Ngủ ngoan bên vai anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày xưa nó có một giấc mơ...giấc mơ nhỏ và giản dị lắm... Nó mơ một ngày đẹp trời, nó được ngủ thật hiền bên một người mà nó yêu.

Trái tim nó đã từng yêu, khoảng thời gian hạnh phúc cùng những người nó đã yêu cũng có chứ không phải không...nhưng thật sự nó chưa bao giờ có được khoảnh khắc nó mong muốn. Chẳng phải vì hoàn cảnh không cho phép, mà vì nó cảm nhận vẫn còn một điều gì đó mà nó vẫn chưa thể đạt được. Vẫn yêu và vẫn bên nhau nhưng không hẳn những cảm xúc có được là hoàn toàn mỹ mãn. Nó nhận ra triết lý này từ khi quen anh.

Anh có yêu nó không? Anh yêu nó có nhiều không? Anh sẽ mãi yêu chiều nó chứ? Và liệu anh sẽ yêu nó bao lâu, bên nó bao lâu? Có bên nó đủ thời gian như nó mong muốn không? Nhiều câu hỏi xoáy trong nó kể từ ngày anh buớc vào cuộc đời nó.

Từ trước đến giờ, nó luôn là người đi tìm tình yêu. Tình yêu không mơ hồ, không phải không có thực. Nó tìm kiếm, và đã luôn tìm được. Nó có tình yêu nhưng không hẳn như mong muốn. Nó có cầu toàn không? Trên đời liệu có gì là hoàn hảo... Nó không cầu toàn, không mong một điều hoàn hảo... chỉ là nó muốn đủ thêm chút xíu... chỉ chút xíu thôi. Vậy mà cái chút xíu đó khó khăn lắm nhé. Không phải ai cũng dư ra một ít những gì bạn cần tìm. Mọi thứ tìm được luôn thiếu một ít chỗ này, bớt xén một ít chỗ kia. Những tình yêu xưa của nó cũng thế. Nhưng nó đã nói, nó không cầu toàn mà. Nó vẫn yêu sự thiếu một ít đó. 

Nhưng con người, cái cần lúc nào cũng không đủ. Nó yêu tình yêu tìm được rồi lại cảm thấy thiếu, nó bắt đầu đòi hỏi hơn, cái nó cần cũng chẳng gì là lớn lao chính vì thế nó tự hụt hẫng với cái nó tìm được. Rồi những tình yêu đó xa nó. Nó buồn. Nó chờ đợi một tình yêu khác với một hi vọng giản đơn "không cầu toàn để có thể yêu thật nhiều".

Anh đến nhẹ nhàng, vô tình... Tình yêu trong nó như tên trộm lẻn vào trái tim lúc nào chẳng biết. Nó bắt đầu yêu lại. Hân hoan với cảm xúc mới, hạnh phúc mới. Nó mở lòng và bắt đầu mong chờ, hi vọng... Anh không như những tình yêu cũ. Dĩ nhiên ta không thể đem cái này để so sánh với cái khác vì cuộc sống là đa dạng, ta không thể mong cái này giống cái kia.

Và hôm nay, trong căn phòng, không phải ở nhà nó cũng chẳng phải ở nhà anh - đơn giản nó chỉ là một nơi tạm trú tình yêu. Trong vòng tay anh, nó ngoan hiền và ... ngủ. Một giấc ngủ không dài bằng một đêm, nó ngắn như một giấc mơ. Nhưng nó thích lắm. Điều nó thật sự hạnh phúc là trong giấc ngủ chập chờn, nó vẫn cảm nhận được anh luôn bên nó. Bàn tay anh vẫn nắm chặt tay nó, vòng tay anh vẫn gói gọn cơ thể nhỏ bé của nó. Thỉnh thoảng nó vẫn cựa mình như những giấc ngủ khác, nhưng anh vẫn không rời. Cảm giác thật chứ không phải như mơ. Nó ngủ - một tâm hồn mỉm cười nhẹ nhàng với hạnh phúc. Với nó, điều nhỏ nhoi này là cảm xúc mà nó thật sự cần nhất.

Ngủ ngoan bên vai anh, nó cảm giác nó có thể thả lỏng mình, buông trôi mọi thứ. Nó tin anh sẽ biết nắm giữ lại. Nó tin anh, yêu anh và mong muốn được ngủ bên anh để cảm nhận cuộc sống có những giây phút rất đỗi nhẹ nhàng nhưng là gia vị cho hạnh phúc mà nó hằng tìm kiếm./.

---HẾT---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro