Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tiệc kỷ niệm 50 năm thành lập công ty nội thất JY được tổ chức trong một không gian xa hoa, lộng lẫy. Những ngọn đèn chùm lấp lánh chiếu sáng cả căn phòng, phản chiếu trên các bộ trang phục đắt tiền của các vị khách mời. Đây là nơi hội tụ của những doanh nhân có tiếng, các giám đốc, tiểu thư thiếu gia từ những gia đình quyền quý, tất cả đều toát lên vẻ đẳng cấp và sang trọng.

Hansol trong bộ vest đen lịch lãm bước vào sảnh với phong thái tự tin và uy quyền. Bên cạnh anh, Seungkwan mặc bộ vest trắng mà họ đã cùng nhau chọn trước đó, trông vừa ngây thơ vừa cuốn hút. Sự hiện diện của Seungkwan bên cạnh Hansol nhanh chóng thu hút sự chú ý của các vị khách mời. Họ không khỏi tò mò, tự hỏi cậu trai trẻ đẹp này là ai mà lại có thể sánh bước cùng chủ tịch Hansol trong một sự kiện quan trọng như thế này.

Ngay khi vừa bước vào, Hansol và Seungkwan đã được ông Min, giám đốc công ty nội thất JY và cũng là chủ nhân buổi tiệc ra tận nơi đón tiếp. Ông Min là một người đàn ông trung niên với vẻ ngoài phong độ, nhưng ánh mắt sắc sảo không giấu nổi sự từng trải trên thương trường.

"Hansol, cậu thật đúng giờ" Ông Min cười nói, bắt tay Hansol một cách nồng nhiệt "Thật hân hạnh khi được gặp cậu ở đây"

Hansol lịch sự đáp lời "Cảm ơn ông Min đã mời. Buổi tiệc của ông rất ấn tượng"

Ánh mắt của ông Min nhanh chóng chuyển sang Seungkwan, người đứng ngay bên cạnh Hansol. Với dáng vẻ ngây thơ và có chút ngượng ngùng, Seungkwan ngay lập tức khiến ông Min chú ý. "Cậu đây là?" Ông Min hỏi, nụ cười trên môi ông thoáng chút trêu đùa.

Seungkwan cúi đầu chào một cách lễ phép "Tôi là Seungkwan"

Nhìn vẻ ngoài của Seungkwan, ông Min bỗng dưng nổi hứng trêu ghẹo "Nhìn cậu có vẻ lần đầu tham gia những sự kiện thế này nhỉ? Có lo lắng không?"

Seungkwan ban đầu có chút ngạc nhiên trước câu hỏi bất ngờ của ông Min nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Cậu mỉm cười đáp "Vâng cũng có chút lo lắng, nhưng tôi nghĩ mình sẽ nhanh chóng quen"

Ông Min nhướn mày, tiếp tục hỏi "Thế sao, nếu có điều gì không biết thì đừng ngại hỏi tôi nhé"

Không để ông Min tiếp tục trêu đùa, Seungkwan đáp lại một cách điềm tĩnh nhưng không kém phần sắc sảo "Tôi sẽ nhớ, tôi cũng hy vọng rằng sẽ không làm ai thất vọng khi tôi có mặt ở đây"

Câu trả lời của Seungkwan khiến ông Min thoáng bất ngờ. Thay vì bị áp lực trước lời trêu chọc của ông, Seungkwan lại đối đáp một cách tự tin và khéo léo. Ông Min cười nhẹ, không tiếp tục trêu đùa nữa mà quay sang Hansol "Người này thật là thú vị, Hansol. Cậu thật biết cách chọn người đồng hành"

Hansol mỉm cười đáp lại, ánh mắt anh thoáng qua chút tự hào khi nhìn Seungkwan "Em ấy là người có khả năng và thông minh. Tôi nghĩ ông Min sẽ còn nhiều điều bất ngờ tối nay"

Ông Min gật đầu, không giấu được sự tán thưởng trong ánh mắt. Ông biết rằng buổi tối nay sẽ không chỉ là một bữa tiệc kỷ niệm thông thường mà còn là dịp để ông tìm hiểu thêm về người bạn đồng hành đầy thú vị của Hansol. Buổi tiệc tiếp tục diễn ra nhưng ấn tượng ban đầu mà Seungkwan để lại đã khiến cậu trở thành tâm điểm của không ít ánh mắt tò mò trong khán phòng.

Sau khi ông Min rời đi, Hansol nhẹ nhàng quay sang Seungkwan hỏi "Cậu có đói không? Ở bên kia có quầy bánh ngọt, chúng ta qua đó đi"

Seungkwan ban đầu hơi ngượng ngùng, cúi đầu đáp "Dạ... bụng em có hơi đói thật nhưng ăn ở đây, em sợ mình không được từ tốn sẽ khiến chú mất mặt"

Hansol lắc đầu, vẻ mặt thoáng chút nghiêm túc, "Cậu không cần lo lắng chuyện đó, không ai có quyền nhìn cậu bằng ánh mắt thiếu tôn trọng khi cậu là người đi cùng tôi. Cậu không ăn thì làm sao đủ sức để trụ đến hết buổi tiệc?"

Trước sự kiên quyết của Hansol, Seungkwan cuối cùng cũng đồng ý. Cậu bước theo Hansol đến quầy bánh ngọt, nơi mà những chiếc bánh được trưng bày đầy tinh tế và đẹp mắt. Ngập tràn trong hương thơm ngọt ngào, Seungkwan chọn một chiếc bánh nhỏ xinh, cắn thử một miếng và cảm nhận ngay vị ngọt thanh mềm mịn tan chảy trong miệng. Đúng là bánh đắt tiền có khác, vừa ngon vừa thơm.

Hansol đứng bên cạnh, mắt chăm chú nhìn Seungkwan thưởng thức món bánh. Trong ánh mắt anh có một sự ấm áp khó tả. Seungkwan hiện ra trong mắt anh như một người thật khác biệt so với những người anh từng gặp trong đời. Cậu vừa đơn thuần, vừa trong sáng, không che giấu gì đằng sau nụ cười hiền lành ấy. Cuộc đời Hansol đã tiếp xúc với đủ loại người, người tính toán mưu mô, kẻ che đậy lòng tham bằng vẻ ngoài đạo mạo. Nhưng Seungkwan thì không giống như vậy, cậu sống thật với bản chất của mình.

Hansol khẽ mỉm cười lặng lẽ nhấp một ngụm rượu vang, còn Seungkwan tiếp tục thưởng thức thêm vài chiếc bánh nữa. Cả hai ngồi ở một góc riêng, tách biệt khỏi những cuộc trò chuyện xung quanh. Bầu không khí yên bình nhưng vẫn đầy ắp sự hiểu nhau mà không cần lời nói.

Đúng lúc đó từ phía xa, Kim Mingyu tổng giám đốc tập đoàn KG bắt gặp Hansol. Anh không chút chần chừ tiến thẳng về phía Hansol và Seungkwan.

Vừa đến nơi, Mingyu lên tiếng với nụ cười tươi, "Hansol! Không ngờ lại gặp anh ở đây, thật là trùng hợp"

Hansol quay lại, ánh mắt có chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng chuyển sang vẻ điềm tĩnh thường thấy "Mingyu, lâu rồi không gặp. Thật không ngờ anh cũng có mặt ở đây hôm nay"

Mingyu nhìn lướt qua Seungkwan, nụ cười trên môi càng thêm phần thích thú "Và đây chắc hẳn là người đi cùng anh?"

Hansol chỉ gật đầu nhẹ, chưa vội giới thiệu ngay mà đợi xem phản ứng của Seungkwan. Cậu chỉ cúi đầu chào lịch sự, không để lộ bất kỳ dấu hiệu nào của sự bối rối. Thấy thế Mingyu không khỏi ấn tượng, thêm phần tò mò về mối quan hệ giữa hai người họ.

Mingyu không giấu nổi sự tò mò, quay sang Seungkwan với vẻ thân thiện.

"Chào cậu, tôi là Kim Mingyu. Rất vui được gặp cậu hôm nay" Anh nói, nở một nụ cười thân thiện.

Seungkwan mỉm cười đáp lễ "Vâng, em là Boo Seungkwan"

Mingyu gật đầu, ánh mắt hơi dò xét nhưng không thiếu phần lịch sự.

"Seungkwan này, cậu làm nghề gì vậy? Làm trong ngành nào?"

Seungkwan bình tĩnh trả lời "Em hiện là sinh viên ạ, đang học về thiết kế thời trang"

Mingyu tỏ ra ngạc nhiên "Ồ, thú vị thật. Thiết kế thời trang là một ngành rất sáng tạo, chắc hẳn cậu phải có năng khiếu lắm"

Seungkwan chỉ khẽ cười, không muốn nhận xét thêm về bản thân. Tuy nhiên sự tò mò của Mingyu vẫn chưa dừng lại. Sau một thoáng suy nghĩ, anh nhìn sang Hansol rồi trở lại nhìn Seungkwan, hỏi thẳng.

"Nếu không phiền, tôi có thể hỏi mối quan hệ giữa cậu và Hansol là gì không? Hai người trông rất thân thiết"

Câu hỏi của Mingyu khiến không khí giữa ba người chùng xuống trong giây lát. Seungkwan bất giác ngẩng đầu nhìn Hansol mong tìm được sự chỉ dẫn. Nhưng Hansol chỉ giữ im lặng, đôi mắt sắc lạnh của anh ánh lên chút thú vị, dường như muốn để Seungkwan tự xử lý tình huống này.

Seungkwan cảm thấy tim mình đập nhanh hơn một chút nhưng rồi cậu hít một hơi sâu, lấy lại bình tĩnh. Ánh mắt kiên định của cậu gặp ánh mắt của Mingyu và với một giọng nói rõ ràng, không run sợ.

Seungkwan trả lời "Em là người yêu của Hansol"

Mingyu không giấu nổi sự kinh ngạc, mắt mở to như không tin vào tai mình.

"Thật sao? Hansol, anh...?" Mingyu nhìn sang Hansol, cố gắng xác nhận điều mình vừa nghe.

Hansol với một nụ cười hài lòng, khẽ gật đầu "Phải, Seungkwan là người yêu của tôi"

Câu trả lời từ hai phía khiến Mingyu cảm thấy như mình vừa bỏ lỡ một điều gì đó rất lớn. Anh không thể che giấu sự ngạc nhiên của mình và cố gắng nặn ra một nụ cười thân thiện.

"Ồ, thì ra là vậy... Thật không ngờ, chúc mừng hai người"

Hansol nhìn Seungkwan với ánh mắt đầy sự tán thưởng. Cách Seungkwan xử lý tình huống này, sự tự tin và bình tĩnh của cậu, tất cả đều khiến anh rất hài lòng. Đối với một người như Hansol, sự thông minh và khả năng đối đáp của Seungkwan đã ghi điểm rất lớn trong mắt anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro