Chương 74 - Đồ án của "Tổ tiên"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lumian nghiêng đầu nhìn về phía bến tàu, thân thể chợt hóa mỏng, dung nhập vào khoảng bóng tối mà ánh trăng không thể chiếu đến được.

Cậu đi dọc theo các khoảng tối bao phủ khắp nơi, đi vòng qua đám thủ vệ ở cửa, lặng lẽ tiến vào tòa nhà mang hơi thở tôn giáo kia.

Vừa bước qua cửa chính, cậu lập tức dừng lại.

Cậu thấy ở sâu trong chỗ u ám như một lớp "vải mỏng", ẩn giấu từng cái đầu lớn khác thường với hai mắt lồi ra, làn da có nhiều nếp nhăn tựa như người già bảy mươi tám mươi tuổi nhưng thân thể chỉ bé như trẻ con, chưa cao đến một thước.

Đây chính là "Ác ma nhỏ" trong miệng đám người Juan Oro, là một gia tộc thân cận với biển cả.

Lúc này, những "Ác ma nhỏ" này đang lợi dụng đặc tính của bản thân có thể chui vào trong bóng tối, tụm năm tụm ba đi tuần tra từng góc tối trong phủ "Thống đốc biển", không cho phép bất kỳ kẻ nào lợi dụng bóng tối lẻn vào nơi này.

Lumian từng giao chiến với bọn chúng, biết rõ đám "Ác ma nhỏ" này cũng không được tính là mạnh, ngoại trừ việc có thể dung nhập vào bóng đen thì bọn chúng còn có thể lợi dụng bóng đen để chế tạo ảo giác, cậu có thể dễ dàng giải quyết một nhóm.

Nhưng đấy chỉ là dễ dàng, cậu cũng không có cách đảm bảo sẽ không gây ra bất kỳ tiếng động nào trong lúc đối phó với một nhóm "Ác ma nhỏ", mà không bị những sinh vật khác đang ẩn mình trong tòa nhà này chú ý tới.

Lumian tập trung tinh thần, đánh giá những khu vực không bị bóng tối bao trùm, phát hiện bên trong ánh trắng đỏ rực, mơ hồ có rất nhiều cái bóng đang trôi nổi trong hư không, lúc ẩn lúc hiện.

Đó là những con cá có toàn thân được bao phủ một lớp giáp thép màu xám sẫm.

Hai con mắt của chúng nó lồi ra, giống như hai quả cầu bằng thịt được đính vào hai bên đầu của thân thể, bên trong mỗi khe hở giữa các mảnh vảy bọc thép là một "Sợi dây mảnh nhỏ" tựa như được ngưng tụ từ ánh sao.

Những con cá kỳ quái này trôi nổi giữa không trung, tản ra các khu vực khác nhau, miệng không ngừng bọt khí ẩn chứa gió lốc vô hình và vết nứt giống như mũi kiếm nhọn.

Một lượng lớn bọt khí nổ tung, vô số "Mũi nhọn" và gió lốc vô hình thổi quét ra bốn phía, tạo thành một cái bẫy nguy hiểm chôn vùi những "Vị khách" có ý định lẻn vào nơi này bằng phương thức "Truyền tống".

Khu vực từ sảnh lớn tiếp nối dẫn đi tới các lối đi khác nhau đều có một tốp gồm ba thủ vệ không ngừng đi tới đi lui mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào, nhìn vẻ mặt của bọn họ thì rất bình thường, không có gì kỳ lạ, nhưng Lumian chỉ liếc mắt một cái, liền thấy khóe miệng và sau gáy bọn họ có một con sâu nhỏ dài có lông cứng màu đen.

Nhóm sâu Batins đen kiểm tra bốn phía xong thì nhanh chóng rút lui vào trong cơ thể của các thủ vệ này.

Mà ánh mắt của các pho tượng chạm khắc đủ loại sinh vật biển trên vách tường tựa như có ý thức, nhìn quét khắp các khu vực.

"Đúng như những gì Juan Oro đã nói, nơi này có rất nhiều gia tộc thân cận với biển cả khác nhau, muốn âm thầm lẻn vào quả thật cực kỳ khó." Lumian thầm tự nhủ một câu, cũng không vội vã tiến lên mà đứng đợi ở khu vực trước sảnh, kiên nhẫn đợi cơ hội.

Không đến hai phút sau, một tiếng nổ vang dội từ phía bến tàu truyền đến.

Ánh lửa đỏ đậm quay cuồng cuộn trào, bốc lên trời cao, chiếu sáng khu vực gần mỗi một ô cửa sổ của nơi này, sóng xung kích khiến chúng nó khẽ rung lên.

Cho dù là đám "Ác ma nhỏ" đang tuần tra trong bóng tối, hay là "Cá bọc giáp thép kỳ dị" ảnh hưởng đến khoảng không xung quanh, sâu batins đen khống chế thủ vệ và những sinh vật đặc thù ẩn nấp trong ánh mắt của các pho tượng, lúc này đều theo bản năng hướng sự chú ý tới các ô cửa sổ thủy tinh gần phía bến tàu.

Lumian lập tức hành động.

Tiếng động vừa rồi là do cậu dùng cầu lửa nổ chậm để chế tạo ra!

Cậu bắt lấy cơ hội này, lướt qua bóng tối bên cạnh đám "Ác ma nhỏ", đi vòng qua khu vực có đám "Cá bọc giáp thép kỳ dị" tuần tra.

Ngay sau đó, trước khi những gia tộc thân cận với biển cả khác chú ý tới, dựa vào thông tin do Juan Oro cung cấp, cậu tập trung vào căn phòng ở tận bên trong cùng sảnh lớn kia.

Ấn ký màu đen bên vai phải của cậu chợt lóe ra ánh sáng u ám, cả người lập tức xuất hiện ở cửa phòng mục tiêu, sau đó nhanh chóng hóa thành bóng đen, chui qua khe cửa vào bên trong.

Đập vào mí mắt Lumian là vô số hoa văn và ký hiệu được chạm khắc nổi trên sàn nhà, trần nhà, vách tường, chúng nó giống như bản phóng to của hình vẽ nhẫn hiến tế của Juan Oro.

Trừ những cái đó, không có sự vật gì khác biệt.

"Thời điểm cử hành nghi thức gác đêm, vài gia tộc thân cận với biển cả nào đó sẽ tiến vào nơi này, khắc bản thu nhỏ của những hoa văn này lên trên dưới trái phải trong ngoài phôi nhẫn, và phụ gia thêm sức mạnh đặc thù?" Lumian nhìn quanh một vòng, rời khỏi bóng đen, kích phát một ấn ký màu đen khác ở trước ngực.

Bề mặt vách tường xung quanh nhà lập tức xuất hiện gợn sóng vô hình, nhưng rất nhanh lắng xuống.

"Chai hư cấu"!

Lumian "đặt" lối đi ở giữa hai căn phòng vào bên trong "Chai hư cấu", thiết lập điều kiện đi vào là "Con người bình thường".

Sau đó, cậu trốn ở cạnh cửa, cũng chính là cửa của "Chai hư cấu", cố ý phát ra tiếng bước chân nặng nề.

Gần như cùng lúc, gia tộc thân cận với biển cả nào đó đã nhận ra tiếng động phía bên này.

Chúng nó liên tưởng đến vụ nổ và ánh lửa cao tận trời phía bến tàu, nhát mắt hiểu ra tất cả bọn chúng đã trúng kế điệu hổ ly sơn của kẻ khác, bị di dời lực chú ý!

Chúng nó lập tức thông báo cho đám "Cá bọc giáp thép kỳ dị", sâu batins đen, "Ác ma nhỏ" và những loài khác, để tất cả nhanh chóng tiến vào nơi cử hành nghi thức chế tạo nhẫn, điều tra kẻ địch có thể đã lẻn vào bên trong.

Những gia tộc thân cận với biển cả này mở cửa phòng, cố gắng dùng nhiều cách để xông vào, nhưng đều bị trở lại vị trí cũ ở sảnh lớn một cách khó hiểu.

Đám "Cá bọc giáp thép kỳ dị" nhanh chóng nhận ra vản chất của vấn đề, chúng nó bắt đầu phun bọt khí chứa gió lốc vô hình vào cửa của "Chai hư cấu".

Trong lúc chúng nó đổ dồn về phía này, tập trung tìm cách vào phòng thì Lumian đã biến thành sinh vật bóng đen, lẻn qua khe hở dưới đáy cửa gỗ, lặng lẽ rời khỏi ‘"Chai hư cấu", trở về khu vực sảnh lớn.

Hành động vừa rồi của cậu cũng là để thu hút lực chút ý của những gia tộc thân cận với biển cả, tạo cơ hội cho mình di dời vị trí.

Mưu kế tốt đương nhiên nên sử dụng nhiều lần!

Hơn nữa, đối phương khó có thể ngờ được rằng mình sẽ dính phải mưu kế tương tự trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, chúng nó sẽ theo bản năng cho rằng kẻ địch có kế hoạch khác.

Đương nhiên, đến lần thứ ba, chúng nó sẽ cảnh giác với loại mưu kế này, nhìn đâu cũng thấy như mình lại bị di dời lực chú ý, đến lúc đó, Lumian có thể áp dụng cách ngược lại để làm việc.

Thừa dịp những gia tộc thân cận với biển cả đều bị "Chai hư cấu" thu hút lực chú ý, Lumian nhanh chóng tránh khỏi khu vực mà đám "Ác ma nhỏ" đang tụ tập, đi vòng qua đám "Cá bọc giáp thép kỳ dị" đến một góc sảnh lớn, lại sử dụng "Du hành xuyên qua linh giới".

Lần này, mục tiêu của cậu là lối vào cầu thang dẫn tới tầng hầm ngầm.

Thủ vệ canh gác ở nơi đó cũng đã bị sự việc trong sảnh lớn hấp dẫn.

Bóng dáng của Lumian vừa mới phác thảo ở lối vào cầu thang, cậu lại lập tức hóa thành bóng đen, di chuyển dọc theo khoảng bóng tối lẻn vào bên trong tầng hầm ngầm.

Nơi này không có thủ vệ cũng không có gia tộc thân cận với biển cả tuần tra, giống như bị cho là khu vực không quan trọng, chỉ là nơi để người dân làng Milo tỏ lòng thành kính với tổ tiên.

Lumian ở trong trạng thái sinh vật bóng đen "tự nhiên" có được thị giác nhìn xuyên qua bóng tối, không cần phải tạo ra một quả cầu lửa cũng có thể nhìn rõ tình hình ở đây:

Bởi vì nơi này được xây dựng bên cạnh bờ biển, cho nên đá lót sàn nhà và vách tường đều ẩm ướt, nhưng bản thân tòa kiến trúc này bị ảnh hưởng bởi đủ loại sức mạnh siêu phàm, trong không khí không hề có mùi ẩm mốc.

Vị trí trung tâm của tầng hầm ngầm có một bệ đá bị tàn phá trông giống như dùng để hiến tế tổ tiên, bề mặt xung quanh có rất nhiều dấu vết bị phá hỏng, chỉ còn lại một vài đường cong, vòng cung không liền mạch và một phần hình vẽ đã không còn nhìn ra dáng vẻ ban đầu.

"Các ký hiệu và hoa văn đầy đủ sẽ hợp thành huy hiệu của tổ tiên làng Milo? Cũng có thể cái này là đồ án có tác dụng thần bí học chăng?" Lumian nhìn đi nhìn lại, nhưng trong đầu rất khó để hình dung ra hình dạng ban đầu lúc chưa bị tàn phá.

Cậu cảm thấy, nếu Noelia của Hội Sinh Sản đã nói ký hiệu và hoa văn ở nơi này có thể làm sáng tỏ một số chuyện, vậy chắc chắn cậu có thể tìm được thông tin nào đó.

Sẽ là thông tin gì đây? Lumian vẫn duy trì trạng thái sinh vật bóng đen, thân thể rút ra khỏi bóng tối, nhìn quanh bốn phía.

Cậu hơi nhíu mày, thầm lẩm bẩm:

"Giáo hội 'Mẫu Thần Đại Địa' rõ ràng có năng lực hủy diệt hoàn toàn nơi này, tại sao còn giữ lại tàn tích này?"

"Điều này có nghĩa là nghi thức cầu biển còn có tác dụng nào đó đối với bọn họ?"

Lumian hướng ánh mắt nhìn về phía bệ đá dùng để hiến tế tổ tiên, trong đầu nhanh chóng nhớ lại chi tiết nghi thức chế tạo nhẫn mà Juan Oro đã nói:

Sau khi "Nhẫn của biển cả" được chế tạo xong, sẽ được đặt ở đây trong một giờ đồng hồ, tượng trưng cho sự thành kính đối với tổ tiên.

"Là đặt nhẫn lên tế đàn đã bị phá hủy hơn nửa này sao?" Lumian ghé sát vào bệ đá có màu xám đen kia, phát hiện trên bề mặt của nó không hề có dấu vết của bụi, toàn bộ đường cong còn sót lại đều đồng thời hướng về vị trí trống rỗng ở trung tâm.

Trong đầu chợt nghĩ đến cái gì đó, cậu lập tức lấy một đồng Louis d'or, đặt nó vào vị trí trung tâm của tế đàn.

Không có chuyện gì xảy ra.

Lumian cất đồng Louis d'or đi, lần lượt đổi thành đồng Liso vàng, "Mắt kính dòm ngó bí ẩn", găng tay "Tra tấn", đặt lên trên.

Vẫn không có gì xảy ra.

Lumian không từ bỏ, cậu lại lấy trang sức đeo tai "Nói dối" màu trắng bạc từ trong túi áo ra, đặt nó lên vị trí trống rỗng không có đường cong trên bệ đá.

Giây tiếp theo, cả người Lumian giống như bị hút khỏi thế giới hiện thực.

Cậu thấy ở chỗ sâu bên trong bệ đá, đột nhiên xuất hiện từng đường cong, từng đoạn hình cung, chúng nó hư ảo chứ không phải thực thể, lại tồn tại một cách chân thật, hợp với những đường nét còn sót lại, tạo thành hai đồ án:

Một đồ án là dùng các nét vẽ đơn giản chồng chất lên nhau tạo thành nhiều lớp cửa, một đồ án là một hình tròn được chia thành mười hai ô vuông có kích thước lớn nhỏ khác nhau, trông giống như đồng hồ nhưng lại chỉ có một cây kim.

Lumian tập trung nhìn, cảm thấy như có cái gì đó bám vào trang sức đeo tai "Nói dối".

Trong nháy mắt, những đường nét rời rạc đột nhiên nhô ra từ sâu bên trong bệ đá nhanh chóng nhạt dần đi, lùi về vị trí ban đầu, nơi này lại khôi phục lại trạng thái bình thường.

"Hai bức tranh vừa rồi đại diện cho hình vẽ của tổ tiên làng Milo sao? Hoặc là kiến thức mà bọn họ thu hoạch được trong lần đầu được mặc khải?" Lumian cảm giác những gia tộc thân cận với viển cả đang lao về phía tầng hầm ngầm, sau khi lẩm bẩm một câu, cậu cầm trang sức đeo tai "Nói dối", lập tức "Truyền tống" rời khỏi đây.

Bên trong căn phòng ngủ chính, khách sạn Solow.

Bóng dáng của Lumian vừa xuất hiện trong căn phòng, cậu lập tức ngồi xuống, bắt đầu viết thư cho quý cô "Ma thuật sư", cậu không kiểm tra xem trang sức đeo tai "Nói dối" có biến hóa gì, tính toán sẽ gửi nó cho lá bài ẩn chính Major Arcana của mình để cô ấy xem xét kỹ hơn.

Sau khi vẽ lại kết cấu, ký hiệu, hoa văn của chiếc nhẫn hiến tế và thuật lại những tình huống mà mình gặp được ở trong phủ "Thống đốc biển", Lumian gấp gọn tờ giấy viết thư, bố trí nghi thức, triệu hồi người đưa tin "Con rối".

Tiếp theo, cậu kiên nhẫn chờ đợi thư hồi âm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro