Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong nội viện bằng thạch bích của Tuyết cung, Tuyết Lượng thấp thỏm canh chừng ở một bên hầu hạ

Tuyết Trùng Tử và Tuyết trưởng lão ngồi đối diện trên tháp dài, gương mặt nghiêm túc, tâm tình lại vô cùng nặng nề

Vừa rồi, Tuyết Trùng Tử từ chỗ Tuyết trưởng lão biết được một chuyện lớn đủ để chấn động Cung môn, nhiễu loạn sự bình an của Cung môn

Đây là cơn sóng ngầm mãnh liệt bên trong Cung môn, cũng là chuyện có thể dao động tới căn cơ của Cung môn bọn họ

---- Liên quan tới chuyện Thượng Quan Thiển có thể mang thai cốt nhục của Cung gia

"Toàn bộ chân tướng của chuyện này.... chính là như vậy." Tuyết trưởng lão thoạt nhìn tâm sự trùng trùng, ông trầm giọng nói với Tuyết Trùng Tử, "Tuyết Trùng Tử, ta muốn nghe suy nghĩ của con."

Tuyết Trùng Tử ngồi thẳng tại chỗ, không lập tức mở miệng trả lời, chỉ thong thả cầm lấy chén trà, uống mấy ngụm trà hơi lạnh nhuận họng

Tuyết trưởng lão tĩnh tâm, cũng không định thúc giục. Chỉ là ánh mắt ông cực kỳ sắc bén, nhìn chằm chằm Tuyết Trùng Tử không buông, trái lại cũng tạo nên một cảm giác áp bách khác

Tuyết Trùng Tử cũng không sợ uy áp của Tuyết trưởng lão, cũng không bị chút ảnh hưởng nào, y bình tĩnh, lạnh nhạt, giống như mình và Tuyết trưởng lão đang nói chuyện, nếm trà như thường

Qua một lúc lâu, chờ Tuyết Trùng Tử sắp xếp lại suy nghĩ xong, y mới nhẹ nhàng hỏi, "Tuyết trước lão, trước khi trả lời ngài, ta có thể nghe suy nghĩ của ngài trước không."

Tuyết trưởng lão dường như bị chọc cho tức cười, nhưng càng nhiều là khí tức sắc bén tới từ ánh mắt kia

Cho dù ngậm ý cười, nhưng giọng nói của ông rõ ràng có chút không vui, "Bây giờ là ta hỏi con, con sao lại hỏi ngược lại ta ?"

Tuyết Trùng Tử hơi thở dài, suy nghĩ một lúc, mới nói, "Mặc dù ta thân là người đứng đầu Tuyết cung, nhưng ngài mới là người đứng đầu Tuyết gia. Ta kính ngài đi trước, cũng không có gì không ổn."

Biết miệng lưỡi của Tuyết Trùng Tử sắc bén, nhưng Tuyết trưởng lão lần này lại không muốn theo y

"Suy nghĩ của ta tạm thời không quan trọng. Ta hỏi là.... suy nghĩ của con." Tuyết trưởng lão nghiêm túc nhắc nhở, "Tuyết Trùng Tử, đừng vòng vo với ta. Ta một lúc nữa còn phải quay về Trưởng lão viện thương lượng chuyện này với Thượng Giác bọn họ. Con dứt khoát đi, nói cho ta nghe suy nghĩ thực sự của con."

Tuyết Trùng Tử mím môi, lại trầm tĩnh một lúc

Ngay lúc Tuyết trưởng lão có chút mất kiên nhẫn, muốn mở miệng thúc giục, Tuyết Trùng Tử mới chậm rãi mở miệng nói

"Tuyết trưởng lão, có thể hỏi một câu ngoài lề không. Không biết.... vị trí cung chủ Hoa cung, có phải đã có sự lựa chọn không ?" Tuyết Trùng Tử hỏi

Hoa cung cho dù hiu quạnh đi nữa, lượng người có ít ỏi đi nữa, kỳ thực cũng có một số hậu tự huyết mạch Hoa gia chống đỡ

Cho dù bọn họ ngại tộc quy, tạm thời còn chưa chọn được vị trí đứng đầu, không thể lộ diện, nhưng chung quy vẫn phải có người kế nhiệm, chỉ là thời điểm kế nhiệm chưa tới mà thôi

Chỉ thấy Tuyết trưởng lão có chút bất đắc dĩ, lắc đầu, "Con cũng biết. Tuy Hoa gia có hậu tự kế nhiệm, lại đều không đủ năng lực, tạm thời không thể gánh trách nhiệm của cung chủ. Trước đây, lúc Hoa trưởng lão còn tại thế, cũng từng lén nói với ta, nếu có ngày nào đó ông ấy không may qua đời, người kế nhiệm vị trí đương nhiên do Hoa công tử gánh vác. Nhưng nếu ngày nào đó Hoa công tử cũng không ở đây thì theo gia quy của Hoa gia, người kế nhiệm trải qua thử thách lựa chọn hoặc được những người có quyền nhất trí lên vị trí kế nhiệm, kéo dài sứ mệnh gia tộc của bọn họ."

"Chỉ đáng tiếc...." Tuyết trưởng lão lắc đầu thở dài nói, "Người tính không bằng trời tính. Sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn, Hoa gia sẽ như rắn mất đầu, chỉ có thể tạm thời do trưởng lão khác nắm quyền thay. Nhưng, dù sao tổ tiên Tuyết Nguyệt Hoa gia từng liên hợp cùng định ra một nguyên tắc rõ ràng : Bất luận cung nào thiếu người cầm quyền, người đứng đầu của gia tộc khác đều tự động có quyền tạm thời quản lý, tới khi xuất hiện người kế thừa đủ điều kiện tiếp theo mới thôi."

"Ta chỉ muốn xác nhận." Tuyết Trùng Tử tán đồng, gật đầu, "Nếu bây giờ chắc chắn Hoa gia tạm thời không có người tài đủ để kế nhiệm vị trí cung chủ hoặc trưởng lão, vậy.... ngài vừa đề cập tới gia quy kia, trái lại cũng không thể không chấp hành."

Tuyết Trùng Tử nhớ gia quy kia, từ nhỏ đã thuộc lòng

Y bình tĩnh uống một ngụm trà, mới nhẹ nhàng mở miệng nói, "Nhìn cục diện bây giờ, Hoa gia tự động thống nhất, tạm thời nghe lệnh của người đứng đầu Tuyết gia và Nguyệt gia. Như vậy xem ra cũng là một chuyện tốt."

Nghe vậy, Tuyết trưởng lão nhẹ nhàng nhướn mày, ánh mắt như có chút săm soi yên lặng quan sát Tuyết Trùng Tử

Trên mặt Tuyết Trùng Tử không lộ tâm tình, thái độ thản nhiên tới giống như đang bàn luận chuyện gì không quan trọng với Tuyết trưởng lão

Y từ trước tới nay tâm tư kín đáo, đối diện với công sự cũng chưa từng xử trí theo cảm tính

Có đôi khi, bình tĩnh, kiềm chế tới gần như máu lạnh này cũng thường bị đám bằng hữu trêu chọc

Chỉ nghe thấy Tuyết Trùng Tử tiếp tục phân tích, "Thân phận của Thượng Quan Thiển khó xử, tình huống bây giờ lại cực kỳ phức tạp. Nếu Giác công tử có tâm muốn bảo vệ Thượng Quan Thiển và thai nhi trong bụng nàng ta, trái lại cũng có thể hiểu được. Chỉ là, sắp xếp Thượng Quan Thiển ở ngoài Cung môn cũng còn được. Nếu muốn đón nàng ta quay về Cung môn.... sợ rằng sẽ dấy lên tranh cãi không nhỏ. Chỉ cần có thể chắc chắn trong bụng Thượng Quan Thiển thực sự là cốt nhục của Cung gia, nếu Giác công tử muốn giữ hài tử, bỏ mẫu thân, có lẽ vấn đề còn tương đối nhỏ. Nhưng nếu Giác công tử kiên trì muốn giữ lại thân phận phu nhân Giác cung cho Thượng Quan Thiển, vậy.... núi trước và núi sau của Cung môn sợ rằng thực sự sẽ có sự chia rẽ không nhỏ."

Tuyết trưởng lão yên lặng nghe, không kiềm chế được vuốt râu

Tuyết Trùng Tử rót thêm trà nóng cho mình, cũng chủ động thêm trà cho Tuyết trưởng lão, còn không quên tiếp tục nhẹ giọng nói suy nghĩ của y, "Hành động trung với Vô Phong và phản bội Cung môn trước đây của Thượng Quan Thiển thực sự trơ trẽn, cho dù nàng ta thực sự thân bất do kỷ thế nào, nhưng sự thực là nàng ta lựa chọn giúp Vô Phong. Cho dù nguyên nhân.... quả thực cũng là kế sách do chúng ta cùng Chấp Nhẫn và Giác công tử liên hợp. Thượng Quan Thiển trong kế hoạch là bên bị động, giúp Cung môn dẫn Vô Phong tới. Nhưng không thể phủ nhận là, cũng vì tâm kế của Thượng Quan Thiển, mới có thể khiến nàng ta bất tri bất giác trở thành "quân cờ" của Chấp Nhẫn bọn họ."

Giọng điệu của Tuyết Trùng Tử thoạt nghe thong thả, lạnh nhạt, nhưng ánh mắt và khí thế trên người y lại đặc biệt cường thế, "Trận chiến với Vô Phong này, bất luận người núi trước hay núi sau của Cung môn đều phải trả giá thảm khốc, càng không nói tới Hoa gia chịu tổn thất nặng nề, mất Hoa trưởng lão và Hoa công tử, mà Tuyết gia chúng ta cũng mất Tuyết công tử.... Đây là tổn thất của Cung môn, cũng là đau xót không thể xóa nhòa với hậu tự của Hoa gia và Tuyết gia ta."

"Chung ta và Vô Phong có mối thù không đội trời chung, mà chỉ cần Thượng Quan Thiển xuất hiện, chúng ta sẽ bị nhắc nhở liên tục về thân phận nhạy cảm, khó dò của nàng ta. Nhìn như vậy, phần lớn người Cung môn đều sẽ có khúc mắc và phản cảm với Thượng Quan Thiển. Hơn nữa mối thù mất đồng tộc, người thân, bằng hữu, cho dù người không phải do Thượng Quan Thiển giết chết, nhưng dù sao thân phận của Thượng Quan Thiển phức tạp, tâm tư khó dò, tam quan, nhân phẩm cũng khó khiến người khác tin tưởng. Nếu người Cung gia cố tình muốn mang Thượng Quan Thiển về Cung môn, trước tiên không nói tới núi trước sẽ có phong ba gì, nói thật, phần lớn người núi sau, rất nhiều người của Hoa gia và Tuyết gia ta sợ rằng cũng sẽ không đồng ý."

Nói tới đây, Tuyết Trùng Tử dừng một chút, lắc đầu, mới thở dài, "Khó, rất khó. Nếu Thượng Quan Thiển quay về, vậy Cung môn chắc chắn sẽ loạn một thời gian."

Tuyết trưởng lão dường như có tính toán riêng của mình, nhưng không định dễ dàng nói ra miệng

Ông suy nghĩ một lúc lời vừa rồi của Tuyết Trùng Tử, mới thuận miệng hỏi, "Tuyết Trùng Tử, theo con thấy, con cho rằng.... có thể gỡ bỏ khúc mắc này không ?"

Cung môn từ trước tới nay cùng nhau hợp lực, thống nhất đối kháng với kẻ thù bên ngoài làm trọng

Bất luận núi trước hay núi sau, gia quy cũng không cho phép gia tộc phản bội hay giết hại đồng tộc

Nhưng nếu vì một Thượng Quan Thiển quay về mà khiến Cung môn sinh ra mâu thuẫn nội bộ, vậy thực sự là một mối phiền và vấn đề đặc biệt khó giải quyết

Đại chiến với Vô Phong tuy nói là không thể tránh, nhưng Thượng Quan Thiển rõ ràng khác với Vân Vi Sam, lựa chọn một con đường hoàn toàn khác

Một con đường.... nhất định khiến Thượng Quan Thiển trở thành cái gai trong mắt nhiều người

Chỉ thấy Tuyết Trùng Tử lần nữa không nhanh không chậm mở miệng nói, "Người Cung môn từ trước tới nay tối kỵ nhất chuyện phản bội, cũng chán ghét Vô Phong nhất, có thể nói là không đội trời chung, thủy hỏa bất dung. Đối với người Cung môn chúng ta, cũng không phải ngang ngược tới không nói lý. Chúng ta có thể tiếp nhận Vân Vi Sam, thậm chí tán thành thân phận Chấp Nhẫn phu nhân của nàng ấy, là vì nàng ấy khác với Thượng Quan Thiển. Vân Vi Sam quay đầu là bờ, lựa chọn bỏ tà theo chính, không thông đồng với Vô Phong, cũng không sợ bản thân có thể gặp phải nguy hiểm."

Tuyết Trùng Tử nói tiếp, "Theo cách hiểu vụng về của ta, nếu thực sự muốn gỡ bỏ khúc mắc này, tuy nói có chút khó khăn, nhưng không tới mức là đường cùng. Vì có phúc trong họa là : Hoa gia hiện tại chưa có người kế nhiệm thích hợp, cho nên đương nhiên trách nhiệm quản lý bọn họ ở trên người Tuyết gia và Nguyệt gia chúng ta. Nói cách khác, chỉ cần có gia tộc đứng đầu đủ uy vọng hoặc cung chủ tọa trấn thống nhất, vậy nỗi lo lắng về sự chia rẽ của ngài đương nhiên cũng có thể giải quyết dễ dàng hơn. Dù sao.... ba đại gia tộc Tuyết Nguyệt Hoa ở núi sau chúng ta sớm chung nhận thức, mọi chuyện quyết định đều lấy gia tộc đứng đầu làm chính."

Tuyết trưởng lão nghe xong, sắc mặt không khỏi lộ ra vẻ ưu sầu

Dù sao cho dù ông thân là Tuyết trưởng lão đứng đầu Tuyết gia, ông cũng không muốn khăng khăng cố chấp, một tay che trời

Tội của Thượng Quan Thiển có xóa được hay không, cũng không phải chỉ dựa vào sức lực của một mình ông là được

Các đại gia tộc đều là quy củ và điểm mấu chốt của mình phải giữ, cũng có tôn nghiêm muốn bảo vệ

Tuyết trưởng lão tâm sự trùng trùng, không nhịn được thở dài, "Nếu theo lời con.... cường thế ép các tộc nhân tiếp nhận Thượng Quan Thiển quay về, cho dù bọn họ bị ép đồng ý, cũng sợ trong lòng không phục, khó có thể cam tâm tình nguyện ----"

"Đúng vậy." Tuyết Trùng Tử nhún vai, khó có khi lộ ra ý cười nhàn nhạt, "Tuyết trưởng lão, thứ cho ta nói thẳng, mối lo này của ngài theo ta thấy là rất thừa. Người của núi sau, nói tới cùng là bị ràng buộc bởi các tộc quy, căn bản không có cơ hội đi tới núi trước hay ra ngoài Cung môn. Thậm chí ngay cả nhiều chỗ ở núi sau, bọn họ cũng không thể đi lại. Bọn họ chẳng qua cần một nơi phát tiết tâm tình mất đi người thân mà thôi. Nếu Thượng Quan Thiển quay về, nhưng thân thế khó xử, lập trường khó phân, đương nhiên cũng khiến người theo bản năng nghi ngờ nàng ta có phải vẫn là mật thám của Vô Phong hay không. Cho nên, mọi người chắc chắn sẽ theo khúc mắc trong lòng, sinh ra kiêng dè, bài xích đối phương. Nhưng nếu muốn nói tới cùng, ta nghĩ.... lo lắng chân chính của ngài kỳ thực là sợ danh dự của Chấp Nhẫn và Giác công tử bị ảnh hưởng mà thôi."

Tuyết Trùng Tử nói tiếp, "Dù sao muốn đưa một người từng giúp Vô Phong giết hại người Cung môn vào lại Cung môn, bất luận nghĩ thế nào cũng không phải là quyết định quá sáng suốt. Nếu Giác công tử và Chấp Nhẫn kiên trì, nhất định sẽ khiến Cung môn, bất luận là núi trước hay núi sau dấy lên tranh cãi không nhỏ."

Thượng Quan Thiển từng chân chính giết Kim Phồn

Nếu không phải vì có Xuất Vân Trùng Liên của Cung Viễn Chủy, sợ rằng Kim Phồn cũng sớm không còn ở nhân thế

Ngay cả Nguyệt trưởng lão trước đây cũng thiếu chút nữa mất mạng trong tay Thượng Quan Thiển

Tuy Tuyết Trùng Tử không hiểu nhiều về Thượng Quan Thiển, nhưng chỉ dựa vào vài điểm này, cũng đã có tâm tính bài xích mãnh liệt với Thượng Quan Thiển

Càng không nói tới những người thực sự bị Thượng Quan Thiển làm tổn thương, bọn họ sẽ có suy nghĩ thế nào

Tuyết Trùng Tử lại nói tiếp, "Vô Phong tàn nhẫn, hung bạo không có giới hạn. Có ai có thể cam đoan, Thượng Quan Thiển lần này quay về không phải là muốn mượn cái thai trong bụng để áp chế, lấy đây làm tổn thương người Cung môn ? Ta từng nghe Cung Viễn Chủy nói rất nhiều lời trong lòng, cũng có rất nhiều lời liên quan tới nữ nhân Thượng Quan Thiển này. Tuy ta không có quá nhiều cơ hội tiếp xúc với Thượng Quan Thiển, nhưng ta thực sự không có cách tin tưởng nàng ta dễ dàng. Theo ta thấy, nữ nhân này rất nguy hiểm, bất luận là cố tình hay vô tình, ta luôn có dự cảm, nàng ta sớm muộn gì cũng trở thành một uy hiếp lớn của Cung môn."

"Tuyết trưởng lão, ngài đã biết suy nghĩ của ta. Những lời vừa rồi, đều là lời trong lòng ta. Ta một lòng muốn bảo vệ Cung Viễn Chủy, không muốn hắn chịu bất cứ tổn thương nào. Nhưng chuyện Thượng Quan Thiển, ta thực sự lo lắng. Nữ nhân này tâm cơ quá sâu, Cung Viễn Chủy không phải là đối thủ của nàng ta. Nếu sau này lại xảy ra chuyện châm ngòi, giá họa mọi người như vậy, chỉ sợ không chỉ làm ầm ĩ Giác cung, toàn bộ Cung môn cũng sẽ gà bay chó sủa !" Chỉ nghĩ tới cảnh tượng này, Tuyết Trùng Tử cũng bắt đầu cảm thấy đau đầu

Tuyết Trùng Tử nói tiếp, "Cho nên, nếu thực sự muốn đón Thượng Quan Thiển quay về Cung môn, mặc dù ta lo lắng, nhưng cũng không phản đối. Dù sao nàng ta mang thai, suy nghĩ cho hậu tự của Cung gia, giữ nàng ta ở lại trông chừng, chăm sóc, có thể tốt hơn để nàng ta ở ngoài, cũng có thể tránh rất nhiều phiền phức không cần thiết. Nhưng, nếu muốn để nàng ta tiếp tục dùng thân phận và quyền hạn của phu nhân Giác cung mà sống trong Cung môn, sợ rằng sợ phải bàn bạc thêm. Không thể hoàn toàn không xử phạt gì mà tiếp nhận nàng ta một cách đương nhiên đi ?"

Tuyết Trùng Tử, "Như vậy, sợ rằng người ủng hộ nàng ta ở lại khó có thể phục chúng. Mà Giác công tử, Chấp Nhẫn, thậm chí còn có ngài, sợ rằng sẽ rơi vào thế khó xử, còn bị mọi người chỉ trích. Dù sao.... phải tiếp nhận một mật thám Vô Phong từng gây tội với Cung môn làm "người nhà", đừng nói là truyền thống và gia quy của Cung môn không thể tùy tiện phá hỏng, mọi người chắc cũng phòng bị trong lòng, không thể mở rộng tấm lòng, thật tâm hoan nghênh Thượng Quan Thiển quay về, không phải sao ?"

Kỳ thực rất nhiều chuyện, trong lòng mọi người đều rõ ràng

Trong lòng Tuyết Trùng Tử cũng có suy đoán, luôn cảm thấy những chuyện có thể khiến y lo lắng này, Tuyết trưởng lão cũng không phải không hiểu

Chẳng qua, chỉ là có chút do dự, muốn nhận được thêm sự ủng hộ trên tinh thần của một người mà thôi

Tuyết trưởng lão lần này đột nhiên tới tìm Tuyết Trùng Tử, mục đích cũng rõ ràng

Chẳng qua là muốn mượn lời Tuyết Trùng Tử để nhắc nhở một số việc không thể làm mà thôi

Chuyện khó xử, từ đầu tới cuối không phải là người

Tuyết trưởng lão là trưởng bối, lại là lão đầu có suy nghĩ, càng coi trọng việc huyết mạch

Nếu lần này Thượng Quan Thiển không mang cốt nhục của Cung gia, vậy rất nhiều phiền não cũng có thể giảm bớt, vì Tuyết trưởng lão chắc chắn sẽ trực tiếp phản đối, kiên quyết không cho Thượng Quan Thiển cơ hội quay lại Cung môn

Thả nàng chạy đi, không hạ lệnh đuổi giết Thượng Quan Thiển đã là nhân từ lớn nhất của Cung môn

Nhưng.... tình huống giằng co bây giờ, chỉ vì trong bụng Thượng Quan Thiển có huyết nhục của Cung gia, càng vì Cung nhị Cung Thượng Giác cư nhiên vẫn chưa dứt tình với nàng

Tuyết Trùng Tử nhẹ giọng thở dài, "Cung nhị Cung Thượng Giác từ trước tới nay bình tĩnh, tỉnh táo. Nếu đã hạ quyết tâm muốn thương lượng với các ngài, vậy chắc chắn sớm suy nghĩ cặn kẽ, cũng chuẩn bị dự định xấu nhất. Nếu ngài muốn ý kiến của ta, vậy ta chỉ có thể nói : Ta bằng lòng tin suy đoán của Cung Thượng Giác, cũng ủng hộ y vô điều kiện. Nhưng.... Dù sao Cung Thượng Giác là người trong cuộc, khó tránh khỏi thân bất do kỷ hoặc không nhìn rõ tình huống hiện tại. Cho nên, Tuyết trưởng lão, chờ Thượng Quan Thiển thực sự quay về Cung môn, nếu sau này xảy ra chuyện châm ngòi ly gián gì ở trên người Cung Viễn Chủy, ta chắc chắn cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn."

Lúc Tuyết Trùng Tử nói lời này, giọng điệu thoạt nghe bình tĩnh, nhưng kỳ thực tràn đầy quyết tâm

Y khiêm tốn nhấc mắt nhìn Tuyết trưởng lão, gằn từng tiếng, chậm rãi nói ra lập trường của mình, "Còn nữa, nếu sau này Thượng Quan Thiển dám gây chuyện ở trong Cung môn để ta phát hiện, ta cũng sẽ không mặc kệ, tuyệt đối cũng không quan tâm tới tình nghĩa."

Cung Thượng Giác có thể mềm lòng, nhưng Tuyết Trùng Tử y tuyệt đối sẽ không nương tay với loại tâm cơ như Thượng Quan Thiển

Tuyết Trùng Tử từng nghe Cung Viễn Chủy lén oán giận những ủy khuất từng chịu ở chỗ Thượng Quan Thiển, càng kiên định với suy nghĩ của mình

Tuy nhiều năm ở trong núi sau của Cung môn, nhưng Tuyết Trùng Tử tự nhận ánh mắt nhìn người của mình cũng không tới mức quá kém

Muốn nhìn thấu một người có thật lòng hay không, Tuyết Trùng Tử y thầm nghĩ mình vẫn có khả năng nhìn nhận nhân phẩm

Tuyết Trùng Tử tự rót trà cho mình, lúc này xung quanh lại đột nhiên yên tĩnh lại

Tuyết trưởng lão yên lặng quan sát Tuyết Trùng Tử, lơ đãng nhấc lên ý cười nhàn nhạt

Tuyết Trùng Tử bất tri bất giác phát hiện dường như vừa rồi mình nói hơi nhiều, vội vàng nhẹ giọng tạ lỗi, "Vừa rồi nói quá nhiều lời không châm chước, nếu như có chỗ mạo phạm, mong Tuyết trưởng lão bao dung, đừng để ý."

Tuyết trưởng lão lại mỉm cười phất tay, sau đó liếc về phía Tuyết Lượng đứng ở một bên đang thấp thỏm

Nhìn vài lần, lại trực tiếp dời ánh mắt tràn đầy tán thưởng ở trên người Tuyết Trùng Tử

Tuyết trưởng lão đột nhiên nhẹ nhàng cười lắc đầu, thở dài, "Nói thật, bất quá mới qua một mùa đông mà thôi, ta lại cảm thấy tâm thái của mình già đi không ít. Không có quyết đoán và kiên định trước đây, cũng thêm rất nhiều do dự và kiêng kỵ. Có lúc nghĩ lại, thế nào cũng phải tìm mấy tiểu bối các con nói chuyện, mới có thể lần nữa tìm về dũng khí hạ quyết tâm."

Tuyết Trùng Tử không hiểu, ngẩng đầu nhìn Tuyết trưởng lão, dường như có chút không rõ vì sao Tuyết trưởng lão đột nhiên đa sầu đa cảm như vậy

Ánh mắt Tuyết Trùng Tử mang theo săm soi và quan tâm, Tuyết trưởng lão sao có thể không hiểu

"Tuyết Trùng Tử." Tuyết trưởng lão cảm thán, từ từ mở miệng, "Chuyện Thượng Quan Thiển quay về, kỳ thực từ lúc Thượng Giác hạ quyết tâm muốn mở miệng thương lượng với chúng ta, kết cục cũng đã định. Trong lòng ta có uy hiếp, cũng ở vấn đề hậu tự của Cung gia, tự nhận suy nghĩ có chút bất công, sợ rằng rất khó để lý tính như con. Có một số việc, tiểu bối các con làm được, mà ta, già rồi.... cũng không làm được chuyện như vậy."

Nghe xong lời này, Tuyết Trùng Tử bất đắc dĩ thở dài

Y biết Tuyết trưởng lão nói thật, nhưng vì như vậy, mới đột nhiên ý thức được thâm ý chưa nói ra của Tuyết trưởng lão

Lời trưởng lão thoạt nghe như cảm thán bình thường, lại ẩn ý lời khó có thể nói thẳng

Có những lời, thân phận và lập trường của Tuyết trưởng lão khó xử, cũng không tiện để mở miệng

Có những lo lắng, băn khoăn, ông lại không thể không hạ thấp mình, tìm kiếm sự trợ giúp từ tiểu bối Tuyết Trùng Tử

Tuyết Trùng Tử là người sáng suốt, lập tức nhìn thấu suy nghĩ của Tuyết trưởng lão

Sau đấy, chỉ nghe Tuyết Trùng Tử nhẹ nhàng đồng ý, nói, "Xin Tuyết trưởng lão yên tâm, Tuyết Trùng Tử hiểu sự băn khoăn của ngài. Sau này lúc cần thiết, sẽ ra mặt giúp đỡ. Về phần Cung Thượng Giác.... Về công về tư, ta đều sẽ sắp xếp ổn thỏa, nhắc nhở lúc cần thiết, tuyệt không để thế hệ này của Cung gia xảy ra sai lầm nào."

Nghe lời cam đoan của Tuyết Trùng Tử, Tuyết trưởng lão vốn mặt mày ủ rũ lộ ra ý cười

Ông cầm cao chén trà như kính Tuyết Trùng Tử tỉnh táo. Tuyết Trùng Tử cũng dùng một chén trà đáp lễ lại, tư thái thoải mái, tự nhiên

Tuyết trưởng lão buông chén trà, chậm rãi nói, "Cung gia và Tuyết Nguyệt Hoa gia ở núi sau chúng ta vốn có quan hệ khăng khít, đồng sinh cộng tử. Sau khi hai trưởng lão rời thế, bây giờ núi sau cũng chỉ có con và Nguyệt trưởng lão có thể làm chỗ dựa cho ta.... Tuyết Trùng Tử, con và Nguyệt trưởng lão trước đây cũng chưa từng chủ động tham gia vào chuyện núi trước. Nhưng Nguyệt trưởng lão bây giờ đã có thân phận trưởng lão, mà con sớm muộn gì.... cũng phải kế nhiệm vị trí trưởng lão của Tuyết gia ta."

"Tuyết trưởng lão, ngài đang nói cái gì vậy. Ngài còn khỏe, chắc chắn sẽ sống lâu trăm tuổi. Suy xét thoái vị cũng còn quá sớm." Tuyết Trùng Tử khẽ cười

Nhưng Tuyết trưởng lão vẫn sắc mặt nghiêm túc, nói, "Người mới sẽ thay thế người cũ, càng không nói tới giang hồ hiểm ác. Chuyện ngày mai, làm sao có thể nói trước. Người đang yên đang lành, qua một đêm, nói mất liền mất.... Mọi chuyện biến mất trong thoáng chốc, cuộc đời này vốn cũng biến hóa khôn lường, không phải sao ?"

Tuyết Trùng Tử mím môi, sắc mặt cũng mất mác đi mắt thường có thể nhìn thấy

Tuyết trưởng lão ôn nhu nói, "Tuyết Trùng Tử ! Trải qua đại chiến, lại thêm số người Cung môn bây giờ không nhiều, ta thực sự cảm thấy, gia quy cổ hủ trước đây cũng nên đến lúc thay đổi rồi. Sau khi Tử Vũ kế nhiệm vị trí Chấp Nhẫn, kỳ thực cũng từng thương lượng với Thượng Giác và ta chuyện thay đổi gia quy. Ta từng nghiêm túc suy xét, quy củ của ba đại gia tộc ở núi sau chúng ta, có lẽ cũng nên đến lúc thay đổi một chút. Có những thứ cũ rồi, sớm không còn thích hợp nữa, cũng nên cải tiến theo thế hệ. Thế gian bây giờ, cũng nên là thiên hạ của người trẻ tuổi các con. Ta sớm muộn gì cũng phải thoái vị."

"Còn nữa...." Tuyết trưởng lão từ trước tới nay tính tình ôn hòa, sắc mặt ông lại đột nhiên trở nên sắc bén hơn vài phần, giọng điệu cũng thoáng nâng lên không ít, "Con chuẩn bị tâm lý thật tốt. Chờ sau khi con kết thúc kế quan, vấn đề Vô Lượng Lưu Hỏa, người dị hóa và chướng khí ở núi sau, ta phải cùng con và Nguyệt trưởng lão nghiêm túc sắp xếp lại. Xem.... liệu hai người các con có phải có thể cùng Chấp Nhẫn và Thượng Giác bọn họ cùng nhau hợp tác, nghiên cứu ra một cách giải quyết không. Còn nữa, chuyện rèn luyện nhân tài cho vị trí cung chủ tiếp theo của Hoa cung kia, ta muốn để con toàn quyết xử trí."

-------------------------------------------------

Còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro