Ep11. Lời hứa của nhà Cullen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ep11. Lời hứa của nhà Cullen

Cuộc gọi không có người nghe máy, Beatrix nhướng mày, làm sao vậy?

"Rose, bọn mình tới rồi." Beatrix mở miệng nói, cô tin rằng Rosalie có thể nghe thấy, hoặc, người nhà Cullen đều nghe thấy. Dù sao họ không phải con người, họ là ma cà rồng, với một khoảng cách không quá xa như thế này, giọng của cô đủ để truyền đến tai họ.

/Beatrix, cậu trực tiếp vào nhà luôn đi. Cửa không khóa./ Là tin nhắn. Beatrix ánh mắt xẹt qua một tia sáng tối nghĩa, xem ra là chị em cô đến sau, hẳn là họ đã bỏ lỡ điều gì đó thú vị chăng?

Vừa vào nhà, Beatrix và Joe liền thấy Emmett nhanh như tia chớp xuất hiện trước mặt, một giây sau, họ đã đứng ở phòng bếp.

Nhìn đống mảnh thủy tinh vỡ và cặn salad rơi vãi dưới chân Rosalie và vẻ mặt không thế nào dễ nhìn của Isabella Swan, Beatrix trong lòng liền biết mình bỏ lỡ trò hay gì rồi. Cô chỉ dùng chưa đến một giây xác định tình hình nơi đây, Joe vẻ mặt cũng không biến sắc, cả hai giống như không nhìn thấy sự căng thăng của những người khác, lễ phép mở miệng.

"Chào mọi người, hy vọng chúng cháu không quấy rầy đến gia đình." Beatrix ôn nhu nhã nhặn cười. Cử chỉ đứng mực, không quá xa lạ cũng không quá thân thuộc, sẽ không làm người đối diện thấy khó chịu hay khó xử.

"Dĩ nhiên là không, chúng ta đều rất mong chờ gặp các cháu." Carlisle Cullen ôn hòa cười.

"Hey, Beatrix, nhà mình xuống bếp nấu ăn đãi các cậu đấy. Cậu đói bụng không?" Emmett Cullen khoác vai Joe, rõ là cười nói với cô nhưng ánh mắt ám chỉ về phía Rosalie, Beatrix hiểu ra điều anh muốn nói là gì.

"Đó là vinh hạnh của chị em mình, tất nhiên...Rose, mình hy vọng cậu sẽ không chào đón mình bằng một món salad thiếu gia vị." Cô hài hước nói, Rosalie bất đắc dĩ thở dài, cũng biết Beatrix đây là đưa thang cho cô xuống đài, vì vậy cũng liền nói.

"Rồi, mình sẽ làm lại, yên tâm, sẽ không tặng cho cậu một đĩa hắc ám salad đâu."

"Có phải tụi cháu cắt ngang cuộc trò chuyện của mọi người với Swan không ạ?" Joe thình lình lên tiếng, cậu thấy Edward Cullen cứ trừng chị em cậu như thể họ bắt nạt bạn gái anh ta ấy.

Những người khác cũng chú ý đến ánh mắt bất thiện của Edward, Carlisle ở trong lòng nhắc nhở anh chàng đừng cư xử như vậy, điều đó sẽ khiến mục đích cuối cùng của hôm nay không thể thực hiện được. Họ không muốn tăng ác cảm cho chị em nhà Hall.

"Chuyện đó,...cháu biết mọi người không ăn..." Isabella Swan lấy lại tinh thần bắt đầu muốn giải thích chuyện lúc nãy

"Tất nhiên rồi."

"Em cứ kệ Rosalie đi. Anh cũng thế." Edward nhanh chóng nói.

"Yeah, mọi người cứ tiếp tục giả bộ như điều này không gây nguy hại gì cho tất cả chúng ta đi." Rosalie lửa giận lại bị hai người này châm lên, Emmett vội vàng ôm vai cô làm cô bình tĩnh lại, chị em Beatrix còn ở đây, dù gì cũng phải nể mặt họ một chút.

"Tôi sẽ không bao giờ nói với ai điều gì." Isabella Swan cam đoan nói

"Cô ấy biết mà." Carlisle cũng có ý trấn an Rosalie

"Vấn đề là, hai người công khai rồi mà, nên..."

"Emmett." Esme lên tiếng ngăn lại lời của Emmett

"Không, cô ấy nên biết." Rosalie hất tay anh ra, ngạo mạn nâng cằm, nói. "Cả nhà sẽ bị liên lụy nếu kết thúc tệ hại."

"Tệ hại cùng lắm thì tôi..sẽ trở thành bữa ăn chứ gì." Isabella Swan nói

Những người khác bật cười nhưng nụ cười đó có ý gì thì còn chưa biết.

"Rose, có lẽ...tụi mình cần tránh mặt?" Beatrix không nhịn được phải lên tiếng, chị em cô đứng đây cứ như bóng đèn phát sáng ấy, thật quá kỳ cục mà. Edward Cullen thấy chủ đề lại dời sang bên Beatrix thì cau mày nhìn cô, ánh mắt thẳng thẳng nhìn ra chút không vui.

"Ôi không, Beatrix, xin lỗi vì sự tình vừa rồi, cậu biết mà..."

"Emmett, anh muốn thử phát sáng không?" Joe cười, cậu nhìn chằm chằm Edward, đôi mắt màu lam hiện lên lốc xoáy "Edward Cullen, cậu dám dùng ánh mắt ghê tởm đó nhìn chị tôi nữa thì đừng trách tôi."

"Ed!" Rosalie Hale trầm mặt, cảnh cáo "Bỏ cái thái độ vô lễ của em ngay đi. Beatrix là bạn chị, cô ấy còn giúp đỡ em đấy."

Ngay lúc này, trên cành cây lớn sát cửa sổ vang lên tiếng sột soạt, một cô gái với thân hình nhỏ xinh, mái tóc đen lỉa chỉa cùng gương mặt thanh tú đáng yêu thong dong dẫm lên cành cây bước vào nhà.

"Chào, Beatrix, Joe và cả Bella nữa."

Theo sát cô là chàng trai với mái tóc vàng và gương mặt lạnh lùng tuấn tú, chỉ là nhìn anh có vẻ hơi căng thẳng.

"Mình là Alice." Cô nàng bước nhẹ nhàng như khiêu vũ, vốn là muốn ôm Beatrix nhưng dưới ánh mắt của Rosalie bèn chuyển sang ôm Bella.

"Chào cậu." đây là chị em nhà Hall

"Chào cậu." đây là Isabella Swan.

"Ồ, cậu đúng là thơm thật đấy." Alice hơi ngạc nhiên nói. Isabella Swan sắc mặt hơi đổi, có chút không biết làm sao đối mặt câu nói này.

"Alice, em..." Edward bất đắc dĩ cười

"Không sao, em và cô ấy sẽ là bạn tốt." Alice Cullen không chú ý nói "Beatrix...mùi của cậu thật dễ chịu, cả em trai cậu nữa."

"Vậy sao, nghe qua thật đúng là một lời khen đặc biệt." Beatrix cười, cũng không để tâm chuyện mình bị một ma cà rồng khen 'thơm'.

"À, đây là Jasper, bạn đời của mình, cậu ấy vừa mới ăn chay nên vẫn chưa quen lắm khi tiếp xúc với con người." Alice giới thiệu anh chàng tóc vàng ban nãy.

"Rất hân hạnh được gặp các cậu. Mùi của các cậu rất dễ chịu, nó giúp tôi không thấy khát." Jasper hơi cười với chị em Beatrix, mùi của họ thật sự lấn át mùi của Isabella Swan, khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn phần nào.

Người nhà Cullen có vẻ bất ngờ với câu nói của Jasper Hale, cậu ngày thường chỉ phản ứng mỗi Alice, thật hiếm khi thấy cậu 'thân thiện' với người khác như vậy.

"À..để con đưa Bella đi thăm nhà.."

"Ok, gặp lại sau."

"Được rồi, Rosalie, con ra nói chuyện với Beatrix đi, nơi này để bố mẹ làm là được. Con cũng ra ngoài đi Alice." Esme cười bảo.

"Được ạ."

"Beatrix, đi." Rosalie vội túm Beatrix đi ra phòng khách.

"Nào nào, Rose, bình tĩnh một chút." Beatrix vỗ vỗ vai cô, "Đừng căng thẳng như vậy."

"Cô ta khiến mình lãng phí buổi sáng vô ích, chết tiệt, cô ta sao không giống các cậu lễ phép một chút nhỉ?"

"Chị Rose, đừng so sánh Swan với chị em chứ, cô ta không xứng." Joe bình thản trần thuật một sự thật. "Em nghĩ Swan không dùng bữa cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến chị em em đâu, phải biết, có thể ăn một bữa ăn được những người đặc biệt như thế này chuẩn bị tuyệt đối là một chuyện rất đáng quý trọng và tự hào."

Đây là do ma cà rồng nấu ăn đó, có thể không tự hào sao? Không phải ai cũng được ăn đâu, có thể không quý trọng sao?

"Ha ha...cậu thật thẳng thắn." Alice Cullen và những người khác cười rộ lên, sự căng thẳng ban nãy bị xua tan, mọi người nói chuyện rất hòa hợp, tiếng cười vui vẻ vẫn không ngừng truyền ra.

Trong phòng bếp, Esme nói với chồng bà " Em nghĩ em hiểu vì sao một người cao ngạo như Rose lại thích chị em nhà Hall đến vậy." Ngay cả bà, một người chỉ nghe câu chuyện thôi cũng rất thích hai chị em, như vậy khi tiếp xúc trực tiếp có lẽ bà sẽ không thể nào có chút gì không thích với họ được.

"Cả hai đều rất thông minh. Nói thật, anh không nghĩ rằng giới trẻ bây giờ vẫn có người đa tài và có nhiều kiến thức rộng rãi như hai đứa trẻ ấy."

Beatrix và Joe gần như có thể nói về mọi thứ, từ thời trang, kiến trúc, quân sự, chính trị, kinh tế, khoa học, âm nhạc thậm chí triết họcvà khảo cổ. Ông bà Hall thật sự rất hạnh phúc khi có hai người con xuất sắc như vậy. Tất nhiên, những đứa con của ông cũng không kém nhưng ở cái tuổi 17-18 này, có lẽ họ thật sự thua chị em Beatrix.

"Đúng rồi, mọi người vẫn nói mùi của em với chị Beatrix dễ chịu, vậy, rốt cuộc tụi em có 'mùi' gì?" Joe hỏi, cậu với Jasper vừa thảo luận về một trận chiến trong Thế Chiến thứ II, thật sự là hai người rất hợp ý, quan điểm cũng bổ khuyết lẫn nhau.

"À, chuyện này sao? Joe, cậu là mùi bạc hà. Còn Beatrix, ừm..là mùi hoa hồng đó." Alice ôm cánh tay Beatrix cười đáp. Cô có chút hối hận vì sao lúc trước không chủ động đến làm quen với chị em họ, thật sự là hai người này quá hợp ý với người nhà cô luôn ấy.

Nói chuyện với họ rất thoải mái, cái gì họ cũng nói với bạn được, không cần bận tâm quan điểm bất đồng mà gây ra cãi vả, họ rất tâm lý và tinh tế. Ôi, thật hâm mộ Rosalie và Emmett!

"Các cậu muốn biết năng lực của tụi mình chứ?"

"Nói không muốn thì có chút giả dối nhưng mình nghĩ đây là vấn đề riêng tư, không nên hỏi nhiều chứ." Beatrix cười khẽ, cô không che dấu sự hiếu kỳ của mình khi Alice nhắc đến 'siêu năng lực' của ma cà rồng, nhưng cũng chỉ đến đó thôi, cô không muốn đào sâu vào những vấn đề riêng tư kiểu đó, cho dù họ có phải là bạn bè hay không, đây là sự tôn trọng đơn giản nhất giữa người với người, à, ở đây là giữa người với ma cà rồng.

"Kỳ thật đây cũng không phải vấn đề nhạy cảm đâu. Các cậu không cần cẩn thận như vậy." Emmett nói

"Emmett...đây là tôn trọng! Là tôn trọng đó!" Joe vỗ vai anh, sau đó lắc lắc tay "Vừa cứng vừa lạnh, không hiểu sao chị Rose lại thích anh nhỉ?"

"Joe Hall, nhóc đừng có mà đào góc tường nhà anh, đây là đặc điểm chung của ma cà rồng chứ có phải mình anh đâu mà nhóc ghét bỏ anh thế hả?" Emmett phì cười

"Ồ!"

"Năng lực của mình là tiên đoán, mình có thể biết trước tương lai, Jasper là điều khiển cảm xúc. Emmett là sức mạnh, Rosalie là cố chấp và xinh đẹp. Ừm, bố tụi mình là bác ái, ông ấy có thể kiểm soát bản thân tốt khi tiếp xúc với con người, còn mẹ tụi mình là nhiệt tình và kiên quyết. À Edward là thuật đọc tâm."

"Cái gì, đọc tâm??" Joe một cái giật mình trượt khỏi ghế, kém chút mặt hôn sàn nhà, cậu khiếp sợ rồi lại tức giận khi nghĩ đến suy nghĩ của chị em cậu bị cái tên đáng ghét kia biết hết cả.

"Ấy khoan, Joe, nhóc bình tĩnh nào. Không phải ai Edward cũng đọc được nội tâm của họ đâu. Beatrix, nhóc và Swan đều là ngoại lệ. Năng lực của bọn này không ảnh hưởng gì ba người cả." Emmett vội vàng túm cậu nhóc đứng lên, an ủi nói.

Joe vẻ mặt mới dễ nhìn một chút, cậu nhìn thoáng qua Beatrix, chị chẳng có chút kinh ngạc nào, cậu mím môi, ánh mắt khó hiểu nhìn chị.

"Đọc được hay không thì cũng vậy, bọn mình không làm gì trái lương tâm, có gì phải lo đâu." Cô nhấp một ngụm nước ép, bình thản nói. Sự thật đúng là vậy, chị em cô chưa bao giờ mang ý nghĩ xấu trong lòng, Joe nhiều nhất là hay mắng thầm Edward Cullen trong bụng thôi, cũng không phải cái gì to tát lắm.

"Đây tuyệt đối là một năng lực nguy hiểm, bí mật của người khác cậu ta cũng đọc được thì làm sao chơi? Đánh cờ đi bước gì cậu ta cũng biết, nói chuyện chưa nói ra cậu ta cũng biết...rồi lỡ hai người cũng theo đuổi một cô gái thì ai thắng nổi cậu ta???" Joe kinh ngạc nói, "Đây là buff à?"

"Ha ha ha..."

"Joe...suy nghĩ của nhóc mới lạ thật đó...haha..Edward mà nghe được, em ấy tuyệt đối sẽ xanh mặt cho xem.. haha.."

Mọi người cười ngất, Joe Hall có lối suy nghĩ quá kỳ lạ, cậu quan tâm vấn đề hình như không phải đường thẳng mà là đường xoắn ốc!

"Nếu em dám yêu sớm, tin chị đi, chị tuyệt đối sẽ cho em biết cảm giác bị đá khỏi nhà là gì." Beatrix cười uy hiếp cậu, vừa rồi cô nghe được cậu nhắc đến theo đuổi cô gái? Một đứa nhóc học hành không lo lại còn tơ tưởng yêu đương? Ha hả!

"Không!!! Em thề với Chúa, em tuyệt đối không có suy nghĩ đó, em muốn học lên, thời gian quý báu của em không dành cho yêu đương!" Joe vội vã nói, cậu biết chị mình nhìn thục nữ vậy thôi chứ hơi bị bạo lực à nha! Vũ lực giá trị của chị ấy cao lắm đó, lơ mơ cậu bị quăng ra đường thật thì hỏng bét!

"Hahaha....ôi, mình cười đau cả bụng rồi..."

"Ma cà rồng cũng sẽ đau bụng?"

Mọi người hai mặt nhìn nhau sau đó là không kiêng nể gì cười ầm, so với lúc nãy còn muốn nghiêm trọng hơn nhiều. Beatrix chỉ biết che mặt, đứa nhỏ ngốc này không phải em trai tao nhã thân sĩ thông minh tài giỏi của cô đúng không?

Sau đó người nhà Cullen cũng nói cho chị em họ rất nhiều điều cần biết về ma cà rồng để họ lưu ý, thị trấn gần đây không an toàn lắm, chị em họ cần phải cẩn thận, nếu như xảy ra chuyện nhất định phải nói cho họ biết.

Beatrix và Joe ở lại nhà Cullen đến tối, cô biết bây giờ mới là lúc đàm phán bắt đầu. Cả Edward Culen và Isabell Swan đều có mặt đủ.

"Như vậy, cháu xin phép nói thẳng. Về thân phận của mọi người, chúng cháu đều không quan tâm và cũng đảm bảo sẽ không lộ ra bất kỳ điều gì cho người khác. Chuyện này mọi người có thể theo dõi hành vi của chúng cháu, thời gian sẽ chứng minh nên cháu cũng không nói gì nhiều hơn nữa." Beatrix tỏ rõ thái độ về thân phận mẫn cảm của nhà Cullen trước.

"Cháu cũng sẽ không tiết lộ." Joe nói

"Còn về Isabella Swan, cháu cũng muốn nói rõ, vì bây giờ có lẽ cô ấy và mọi người cũng có mối liên hệ nên cháu không hy vọng đôi bên khó xử. Swan, bạn tò mò và đã tò mò đến nỗi đi đào cho ra bí mật này, bạn xử lý thế nào chúng tôi không biết, không quan tâm. Nhưng tôi hy vọng bạn sẽ không làm phiền chị em tôi nữa. Bạn mang đến rất nhiều rắc rối cho chúng tôi, có lẽ một ngày nào đó vì bạn mà chúng tôi - thân là những người cũng biết chuyện sẽ rơi vào vòng nguy hiểm. Ma cà rồng cũng có luật lệ riêng của họ, tôi muốn bạn cam đoan, dù sau này bạn gặp chuyện cũng không được phép tiết lộ chúng tôi, nhất là cha mẹ chúng tôi ra ngoài. Dĩ nhiên, nếu chúng tôi gặp chuyện thì chúng tôi cũng sẽ không nói ra bạn." Beatrix lời nói không khách khí chút nào. Cô thẳng thắn tỏ vẻ nếu tương lại Isabella Swan gặp bất trắc thì cũng không được lôi chị em cô, thậm chí là cha mẹ cô xuống nước. Lời này nói hơi xui xẻo nhưng đó cũng là sự thật, tương lai ai biết thế nào, vẫn cần phải đề phòng từ sớm cho an tâm.

"Tôi sẽ không làm như vậy. Tôi hứa." Isabella Swan nói, vẻ mặt rất kiên định nhưng ở đây không phải ai cũng tin tưởng lời cô nàng.

"Edward Cullen, hãy nhìn bạn gái cậu thật kỹ. Tôi biết cậu là bạn trai, không phải trưởng bối trong nhà Swan nhưng tôi hy vọng cậu có thể ngăn cản Swan làm ra những chuyện không thông minh." Joe nói

"Tôi biết. Cậu có thể yên tâm." Anh hiểu sự lo lắng của Joe Hall cho gia đình cậu nên thẳng thắn đáp ứng.

"Beatrix, Joe, các cháu yên tâm, chúng ta nhất định sẽ không để gia đình cháu xảy ra chuyện, bác hứa." Carlisle Cullen nói, lời của ông chính là lời cam đoan từ toàn thể gia đình Cullen.

Ông biết lý do chị em nhà Hall phải làm vậy, đứng trên lập trường của họ, đây quả thực là biện pháp tốt nhất, họ bảo vệ bí mật về gia đình ông, gia đình ông cũng đảm bảo sự an toàn cho họ, liên minh nhưng không phụ thuộc vào nhau. Tất cả hợp tác vì hòa bình hai bên. Đây là kết quả tốt nhất cho cả hai.

Sau đó hai bên lại thương lượng với nhau một số chuyện khác, đến khuya, Rosalie và Emmett mới đưa hai chị em về nhà.

Mục đích của hai bên đều đạt đến, đôi khi đừng nhìn chuyện nhìn như phức tạp khó gỡ, kỳ thật giải quyết chỉ là một chút hành động và thời gian mà thôi.

|23.05.2021 - 3278 từ|

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro