Chap 4: Lời tiên đoán (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    •    Arstly: Chuyện Quái gì đang xảy ra vậy!!! Mình đang mơ hay gì vậy?

Trước mặt cậu là một cô gái có mái tóc vàng nhạt, đi đôi với mái tóc là cặp mắt xanh dương tựa như pha lê. Cô khoác trên mình một bộ váy sắc lam đẹp đẽ với hàng chục viên ngọc trai được đính trên chiếc váy, nhìn cô rất giống một quý tộc.

    •    Này cậu, nơi này không phải dành cho những người hám ngủ như cậu đâu, Awind.

    •    (Awind) Arstly: Awind? Cô đang nói tôi đấy à?

    •    Chứ còn ai vào đây nữa, không lẽ tôi nói với mấy bông hoa quanh đây à?

Arstly nhìn lại gương mặt mình dưới lòng sông, một thanh niên với mái tóc trắng xóa mang đôi mắt lục lam.

    •    Arstly: Cơ thể này... không phải của mình, là của người tên là Awind sao?

    •    (Awind) Arstly: Mà cậu là ai vậy?

    •    Hả...! Tôi không có rảnh hơi để đùa với cậu đâu, bớt mưu mô lại rồi mau quay về làm việc đi, cái tên lười biếng này.

Bỗng cô gái đó lôi tay của cậu theo, cô dẫn cậu đến một khu phố.

Nơi đây rất náo nhiệt, mọi người mở những gian hàng bày rất nhiều sản phẩm, những lá cờ đa sắc được treo trên các cột gỗ đan xen lẫn nhau, thậm chí còn có một cuộc diễu hành to lớn. Trên bầu trời rơi những cánh hoa tuyệt đẹp.

    •    (Awind) Arstly: Này cậu gì đó ơi, nơi đây đang có sự kiện gì vậy?

    •    Gì cơ? Hôm nay là ngày lễ, cậu không nhớ sao, Awind? Mà tôi cũng có tên đàng hoàng đấy, sao cậu cứ làm ra vẻ không quen biết gì tôi vậy? Tôi đây là tiểu thư nhà Shine đấy nha, Alice Shine. Trước mặt mọi người, cậu phải gọi tôi là tiểu thư. Mẹ tôi mà biết tôi hay qua lại với cậu chắc tôi đi đời với mẹ tôi luôn đấy...

    •    (Awind) Arstly: "Alice Shine?"

Mặt Arstly có hơi thẫn thờ, đôi mắt cậu ngước nhìn lên bầu trời như đang nhớ lại điều gì đó.

    •    (Awind) Arstly: "Cái tên này hình như mình có nghe ở đâu đó rồi?"

    •    Alice: Nhanh lên nào cái tên này! Chúng ta trễ hẹn rồi đó, mau lên!

Alice kéo Arstly từ cánh đồng cho tới tận trung tâm khu chợ của lễ hội. Hai người thở dốc sau khi chạy một mạch đến nơi mà Alice nói. Trước mặt hai người là một gian hàng, những viên đá, bức tượng được trưng bày trên hai chiếc kệ, một vài quyển sách đặt trên chiếc bàn tròn. Bên cạnh đó là một bình hoa pha lê với những đóa hoa mang một màu sắc tựa như ánh dương.

    •    (Awind) Arstly: Nơi này thật quá... từ khung cảnh, sinh vật thậm chí sức của mình còn bị bào mòn nữa. Đây có đúng là mơ không vậy?

Alice dẫn cậu tới một gian hàng chất đầy những thứ kỳ lạ giống như công cụ ma thuật vậy.

    •    Alice: Chúng tôi tới rồi, xin lỗi hai người.

Từ đằng sau tấm vải treo, bên trong một đôi nam nữ bước ra.

    •    Thiệt tình, trễ quá đó Alice. Chúng ta đã thống nhất khi khai mạc diễn ra rồi mà.

    •    Alice: Thôi nào, bớt giận đi mà, Fiona.

    •    Fiona: Tôi và Thorne chờ ở đây hơn 1 tiếng rồi á.

    •    Thorne: Được rồi, dù sao cũng đông đủ cả rồi mà.

    •    Fiona: Được rồi, nhanh lên, chúng ta còn một số việc phải hoàn thành nữa. Công chúa cũng sắp tới rồi, khẩn trương lên mọi người.

    •    Alice: Biết rồi, biết rồi... Nào, ta nhanh đi thôi!

    •    (Awind) Arstly: Hả? Tôi... á?

    •    Alice: Bộ cậu bị đập đầu vô đâu à? Đi thôi cái tên này!

    •    (Awind) Arstly: Nhưng mà đi đâu mới được?

    •    Alice: Còn đi đâu nữa, TA PHẢI HỘ TỐNG CÔNG CHÚA LẸ LÊN!

    •    (Awind) Arstly: A aa.. tôi biết rồiii...

Alice cầm lấy tay Arstly và lôi đi. Hai người cứ thế mà chạy đến hoàng cung của công chúa mà cô nói. Sau khi chạy một đoạn đường dài, cuối cùng hai người cũng tới hoàng cung.

    •    (Awind) Arstly: Sao mà xa thế hả trời, rốt cuộc ta phải đi bao xa nữa hả?

Hai con người thở hổn hển khi chạy từ trung tâm tới hoàng cung. Bộ dạng hai người đẫm mồ hôi.

    •    Alice: Hộc.. Hộc... Bi.. biết.. thế ta đi bằng xe ngựa cho rồi!

    •    (Awind) Arstly: Hả?

Cậu tỏ ra khá bực bội.

    •    (Awind) Arstly: "Con nhỏ này đang đùa mình đấy à..."

Cậu nói lớn:

    •    (Awind) Arstly: VẬY TẠI SAO TA KHÔNG ĐI XE NGỰA TỚI ĐÂY, MẮC GÌ CHÚNG TA PHẢI CHẠY CHỨ?

    •    Alice: Hehehe, tại tôi thấy đi xe ngựa có hơi... A, công chúa kìa! Ta đi diện kiến đi.

Alice chạy tới chỗ công chúa.

    •    (Awind) Arstly: Này, đừng có mà trốn! "Nhỏ này thật là đáng ghét mà."

Hai người chạy tới nơi công chúa đang dùng trà giữa vườn hoa sặc sỡ cùng với ánh nắng vàng tựa như ban mai.

Alice nhấc nhẹ chiếc váy, tỏ ra thân thiện chào hỏi.

    •    Alice: Xin diện kiến công chúa, ánh sáng rực rỡ của Đế quốc Divolia.

Cô ra hiệu bằng ánh mắt cháy bỏng, lườm Arstly như sắp ăn tươi nuốt sống cậu.

    •    Alice: "Mau chào hỏi đi cái tên kia."

Cậu lúng túng và nói rất hồn nhiên:

    •    (Awind) Arstly: À à, rất vui khi được gặp công chúa.

Alice như bùng nổ, những người hầu cận và công chúa cũng đơ ra khi nghe cậu trả lời.

    •    Alice: Haha xin người thứ lỗi cho sự vô lễ của chúng thần.

    •    (Công chúa) Stella: Phụt... ahahaha, gì vậy Awind? Cậu nói như thể cậu mới gặp ta vậy? Bình thường mọi khi cậu thản nhiên lắm mà, sao nay cậu đáng yêu vậy, Awind?

    •    (Awind) Arstly: Đa...đáng yêuu..?

Cậu hơi lúng túng trước câu nói của công chúa và có phần hơi xấu hổ.

    •    Stella: Hể, không ngờ Awind cậu cũng có biểu cảm như này đấy, thú vị thật á.

Cô cười nhẹ nhàng với sự thiện thiện cùng dáng vẻ hứng thú.

Sau khi Arstly trấn tĩnh lại, cậu nhìn dáng vẻ của công chúa.

Cô có một mái tóc bồng bềnh tựa như một bầu trời xanh, những sợi tóc mang một màu trắng đan xen với sắc xanh. Đôi mắt của cô khá đặc biệt, phần trên là màu xanh như một đại dương giao thoa với phần dưới màu vàng như ánh mặt trời. Khung cảnh mặt biển ló dạng ánh mặt trời bình minh được in sâu vào con mắt của cô.

Vẻ đẹp thanh cao của một công chúa và dáng vẻ thân thiện của một cô gái tô đậm trên con người của nàng. Cô khoác trên mình bộ váy xanh chàm, làm tôn lên vẻ đẹp của cô. Cậu choáng ngợp trước vẻ đẹp của nàng công chúa.

    •    (Awind) Arstly: Ờm... xin người thứ lỗi cho sự vô lễ của thần.

Cậu cúi đầu bày tỏ sự hối lỗi, ánh mắt cậu liếc nhìn Stella vì vẻ ngoài của cô.

    •    Stella: Ta không để ý đâu. Ngược lại, cậu còn để lại cho ta sự thích thú với biểu cảm đa dạng đấy á, haha.

Arstly cười gượng một chút, quay qua thì thấy Alice với bộ mặt tỏ vẻ bực bội và đầy sát khí hướng về phía cậu. Mắt Arstly cau lại với giọt mồ hôi căng thẳng.

    •    (Awind) Arstly: "Quẹc, hình như có điềm rồi."

    •    Stella: Vậy hai người ở đây chắc là làm xong chuyện ta nhờ rồi phải không?

Alice thu lại biểu cảm sát khí đằng đằng, quay ngoắt 90 độ, lật mặt với tốc độ ánh sáng cùng biểu cảm lương thiện thiên ý hướng về phía công chúa Stella.

    •    Alice: Dạ vâng, chúng thần cũng sắp hoàn thành việc người nhờ rồi ạ. Chỉ còn bước cuối cùng thôi, chúng thần tới để đưa người đến trung tâm lễ hội.

Cậu cau mày nhìn chằm chằm, bái phục với biểu cảm của cô nhóc Alice này.

    •    (Awind) Arstly: Vậy ta đi chứ, thưa công chúa điện hạ.

Cô nhấc váy đứng lên khỏi chiếc ghế.

    •    Stella: Ừm, ta cũng muốn kiểm tra tiến độ ra sao rồi, mau đi thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro