08. Gợn sóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạ Tạ Nhĩ, Hoàn Hữu, Tái Kiến
(Cảm ơn anh, còn có, tạm biệt)

【 Gợn sóng

Aido đần độn trở lại Kuran trạch, trong đầu không ngừng nghĩ tình cảnh năm đó ở học viên Kurosu.

Không để ý Kain quan tâm, trực tiếp trở lại phòng mình.

Cậu đang nghĩ, rốt cuộc vì sao biến thành như vậy.

Kaname-sama là thần tượng cậu sùng bái, Kiryu Zero là địch nhân cậu mặt ngoài đáng ghét, nhưng trong lòng tiếp thu.

Cậu nghĩ, lúc đầu không hiểu chuyện, không thành thục, đối Kiryu Zero mọi cách khó xử.

Cậu là quý tộc, sinh ra đã khắc cao ngạo trong khung, ngoại trừ đối Kaname-sama.

Hôm nay ở nhà Kiryu Zero, phát hiện tòa nhà lịch sử đã lâu kia, trang hoàng xa xưa mà không phải tinh mỹ. Vẫn ở đó Kiryu Zero, cho dù bởi là thợ săn từ nhỏ huấn luyện khắc khổ, nhưng tuyệt đối là thiếu gia bị người nhà sủng ái.

Đồng dạng gia thế không kém, Kiryu Zero lại có thể chịu đựng nhiều như vậy, đổi lại cậu, nhất định tan vỡ đi.

Giờ khắc này chưa bao giờ rõ ràng nhận thức như vậy, Kiryu Zero là người bị hại chân chính, tất cả tổn thương, đều là những vampire bọn họ giao cho.

Thảo nào, Zero không thích cậu. Từ trước đây bắt đầu vẫn là cậu chủ động khiêu khích, rõ ràng Zero không làm gì. Cho dù miệng nói muốn giết chết bọn họ, nhưng thủy chung không động thủ. Cậu rời nhà trốn đi đầu tiên nghĩ đến là Zero, đại khái là tin Zero sẽ không tổn thương cậu. Trên thực tế, Zero thật không làm gì, còn vì cậu chuẩn bị đồ ăn.

Nghĩ đến đồ ăn, Aido u buồn. Cậu kỳ thực không no, đâu như ba tên kia, nhiều năm như vậy vẫn may mắn ăn, thật là giận điên người.

Cậu thật muốn cùng bọn họ.

Vì sao hôm nay thấy bầu không khí giữa Kiryu Zero, Ichijou-senpai và Senri không quá đúng đâu?

Ichijou-senpai và Senri đối Kiryu Zero rất quan tâm, Kiryu Zero đối cả hai cảm giác có chút, ừ, ngượng ngùng?

Hơn nữa khi Ichijou-senpai và Senri một chỗ, tuy rằng một cái đang cười, một cái nửa ngủ, nhưng cảm giác như là điện thiểm lôi minh, trong mắt mang kiếm, phía sau còn có hừng hực liệt hỏa.

Thật là đáng ghét, loại cảm giác bị người bỏ lại. Ichijou, Senri, Rima, Kiryu, giữa bọn họ có bầu không khí đặc thù, rất hòa hợp, là trong những năm như vậy bồi dưỡng, mà mình, trễ rất nhiều, rất nhiều.

...

Trong thư phòng của Kuran Kaname——

Xuyên qua cửa sổ sát đất, Kuran Kaname nhìn yển nguyệt cao treo trên bầu trời, trong mắt tư tự hàng vạn hàng nghìn.

Ánh trăng này tựa như người kia, rõ ràng trong hắc ám, lại tản ra quang mang mỹ lệ, nhưng rất xa xôi, khiến người chỉ có thể nhìn mà không thể chạm. Thật muốn ánh trăng này cứ như vậy biến mất, từ nay về sau không có gì có thể tác động nội tâm. Nhưng nếu thật như vậy, anh sẽ luyến tiếc đi. Vậy nên hái xuống, vững vàng khóa nó bên cạnh, khiến quang mang của nó chỉ vì mình anh toả ra.

Hình dạng này, anh sẽ vui vẻ một chút đi...

...

h Sác�m�{��E


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro