Chương 8: Quân phản tướng + Chương 9: Nhập tuyển thành công

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khó khăn lắm mới đến được Trường Xuân Cung. Lần này Hoàng Thượng bận chính vụ không đến được, việc tuyển tú do Hoàng Hậu toàn quyền phụ trách.

Phàn Nguyệt theo đội tú nữ bước vào Nội Điện. Mặc dù bên trong trang trí bằng vàng lộng lẫy, xa hoa, nhưng khung cảnh rất đơn giản mộc mạc.

Hoàng Hậu ngồi giữa điện, các cung phi tần ngồi hai bên, cũng không có quá nhiều phức tạp phô trương.

Lúc này, cô thoáng nhìn ánh mắt thái giám không tốt đi tới chỗ mình. Thái giám đưa tay về phía y phục của cô, bị cô giữ lại.

Hắn hét lên: "Có ám khí!"

Đám đông trên đại điện tản ra, nhân cơ hội hỗn loạn, cô gật đầu ra hiệu với cung nữ Đồng Giai là cung nữ mới đi theo cô.

Đồng Giai lập tức hiểu ý, nhân lúc mọi người đều chú ý trên người Phàn Nguyệt, để người giấy lên người Nạp Tháp Thanh Liên.

Thị vệ đồng loạt rút đao, cô đã bị bao vây tứ phía.

"Công công đang nói gì vậy, trên người ta làm gì có ám khí?" Cô ủy khuất lên tiếng

Hắn cũng không thèm để ý lời biện hộ của cô "Mưu đồ bất chính, cũng không thành khẩn khai báo, tra xét liền biết!"

Tranh chấp giữa cô với thái giám quá lớn, khiến Hoàng Hậu ra khỏi điện xem xét.

"Người này mang theo ám khí, nô tài chỉ vì an toàn của nương nương mới kiểm tra thôi!" Thái giám vội vàng mách lẻo.

"Hoàng Hậu nương nương minh giám, không phải thần nữ cất giấu ám khí. Nếu như vị thái giám này nói có ám khí, xin Hoàng Hậu nương nương kiểm tra tất cả cung nữ, tránh để lại hậu họa!"

Phú Sát Hoàng Hậu hiền hòa lên tiếng "Ngươi nói cũng có lý. Ngoài cung nữ kiểm soát ra những người khác hướng mặt vào tường."

Dù mọi chuyện tiến triển không theo kế hoạch khiến Nạp Tháp Thanh Liên rất tức giận, nhưng tiếp theo mới là cao trào của trận náo kịch này, khóe miệng cô ta không ngừng cong lên.

Tuy nhiên, khi cung nữ tìm ra hình nôm trên người cô ta, ả sợ hãi không tin vào mắt mình "Không thể, rõ ràng ta đã..."

Nhất thời, mọi người trên đại điện đều chú ý vào cô ta, dường như đã hiểu ra ngọn nguồn của sự việc.

Hoàng Hậu nhìn sinh thần bát tự của Hoàng Thượng viết trên tờ giấy, biểu cảm vốn ôn hòa đột nhiên trở nên nặng nề "Ngươi không chỉ dùng Thuật Bính Âm, còn vu khống người khác, trực tiếp hủy bỏ tư cách tú nữ!"

Nạp Tháp Thanh Liên khóc lóc gào thét bị thị vệ kéo ra ngoài, Hoàng Hậu nương nương trở lại dáng vẻ nhẹ nhàng đoan trang.

Hoàng Hậu nhìn cô tràn đầy thâm ý "Ngươi là tú nữ của nhà nào?"

"Thần nữ tên là Phàn Nguyệt, gia phụ Phàn Khả Nhân."

"Gặp chuyện không rối, ngược lại còn khiến địch hoảng loạn, là đứa trẻ thông minh. Sau này gặp chuyện cứ tới gặp ta, dù gì hậu cung cũng không giống bên ngoài, cứ như thế này dễ đắc tội người lắm."

"Vậy xin hỏi Hoàng Hậu, thần nữ..."

"Từ khi lưu lại thẻ bài, bổn cung với ngươi mới quen đã thân, sau này có thể thường xuyên đến Trường Xuân Cung."

"Thần nữ khấu tạ Hoàng Hậu nương nương."

Không ngờ cô không chỉ không nhận trừng phạt vì đã hãm hại ngược lại Nạp Tháp Thanh Liên, mà còn để lại ấn tượng tốt với Hoàng Hậu. Trong cung cô sẽ có cơ hội tìm thấy tung tích Bạch Sơn Tú Uyển.

Sau Điện Tuyển, tú nữ phải tham gia cung yến, nghe phong vị. Phàn Nguyệt được điều đến Cảnh Nhân Cung, Tiểu Lộ Tử và Minh Tương vui vẻ dẫn đường.

Ba người vừa đi vừa cười. Dọc đường cô cẩn thận nghe người xung quanh đang nghị luận một chuyện.

Cung nữ Giáp "Thật là xui xẻo, tú nữ đó sao lại chọn chỗ đó để gieo mình, bây giờ đường bên cạnh đầm sen đều đóng rồi."

Thái giám Giáp "Không phải sao, hại ta mang đồ này phải đi đừng vòng."

Phàn Nguyệt quay sang hỏi Tiểu Lộ Tử "Tiểu Lộ Tử, hồ sen ở đâu?"

"Bẩm thiếu chủ, hồ hoa sen là một góc của Huyền Vũ môn, vào cung tuyển tú sẽ đi qua đó. Tuy chỉ là cửa phụ nhưng thủ vệ nghiêm ngặt, bất luận ra hay vào đều phải có lệnh bài."

Tú nữ rơi xuống nước, hồ hoa sen, thần sắc hốt hoảng của thái giám, với cả vết sẹo đó, tất cả kết thành một chuỗi.

Một suy nghĩ khủng khiếp xuất hiện trong đầu cô, có lẽ tú nữ đó không phải trốn đi, mà là...

Một giọng nói vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của cô "Phàn Nguyệt đáng ghét, ngươi đứng lại cho ta. Ngươi hại ta không được tư cách tú nữ, hại ta bị chê cười, trở thành nỗi ô nhục của gia tộc, ta sẽ không tha cho ngươi đâu!"

"Rốt cuộc ai hại ngươi, trong lòng ngươi tự biết!"

"Là ngươi lo chuyện bao đồng, cứu cung nữ, làm hỏng chuyện tốt của ta!"

"Ta muốn hỏi ngươi, một khuê tú mà lại đi giả thần giả quỷ, ngươi bị lừa rồi phải không?"

"Nói bậy, cô ta sẽ không gạt ta đâu! Ta sẽ cho ngươi một trận."

Lời nói của Nạp Tháp Thanh Liên khiến Phàn Nguyệt ý thức được người xúi giục có thể là người ả tin tưởng.

Minh Tương thấy ả ta hung hăng như thế, tuy sợ hãi nhưng vẫn đứng ra bảo vệ Phàn Nguyệt "Dám tấn công thiếu chủ? Thật to gan!"

Sự việc này có quá nhiều bí ẩn, cô cần thời gian bình tĩnh lại, không muốn dây dưa với ả "Người đâu, Nạp Tháp Thanh Liên mạo phạm ta, kéo xuống."

Cô nhìn Nạp Tháp Thanh Liên bị kéo xuống, trong lòng rất phiền muộn, từ khi cô xuyên đến Phàn Nguyệt, sự việc không còn đơn giản như cô nghĩ nữa.

Sự xuất hiện của người áo đen, sự liên hệ giữa Phàn Nguyệt và tú nữ đã chết đều khiến cô phải đề phòng, con đường thu thập Bạch Sơn Tú Uyển không yên ổn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro