắn cố gắng hết sức tìm kiếm một mùi hương ấm áp có thể trấn an mình từ không gian xung quanh, đó là chút thông tin mà bản năng đào ra từ sâu trong ký ức hắn trong lúc hắn đau đớn nhất.

Chẳng mấy chốc, quả nhiên hắn tìm được mùi hương ấm áp đó.

Hệt như một người đang sắp chết khô trong sa mạc lại tìm được một dòng suối cứu mạng, Cung Tuấn lập tức không quan tâm đến bất cứ thứ gì, bước nhanh về phía trước, đưa tay bắt lấy Trương Triết Hạn siết chặt vào lòng mình.

Trương Triết Hạn nhíu mày, lại vùng vẫy.

Nhưng lần này, Cung Tuấn ôm người vào lòng, lần theo mùi hương ấm áp kia, vùi đầu vào chiếc cổ sạch sẽ, nhưng nơi mà hắn vẫn cho rằng có thể tỏa ra tin tức tố có thể trấn an hắn, lại không có bất cứ thứ gì.

Hắn gầm nhẹ một tiếng, che giấu lửa giận, giống như dã thú mất đi lý trí, toàn thân tỏa ra lệ khí áp người.

Nhưng kỳ lạ chính là, mùi hương ấm áp kia rõ ràng không phải là tin tức tố, lại giống như một bàn tay vô hình níu hắn lại, dù không trấn an được hắn, nhưng lại giảm bớt cường độ tin tức tố trong người hắn như kỳ tích.

Cũng có thể được xem như là một cách khác để cứu hắn.

Ngay lập tức Cung Tuấn vùi đầu vào, hít một hơi thật sâu.

Nhưng Trương Triết Hạn lại siết chặt nắm tay, cố gắng bình tĩnh, nghiến chặt răng:

“Cung Tuấn, buông ra!”

Cung Tuấn lại không hề nghe thấy, mùi hương kia khiến hắn mê mẩn choáng váng, bản năng mách bảo hắn phải đánh dấu đối phương, nhưng hắn lại không tìm thấy tuyến thể nào để cắn.

Cung Tuấn lại phát ra một tiếng gầm gừ nôn nóng, vẫn vùi vào chiếc cổ trắng nõn của anh như cũ, cọ qua cọ lại, vươn răng nanh ra cọ xát làn da trên chiếc cổ trắng nõn kia.

Trương Triết Hạn thấy hắn không nghe, sầm mặt xuống, đấm hắn một quyền.

Cung Tuấn kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng vẫn không buông tay ra mà siết càng chặt hơn, vừa vội vừa táo bạo, nhưng làm thế nào cũng không chịu nói chuyện.

Trương Triết Hạn bị đè đến mức thở không nổi, không còn sức để đấm thêm cái nữa, chỉ có thể mặc cho Cung Tuấn vừa cọ vừa cắn lên vùng cổ sau tai anh.

Ngay sau đó, Trương Triết Hạn đưa tay sờ lên cái lỗ lớn sau cổ mình, cơn đau nhói khiến anh không thể không cau mày hít thật sâu một hơi.

Anh nhíu mày, tức giận định đưa tay đấm thêm một cái lên người Alpha.

Nhưng Alpha lại càng thêm dùng sức ôm chặt lấy anh, sự táo bạo và sát khí trên người đột nhiên biến mất, tin tức tố mãnh liệt xung quanh cũng như tan đi không ít.

Sau đó, Cung Tuấn đột ngột không còn hung hăng nữa, mà cọ lên mặt anh như một chú cún, vừa dính dính vừa vô tội:

“Vợ ơi vợ ơi… thơm thơm, em thơm quá, cho anh cắn một cái, muốn đánh dấu hoàn toàn em quá đi vợ ơi, anh muốn chơi em, muốn cắn em, muốn đánh dấu em… vợ ơi vợ ơi…”

Trương Triết Hạn sửng sốt, nhìn thoáng qua vài giọt máu dính trên ngón tay mình, chợt hiểu ra:

Có phải là máu của anh khiến cho Cung Tuấn bình tĩnh lại không?

Tuy rằng không biết suy đoán này có đúng hay không, nhưng cuối cùng Trương Triết Hạn cũng khẽ thở phào.

Anh là một người ăn mềm không ăn cứng điển hình, lúc này bị Cung Tuấn cọ, sau huyệt vì đã sớm uống thuốc chuẩn bị sẵn mà chảy ra không ít nước.

Phải, để giúp Cung Tuấn vượt qua bảy ngày của kỳ mẫn cảm, Trương Triết Hạn đã sớm uống thuốc cả tuần trước, chỉ vì để cho thân thể mình chuẩn bị sẵn sàng cho những ngày này.

Loại thuốc này không khiến cho anh có bất kỳ đặc điểm nào của Omega, không có tuyến thể cũng như tin tức tố, càng không có được bộ phận sinh dục có thể mang thai.

Nhưng lại cho anh có được thể chất của Omega trong thời gian ngắn, khi thân thể bị Alpha chạm vào sẽ tự tiết ra dịch bôi trơn, độ thích ứng và dẻo dai của hậu huyệt cũng tăng lên.

Tình huống trước mắt bây giờ cũng có thể coi là trong dự liệu, Trương Triết Hạn không có lý do gì để cự tuyệt đối phương cả.

Thế là, Trương Triết Hạn quay người nâng mặt Cung Tuấn lên hôn hắn, lúc này Cung Tuẩn trở nên kích động, làm cho nụ hôn này càng sâu thêm, sau đó bàn tay to lớn của hắn lướt trên người Trương Triết Hạn, thuận thế xé toạc quần áo anh.

Ngay sau đó, Trương Triết Hạn đẩy hắn ngã xuống giường, khiến cho Cung Tuấn vui mừng cực độ.

Cung Tuấn kéo Trương Triết Hạn dạng chân ngồi trên người hắn trong tư thế cưỡi, một tay nắm lên gáy anh ấn xuống, để anh ghé vào lồng ngực mình.

Thế là Trương Triết Hạn mở rộng nửa người dưới ngồi lên người Cung Tuấn, vì động tác của Cung Tuấn mà anh chỉ có thể dùng tay chống nửa thân trên của mình rồi cúi xuống hôn hắn.

Cung Tuấn vừa hưởng thụ nụ hôn chủ động của Trương Triết Hạn, vừa dùng ngón tay thon dài vuốt ve từ tấm lưng bóng loáng xinh đẹp của anh xuống dưới, từ cặp xương cánh bướm đến hai khối thịt mềm mại như bánh bao trắng nõn.

Bàn tay Cung Tuấn vừa nặn vừa bóp, Trương Triết Hạn nhịn không được cất tiếng rên rỉ, tiếng rên rỉ thỏa mãn ngay lập tức theo môi lưỡi Cung Tuấn bị nuốt vào bụng hắn.

Cung Tuấn cực kỳ yêu thích xúc cảm trên tay mình, lập tức dùng cả hai tay đặt lên cặp mông anh, mười ngón tay vừa nặn vừa vò, thậm chí còn khiến chúng đung đưa theo từng cử động.

Trương Triết Hạn chịu không nổi kêu lên mấy tiếng, bên dưới ướt đẫm, chất dịch chảy xuống cơ bụng Cung Tuấn.

Alpha ý thức được anh đã chuẩn bị xong, thần sắc nháy mắt trở nên điên cuồng, dùng ngón tay thon dài đẩy khe mông ra, sờ soạng vào trong huyệt.

Ngờ đâu, cửa huyệt đã sớm chuẩn bị xong đột nhiên khép lại, nuốt cả ngón tay thon dài của hắn vào.

Hai mắt Cung Tuấn lập tức đỏ lên, hắn nghiến răng vỗ một cái lên hai khối thịt mềm của Trương Triết Hạn, một tiếng ‘bộp’ thanh thúy vang dội, khiến cho Trương Triết Hạn ngửa cổ kêu lên một tiếng.

Cung Tuấn lại dùng ngón tay trừu sáp mãnh liệt vào bên trong huyệt, Trương Triết Hạn càng kêu lên lộn xộn, toàn thân đỏ bừng, ghé vào ngực hắn kêu lên ‘A ha… a ha..” cực kỳ dâm đãng.

Ngay sau đó, anh bị Cung Tuấn tấn công lên cao trào, anh hét lên một tiếng, dương vật dán trên cơ bụng Cung Tuấn phun ra chất dịch màu trắng, nước tuôn ra từ mật huyệt làm ướt cả một bàn tay hắn.

Cung Tuấn nhìn anh thế này lại càng không chịu nổi, đáy mắt nổi lên hưng phấn cùng dục vọng thô bạo, đưa một tay nâng gương mặt anh lên, khiến anh không thể động đậy.

Sau đó Cung Tuấn rút tay ra, xoa chất lỏng sền sệt ẩm ướt lên gương mặt xinh đẹp đến phát sáng kia.

Xoa lên môi, mũi, khóe mắt, hoàn toàn làm bẩn đi khuôn mặt sạch sẽ ấy.

Alpha nở nụ cười trầm thấp, đáy mắt tràn ngập dục vọng chiếm hữu, lại dần dần nổi lên thú tính:

“Mấy thứ bẩn thỉu này là của em này, ăn hết đi’

Đại não Trương Triết Hạn bị khoái cảm cùng dục vọng làm cho trống rỗng, hai mắt mờ mịt nhìn Cung Tuấn, sau đó duỗi chiếc lưỡi mềm mại ra, liếm sạch sẽ chất dịch nhờn trên ngón tay đang đưa tới trước mặt anh.

Thậm chí anh còn mô phỏng động tác khẩu giao, liếm láp ngón tay kia, rồi mút từ trên xuống, quét đầu lười nhanh nhẹn của mình lên trên phần đỉnh.

Cung Tuấn không nghĩ tới Trương Triết Hạn còn có thể quyến rũ đến thế, hắn mở to mắt, vật to lớn bên dưới bỗng nhiên nhảy lên mấy cái, hắn cũng nhịn không được nữa, còn không đợi Trương Triết Hạn hồi sức từ đợt cao trào vừa rồi, đã cắm vật kia vào trong hoa huyệt mềm mại, sau đó thẳng lưng trừu sáp kịch liệt.

Trương Triết Hạn không chịu được kiểu kích thích thế này, muốn kêu lên, nhưng lại bị Cung Tuấn cho tay vào miệng, dùng ngón tay va chạm vào miệng và đầu lưỡi anh hệt như nhịp điệu bên dưới.

“Ưm… a… ưm…”

Thần sắc Trương Triết Hạn lộn xộn đến cực hạn, đuôi mắt và chóp mũi đều đỏ bừng, từ gương mặt lan đến bên tai, hai mắt chảy ra nước mắt sinh lý, một sợi tơ bạc không khỏi chảy ra từ miệng, bộ dáng như sắp bị chơi hỏng.

Điều đó càng khiến cho Cung Tuấn muốn dùng lực đâm anh mạnh hơn nữa, Cung Tuấn nghiến răng chửi tục một câu, động tác dưới thân càng thêm kịch liệt, khiến cho Trương Triết Hạn đến ngồi cũng còn không vững.

Bắp đùi không ngừng run rẩy, hai huyệt trên dưới đều bị chơi đùa thô bạo, chẳng mấy chốc Trương Triết Hạn đã không chịu nổi, muốn đẩy Cung Tuấn ra.

Cử động này lại chọc giận Cung Tuấn, hắn dùng hai tay nắm lấy mông anh, vừa thẳng lưng di chuyển kịch liệt bên trong hoa huyệt mềm mại, vừa dùng hai tay vừa bóp vừa đánh lên hai cánh mông.

“Bốp—---”

“Em dám trốn!? Sao em dám trốn!?”

Mặt Cung Tuấn tràn đầy tức giận, ánh mắt Alpha bộc phát ra dục vụng chiếm hữu vô cùng đáng sợ, phảng phất như muốn ăn tươi nuốt sống.

Trương Triết Hạn vốn đã nhạy cảm, bị thuốc và tình dục làm cho thân thể cùng tâm lý cực kỳ yếu ớt, bây giờ lại bị đánh như thế, thân thể không chịu được mà phát run, nước mắt chảy ra từ đôi mắt đỏ hoe, mang theo tủi thân nức nở nói:

“Không có… không có…”


“Bốp—-”

Alpha không nói gì, lại đánh thêm một cái, Trương Triết Hạn nhịn không được lại kêu lên một tiếng, nửa thân trên không thể chống đỡ được nữa, mất hết sức lực ghé vào ngực Cung Tuấn.

Cung Tuấn ôm chặt người vào lòng, không cho anh cử động, vật bên dưới vừa lớn vừa nóng, không ngừng thúc vào trong huyệt, động tác ngày càng hung ác.

“A… a ha… Tuấn Tuấn… nhanh quá, dừng… dừng một chút…”

Giọng Trương Triết Hạn nghẹn ngào, thậm chí còn mang theo chút cầu xin.

Mà cũng chính sự cầu xin đó khiến cho Alpha càng thêm hài lòng, thứ hắn muốn chính là làm cho con mồi trong ngực mình thuần phục, khiến anh bị hắn điều khiển nhưng lại không có ý nghĩ trốn chạy.

Anh là của hắn, và chỉ có thể là của hắn!

Thú tính nơi đáy mắt Cung Tuấn càng thêm mạnh mẽ, hắn thẳng lưng thúc càng thêm mạnh vào tiểu huyệt, như thế muốn xuyên thủng cả người anh.

Trương Triết Hạn khóc càng thêm lớn tiếng, tiếng kêu của anh thậm chí còn đạt đến cùng với tốc độ của Cung Tuấn, cuối cùng giọng cũng trở nên khản đặc.

Thể lực cùng dục vọng của Alpha đặc biệt kinh người, sau sáu giờ Cung Tuấn dùng các tư thế khác nhau làm Trương Triết Hạn, mới khó khăn bắn ra hai lần.

Mà Trương Triết Hạn đã sớm bị giày vò đến mức cả người đều là vết đỏ, bên đùi cũng bầm tím một mảng lớn, hậu huyệt chứa đầy tinh dịch do Alpha bắn vào, theo sự đóng mở của lỗ huyệt mà chảy từng đợt ra ngoài.

Trương Triết Hạn thậm chí đau đến mức tay cũng không nhấc lên được, chỉ có thể choáng váng nằm bẹp trên giường không nhúc nhích, cuối cùng lại chịu hết nổi mà hôn mê bất tỉnh.


Alpha tạm thời thỏa mãn được dục vọng ngược đãi của mình, dùng đôi tay to lớn ôm Beta vào lòng, không ngừng sờ lên vết rách nơi gáy vừa ngửi vừa liếm.

Hắn biết rất rõ rằng nơi đó không có bất kỳ cái gì gọi là tuyến thể có thể đánh dấu, không có bất kỳ cái gì gọi là tin tức tố, nhưng hắn vẫn không ngừng tiếp tục cọ và cắn vào nơi đó theo bản năng.

Cung Tuấn quả thực đã mất đi lý trí và trí nhớ thường này, thoái hóa tất cả mọi nhân tính, biến thành một con thú không hề có chút đạo đức và tính người nào, trong đầu hắn chỉ có con thú cái cùng làm tình với hắn, làm cho đến lúc đối phương mang thai mới thôi.

Thế là đến lúc Trương Triết Hạn tỉnh lại, Cung Tuấn đang nhẹ nhàng liếm cắn vào tai anh, tay cũng đang nhào nặn bộ ngực anh.

Cung Tuấn thấy anh tỉnh, liền không ngừng hôn lên mặt anh, sau đó thấp giọng cười nói:

“Vợ ơi vợ ơi… cuối cùng em cũng tỉnh rồi, em ngủ lâu quá, để anh một mình chán chết đi được.

'Chúng ta tiếp tục làm tình nhé, đừng đi đâu cả, cứ làm tình ở đây có được không? Mỗi phút mỗi giây anh đều muốn chịch em, cho em ăn hết tinh dịch của anh, sau đó sinh bảo bảo cho anh”

Trương Triết Hạn vừa tỉnh dậy còn chưa kịp tận hưởng sự dịu dàng vuốt ve của người yêu, vừa nghe thấy lời ấy đã hơi sửng sốt.

Anh lập tực cụp mắt, khàn giọng nói:

“Em không phải là Omega, không thể mang thai được”

Alpha nghe xong lời này liền nhíu mày, đưa tay mò xuống sau huyệt anh, lại sờ lên bụng anh, vừa cố chấp vừa điên cuồng nói:

“Sao lại không, anh lợi hại lắm, nhất định có thể chịch em đến mang thai”

Trương Triết Hạn nghe ra những lời này có gì đó không đúng, anh quay đầu nhìn về phía Cung Tuấn, phát hiện ánh mắt hắn vừa đáng sợ vừa kỳ quái, dường như là tin rằng nhất định anh có thể mang thai.

Trương Triết Hạn nhíu mày, vừa định mở miệng giải thích, đã thấy Cung Tuấn đặt tay lên đỉnh đầu anh, lật người đè anh xuống nhìn anh chằm chằm, thứ to lớn bên dưới lại đang ngẩng đầu lên như sắp sửa lại đâm vào huyệt anh.

Trương Triết Hạn giật mình, bỗng nhiên giãy giụa, kinh ngạc nói:

“Cung Tuấn! Em còn chưa… ưm!”

Chỉ thấy Cung Tuấn lập tức kéo anh lên, tách hai chân ra quấn lên eo hắn, ôm chặt lấy anh, một tay nắm chặt lên gáy anh hôn lên, một tay nắm lấy dương vật đột nhiên đâm mạnh vào.

“A…”

Nước mắt anh lập tức trào ra, cả người Trương Triết Hạn vô cùng đau nhức, không còn cảm giác được chút khoái cảm nào nữa.

Nhưng Cung Tuấn lại không hề quan tâm đến cảm nhận của anh, siết chặt anh vào ngực, thẳng lưng điên cuồng đâm vào.

Một nụ hôn dài mãnh liệt qua đi, Trương Triết Hạn đã mất hết sức lục, chỉ có thể tựa vào vai Cung Tuấn thở hổn hển.

Cung Tuấn càng không ngừng đâm vào rút ra, ánh mắt tràn đầy dục vọng điên cuồng, bóp lấy phần gáy Trương Triết Hạn, buộc anh phải thẳng người, ngẩng cổ lên.

Những ngón tay thon dài hữu lực kia mân mê lưu luyến trên chiếc cổ không còn trắng nõn mà đã bị lấp đầy bởi dấu hôn tràn ngập.

Hắn rũ mắt, vừa nhồi khối cơ thịt nóng hổi vào hậu huyệt mềm mại của Trương Triết Hạn, vừa ghé sát vào tai anh, thấp giọng nói:

“Vợ ơi… anh muốn đánh dấu em, muốn hoàn toàn đánh dấu em, để bụng em lúc nào cũng chứa đầy tinh dịch của anh, mang thai những đứa con kế thừa gen ưu tú nhất của anh…"

"Vợ ơi, đứa bé do hai chúng ta sinh ra nhất định phải xinh đẹp nhất, xuất sắc nhất…"

"Em nói em không mang thai được, vậy anh sẽ chịch em đến mang thai mới thôi. Em nói em không phải Omega, vậy anh sẽ mổ ghép tuyến thể cho em, biến em thành Omega của riêng mình anh có được không?”

Những lời này nghe cực kỳ nhu tình và thận trọng, theo từng động tác đưa đẩy của Alpha mà rót vào tai Trương Triết Hạn từng chút một.

Trương Triết Hạn không dám tin nhìn vào đôi mắt vô hồn kia, sừng sờ đến mức đầu óc trống rỗng.

Khi ngón tay Cung Tuấn lướt qua nơi gáy anh, thậm chí anh chỉ thấy toàn thân lạnh toát, nơi bị chạm qua nổi lên một lớp da gà.

Giờ này khắc này, anh rốt cục cũng ý thức được một điều, người trước mặt này hoàn toàn không phải là người yêu của anh, mà chỉ là một con dã thú với bản năng sinh sôi và chinh phục mà thôi.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro