Part 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi đi bộ đến trạm xe buýt, thật là kì lạ, lúc này chiếc xe buýt màu nắng ấy lại đón tôi đến điểm hẹn. Tôi mỉm cười vì sự trùng hợp này, trong đầu mải suy nghĩ về những hồi ức xinh đẹp giữa tôi và anh. Chiếc xe lăn bánh, tôi đi từ từ xuống hàng ghế cuối theo thói quen cũ. Bước chân tôi chợt dừng lại, hai ly trà sữa một vị socola một vị khoai môn trên tay tôi bất giác rơi xuống, văng tung tóe. Mọi thứ xung quanh tôi như dừng lại, trước mắt tôi bây giờ chỉ là anh... và cậu ấy....

Anh để cho cậu ấy tựa đầu vào vai mình, cả hai cùng nghe nhạc, anh nắm tay cậu ấy, cười với cậu ấy, xoa đầu cậu ấy... Ánh nhìn trìu mến ấm áp, nụ cười ôn nhu... tất cả những điều đó trước kia đã từng chỉ dành cho tôi, nhưng giờ đây người đó lại không phải là tôi... Phải làm sao đây, tim tôi đau quá, tôi ước gì chỉ là mình nhìn nhầm, nhưng khi bắt gặp ánh mắt anh nhìn tôi ngạc nhiên, ngỡ ngàng, nghe thấy tiếng anh gọi tôi khi tôi nói bác tài dừng lại và chạy xuống xe....

Tôi chợt nhìn lên, thấy Luhan đứng trước mặt tôi một khoảng không xa, hai ly trà sữa một vị socola, môt vị khoai môn em ấy mua cho cả tôi và em ấy rơi xuống đất... Em ấy nhìn tôi, ánh mắt lộ rõ sự chua xót... Em ấy hét lên với bác tài rằng hãy dừng xe lại, rồi lao nhanh xuống xe. Tôi không kịp suy nghĩ gì, gọi tên Luhan, rồi chạy đuổi theo em ấy, người con trai bên cạnh tôi cũng chỉ gọi tên tôi, rồi chạy theo tôi cùng Luhan....

Anh đuổi kịp cậu, xoay người cậu lại đối diện với mình

" Luhan à... Luhan... Anh... "

" Anh Sehun..."

" Luhan... anh...có chuyện... muốn nói.... "

" Em nghe đây.... " Cậu run run trả lời, sợ rằng anh sẽ nói ra bốn chữ " mình chia tay đi "

" Mình.... chia tay đi... anh thấy.... mình không hợp nhau...."

" Chia tay....."

" Anh xin lỗi... Luhan..."

Tôi nhìn anh chua xót... Từ khi nào ánh mắt anh nhìn tôi đã không còn những yêu thương, những ấm áp. Từ khi nào mà giữa anh và tôi đã có một khoảng cách xa như thế ??? Anh Sehun của tôi đã không còn yêu tôi nữa ư?

Anh nhìn cậu... người con trai anh đã từng yêu. Cả hai im lặng một hồi lâu.

" Anh Sehun... " Cậu con trai đứng cạnh Sehun nãy giờ lên tiếng.

" Cậu ấy là...." CẬu nhìn người con trai ấy, nhẹ giọng hỏi anh

" Là TAO... người... anh yêu hiện tại.... em..."

Hai chữ hiện tại xoáy sâu vào tâm can tôi... Anh yêu tôi, đó chỉ là quá khứ.... Tôi bây giờ đối với anh cũng chỉ là quá khứ...

" Chào cậu.... " Cậu đưa đôi tay run rẩy của mình ra trước mặt TAO

Ngay lúc TAO rụt rè định đưa tay ra bắt lấy tay của cậu thì anh lại bước sang kéo TAO ra sau lưng mình, nói với cậu, đôi tay đanh ở giữa khoảng không, rồi từ từ hạ xuống:

" Luhan à... chúng ta... kết thúc rồi... anh... "

" Em... chỉ muốn... làm quen... với... cậu ấy... thôi... mà... "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro