Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 Park Hyomin trở mình nàng chui vào ngực Park Jiyeon tiếp tục ngủ chợt nhớ ra.


"A Yeonie dậy mau"



"Chuyện gì vậy". Park Jiyeon dụi dụi cặp mắt còn mơ ngủ .



"Bữa nay em chẳng phải nói tham dự hội triển lãm gì đó quan trọng sao". Park Hyomin cuống quýt kéo cô dậy



"Chuyện đó à Ngụy Thư Diệp đi thay em rồi vả lại chồng chị ấy là người trong hội đồng triển lãm". Park Jiyeon ngáp một cái kéo cái chăn ngủ tiếp.



Park Hyomin tức giận nhéo eo cô một cái dám không nói mình biết hại lo lắng thế này. Park Jiyeon bật dạy kéo Hyomin ngã xuống ôm chặt nàng ngủ tiếp.



Đến công ty Hyomin cảm thấy Sunny rất kỳ lạ cứ đi qua là nhìn nàng xoa càm đi lại nhìn nàng lắc đầu không biết có chạm phải dây nào không nhỉ.



"Hyomin chiều bồ với mình đi uống cafe nha mình có chuyện muốn nói với bồ". Sunny ánh mắt đầy nhửng nghi vấn nhìn nàng.


"Umk được"


Hyomin nhắn tin cho Park Jiyeon báo nàng và Sunny có chút chuyện nên về trễ.



Sunny khoáy tách cafe lên bỏ thêm tí đường tiếp tục khoáy lên rồi lại bỏ đường động tác cứ lập đi lập lại.



"Bồ bỏ hết nữa cốc đường rồi". Hyomin nói xong đưa ly cafe lên uống.



"Bồ cùng Park tổng là người yêu". Sunny không quan tâm cốc cafe nhìn nàng thật sau hỏi.



"Khụ ...khụ... bồ nói gì". Hyomin bị sặc ho khan mấy cái nàng với lấy khăn giấy lau.



"Mình thấy bồ với Park tổng hôn nhau".



"A ... bồ... bồ thấy khi nào". Hyomin mặt đỏ như trái gấc cà lăm nói không nên lời.



"Khi nào bộ nhiều lần lắm sao". Sunny híp mắt nhìn Hyomin đưa ly cafe uống kết quả phun hết ra ngoài.



"Đâu có đâu haha" Hyomin gải đầu vẻ mặt ngây thơ.



"Nói mình nghe".



"Phải mình cùng Park tổng yêu nhau".



Sunny có chút ngạc nhiên khi Hyomin trực tiếp thừa nhận không tìm lý do cho qua.


"Bồ có chắc Park tổng không đùa giỡn".



Sunny trong lòng không tin một đại nhân vật như Park tổng lại yêu một người không có địa vị lại là nữ nhân. Theo những gì Sunny thấy đó thật là quan tâm nhưng là thật hay đùa giỡn. Sunny qua chuyện ngày hôm ấy đã hiểu Hyomin không phải khóc vì Xinbo mà là khóc vì Park Jiyeon chỉ khi yêu sâu đậm mới ghen tuông mới đau lòng như vậy. Hyomin thật sự yêu Park tổng vậy cô ấy thì sao có dám vì bạn của mình bỏ hết tôn nghiêm. Sunny chỉ sợ Park Jiyeon sẽ gây tỗn thương cho nàng thôi.


"Em ấy thật lòng với mình em ấy đã yêu mình 7 năm rồi".


Hyomin ánh mắt tràn đầy tình yêu cùng ấm áp nàng thật vui vì Sunny lo cho nàng không hề ghét bỏ vì nàng yêu nữ nhân.



Hyomin đem toàn bộ chuyện ngày xưa kể cho Sunny nghe nàng không muốn nhớ mãi quá khứ đối với nàng giờ đây chỉ cần Park Jiyeon.



"Nếu được vậy mình vui dùm cho bồ"



"Sunny cảm ơn bồ".



Sunny cười cười vỗ bàn tay ý nói không cần cám ơn chỉ cần nàng hạnh phúc là được. So với nam nhân thì Park tổng tốt hơn nhiều Hyomin thuần khiết như vậy nếu để nam nhân đụng vào thật ô uế quá.

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro