#90. Valentine

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

WARNING: PỎN, H, ĐỪNG HỎI VẤN ĐỀ LOGIC VÌ NÓ RẤT PHI LOGIC

Author: Lệ
______________

Hôm nay là ngày valentine, Tiết Dương từ mấy ngày trước đã lên kế hoạch cầu hôn Hiểu Tinh Trần. Rượu vang, ánh nến, nhẫn cầu hôn... đều đã chuẩn bị đầy đủ. Vậy mà cả ngày chẳng thấy Hiểu Tinh Trần đâu. 8 giờ tối, Hiểu Tinh Trần mới về đến nhà, lúc này nến cũng đã tàn, thức ăn cũng nguội rồi. Tiết Dương ngồi trên sô pha bộ dạng có chút cô độc như chú chó nhỏ bị bỏ rơi.

"Hiểu Tinh Trần, anh tại sao cả ngày hôm nay tôi gọi đều không bắt máy?"

"Điện thoại tôi hết pin mất rồi."

"Vậy cả ngày hôm nay anh đi đâu?"

"Hôm trước Tống Lam hứa dạy tôi làm socola nên hôm nay qua đó một lát, lúc đi về bị kẹt xe nên..."

Hiểu Tinh Trần vừa nói vừa mở túi lấy ra một hộp socola đã được gói đẹp đẽ, khuôn mặt ửng hồng đưa cho Tiết Dương. Tiết Dương nhận socola, tâm trạng bực bội đã vơi đi phần nào, thì ra Hiểu Tinh Trần vẫn còn nghĩ tới hắn. Trong lòng anh vẫn có hắn.
[...]

Tiết Dương hôn môi Hiểu Tinh Trần, thuần thục cạy mở khoang miệng, lưỡi hắn như con rắn độc len lỏi vào trong khoang miệng Hiểu Tinh Trần muốn mút hết mật ngọt trong miệng anh. Hiểu Tinh Trần bị hôn tới đầu óc quay cuồng, mặc cho Tiết Dương làm loạn. Áo sơ mi mỏng chẳng mấy chốc đã thấm ướt mồ hôi, trong suốt dán lên người Hiểu Tinh Trần, bộ dạng câu nhân không thể tả. Tiết Dương hôn dọc xuống xương quai xanh, gặm cắn để lại vết hôn ngân chói mắt. Một tay Tiết Dương lưu loát đem hàng cúc áo mở tung, tay còn lại bắt lấy hai cánh tay Hiểu Tinh Trần giữ chặt trên đỉnh đầu. Thổi một ngụm khí vào tai anh.

"Hôm nay anh không ngoan, hại tôi đau lòng cả một ngày, bây giờ nhất định phải cho anh nếm chút đau khổ."

Dứt lời liền đem hai tay Hiểu Tinh Trần trói lại. Hiểu Tinh Trần bị hắn trêu chọc, cả người phát nóng, cảm giác khao khát muốn được Tiết Dương thượng lúc này trỗi dậy mãnh liệt. Cả người uốn éo muốn tìm cách xoa dịu cái nóng bức này.

"A... A Dương...no... nóng ưm... khó... chịu"

Tiết Dương nhìn Hiểu Tinh Trần cười ranh mãnh, với tay lấy chai rượu vang trên bàn, chậm rãi đem rượu tưới hết lên người Hiểu Tinh Trần. Hơi cồn trong rượu lại càng khiến đầu óc Hiểu Tinh Trần choáng váng, Tiết Dương còn không có liêm sỉ mở miệng.

"Chai rượu này cũng đắt đỏ lắm, đổ đi như vậy có hơi phí nhỉ?"

Hiểu Tinh Trần đương nhiên biết hắn muốn làm gì, cả người cứng ngắc.

"Bao... nh..iêu tiền tôi... ư... ưm đền... cho cậ..u..."

"Như vậy cũng không thể lãng phí được."

Còn chẳng cho Hiểu Tinh Trần nói thêm câu nào đã cúi xuống liếm mút cơ thể anh không hề bỏ sót một điểm nào. Hai cánh môi Tiết Dương lướt qua nhũ tiêm Hiểu Tinh Trần, hắn há miệng đem đầu vú Hiểu Tinh Trần trêu chọc, nhũ tiêm bị đùa bỡn chẳng mấy chốc mà cương cứng lấp lánh ánh nước. Tiết Dương nắm đầu nhũ tiêm nhéo nhẹ đã khiến Hiểu Tinh Trần không kìm nổi mà bật ra tiếng rên rỉ. Một đường hôn xuống phía bụng nhỏ, mỗi nơi đi qua đều để lại vết hôn chói mắt. Qua một thoáng, quần áo trên người Hiểu Tinh Trần đã nằm la liệt dưới sàn, trên người anh không một mảnh vải che thân, cả cơ thể trần truồng trắng nõn cứ thế phơi bày trước mắt Tiết Dương. Trong khi đó, Tiết Dương vẫn quần áo chỉnh tề, thật không công bằng! Hiểu Tinh Trần nhìn hắn bất mãn, chẳng có hứng thú muốn tiếp tục.

"Nếu muốn thì anh tự cởi đi"

Ôi chao, cái nụ cười vô hại chưa kìa, rõ ràng là lưu manh còn bày đặt giả danh bạch thỏ. Cơ mà lúc này Hiểu Tinh Trần đâu có quản được nhiều như vậy. Ngẩng đầu, dùng miệng tháo từng cúc áo, nước bọt thấm ướt một đường áo, lại xuôi theo hai bên má chảy xuống cổ Hiểu Tinh Trần. Yết hầu theo mỗi lần lên xuống như trêu ngươi trước mắt Tiết Dương.

Bàn tay Tiết Dương đem lọ gel mở ra, dọc theo hông nhỏ men xuống hai cánh mông tròn trịa của Hiểu Tinh Trần. Một ngón tay chen vào giữa khe mông nhấn nhẹ, chất bôi trơn mát lạnh nơi hậu huyệt làm Hiểu Tinh Trần rùng mình. Dịch ruột non bắt đầu tiết ra, cộng thêm chất bôi trơn khiến Tiết Dương dễ dàng hoạt động hơn. Một ngón, hai ngón, ba ngón tay Tiết Dương, chen chúc nhau trong hậu huyệt Hiểu Tinh Trần, tiếng nước nhớp nháp đầy dâm mĩ vang lên khắp phòng.

"A... A Dương, đừng...đừng mà ha...a..."

Ba ngón tay ở trong hậu huyệt Hiểu Tinh Trần một phen chà đạp, đâm thọc loạn xạ. Mật dịch tiết ra ngày càng nhiều, dọc theo đùi Hiểu Tinh Trần chảy xuống sofa. Tiết Dương đem ba ngón tay nơi hậu huyệt rút ra, ướt át và nhầy nhụa. Cứ tưởng hắn chịu buông tha rồi, ai ngờ đâu.

"Hiểu Tinh Trần, muốn nếm thử socola không?"

"Kh... Không cần... Ta... Là làm cho ngươi hộc... hộc..."

"Ngươi rõ ràng là đang nói dối, nhìn xem miệng nhỏ phía dưới có phải thèm thuồng tới nhỏ dãi rồi hay không?"

"Không... K... hông phải... như...ư vậy..."

"Còn dám mạnh miệng, thật không ngoan"

Miệng thì trêu chọc, tay bóc một viên socola, thừa dịp Hiểu Tinh Trần lơ đãng, liền đem viên kẹo nhét sâu vào trong hậu huyệt. Hiểu Tinh Trần bị hắn giày vò đến sắp phát điên. Vật phía trước đã dựng thẳng bừng bừng sắc tình cương cứng muốn bắn ra, nhưng lại chẳng phóng thích được, phía sau lại bị chèn ép, cảm giác viên socola đang tan chảy bên trong thật chẳng dễ chịu chút nào. Hiểu Tinh Trần vặn vẹo thân hình muốn khiến bản thân thoải mái hơn một chút, nhưng càng động lại càng khiến bản thân thêm khó chịu. Nhìn đến tên lưu manh đang ngồi cười nhan nhở kia lại khiến Hiểu Tinh Trần uất ức. Vì cớ gì mà hắn có thể thong dong ngồi hưởng thụ ở đó trong khi anh lại phải chật vật như vậy. Hiểu Tinh Trần cứ nghĩ cả hai sẽ trải qua một ngày valentine ngọt ngào, anh đã dành cả ngày học làm socola tặng hắn muốn bày tỏ tấm lòng mình. Ai ngờ đâu lại bị đối xử như vậy. Uất ức trong lòng giờ đây như thủy triều tuôn ra, cả khuôn mặt ướt đẫm nước mắt, cổ họng phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào.

Tiết Dương biết bản thân đùa quá đà rồi, nhìn bảo bối nhà hắn hai mắt đẫm lệ liền không khỏi đau lòng. Bước tới tháo sợi dây đang trói Hiểu Tinh Trần, cổ tay anh bị vòng dây siết ửng đỏ, hai mắt vẫn phủ một màn nước mắt mộng mị. Tiết Dương cúi người xuống bế Hiểu Tinh Trần trên tay bước vào phòng ngủ, hai cánh tay Hiểu Tinh Trần vòng qua cổ Tiết Dương, cơ thể nóng bừng đến lợi hại.

Đặt Hiểu Tinh Trần xuống giường, hai chân anh thế mà vẫn run rẩy quấn chặt eo Tiết Dương. Chiếc quần lót cuối cùng cũng bị Tiết Dương lột ra, vật nam tính không che đậy của Tiết Dương hiện lên trước mắt Hiểu Tinh Trần. Lật người Hiểu Tinh Trần lại, dương vật của Tiết Dương đặt trước hậu huyệt của Hiểu Tinh Trần cọ cọ, viên socola bên trong tan chảy hòa theo dịch chảy nhớp nháp giữa hai chân Hiểu Tinh Trần. Phía trước đưa tay nắm tay cự vật của Hiểu Tinh Trần mà tuốt lộng, qua một lúc bạch trọc đã phun trào, phía sau nhẹ nhàng đem dương vật của mình đặt vào hậu huyệt, dù đã được bôi trơn nhưng hậu huyệt Hiểu Tinh Trần vẫn co bóp chặt chẽ. Nội bích non mềm bao bọc lấy "tiểu Tiết Dương" ấm áp, dịu dàng. Phía trước và phía sau đồng thời chịu khoái cảm, tiếng ngâm mê người của Hiểu Tinh Trần không thể kìm nén được mà bật ra. Ôm lấy eo Hiểu Tinh Trần, cự vật phía sau bắt đầu di chuyển, mỗi lần thúc vào lại khiến Hiểu Tinh Trần rên lên ngọt nị.

Tiết Dương lật người, đem Hiểu Tinh Trần lên trên mình, bàn tay âu yếm vuốt ve gương mặt Hiểu Tinh Trần, đem mấy lọn tóc dính trên mặt Hiểu Tinh Trần gạt đi.

"Bảo bối, muốn thoải mái thì tự mình động đi."

"Ưm... không cần...ha...a...ư..."

Hai tay Hiểu Tinh Trần chống trước ngược Tiết Dương ương ngạnh, miệng thì nói vậy thân thể lại không hề thành thật mà tiết dịch. Tiết Dương cũng không muốn làm khó anh, nắm lấy eo Hiểu Tinh Trần kéo xuống, cự vật cứ như vậy mà cắm sâu trong cơ thể Hiểu Tinh Trần, tại nơi sâu nhất, dòng bạch trong nóng bỏng phun ra lấp đầy cơ thể anh.

Một lần, hai lần... Hiểu Tinh Trần không biết Tiết Dương đã làm anh đến lần thứ bao nhiêu nữa nhưng vật kia vẫn chưa thỏa mãn mà buông tha cho anh. Tốc độ phía sau càng ngày càng tăng lên, hai chân Hiểu Tinh Trần bị hắn kéo lên dè ép trước ngược, hai tay nắm chặt ga giường đến nhăn nhúm.

"Ha...a A D..ương... ưm..a không... không đư...ợc ... a...dừng lại...ư...a..."

Bàn tay Tiết Dương đánh lên mông Hiểu Tinh Trần cái đỏ mọng, tốc độ phía dưới cũng chẳng hề chậm lại.

"Hảo bảo bối, không được dừng lại hả? Đều chiều theo cưng."

Một chân Hiểu Tinh Trần gác lên vai Tiết Dương, hậu huyệt vẫn co bóp chặt chẽ, đem dương vật của hắn mút vào, Tiết Dương đâm tới nơi sâu nhất, chọc ngoáy vào đó khiến Hiểu Tinh Trần hết lần này đến lần khác đạt đến cao trào. Lại một lần nữa bắn vào bên trong cơ thể Hiểu Tinh Trần cự vật của Tiết Dương mới có dấu hiệu ngừng lại. Nhưng vẫn không chịu rút khỏi cơ thể Hiểu Tinh Trần. Cứ để nguyên như vậy mà bế Hiểu Tinh Trần vào phòng tắm. Hiểu Tinh Trần bị hắn làm tới dục tiên dục tử, phía dưới đã tê cứng mất hết cảm giác. Tiết Dương đặt anh xuống để mở nước, cự vật bên trong cơ thể Hiểu Tinh Trần vừa mới rút ra, tinh dịch liền theo đùi nhỏ chảy xuống thành một bãi nhầy nhụa dưới chân. Hai chân Hiểu Tinh Trần đứng không vững, run rẩy bám vào người Tiết Dương.

Bế Hiểu Tinh Trần đặt vào bồn tắm, nước ấm khiến cơ thể anh thả lỏng hơn, thoải mái tận hưởng Tiết Dương xoa bóp cho mình. Làm loạn trong trong phòng tắm một trận cuối cùng cũng tắm xong. Hiểu Tinh Trần cũng rất hưởng thụ sự phục vụ từ Tiết Dương, cả người mỏi nhừ một ngón tay cũng chẳng muốn động. Thay ga trải giường xong, Hiểu Tinh Trần nằm trong lòng Tiết Dương hai mắt đã sắp dính vào nhau. Bỗng nhiên nơi bàn tay có chút lạnh, nơi ngón áp út không biết từ lúc nào xuất hiện một chiếc nhẫn tinh xảo. Hiểu Tinh Trần có hơi khó hiểu nhìn Tiết Dương, hắn ôn nhu hôn lên chóp mũi anh.

"Hiểu Tinh Trần, chúng ta kết hôn đi."

Từng câu từng chữ trịnh trọng nói ra, khảm sâu trong trái tim Hiểu Tinh Trần. Bầu không khí ngưng đọng lại.

"Tôi đồng ý"

"Thật sao?"

Hắn không chắc chắn, muốn xác nhận lại đây là sự thật, thực sự không phải là giấc mơ.

"Nhẫn cũng đã đeo rồi, còn từ chối được hay sao?"

"Vậy mai đi đăng ký kết hôn nha."

Hiểu Tinh Trần bật cười nhìn hắn.

"Có vội quá không?"

Tiếu ý tràn đầy khuôn mặt Tiết Dương, cánh tay ôm eo Hiểu Tinh Trần cũng siết chặt hơn.

"Phải nhanh chứ, lỡ như anh đổi ý thì phải làm sao?"

Hiểu Tinh Trần thật hết cách với hắn, bao nhiêu tuổi rồi còn hờn dỗi y như tiểu hài tử vậy. Nhưng biết làm sao được, trái tim lỡ thuộc về hắn mất rồi còn đâu.

"Vậy còn không mau ngủ, ngày mai còn dậy sớm nữa."

"Được được, mau ngủ đi."

"Hiểu Tinh Trần, valentine vui vẻ"

"Valentine vui vẻ, A Dương. Tôi yêu cậu."
____________

Lần đầu tiên viết pỏn còn nhiều thiếu sót, mọi người góp ý thêm nha. Chúc fandom valentine vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro