𝑯𝒐𝒍𝒅 𝒎𝒆, 𝒍𝒐𝒗𝒆 𝒎𝒆, 𝒕𝒐𝒖𝒄𝒉 𝒎𝒆, 𝒉𝒐𝒏𝒆𝒚

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"𝘞𝘦 𝘢𝘳𝘦 𝘢 𝘱𝘢𝘳𝘢𝘥𝘰𝘹 𝘰𝘧 𝘧𝘰𝘰𝘭𝘴,
𝘠𝘰𝘶 𝘥𝘦𝘧𝘺 𝘺𝘰𝘶𝘳 𝘳𝘦𝘢𝘴𝘰𝘯,
𝘐 𝘥𝘦𝘧𝘺 𝘮𝘺 𝘩𝘦𝘢𝘳𝘵."

Soliloquy of the heart, Adeline Astra

—————

Ushijima là người tuân theo các quy tắc. Mỗi ngày diễn ra theo cùng một nhịp, cùng một quy trình như một cỗ máy được bôi trơn hoàn hảo. Anh chưa bao giờ cảm thấy cuộc sống của mình buồn tẻ cho đến khi một cơn lốc hỗn loạn mang tên Tendou Satori ập vào và làm đảo lộn mọi thứ của anh, Ushijima thậm chí còn cho phép mình bị nó cuốn đi.

Anh nghĩ mọi người đều yêu Tendou, thật dễ dàng để yêu cậu ấy. Tendou xinh đẹp và ngọt ngào nhưng cũng sắc bén và nguy hiểm nếu bạn đến gần, cậu ấy có thể cắn và chăm sóc vết thương cho bạn cùng một lúc. Anh thấy điều đó quyến rũ lạ thường.

Anh thích luồn tay vào tóc Tendou, thích cảm giác những lọn tóc rực lửa, mềm mại như nhung quấn quanh ngón tay mình. Anh biết mình đang ở rất gần mặt trời, và nếu có nghĩa sẽ có một ngày anh bị thiêu rụi như đôi cánh của Icarus và rơi xuống biển, anh vẫn thấy đáng giá.

Mỗi ngày ở bên Tendou luôn xảy ra những bất ngờ—điều mà chưa từng xuất hiện trong từ điển của Ushijima trước đây. Như việc anh đang ngồi trong phòng làm việc và Tendou đang ngồi trên đùi anh, cố gắng đánh cắp sự chú ý của anh sau nhiều lần thất bại.

"Này Mr.Holmes của em ơi, ngài đã ngồi đây nhiều tiếng đồng hồ rồi. Ngài hãy rủ chút lòng thương xót và nhìn em đi này." Tendou lắc cánh tay của Ushijima nhưng không thể lay chuyển anh dù chỉ một chút. Anh có thể thấy Tendou bĩu môi từ khoé mắt, thật dễ thương.

Anh thở dài, đặt cây bút bi xuống, nắm lấy cằm Tendou và nâng lên để khoá mắt họ lại với nhau.

"Satori." Ushijima cảnh cáo.

Tendou cười rạng rỡ và đẩy đống giấy tờ của anh sang một bên.

"Em chán quá, Toshi. Ngài không thể trách em được."

"Chúng ta có thể đi chơi sau khi tôi xong việc."

"Tại sao? Chúng ta có chơi ở đây, ngay bây giờ."

Ushijima mở miệng định khiển trách nhưng khi Tendou lấy ra từ túi áo một thỏi son. Anh ngay lập tức bối rối và nhìn chằm chằm vào cậu.

Tendou chỉ cười ranh mãnh, bật nắp thỏi son và Ushijima nghĩ rằng màu đỏ này hợp với cậu ấy, thật ra tất cả những thứ màu đỏ đều gợi nhớ cho anh về Tendou hoặc anh chỉ đang bị ám ảnh bởi cậu.

Anh không biết mình đang chờ đợi điều gì, nhưng anh hơi háo hức nhìn vào hành động tiếp theo của người tình. Hơi thở của anh cứng lại khi Tendou đưa thỏi son lên và bắt đầu nhuộm sắc đỏ như những cánh hồng hoa lên đôi môi mềm mại của mình, và Ushijima muốn khụy gối trước cảnh tượng đó.

Tendou đẹp đến ngạt thở.

"Toshiii." Tendou nhìn Ushijima bằng đôi mắt sắc sảo mê hoặc, ôm lấy cổ anh và ấn những nụ hôn lên má, cổ và đường viền quai hàm anh, đủ mạnh để những dấu son xuất hiện trên da anh và nó khiến cậu ấy cười thích thú.

"Satori—the Beauty đã đánh dấu thám tử Ushijima Wakatoshi rồi nên giờ ngài ấy đã thuộc về cậu t-huh!"

Ushijima chiếm lấy đôi môi của Tendou vào một nụ hôn thô bạo, cậu có vị dâu tây của thỏi son và có mùi như tiêu hồng. Lưỡi anh lướt lên răng Tendou, xin phép được vào, khi cậu hé môi chào đón, anh đưa lưỡi vào trong và hôn Tendou trọn vẹn bằng tất cả những gì anh có, nóng bỏng và nhanh chóng, khiến cậu rên rỉ theo cách tội lỗi nhất.

Họ tách ra sau khoảng thời gian tưởng chừng như hàng giờ đồng hồ.

Ushijima dành thời gian để nhìn cách đôi môi sưng tấy hé ra để hít lấy từng ngụm không khí, cách Tendou xinh đẹp ngay cả khi những vết son đỏ nhoè và lệch ra khỏi môi mà anh biết nó cũng xảy ra tương tự với môi anh, cách khoé mắt cậu đỏ hoe ướt át và má ửng hồng. Anh lướt ngón tay cái trên môi dưới của Tendou, nhìn cậu cắn nhẹ lên đầu ngón tay anh và lướt lưỡi qua nó. Ushijima muốn hôn cậu lần nữa và anh đã hôn cậu lần nữa.

"Em không ngờ quý ngài dịu dàng của em lại mãnh liệt như thế đấy." Tendou lẩm bẩm trong nụ hôn, vẫn kẹp thỏi son giữa hai ngón tay.

Ushijima không trả lời, thay vào đó anh đứng dậy và bế Tendou vào phòng ngủ của mình, môi họ không tách nhau ra.

Anh nghĩ anh có thể hoàn thành công việc vào tối nay.

—————

"Satori?" Không có ai trả lời và không có người nào nhào vào lòng Ushijima khi anh bước vào cửa hàng. Nó trống rỗng và thiếu sức sống khi vắng đi sự hiện diện của Tendou, có lẽ cậu ấy đã ra ngoài rồi.

Bình thường anh sẽ ngồi đợi, nhưng hôm nay anh đến hơi sớm—5 giờ sáng sau khi ghé qua hiện trường vụ án—vừa có thêm một nạn nhân khác sáng nay, nên anh quyết định dành thời gian tham quan cửa hàng nhỏ để tìm hiểu thêm về người làm chocolate ngọt ngào của mình.

Môi Ushijima nhếch lên khi anh đánh giá các gam màu và cách bày trí, từng tấm áp phích đều thét lên tên Tendou Satori, chúng đầy tính sáng tạo và toả sáng giống như chủ nhân của mình. Anh lấy một chiếc đĩa than trên tủ và đặt nó lên đầu đĩa, tận hưởng giai điệu Jazz rè rè mà nó phát ra.

Anh vòng qua quầy chính để đến không gian làm việc của Tendou—giờ hơi bừa bộn với các ghi chú chứa công thức, nguyên liệu và quyển tiểu thuyết đang xem dở trên bàn.

Qua khoé mắt, sự chú ý của Ushijima rơi vào chiếc áo khoác dài màu nâu được treo trong phòng nghỉ, trông nó còn ẩm mà anh nghĩ là do dính nước mưa. Nó khiến Ushijima nghi ngoặc bởi Paris chỉ mưa vào khoảng 3 a.m—1 tiếng sau khi xảy ra án mạng và Tendou ra ngoài muộn như thế để làm gì? Có thể cậu chỉ đi mua đồ hoặc vô tình làm rơi áo xuống nước nhưng sự hoảng loạn vẫn tràn vào cơ thể anh. Tendou ra khỏi nhà vào thời điểm quá nguy hiểm.

Khi anh lại gần và vươn tay định chạm vào chiếc áo, thì một đôi tay dài, mềm mại quen thuộc ôm lấy anh từ phía sau.

"Toshi~", Ushijima hơi giật mình và thu tay về. Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng vì Tendou tiếp cận anh mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào, nhưng đồng thời anh cũng thấy nhẹ nhõm.

"Satori." Anh gác sự ngờ vực sang một bên, quay lại và ôm chặt eo Tendou, làm dịu đi trái tim đang đập mạnh vì lo lắng của mình.

"Ối, ngài làm em ngạt thở mất. Em không nghĩ ngài sẽ đến sớm nên ra ngoài mua cà phê, nhưng xem ra có người đã rất nhớ em nhỉ?" Tendou nháy mắt và ôm lấy hàm anh. Cậu hôn nhanh lên cằm, má, mũi, và cuối cùng là môi anh.

Ushijima để cậu nắm lấy cổ tay anh và kéo anh ra ngoài. Anh chìm trong suy nghĩ mà không nhận ra sự tối tăm trong ánh mắt của Tendou.

"Satori, đêm qua em ra ngoài à?", anh hỏi sau khi đã ngồi xuống và Tendou chui vào lòng anh.

"Không, em đã ngủ rất ngoan."

"Hiểu rồi", anh nhấp một ngụm cà phê, có thể Tendou bất cẩn làm rơi áo, nhưng anh vẫn cảm thấy sai trái về chuyện này.

"Hở? Có chuyện gì sao? Trông ngài như uống phải cà phê đã bị bỏ muối thay vì đường vậy." Tendou duỗi đôi chân dài của mình, cười khúc khích.

"Satori, có người bị sát hại khoảng 3 tiếng trước."

"Oh...thật kinh khủng. Ngài nghĩ em ra ngoài vào thời gian đó à?"

"Ừ, tôi lo lắng. Tôi mừng vì Satori vẫn an toàn." Anh nói, nhẹ nhàng nhưng tình cảm. Anh cúi xuống và hôn lên chóp mũi của Tendou.

"Ngài ngọt ngào quá, Toshi. Nhưng đừng lo, em sẽ cẩn thận mà." Tendou lướt ngón tay lên xuống cơ bụng ẩn hiện dưới áo sơ mi của Ushijima, mắt nheo lại.

"Tôi mong vậy, vì thời điểm này rất nhạy cảm. Đặc biệt là khi người đó có khả năng ở một trong những khu phố quanh đây."

"Vâng. Mà này, ngài nghĩ tại sao hắn lại làm những điều... khủng khiếp như vậy?" Tendou áp một bên má vào vai anh.

"Dù động cơ của hắn là gì thì hắn sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Không có lý do đúng đắn nào để biện minh cho hành động làm tổn thương người khác, và tôi sẽ là người đưa hắn ra ánh sáng, chấm dứt sự điên rồ này." Ánh mắt của Ushijima kiên định, tỏ rõ quyết tâm.

"Bất kể hắn là ai?"

"Bất kể là ai."

"Em hiểu rồi."

—————

Ushijima biết điều này không đúng, rằng nó quá ích kỷ và bất công đối với Tendou nhưng sự nghi ngờ đã nhen nhóm trong tâm trí anh kể từ ngày hôm đó.

Bạn không thể nghi ngờ ai đó chỉ vì một chiếc áo ẩm phải không? Nhưng Ushijima là một thám tử, anh sẽ không bỏ lỡ bất kỳ khả năng nào vụt qua đầu mình. Ngay cả khi nó vô lý, ngay cả khi nó khiến trái tim anh đau nhói.

Đừng hiểu lầm Ushijima, anh vẫn tin tưởng Tendou. Cậu ấy là người cuối cùng trên thế giới mà anh muốn tin là hung thủ.

"Waka-kun?" Cửa phòng bị đẩy ra cắt ngang dòng suy nghĩ của anh. Bóng dáng mảnh khảnh của Tendou xuất hiện trong tầm mắt, chỉ mặc quần boxer và áo khoác dài của Ushijima, để lộ ngực với những dấu hôn và vết cắn do hoạt động đêm qua của họ.

Tendou có một số sở thích kỳ quặc, như việc thường xuyên trộm quần áo của anh và chiếm làm của riêng với lý do "chúng có mùi của Wakatoshi-kun". Chiều cao của họ chỉ chênh nhau vài inch nhưng Tendou gầy và mảnh mai hơn nên những chiếc áo trông hơi rộng trên người cậu.

Anh thừa nhận rằng anh thích nhìn Tendou mặc quần áo của anh.

"Dậy rồi à, em đã hâm nóng đồ ăn và ăn chưa?" Tendou ngồi lên bàn và đối diện với anh. Ushijima không thể ngừng nhìn chằm chằm vào da thịt lộ ra ở ngực của cậu.

"Em đã uống một tách chocolate nóng, thế là đủ cho bữa sáng rồi." Giọng Tendou vẫn còn ngái ngủ, nghịch ngợm đạp nhẹ chân lên ngực Ushijima.

Anh thở dài, Tendou rất kén ăn. Cậu ấy dường như phát cuồng vì đồ ngọt, nhưng chỉ ăn một phần nhỏ hoặc luôn tìm lý do để bỏ qua các bữa chính nên Tendou rất nhẹ cân (nhưng cậu không yếu đuối, Ushijima đã thấy cậu quật ngã một người đàn ông nặng 300 pounds) dù có chiều cao vô cùng ấn tượng. Anh thậm chí có thể nhấc Tendou lên chỉ bằng một tay.

Anh đã nghiên cứu và nấu các món ăn phù hợp nhằm kích thích sự thèm ăn của Tendou mỗi khi cậu ghé qua nhà anh, nhưng không lần nào anh thành công cả.

"Chocolate nóng không được xem là bữa sáng và em cũng nên kiêng đường đi, cưng à." Anh bắt lấy bàn chân trên ngực mình, vuốt ve và đặt những nụ hôn nhẹ lên nó, khiến Tendou cười khúc khích vì nhột.

"Bây giờ ngài là thám tử kiêm luôn chuyên gia dinh dưỡng rồi hả?" Tendou chế giễu, dùng ngón chân nâng cằm anh lên.

"Ăn nhiều đồ ngọt không tốt cho sức khỏe của em. Em có thể mắc bệnh tiểu đường và tuổi thọ của em sẽ bị rút ngắn."

"Ngài có biết mình là bậc thầy trong việc giết chết bầu không khí không?"

"Không? Việc này thì liên quan gì?"

"......Chúa ơi, những người phụ nữ đó sẽ shock khi biết được sự thật bên dưới khuôn mặt đẹp trai của vị thám tử mà họ muốn bò lên giường."

"Họ sẽ không quan tâm nếu họ chỉ muốn chui vào quần tôi."

"Đồ khốn nạn." Tendou thở hổn hển và cười phá lên, nghiến chân vào đũng quần của Ushijima.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro