Chương 52 - Giám sát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe theo mệnh lệnh của "Thống đốc biển" còn hơn kính sợ giáo hội sao… Giáo hội "Mẫu Thần Đại Địa" không quản việc này sao… Lumian cũng không truy hỏi, mà hơi gật đầu, nói:

"Tôi có thể nhận ủy thác này, cũng không cần bất kỳ thù lao gì, nhưng tôi có một yêu cầu."

"Yêu cầu gì?" Rubio thận trọng hỏi.

Lumian mỉm cười, nói:

"Tôi tới nơi này là để tìm hiểu nghi thức cầu biển, nhưng nghe nói hai bước chính quan trọng nhất, chỉ có một số người mới có thể được tham dự và quan sát, tôi muốn có cơ hội này."

Rubio yên lặng một hồi lâu, không trả lời.

Georgia thấy thế thì không kiềm chế được tò mò, dùng ngôn ngữ cao nguyên để hỏi chồng mình nội dung mà hai người vừa trao đổi và vấn đề gì khiến cho hắn phải khó xử như vậy.

Lugano nhân cơ hội đi đến gần Lumian, thuật lại trọng điểm cuộc thảo luận của hai vợ chồng kia.

Nghe thấy bọn họ cũng nghiêm túc thương lượng việc có nên để cho mình giả làm thủy thủ, lên con thuyền được thiết kế đặc biệt dùng cho hiến tế hay không, lông mày của Lumian khẽ giật giật một cái.

Rubio Paco thật sự định đồng ý với yêu cầu của mình sao?

Ban đầu cậu chỉ định đưa ra một mức giá quá khó thực hiện, để xem có thể moi được một vài chi tiết liên quan đến nghi thức cầu biển hay không, căn bản không hề nghĩ tới việc chỉ bằng một nhiệm vụ cực kỳ đơn giản lại có thể thực sự khiến chủ thuê phải thỏa hiệp, cho mình tham dự vào hai bước cuối cùng của nghi thức cầu biển!

Đó là bí mật mà hiệp hội ngư nghiệp đã giữ hơn một ngàn năm, cũng là khởi nguồn của quyền lực và uy vọng!

Suy nghĩ trong đầu Lumian nhanh chóng thay đổi, cậu nghi ngờ nhiệm vụ ủy thác hộ tống phu nhân Marta đến làng Milo để gặp "Thống đốc biển" đương nhiệm kia tiềm ẩn mối nguy hiểm cực kỳ cao, không phải bất kỳ người phi phàm nào cũng có thể hoàn thành được, cho nên Rubio Paco mới không muốn từ chối nhà thám hiểm lớn Louis Berry đã chứng minh thực lực của mình.

"Nhưng nguy hiểm sẽ ở đâu đây? Nơi này là cảng Santa, không phải một hòn đảo ở giữa biển, cũng không phải một thị trấn xa xôi ở nam đại lục, có người phi phàm nào dám công khai tấn công mình ngay trên đường phố vào ban ngày chứ, không sợ bị những nữ tu sĩ chiến đấu kia bắt lại làm phân bón cho cây hay sao? Tuyệt đối không thể coi thường sức mạnh của một giáo hội chính thần!"

"Trừ khi có loại năng lực đặc thù giống như 'Loki', có thể giết chết mình ngay ở tại một con phố náo nhiệt, đông đúc nhất nhưng khiến người khác lại không thể phát hiện ra, hoặc là một thánh giả có đây đủ Thần tính tự mình ra tay, với điều kiện giải quyết trận chiến một cách nhanh gọn, không quá lộ liễu trước khi giáo hội 'Mẫu Thần Đại Địa' phản ứng kịp…" Trong lúc Lumian nhanh chóng phân tích các chi tiết thì Rubio và Georgia cũng đã thương lượng xong.

Người trước nói với Lumian:

"Tôi không thể giúp cậu tham dự hai bước cuối của nghi thức cầu biển, đây là sự báng bổ đối với biển lớn, cả gia tộc và những người liên quan sẽ bị trục xuất khỏi cảng Santa."

"Nhưng tôi có thể đưa cậu đến ẩn náu ở làng Milo trước, quan sát màn biểu diễn cổ xưa nhất ở ngôi làng này trong khi nghi thức gác đêm diễn ra."

Nói cách khác, không thể trực tiếp theo dõi nghi thức gác đêm, nhưng có thể thưởng thức màn biểu diễn dân tộc phối hợp với nghi thức gác đêm sao? Lúc trước, có phải "Ultraman", "Gleeman" và "Mad Woman" cũng dùng cách này để tới gần phần chính của nghi thức cầu biển, hoàn thành phần quan trọng nhất của trò chơi khăm kia không? Lumian thấy Rubio đã nhượng bộ ở mức cao nhất, cũng không "Kiên trì" nữa mà cười nói:

"Thành giao."

Không đợi đối phương đáp lại, cậu "Tốt bụng" đề nghị:

"Hôm nay sẽ đưa phu nhân Marta tới làng Milo sao? Bệnh tật không thể trì hoãn được, nếu có thể điều trị thì phải nhanh chóng điều trị."

Rubio chần chừ một lúc, vài giây sau mới nói:

"Mẹ tôi đã ngủ rồi, gần đây bà ấy luôn ngủ rất nhiều, nếu cưỡng ép bà ấy tỉnh dậy ngược lại sẽ ảnh hưởng tới thân thể và tinh thần của bà ấy, buổi sáng ngày mai thì sao?"

Đây là muốn chuẩn bị trước khi xuất phát sao? Lumian hơi suy nghĩ một chút rồi gật đầu:

"Không thành vấn đề."

Cậu liếc mắt nhìn Lugano ở bên cạnh một cái, trong lòng chợt nảy ra một ý tưởng, nói:

"Ngài Rubio, người phiên dịch này của tôi thật ra là một bác sĩ cực kỳ xuất sắc, hơn nữa hắn không tín ngưỡng 'Mẫu Thần Đại Địa', cũng không thuộc bất kỳ giáo hội nào, nếu để cho hắn điều trị cho mẹ của cậu, có lẽ cũng không cần phải đi xin phép 'Thống đốc biển' đâu.”

Lumian nhấn mạnh từ đơn "Bác sĩ".

Rubio Paco gần như không cần suy nghĩ, lập tức lắc đầu nói:

"Chúng tôi tin tưởng bác sĩ của giáo hội hơn."

"Mẹ tôi là người thân quan trọng nhất của tôi, tôi không muốn bà ấy phải đứng trước bất kỳ rủi ro không đáng có nào."

Ẩn ý của hắn là, tôi không có cách nào để xác định y thuật của người phiên dịch của cậu, không thể làm thí nghiệm trên "Lão tổ mẫu" của gia tộc Paco.

Thật ra bản thân Lumian cũng chờ mong vào chuyến hộ tống phu nhân Marta tới làng Milo, bởi vì điều này có nghĩa là cậu có khả năng nhìn thấy "Thống đốc biển" đương nhiệm, có cơ hội biết một số chuyện, lời đề nghị để cho Lugano điều trị cho người bà kia cũng chỉ là để thử Rubio.

Kết quả là, trong chuyện này ẩn giấu không ít bí ẩn!

Sau khi giao hẹn 9 giờ sáng ngày mai sẽ đến hộ tống phu nhân Martin và nữ hầu của bà ta đi gặp "Thống đốc biển", Lumian dắt theo Ludwig, Lugano đi ra khỏi biệt thự số 12 phố Puerto, Georgio đưa bọn họ tới cửa.

Lumian giống như thản nhiên, hỏi:

" 'Thống đốc biển' phải sống tại làng Milo sao?"

Sau khi được Lugano phiên dịch lại, Georgia khẽ gật đầu, nói:

"Hàng đêm 'Thống đốc biển' đều phải cử hành nghi thức gác đêm trong tòa nhà kia, ban ngày thì có thể tự do hoạt động, chỉ là không được rời khỏi cảng Santa.”

Cử hành nghi thức gác đêm trong tòa nhà kia? Bản chất của nghi thức gác đêm là "Thống đốc biển" được lựa chọn tiến vào phủ, thay thế cho "Thống đốc biển" được tiền nhiệm, đợi ngày hôm sau nhận bổ nhiệm chính thức của "Biển lớn" sao? Lumian nhanh chóng phỏng đoán sau khi kết hợp những chi tiết này với kiến thức thần bí học của mình.

Cậu cười hỏi:

"Trở thành 'Thống đốc biển' sẽ nhận được những lợi ích gì?"

Nghe phiên dịch xong, Georgia yên lặng mấy giây, sau đó nói:

"Trong mắt rất nhiều thương nhiên trên biển và những người làm nghề có liên quan đến ngư nghiệp, thì đó mới là thống đốc chân chính."

Cô ta không trả lời trực tiếp vấn đề của Lumian, mà chỉ ám chỉ.

Lumian khẽ gật đầu, không hỏi nhiều nữa, mà dẫn Ludwig, Lugano đi ra cánh cửa lớn có hàng rào lưới sắt.

Bước vài bước dọc theo con đường rộng rãi phủ màu xanh tươi của cây cối, cậu đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía một chỗ cao gần đó.

Một con chim sáo đá có bộ lông màu xám đang đậu ở cảnh cây nơi đó.

Lumian thu hồi tầm mắt, tiếp tục đi về phía trước, cho đến khi ngồi lên một chiếc xe ngựa cho thuê ở bên đường.

Một lúc sau, con chim sáo đá kia vỗ cánh bay đi, sau khi liệng vài vòng, nó bay tới một căn nhà nằm cách đó hai con phố, bay vào trong cửa sổ mở rộng.

Nó đậu lên cánh tay của một người đàn ông trung niên, dùng tiếng cao nguyên nói rành mạch:

"Louis Berry lại tới nhà Paco!"

"Ở đó gần ba mươi phút!"

Người đàn ông trung niên mặc quần áo bụi bặm, có khuôn mặt rất phổ thông, mái tóc nâu bù xù kia trông giống như một nông dân đến từ vùng ngoại ô.

Sau khi cho con sáo đá kia ăn mấy hạt thức ăn tự làm từ gạo xong, hắn nói:

"Mày tiếp tục đi quan sát, xem hôm nay Rubio Paco và Georgia có ra ngoài hay không."

Đợi đến khi con sáo đá kia bay ra ngoài cửa sổ, người đàn ông trung niên này mới thở hắt ra một hơi, xoay người lại.

Đột nhiên, ánh mắt của hắn đông cứng lại, hắn nhì thấy một người đang ngồi trên cái ghế bành duy nhất ở trong phòng.

Người nọ có mái tóc màu đen đôi mắt màu xanh lục, mặc áo sơ mi trắng, phối với áo gi lê màu đen, quần dài sẫm màu, đầu đội một chiếc mũ rơm màu vàng kim.

Louis Berry!

Nhà thám hiểm lớn Louis Berry!

Sống lưng của người đàn ông trung niên kia hơi cứng lại, hai chân hơi mở ra hai bên, nhưng không có hành động gì khác.

Lumian thoải mái dựa lưng ra sau ghế dựa tựa như vừa được mời vào nhà, dùng tiếng Entis hỏi với giọng tán gẫu:

"Anh cho con chim của anh đi giám sát cái gì thế?"

Người đàn ông trung niên kia yên lặng một lúc, rồi lúng túng trả lời bằng tiếng Entis:

"Tôi xem có những ai ra vào nhà Paco, xem nơi đó có hành động khác thường gì không.'

"Rất thành thật." Lumian gật đầu khen ngợi, "Ai sai anh làm việc này."

Cậu rất mừng vì đối phương cũng biết một chút tiếng Entis, nếu không cậu chỉ có thể dựa vào lượng từ khóa ít ỏi để trao đổi hoặc là tóm về để Lugano phiên dịch.

"Juan Oro." Người đàn ông trung niên kia không do dự đáp lại.

Juan Oro… Hội trưởng hiệp hội ngư nghiệp, trưởng thôn tiền nhiệm của làng Milo sao? Lumian cười cười, nói:

"Anh cũng rất thẳng thắn đấy."

Người đàn ông trung niên kia gượng cười nói:

"Tôi cũng không biết mình có mạnh hơn 'Vu quỷ', có thể đánh thắng được cậu hay không."

"Tốt lắm, có thể nhìn rõ thế cục và năng lực của bản thân mới có thể sống lâu hơn một chút." Chân phải của Lumian vắt lên chân trái: "Vì sao Juan Oro phải theo dõi nhà Paco?"

"Tôi không biết, cũng không cần thiết phải biết, tôi chỉ cần truyền đạt lại những gì mình nhìn thấy là có thể nhận được tiền thù lao."

Người đàn ông trung niên kia thành khẩn nói.

Lumian nhìn chằm chằm hắn vài giây, rồi nói:

"Con quái vật nhỏ tối hôm qua là do anh phái ra sao?"

Người đàn ông trung niên kia hơi ngẩn người ra một chút rồi nói:

"Con quái vật nhỏ nào cơ?"

"Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì sao?"

Lumian cười khẽ một tiếng rồi đứng dậy, cũng không giải thích.

"Anh tên gì?" Cậu vừa đi về phía cửa vừa hỏi.

Người đàn ông trung niên nọ hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn trả lời thành thật:

"Sanches."

Lumian mở cửa phòng, đi ra bên ngoài, biến mất ngay trước mắt Sanches.

Lúc trở lại khách sạn Solow, Lumian nhìn thấy một lá thư được gấp gọn gàng để trên mặt bàn làm việc của phòng ngủ chính.

Cậu nhanh chóng mở lá thư ra, cũng không bất ngờ khi thấy đây là thư của cô "Ma thuật sư":

"Có thể nói chuyện này cho 'Chén Thánh Hai' biết, nhưng đừng nói quá chi tiết."

"Trước đó tôi không giải thích rõ những mảnh vỡ văn minh mà cậu nghe thấy và nhìn thấy, là bởi vì những cái này nằm ở cấp bậc rất cao so với cậu, cậu chỉ cần nhớ kỹ, ở trong những di tích cổ đại giống như Trier kỷ thứ tư, ngàn vạn lần đừng nghe loạn xem loạn, còn nữa, hãy nhắc nhở những người bạn 'Vu sư' kia của cậu, thỉnh thoảng nghe mấy lời truyền bá của 'Hiền giả ẩn nặc' cũng không sao cả, những đừng thật sự tín ngưỡng hắn, trạng thái hiện tại của hắn đang rất không ổn."

Sau khi thiêu hủy tờ giấy kia, Lumian suy nghĩ một chút rồi trực tiếp "Truyền tống" trở lại Trier, nói luôn với Franca về chuyện này, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì mà không kịp cứu viện.

Bên trong căn hộ thuê trọ 702, số 9 phố Orosei, khu Đường tưởng niệm.

Khi bóng dáng của Lumian xuất hiện bên trong căn hộ, Franca và Jenna đang bận rộn lật xem một đống tư liệu cổ đại không biết sưu tập được từ nơi nào.

"Này, cậu không thể 'Truyền tống' ra ngoài cửa rồi gõ cửa được sao? Đột nhiên xuất hiện như vậy rất dọa người đấy!" Franca thiếu chút nữa siết chặt "Tơ nhện" vô hình luôn được bố trí bên trong căn hộ này.

Lumian cười một tiếng rồi nói: "Dựa vào linh cảm của 'Vu nữ', tôi 'Truyền tống' ra ngoài cửa hay 'Truyền tống' thẳng vào phòng khách thì có gì khác nhau?"

"Sao cậu đột nhiên trở về thế?" Franca dừng lại một chút rồi nói, "Cô 'Ma thuật sư' nói có thể cho tôi biết chuyện kia sao?"

"Có chuyện gì sao?" Jenna ngơ ngác hỏi.

Cô đứng dậy, tỏ vẻ phải tránh mặt.

"Đúng vậy." Lumian trả lời câu hỏi của Franca, nhưng cũng không ngăn cản Jenna rời khỏi.

Franca thấy thế, cũng không ngăn cản.

Đợi Jenna đi vào phòng ngủ của mình, Lumian mới nói với Franca:

"Lúc bọn họ trao đổi về mảnh hoang dã trong giấc mơ, tôi đã nghĩ tới những hình ảnh và âm thanh mà tôi nghe được, thấy được trong Trier kỷ thứ tư, những thứ đó có liên quan đến 'Thiên Sư'!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro