Chương 8: 🚗I'm here.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: có yếu tố🔞.

Ừ toi piếc mấy chị thích lắm.

(Hình xăm khắc tên của hai bạn)

______________

Pete đáng ra không nên mềm lòng với một kẻ xảo quyệt giỏi thao túng lòng người như Vegas.

Cậu luôn nghĩ rằng giá trị vũ lực của hắn yếu hơn mình, nhưng hóa ra người này không chỉ thuần thục nhu thuật Brasil, sức mạnh còn rất lớn nữa!

Đây là những gì Pete đúc kết được khi hai tay cậu bị trói buộc trên ghế sô pha, bị động chấp nhận nụ hôn gần như điên cuồng của Vegas.

"Vegas! A... Anh, buông tay!" Pete di chuyển đầu gối mình đến vùng xương sườn của Vegas, dùng sức đạp thật mạnh.

Cú đá đụng vào vết đánh của roi da, Vegas ăn đau liền buông lỏng tay.

Pete lập tức trốn khỏi vòng tay hắn, lao đến cửa muốn chạy thoát thân.

"Tích tích tích...cạch cạch cạch!" Mặc cho Pete xoay nắm cửa thế nào, cánh cửa khóa bằng vân tay cũng không hề phản ứng.

Tên biến thái này đã lên kế hoạch từ lâu! Pete quay đầu lại, trừng mắt nhìn hắn một tay còn ôm lấy xương sườn, nhưng trên mặt lại lộ ra một nụ cười yếu ớt.

Pete nhanh chóng nhìn qua một lượt phòng ngủ, nơi duy nhất có thể trốn chỉ có phòng tắm và phòng thay đồ, nhưng nó đều là khóa bằng dấu vân tay.

Còn là nơi mà dấu vân tay của Pete không hề được ghi lại.

Hai người mặt đối mặt, giống như người thợ săn chuẩn bị bắt lấy con mồi, quan sát nhất cử nhất động của đối phương.

Pete đưa tay làm tư thế phòng ngự: "Anh bình tĩnh lại cho tôi."

"Tôi rất bình tĩnh." Vegas mỉm cười, ánh mắt mười phần chắc thắng, từng bước tiến về phía trước, "Hôm nay, trên người em nhất định phải xuất hiện tên của tôi."

Nghĩa là: ông đây hôm nay nhất định phải ngủ với em.

"Anh có biết tôn trọng là gì không!" Pete chỉ có thể lùi lại từng bước.

Nếu Vegas cố tình dùng vũ lực, Pete biết rõ cậu không thể dễ dàng đánh bại hắn như lúc trước.

Thậm chí còn bị phản công, sau đó bị ăn sạch.

Người thông minh luôn biết lúc nào không thể cậy mạnh.

"Chúng ta là Tattoo." Vegas nói, "Em chống cự lại tôi, chính là không có sự tôn trọng, cũng không hợp tình hợp lý!"

"Tôi không có chống cự anh, mà là cái thứ Tattoo chết tiệt này!" Pete bất ngờ thốt lên.

Trong phòng nháy mắt lặng yên như tờ, Vegas vẫn luôn nghĩ Pete kháng cự hắn.

Ngàn lần không nghĩ đến, thứ cậu kháng cự lại chính là quan niệm tổng thể về Tattoo.

Pete như bị đóng băng tại chỗ. Những lời vừa nói, e rằng chính cậu cũng không nghĩ đến.

Trong lúc cậu còn đang ngây người, Vegas đã lặng lẽ tiến lại gần, nhẹ nhàng cầm lấy cổ tay Pete, luồng điện quen thuộc xuất hiện khiến cơ thể cậu run lên.

Hắn từng bước ép sát, Pete chỉ có thể chậm rãi lùi về phía sau.

Vegas hôn nhẹ hình xăm chiếc còng tay của Pete, thấp giọng hỏi: "Pete, em yêu tôi không?"

Pete lập tức trả lời: "Tôi không yêu anh."

Tôi... Sẽ không yêu anh đâu.

Thế nhưng, Pete không cố trốn khỏi Vegas, thậm chí khi hắn hôn cổ tay cậu, cơ thể không hiểu sao lại nóng lên.

Rất nhanh, Pete không còn đường lui. Lưng cậu dựa vào bức tường cạnh giường, Vegas dùng cơ thể bao trọn lấy cậu.

Vegas khẽ cười ra tiếng, nâng mắt nhìn cậu: "Vậy thì, em ghét tôi sao?"

"Tôi..." Pete nhíu mày, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả.

"Tell the truth."

Mỗi bước đi của Vegas quả thực khiến lòng Pete rối như tơ vò, làm xáo trộn suy nghĩ của cậu, chậm rãi đánh đổ bức tường mà Pete dựng lên.

"Tôi không ghét anh." Pete nhẹ nhàng nói.

Cạch.

Cảm giác lạnh lẽo từ kim loại truyền đến từ cổ tay phải Pete.

Pete ngay lập tức nổi giận, giơ tay trái lên định cho Vegas một quyền, lại bị hắn khéo léo tránh đi, cả người cậu bị đè xuống giường.

Trời đất quay cuồng theo cảnh vật trước mắt.

Vegas tốc độ nhanh như chớp khóa chiếc còng giấu trên giường vào cổ tay trái của Pete.

"Anh con mẹ nó thả tôi ra!" Tiếng thét giận dữ của Pete đều bị Vegas nuốt vào trong bụng.

Một nụ hôn, sục sôi và nóng bỏng.

Vegas tựa như một gốc cây khô héo, cho dù sắp chết cũng không từ bỏ việc theo đuổi giọt nước còn sót lại trên sa mạc khô cằn. Mà Pete, chính là hy vọng cuối cùng của hắn.

Hắn đè lên người Pete, một tay vuốt ve khuôn mặt cậu, mặc kệ hai tay cậu đang giãy dụa, tay kia lột bỏ quần áo của Pete, cúi đầu mút lên đóa anh đào trước ngực.

"Ưm!" Pete muốn tránh, nhưng hai tay bị khóa chặt trên đầu giường, xoay người còn khó chứ đừng nói đến việc chạy trốn.

Cậu chỉ có thể uốn éo thắt lưng, để cho những khoái cảm mơ hồ quét qua cơ thể.

Vega mạnh nhẹ thay phiên mút lấy điểm đỏ trên ngực Pete, mãi cho đến khi chúng trở nên nhạy cảm sưng lên.

Bàn tay dọc theo cơ bụng săn chắc của Pete một đường vuốt ve xuống dưới, ngón trỏ dùng sức, lưu lại dấu tay màu đỏ hồng.

Pete cong ngón chân, đáng lý ra cảm giác tê dại này phải làm cậu kinh tởm, nhưng cơ thể lại giống như đồng tình mà trở nên mềm mại như nước.

Vegas cầm lấy phân thân của Pete, khẽ cắn lên vành tai cậu, liếm láp chiếc khuyên tai đính kim cương xanh hắn tặng cậu: "You want this, don't you?"

"Em muốn nó mà, phải không?"

Hình xăm nơi cơ thể hai người hơi nóng lên, như thể đang thúc giục điều gì đó, lại như đang cổ vũ cho chủ nhân của nó.

Vegas dễ dàng di chuyển phần cứng của Pete, ngón tay linh hoạt gãi nhẹ lên phần đầu. Động tác chậm rãi mà chắc chắn, làm như uy hiếp người dưới thân phải khuất phục mình.

"Anh..." Hốc mắt Pete ửng đỏ, dục vọng cùng sự kháng cự xé toạc sự tỉnh táo trong đầu cậu, mạnh miệng nói: "Tôi, tôi sẽ giết chết anh."

"Oh, of course you will." Vegas hôn lên trán Pete, sau đó hơi nhổm dậy, tham lam thu hết toàn bộ khung cảnh trước mặt.

Hai tay Pete nâng lên vì bị còng tay khóa lại, trên cổ tay đã hằn những dấu đỏ, cơ thể trần trụi bị dục vọng nhuộm lên một màu hồng phấn. Người luôn mạnh mẽ trước mặt chỉ có thể nương theo tiết tấu trên tay hắn, yếu ớt vặn vẹo cơ thể.

(Hình của tác giả, khum phải của pé)

Toàn thân Vegas nóng không chịu được, động tác trên tay ngày càng lớn, kích thích Pete phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ, cuối cùng phóng thích trong tay Vegas: "A!"

Pete đưa ánh mắt mơ màng về phía Vegas, đầu óc rối bời. Vegas hôn khóe mắt cậu, tay mang theo chất lỏng thuộc về Pete đi xuống, tìm đến hậu huyệt: "You'll kill me in bed."

"A!" Dịch bôi trơn theo ngón tay Vegas tiến vào lỗ nhỏ đã lâu không được sử dụng, Pete vặn mình, chiếc còng tay phát ra âm thanh va chạm, cái gọi là lập trường kiên định dần tan rã trước những khoái cảm mà Vegas mang lại.

Vật nóng của Vegas trướng đến phát đau, hắn cố kìm nén bản tính chiếm hữu mạnh mẽ của mình, cố gắng mở rộng thật tốt cho Pete.

Đến lúc này, Pete không nhịn được rên rỉ: "Vegas..."

Vegas chịu không nổi nữa. Hắn rút ngón tay ra. Hậu huyệt trống rỗng hút lấy không khí.

Sau khi cởi bỏ tất cả quần áo, hai người cuối cùng cũng thẳng thắn đối mặt với nhau.

Cạch.

Vegas tháo chiếc còng bên tay phải cho Pete, đầu lưỡi vươn ra, liếm vết bầm tím trên hình xăm: "Pete..."

"Ừ...?" Toàn thân Pete như bị lửa thiêu đốt, sự kiên trì cuối cùng cũng dần bị ăn mòn.

"Em mới là người bị đè." Vegas trêu chọc cậu.

Đầu óc Pete lập tức khôi phục một chút tỉnh táo: "Anh mẹ nó...A!"

Vegas thẳng lưng đưa đồ vật khổng lồ của mình vào lỗ nhỏ ướt át của Pete, hung hăng nhắm vào điểm mẫn cảm mà đâm tới.

Pete không thể khống chế mà chảy nước mắt.

Vegas một bên mạnh mẽ đưa đẩy, một bên chăm chú nhìn hình xăm của Pete.

"Ưm a! Anh mẹ nó nhẹ chút..." Pete mở mắt, ánh nhìn vô thức rơi vào phần xương quai xanh của Vegas.

Dòng chữ theo sự kết hợp của hai người dần hiện ra, tên của người kia vĩnh viễn khắc trên cơ thể của đối phương.

Hai người cùng lúc cảm nhận được một trận xúc động, phân thân của Vegas trong cơ thể Pete lớn thêm một vòng.

Vegas dùng chóp mũi miêu tả lại cái tên trên cổ tay Pete, trong lòng tràn đầy cảm giác thỏa mãn chưa từng có.

Cuối cùng em đã thuộc về hắn.

Không ai có thể tranh giành, cũng không thể mang em đi.

Tattoo chỉ thuộc về một mình hắn.

Cổ tay trái Pete đau nhức, cậu khẽ kêu lên, thở hổn hển: "Đau, buông ra..."

"Không, đau." Thắt lưng và eo Vegas theo từng tiếng phát ra mà chuyển động mạnh mẽ.

"A!" Pete ngửa đầu ra sau, lộ ra cần cổ thon dài.

Vegas lập tức cúi đầu gặm nhấm, để lại những dấu hôn đỏ chót.

Cuộc làm tình mãnh liệt khiến hai người mồ hôi đầm đìa, từng giọt rơi xuống vết roi của Vegas, mang đến một cảm giác đau đớn khác thường.

Pete dùng tay phải được tự do của mình nhẹ nhàng vuốt ve vết thương, nghĩ thầm: Ở đây vẫn chưa bôi thuốc.

Vegas phát hiện Pete phân tâm trong lúc này.

Nằm dưới thân hắn mà có thể thất thần, Vegas cau mày không hài lòng, thúc mạnh vào điểm mẫn cảm trong cơ thể cậu.

"Ưm! Vegas." Mắt Pete đỏ lên, khoái cảm quá lớn, cậu hoàn toàn không chịu được.

Vegas cùng Pete mười ngón tay đan vào nhau, nhìn thấy tên mình sáng chói in trên đó, động tác của hắn càng trở nên gấp gáp hơn.

Âm thanh hai cơ thể va chạm khiến người ta mặt đỏ tim run vang lên trong không gian.

Pete cho rằng bức tường kiên cố mà cậu dựng lên đủ vững chắc trước những mê hoặc của Vegas.

Nhưng phải xem xét lại liệu có phải cậu đã đánh giá cao bản thân hay quá xem nhẹ sự quỷ quyệt của Vegas.

Chỉ biết hiện tại, đã quá muộn rồi.

Vegas cầm lấy vật cứng của Pete, môi lưỡi gần kề, mỗi động tác đều khiến bụng dưới cậu khô nóng thêm.

"Come with me." Vegas cười nói.

Một, hai, ba.

Hai người đạt cao trào gần như cùng lúc, Pete bắn ra trên cơ bụng của Vegas.

Tinh dịch nóng hổi của hắn một giọt cũng không chảy ra, yên vị trong lỗ nhỏ của Pete. Nhiệt độ ấm nóng kì lạ thiêu đốt thành ruột, một lúc lâu cũng không thể bình ổn.

Vegas như cũ đè lên người Pete, không chịu rút ra, tiếng thở dốc liên tục cho thấy sự điên cuồng của họ lúc này.

Pete đẩy người Vegas, giọng khàn đặc: "Vừa lòng chưa? Rút ra ngoài."

"Không hài lòng." Vegas trả lời lại, hắn mở khóa cho tay trái của Pete, lật người cậu lại.

Hai tay nâng hông Pete, lao vào thật sâu.

"A!..." Pete bị đâm cho cả người mềm nhũn, không kịp phản kháng, chỉ có thể tùy ý Vegas xỏ xuyên một lần nữa.

Nửa người trên của Pete yếu ớt xụi lơ trên người, Vegas nắm vai cậu không ngừng đâm mạnh.

"Ưm...a, sâu quá..." Pete xấu hổ vùi đầu vào gối khi nghe thấy tiếng kêu của mình trên giường.

Vegas nhíu mày: 'I want to hear you."

Pete vẫn cúi đầu, không để ý đến hắn, trong đầu bây giờ chỉ có dục vọng bao trùm.

Cậu muốn giải phóng bản thân mình, rất muốn.

Vegas trừng phạt rút phân thân ra, sau đó bế Pete đặt lên người mình.

"Anh, anh làm gì vậy?"

Pete muốn tránh khỏi cái ôm, vô tình lại bắt gặp ánh mắt của Vegas.

Ánh mắt tình cảm của hắn khiến suy nghĩ trong đầu Pete lung lay.

Hắn sẽ không thực sự thích cậu chứ?

"Em lại phân tâm." Vegas để Pete ngồi trên đùi, hai thân thể dính chặt vào nhau, hắn dịu dàng vuốt tóc Pete, "Em đang nghĩ gì vậy?"

Pete cầm lòng không được mà vuốt ve hình xăm trên xương quai xanh của Vegas, tạo ra một cảm giác ngứa râm ran: "Anh có thật sự thích tôi không?"

Không phải vì Tattoo, mà vì tôi là chính tôi.

Vegas nâng người Pete lên, phân thân tìm thấy lỗ nhỏ, dùng sức đẩy vào.

"Vegas!" Móng tay Pete cào vào ngực hắn, để lại một vết xước mê người.

Hắn thúc mạnh lên phía trên, nhỏ giọng trả lời Pete: "Thích."

Pete dựa vào vai Vegas, thân thể phập phồng theo nhịp điệu của hắn, vì quá kích thích mà không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.

"Ưm...a! Vegas." Pete nức nở kêu lên.

"I'm here." Trên trán nổi lên gân xanh thể hiện sự kìm chế của hắn, tình dục của hắn từ trước đến nay vẫn luôn rất thô bạo.

Phải đè nén bản tính, khiến đôi bên có thể thoải mái.

Đây là lần đầu tiên.

Và Pete cũng là người cuối cùng.

I'd do it for you and only you.

Tôi chỉ dành điều đó riêng một mình em.

_____________

Mời các chị hốc như cách toi hốc ly trà sữa size L tối nay. Cảm ơn vì khiến toi 2h sáng vẫn chưa có dấu hiệu pùn ngủ để ngồi gõ phím cho các chị đọc.

Btw, huhu mấy nay có thấy mọi người giới thiệu và đánh giá tích cực về truyện, pé dzuii lắm ạkkk. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ cái nết có lúc mụt ngày hai chương cũng có khi 4 ngày mụt chương của sốp. Mãi iuuu😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro