Seokjin17 tháng 07 năm 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng ve kêu nhức tai đập vào tai tôi ngay khi tôi bước ra khỏi dãy nhà học. Dưới sân là những học sinh đang vui đùa chạy nhảy cùng nhau. Hôm nay là ngày bắt đầu kỳ nghỉ hè, và mọi người đều háo hức. Tôi lách nhanh qua đám đông với tư thế cúi đầu. Tất cả những gì tôi muốn là ra khỏi đó.

"Hyung!" Bóng ai đó va vào con đường của tôi, và tôi vội vàng ngẩng đầu lên. Đó là Hoseok và Jimin. Như mọi khi, họ nở nụ cười ấm áp và rạng rỡ và nhìn tôi với ánh mắt tinh nghịch. "Anh sẽ không về nhà vào ngày đầu tiên của kỳ nghỉ phải không?" Hoseok nói, kéo mạnh cánh tay tôi.

Tôi lẩm bẩm điều gì đó giống như "Ừ" và quay đầu đi.

Những gì đã xảy ra ngày hôm đó là một tai nạn. Tôi không cố ý để nó xảy ra. Tôi không nghĩ rằng Jungkook và Yoongi sẽ ở đó trong phòng chứa đồ của lớp học vào giờ đó. Hiệu trưởng nghi ngờ rằng tôi bao che cho những người khác. Ông đã đe dọa sẽ nói với bố tôi rằng tôi đã làm tệ như thế nào ở trường. Tôi đã nghĩ rằng căn phòng sẽ không ai cả. Nhưng nó dẫn đến việc Yoongi bị đuổi học. Không ai biết tôi có liên quan tới việc đó.

"Ui, tiếc thật. Cơ mà, chúc anh có một kỳ nghỉ vui vẻ! Chúng ta hãy giữ liên lạc nhé." Hoseok chắc đã đọc được khuôn mặt của tôi. Em ấy từ từ buông tay tôi và nói lời tạm biệt thậm chí còn rạng rỡ hơn. Tôi không thể trả lời. Tôi không thể nói gì.

Ngày đầu tiên đến trường này, tôi chợt nghĩ khi bước qua cổng trường. Chúng tôi đã đến muộn và bị trừng phạt. Nhưng chúng tôi đã ở bên nhau, vì vậy chúng tôi có thể cười cùng nhau. Tôi đã phá hỏng tất cả những kỷ niệm mà chúng tôi đã chia sẻ. Sau khi tôi quyết định sống như bố muốn tôi làm, sau khi tôi quyết tâm không theo đuổi hạnh phúc, tôi đã lựa chọn con đường khó khăn hơn tất cả những gì tôi có thể trả giá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro