4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" chắc có lẽ thông tin của tôi anh đã đọc hết nhưng tôi vẫn sẽ giới thiệu sơ lượt về bản thân."

Ryu Minseok ngước mặt nhìn về phía Moon Hyeonjoon , ánh mắt vẫn chưa đủ tự tin để nhìn thẳng vào mắt của gã . Chắc vì thế nên em chẳng hay về việc gã ấy nhìn mình ra sao, mà vẫn giữ chất giọng thẳng đứng để đọc ra những thông tin y chang trên tờ giấy đã cho tên đấy biết từ trước.

Nghe rất quen thuộc.

Gã bỗng cảm thấy cảm giác như bị deja vu bước qua người, lúc trước đọc trên tờ giấy nó ghi tất cả những gì đơn giản nhất để biết về em và bây giờ em đang đọc lại y chang những lời trên đó, có thể chắc rằng Minseok đã học thuộc mấy cái đó rồi mới đem lên đây nói với gã. Em thậm chí còn thể hiện nó rõ hơn khi mà chỉ chăm chăm vào nói đúng một tôn giọng, không diễn đạt hay lên xuống gì về giọng nói, Minseok đi đúng một đường thẳng từ đầu đến cuối .

Thứ hắn không thích nữa là đôi mắt của em.

" ...anh có yêu cầu gì cho tôi không ?"

Gã không nhìn được ánh mắt đó, nên chẳng biết sắc mặt lẫn cảm xúc của Minseok đang diễn ra như thế nào, giờ đây chỉ dựa vào các giọng khàn khàn đó rồi đoán mò.

Quả thật là đúng như những gì Moon Hyeonjun nghĩ, em đã rất khác so với lúc trước . Cách nói chuyện đã không còn là Hyeonjun ơi hay Hyeonjun à, tâm tình chắc chắn không tin tưởng gì đến gã và coi gã không khác gì như người dưng nước lã, gã còn không nhận lại được một lần nhìn triều mến nào từ em .

Xem ra mọi chuyện đã tệ hơn gã nghĩ và Minseok bé nhỏ đã quên hết tất tần tật về gã là cái gì của em.

Thật là tệ hại mà, nhưng cũng thật may mắn .

Gã cũng đúng khi cho rằng Minseok đã thu mình và ít nói đi rất nhiều, em đã không thốt lên lời nào từ câu vừa hỏi gã lúc nãy mà gã vẫn chưa muốn trả lời.

Thế giới này thật phi thường, việc làm một người từ bình thường thành một con dơi chỉ biết sinh hoạt vào ban đêm và ghét ánh nắng là điều xảy ra như cơm bữa. bằng chứng là tác phẩm trước mặt gã đây, bị biết bao người chà đạp lên để rồi bây giờ mới ra cái dạng thu người lại hết cỡ, tựa như con dơi khi chúng thu cánh lại rồi lộn ngược người xuống trong lúc ngủ .

Moon Hyeonjoon thầm nghĩ.

Tội nghiệp quá đi, biết sau này phải bù đấp ra sao cho đủ .

" hừm...yêu cầu thì anh chưa có nghĩ ra, nên là giờ sẽ không có yêu cầu nào hết."

Gã cố ý kéo dài thêm thời gian để có thể trả lời câu hỏi này, bởi vì Moon Hyeonjoon muốn lợi dụng câu hỏi này hết mức có thể. Em đã có lòng hỏi gã có yêu cầu gì không, thì gã phải có một yêu cầu thích đáng để đáp lại tấm lòng này .

Ryu Minseok yên lòng gật gù sau một khoảng im lặng của cả hai, em đã rất căng thẳng vào khoảng thời gian yên ắng lúc nãy. Giờ thì có thể thở dài an tâm đôi phần, người phía trước đã không có yêu cầu gì thế thì không cần phải lo nữa, em chỉ cần đợi gã kêu làm việc, gã bảo làm gì thì làm nấy, gọi em xử lý cái gì thì em ngoan ngoãn xử lý cái đó .

Về chuyện công việc thì Ryu Minseok sẵn sàng vắt áo lên làm hết, Moon Hyeonjun mà có cho làm tới đêm em cũng gật đầu chịu. Vì đơn giản, đó là cách tử tế để đáp lại công việc có mức thu nhập cực kì khổng lồ . Em còn cho rằng nếu làm gã vui thì mình sẽ có thêm tiền thưởng nữa đấy .

Em biết bản thân cần làm gì ngay bây giờ. Để mình có thể ghi điểm trong mắt giám đốc, Minseok không ngần ngại nói thẳng vào chủ đề công việc và đề nghị đến chuyện có thể giao việc ngay bây giờ cho em. Ryu Minseok tận dụng hết những gì mình nghĩ được để mở ra một cuộc trò chuyện mới, em nghĩ bản thân sẽ có lúc mắc sai lầm, và nó có thể dẫn em đi vào hố sâu tồi tệ, bản thân phải luôn tự nhắc nhở rằng không được mất cảnh giác trước người đàn ông kia.

Vì lòng em mách bảo tên này không bình thường.

Chỉ một tay hay một hành động gã làm trên người em nếu Minseok làm gã không vui, thì nó có thể tệ đế nhường nào nhỉ ? . Ryu Minseok đã từng được cho là quyền lực, đã từng được bạn bè cho là không ai dám đụng, lớn lên chắc chắn sẽ làm lớn .

Nhưng ngược lại với lời họ nghĩ thì bây giờ em rất khác, thậm chí em còn rất mù mờ về quá khứ của mình . Đừng hỏi em về ngày trước em sống như thế nào trong vòng tay của cha mẹ.

Em sẽ chẳng nhớ gì đâu .

Ryu Minseok dần dần đánh mất trí nhớ của mình, cả ngày chạy ra đường kiếm tiền . Đêm lại nằm ở nhà, ngày nghỉ thì trốn trong phòng không bước ra ngoài .

Chắc mấy người hồi trước từng có ý nghĩ, Ryu Minseok sau này sẽ làm lớn . Nếu họ bắt gặp em bây giờ chắc cười em một trận đã đời, Ryu Minseok hiện tại đang dưới trướng của tên khác và sẽ mãi mãi là như vậy .

Em sẽ không thể leo lên được cái vị trí nào cao hơn bây giờ .

Ryu Minseok cứ ngoan ngoãn mà làm việc cho gã hoặc hiểu chuyện mà hỏi việc để giúp, cứ như bây giờ này .

" .....tôi nghe bảo giám đốc thì có rất nhiều công việc, lượng công việc ấy có thể chấc thành núi . Anh còn là giám đốc của một công ty lớn, công việc chắc chắn nhiều hơn tôi nghĩ.....Không biết giám đốc có những công việc nào cần tôi làm không ?"

Moon Hyeonjun quan sát từng hành động của bé con trước mắt, gã rất bất ngờ vì em lại tỏ ra một bộ mặt khác đến lạ thường. Gã không cảm thấy em còn ít nói như lúc trước, mà gã cảm nhận được Minseok sẽ nói nhiều hơn và sẽ luôn suy nghĩ trước những lời nói của mình .

Em tiến đến gần gã hơn, những khoảng cách giữa em và gã cũng còn rất xa . Ryu Minseok không muốn mình một ở cuối sông còn gã thì đầu sông, cả hai cùng trò chuyện với nhau như lúc nãy, nó không được lịch sự cho lắm. Dù là cố gần lắm, nhưng em vẫn giữ cái khoảng cách cỡ 2m với Moon Hyeonjun.

Ryu Minseok chỉ đi có 8 bước rưỡi, khoảng cách chân em bước cũng rất ngắn, nên bây giờ cả hai cũng chẳng khác gì người đầu ao người cuối ao .

" việc gì cũng sẵn sàng làm ?"

Gã vẫn không bỏ cái tính nói chuyện vài ba câu với em nhỏ là lại nổi hứng muốn chọc ghẹo, không nằm ngoài dự đoán của Hyeonjoon, Minseok đã khoác lại vẻ lúng túng, mặt mày cuối gầm xuống chẳng biết trả lời như thế nào . Gã lại thích cái dáng vẻ này của em nhất.

Em sinh ra là để làm ra dáng vẻ đó, em phù hợp với nó nhất .

Không phải khi làm người khác lúng túng thì bản thân phải biết có lỗi sao ?, đã không hối lỗi lại còn rất vui vẻ rồi nâng nó lên như chiến tích của bản thân. Gã đang tự hào về mình vì giúp em lộ ra con người thật, bản thân gã cũng thầm cảm ơn chính mình mà, ai bảo Ryu Minseok quá đáng yêu khi nhút nhát quá đi .

Ryu Minseok sinh ra là để như vậy, đôi mắt em lúc ấy lấp lánh trong sợ sệt . Toả ra luồng khí mê muội, khiến gã đắm chìm . Đến không thể tách rời, gã không sợ bản thân sẽ doạ em chạy mất, gã không sợ bất cứ thứ gì của Ryu Minseok cả, em trong mắt gã nhỏ bé tới mức tự chính em cũng biết .

Nhìn cái giọng hơi lấp bấp của em kìa

" ừm..ừm, trong công việc thì chuyện gì tôi cũng làm."

Em điên cỡ nào cũng biết câu hỏi của hắn chứa hàm ý không hề trong sáng chút nào.

Ryu Minseok dù là phán đoán rất đúng nhưng hay có cái tính nghi ngờ bản thân, nên em cũng có suy nghĩ là tên này là người giàu nên có cái tính thích trêu người thôi, chứ không có hứng thú gì với em đâu .

Em nghĩ gã này đã có vợ từ lâu rồi.

" vậy ...."

Moon Hyeonjoon lùi lại phía bàn của mình, gã nhanh chóng cuối xuống. Tìm kiếm khá lâu trong đống giấy tờ ở tủ, Gã làm cụp cụp vài tiếng nhỏ khiến em phải chú ý đến, Minseok chỉ thấy cái đầu ấy đang cui xuống dưới đất mà lúi húi mò tìm trong đống giấy tờ được chất gần bằng hai cuốn sách không to .

Em thấy gã chia ra từng tờ giấy một, những cái to thì qua một bên nhưng cái bé thì qua một bên khác. Cứ như vậy gã tiếp tục lập lại hành động của mình trong một thời gian. Ryu Minseok đã chuẩn bị tâm lý cho cái xấp to được chất gần bằng cuống sách giáo khoa sẽ thuộc về mình. Em chấp nhận điều đó, vì em đã gật đầu đồng ý .

Dù có một lúc lâu sau, Ryu Minseok chẳng hó hé hỏi câu nào hay phàng nàn vì phải đợi. Em thấp bé hơn gã nên dù Moon Hyeonjoon có loay hoay một cái gì đó mà làm mất thời gian Minseok, thì Minseok bắt buộc phải chịu thôi.

Tới khi em có những suy nghĩ khó chịu về gã thì gã lại lên tiếng rằng mình đã xong việc .

" hừm..., vậy công việc đầu tiên của em sẽ là .."

.......

Cảm ơn mọi người đã ghé vào, đã đọc và bình chọn .

Cảm ơn mọi người nhiều lắm .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro