Chương 6: Tôi không phải Hải Vương,...(6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Chưa beta

“Em và Dư Lậm đã ở bên nhau lâu chưa? Hai người đã làm với nhau chưa?”

“Chưa có.”

Không phải đang êm đẹp sao lại bước vào giai đoạn lừa tình, chưa từng thổ lộ tình cảm, lại bị lừa. Mạc Chi Dương biết mình sẽ không nghe người này nói, hai mắt đỏ hoe nhìn oan ức, sắp khóc rống lên.

Nhìn thấy dáng vẻ của cậu, cơn tức giận của Dung Tiệm đột nhiên biến mất, trong lòng anh chỉ còn dục vọng.

Thật là, mỹ nhân rơi lệ anh hùng cũng xiêu lòng.

“Đừng khóc.” Dung Tiệm dọa cậu, “Không được dọn đi, nếu không đánh gãy chân của em!”
Nói xong liền xoay người rời đi.

“Hừ, nhất định phải ép mình nghĩ ra chiêu độc mới được.” Mạc Chi dương đem quần áo đều từ rương hành lý lấy ra tới, ném đến trên giường, vẻ mặt giận dỗi.

Dung Tiệm ở đây cũng đang hờn dỗi.

Đối mặt với vách tường hành lang, tì trán vào tường, chân giữ tấm ván gỗ hai mươi cm nhô ra từ góc tường.

“Ngày nào cũng khóc, ngày nào cũng làm nũng, tôi thực sự bực muốn chết.”

“Ký chủ hình như ngươi bị cái ánh mắt quỷ dị kia làm cho khó chịu sao?” Khóe miệng nhếch lên trời, Long Ngạo Thiên hệ thống không vui: “Ngươi còn nhớ rõ cho ta, kết cục của ngươi là như nào sao? Bị hải vương bắt tới tay, cuối cùng lại bị vứt bỏ, ngươi không cần tự mình chuốc lấy cực khổ như vậy.”

“Thật vô nghĩa.” Dung Tiệm nghĩ đến cảnh hệ thống cho mình xem, xác thật lòng còn sợ hãi.

Dương Dương thật sự sẽ giống như những người đó vứt bỏ mình ư?

Trước khi trói buộc hệ thống này và xuyên vào cảnh giới này, Dung Tiệm chưa từng có mối quan hệ nào, tưởng tượng duy nhất của hắn về tình yêu là nhân vật chính và hậu cung trong tiểu thuyết chiến mã.

Lần đầu tiên đến đây, định làm việc chăm chỉ để lập nghiệp và mở hậu cung thì gặp được Mạc Chi Dương, được Mạc Chi Dương dịu dàng quan tâm và cuối cùng phát hiện ra rằng hắn thực sự đã bị cậu bẻ cong.

Mẹ kiếp, nam chính trực tiếp bị hắn lật còn chưa tính, hệ thống nói MẠc Chi Dương là hải vương, nhưng hắn chỉ thích đùa giỡn tình cảm của người khác, để Dung Tiệm không dám thổ lộ.

Sợ rằng sau khi thổ lộ xong liền bị vứt bỏ, nếu không thổ lộ có lẽ còn lưu lại đường sống. Nhưng  người đàn ông thẳng thắn đầy sức sống và mạnh mẽ, nhìn thấy cậu tán tình người khác khiến hắn cảm thấy khó chịu.

Cậu liều mạng chặn súng, Dung Tiệm hy vọng có thể giam cầm cậu ở bên cạnh hắn và chỉ dành cho hắn sự dịu dàng, để hắn không bị bỏ rơi vì vậy hắn ta đã giam cầm cậu trong ba năm.

Hắn động tay động chân với cậu, người trong lòng nằm ở đó, ai có thể nhịn được? Đàn ông bình thường không nhịn được, nhưng hắn không muốn thừa nhận mình cực đoan và biến thái.

“Tôi chỉ là một người đàn ông bình thường, chỉ hy vọng người trong lòng thích mình, tôi không biến thái.” Dưng Tiệm tự lừa dối mình bằng lời nói dối vụng về này.

Long Ngạo Thiên hệ thống cười nhẹ: Hoang tưởng biến thái, ngươi cứ nói thẳng đi, là gì phải tô đẹp chính mình như vậy? Mẹ nó, vốn dĩ là bị trói buọc vào người khác, lại còn có linh hồn dị giới từ hư không chui ra, cứ thế ở phía trước một giây đem Dung Tiệm chiếm cả thể xác.

Cưỡng ép chính mình không thể trói buộc cậu, lại căn cứ vào gia diện giả thiết, đem người tới biến thành Dung Tiệm, cái này cũng chưa tính, hắn không lo mở rộng hậu cung cho tốt , còn bị nam nhân khác bẻ cong lúc nào không hay, trực tiếp biến thành tên biến thái.

Vậy ngươi muốn thành biến thái thì biến thái đi, thiết kế nhân vật cũng thú vị, nhưng ngươi là một tên biến thái không có kỹ năng gì cả, thỉnh thoảng lại tỏ ra hơi tsundere, bị giam cầm và hiểu lầm, ngươi cứ suy nghĩ lung tung suốt ngày dài đi.

Và Mạc Chi Dương đó cũng là hải vương, wow, thật là tội ác!

Ta nhờ ký chủ nhà nuôi cá, nhưng anh ta lại biến thành cá trong ao cá của người khác, ngươi có thấy lạ không?

“Đáng chết!”Nhấc chân đá mạnh vào vách tường, Dung Tiệm đau đến hít một ngụm khí lạnh: “Mẹ kiếp!” Chân đau, hắn khập khiễng dừa vào tường đi.

Trở lại thư phòng, liền bắt đầu tìm kiếm: Tôi nên làm gì nếu người tôi thích là hải vương và muốn sống với người khác.”

“Nói cho tôi biết tại sao lại có nhiều hệ thống như vậy? “  Mạc Chi Dương nằm trên giường không hiểu ra sao, đây là lần đầu tiên chuyện này xảy ra.

“Ta không biết, nhưng ta biết tuy rằng ta vô dụng, nhưng ký chủ của ta lợi hại.” Hệ thống nịnh nọt nói.

“Đây cũng là tình huống cần xử lý trong buổi biểu diễn giảng dạy sao?” Mặc dù Mạc Chi Dương không hiểu nhưng cậu luôn cảm thấy có gì đó không ổn.

Nhiều hệ thống như vậy ở cùng một giao diện, chủ thần nghĩ như thế nào? cậu không nên cố gắng tự sát.

“Không biết, dù sao bọn họ đều cho rằng mình là NPC, chỉ có chúng ta dẫn đầu, như vậy không tốt sao?”

Mạc chi Dương đột nhiên trở mình ngồi dậy: “Lão biến thái có hệ thống không?”

“Không có, nếu có ta có thể kiểm tra đo lường ra, trừ khi là Chủ Thần là bao gồm cả hệ thống tồn trữ ban đầu, nếu không sẽ có quyền hạn như chúng ta là có thể kiểm tra được.” Hệ thống đánh ngực bảo đảm.

“Hệ thống ban đầu là gì?” Con chưa nghe qua cái này, Mạc Chi Dương nghi hoặc.

“Mỗi hệ thống sinh ra một thời điểm, đều có nguyên mẫu cơ bản, kia khuôn mẫu bình thường đều tại CHủ Thần trong trí nhớ cất giữ, sẽ không sử dụng, hơn nữa hệ thống cũng không thể tổn hại người phát triển, tức là Chủ Thần.”

Cái này cũng là chủ quản nói cho hệ thống, hệ thống trước nay cũng không biết: “Ta chỉ biết này thôi, về phần tại sao giao diện nó thành như vậy, tôi nghĩ có thể là do chủ thần muốn chạy thử tốc độ chịu lỗi của giao diện.”

“Dog Chủ Thần, sớm muộn gì cũng tự chơi chết mình, để ta ở cái nơi cho má như vậy, chức ngươi sống lâu không có vợ bị bạn đời tra tấn đến chết.”

Nghĩ đến chủ thần, Mạc Chi Dương nghiến răng nghiến lợi, kéo ga giường trên tay trút giận, thực ra là để thử độ chịu đừng, đem lão tử ném vào giao diện cứt chó này.

“Ắt xì! Ắt xì! Ắt xì!”

Dung Tiệm hắt hơi liền liên tiếp ba cái, có chút khó hiểu: “Ai đang chửi ta vậy?”

Mắng chủ thần xong, Mạc Chi Dương thoải mái trong lòng hơn, nằm trên giường bắt đầu tự hỏi, vì sao lão biến thái lại không muốn thổ lộ? Hắn còn băn khoăn điều gì?

CHi bằng cách xác định đúng nguyên nhân chính xác mới có thể kê đơn thuốc phù hợp.

“Có lẽ nào trước đây mình đã hiểu lầm anh ấy, thật ra nên nhẹ nhàng ép buộc anh ấy, không phải dùng tình địch?” Theo phản ứng của Dung Tiệm, đại khái là kẻ ăn mềm không ăn cứng.

Haha, lão tử đã có biện pháp!

Đang muốn thực hiện kế hoạch, Tống Minh Sơ liền gửi tin tới, muốn cậu cùng hắn đi tới tham gia một bữa tiệc thương mại, đại khái chỉ là đi một chút ngang qua sân khấu.

Mạc Chi Dương liền đồng ý.

Đang lúc Tống Minh Sơ vui sướng liền đặt lễ phục cho Mạc Chi Dương. Dư Lâm lại mù mờ trực tiếp đem Phương Sư Diệc đuổi ra ngoài.

“Ngươi tới tìm ta làm gì?”

Phương SƯ DIệc ngồi ngay ngắn, ánh mắt xinh đẹp ở trên người hắn chuyển động, cấp độ khó SSS, chỉ sợ là không dễ công lược.

“Ta thích Mạc Chi Dương, người là vị hôn thê của DUng Tiệm, hai người chúng ta đừng có chung chân chen một chỗ.” Dư Lâm vắt chéo chân, vốn dĩ khí chất bất cần đời nay càng thêm kiêu ngạo, mày hơi nhướng lên.

Đi Dung gia nhiều ngày như vậy, Phương Sư Diệc đã rõ, hắn chỉ là tìm một chỗ cho mình qua đêm mà thôi: “Nhưng hắn không coi ta là vị hôn thê.”

“Coi hay không cói không phải do ngươi định đoạt.”Dư Lâm đương nhiên biết, Dung Tiệm vẫn luôn thích Tiểu DƯơng, nhưng Tiểu Dương chưa từng nói thích tên kia, cho nên hắn vẫn còn có cơ hội.

Nghĩ vậy, từ trong túi móc ra một lọ to bằng lọ thuốc nhỏ mắt: “Một giọt là đủ rồi, sau này ngươi liền có thể danh chính ngôn thuận làm Dung phu nhân.”

Nhìn cái chai nhỏ trong lòng bàn tay, Phương Sư Diệc chỉ cảm thấy bị NPC vũ nhục, hắn đường đường là vạn người mê, vậy mà phải dùng loại đồ vật này ư.

“Thật sự hữu dụng?” Phương Sư Diệc duỗi tay tiếp nhận chai thuốc, cũng tốt, không thử sao biết được kết quả.

“Đồ đặc chế, hắn sẽ không phát hiện. Dư Lâm nhướng mày, nhà mình làm ăn, loại chuyện này cũng không dễ dàng bố trí. Dù sao bọn họ đang ở trong tình trạng không thể công kích, Phương Sư Diệc cũng muốn liều mạng, hắn có linh cảm bắt được DUng Tiệm, hai người này cũng sẽ buông lòng.

Trong hai ngày qua, Mạc Chi Dương không có cơ hội giành được thiện cảm trước mặt Dung Tiệm, cậu đã không ra ngoài cho đến khi Tống Minh sơ đến đón.

Đi không bao lâu, Dung Tiệm trở về với vẻ mặt mệt mỏi.

“Mạc Chi Dương đâu?” Trong nhà không thắp đèn, DUng Tiệm liền biết cậu không trở về, nếu không nhất định phải có đèn cùng ly nước mật ong.

“Cậu ấy hình như đang tham gia một bữa tiệc nào đó với Tống thiếu gia, chắc là để thử rượu.” Quản gia cầm lấy mũ “Tiên sinh muốn tắm trước hay là ăn tối trước?”

Hay quá ha, ta bận chút là em vội cùng nam nhân khác đi ra ngoài, nên đánh gãy chân nhốt ở trong nhà.

“Không cần, ta đi ra ngoài.” Trong yến tiệc, Mạc Chi Dương uống xong liền mềm như bông, Tống MInh Sơ nhất định sẽ nhân cơ hội ăn đậu hũ, Dung Tiệm chỉ cảm thấy đầu phát sáng lên.

“Dung tiên sinh.” Phương Sư Diệc từ lầu hai đi xuống, nhìn thấy hắn trở về, vừa lúc MẠc Chi Dương không ở nhà có thể thử xem hiệu quả của thuốc. “Ngài đã về, muốn uống một ly mật ong không?”

Nhìn thấy người kia, Dung Tiệm rất không kiên nhân, lại đột nhiên nhớ tới cái gì: “Không cần, ngươi cùng ta đi tới một chỗ.”

“Hử?”Phương Sư Diệc kỳ quái, nhưng vẫn là bước theo hắn.

“Thật sự cảm tạ A Dương đã tới đây cùng anh, nếu không có người đồng hành, anh thực sự rất xấu hổ.” Tống Minh Sơ cười tìm đề tài nói.

Mạc Chi Dương cười đáp lại, lông mày và ánh mắt ôn nhu như ánh trăng: “Anh cũng đã lớn rồi, nên tìm người mình thích mà kết hôn.”

Người mình thích?

“Anh có người anh thích rồi, nhưng không biết người đó có muốn hay không thôi.” Tống Minh Sơ giả vờ thở dài, chờ đợi câu nói tiếp theo của cậu.

A Dương mau hỏi xem ta thích ai, như vậy ta có thể thổ lộ tình cảm của mình.

“Nếu anh ấy từ chối thì quên đi.” Đương nhiên, cậu biết anh đang chủ ý tới cái gì, nhưng Mạc Chi Dương rất tệ, cố tình không theo lệ thường.

Chàng trai tốt, không nói ý chí nam nhân.

“A cái này?” Tống Minh Sơ không ngờ tới đáp án này, hắn rất có lỗi, cuối cùng lại thích một NPC không cần thiết.

Thật ra Tông Minh Sơ cũng không biết mình có thích hay không, cậu vẫn luôn dịu dàng đối xử với mọi người như vậy, giống như một NPC được sắp đặt sẵn có chức năng truyền hơi ấm cho mọi người.

Chính mình cố tình sa vào.

Mạc Chi Dương phát hiện sự vướng mắc trong mắt hắn, tôi đối xử với mọi người như vậy, là do anh không có ý chí và mơ mộng, là lỗi của anh, có liên quan gfi đến tôi không? Tôi là một đóa sen thuần khiết không tỳ vết.

Vì vậy Mạc Chi Dương không có cảm tình với bất kỳ ai ngoại trừ kẻ biến thái cũ.

Hệ thống hoa sen trắng vỗ tay: “Đó là cách tạo ra hải vương.”

“Nhân tiện, em muốn đi vệ sinh.” Mạc Chi Dương không thèm nói chuyện với anh ta, không biết anh ta sẽ nói những lời vô nghĩa nào, đứng dậy quan sát xung quanh, thấy biển hiệu nhà vệ sinh rồi bước tới.

Ngay khi cửa phòng vệ sinh nam được mở ra và bước vào, hai người bất ngờ từ phía sau đi tới, bịt mắt mà miệng của Mạc Chi Dương.

“Ưm~”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro