Chương 70 - Vai trò cá nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn oan hồn nghi ngờ là Ilu, sắc mặt của Juan Oro lập tức thay đổi.

Lần trước tuy có bỏ lỡ thời điểm thông linh tốt nhất, nhưng ngay trong ngày đầu tiên bon họ vẫn nắm được thông tin của những người đã chết, tìm được vật phẩm có thể chỉ hướng mục tiêu một cách chuẩn xác nhất, lợi dụng năng lực của "Ác ma nhỏ" để triệu hồi, nhưng toàn bộ linh hồn của người chết đều không xuất hiện, điều này khiến bọn họ cho rằng linh hồn của những người chọc giận biển cả đều bị biển cả nuốt chửng, về sau cũng không thử lại nữa, gần một năm sau lại có thể triệu hồi thành công!

Hơn nữa, dường như Ilu không phải bị chết đuối, mà là bị bắn chết.

Điều này hoàn toàn khác với phản phệ sau khi nghi thức cầu biển thất bại!

Charname dùng tiếng Hermes hỏi linh hồn nghi ngờ là Ilu kia, nhưng mục tiêu đã trở nên si ngốc, không nhớ rõ bất cứ điều gì, ngay cả ngoại hình cũng trở nên mơ hồ, gần như bị môi trường đồng hóa.

Charname kết thúc nghi thức, chuyển sang dùng quần áo mà Sarah đã mặc trong nhiều năm để triệu hồi linh hồn của người chết khác.

Lúc này, không có bất kỳ cái gì xuất hiện.

Charname không tiếp tục thử nữa mà thổi tắt nến, giải trừ "Bức tường linh tính", dùng ngôn ngữ cao nguyên nói với Juan Oro:

"Có vẻ vấn đề đã trở nên rõ ràng hơn rồi."

Juan Oro không đáp lại, nghiêng đầu liếc mắt nhìn cháu trai Fernandez của mình một cái rồi nói:

"Cháu dẫn bọn họ ra ngoài, đưa về nhà, nhớ cảnh cáo từng người một."

"Được." Tuy Fernandez rất muốn nghe suy đoán của Charname để hiểu thêm về chuyện xảy ra sau đó, nhưng vẫn không dám vi phạm mệnh lệnh của ông nội mình, vội vàng dẫn những thủy thủ may mắn còn sống sót rời khỏi phòng khách nhỏ, đóng cửa phòng lại.

Hơn mười giây sau, Juan Oro mới nhìn Charname có khuôn mặt bình thường, không có điểm gì đặc biệt:

"Ý của anh là, người chết trong nghi thức cầu biển kia là Ilu giả sao?"

Charname mỉm cười hỏi ngược lại:

"Tại sao ông lại cảm thấy Ilu giả thật sự đã chết rồi?"

"Những người chết khác là bị biển cả nuốt chửng, nhưng hắn thì chưa chắc."

Chưa đề cập đến loại kỳ tích hồi sinh từ cái chết, ở đây không có ai có thể chứng minh Ilu giả kia thật sự bị nhấn chìm dưới biển.

Thấy Juan Oro im lặng, Charname tiếp tục nói:

"Có lẽ Ilu thật bị đám người phá hoại kia giết chết mấy hôm, thậm chí mấy tuần trước khi nghi thức cầu biển diễn ra, không, càng có khả năng là bị bắt cóc, đợi đến khi nghi thức cầu biển kết thúc, một thời gian sau mới bị bắn chết, như vậy các ông 'Thông linh' tất nhiên sẽ thất bại, bởi vì người còn sống đương nhiên không thể thông linh được, sau đó, có người cải trang thành hắn, dùng thân phận của hắn để sinh hoạt ở làng Milo một đoạn thời gian, và làm thủy thủ trên con thuyền lễ đi tới nơi 'Thống đốc biển' cưới biển cả, mà không bị nghi ngờ."

"Chà, có phải tất cả người thân của Ilu đều đã chết rồi đúng không, bản thân hắn còn chưa kết hôn, chưa có con, cũng không ở cùng anh chị em nào đúng không?"

Ánh mắt của Juan Oro hơi híp lại nói:

"Đúng là như vậy, Lão tổ mẫu trong nhà bọn họ đã chết các đây mười mấy năm, cha mẹ hắn đều là 'Đứa con của biển', đều đã có gia đình riêng, nhưng sau khi hắn trưởng thành không bao lâu thì bọn họ đều lần lượt không thể khống chế sức mạnh, mất lý trí, biến thành gia tộc thân cận của biển cả, bị chúng tôi đưa trở về đại dương."

"Quả nhiên, bọn họ chọn thủy thủ dễ cải trang nhất." Charname cảm thán nói.

Juan Oro nhíu mày, nói:

"Nhưng mỗi một người lên thuyền lễ đều phải trải qua các cuộc kiểm tra định kỳ được thực hiện bởi một loài thân cận của biển cả khác nhau, để xác nhận thật giả mà."

Charname mỉm cười, nói:

"Ông cũng đã nói đó là kiểm tra mang tính định kỳ, mà trên thế giới này không thiếu cách cải trang mà phải xâm nhập thật sâu và chi tiết mới có thể phát hiện ra được."

Juan Oro gật đầu một cách nặng nề.

Charname vừa là có lòng tốt lại kèm theo chút khoa khoe khoang, đề nghị:

"Lần sau, tốt nhất các ông cứ lấy một chút máu của tất cả người lên thuyền, so sánh với vài người thân cận nhất trong gia phả nhà bọn họ, xem có cùng huyết thống hay không."

"Đây cũng là một cách." Juan Oro "ừ" một tiếng.

Trong mấy trăm đến hơn một ngàn năm qua, mỗi một bước của nghi thức cầu biển đều chưa từng xuất hiện vấn đề, cho nên bọn họ cũng chưa từng nghĩ tới việc cải tiến một số chi tiết.

Juan Oro chuyển qua hỏi:

"Rốt cuộc những kẻ phá hoại nghi thức đó muốn gì?"

"Chúng tôi cũng không biết." Charname vươn tay, liếc mắt nhìn cửa sổ đã được kéo rèm lại.

Hướng đó có phủ của "Thống đốc biển".

Juan Oro cho là Charname đang ám chỉ đến một việc mà trước đó Louis Berry có nhắc tới, hắn khẽ gật đầu, nói:

"Đợi nghi thức cầu biển năm nay thành công, chúng tôi sẽ thả Miguel đi, để cho hắn đến Toler sinh sống, đến lúc đó, chuyện nghi thức năm ngoái thất bại không còn là bí mật tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài nữa, chúng tôi vốn cũng không cần giết Miguel."

"Miguel?" Charname trầm ngâm hỏi.

"Chính là 'Thống đốc biển' giả kia, hắn vốn là nhân viên công tác trong công ty ngư nghiệp, tổ tiên của hắn là người làng Milo." Juan Oro giải thích đơn giản.

Charname thu hồi tầm mắt, cười nói:

"Coi như hắn được hưởng thụ một năm, tuy luôn phải sống trong lo lắng sợ hãi, nhưng chuyện gì cũng có cái giá của nó."

Người bạn đồng hành của nhà thám hiểm lớn này chợt dừng lại một lúc rồi tò mò hỏi:

"Rốt cuộc tổ tiên làng Milo các ông là gia tộc thân cận đi ra từ chỗ sâu trong biển cả, hay từng là ngư dân bình thường, đến một ngày nọ đột nhiên nhận được khải kỳ và gợi ý của biển cả, nắm được cách lấy lòng biển cả, thu được ban ân?"

Juan Oro im lặng một lúc rồi nói:

"Chính chúng tôi cũng không biết rõ lắm, hai suy đoán này đều có khả năng."

"Làng Milo từng bị giáo hội 'Mẫu Thần Đại Địa' hủy diệt, rất nhiều mạch truyền thừa đã hoàn toàn bị chặt đứt, chúng tôi không thể biết được lai lịch của tổ tiên."

"Cá nhân tôi lại nghiêng về khả năng thứ hai, bởi vì chúng tôi không hoàn toàn giống với các gia tộc thân cận với biển cả khác, những đứa trẻ khi mới được sinh ra đều là con người, cho đến khi nhận được càng nhiều sức mạnh của biển cả, mới có khả năng biến thành thằn lằn hình người, hơn nữa, sức mạnh của chúng tôi sẽ suy yếu, chúng nó có thể sẽ không."

Charname gật đầu đồng ý:

"Tôi cũng cho rằng khả năng cao là trường hợp thứ hai."

Hắn chuyển qua hỏi:

"Dấu vết của tổ tiên làng Milo thật sự đều bị xóa sạch, không để lại bất kỳ thứ gì sao?"

Juan Oro nhìn Charname mấy giây, rồi nói:

"Có để lại một vài dấu vết, nhưng ở trong tầng hầm ngầm của phủ 'Thống đốc biển', chỉ là một vài ký hiệu và hoa văn, không có ý nghĩa thực tế, không thể suy luận."

"Nếu các anh muốn xem, vậy hãy đợi đến nghi thức gác đêm, chẳng phải các anh sợ người khác biết chúng ta hợp tác hay sao? Nếu bây giờ đi đến phủ 'Thống đốc biển' thì rất dễ bị lộ."

"Được." Sau khi hỏi thêm một số chi tiết khác, thân thể của Charname chợt co vào khoảng bóng tối trong góc, nháy mắt biến mất.

Juan Oro nhìn nơi mà người bạn đồng hành của nhà thám hiểm lớn kia vừa biến mất, chậm rãi thở dài.

Hắn có một dự cảm rằng cảng Santa sắp phải trải qua một trận bão táp.

...

Bên trong phòng ngủ chính ở căn phòng nằm ở lầu năm, khách sạn Solow.

Charname bước ra khỏi bóng đen, sau khi gỡ trang sức đeo tai "Nói dối" đeo trên tai trái ra, đôi mắt nhanh chóng trở nên trong suốt như hồ nước, mái tóc biến thành màu vàng nâu nhạt và không ngừng dài xõa đến đầu vai.

Cho dù trên người đang mặc trang phục của đàn ông những vẫn không ngăn được sức quyến rũ kinh người của Franca, cô ném trang sức đeo tai trả lại cho Lumian, rồi lấy một cọng dây thun màu đen từ trong túi áo ra, buộc gọn mái tóc thành kiểu đuôi ngựa.

"Phát hiện ra dấu vết của 'Gleeman'!" Vị "Ma nữ hoan du" này sung sướng nói.

"Tại sao lại là 'Gleeman' mà không phải hai kẻ khác?" Lumian đang ngồi trên ghế bành bên cạnh bàn, phía sau là rèm cửa đã được kéo kín.

Lần này cậu cố ý quay trở lại Trier, nhờ Franca đến cảng Santa hỗ trợ, thứ nhất là bửi vì cảm thấy mình không thể giỏi bói toán và thông linh bằng "Ma nữ hoan du", cũng không muốn lãng phí thuốc nói thật, cho nên nhờ Franca giúp đỡ là lựa chọn tốt nhất.

Thứ hai là để cho Franca cải trang thành một thân phận khác, phân tách hoàn toàn với nhà thám hiểm lớn Louis Berry, đóng vai trò là một trong những người ngầm giúp đỡ mình, tương lai nói không chừng còn có thể lợi dụng việc này để thực hiện một cú lừa nào đó.

Sau khi thuật lại chi tiết màn đối thoại và kết quả thông linh ngày hôm nay, Franca nói:

"Trước tiên Ilu giả phải là người có năng lực tương tự 'Người không mặt', sau đó phải giỏi ăn trộm, mà trước đó, 'Tôi có một người bạn' đã từng nói 'Gleeman' là danh sách 6 'Kẻ trộm lửa' đường tắt 'Kẻ trộm', đương nhiên, hiện tại rất có khả năng hắn không chỉ có những năng lực này."

"Nếu không phải những người khác đều xác nhận 'Loki' không tham gia vào trò chơi khăm trong nghi thức cầu biển năm ngoái, ít nhất mặt ngoài là không tham dự, thì chắc chắn hắn là người thích hợp nhất để đóng giả Ilu, hiện tại thì 'Gleeman' có khả năng cao hơn."

"Là người phi phàm bậc trung đường tắt 'Kẻ trộm', có lẽ hắn cũng có vật phẩm tương tự như 'Nói dối', cũng có thể là khẩn cầu vị Thiên Tôn kia, nhận được sự thay đổi về dáng người và khuôn mặt, cộng thêm tiên đoán và phản bói toán trong thần bí học, chà, 'Kẻ trộm' là một trong ba đường tắt dễ bị Thiên Tôn tác động nhất."

Lumian im lặng lắng nghe, sau đó mỉm cười nói:

"Về cơ bản, nhân vật mà 'Gleeman' đóng vai và phát huy tác dụng trong nghi thức năm ngoái có thể là như thế này:

"Hắn phụ trách cải trang thành thủy thủ lên thuyền, lấy trộm chiếc nhẫn hiến tế, thay bằng nhẫn giả, sau đó, chủ động nhảy xuống biển, giả chết để trốn thoát!"

Lumian dừng lại một chút rồi lại nói:

"Vấn đề hiện tại là 'Mad Woman' và 'Ultraman' đóng vai trò gì trong chuyện này, và phát huy tác dụng như thế nào? Trước mắt có thể thấy, có bọn họ hay không cũng không ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng là nghi thức cầu biển thất bại."

Franca mím môi, đi qua đi lại mấy bước rồi nói:

"Có khả năng 'Mad Woman' phụ trách tiếp ứng và liên lạc, ví dụ như sau khi 'Gleeman' nhảy xuống biển, cô ta lại 'Truyền tống' đến đó, mang hắn đi, giúp hắn tránh bị cơn cuồng nộ của biển cả nuốt chửng, chuyện này chỉ có 'Nhà lữ hành' mới có thể làm được."

" 'Ultraman' phụ trách cung cấp thông tin liên quan đến nghi thức cầu biển, vạch kế hoạch tương ứng? Không, khẳng định hắn không chỉ có mỗi tác dụng đó, chắc chắn hắn còn đóng vai trò khác..."

Lumian tựa lưng ra sau ghế, chậm rãi sờ cằm nói:

"Về phần 'Mad Woman', tôi đồng ý với suy đoán của cô, nhưng dựa vào thông tin mà hiện tại chúng ta có được, nếu không có 'Đứa con của biển' dẫn dắt với lộ trình không cố định, là không có cách nào tiến vào vùng biển đặc thù kia, làm sao 'Mad Woman' có thể 'Truyền tống' đến đó được?"

"À, có thể là cô ta cũng ẩn nấp trên thuyền? Hoặc là, trên người 'Gleeman' có định vị đặc thù nào đó? Thứ này tất nhiên không thể là vật thể được, nếu không sẽ bị lục soát ra ngay."

"Về phần 'Ultraman', tôi vẫn nghi ngờ hắn là người cảng Santa, có đủ kiến thức và thông tin liên quan đến nghi thức cầu biển, trò chơi khăm năm ngoái có lẽ là do hắn khơi mào."

Nói tới đây, Lumian chợt đứng thẳng người dậy:

"Trực giác của tôi nói cho tôi biết, nếu có thể biết rõ 'Ultraman' đã làm cái gì trong trò chơi khăm năm ngoái, ngoài là người khơi mào, lên kế hoạch, hắn còn đóng vai trò gì, vậy chúng ta cũng có thể nắm được mục đích thật sự của 'Ngày cá tháng tư' trong chuyện này!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro